Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Màn Đêm - Richelle Mead

Khi màn đêm buông xuống... Khi bóng tối và hơi lạnh giăng khắp thế gian, vạn vật chìm trong giấc ngủ êm đềm, thì có nhiều sinh vật mới bắt đầu trỗi dậy, hòa mình vào nhịp sống sôi động ở nửa bên kia của tự nhiên. Đó là những ma cà rồng. Bên trong hàng rào sắt hoa, được khoanh vùng biệt lập nhờ núi rừng rậm rà kỳ bí là một học viện xây dựng theo phong cách Gothic với những đỉnh tháp chuốt nhọn và những ô kính cửa sổ phủ màu để ngăn ánh nắng. Học viện ẩn dật, xa người thường và xa các đô thị lớn hiện đại này là nơi đào tạo các ma cà rồng trẻ tuổi, cũng là nơi chứng kiến những đắm say lãng mạn, những ghen tuông tị hiềm, và cả những hiểm nguy chí mạng trong cuộc sống của họ... Học Viện Ma Cà Rồng gồm có: Màn Đêm Sương Giá Hôn Bóng Hẹn Máu Linh Hồn Tận Hiến ... *** Ma cà rồng là một trong những hình tượng hư cấu nổi tiếng và hấp dẫn nhất từng xuất hiện trong văn học. Cách đây 8 năm, bán nguyệt san Painted Bride từng thống kê rằng ma cà rồng đã xuất hiện hơn 9,5 triệu lần trong các tác phẩm văn học xuất bản bằng tiếng Anh tính từ năm 1819 (năm ra đời kiệt tác kinh điển về ma cà rồng Dracula của Bram Stoker). Con số đó, xét về mặt tương đối, chỉ đứng sau mật độ xuất hiện của Jesus Christ (hơn 100 triệu lần) cũng trong các tác phẩm văn học tiếng Anh. Từ gần 200 năm nay, ma cà rồng đã vượt xa khỏi phạm vi châu Âu, đem hình ảnh chiếc áo choàng đen, mắt máu, răng nanh cùng vết cắn nhọn của mình trở nên nổi tiếng thế giới. Hình ảnh ma cà rồng biến đổi khá nhiều nhờ trí tưởng tượng mỗi ngày một phong phú của tác giả, theo thị hiếu ngày một đa dạng của độc giả; xuất hiện trong nhiều thể loại hơn hẳn xưa kia, không chỉ giới hạn ở kinh dị, hình sự, phiêu lưu... mà lấn cả sang diễm tình, học đường và chick-lit. Các tác phẩm tiêu biểu từng được độc giả Việt Nam biết đến bao gồm Biên niên sử Ma cà rồng (Anne Rice), Chạng vạng (Stephanie Meyer), Bí ẩn phương Nam (Charlaine Harris). Còn Richelle Mead tạo nên khung cảnh và hệ thống nhân vật của mình bằng cách đánh bóng lại kho truyền thuyết nằm sâu dưới bụi dày thời gian ở Balkan và Romania, đưa chúng vượt biển sang Bắc Mỹ, tái sinh tại một trong những tiểu bang sôi động nhất Mỹ. Tuy bối cảnh là trái đất thời hiện đại, ở cách một thành phố sầm uất của nước Mỹ chỉ vài dặm đường, cũng có những nhân vật trẻ trung đẹp đẽ, Học viện Ma cà rồng là một không gian riêng biệt chỉ dành cho ma cà rồng. Con người hầu như không hay biết, không xuất hiện và nhất là không can thiệp vào sự hiện hữu của ma cà rồng. Mặc dù vậy, tác phẩm thực chất nhìn nhận lại chính con người chúng ta qua một bề ngoài mới, một bề ngoài siêu nhiên. Ma cà rồng của Mead gồm ba loại: Moroi (ma cà rồng sống), Strigoi (ma cà rồng chết) và Dhampir (ma cà rồng lai). Hai loại đầu sinh ra từ dân gian Romania, loại thứ ba từ dân gian vùng Balkan. Đây cũng là chi tiết chưa hề được chú ý khai thác ở bất cứ tác phẩm văn học đương đại nào về ma cà rồng. Bộ truyện Học viện Ma cà rồng gồm 6 cuốn, ghi lại những dốc cao và vực thẳm trong quãng thời gian rèn luyện trưởng thành của các Moroi và Dhampir trẻ tuổi tại một trường trung học bí mật. Phần lớn sự kiện diễn ra tại học viện Thánh Vladimir thuộc tiểu bang Montana. Ngôi trường theo phong cách Gothic này nằm lọt thỏm giữa những cánh rừng và núi đồi, thức dậy vào ban đêm, ngủ yên vào ban ngày. Quanh trường đặt các bùa chú bảo vệ, an ninh được bổ sung thêm nhờ sự tuần tra canh gác của các Giám hộ gốc Dhampir. Tháng 10/2010, công ty IPM cùng NXB Hội Nhà văn ấn hành tại Việt Nam 2 tập đầu tiên trong bộ truyện là Màn đêm và Sương giá. Màn đêm mở ra bằng cảnh Rose và Lissa bị các Giám hộ áp tải về học viện sau hai năm lẩn trốn trong thế giới loài người. Các nhân vật đều tuyệt mỹ, nhưng ai cũng xanh xao vì phải sống trong bóng đêm. Trên những giảng đường cổ kính, họ luyện tập khả năng điều khiển các sức mạnh tự nhiên như lửa, gió, đất hay nước. Sau những tấm rèm ký túc, họ quay cuồng trong các dạ tiệc, háo hức tìm hiểu những thu hút giữa nữ và nam. Vừa trẻ trung cuồng nhiệt, họ vừa tỉnh táo và thực dụng đến đáng sợ. Ai cũng biết trường học là bước đệm để tiến vào xã hội người lớn mai sau, vì thế tất cả sẵn lòng đắm say nhưng không ràng buộc, vui cười nhưng không thân thiết, bè phái phe nhóm nhưng không bao giờ tin tưởng. Sương giá dần dà đẩy câu chuyện lên một cao trào mới, dữ dội và bi thảm hơn. Các học sinh chuẩn bị bước vào xã hội con người, các biến động của đời thực va vào họ. Tình yêu, hận thù, dục vọng... lớp lớp tràn tới, đòi hỏi mỗi người phải biết ứng xử thích hợp và kịp thời. Theo truyền thuyết, ai đó sắp cưới mà chết, hoặc chết rồi mà còn hiện về làm tình với người mình sắp cưới thì sẽ biến thành Strigoi. Nhưng theo Mead, có rất nhiều cách để tạo ra Strigoi: chẳng hạn một Moroi giết chết người mình vừa hút máu, một Moroi hoặc một Dhampir bị Strigoi cắn... đều chắc chắn biến thành