Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mười Ba Lý Do

Ở thời điểm hiện tại, có 3 cuốn sách tôi chưa “can đảm” đọc lại lần nữa trong tương lai, 3 cuốn đó, là: Mắt Biếc (Nguyễn Nhật Ánh), Tình nhỏ làm sao quên (Đoàn Thạch Biền) và Mười ba lý do (Jay Asher). Tôi chạm đến những trang gây “ám ảnh” với chính mình vào ngày “thất tịch” (mồng 7-7), buổi trưa trời đương nắng bỗng mưa ào xuống, rồi thôi… Rạng sáng, trời mưa lớn, kéo dài, như đã thấm bao ẩn ức chất chứa bấy lâu và chực vỡ òa sau thời khắc gặp nhau ấy; tôi giật mình bởi tiếng động, hồi tưởng về nhân vật trong câu chuyện, tôi nặng lòng lắm! Ngưu Lang – Chức Nữ dẫu mỗi năm chỉ gặp được một lần, ít ra họ còn được nhìn thấy nhau; nhưng hai nhân vật chính trong “MƯỜI BA LÝ DO” mãi mãi chẳng thể nghe giọng nhau, cùng trò chuyện hay thấy nhau nữa… Tôi chợt nhớ dòng trạng thái người quen đăng trên mạng xã hội: “Cuộc đời này vô thường lắm, có lỡ thương ai, nhớ ai thì cứ nói đi, biết còn được gặp nhau bao nhiêu lần nữa đâu… Ngại ngùng không nói, thờ ơ không nói, vô tâm không nói… Để rồi, muốn nói thì chẳng còn ai nghe nữa rồi!” Và, chúng ta sẽ chẳng thể biết rằng, phút giây bất chợt, có khi ta là điểm tựa, là “phao cứu sinh” tinh thần mà đối phương trông ngóng để trút hết những tâm sự thầm kín nhất đời mình. Một ánh mắt, một lời ủi an đúng lúc là liều thuốc tinh thần kịp thời vực dậy ý chí lịm dần giữa đại dương tuyệt vọng chỉ chực nhấn chìm người nặng mang ý nghĩ tiêu cực… * 13 mặt, 7 cuộn băng – 13 lý do như lời trăn trối của Hannah Baker trước khi tự sát. Cô đã thu âm số băng này gửi những nhân vật có liên quan và “yêu cầu” họ chuyển tiếp số băng trên đến những đối tượng khác là một phần của 13 lý do trên. Nếu ai đó làm trái luật, một bộ băng khác sẽ được phát hành ra công chúng. Nhân vật tôi “Clay” ngoài nghe hết 13 mặt băng, cậu còn đi đến những địa điểm được Hannah đánh dấu trên bản đồ, như một cách tưởng niệm người bạn quá cố, như một cách hình dung câu chuyện Hannah kể lại. * Cuốn sách gợi cho tôi khá nhiều suy tư: Về phía Hannah Baker: Thứ 1, cô có quá “ích kỷ” và “tàn nhẫn” lắm không khi nêu tên 13 người trong cuộn băng cùng lý do khiến cô tự sát, như ngầm đeo quả tạ nặng lên vai đảo lộn cuộc sống họ mà họ không được một lần đính chính và xác tín từng chi tiết xuất hiện trong câu chuyện. Thứ 2, cô bất công lắm không khi “quy kết” toàn bộ việc mình tự vẫn cho thầy tâm lý (tôi lờ mờ phán đoán thế). . Về phía Clay Jensen: Giá như anh “lì lợm”, chịu “chai mặt” một chút, không “nghe lời” Hannah bỏ về mà nán lại, rồi ôm cô vào lòng mặc cô đẩy anh ra xa thì có thể anh sẽ không phải nghe cuộn băng nói về mình trong nước mắt, dẫu Hannah nói về anh chỉ những điều tốt đẹp. Giá như Clay cứng rắn hơn, quyết đoán hơn tìm hiểu tin đồn thay vì im lặng, chết nhát để rồi giờ đây tự dày vò mình. . Và, về phía chúng ta; những người làm công tác giáo dục, những bạn học sinh – sinh viên, những con người bình thường trong cuộc sống: Có bao giờ chúng ta từng “kết tội” người tự sát chưa? Có bao giờ mọi người to nhỏ hoặc nhìn đối phương với ánh mắt khinh rẻ thông qua tin đồn mình nghe được về họ chưa? Có bao giờ chúng