Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Những Chiếc Đồng Hồ Kỳ Lạ

Sheila Webb nghĩ mình đến gặp một quý bà bị mù đợi cô ở nhà số 19 khu Wilbraham Crescent - chứ không phải là gặp một cái xác đàn ông trên sàn nhà. Nhưng khi cô Pebmarsh phủ nhận việc yêu cầu cử cô Sheila Webb đến đây, cũng như không hề sở hữu những chiếc đồng hồ hiện diện xung quanh cái xác, rõ ràng họ cần đến một thám tử tài ba. “Vụ án quá phức tạp nên hẳn nhiên nó phải rất đơn giản,” Hercule Poirot tuyên bố. Nhưng kẻ sát nhân vẫn lộng hành còn thời gian thì cứ trôi đi… Cuốn tiểu thuyết nổi tiếng với sự kiện Hercules Poirot không hề đến hiện trường xảy ra tội ác hoặc thẩm vấn nhân chứng hay người bị tình nghi. Ông bị thách thức chứng minh rằng có thể giải quyết một vụ án chỉ bằng kinh nghiệm và trí thông minh. *** Một con người có khả năng đấy! - Anh đăm chiêu nói. - Tôi khó biết nổi anh ta muốn đi đến đâu. - Chắc là anh ta không đầu hàng mà sớm hiểu ra. - Bà Tanios đã phôn cho tôi lúc nãy. - Tôi thông báo. - Tôi đã nghĩ thế. Tôi báo cho anh biết lời ủy thác. - Tốt. Mọi sự đang tiến triển như ý. Trong hai mươi bốn giờ nữa, Hastings, chúng ta sẽ được biết chính xác. - Tôi hãy còn lưỡng lự. Ai đúng là kẻ để chúng ta ngờ vực? - Tôi không thể nói người nào anh nghi ngờ, Hastings! Mọi người, lần lượt, tôi đang nghĩ ra hắn! - Đôi khi tôi có cảm giác rằng anh lấy làm thích thú để tôi rơi vào tình trạng không biết đâu mà lần! - Không, không, trò vặt ấy không làm tôi vui lắm đâu! - Tôi không tin là anh chịu bó tay trong việc này. - Tôi đáp. Poirot im lặng, vẻ lo lắng. Tôi hỏi anh: - Anh đang có điều gì, trong lúc này vậy? - Này anh bạn, khi sắp kết thúc một cuộc điều tra hình sự, tôi luôn luôn cảm thấy căng thẳng thần kinh. Có thể điều gì đó sắp xảy ra? - Anh muốn điều gì xảy ra? - Tôi không biết, anh ạ. (Anh nhíu mày và nói thêm) Tôi cho rằng đã làm hết khả năng... - Trong trường hợp này, hãy quên vụ án này đi và hãy đi đến rạp chiếu bóng, nào, mời anh! - Đúng đấy, Hastings, một ý kiến hay đấy! Chúng tôi có một buổi tối tuyệt vời, mặc dầu tôi đã phạm sai lầm là đưa Poirot đi xem một bộ phim hình sự. Một lời khuyên các bạn đọc rằng: đừng bao giờ đưa một người lính đi xem một vở kịch về chiến tranh, một thủy thủ một vở về hàng hải, một thám tử một vở về hình sự... Hàng tràng dài những câu phê bình của họ sẽ làm các bạn chán ngấy cuộc biểu diễn ấy. Poirot phát hiện ra một ngàn lẻ một chỗ yếu kém về tâm lý của bộ phim và sự thiếu phương pháp và thứ tự của thám tử xuýt làm cho anh phát điên. Khi ra về Poirot còn giải thích cho tôi rằng có thể đã vạch trần điều bí mật ngay ở nửa đầu của cuốn phim đầu. - Vô lý, không thể có phim khá thế đâu, anh Poirot! Poirot phải chấp nhận là tôi có lý. Sáng hôm sau độ hơn chín giờ một chút, tôi đến nhà bạn tôi. Tôi thấy anh đang vừa ăn sáng vừa mở các phong bì của chuyến thư tín. Điện thoại reo. Tôi cầm ống nghe. Một giọng hổn hển nói: - Có phải ông đấy không, ông Poirot? Ồ! Hóa ra là ông, đại úy Hastings? Tôi nghe thấy một thứ tiếng thở dài, và tiếng nức nở. - Có phải bà Lawson đang nói đấy không? - Tôi hỏi. - Vâng, vâng, đã xảy ra một chuyện khủng khiếp. - Cái gì vậy? - Cô ấy đã rời khách sạn Wellington... Tôi muốn nói về Bella. Tôi đã đến đó chiều hôm qua và người ta đã trả lời tôi rằng cô ấy đã đi rồi. Cô ấy cũng không để lại cho tôi một thông tin nào. Không có gì! Thật là lạ! Dù sao, bác sĩ Tanios có lẽ đã có lý. Ông nói về cô ấy bằng một giọng rất dịu dàng, và có vẻ rất buồn đến nỗi tôi phải tự hỏi rằng ông ta đã không thành thực chăng. - Nào, bà Lawson, hãy nói tôi biết điều gì đã xảy ra. Phải chăng chỉ là