Strigoi, nói cách khác là cái ác rình rập khắp nơi, chỉ bất cẩn hoặc lỡ tay làm điều xấu thì sẽ mãi mãi trở thành kẻ xấu, không còn đường quay đầu trở lại. Bên cạnh các yếu tố sẵn có về dòng giống và sức mạnh thượng đẳng của ma cà rồng, Mead còn cấu tứ thêm rất nhiều yếu tố phi thực hấp dẫn. Đó là điếm máu, hôn bóng, thần giao cách cảm giữa hai linh hồn, là khả năng chuyện trò với người khác nhờ đi vào giấc mơ của họ. Ngoài những chi tiết cần đến trí tưởng tượng phong phú ấy, Học viện Ma cà rồng còn hấp dẫn nhờ kỹ năng viết đầy rung cảm của Richelle Mead khi đặc tả những khoảnh khắc xao động khôn cưỡng giữa Rose và Dimitri - nhất là trong cái đêm họ gần như thất thân với nhau, khi chạy máy quay theo những cú nhay cắn tàn bạo của Strigoi trên cần cổ bấy nát của Eddie, khi chậm rãi níu giữ những giây phút nặng nề cuối cùng của Mason... Tóm lại là một kỹ năng đem đến cho người đọc những phút phiêu linh vì đắm say, xót xa vì mất mát, uất nghẹn vì bất lực. Không chỉ là một tác phẩm tâm tình cho tuổi trẻ, Học viện Ma cà rồng còn là kết quả của sự tương tác đầy thấu hiểu với truyện dân gian, truyền thuyết cũng như khoa học quanh hình tượng nhân vật lâu đời và nổi tiếng ma cà rồng. *** Suy-sụp-sau-sung-sướng là thủ pháp gây kịch tính quen thuộc trong rất nhiều tiểu thuyết lãng mạn. Đại loại là nếu truyện chưa kết thúc mà đã có một đêm thăng hoa, thì chỉ trong vòng nửa ngày tiếp theo sẽ xảy ra xung đột hoặc bi kịch để ngăn chặn đêm thăng hoa thứ hai nói riêng và ngăn chặn hạnh phúc đi vào thoái trào nói chung. Tính đến tập 5, Mead sử dụng thủ pháp này hai lần, và cả hai đều báo hiệu những biến cố bi thảm xoay chiều số phận bao nhiêu người. Y như trong giao đãi, với cuốn sách từ ghét đến bình thường tôi tán tụng rất dễ, nhưng với cuốn sách từ thích đến yêu, tôi thường lúng túng không biết bắt đầu từ đâu cả, bởi tôi sợ không lột tả hết cái hay của nó, khiến người nghe/đọc sẽ thấy sao mà tầm thường những điều tôi chỉ ra, làm tội nghiệp cuốn sách tôi thích đến yêu đi. Suốt mười lăm năm nay, chưa một tác phẩm nào khiến tôi khổ sở vì mong ngóng như Học viện Ma cà rồng (Vampire Academy), dù trước đây cũng từng đưa Harry Potter và Bảo bối Tử thần vào danh sách mong đợi. Trong lúc chờ đợi tập cuối Last Sacrifice phát hành vào 14 Dec này, những lơ mơ trước ngủ của tôi tràn ngập Strigoi/Moroi/Dhampir, và tôi nghĩ thôi thì trút chúng ra giấy một lần, để óc còn khuây khỏa theo truyện khác. Nhớ là khi bắt đầu đọc tập 1, tôi phải càu nhàu vì dạo gần đây ma cà rồng cứ bám lúc nhúc ở các giá sách YA, khiến người ta chẳng nhìn thấy truyện nào nữa cả. Trong hơn 100 năm từ Dracula của Bram Stoker đến Argeneau Family của Lynsay Sands hay Vampire Academy của Richelle Mead, ma cà rồng đã thực hiện một cuộc cách mạng ngoạn mục. Không còn di chuyển bằng quan tài hay xe hòm qua lại đơn điệu giữa tiểu thuyết kinh dị và trinh thám, không còn sự tàn bạo vô nhân tính một chiều từ đôi răng nanh đến cặp mắt đỏ đọc, ma cà rồng thế kỷ XXI đã ngồi SUV bành trướng sang tiểu thuyết lãng mạn, thanh xuân và kịch tình, cũng như khoác thêm ánh đắm say cho cặp mắt, môi gợi cảm che đôi nanh, và áo choàng đen thay bằng thời trang hàng hiệu. Ma cà rồng là lựa chọn không cần thiết nhưng thú vị cho nhân vật của Mead. Không cần thiết bởi vì thế giới mà chị xây dựng chỉ toàn là ma cà rồng. Trong một tương quan không – đúng hơn là ít – sự giao tiếp/so sánh với xã hội loài người, lại hoàn toàn không có cặp đôi người-ma nào, thì đặc trưng đáng sợ/quyến rũ của ma cà rồng không mấy nổi bật, và tính chất chông chênh bi thảm khiến tình yêu trở nên lãng mạn tột cùng giữa hai giống loài hút máu-bị hút máu không có cơ sở tồn tại. Ngoài ra, việc chọn ma cà rồng làm nhân vật sẽ khiến câu truyện mê hồn này bị đổ đồng vào một rừng tác phẩm thuộc tiểu loại vampire, khi trình làng rất dễ dính so sánh là ăn theo Chạng vạng, và các bài PR Việt Nam lười biếng sẽ đặt ngay một tiêu đề lợm giọng rẻ tiền là Học viện Ma cà rồng – kẻ soán ngôi/kế vị/đối thủ của Twilight. Mead hoàn toàn có thể viết một câu truyện huyền ảo về người thường hoặc yêu tinh với chính nội dung chị dùng cho Học viện Ma cà rồng, tất nhiên cần điều chỉnh vài ba tình tiết mà với bút lực dồi dào và tài hoa của Mead, tôi nghĩ chỉ là chuyện nhỏ đi vừa kẽ răng. Thú vị là bởi nếu Mead không lựa ma cà rồng, chẳng biết đến bao giờ mới có người chỉ cho tôi một kho dân gian thần thoại chưa từng được văn học khai quật về ác quỷ hút máu như thế này.   1. Hệ thống nhân vật Ma cà rồng, với Mead, là một từ không chi tiết. Theo Học viện Ma cà rồng, cần phải phân biệt Moroi, Dhampir và Strigoi. Thứ tự này cũng là thứ tự đẳng cấp huyết thống trong truyện, còn người thường xếp hạng chót. Moroi có nguồn gốc từ truyện dân gian Romania. Những đứa trẻ sơ sinh ngoài giá thú, chưa được rửa tội đã bị bố/mẹ chúng giết, chết đi sẽ biến thành Moroi. Sang tiểu thuyết của Mead, Moroi là những ma cà rồng tự nhiên (có sinh có tử, bản