Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nửa Đêm Trảng Sụp (Bình Nguyên Lộc)

Bình Nguyên Lộc tên thật là Tô Văn Tuấn, sinh ngày 7/3/1914 (giấy tờ ghi 1915) tại làng Tân Uyên, tổng Chánh Mỹ Trung, tỉnh Biên Hoà (nay thuộc huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai); mất ngày 7/3/1987 tại Rancho Cordova, Sacramento, California, Hoa Kỳ. Các bút hiệu khác: Phong Ngạn, Hồ Văn Huấn. Sinh trưởng trong một gia đình trung lưu, mười đời ở đất Tân Uyên, cha là Tô Phương Sâm làm nghề buôn gỗ, mẹ là Dương Thị Mão. Thuở nhỏ học chữ nho với thầy đồ, tiểu học ở trường làng; trung học (1928-1934) Pétrus Ký, Sài Gòn. Rời trường không bằng cấp. 1934, kết hôn với cô Dương Thị Thiệt, 1935, vào làm công chức ở kho bạc Thủ Dầu Một. 1936, đổi về Sài Gòn làm kế toán viên ở Tổng Nha Ngân Khố. Tháng tám 1945, bỏ việc, tham gia kháng chiến. 1946, hồi cư về Lái Thiêu và 1949 rời Lái Thiêu về hẳn Sài Gòn viết văn làm báo.

Bình Nguyên Lộc bắt đầu viết từ 1942, cộng tác với tạp chí Thanh Niên của Huỳnh Tấn Phát, nhưng đến 1946, mới thực sự bước vào nghề văn, nghề báo. 1950, in tập truyện ngắn Nhốt gió. 1958, chủ trương tuần báo Vui Sống và nhà xuất bản Bến Nghé. 1985, di cư sang Hoa Kỳ, hai năm sau ông mất.

Bình Nguyên Lộc đã viết hàng trăm tác phẩm, nhưng bản thảo bị thất lạc cũng nhiều, phần in trên các báo, chưa xuất bản thành sách cũng lớn.***

Làm xong bài toán hình học không gian, Nhan ngáp dài. Nàng xem lại đồng hồ tay thì thấy đã mười giờ bốn mươi rồi.

Cô nữ sinh đệ tứ ấy xếp giấy má sách vở lại, đứng lên toan tắt ngọn đèn tọa đăng rồi đi ngủ, nhưng còn chần chờ đứng lại trước bàn để lắng nghe tiếng mưa đêm xào xạc ngoài vườn, và tiếng gió hú đằng xa, nơi cánh đồng vắng sau nhà. Sanh hứng, cô ngâm lên bài ca dao hay bài thơ của ai, cô không còn nhớ nữa: Tìm mua: Nửa Đêm Trảng Sụp TiKi Lazada Shopee

Tục truyền tháng bảy mưa Ngâu

Con trời lấy chú chăn trâu cũng kỳ

Một là duyên,

Hai là nợ …

Bỗng tiếng mở cửa buồng bên trái làm Nhan giựt mình. Nàng day lại thì thấy ông Tám Huỳnh, cha của nàng, hiện ra nơi khung cửa buồng ấy, trong ánh mờ của cây đèn dầu bàn học của nàng.

Tám Huỳnh mặc áo mưa, đi giày ống bằng cao su và tay cầm một chiếc nón lá cũ.

Hai cha con lặng lẽ nhìn nhau rồi Tám Huỳnh như sợ con, trốn mắt nó và ngó xuống gạch.

- Ba! Trời mưa mà ba đi đâu vậy ba?

Tám Huỳnh ú ớ không nói được, lâu lắm ông mới thốt ra vài tiếng, nhẹ như hơi gió thoảng, Nhan cố lắng tai mới nghe:

- Ba đi, con ở nhà vài bữa với bà Tư.

Nhan châu mày rồi hỏi:

- Có phải ba đi việc đó không ba?

Tám Huỳnh đưa ngón tay trỏ lên trước miệng ra hiệu bảo con chớ có to tiếng rồi đáp:

- Ừ …

- Con sợ quá ba à! Nhan nói mà giọng nàng run run.

- Không sao, con cứ an lòng.

- Con không muốn ba đi nữa …

- Ba đã hứa nghe lời khuyên can của con, nhưng còn phải chờ dịp như ba đã cắt nghĩa, mà dịp ấy chưa đến.