bà Tanios đã rời khách sạn mà không báo cho bà biết trước? - Ồ không! Nếu như chỉ là thế? Bác sĩ Tanios nói rõ rằng vợ ông ấy không còn nữa... Tóm lại, ông hiểu điều tôi muốn nói... Ông ta gọi bệnh này, là chứng trưng cảm truy bại. - Vâng. Điều gì đã xảy ra vậy? - Ồ! Thật khủng khiếp! Chết trong giấc ngủ... Liều thuốc ngủ quá mạnh! Và những đứa trẻ tội nghiệp! Buồn biết bao! Tôi chỉ biết khóc từ khi tôi biết tin này! - Bà đã biết tin ấy thế nào? Bà hãy kể tôi nghe chi tiết đi. Trong khóe mắt, tôi nhìn thấy Poirot đã ngừng mở các lá thư và đang lắng tai nghe. - Người ta đã gọi tôi qua điện thoại. Từ khách sạn... Khách sạn Coniston. Hình như người ta tìm thấy tên tôi và địa chỉ của tôi trong túi cầm tay của cô ấy. Ồ! Đại úy Hastings, khủng khiếp quá phải không? Những đứa trẻ ấy không còn mẹ nữa! - Hãy nghe tôi. Bà có chắc là đó là một tai nạn không? Đừng nghĩ nhiều đến một vụ tự sát? - Ôi, một ý kiến đáng sợ, đại úy Hastings! Tôi không biết gì cả. Ông có cho đó là một vụ tự sát không? Điều đó sẽ còn kinh khủng hơn! Cô ta có vẻ rất suy sụp... vô lý, tôi cam đoan với ông như vậy. Cô ấy không có khó khăn gì về tiền bạc cả vì tôi đã sẵn sàng chia sẻ với bà ấy... Tôi xin thề với ông về việc đó! Tiểu thư Arundell muốn thế, tôi có tình cảm với bà ấy. Và nghĩ rằng bà ấy có thể sẽ tự sát... Nhưng có thể là không đúng như thế... Những người của khách sạn nói đến một tai nạn. - Bà ấy đã dùng cái gì? - Một loại thuốc ma túy để ngủ. Veronal. Không, đúng hơn là Chloral. Vâng chính là Chloral. Ô, đại úy Hastings, ông có nghĩ... Không quá câu nệ, tôi đặt lại ống nghe và quay sang Poirot. - Bà Tanios... Poirot giơ bàn tay lên. - Phải tôi biết điều anh sắp thông báo cho tôi rồi. Bà ấy đã chết phải không? - Vâng, một liều mạnh thuốc ngủ, thuốc Chloral. Poirot đứng dậy. - Đến đấy, Hastings. Ta đi đến đấy ngay lập tức! - Phải chăng đó là cái kết cục mà anh đã sợ hãi chiều hôm qua? Anh chẳng đã nói rằng vào lúc kết thúc cuộc điều tra hình sự, anh luôn luôn cảm thấy căng thẳng thần kinh đó sao? - Vấn đề là một cái chết khác. - Poirot nói, mặt xị xuống. Trong khi phóng xe đi Euston chúng tôi gần như không nói gì cả. Đến lúc thấy Poirot lắc đầu tôi mới rụt rè hỏi anh: - Anh có nghĩ... Phải chăng là một tai nạn? - Không, Hastings, không. Không phải là một tai nạn. - Làm sao biết? Poirot không trả lời tôi. Cuối cùng chúng tôi đến khách sạn Coniston. Poirot, bỗng có cử chỉ thô bạo, chìa thẻ của mình ra và xông thẳng vào văn phòng giám đốc. Người ta kể lại cho chúng tôi các sự kiện. Một quý bà tên là Peters cùng với hai con đã đến khách sạn hôm qua lúc mười hai giờ rưỡi trưa. Họ ăn lúc một giờ. Lúc bốn giờ, một người đàn ông xuất hiện, mang một mảnh giấy cho bà Peters. Chúng tôi đem giấy lên. Vài phút sau bà ấy đi xuống cùng với hai con và một chiếc va-li. Bà giao các con bà cho người khách, rồi quay lại văn phòng và giải thích rằng bà chỉ lấy một phòng thôi. Bà ấy không có vẻ đặc biệt chán chường, bà hình như cũng khá bình tĩnh. Bà ăn tối lúc bảy giờ rưỡi, và ít phút sau, đi lên phòng mình. Sáng hôm sau lúc cô hầu mang lên cho bà một tách trà, đã thấy bà ấy chết rồi. Một thầy thuốc được gọi đến vội vã, đã tuyên bố rằng bà ấy đã chết trước đó nhiều giờ. Chúng tôi tìm thấy một chai rỗng trên bàn đầu giường của bà ấy. Mọi sự chỉ rằng bà đã uống một loại thuốc ngủ và do lầm lẫn, bà đã dùng một liều quá mạnh. Thầy thuốc bảo rằng đó là Chloral. Không có gì để tin rằng đó là vụ tự sát. Chúng tôi không tìm thấy một lá thư nào cả. Khi lục lọi các đồ riêng của bà để báo cho gia đình, chúng tôi tìm thấy trong một cái túi cầm tay có tên và địa chỉ của bà