tính lương thiện, chịu nắng kém), thân hình cao gầy yếu ớt, nước da nhợt nhạt, màu mắt và màu tóc đa dạng, thức ăn chính là máu của những người thường tự nguyện (chỉ hút vừa đủ không để người ta chết), thức ăn phụ là sữa chua và các món ẩm thực khác giống con người, biết vận dụng một trong bốn nguyên tố cơ bản là đất-khí-lửa-nước để làm phép thuật, một số ít Moroi còn biết vận dụng nguyên tố linh hồn. Ngoài Học viện Ma cà rồng, Moroi chưa từng xuất hiện trong một tác phẩm hư cấu nào khác. Dhampir có nguồn gốc từ truyện dân gian Balkan, là ma cà rồng lai giữa cha ma cà rồng và mẹ người thường. Sang tiểu thuyết của Mead, Dhampir là những ma cà rồng lai giữa cha Moroi và mẹ Dhampir, là một sản phẩm giống như con la (lai giữa lừa và ngựa), tổng hợp gen tốt giữa người và ma, thân hình đầy đặn dẻo dai, mạnh khỏe, chịu nắng tốt, không hút máu, không biết pháp thuật, ăn uống như người thường, màu da, màu tóc và màu mắt đa dạng, nhưng không sinh sản được nếu phối giống cùng nhau – đây cũng là chính là cơ sở để Mead dựng lên mối quan hệ cộng sinh giữa Moroi và Dhampir trong truyện. Ngoài Học viện Ma cà rồng, Dhampir còn xuất hiện lác đác ở vài ba tiểu thuyết khác, mà gần gũi nhất với người đọc Việt Nam là Hừng đông qua hai nhân vật Nahuel và Remesnee Cullen. Strigoi có nguồn gốc từ thần thoại Romania, là xác chết đội mồ sống dậy. Sang tiểu thuyết của Mead, Strigoi là những ma cà rồng phi tự nhiên (bất sinh bất tử, bản tính tàn độc, chết dưới nắng), nước da nhợt nhạt, mắt đỏ, màu tóc tùy tiền thân, chỉ hút máu và hút cho đến khi nào nạn nhân chết thì thôi, thứ tự hút ưu tiên là Moroi-người thường-Dhampir, không biết pháp thuật nhưng sức mạnh phi phàm. Nói Strigoi phi tự nhiên là bởi chúng không được sinh ra, mà được tạo ra. Strigoi là biến thân của Moroi, Dhampir và người thường nếu thỏa mãn các điều kiện sau: bị Strigoi hút cạn máu rồi được Strigoi cho uống lại máu của nó. Riêng Moroi còn có phương pháp chủ động để biến thành Strigoi là cắn chết người mình vừa hút máu. Ngoài Học viện Ma cà rồng, Strigoi chưa từng xuất hiện trong tác phẩm hư cấu nào khác. Trong Học viện Ma cà rồng, Moroi và Dhampir đứng cùng một chiến tuyến chống lại Strigoi. Moroi sở hữu pháp thuật nhưng không muốn dùng, sức lực vốn có lại yếu nên phó thác hoàn toàn việc bảo vệ cho Dhampir. Trong cuộc sống, các Moroi cũng làm đủ ngành đủ nghề như người thường, đứng đầu vương quốc là nhà vua hoặc nữ hoàng, bên dưới là hội đồng hoàng tộc gồm thập nhị đại gia. Các Dhampir chỉ có nghề chính là giám hộ (guardian), hầu như không có điều kiện kết hôn, hầu như không có điều kiện học đại học, những Dhampir không muốn làm giám hộ rất ít lựa chọn về nghề nghiệp, phần lớn đàn bà làm điếm (bloodwhore), còn đàn ông làm điếm đực. Các Moroi và Dhampir được đào tạo trong cùng một trường. Moroi học cách kiềm chế pháp thuật, còn Dhampir học võ công và rèn thể lực để khi 18 tuổi sẽ ra trường bắt đầu sự nghiệp bảo vệ Moroi. Strigoi bất tử và có sức mạnh tối thượng, chỉ chết khi rơi vào một trong bốn trường hợp sau đây: phơi nắng, chặt đầu, thiêu sống và đóng cọc bạc vào tim. Cọc bạc cũng là vũ khí bất li thân của các giám hộ Dhampir, nó được yểm bằng cả bốn nguyên tố pháp thuật của Moroi để trở thành một thứ bùa sát thương vô địch. *** Richelle Mead (sinh ngày 12 tháng 11 năm 1976) là một tác giả best-seller người Mỹ với các tác phẩm thuộc dòng tiểu thuyết giả tưởng. Cô nổi tiếng khắp thế giới qua ba sê-ri sách vô cùng được độc giả yêu mến: Georgina Kincaid; Học viện ma cà rồng và Dark Swan. Richelle Mead đã có bằng Cử nhân Khoa học Xã hội và Nhân văn, Thạc sĩ Tôn giáo So sánh, Thạc sĩ Sư phạm và hiện tập trung cho sự nghiệp văn chương với kỷ luật khắt khe là cứ ba tháng phải hoàn thành bản thảo cho một cuốn sách mới. Mời các bạn đón đọc Học Viện Ma Cà Rồng Tập 1: Màn Đêm của tác giả Richelle Mead.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vô Địch Kiếm Vực
Kiếm Hoàng, nhất kiếm phá vạn pháp, là kiếm tu nhóm tối cao phong hào. Ở Nam Vực, Đao tôn,Võ thần,... vẫn như cũ tồn tại, mà Kiếm Hoàng lại là đã có mấy ngàn năm không có xuất hiện. Kiếm Tông tạp dịch đệ tử Dương Diệp ngẫu nhiên đến thần bí lốc xoáy, vì thế, hắn đi lên một cái không giống người thường kiếm đạo chi lộ.  Một người một kiếm một thế giới. Giết, liền muốn giết cái thây ngang khắp địa, Chiến, liền muốn chiến một cái đỉnh phong bất bại! Nhân vật chính được tác giả xây dựng tính cách rất từ từ mà hợp lý, như một cuốn phim về quá trình trưởng thành. Điểm hấp dẫn của bộ truyện là: Giết đến sảng khoái. Tất nhiên, đều có lý do hợp lý của câu chuyện.  