ta hứng chí lập một danh sách trêu đùa cá nhân bởi vẻ bề ngoài họ có phần “nổi bật” (như thừa cân, số đo 3 vòng…) chưa? Có bao giờ chúng ta tự bào chữa cho hành động đùa quá trớn vô thưởng vô phạt của mình bằng câu chống chế “Vui mà, sao căng vậy…” chưa? Có bao giờ chúng ta lên tiếng tố cáo những việc làm vi phạm pháp luật để bảo vệ chính mình và bảo vệ người khác chưa? Có bao giờ chúng ta bàng quan chuyện ấy không liên quan đến mình và tốt nhất không nên dây vào tránh rắc rối chưa? … Câu chuyện đặt ra rất nhiều vấn đề trong môi trường giáo dục quá cởi mở như nước Mỹ, từ đó dẫn đến các vấn nạn, như: sử dụng chất kích thích và gây tai nạn khi lái xe, hiếp dâm,… * Tôi vẫn thường nói, thời chúng ta đang sống là “thế kỷ cô đơn.” Nhịp sống mỗi ngày thúc hối, công nghệ chi phối con người,… mỗi cá thể tự dựng xây ốc đảo giam hãm mình, sẽ đến một ngày, cá thể không thể tiếp tục chịu đựng và tự kết liễu đời mình. Mãi đến phút cuối, Clay mới thực sự vượt qua bức tường thỏ đế bản thân tạo nên, tiếp cận đối tượng mà anh sợ sẽ rơi vào hoàn cảnh như Hannah Baker, cứ để quả cầu tuyết lăn mãi và đến lúc buông xuôi cho chúng cuốn mình… Cảm ơn Jay Asher đã viết “MƯỜI BA LÝ DO” – cuốn sách đầu tay đầy tinh thế, xoáy vào chủ đề quen thuộc dẫu tồn tại quanh chúng ta nhưng ít tác giả đề cập. Qua “MƯỜI BA LÝ DO”, tôi mong mọi người quan tâm và hiểu nhau hơn, để không còn trường hợp đau lòng nào như Hannah Baker nữa… *** “Anh?” cô nhân viên nhắc lại. “Anh muốn chừng nào nó đến nơi?” Tôi lấy hai ngón tay gãi mạnh lông mày mắt trái. Đầu tôi càng ngày càng nhức. “Sao cũng được,” tôi bảo. Người nhân viên nhận gói bưu kiện. Cái hộp giày đó cũng chính là cái hộp giày đã nằm trước thềm cửa nhà tôi hai mươi bốn tiếng trước; nó đã được tôi gói lại trong một cái túi giấy màu nâu và dán kín bằng băng keo trong, y như lúc tôi nhận được. Nhưng giờ thì địa chỉ nó sắp đến lại là một cái tên khác. Cái tên tiếp theo trong danh sách của Hannah Baker. “Một tá của thợ bánh,(*)” tôi lẩm bẩm. Rồi lại thấy tởm vì như vậy cũng nghĩ ra được. “Anh nói gì cơ?” Tôi lắc đầu. “Hết bao nhiêu vậy?” Cô ta đặt chiếc hộp lên một tấm đệm cao su, sau đó gõ liên tục trên bàn phím. Tôi đặt cốc cà phê mua ở cây xăng lên thành quầy và ngó vào màn hình. Tôi móc vài tờ tiền từ trong ví ra, lục vài xu trong túi, rồi đặt chúng lên quầy. “Tôi nghĩ cốc cà phê đó chưa ép phê đâu,” cô nhân viên nói. “Anh đưa thiếu một đô la.” Tôi đưa thêm một đô la, rồi dụi mắt cho tỉnh ngủ. Cà phê còn âm ấm khi tôi làm một ngụm, nên lại càng khó uống hơn. Nhưng dù thế nào tôi cũng phải tỉnh. Hoặc có lẽ không. Có lẽ tốt nhất tôi nên nửa tỉnh nửa mơ cho đến hết ngày. Có lẽ đó là cách duy nhất để tôi trụ qua hết ngày hôm nay. “Đúng lịch thì ngày mai cái hộp đến nơi,” cô ta nói. “Hoặc mốt.” Rồi thả cái hộp vào chiếc xe đẩy đằng sau. Đáng lẽ tôi nên chờ tới sau giờ học. Tôi nên để Jenny tận hưởng ngày yên bình cuối cùng của cậu ta mới phải. Dù cậu ta chẳng đáng để tôi làm vậy. Khi về tới nhà ngày mai, hoặc mốt, cậu ta sẽ thấy một bưu kiện trước thềm cửa nhà mình. Hoặc nếu bố, mẹ hay ai đó nhận thư trước thì có thể cậu ta sẽ thấy chiếc hộp nằm trên giường