Nhan nghẹn ngào, cố nuốt nước mắt, nàng cắn môi dưới lại để khỏi khóc ra tiếng. Ông Tám Huỳnh bước tới và đứng gần con. Ông xẳng giọng, nghiêm mặt lại mà rằng:

- Con biết tánh ba hay tin dị đoan. Người trong nghề, ai cũng thế. Con đừng làm cho ba sợ, con nghe chưa?

Nhan sợ hãi, lấm lét, liếc lên nhìn trộm cha. Ông Tám Huỳnh ngày thường trông cũng hiền từ, nhưng hễ ông nổi giận thì gương mặt ông hung tợn lạ kỳ, khiến cho người con gái độc nhứt và được thương mến hết sức của ông cũng phải kinh hoảng, không dám hó hé.

Thương con quá, ông Tám dịu mặt và dịu gọng lại rồi nhỏ nhẹ nói:

- Con ở nhà đừng thức khuya, hôm nào mưa thì đừng đi học, kẻo mắc mưa sanh bịnh. Đây, ba cho con tiền chợ và tiền bánh hàng.

Ông Tám vừa nói vừa móc trong túi ra một ghim giấy bạc một trăm, đặt lên bàn học của con và dặn thêm:

- Ai có hỏi, nói ba đi Sài Gòn uống thuốc.

Nhan nhìn xấp giấy bạc rồi nức nở thêm:

- Nín, kẻo bà Tư hay! Ông Tám lại xẳng giọng.

Nhưng Nhan không còn sợ nữa, nàng nói:

- Con... thương …ba!

- Cố nhiên, ba lại không biết hay sao. Nhưng chính vì ba cũng thương con nên...

- Con đi buôn gánh bán bưng nuôi ba được.

- Đã lỡ rồi con à, đặt lại vấn đề làm gì. Ba có muốn theo nghề nầy đâu, nhưng hoàn cảnh đã đưa đẩy ba tới đó, rồi ba không thoát được nữa. Nhưng ba sẽ cố gắng làm vừa lòng con. Con nên nén lòng đợi một thời gian. Thôi, ba đi con nhé! Nhớ đóng cửa cẩn thận.

Tám Huỳnh lặng lẽ bước tới mở hé cửa rồi lách mình ra ngoài. Nhan cũng vội bước theo cha, rồi nhìn vào bóng tối. Chớp nhoáng lên và nàng trông thấy bóng dáng dình dàng của cha nàng dưới chiếc nón lá và chiếc áo tơi, bước mau trong mưa gió: ông Tám quẹo ra sau nhà để tiến vào rừng sâu.

Bóng đêm lại tràn ngập không gian, khiến Nhan kinh sợ, vội đóng cửa lại và cài then cẩn thận. Đoạn nàng tắt đèn và đánh diêm lên soi đường để đi vào buồng nàng ở phía hữu.

Ông Tám Huỳnh góa vợ từ lâu, nhưng ông ở vậy để nuôi con. Nhà chỉ có ba người: ông Nhan và bà Tư, một người dì họ của ông. Bà nầy ngủ ớ nhà sau, vì thế mà ông ra đi bằng cửa trước cho khỏi bị một người như bà bắt chợt bí mật của ông.

Bí mật ấy, cách đây một tháng, do một sự tình cờ; Nhan đã khám phá được, sau nhiều năm nghi hoặc. Nàng đã khóc thầm nhiều ngày, rồi rốt cuộc quyết định cật vấn cha.

Thấy không thể chối cãi được, ông Tám đành thú nhận với con rằng ông buôn lậu, hơn thế ông chỉ huy một toán tải hàng lậu từ biên giới Việt-Miên đến một khu rừng gần chợ Trà Võ để giao lại cho đoàn khác đưa về Sài Gòn bằng xe hơi.

Nhan đã khuyên dứt cha, nhưng ông Tám bảo không khá lắm, phải đợi tìm dịp để xoay nghề mới, mới buông nghề cũ được, và nhứt là phải tìm chỗ ở mới cho thật xa, vì hễ cải tà qui chánh thì phải trốn bọn đồng đảng cũ, chúng sợ bị tố cáo, dám thủ tiêu ông lắm.

Chỉ có một đứa con, mà là con mất mẹ, ông Tám cưng Nhan vô cùng, vì thế nên nàng tríu mến cha y như là tríu mến mẹ. Nên chi nàng đã âm thầm đau khổ nhiều sau cuộc khám phá đó, phần lo sợ cho an ninh của cha, phần ngại cho danh dự của gia đình vì ông Tám Huỳnh đă được thiên hạ kính nể bởi nếp sống ra mặt của ông, không có vết nhơ và không ai biết đời sống thứ nhì bí ẩn của ông hết.