Lawson chúng tôi đã báo cho bà này qua điện thoại. Poirot hỏi người ta không tìm thấy gì về mặt thư từ và giấy tờ... Chẳng hạn, lá thư được mang đến bởi người đàn ông đã đến tìm bọn trẻ. Người đối thoại đáp: không một tờ giấy thuộc bất kỳ loại nào được tìm thấy trong phòng cả, nhưng người ta thấy trong lò sưởi một đống giấy tờ đã cháy. Trong chừng mực mà người ta có thể khẳng định thì bà Peters không tiếp bất kỳ ai cả trừ người đàn ông đến mang các con bà đi. Bản thân tôi hỏi người gác cổng về dấu hiệu nhận dạng của người này, nhưng anh ta cho tôi biết một chân dung cũng khá mờ nhạt: vóc tầm thước, tóc vàng hoe, dáng vẻ một người lính, không có gì đặc biệt lắm trên thân thể. - Đó không phải là Tanios. - Tôi nói thầm với Poirot. - Hastings thân mến ơi! Anh có thật sự tin rằng bà Tanios sau biết bao khó nhọc mới mang đi được bọn trẻ khỏi bố chúng, lại ngoan ngoãn trả chúng lại cho ông ấy mà không than khóc cũng không phản đối gì cả ư? Không! Không đâu! - Vậy thì người này là ai? - Rõ ràng là một người nào đó đã có thể chiếm được niềm tin của bà Tanios, hay đúng hơn là một người nào đó được một người thứ ba có tín nhiệm của bà Tanios phái đến. Tư cách pháp nhân của người đến mang bọn trẻ nhà Tanios đi không quan trọng lắm. Tác nhân gây án thực sự hãy còn trong bóng tối. - Và mảnh giấy là của người thứ ba ấy à? - Phải. - Một người nào đó được bà Tanios tín nhiệm ư? - Nhất định là thế. - Và mảnh giấy bị cháy thì sao? - Phải, có thể là bà ấy có lệnh là phải đốt nó đi. - Còn bản tóm tắt vụ án mà anh đã đưa cho bà ấy thế nào? Poirot trả lời tôi, vẻ trịnh trọng: - Cũng đã đốt rồi. Nhưng toàn bộ việc ấy không có gì quan trọng cả. - A! Sao thế? - Vì tất cả còn lưu giữ trong đầu Hercule Poirot. Anh nắm vội cánh tay tôi. - Đi thôi! Hastings, hãy rời khỏi khách sạn này. Ta hãy để lại những người đã chết để ta săn sóc đến người đang sống. Họ đòi hỏi chúng ta phải hết sức cảnh giác. ... Mời các bạn đón đọc Những Chiếc Đồng Hồ Kỳ Lạ - Agatha Christie.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Pháp y Tần Minh Tập 6: Kẻ Nhìn Trộm - Tần Minh
"Kẻ Nhìn Trộm” là tập thứ 6 trong bộ truyện “Bác sĩ pháp y Tần Minh” kể về chuỗi những án mạng song song xảy ra trên 2 địa bàn khác nhau, có thời gian sít soát nhau, các nạn nhân ở mỗi vụ án song song có cùng chung 1 đặc điểm (cùng là cô dâu, cùng là trẻ em, hoặc cùng là người già neo đơn…). Hung thủ là ai? Đang trốn ở gầm trời nào? Truyện khởi đầu bằng hai đám cưới đẫm máu dường như không có điểm chung, nhưng các nạn nhân đều là những cô dâu có cùng độ tuổi và danh tính của kẻ giết người bỏ lại phía sau hình dạng in giày, kích thước, dấu vân tay, dấu chân một cách chính xác. Đây là một kẻ giết người tâm thần phân liệt? Hai hay nhiều người phạm tội? Là một sự bắt chước? Hoặc là một cuộc thách đố thể thỏa mãn bản thân? Người sống sót duy nhất liệu có giành chiến thắng trong cuộc chiến sinh tử? Hôn nhân, nếu không có thiên đường, tức là địa ngục. Chân thực Chuyên nghiệp Li kì Chấn động Mỗi giây đều khiến thần kinh người đọc căng thẳng tột độ. Chân thật, trí tuệ, kịch tính, thú vị và đầy chất nhân văn… hội tụ đầy đủ những yếu tố này, Kẻ Nhìn Trộm có thể làm thỏa mãn bất cứ độc giả mê truyện trinh thám nào, dù là khó tính nhất. Bộ truyện Pháp y Tần Minh gồm có: Người Giải Mã Tử Thi - Tần Minh Lời Tố Cáo Thầm Lặng - Tần Minh Ngón Tay Thứ Mười Một - Tần Minh Kẻ Dọn Rác - Tần Minh Người Sống Sót - Tần Minh. Kẻ Nhìn Trộm *** Tiếp nối Kẻ dọn rác và Người sống sót, Kẻ Nhìn Trộm là hành trình tìm ra chân tướng sự thật của tổ Pháp Y gồm 5 người: Tần Minh, Lâm Đào, Đại Bảo, Thi Vũ và Hàn Lượng. Truyện