mình. Và cậu ta sẽ phấn khích. Tôi cũng đã phấn khích đấy. Một bưu kiện không đề tên người gửi à? Họ quên đề tên, hay là cố ý? Có thể từ một người hâm mộ bí mật chăng? “Anh có muốn lấy hóa đơn không?” cô nhân viên hỏi. Tôi lắc đầu. Dù vậy, cái máy cũng in ra một tờ hóa đơn. Tôi nhìn cô nhân viên xé dọc rìa răng cưa nhựa của máy in rồi quăng tờ giấy vào thùng rác. Trong thị trấn có độc một bưu điện. Không biết có phải chính cô nhân viên này cũng là người nhận cái hộp giày này từ những người khác trong danh sách không, những người nhận được nó trước tôi. Rồi bọn họ có giữ hóa đơn như vật lưu niệm bệnh hoạn không? Giấu chúng vào ngăn đồ lót? Ghim chúng lên một tấm bảng? Suýt nữa tôi đã xin lại tờ hóa đơn rồi. Suýt nữa tôi nói, “Em xin lỗi, cho em xin lại hóa đơn được không?” Để về sau có thứ nhắc tôi nhớ chuyện này. Nhưng nếu muốn có thứ nhắc nhớ mình thì tôi đã đi sao lại số băng cát sét hoặc giữ lại tấm bản đồ rồi. Nhưng tôi không bao giờ muốn nghe lại đống băng đó nữa, dù giọng cậu ấy sẽ còn vang mãi trong đầu tôi. Và những ngôi nhà đó, những con phố đó, và ngôi trường cấp ba đó sẽ luôn luôn còn đó để nhắc tôi nhớ về chuyện này. Giờ thì hết làm gì được nữa rồi. Bưu kiện đã trên đường gửi đi. Tôi ra khỏi bưu điện mà không lấy hóa đơn. Sâu bên trong chân mày mắt trái, đầu tôi vẫn nhức. Mỗi ngụm nước bọt tôi nuốt đều có vị chua, và càng gần đến trường, tôi càng thấy mình sắp ngã gục. Tôi muốn gục ngã. Tôi muốn ngã xuống ngay vỉa hè đằng kia rồi lết thân mình vào trong đám thường xuân đó. Vì ngay bên kia bụi thường xuân, vỉa hè uốn cong, men theo rìa ngoài bãi đỗ xe của trường. Rồi nó cắt xuyên qua bãi cỏ trước, tiến vào tòa nhà chính. Nó đi xuyên qua cửa chính và nhập vào hành lang, ngoằn ngoèo giữa những dãy tủ đồ và lớp học ở hai bên, rồi cuối cùng dẫn vào cánh cửa luôn để mở của tiết học thứ nhất. Phía trước lớp, đối diện với học sinh, sẽ là bàn của thầy Porter. Thầy ấy sẽ là người cuối cùng nhận được gói bưu kiện không có tên người gửi. Và ở giữa phòng, dịch qua bên trái một bàn, sẽ là bàn của Hannah Baker. Không người ngồi. (*) Một tá của thợ bánh, hay Baker’s dozen, có nghĩa là 13 chứ không phải 12 như nghĩa thường của một tá. Cụm từ này được cho là có nguồn gốc từ thời Trung cổ ở Anh. Thời đó, giá bán bánh mì được quy định phải dựa theo giá của bột mì, thợ bánh nào bán thiếu cân sẽ bị trừng phạt. Và vì bánh mì được tính theo cân bột chứ không phải số lượng nên để tránh thiếu cân, các thợ bánh thường cho thêm vào một hoặc hai ổ bánh giống hệt mỗi khi bán ra một tá bánh. Họ Baker của Hannah cũng có nghĩa là thợ làm bánh. Mời các bạn mượn đọc sách Mười Ba Lý Do của tác giả Jay Asher & Tuấn Phúc (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Túp Lều Bác Tom - Harriet Beecher Stowe