Nhan đi nằm nhưng trằn trọc mãi không sao nhắm mắt được. Nàng lắng tai nghe mưa gió và hình dung ra người cha già đang lướt đi dưới phong vũ, trong bóng đêm, có thể lâm nguy bất cứ vào lúc nào.

Nàng xấu hổ mà nghĩ rằng tiền nàng ăn xài từ thuở giờ do một nguồn lợi bất chính mà ra, và thầm trách cha đã làm xằng. Tuy nhiên đêm nay, như bao đêm rồi, rốt cuộc Nhan vẫn tha thứ cho cha vì có bằng cớ hiển nhiên là ông Tám đã không muốn thế và chỉ bị hoàn cảnh đẩy đưa vào đó thôi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bình Nguyên Lộc":Cõi Âm Nơi Quán Cây DươngĐò DọcGieo Gió Gặt BãoQuán Tai HeoLữ Đoàn Mông ĐenNguồn Gốc Mã Lai Của Dân Tộc Việt NamNửa Đêm Trảng SụpTỳ Vết Tâm LinhSau Đêm Bố RápThầm LặngTruyện Ngắn - Bình Nguyên Lộc

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nửa Đêm Trảng Sụp PDF của tác giả Bình Nguyên Lộc nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

O, Mari! (Robert Enghibarian)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook O, Mari! PDF của tác giả Robert Enghibarian nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ô Vuông Thủy Tinh (Liêm Thập Lí)
Văn án:Gần trường học có cửa hàng trà sữa mới mở, ai cũng nói ông chủ đẹp trai chết người.Có một ngày, Giang Nhiễm may mắn được thấy mặt mũi của người này.Giang Nhiễm: “…”Đây chả là đại thần đua xe nhà bên, suốt ngày trèo cửa sổ sang phòng cô còn gì? Tìm mua: Ô Vuông Thủy Tinh TiKi Lazada Shopee Ừm, mà đây cũng là tên khốn đã cưỡng hôn cô từ mấy ngày trước.Dương Kế Trầm gác hai chân lên bàn nhỏ, lười biếng dựa vào sofa. Anh gảy nhẹ đầu thuốc lá và cười tới vô lại: “Ồ bà chủ đến à, muốn uống gì không? Ca cao nóng nhé?”Tai Giang Nhiễm đỏ lên.Đêm đó, anh trèo cửa sổ vào với hai cốc ca cao, rồi vừa uống được mấy ngụm đã chợt hôn cô.Hôn xong còn cà lơ phất phơ hỏi: “Uống ngon không?”***Cô gái đứng sau ô cửa thủy tinh, em có biết trên xương bướm của mình có vết bớt hình bông tuyết không?Trùng hợp thật, tuyết bắt đầu rơi rồi.Dương Kế Trầm nghĩ có lẽ đây chính là tiếp tục tồn tại, tiếp tục tồn tại để được gặp em.------ Mình biết tới Liêm Thập Lí qua bộ "Trầm Ẩn". Nhưng không giống với mạch truyện chậm và man mát buồn của "Trầm Ẩn", "Ô Vuông Thủy Tinh" mang trong mình dáng vẻ tràn trề năng lượng và tươi vui. Chính trong những ngày mình cảm thấy mệt mỏi nhất thì "Ô Vuông Thủy Tinh" là một người bạn giúp mình thư giãn và giải tỏa stress rất nhiều. "Ô Vuông Thủy Tinh" hấp dẫn mình từ cái văn án, vì mình mê trà sữa như mạng sống vậy. Nhưng khi bắt đầu đọc truyện mình đắm chìm luôn với hình tượng cool ngầu lúc đua xe của Trầm ca nên tới khi anh mở quán trà sữa mình cũng hơi sốc nhẹ Truyện bắt đầu vào một ngày cuối đông năm 2007, Dương Kế Trầm chuyển vào ngôi nhà gần nhà Giang Nhiễm. Cửa sổ phía đông nhà anh đối diện với cửa sổ phòng Giang Nhiễm. Đọc tới đây mình thấy bà nữ chính thực sự nhọ kinh khủng. Vì lần đầu gặp người ấy của đời mình thì ai mà chả muốn xinh đẹp lồng lộn như một nàng công chúa, đằng này chị lại bị anh thấy lúc đang mặc áo hai dây và đang cố gắng cạo lông nách nữa chứ. • "Anh ta nhìn thấy hết cảnh cô mặc áo hai dây lúc nãy rồi à? Hay là nhìn thấy nhiều hơn