bao gồm 10 vụ án nhỏ tưởng chừng như chẳng hề liên quan đến nhau nhưng lại là những mắt xích quan trọng trong việc phá vụ án lớn nhất liên quan đến Kẻ nhìn trộm. Một người bạn của Đại Bảo là Đỗ Châu bỗng nhiên mất tích, vợ anh linh cảm điều chẳng lành. Khi vụ án còn chưa tìm ra manh mối, bỗng hai thi thể phụ nữ được phát hiện trong trang phục hành khất ở nơi hoang vắng. Điều đáng nói là trên tay một trong hai nạn nhân có chiếc nhẫn kết hôn của Đỗ Châu. Liệu Đỗ Châu có liên quan gì đến vụ án này? Là hung thủ? Kẻ bị hại? hay là một anh hùng cứu mĩ nhân? Vẫn lối viết lạnh lùng khách quan, trong Kẻ nhìn trộm, độc giả lại tiếp tục theo dõi câu chuyện điều tra, tìm chứng cớ của đội pháp y. Thông qua đó hiểu rõ hơn về nghiệp vụ Pháp Y: hiện tượng chết ngạt CO2, mất máu đến chết, ngộ độc khí CO, chết cháy... Đặc biệt trong cuốn truyện này sẽ xuất hiện những vụ án giết người, phi tang xác chết.  Với Kẻ nhìn trộm, tác giả Tần Minh đã có một bước tiến mới trong cách xây dựng tình huống, cốt truyện. Tất nhiên mọi thứ vẫn dựa trên ""sự thật"" nhưng tính bất ngờ khiến người đọc ngỡ ngàng và không hề nhàm chán dù đã đọc rất nhiều vụ phá án trước đó. *** Tần Minh là một pháp y, tác giả trẻ, sinh năm 1981, quê ở tỉnh An Huy, Trung Quốc. Tần Minh bắt đầu sáng tác từ năm 2012, nổi tiếng lên từ trang mạng xã hội Weibo. Ở đó tác giả có thể tương tác với các bạn đọc thường xuyên, tạo nên sự kết nối ngày càng lan tỏa, từ đó nhận được sự quan tâm, yêu mến của đông đảo các độc giả không chỉ ở trong nước. Đó cũng là động lực để tác giả cho ra đời bộ tiểu thuyết Bác sĩ pháp y Tần Minh, đã “làm mưa làm gió” trong giới văn chương Trung Quốc đương đại và được các bạn đọc Việt Nam đón nhận nhiệt tình. *** Review:  Kẻ nhìn trộm là một gã dị thường. Hắn tự nhận không phạm tội, không cưỡng bức, không sát nhân, thậm chí còn tử tế nuôi 3 người. Thậm chí hắn còn tưởng họ phải mang ơn hắn, trong khi cả 3 người thì 1 sống sót, 1 tử nạn vì kiệt sức, 1 hoảng loạn tinh thần Pháp Y Tần Minh là một series dài tập kể về những vụ án dưới góc nhìn của một nhà giải phẫu tử thi. Hầu hết các vụ án khô khan, khó đọc, độ man rợ li kỳ bằng con số 0 tròn trĩnh, rất kén độc giả. Tuy vậy một lượng lớn các kiến thức khoa học về pháp y được Tần Minh miêu tả tỉ mỉ chi tiết đã tạo nên một series độc đáo, lạ mắt trong làng trinh thám vốn đã quá bão hòa với những vụ án giết người hàng loạt, siêu trộm, kinh dị biến thái liên hoàn… Nét mới trong series của tác giả, như đã kể trên, đó chính là sự hư cấu dựa trên những vụ án thực tế. Lồng ghép với series án mạng liên hoàn, là những lần giải phẫu tử thi mà án mạng có thể bắt nguồn từ tự phát, từ cướp bóc, thậm chí là tội ác nảy sinh từ cuộc sống thường ngày. Những vụ án với động cơ tầm thường, nhỏ nhặt. Cái kết lãng xẹt Độc giả mong muốn tìm đọc những cuốn sách đầy logic, với đầy đủ những suy luận sắc sảo, những mánh khóe thông minh rất có thể sẽ lắc đầu ngán ngẩm. Bởi án mạng từ những câu chuyện của Tần Minh thường dựa trên trải nghiệm thực tế, thế nên động cơ gây án ban đầu cũng “thực tế” đúng theo nghĩa đen! Án mạng có thể bắt đầu chỉ bởi vì một đứa trẻ 17 tuổi trong một lần tà dâm nổi lên, đi cưỡng bức một phụ nữ đã có chồng trong thôn, sau đó nảy sinh ý định cướp của, rồi lỡ tay giết người. Án mạng cũng có thể bắt đầu khi chủ đảo vì tham tiền mà giết hại những kẻ đi phượt bằng một vũ khí ít ai ngờ tới: đá khô. Giết xong còn có thể ngụy tạo thành thuyền ma trong truyền thuyết, tung tin đồn gây hoảng loạn cho nhân dân. Án mạng còn có thể lãng xẹt hơn, một cô gái mại dâm đã lên ý tưởng đầu độc anh chàng phượt thủ bằng bả chuột. Thậm