Tên Ebook: Túp Lều Bác Tôm Tác giả: Harriet Beecher Stowe   Thể loại: Tiểu thuyết, Kinh điển, Văn học phương Tây   Nguồn: e-thuvien.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com   Ebook Túp Lều Bác Tôm full prc pdf Giới Thiệu: Túp lều của bác Tom (tên tiếng Anh: Uncle Tom's Cabin), còn được gọi với tên là Cuộc sống giữa những lầm than (tiếng Anh: Life Among the Lowly) Là một tiểu thuyết chống chế độ nô lệ tại Hoa Kỳ của nhà văn Harriet Beecher Stowe người Mỹ. Được xuất bản vào năm 1852, cuốn tiểu thuyết đã có ảnh hưởng sâu sắc đến quan điểm đối với những người Mỹ gốc Phi và tình cảnh nô lệ ở Hoa Kỳ, làm tăng thêm sự xung đột giũa các tầng lớp dẫn đến Nội chiến Mỹ, theo Will Kaufman. Nhà văn Stowe là một người hoạt động chống lại sự nô lệ, đã làm nổi bật trong tiểu thuyết của mình nhân vật bác Tôm, một nô lệ da đen phải lìa bỏ vợ con, bị bán từ nơi này sang nơi khác, bị đánh đập tàn nhẫn. Tiểu thuyết mô tả sự độc ác, tàn bạo có thật của sự nô lệ, đồng thời cũng khẳng định tình yêu thương có thể vượt qua mọi thứ để chiến thắng, lật đổ sự nô dịch hoá trong xã hội loài người. N.xét cá nhân : Thực tế thì quyển sách này đã được dựng thành phim và bản thân cũng tìm kiếm rất nhiều nhưng vì là phim đen trắng nên tìm mãi mà vẫn chưa ra. Mời các bạn đón đọc Túp Lều Bác Tôm của tác giả Harriet Beecher Stowe.
Tuyển tập Nguyễn Nhật Ánh
Tên Ebook: 62 Truyện ngắn của Nguyễn Nhật Ánh Tác Giả: Nguyễn Nhật Ánh   Thể Loại: Tiểu Thuyết, Truyện Ngắn, Tuyển Tập, Văn học Việt Nam   Ebook: www.dtv-ebook.com Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh Giới Thiệu: Nguyễn Nhật Ánh là tên và cũng là bút danh của một nhà văn Việt Nam chuyên viết cho tuổi mới lớn. Ông sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại huyện Thăng Bình, Quảng Nam. Thuở nhỏ ông theo học tại các trường Tiểu La, Trần Cao Vân và Phan Chu Trinh. Từ 1973 Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào sống tại Sài Gòn, theo học ngành sư phạm. Ông đã từng đi Thanh niên xung phong, dạy học, làm công tác Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh. Từ 1986 đến nay ông là phóng viên nhật báo Sài Gòn Giải Phóng, lần lượt viết về sân khấu, phụ trách mục tiểu phẩm, phụ trách trang thiếu nhi và hiện nay là bình luận viên thể thao trên báo Sài Gòn Giải Phóng Chủ nhật với bút danh Chu Đình Ngạn. Ngoài ra, Nguyễn Nhật Ánh còn có những bút danh khác như Anh Bồ Câu, Lê Duy Cật, Đông Phương Sóc, Sóc Phương Đông,... Tác phẩm mới nhất của Nguyễn Nhật Ánh được NXB Trẻ ấn hành mang tên Ngồi khóc trên cây, xuất bản ngày 27 tháng 6 năm 2013.   Truyện nhiều tập:   - Kính vạn hoa - Chuyện xứ Langbiang   Truyện dài, truyện ngắn, thơ và các tác phẩm khác:   - Thành phố tháng tư (thơ, in chung với Lê Thị Kim, 1984) - Trước vòng chung kết (truyện dài, 1985) - Cú phạt đền (truyện ngắn, 1985) - Đầu xuân ra sông giặt áo (thơ, 1986) - Chuyện cổ tích dành cho người lớn (tập truyện, 1987) - Bàn có năm chỗ ngồi (truyện dài, 1987) - Còn chút gì để nhớ (truyện dài, 1988) - Bí mật của một võ sĩ (tập truyện, 1989) - Cô gái đến từ hôm qua (truyện dài, 1989) - Chú bé rắc rối (truyện dài, 1989) - Nữ sinh (truyện dài, 1989) - Thiên thần nhỏ của tôi (truyện dài, 1990) - Phòng trọ ba người (truyện dài, 1990) - Mắt biếc (truyện dài, 1990) - Thằng quỷ nhỏ (truyện dài, 1990) - Hoa hồng xứ khác (truyện dài, 1991) - Hạ đỏ (truyện dài, 1991) - Bong bóng lên trời (truyện dài, 1991) - Bồ câu không đưa thư (truyện dài, 1993) - Những chàng trai xấu tính (truyện dài, 1993) - Tứ tuyệt cho nàng (thơ, 