Ngoài ra, nhân vật chính sát phạt quyết đoán, có suy tính, ít nói nhảm trước khi đánh nhau, nhân vật nữ thì đa dạng thú vị, nhiều BOSS nữ, map rộng lớn, tình tiết thú vị ít lặp lại, nhiều diễn biến bất ngờ, nói chung tác giả càng viết càng rất hay. Cứ theo dõi tầm hơn 1k chương về sau thì bạn sẽ cảm thấy đây là một trong những bộ truyện khiến người đọc hóng diễn biến tiếp theo nhất trong những truyện đang ra. Truyện này đặc biệt hot bên web zongheng, hiện đang nằm top BXH những truyện hay nhiều đề cử. *** Truyện hay phết ae ạ, có sắc có hương luyện tập lv, Tuy conver nhưng đọc khổng ảo, lướt nhanh vẫn hiểu như bình thường. Ngay ban đầu lời mở truyện của tác giả đọc đã phê rồi. Chúc ae đọc truyện vui vẻ!. Một người một kiếm một thế giới; Giết, liền muốn giết thây ngang khắp đồng; Chiến, liền muốn chiến đỉnh phong bất bại! Thiên dùng để làm gì? Dương Diệp: Tự nhiên dùng để nghịch Thiên. Diệp ca đừng làm rộn ^^. *** [Góc review truyện] Truyện: Vô Địch Kiếm Vực Tác giả: Thanh Phong Loan Thể loại: Tiên Hiệp Tình trạng: Đã full Số Chương: 2794 Reviewer: Sani “Cả thiên hạ kính ta, ta kính cả thiên hạ Cả thiên hạ muốn giết ta thì ta giết cả thiên hạ!" Đối với Thanh Phong Loan, Vô Địch Kiếm Vực là tác phẩm đầu tay và cũng là tác phẩm đỉnh cao nhất của ông. Với niềm say mê về kiếm, hiểu rõ nhân sinh, góc nhìn về tiên hiệp độc đáo ông đã vẽ ra một thế giới tiên hiệp huyền ảo, đủ loại cảm nghĩ nhân sinh, khiến ta phải ngẫm nghĩ về thế gian. Nói đến Vô Địch Kiếm Vực thì chúng ta nghĩ đến Kiếm đạo và Vực. Vậy Kiếm đạo là gì? Kiếm đạo chúng ta có thể hiểu lấy tâm làm kiếm, lấy kiếm chứng đạo nên mỗi người tu kiếm đạo sẽ chứng các loại kiếm đạo khác nhau bởi tâm khác nhau, kiếm sẽ khác nhau. Vực là gì? Vực là một không gian hình thành xung quanh do ta tạo ra, do ta điều khiển. Ở trong Vực ta, ta là “vô địch”. Quay lại chủ đề chính, "Vô Địch Kiếm Vực" là một câu chuyện kể về chàng thiếu niên Dương Thiên Diệp (Dương Diệp) vì bảo vệ mẹ và em gái trước gia tộc cường đạo, cậu đã tham gia vào Kiếm tông và bén duyên với kiếm đạo. Nhưng đời không như mơ, cậu tu luyện ở kiếm tông nhiều năm vẫn không thăng cấp được, từ đệ tử ngoại môn bị giáng xuống đệ tử tạp dịch, bị xem là phế vật. Đứng dưới đáy của tông môn, Dương Diệp nhận ra nhiều điều, tôi luyện tâm tính, chuyên tâm tu luyện vì mẹ và em gái, cậu không thể bỏ cuộc. Trời không phụ lòng người, cậu nhận ra trong cơ thể mình tồn tại cơ duyên cự đại, cái cơ duyên thay đổi cuộc đời cậu. Mặc dù có cơ duyên cự đại tuy nhiên con đường tu đạo của Dương Diệp không mấy suôn sẻ, nhưng con đường kiếm đạo vẫn là chính đạo. Thế cục thay đổi, biến cố xảy ra mẹ cậu bị hại chết nguyên nhân là do cậu vì cậu không đủ mạnh, không đủ khả năng bảo vệ người thân. Và cậu nhận ra ở thế giới tu tiên này "nắm đấm mới là quyết định, kẻ chính đạo mà không thể bảo vệ người thân thì cũng vô dụng". Lấy tâm nhập sát đạo, lấy kiếm đạo làm chủ ngộ ra sát lục kiếm đạo “lấy giết chóc để trị giết chóc”. “Ngươi muốn giết ta, ta sẽ giết ngươi Cha ngươi muốn giết ta, ta giết luôn cha ngươi Cả nhà ngươi muốn giết ta, ta giết luôn cả nhà ngươi Cả thiên hạ này muốn giết ta, ta giết luôn cả thiên hạ Giết đến khi nào các ngươi nghe tên ta đã run sợ thì mới thôi.” Một con người sát lục quấn thân nhưng cậu giết người cũng vì bảo vệ những người mình yêu quý, mấy kẻ cậu giết đều đáng chết. Một con người có thể vì người mình yêu mà sẵn sàng chống lại cả thiên hạ. "Cả thế giới này chống lại nàng, ta diệt cả giới này." "Vì nàng, ta có thể làm tất cả." Tuy truyện mang đậm máu tanh nhưng không thiếu góc nhìn để ta ngẫm nghĩ, khiến ta suy nghĩnếu là ta thì sao? Truyện có bố cục xoay chuyển liên tục sẽ không bị nhàm chán khi đọc, mỗi cục sẽ khác nhau, biến ảo khôn lường. Đây là một bộ truyện không kém Phàm nhân tu tiên (theo mình đánh giá), là một bộ truyện đáng để tu luyện. (Spoil nhiều quá mất hay, ahihi^^) Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! *** Phân chia cảnh giới: 1,Phàm nhân cảnh 2,Tiên thiên cảnh.  3,Vương giả cảnh 4,Linh giả cảnh 5,Tôn giả cảnh 6,Hoàng giả cảnh 7,Bán thánh 8,Thánh giả 9,Đế giả 10,Hư vô giả 11,Thần cảnh  12,Âm dương cảnh 13,Luân hồi cảnh 14,Chí cảnh 15,Chân cảnh 16,Minh giả cảnh 17,Đạo giả cảnh 18,Thiền cảnh 19,Thánh nhân  20,Tổ Cảnh 21,Đạo Chân Cảnh: Đạo Chân, Hư Chân, Giới Chân 22, Giới Chủ: từ 1-5 giới 23, Chủ Cảnh/Chủ Kỳ 24, Mệnh Cảnh . ♛ Danh sách vợ main: Tô Thanh Thi, Hiểu Vũ Tịch, Lục Uyển Nhi, Trang Vị Nhiên (Đế Nữ), Tần Tịch Nguyệt, An Bích Như, Tử Nhi, Bạch Chỉ Tiên, An Nam Tĩnh. *** Review truyện Vô địch kiếm vực của tác giả Thanh Phong Loan Tác giả: Thanh Phong Loan Thể loại: Tiên hiệp, kiếm hiệp Tình trạng: Chưa hoàn Văn án: Đây là một thế giới khát máu ngập tràn những cảnh chém giết. Chỉ có máu và những cuộc chiến vì sinh tồn… Muốn sống, phải cầm kiếm… Muốn sống, phải chém giết… Phơi thây khắp thiên hạ, chỉ có ta là duy ngã độc tôn… … Đừng bị văn án lừa tình nhé, thực ra nghe có vẻ khát máu thế thôi, chứ nội dung thì cũng không phải chỉ như vậy. Tại thế giới mà những tiên nhân đang sống, Kiếm Hoàng đã quá lâu chưa từng thấy xuất hiện. Trong mấy ngàn năm, đan tôn, võ thần không ngừng xuất hiện, nhưng kiếm đạo thì càng ngày càng tụt dốc. Các môn đạo kiếm tông không thấy khởi sắc, càng ngày càng ít những