chí sau đó cô gái còn hoảng sợ (mê tín) mà đốt vàng mã cúng tế nạn nhân (để lại manh mối cho điều tra viên). Kẻ nhìn trộm là tập 6 trong series các vụ án để đời được hư cấu dựa trên những trải nghiệm thực tế của tác giả Tần Minh. Không giống với Người sống sót (Tập 5), hay Kẻ dọn rác (tập 4), cuốn sách mới này của tác giả để cập đến những vụ án mà nạn nhân mất tích bí ẩn, về sau được phát hiện là ra đã chết bất thường, nếu không có tài năng và nhiệt huyết của các vị pháp y thì rất có thể họ sẽ vĩnh viễn trở thành những vụ án oan, bị người đời nhầm tưởng là chết vì tai nạn, vì chuyện ngoài ý muốn. Điểm chung khá giống với các tập sách trước, tập 6 này ngoài việc truyền tải một lượng kiến thức đồ sộ về y học, tác giả còn lồng ghép các vụ án bình thường bằng một series các án mạng mà hung thủ là một kẻ vô cùng thông minh, biết xóa hết manh mối, gần như không để lại hiện trường một dấu vết gì. Khác với kẻ dọn rác tự cho mình là kẻ có khả năng thay trời hành đạo (tập 4), hay là những đứa trẻ mới lớn đắm chìm trong game và coi giết người chỉ như một trò chơi (tập 5), lần này Tần Minh mang tới cho chúng ta hình ảnh một kẻ giết người mới – một gã biến thái & hoang tưởng về nhân cách. Muốn biết kẻ thủ ác hoang tưởng và biến thái tới cỡ nào, độc giả hoàn toàn có thể gác qua 9 chương sách đầu tiên và chỉ đọc chương cuối cùng. Bức tranh về một gã ác nhân với cái nhìn lệch lạc về thế giới hiện lên vô cùng rõ nét & ám ảnh, thậm chí là làm lạnh gáy cả những người dũng cảm nhất. Kẻ nhìn trộm là một gã đàn ông thất bại với nữ giới Đặc điểm chung của những gã đàn ông biến thái, giết người hàng loạt hay những tên tội phạm hình sự trong các truyện trinh thám nổi tiếng chính là hầu hết những gã nam giới đó đều không thể có được một mối quan hệ bình thường với nữ nhân. Chính những trải nghiệm không mấy tốt đẹp thời trai trẻ, cộng với cách nhìn méo mó về xã hội, nguy hiểm hơn là sự thông minh thiên tài không có đất dụng võ, đã tạo nên những mối nguy hại khôn lường cho sự an toàn của xã hội văn minh. Kẻ nhìn trộm cũng được Tần Minh miêu tả đầy đủ, trọn vẹn những đức tính kể trên, thậm chí gã còn nguy hiểm hơn Hanibal, gã giáo sư biến thái ăn thịt người đầy nguy hiểm. Kẻ nhắc tuồng với khả năng điều khiển con người, dùng thôi miên tâm lý để ra lệnh những con rối giết người hàng loạt. Giáo sư Moriaty với khả năng thao túng thế giới tội phạm ngầm. Tất cả những nhân vật phản diện tiêu biểu hiện lên trong thế giới truyện trinh thám đều ly kì, đáng sợ và cực kỳ thông minh, khiến độc giả mãn nhãn với những cung đoạn đuổi bắt nghẹt thở. Đáng tiếc, hầu hết vai phản diện màu mè hoa mĩ kể trên, rất hiếm khi tồn tại được trong cuộc sống thực tế. Thế nhưng, Kẻ nhìn trộm của Tần Minh, lại hoàn toàn có thể tồn tại đâu đó trong thế giới này. Đấy chính là nét đăc sắc nhất trong tác phẩm về series phá án của Tần Minh Hóa ra, trên đời này lại còn có thể tồn tại một kiểu người như vậy Hầu hết chúng ta đều mắc phải một căn bệnh, gọi là “đổ lỗi”. Nhưng ít nhất một công dân bình thường khi phạm lỗi thì đều nhận sai. Còn với gã sát nhân biến thái, lắp đặt camera dòm trộm là chuyện bình thường, đe dọa tống tiền là do nạn nhân ngu dốt, cưỡng bức nữ nhân là do người kia tự nguyện. Thậm chí hắn dùng vũ lực để làm chuyện ấy với nữ giới, khiến nạn nhân tử vong, gã cũng nói mình vô tội, chẳng qua là cô gái kia lỡ chân bị ngã chết mà thôi! Đến cuối cùng, sau tất cả, gã không phạm pháp gì hết, gã không giết người, gã không cưỡng bức, gã không làm gì sai cả, gã chỉ là kẻ nhìn trộm mà thôi! Mời các bạn đón đọc Pháp y Tần Minh Tập 6: Kẻ Nhìn Trộm  của tác giả Tần Minh.