nữa?" Bạn thân Quý Vân Tiên rất mê đua xe, nên đã rủ rê Giang Nhiễm đi gặp đội đua xe của nam chính, tại đây Trầm ca và tiểu Nhiễm chính thức gặp nhau. Nói ra cũng lạ, Trầm ca mà mọi người biết bình thường cũng có chọc ghẹo con gái một chút nhưng quả thật chưa để ai vào mắt mà say mê, chiều chuộng như tiểu Nhiễm. Nói theo cách của Trầm ca thì anh đã muốn cua chị từ những ngày đầu mới gặp nhau. Đích thị là style lưu manh đây rồi nè. Chính xác mà nói Giang Nhiễm bắt đầu rung động với Dương Kế Trầm từ lúc thấy anh đua xe, cái dáng vẻ phóng khoáng, phách lối khi anh đua xe ấy đã hấp dẫn Giang Nhiễm theo một cách rất riêng, rất khác biệt. • "Anh tỏa ra khí chất buông thả mà phách lối như chính bản thân mình, không để bất cứ kẻ nào vào mắt, tự tin và chắc chắn như vậy. Đường đua này cũng như đo thân mà làm vì Dương Kế Trầm, nơi đây như trường biểu diễn chuyên chỉ dành cho một người, ống kính và những lời bình luận từ đầu tới cuối đều vây quanh anh." Thầy phong thủy nói Dương Kế Trầm có một mối nhân duyên từ kiếp trước, với một cô gái có tính tình dịu dàng, mềm mại. Vốn lúc đầu anh cũng không tin vì cho là thầy chém gió nhưng sau đó anh đi cầu phật với đội đua xe của mình, một thầy tướng ở chùa cũng nói anh những lời y chang như thế. • "Cậu thanh niên, 08 là năm tốt, tuy có long đong nhưng sao Hồng Loan đổi ngôi, trời ban lương duyên."• "Kiếp trước có duyên, kiếp này tiếp nối, lấy vật tìm người, lấy ngọc làm tên."• "Mối di hận sinh ra trong trời đông giá rét, duyên phận sẽ tiếp nối vào trời đông giá rét, là đoạn duyên phận rất đặc biệt" Người ấy của Dương Kế Trầm có lưu lại một chút ấn ký, trùng hợp khi anh nhìn thấy Giang Nhiễm lại thấy trên người chị có một vết bớt hình bông tuyết, vả lại chữ Nhiễm trong tên chị cũng có nghĩa là Ngọc nữa. Số phận hai người dường như đã thuộc về nhau từ rất lâu, trước khi hai người biết đến sự tồn tại của nhau. Dương Kế Trầm vốn không thích mùa đông một chút nào, vì mùa đông đối với anh mà nói mang lại nhiều kỷ niệm buồn, đau thương và mất mát. Nhưng kể từ ngày Dương Kế Trầm gặp Giang Nhiễm, cũng là một ngày cuối đông, thì mùa đông đối với anh mà nói đã trở nên tốt đẹp và mang nhiều ý nghĩa hơn. Dương Kế Trầm là một trong những nam chính mà mình thấy lưu manh công khai, anh ghẹo Giang Nhiễm rất tỉnh, rất tiêu sái, cũng rất ngầu. Không nói thì thôi, chứ phun câu nào là tiểu Nhiễm cũng như người đọc ngã ngửa câu đó. • “Nhìn cái gì? Có phải tôi đẹp trai quá quấy rầy đến việc học của em không?"• "Đợi em thêm hai năm nữa, sau đó anh và em chơi tới bến."• "Đúng là nên giảm béo một chút, rồi chúng ta sẽ thật sự trở thành anh em." (Trầm ca trêu bà Nhiễm lép đó...)• “Bệnh viện quá kích thích, vẫn nên thôi đi.”• "Gọi chồng nghe thử chút đi, bảo bối." Trầm ca nhảy cửa sổ vào phòng tiểu Nhiễm với rất nhiều lý do phong phú đa dạng, ví như nhờ xoa thuốc, sửa ống nước, mua đồ ăn vặt, sang đọc ké sách,... Một câu miêu tả đúng nhất về sự mặt dày này của Trầm ca chính là phòng ngủ của tiểu Nhiễm dần trở thành ngôi nhà thứ hai của anh. Nói chung vào thời gian hai người mới cà cưa với nhau thôi nhưng mình lại thấy họ như đôi vợ chồng đã cưới nhau rất lâu rồi vậy -.