người thường muốn ngả mình vào kiếm đạo, danh tiếng của các kiếm tông ngày một giảm xuống, yếu ớt một đầu so với đan tông, võ tông. Giữa lúc ấy, tại Kiếm Tông, một đệ tử tạp dịch bỗng dưng lọt xuống một mật đạo thần bí hung hiểm, nơi nơi chỉ toàn lốc xoáy. Tại đây, hắn nhận được những truyền thừa tối cao về võ học, trở thành một trang anh tài hiếm có trong mấy ngàn năm nay mà võ học sinh ra. Vốn có tấm lòng yêu thích với kiếm đạo, Dương Diệp không ngừng cố gắng, hắn có sở nguyện chính là tạo ra một thời kỳ huy hoàng mới của kiếm đạo, khiến cho những kẻ từng khinh thường kiếm tông và tông môn bọn họ phải trả giá, cúi đầu xưng thần. Trong truyện, tình tiết được đầu tư rất nhiều, nội dung logic và lôi cuốn. Dương Diệp mang kiếm đi khắp nơi, nơi nào cũng sở ngộ phải nguy hiểm chém giết, hắn dường như từ một thiếu niên nhỏ bé thoắt cái đã trưởng thành, vì hy vọng sống sót, vì tham vọng vực dậy tông môn mà cố gắng, nhiều lần ngỡ như bước vào cõi chết cũng không từ nan. Dương Diệp trong những chương đầu có thể khiến mọi người không quá thích, lúc ấy sự cường đại và trưởng thành của hắn còn chưa bộc lộ rõ, chỉ là càng về sau, chứng kiến càng nhiều càng chết chóc đâm chém, Dương Diệp mới chính thức hiểu được con đường của mình. Truyện này càng đọc càng hấp dẫn, quy mô rộng, tác giả đầu tư logic và nhóm dịch ổn, ra đều chương, các bạn có thể theo dõi truyện tại đây nhé! *** Kiếm Tông, Huyền Không Sơn, Tạp Dịch Phong. Với tư cách là Đại tông phái Nam vực nổi danh, Kiếm Tông lưng tựa Thập Vạn Đại Sơn, phía Nam nhìn Đại Tần đế quốc, kiến trúc chiếm cứ liên miên hơn một nghìn dặm Huyền Không Sơn. Huyền Không Sơn có bảy đại chủ phong, ba mươi sáu tiểu phong, trong đó Tạp Dịch Phong chính là một chỗ trong số ngọn núi này. Tạp Dịch Phong, danh như ý nghĩa, là chỗ ở của Tạp Dịch Đệ Tử. Tạp Dịch Phong mặc dù là chỗ ở của Tạp Dịch Đệ Tử, nhưng mà quy mô của nó cũng đã có thể so sánh với một tòa tiểu thành mấy chục vạn người trong Đại Tần đế quốc. Trời tờ mờ sáng, giống như thường ngày, Dương Diệp liền tỉnh, hơi chút rửa mặt liền cầm lấy cái chổi phía sau cửa đi ra khỏi phòng. Nhìn trời một màn trắng bạc, Dương Diệp hít một hơi thật dài không khí trong lành, một lát sau, khuôn mặt non nớt của Dương Diệp đầy vẻ kiên định, thấp giọng nói: "Cố gắng kiên trì, không buông bỏ!" Nói xong, bước nhanh hướng Thanh Phong Cốc đi đến. "Các ngươi nhìn, tên kia không phải lúc trước là ngoại môn đệ tử sao?" "Nguyên lai là hắn a, nhưng ngươi chỉ biết hắn trước kia, hiện tại chẳng qua là một Tạp Dịch Đệ Tử, cùng một dạng như chúng ta." "Đáng tiếc, lớn lên là một cái tuấn tú tiểu tử a! Bây giờ nhìn niên kỷ của hắn cũng không quá đáng mới mười sáu mười bảy tuổi đi, cái tuổi này, nguyên bản tiền đồ vô lượng, nhưng đáng tiếc bây giờ là tới làm việc lặt vặt, đáng tiếc!" "Nghe nói hắn trước kia tại An Nam Thành bị ngoại môn trưởng lão thu làm ngoại môn đệ tử, nào biết được, hắn rõ ràng một năm cũng không có hấp thu được Huyền Khí, bị ngoại môn trưởng lão giận dữ cách chức làm Tạp Dịch Đệ Tử. Nghe nói hắn là người thứ nhất ở Kiếm Tông từ ngoại môn đệ tử bị phế thành Tạp Dịch Đệ Tử, còn có một danh xưng Kiếm Tông đệ nhất phế vật!" "Kiếm Tông đệ nhất phế vật, chậc chậc, danh tiếng này đủ vang dội a!" Nghe được người chung quanh bàn tán, Dương Diệp dừng chân một cái, tay phải nắm thật chặt cây chổi, một lát sau, hít sâu một hơi, liền không quản mấy người kia, rất nhanh hướng Thanh Phong Cốc đi đến. Thanh Phong Cốc ở phía sau Tạp Dịch Phong, do mấy toà núi nhỏ thế chân vạc kẹp trì, trung gian là hạ xuống đáy cốc, trong cốc cỏ thơm um tùm, cỏ xanh như tấm đệm, vô số cây đại thụ che trời, cao vút như muốn che khuất bầu trời. Đây là chỗ bình thường Tạp Dịch Đệ Tử hái thuốc, cũng là chỗ Dương Diệp bình thường tu luyện. Trên một tảng đá lớn, Dương Diệp đem cái chổi tùy ý ném ở một bên, sau đó ngồi xếp bằng ở trên cự thạch, từ trong lòng ngực lấy ra một phong thư cùng một cái tiểu tượng đất, đây là tối hôm qua hắn nhận được thư nhà, bởi vì ngày hôm qua bận rộn gần bảy tám giờ, hắn căn bản không có thời gian để xem. Nhìn tiểu tượng đất trong tay, khuôn mặt non nớt của Dương Diệp lộ ra một nụ cười hiền hòa. Tượng đất rất nhỏ, không thể nói rất tinh xảo, nhưng ngũ quan rõ ràng, đây là muội muội dựa theo dáng vẻ của hắn làm, mặc dù có chút không giống, lại thô ráp, nhưng đối với hắn mà nói, đây là vật trân quý nhất. Nhẹ nhàng vuốt ve một hồi, Dương Diệp đem tượng đất thả về trong lòng, nhìn về phía phong thư trên tay, nhẹ nhàng thổi hết bụi bặm, sau đó cẩn thận lấy thư ra, đọc chăm chú. "Ca, kim tệ ngươi tháng trước gửi về chúng ta đã nhận được. Từ khi ngươi được Kiếm Tông thu làm ngoại môn đệ tử, những nhà trước kia coi thường chúng ta liền thường xuyên đến nhà chúng ta cầu thân. Hừ, Tiểu Dao biết, bọn họ biết ca có bản lãnh, cho nên mới đối tốt với ta cùng mẫu thân. Một đám tiểu nhân." Dương Diệp hít sâu một hơi, khóe miệng hơi cuộn lên, nổi lên