Đêm Trường Tăm Tối - Tử Kim Trần
Nghi can giết người, vứt xác, nhưng không ngờ lại bị bắt quả tang ngay giữa chốn công cộng đông người. Lúc đó ít nhất có đến vài trăm người tận mắt chứng kiến, hắn cũng đã khai nhận toàn bộ quá trình phạm tội. Tất cả chuỗi chứng cứ đều đầy đủ: nhân chứng, vật chứng, lời khai, nhưng đúng vào thời điểm cơ quan kiểm sát chính thức đưa ra khởi tố, thì tình tiết vụ án có sự thay đổi đột ngột to lớn. Đằng sau sự việc này rốt cục ẩn giấu tình hình vụ án kinh thiên động địa đến nhường nào? Những nhân vật trong truyện đứng giữa ranh giới giữa cái thiện và cái ác, giữa sự sống và cái chết, mỗi quyết định đều thay đổi vận mệnh cả đời họ. Liệu họ sẽ rẽ về hướng nào? Liệu cái thiện có lên ngôi và cái ác có phải chịu sự trừng phạt. *** Tử Kim Trần là tác giả Trung Quốc chuyên viết truyện trinh thám. Năm 2012, Tử Kim Trần vinh dự đoạt hai giải thưởng “10  tác giả xuất sắc trong năm” và “10 tác phẩm xuất sắc nhất” của văn học Thiên Nhai, Trung Quốc. Tính đến nay, các tác phẩm của Tử Kim Trần đã xuất bản tại Việt Nam gồm có: Mưu sát Đứa trẻ hư Tội lỗi không chứng cứ (đã chuyển thể thành phim) Sự trả thù hoàn hảo Người phát ngôn của thần chết Đêm trường tăm tối Người truy tìm dấu vết ... Ngoại trừ Người phát ngôn của thần chết, các tác phẩm khác của Tử Kim Trần như Tội lỗi không chứng cứ, Đêm trường tăm tối, Đứa trẻ hư, Mưu sát hay Sự trả thù hoàn hảo, ông đều lấy nhân vật hung thủ làm trung tâm. Phần lớn tác phẩm, độc giả đều ít nhiều đồng cảm với kẻ gây ra tội ác. Người truy tìm dấu vết là tác phẩm thứ hai mà ông Tử quyết định ẩn danh hung thủ để độc giả phán đoán. Tất nhiên, câu chuyện này không thể nói là hấp dẫn như những tác phẩm trước đây, tuy nhiên chất lượng logic chuẩn xác thì khỏi bàn. Vẫn đẹp & chính xác như phong cách vốn có của ông. Mời các bạn đón đọc Đêm Trường Tăm Tối của tác giả Tử Kim Trần.