- Gato hết sức. Trầm ca thực sự quá có lòng, anh nâng tiểu Nhiễm như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Sủng hết mức, còn vì chị mà mở một tiệm trà sữa lấy tên JY (ý nghĩa tên JY này đen tối nè haha). Chị ôn thi đại học mệt mỏi thì thuê đầu bếp nhà hàng nấu ăn bồi bổ cho chị, còn rất khôn khi dùng trà sữa dụ khị chị. Sau này khi hai người quen nhau rồi thì anh cắt giảm khẩu phần trà của chị vì anh nói bụng giống có bầu 3 tháng. Matday hết sức hà!!! Tính cách Giang Nhiễm mình thấy giống rất nhiều cô gái bình thường khác: Hay lo nghĩ, đấu tranh nội tâm nhưng phấn đấu để khiến bản thân mình trở nên tốt hơn. Chị từng cho rằng thế giới của mình và Trầm ca vốn cách xa nhau, nhưng ai ngờ đâu lại gần nhau đến vậy. Giữa họ như có một sợi dây vô hình đã ràng buộc và kéo họ lại gần nhau hơn, sợi dây ấy tên là định mệnh. • "Thích một người sẽ khiến bản thân rơi vào tự ti. Người kia ở trong lòng bạn quá mức đẹp đẽ và hoàn hảo, tới mức có thế nào bạn cũng sẽ thấy mình không xứng với anh ấy." Tuy hai người vốn không thích cãi nhau, họ cho rằng cãi nhau chỉ gây tổn thương nhau và mệt mỏi hơn thôi. Nhưng hai người cũng từng giận, và tất nhiên là chiến tranh lạnh rồi. Giang Nhiễm hiểu lầm về đào hoa của Dương Kế Trầm nên chị gầy rộc đi, thành tích học tập cũng sụt hẳn (mẹ nữ phụ đoạn này quá đáng lắm luôn). Sau khi thi đại học thì hai người làm lành lại, Trầm ca còn mua cho chị một cây dương cầm rất to. Cuộc sống của họ về sau thì hạnh phúc, tuy cũng có ghen tuông, hờn dỗi một chút nhưng đó là điều bình thường trong truyện tình cảm của họ mà thôi. Ngoài cặp đôi chính Trầm ca và tiểu Nhiễm thì dàn nhân vật phụ rất đáng yêu. Như Giang Mi - mẹ nữ chính, người rất nghiêm khắc khi nhắc tới vấn đề yêu đương với Giang Nhiễm nhưng sau này biết đến Trầm ca, thậm chí biết anh là một tay đua thì bà lại không phản đối gay gắt mấy. Hay như Trịnh Phong - ba Giang Nhiễm, đây là một nhân vật tấu hài cực mạnh, bị Trầm ca phũ không còn chỗ đứng, mặc dù ông là ba vợ của Trầm ca:v. Hay như cặp đôi Trương Gia Khải - Quý Vân Tiên cũng rất đáng yêu, đôi này phải nói là bày tỏ tình cảm mọi lúc mọi nơi, nhưng tiếc vì họ không có một cái kết đẹp (đọc tới đoạn kết của cặp này mình khóc luôn). Về sau cũng xuất hiện ba người bạn cùng KTX đại học với tiểu Nhiễm cũng siêu hài. Lâm Vân coi Dương Kế Trầm là thần tượng mà sùng bái, Trương Giai Giai cảm động vì được gọi là mỹ nữ hay bà chị Từ Đan là người truyền bá tư tưởng đen tối cho cả phòng KTX. Một nam phụ lầy và nhây khác là Tống Dật Thịnh. Anh này là lớp trưởng ở lớp đại học của Giang Nhiễm, ban đầu mình còn tưởng anh là tình địch của Trầm ca để cướp chị Giang cơ, ai ngờ không phải:v Anh là em cùng cha khác mẹ với Dương Kế Trầm, cũng không cần anh trai phải đối tốt với mình, nhưng anh tự hào vì Trầm ca tài giỏi, tìm gặp Trầm ca cũng chỉ vì muốn có thêm một người thân cùng gắn bó với mình mà thôi. Mới đầu Tống Dật Thịnh nói chuyện với Trầm ca còn bị tiểu Nhiễm hiểu nhầm là yêu thầm bạn trai chị rồi tìm cách chia cắt hai người nữa cơ, hài hết sức. • "Giang Nhiễm ho khan một tiếng: “Thế nên… Tống Dật Thịnh, cậu là fan của A Trầm hay cậu vốn thích đàn ông?” Có một số câu trong truyện mình cảm thấy rất cảm xúc: • "Vì thích, nên anh ấy là tốt nhất trên đời."