vẻ tự giễu, "Ngoại môn đệ tử a..." Thật lâu, Dương Diệp đem không cam lòng cũng bất đắc dĩ ép xuống thật sâu, sau đó ánh mắt đã rơi vào trên thư. "Còn nữa, người của Liễu gia kia thật đáng ghét, bọn hắn rõ ràng hướng mẫu thân cầu hôn, để cho Tiểu Dao làm tiểu thiếp của đống thịt ba trăm cân kia, cái tên mập mạp ấy đi đường còn không đặng a, Tiểu Dao nhìn hắn liền cơm cũng đều ăn không vô, còn muốn để cho Tiểu Dao làm tiểu thiếp của hắn, khá tốt là mẫu thân không có đồng ý! Coi như là thật muốn gả, Tiểu Dao cũng phải gả, gả cho ca ca... Aaaaa..., thật là mắc cỡ, không cho ngươi cười ta, trong nội tâm cũng không cho cười!." "Liễu gia!" - trong mắt Dương Diệp hiện lên vẻ hàn quang, gia tộc này tại An Nam Thành có thế lực không nhỏ, trước kia Liễu gia gia chủ muốn nạp mẫu thân hắn làm thiếp, nhưng mà mẫu thân hắn thề sống chết không đồng ý, Liễu gia cũng không dám quậy đến chết người, Đại Tần đế quốc luật pháp sâm nghiêm, quậy đến chết người, Liễu gia cũng sẽ có phiền toái. Nhưng mà Liễu gia cũng không hề từ bỏ, tại An Nam Thành khắp nơi làm khó dễ cả nhà bọn họ, muốn bức bách mẫu thân hắn tự nguyện gia nhập Liễu gia, sinh hoạt mặc dù khổ, nhưng mẫu thân hắn vẫn như trước không có hướng Liễu gia thỏa hiệp. Loại tình huống này một mực tiếp tục cho đến khi hắn bị Kiếm Tông Ngoại môn trưởng lão thu làm Ngoại môn đệ tử, Liễu gia lúc này mới hơi chút kiêng kị, không dám quá phận bức bách. Nhưng hắn không nghĩ tới, hiện tại Liễu gia rõ ràng có ý đồ với muội muội của hắn! "Thực lực, thực lực a! Ta phải trở thành ngoại môn đệ tử." Dương Diệp hai đấm nắm chặt, hắn biết, nếu như tin tức hắn bị biến thành Tạp Dịch Đệ Tử truyền quay lại An Nam Thành, Liễu gia kia nhất định sẽ không kiêng nể gì cả, tình cảnh của mẫu thân hắn cùng muội muội nhất định là rất nguy hiểm. Nghĩ vậy, Dương Diệp đem thư thu vào, đi tới dưới tảng cự thạch, đem cành cây dưới tảng đá đào ra, dưới nhánh cây là bốn cái vòng ty bằng sắt đen sì. Đem bốn khối sắt đeo vào cánh tay cùng với cổ chân, Dương Diệp lập tức cảm nhận được một cảm giác nặng nề, cũng may, trải qua thời gian một năm, hắn hiện tại đã thành thói quen với sức nặng của khối sắt. Mang theo khối sắt, Dương Diệp đi tới trước một cây đại thụ, hai chân dùng sức đạp một cái, thân thể bay lên không, hai tay vững vàng bắt được nhánh cây, sau đó mượn nhờ cánh tay, cao thấp phập phồng. Đang lúc phập phồng, thân thể của hắn hiện ra một cái tư thế quái dị, loại tư thế này, làm cho hắn cả người cơ bắp đều cùng một chỗ bắt đầu vận động. Đây là "Luyện Thể quyết" lúc trước hắn trở thành ngoại môn đệ tử lúc lấy được, không phải là đồ tốt gì, chỉ cần là ngoại môn đệ tử đều có một quyển. Quyển công pháp này tác dụng chính là tăng cường thân thể, làm trong cơ thể lúc gân cốt đạt tới cấp độ nhất định, thì sẽ diễn sinh ra một tia Huyền Khí, đã có Huyền Khí, liền là một gã Huyền giả chân chính rồi. Năm đó hắn dùng quyển "Luyện Thể Quyết" này tu luyện nửa năm đều không có tu luyện ra một tia Huyền Khí, cũng chính vì vậy, hắn mới bị từ ngoại môn đệ tử cách chức làm Kiếm Tông tầng dưới chót nhất Tạp Dịch Đệ Tử. Ngoại môn đệ tử bị biến thành Tạp Dịch Đệ Tử, cái này ở Kiếm Tông trong lịch sử cũng là chuyện chưa từng có, cho nên hắn còn có một cái ngoại hiệu vô cùng vang dội: Đệ nhất phế vật trên lịch sử! Không chỉ có như thế, hắn còn trở thành nhân vật phản diện lúc Kiếm Tông ngoại môn trưởng lão dạy học. Một khi ngoại môn đệ tử nào lười biếng, hoặc là không chăm chú, đám ngoại môn trưởng lão sẽ tới một câu: Ngươi muốn làm Dương Diệp thứ hai sao? Dưới tình huống bình thường, người bình thường đều sẽ rời đi Kiếm Tông quay về thế tục. Nhưng mà Dương Diệp thì không, không chỉ không có quay về thế tục, hắn còn cam nguyện trở thành một Tạp Dịch Đệ Tử! Đây hết thảy, chỉ bởi vì hắn không muốn để cho nương thân cùng muội muội thất vọng! Hắn là hy vọng của mẫu thân cùng muội muội, bởi vì hắn trở thành Kiếm Tông ngoại môn đệ tử, muội muội cùng mẫu thân mới có cuộc sống tốt hơn; bởi vì hắn trở thành ngoại môn đệ tử, muội muội cùng mẫu thân mới có ngày ngày tốt lành! Nếu như hắn trở về, hết thảy đều sẽ chấm dứt! "Hô... Hô..." Sau một lát, trong Thanh Phong Cốc vang lên tiếng hít thở nặng nề. Mồ hôi giọt vào trong mắt, cảm giác đau chát làm cho Dương Diệp nhắm hai mắt lại, mặc cho mồ hôi trên trán như mưa hướng trên mặt hắn rơi xuống. Lúc này Dương Diệp cảm giác toàn thân đau nhức cùng mỏi mệt, đặc biệt là hai tay, càng là như là đổ chì, trầm trọng vô cùng. Người bình thường lúc này đều chọn nghỉ ngơi, nhưng hắn không có, cắn chặt hàm răng, hai tay gắt gao bắt lấy nhánh cây, không ngừng cao thấp lên xuống. Qua hồi lâu, Dương Diệp sắc mặt đỏ bừng, trên trán mồ hôi rơi như mưa, áo quần đều đã ướt đẫm, cảm giác đã đến cực hạn, làm cho hắn đầu váng mắt hoa. Cuối cùng, buông nhẹ hai tay, toàn bộ cơ thể nặng nề rơi xuống mặt đất. "Hô... Hô..." Mời các bạn đón đọc Vô Địch Kiếm Vực của tác giả Thanh Loan Phong Thượng.