Máu Thời Gian - Maxime Chattam
Máu Thời Gian là cuốn tiểu thuyết, truyện trinh thám của tác giả nổi tiếng Maxime Chattam với những tiểu thuyết nổi tiếng mang khuynh hướng huyền bí, kinh dị và trinh thám. Nước Pháp, năm 2005: Nắm giữ một bí mật khiến mạng sống của chính cô bị đe dọa, Marion được bí mật đưa đến lâu đài Mont-Saint-Michel để ở ẩn, chờ đến khi có thể an toàn trở về nhà.  Ai Cập, năm 1928: xác của những đứa trẻ bị cắt xẻo man rợ được tìm thấy trong vùng ngoại ô Cairo, với những dấu vết khiến người ta nghĩ rằng hung thủ không thể là con người mà chỉ có thể là quái vật. Tuy nhiên, viên thám tử phụ trách vụ án không chịu tin theo lời đồn, mà lao vào điều tra để làm rõ chân tướng sự thật. Trong cuốn Máu Thời Gian lần này, Hai địa điểm, hai mốc thời gian rất đỗi xa xôi ấy bỗng được gắn kết với nhau bằng một cuốn sổ bí ẩn, để rồi quá khứ và hiện tại đan xen nhau, đưa Marion đến với sự thật hết sức bất ngờ về hung thủ của vụ án.   Nhưng liệu sự thật mà cô tìm ra có hoàn toàn chính xác không? Bởi vì, như Lord Byron từng nói, “sự thật luôn lạ lùng, còn lạ lùng hơn là hư cấu”. *** Maxime Chattam sinh năm 1976 tại Herblay, Val-d’Oise. Thuở nhỏ, anh rất hay đến Mỹ và thường xuyên lưu lại New York, Denver hoặc Portland – nơi anh lấy làm bối cảnh cho tiểu thuyết Linh Hồn Ác. Năm 23 tuổi, sau khi viết hai tác phẩm mà không gửi tới bất kỳ nhà xuất bản nào, Maxime đăng ký theo học một khóa về tội phạm học ở trường Saint-Denis.   Cuốn tiểu thuyết kinh dị đầu tay của anh, Triều Đại Thứ Năm, đã được xuất bản dưới danh Maxime Williams vào năm 2003 và đạt giải Tiểu thuyết hư cấu tại Liên hoan Gérardmer. Hiện Maxime Chattam dành toàn bộ thời gian của mình cho sự nghiệp viết lách, đặc biệt chuyên về thể loại trinh thám kinh dị.   Sau bộ ba tiểu thuyết Linh Hồn Ác, Trong Bóng Đêm và Những Bùa Chú, anh còn viết ba tiểu thuyết hết sức ăn khách khác: Linh Hồn Ác Lời Hứa Của Bóng Đêm Máu Thời Gian Trong Bóng Đêm Những Bùa Chú Những Bí ẩn Của Sự Hỗn Loạn Những Loài Ăn Mồi ... Mời các bạn đón đọc Máu Thời Gian của tác giả Maxime Chattam.
Lời Hứa Của Bóng Đêm - Maxime Chattam
New York, đại đô thị của mọi điều khả thể. Của mọi sự thái quá. Nơi những tòa nhà cao tầng chọc trời đối lập với một thế giới ngầm rộng lớn nằm sâu dưới lòng đất, nơi sinh sống của những người vô gia cư. Nơi những gã đàn ông tự biến mình thành những con ma cà rồng, để chiếm đoạt hoàn toàn cuộc đời các nạn nhân. Nơi công nghiệp làm phim khiêu dâm không chuyên phát triển một cách đáng lo ngại. Nơi người ta rao bán cái chết được quay lại một cách trực tiếp. Trong vòng xoáy đó, chàng nhà báo Brady O’Donnel theo chân Rubis, một phụ nữ bí ẩn và quyến rũ, từng bước dấn thân vào cuộc điều tra tột cùng nguy hiểm. Cửa địa ngục đã mở ra trước anh, kẻ quyết tâm chạy theo lời hứa của bóng đêm. *** Review: Dù Maxime Chattam là nhà văn Pháp nhưng câu chuyện trong LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM lại diễn ra trên đất Mỹ; phần “lời cảm ơn” phía cuối đã làm tôi “tin” vào những tình tiết, sự kiện trong tác phẩm này. Tôi cảm tưởng tất cả chỉ là cái cớ mà tác giả “ngụy tạo” thông qua câu chuyện trinh thám, bằng cuộc rượt đuổi chạy đua cùng thời gian – hòng phơi bày trước độc giả những điều lớn lao hơn so với sự cần thiết của tác phẩm trinh thám thông thường: Đọc để giải trí. “Phim khiêu dâm là kết tinh của tất cả những gì xã hội chúng ta từ chối thừa nhận, tất cả những gì thuộc về bản chất của con người mà không một cuốn sách nào đề cập đến. Nếu lịch sử loài người là một ngôi nhà, tôi cho rằng phim khiêu dâm chính là tầng áp mái.” (trang 28) LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM không dành cho những tâm hồn mong manh, dễ vỡ, hay con tim trong sáng chưa vẩn đục bởi những điều gọi là dục vọng của con người và sẵn sàng nhảy đong đỏng, bịt mắt che tai, thậm chí xấu hổ đỏ mặt khi ai đó đề cập đến sex. Brady – 42 tuổi, phóng viên tự do, trước đó anh được một tạp chí uy tín mua độc quyền bài phóng sự của mình. Tuy phóng viên tự do, anh có cuộc sống tạm gọi đầy đủ, không phải chật vật với các khoản