• "Ít nhất anh không còn một thân một mình nữa. Cảm giác có hai người thật tốt đẹp, không phải sao?"• "Yêu một người như vậy, đời này đáng giá."------ Với mình, "Ô Vuông Thủy Tinh" là một câu chuyện có buồn có vui, cũng cho mọi người thấy được một khía cạnh về nghề đua xe và những nguy hiểm mà một tay đua có thể phải đối mặt. Hơn hết là tình cảm rất ngọt ngào giữa hai nhân vật chính của chúng ta. Thực sự mình cũng không biết bày tỏ gì hơn vì dáng vẻ lưu manh của Trầm ca hay dáng vẻ trông thì dịu dàng nhưng thực ra cũng rất bạo dạn ngầm của tiểu Nhiễm làm mình phát điên lên được. Hơi tiếc vì đã đọc hết truyện rồi, mình mong truyện dài thêm chút để có thể đồng hành với họ lâu hơn.Review bởi: BaoYin - fb/hoinhieuchuĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ô Vuông Thủy Tinh PDF của tác giả Liêm Thập Lí nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ở Quán Cà Phê Tuổi Trẻ Lạc Lối (Patrick Modiano)
Đầu những năm 1960, giới văn chương và sinh viên lãng du hội tụ tại Le Condé, một quán cà phê nơi giao lộ Odéon. Bốn người kể chuyện cũng là bốn khách quen của quán: một sinh viên trưởng Mỏ, một cựu nhân viên tình báo, một cô nàng Louki nào đó hay còn có tên là Jacqueline Delanque và Roland, một nhà văn tập sự trẻ. Trong trường đoạn đầu tiên, tay sinh viên trường Mỏ hồi nhớ cuộc sống ở Le Condé và miêu tả chi tiết những lần xuất hiện của Louki - cô gái trẻ hai mươi hai tuổi - người khiến anh có cảm giác muốn làm mới bản thân. Trong trường đoạn tiếp theo, Caisley, cựu nhân viên tình báo, tiến hành một cuộc điều tra: chồng Louki, Jean-Pierre Choureau, thuê anh đi tìm vợ mình. Anh đã khám phá ra tuổi thơ của cô, quẩn quanh khu vực Moulin Rouge nơi mẹ cô làm việc. Trường đoạn thứ ba: Louki lên tiếng và nhớ lại tuổi thơ của chính mình, những lần cô bỏ trốn, những quán bar u ám ở quận 18… Cô nhắc đến những người đàn ông từng yêu thương cô: Jean-Pierre Choureau, Roland, Guy de Veer nhà huyền bí học, người giúp cô biết đến hình tượng “Louise của hư vô” mà cô tự thấy giống mình. Trường đoạn cuối: Roland nhớ lại cuộc gặp giữa mình và Youki cùng tình yêu của họ. Chàng trai trẻ say mê “quy hồi vĩnh cửu” và đang viết một tiểu luận về các “vùng trung tính”, anh cũng trôi nổi bồng bềnh như Louki và tin rằng có thể gặp được cô trong suy nghĩ. Nhưng cô thoát khỏi anh cũng như thoát khỏi tất cả những người khác… Cho tới ngày chính tại quán Le Condé, anh biết chuyện cô đã nhảy qua cửa sổ tự vẫn…Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Patrick Modiano":Để Em Khỏi Lạc Trong Khu PhốỞ Quán Cà Phê Tuổi Trẻ Lạc LốiPho Nhung Cua Hieu U ToiQuảng Trường Ngôi SaoTừ Thăm Thẳm Lãng QuênĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ở Quán Cà Phê Tuổi Trẻ Lạc Lối PDF của tác giả Patrick Modiano nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ở Lại Nơi Này Cùng Anh (Thanh Sam Lạc Thác)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ở Lại Nơi Này Cùng Anh PDF của tác giả Thanh Sam Lạc Thác nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.