Vô Tận Đan Điền​ - Hoành Tảo Thiên Nhai
Truyện Vô Tận Đan Điền của tác giả Hoành Tảo Thiên Nhai thuộc truyện kiếm hiệp pha lẫn các yếu tố huyền huyễn trong truyện một cách khá hài hòa. Nhiếp Vân - kẻ may mắn duy nhất vô tình học được bí kíp thất truyền mà trọng sinh lại ở một nơi bí ẩn. Con người gian manh như hắn không mấy chốc mà tạo nên thù oán liên miên. Nhưng rất nhiều số phận đã thay đổi kể từ sau đó. Thời thế thay đổi liên tục đến chóng mặt, liệu hắn có thay đổi con người mình để thích nghi theo nó! *** Yên tĩnh! Chứng kiến bộ dáng thiêu niên bình yên vô sự, tất cả mọi người đều choáng váng. Nguyên lai tưởng rằng trấn chiến này sớm đã được định đoạt, sự thật cũng đúng là như thế, chỉ có điều hoàn toàn ngược lại. Mà ngay cả Lạc Khuynh Thành cũng ngây ngốc tại chỗ, hai mắt trợn tròn, vẻ mặt không biết làm sao. Bề ngoài giống như đêm qua còn chưa có thực lực như vậy, như thế nào vẫn chưa tới một ngày... đã lợi hại như vậy rồi hả? Cái này cũng quá sức tưởng tượng ah nha! "Thực lực Chân Khí cảnh đỉnh phong nhẹ nhàng đánh bại cường giả Xuất Thể cảnh đỉnh phong, thiếu niên này quả không đơn giản ah!" ... Mời các bạn đón đọc Vô Tận Đan Điền​ của tác giả Hoành Tảo Thiên Nhai.
Đạo Tâm Chủng Ma - Thú Miêu Đích Lão Thử
Đọc truyện Đạo Tâm Chủng Ma bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới truyện đầy huyền ảo thu hút, thế giới này lẫn lộn nhiều thứ, có ma pháp, thần công có yêu người lẫn lộn nhưng lại không làm người khác rối loạn.  Đây là một truyện huyền huyễn khá đặc sắc truyện xoay quanh công tử vương hầu thế gia nhưng thiên phú luyện võ quá kém, chỉ có thể bỏ võ theo văn lại bị chính em mình hại, đánh rơi xuống biển được Ma Tôn truyền thừa công pháp tuyệt thế, cùng bí quyết tán gái phong phú. Ma Tôn dùng chính bản thân mình làm đỉnh lô vì hắn ngưng tụ ra ma chủng, tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma đại pháp, Thất Tình Lục Dục đại pháp cùng Chiến Thiên Đấu Địa đại pháp. Người có ba hồn bảy phách chưởng quản tất cả tâm tình cùng dục vọng, cho nên muốn tu luyện Thất Tình Lục Dục đại pháp này đầu tiên chính là đem ba hồn bảy phách đánh nát, hóa thành mười ba ma đầu Thất Tình Lục Dục. Chỉ cần thành công, như vậy về sau mười ba ma đầu Thất Tình Lục Dục này có thể không ngừng thôn phệ các loại tâm tình cùng dục vọng của người tu luyện để lớn mạnh chính mình. Để đi đến cuối cùng ta phải chiến đấu, chống lại bao thứ, làm biết bao việc... *** Giữa Thanh Vân tiên môn, Nam Lĩnh yêu tộc cùng Trung Châu quỷ ngục, Tây Vực Ma Môn tranh đấu không ngừng, thường xuyên xảy ra đại chiến, chẳng qua cái này lại không phải chuyện người bình thường có thể biết. Về phần Mặc gia, lại là ở trung lập tuyệt đối, bởi vì Mặc gia lấy luyện khí nổi tiếng, bốn thế lực lớn khác muốn luyện chế pháp bảo đều phải cầu Mặc gia, mà mặc kệ là chính đạo, ma đạo, chỉ cần là có thể trả được giá tốt, Mặc gia đều là có thể vì hắn đúc pháp bảo. Cũng chính là vì như vậy, Mặc gia mặc dù ở trong năm thế lực lớn thực lực yếu nhất, nhưng mà lại cũng không ai dám trêu, dù sao nếu cùng Mặc gia quan hệ không tốt, như vậy lại là trực tiếp ảnh hưởng đến tông phái của bọn họ có thể đạt được pháp bảo tốt hay không, đây chính là chuyện lớn quan hệ tính mạng của bản thân. Nghe xong Mặc Lãnh Tuyết kể, trong lòng Tần Thiếu Phong cũng là có chút chấn động, không nghĩ tới ở trên thế giới này còn có nhiều tu sĩ tồn tại như vậy. Đương nhiên, truyền thừa toàn bộ trí nhớ của Tiêu Dao Ma tôn, Tần Thiếu Phong cũng là biết ở ngoài cái thế giới này còn có trời đất càng thêm mở mang, chẳng qua nếu muốn rời thế giới này, lại là cần đợi cho Tần Thiếu Phong đạt tới cảnh giới luyện hư hợp đạo cửu giai mới được. Mục tiêu trước mắt của Tần Thiếu Phong chính là đạt tới cảnh giới tiên thiên, sau đó ở sau bốn ngày, hắn hai mươi tuổi, mà lúc Tần Thiếu Dương mười sáu tuổi, trở lại Trấn Bắc vương phủ, trả thù Tần Thiếu Dương thương tổn đối với mình, cho nên bây giờ không cần nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần an tâm tu luyện là được rồi. ... Mời các bạn đón đọc Đạo Tâm Chủng Ma của tác giả Thú Miêu Đích Lão Thử.