chi. Không những thế, anh lại còn kết hôn với người vợ đẹp làm thám tử. Đôi khi sự hoàn hảo, bình lặng ngày này sang ngày khác khiến ta nhàm chán; mối quan hệ vợ chồng anh đang trên đà “suy thoái” (tôi cảm giác bản thân mình khó tìm được chữ hay hơn), họ chẳng còn nhiệt tình, chân thành trong từng lời nói, hành động; thậm chí họ không đứa con chung, Brady đã chạm đến ngưỡng giới hạn trong cuộc sống khi phải “chật vật” kiếm tìm từ ngữ giao tiếp cùng vợ mình. Để cứu vãn tình thế, anh chia sẻ câu chuyện của mình cho người bạn thân, người bạn ấy gợi ý cho anh đề tài mới thông qua các mối quan hệ mình có: Ngành công nghiệp khiêu dâm, với hy vọng quan hệ giữa Brady và vợ mình tốt đẹp trở lại, không gì khác tấn công trực diện vào phim sex thay vì ái ngại. Trước lúc chàng phóng viên ra về, anh bạn thân Pierre dúi vào tay Brady tờ bướm là bức ảnh với chân dung cô gái cùng số điện thoại và địa chỉ trang web. Mọi chuyện diễn ra từ đây...  Nếu Brady truy cập đường link xem bộ phim như – những – con – người – bình – thường – khác thì đâu gì xảy ra! Nhưng không! Anh rảnh đời, anh quan sát tỉ mỉ gương mặt cô gái mang nghệ danh Rubis có vẻ đang bị cưỡng hiếp, anh cảm thấy căm phẫn hành động của người đang ông trong đoạn phim, anh cảm giác xót xa cho Rubis, anh nhấc điện thoại lên hẹn gặp cô. Hai người gặp mặt, Rubis bị Brady từ chối cho mình “thổi kèn”, cô rút súng và bắn nát mặt mình. Câu chuyện điều tra rẽ theo 2 nhánh: toán cảnh sát và đích thân Brady điều tra; anh muốn khám phá bí mật đằng sau link phim mình xem, anh khó hiểu tại sao cô gái tự sát trước mặt anh và những lời trăn trối góp thêm phần thôi thúc tính tò mò trong anh của Rubis. Anh phát hiện ra “thế giới ngầm” trong ngành công nghiệp phim khiêu dâm.  Càng lúc anh càng lún sâu vào mặt tối của ngành công nghiệp vốn dĩ số đông nghĩ đến đây là một “công việc nhẹ nhàng” với mức thù lao ngất ngưỡng, danh tiếng, và diễn viên sống an nhàn với vài tập phim. Brady đã lâm vào tình thế “leo lên lưng cọp” buộc anh cưỡi nốt đến khi tìm ra mấu chốt cuối cùng. Những ám ảnh dày vò anh, sự tò mò cám dỗ anh, anh không còn con đường nào khác dẫu biết nguy hiểm. Khép lại LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM, tôi “thương” Brady nhiều hơn – anh chỉ là con chốt trên bàn cờ được sắp đặt sẵn. Ngay từ đầu, tôi nghi nghi “mối quan hệ đồng nghiệp” đơn thuần của vợ Brady rồi, haiz... Để “gây thương nhớ cho độc giả”, Chattam đã bẻ một cái kết theo hướng rất hỡi ôi làm những người tin vào tình yêu ở đời sẽ trào máu họng, khiến những người yêu trinh thám “điêu đứng” và gây “bứt xúc, bức bối” cho ai đã mua cuốn ngày. Tôi “nghe” được những mẩu chuyện bên lề, cách kết thúc, sự ghê tởm làm nên đặc trưng riêng, thương hiệu tác giả Chattam. Điểm cá nhân: 9/ 10 (Nếu tác giả biết “tiết chế” một chút về những phân đoạn về sex hay rao giảng về dục vọng con người, tôi sẽ cho điểm tuyệt đối; cách viết của tác giả thì khỏi chê vào đâu được: từ dẫn chuyện, thắt – mở nút, chia chương,... tất cả rất tuyệt vời) Cuốn sách đáng đồng tiền bát gạo, xứng đáng cho chúng ta móc hầu bao! Người viết: Nguyễn Vỹ *** Maxime Chattam sinh năm 1976 tại Herblay, Val-d’Oise. Thuở nhỏ, anh rất hay đến Mỹ và thường xuyên lưu lại New York, Denver hoặc Portland – nơi anh lấy làm bối cảnh cho tiểu thuyết Linh Hồn Ác. Năm 23 tuổi, sau khi viết hai tác phẩm mà không gửi tới bất kỳ nhà xuất bản nào, Maxime đăng ký theo học một khóa về tội phạm học ở trường Saint-Denis.   Cuốn tiểu thuyết kinh dị đầu tay của anh, Triều Đại Thứ Năm, đã được xuất bản dưới danh Maxime Williams vào năm 2003 và đạt giải Tiểu thuyết hư cấu tại Liên hoan Gérardmer. Hiện Maxime Chattam dành toàn bộ thời gian của mình cho sự nghiệp viết lách, đặc biệt chuyên về thể loại trinh thám kinh dị.   Sau bộ ba tiểu thuyết Linh Hồn Ác, Trong Bóng Đêm và Những Bùa Chú, anh còn viết ba tiểu thuyết hết sức ăn khách khác: Linh Hồn Ác Lời Hứa Của Bóng Đêm Máu Thời Gian Trong Bóng Đêm Những Bùa Chú Những Bí ẩn Của Sự Hỗn Loạn Những Loài Ăn Mồi ... Mời các bạn đón đọc Lời Hứa Của Bóng Đêm của tác giả Maxime Chattam.