1994) - Lễ hội của đêm đen (thơ, 1994) - Trại hoa Vàng (truyện dài, 1994) - Út Quyên và tôi (tập truyện ngắn, 1995) - Đi qua hoa cúc (truyện dài, 1995) - Buổi chiều Windows (truyện dài, 1995) - Quán gò đi lên (truyện dài, 4/12/1999) - Những cô em gái (truyện dài, 7/5/2000) - Ngôi trường mọi khi - Tôi là Bêtô (truyện, 4/4/2007) - Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (truyện, 1/2008) - Đảo mộng mơ (truyện, 21/10/2009) - Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh (truyện dài, 24/10/2010) - Lá nằm trong lá (truyện dài, 24/9/2011) - Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ (truyện dài, 6/2012) - Sương khói quê nhà (tạp văn, 2012) - Người Quảng đi ăn mì Quảng(tạp văn, 2012) - Ngồi khóc trên cây (truyện dài, 27/6/2013)   62 truyện ngắn của Nguyễn Nhật Ánh :   Anh chị yêu dấu Ba lô màu xanh Bài toán do vui cờ năm chỗ ngồi Bắt đền hoa sứ Bí ẩn của mốt Bí mật kẻ trộm Bồ câu không đưa thư Bờ vai nghiêng nắng Buổi chiều Windows Cánh đàn ông chúng mình Cầu chúc hai người hạnh phúc Chú bé rắc rối Cháu của bà Cô gái đến từ hôm qua Cổ tích bên đường Còn chút gì để nhớ (2 phần) Con ruồi Đi qua hoa cúc Đoàn kịch tỉnh lẻ Hạ đỏ Hoa hồng xứ khác Hoạ mi một mình Làm chồng thật khó Làm gì có một ông bố như thế Lang thang trong rừng Mắt biếc Một mình Một phút trách nhiệm Nghệ thuật bậc thầy Ngôi sao nhỏ Ngôi trường mỗi khi Người tốt Nhà ảo thuật Nhân vật nữ của tôi Những chàng trai xấu tính Những cô em gái Những con gấu bông Những cuộc gặp gỡ tình cờ Những người vui tính Nữ sinh Ông thầy nóng tính Phòng trọ ba người Quán Gò đi lên Quán kem Sợ vợ - lợi hay hại Thám tử nghiệp dư Thằng quỷ nhỏ Theo dấu chim ưng Thiên thần nhỏ của tôi Thơ tình Tiền chuộc (2 phần) Tivi, tủ lạnh hay cát-xét Tôi trở thành người nội trợ đảm đang như thế nào Trại hoa vàng Trước vòng chung kết Truyện cổ tích dành cho người lớn Út Quyền và tôi Viên ngọc Xin lỗi mày tai to
Như Cõi Thiên Đường - Judith Mcnaught
AudioBook Như Cõi Thiên Đường Nói đến thể loại văn học lãng mạn phương Tây, chắc chắn không thể không nhắc đến Judith McNaught rồi! Judith McNaught, sinh ngày 10 tháng 5 năm 1944, tại San Luis Obispo, là một trong những tác giả bán chạy nhất về thể loại tiểu thuyết lãng mạn lịch sử và hiện đại. Cô học chuyên ngành Kinh doanh tại Đại học Northwestern. Cô kết hôn và có hai con, một gái, một trai, Whitney và Clay, trước khi ly hôn với St Louis, một nha sĩ. McNaught được cho là nhà văn đã sáng tạo ra thể loại lãng mạn hiện đại lịch sử. Trước khi đạt được thành công trong sự nghiệp văn học, McNaught đã từng làm việc như một trợ lý giám đốc cho một đoàn làm phim, làm trợ lý cho giám đốc điều hành một công ty vận tải lớn, làm quản lý tạm thời cho một công ty về nhân sự, và làm giám đốc một công ty điện ảnh. Cô cũng là nữ sản xuất chương trình đầu tiên tại đài phát thanh CBS. Ai đã từng đọc hai truyện Tiếng sét xanh (Double Standards) và Hơn cả tuyệt vời (Something Wonderful) chắc sẽ không thể quên được tác giả này phải không ? Và Như Cõi Thiên Đường là một tác phẩm nữa của bà, hy vọng mọi người cũng sẽ thích nó Mời các bạn đón đọc Như Cõi Thiên Đường của tác giả Judith McNaught.