Thí Thiên Đao
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Thí Thiên Đao của tác giả Tiểu Đao Phong Lợi. Một tuyệt phẩm mới mang tên Thí Thiên Đao mà tác giả Tiểu Đao Phong Lợi vừa cho ra mắt, được đánh giá là một trong những tựa truyện tiên hiệp hay nhất trong thời điểm này. Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm. Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ. Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn! Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió nhất thế tôn sư, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành. Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất. Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mãnh mẽ để đương đầu! Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn trong truyện hay ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá. *** Tóm tắt Thí Thiên Đao là một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp của tác giả Tiểu Đao Phong Lợi, kể về câu chuyện của Sở Mặc, một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Sở Mặc có thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn. Anh từng bước vượt qua sóng gió nhất thế tôn sư, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành. Trên con đường lên đến đỉnh cao, Sở Mặc đã phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách. Anh đã phải chiến đấu với những kẻ thù mạnh mẽ, những âm mưu thâm độc, và cả những dục vọng sâu thẳm trong tâm hồn mình. Cuối cùng, Sở Mặc đã trở thành một cường giả vô song, được người người kính trọng. Anh đã dùng sức mạnh của mình để bảo vệ người dân, chống lại cái ác. Review Thí Thiên Đao là một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp hấp dẫn, với cốt truyện lôi cuốn, những tình tiết bất ngờ và những nhân vật được xây dựng thành công. Cốt truyện của cuốn tiểu thuyết xoay quanh những chủ đề như ước mơ, nghị lực, chính nghĩa và gian ác. Câu chuyện của Sở Mặc là một câu chuyện về ước mơ và nghị lực. Anh ta đã không ngừng nỗ lực để đạt được ước mơ của mình, và cuối cùng cũng đạt được thành công. Những tình tiết của cuốn tiểu thuyết được xây dựng rất hấp dẫn và lôi cuốn. Tác giả đã sử dụng nhiều thủ pháp kể chuyện như hồi tưởng, ẩn dụ,... để tạo ra những tình tiết bất ngờ và gây tò mò cho người đọc. Các nhân vật trong cuốn tiểu thuyết được xây dựng thành công. Sở Mặc là một nhân vật đáng yêu và đáng ngưỡng mộ. Anh ta là một người thông minh, kiên cường và có ý chí mạnh mẽ. Nhìn chung, Thí Thiên Đao là một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp đáng đọc. Cuốn tiểu thuyết sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí tuyệt vời và những bài học ý nghĩa về cuộc sống. Đánh giá cá nhân Theo tôi, Thí Thiên Đao là một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp rất hay và đáng đọc. Cuốn tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, những tình tiết bất ngờ và những nhân vật được xây dựng thành công. Tôi đặc biệt thích nhân vật Sở Mặc. Anh ta là một nhân vật đáng yêu và đáng ngưỡng mộ. Anh ta là một người thông minh, kiên cường và có ý chí mạnh mẽ. Nếu bạn là một fan hâm mộ của thể loại tiên hiệp, thì Thí Thiên Đao là một lựa chọn tuyệt vời dành cho bạn. Một số điểm nhấn của cuốn tiểu thuyết Cốt truyện lôi cuốn, với nhiều tình tiết bất ngờ và gay cấn. Nhân vật Sở Mặc được xây dựng thành công, là một người thông minh, kiên cường và có ý chí mạnh mẽ. Thế giới tiên hiệp được xây dựng rộng lớn và hấp dẫn. Các tình tiết được miêu tả sinh động và giàu cảm xúc. Lời khuyên dành cho độc giả Nếu bạn là một fan hâm mộ của thể loại tiên hiệp, thì Thí Thiên Đao là một lựa chọn tuyệt vời dành cho bạn. Cuốn tiểu thuyết có nhiều tình tiết bất ngờ và gay cấn, vì vậy bạn nên chuẩn bị tinh thần trước khi đọc. Cuốn tiểu thuyết có nhiều tình tiết cảm động, vì vậy bạn nên chuẩn bị khăn giấy trước khi đọc. *** Muốn hoàn toàn giải quyết tên tiểu nhân Triệu Hồng Chí. Muốn hắn đêm không thể say giấc, thường xuyên bị ác mộng làm bừng tỉnh, muốn trong tương lai mình có thể an ổn tu luyện... thì không thể bại lộ hành tung của mình tới lúc đó. - Gì mà chuyện ít khả năng xảy ra, ngươi có biết ở Trường Sinh Thiên có bao nhiêu người đang nhìn vào vị trí của ta không? - Còn có một việc, ngươi có thể yên tâm, phế vật tôn tử của ngươi tạm thời còn sống, tuy nhiên... Ha hả! - Chỉ sợ mạng hắn cũng không còn lâu! Triệu Hồng Chí nói đến đây thì lộ vẻ đắc ý. - Cháu của ngươi chết, dù là rác rưởi kinh mạch bế tắc, nhưng cơ sở lại khá vững chắc! - Ta vốn định để tiểu ái đồ đệ của ta kết liễu hắn, nhưng không ngờ tiểu đồ đệ thiên tài tám tuổi của ta cũng đã bước vào Nguyên Quan, nhưng kinh nghiệm thực chiến lại không chịu nổi... - Thiếu chút nữa bị tôn tử của ngươi phế bỏ, may mà cháu của ngươi tấm lòng nhân hậu, bao nhiêu cơ hội đều tự bỏ qua! - Ha ha ha ha! Phàn Vô Địch dùng đôi mắt lạnh như băng nhìn Triệu Hồng Chí nói: - Vô sỉ! - Hắc, có gì mà vô sỉ? Chỉ có thể nói tôn tử của ngươi rất ngu! - Lòng dạ đàn bà! - Tuy nhiên, tiểu súc sinh kia cũng không tồi, dựa vào nhị tầng nguyên khí có thể khống chế tiểu đồ đệ của ta! - Nếu không phải hắn kinh mạch bế tắc, thật đúng là thiên tài! Phàn Vô Địch lúc này đã khinh thường giải thích kinh mạch của Sở Mặc cho tới bây giờ vốn không thật sự bế tắc. Trên mặt lộ ra nụ cười kiêu ngạo, nói: - Cháu của ta vốn là thiên tài! - Vậy thì sao? Triệu Hồng Chí cười lạnh nói: - Còn không phải bị ta âm thầm dùng chút thủ đoạn, đánh một đạo kình lực vào thân thể đồ đệ ta để tính kế? - Tiểu đồ đệ của ta cũng không chịu thua kém, phản ứng cực nhanh, một chưởng đập bay tôn tử của ngươi! - Hơn nữa, đồ đệ bảo bối của ta dùng huyết sát chưởng! - Ha ha, huyết sát chưởng ngươi có nghe nói qua chưa? Dính vào người hẳn phải chết, ha ha ha! Triệu Hồng Chí cười như điên, gương mặt nho nhã trở nên vặn vẹo. - Súc sinh! Phàn Vô Địch dùng đôi mắt hổ, căm tức nhìn Triệu Hồng Chí. Ông cụ đã giận đến tận cùng, trên trán nổi đầy gân xanh. Trên nóc nhà, gương mặt Sở Mặc lộ ra vài phần kinh ngạc, tuy nhiên nhanh chóng bình tĩnh trở lại, thậm chí không buồn nhìn Ma Quân. Không cần hỏi, khẳng định Ma Quân biết chuyện này! ... Mời các bạn đón đọc ​Thí Thiên Đao của tác giả Tiểu Đao Phong Lợi.