Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thành Danh Sau Một Đêm

Tôi đối với tổng giám đốc Hàn Tiềm có một loại tình cảm rất vi diệu. Năm đó, tôi hận không thể dính lên người anh ấy. Mưa mùa hạ, tuyết mùa đông, anh đi họp, tôi ngồi chờ trong xe. Anh đi tới quán ăn đêm, tôi bồi hồi ở cửa. Cho tới khi tôi trở thành tiểu minh tinh, ánh mắt anh cũng không hề liếc nhìn tôi lấy một cái. Anh còn sở hữu một khuôn mặt đẹp trai, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng và khoác trên mình thân phận của kẻ có tiền. Về sau có một ngày, anh nghiêng thân mình nói với tôi: “Thẩm Miên, bài học khi đó còn chưa đủ sao?” Đủ! Đủ! Thật TMD3 quá đủ rồi! Tôi không còn là paparazzi4 theo dõi anh hai năm trước nữa! 【 Lưu ý trước khi đọc 】Không nên ăn uống trong khi đọc tiểu thuyết này. *** Trước đây ngôn tình showbiz không phải thể loại hợp khẩu vị nên dù hơn 10 năm cày truyện mình vẫn sót rất nhiều truyện mảng này, dạo này đọc lại, lại đổi khẩu vị thích ngọt sủng nên mình hay đọc showbiz, đọc những truyện hơi…cũ và có lẽ đã nhiều bạn đọc rồi. "Thành danh sau một đêm" là một truyện như thế. Có thể còn chưa chặt chẽ lắm trong 1 số phân đoạn, nhưng theo mình truyện đọc giải trí rất ổn. Truyện được edit tại nhà Crystalhoang, mình sẽ dẫn link ở cuối bài nhé. A, thật ra mình nghĩ cái tên không có liên quan lắm đến nội dung truyện. Dù truyện có nhắc đến cụm từ "thành danh sau một đêm", nhưng cũng chưa đủ để nó trở thành đề tài xuyên suốt. Motip truyện có vẻ rất thường gặp – nữ minh tinh và tổng tài lạnh lùng bá đạo. Tất nhiên, nếu nội dung truyện không có gì đặc biệt mình đã không quyết định review.  Nữ chính là nữ minh tinh “không có bối cảnh, dựa vào quy tắc ngầm”, là con mồi béo bở của truyền thông với nhiều tai tiếng. Ban đầu lúc chưa làm minh tinh thì có 2 năm làm paparazzi, chuyên môn theo dõi nam chính. Vì thế, nữ chính – nam chính của chúng ta từ ban đầu có mối quan hệ oan gia, sau đó trải qua nhiều chuyện mà dẫn đến yêu nhau. Ban đầu, nữ chính luôn coi việc tóm được bê bối của nam chính, hay bôi xấu nam chính là nhiệm vụ cao cả thiêng liêng của mình. Ví dụ điển hình là đây :v, khi bát quái về nam chính với em gái anh ta, cô rất hứng khởi tiết lộ “Anh em đi họp ba tiếng đồng hồ cũng không hề đi WC một lần. Chị nghi ngờ hệ thống bài tiết nước tiểu của anh em có vấn đề.” =)) ???? ???? “Đối với sự yêu thương nhung nhớ của các nữ minh tinh, kể cả khi người đẹp ngồi trong lòng mà tâm không loạn, có lần còn thản nhiên ăn sò sống. Em ngĩ xem, đáng ra lúc đó khí huyết phải đang trào chứ, hơn nữa anh em cũng còn trẻ, không phải có cái gì thiếu hụt đấy chứ…?” =)) “Đến cùng tôi cũng không dám nói cho Hàn Tiềm biết, tôi còn viết một đoạn tin tức chưa phát hành, từ lý luận đến thực tế phân tích Hàn Tiềm thực ra là gay.” Sự bôi xấu đã thành chấp niệm của cô, đến mức tới tận khi nam chính giúp cô một bàn thua trông thấy, cô mới muốn “tri ân, báo đáp” nam chính bằng cách nghiêm túc nói với anh rằng “Sau này em sẽ không quấy rối hay nói xấu anh nữa.” =)))))  Anh chàng nam chính tổng tài đẹp trai lạnh lùng, ban đầu ngược nữ chính đến phun máu, thậm chí tạo cho cô bóng ma tâm lý, nhưng về sau lại cưng sủng cô đến tận trời. Từ một người làm việc tiêu chuẩn theo kế hoạch, vậy nhưng có thể vì cô mà thay đổi, chống đối lại gia đình và cuộc hôn nhân sắp đặt. Tác giả rất giỏi trong việc tạo nên bất ngờ cho người đọc, giọng văn theo kiểu tự thuật của nữ chính, tính cách nữ chính lại rất “tưng tửng”, nên nhiều suy nghĩ bá đạo của cô ấy có thể làm chúng ta bật cười., cũng cảm thấy nhân vật rất gần gũi, làm chúng ta có thể thấy cô ấy rất giống mình qua những suy nghĩ đó . Thậm chí trong văn án cũng cảnh báo không đọc truyện này lúc ăn uống. =)) . " Áo sơ mi của anh trở nên trong suốt, dính sát vào người, mơ hồ có thể thấy lồng ngực phập phồng, giống như năng lượng đã tích tụ từ lâu sẽ phun trào ngay lập tức. Tha cho tôi đi, tôi lại liên tưởng đến con tinh tinh đen đại boss rồi." ???? ????  Cũng vì giọng văn ngôi kể thứ nhất, nên rất nhiều bí mật không được bật mí ngay từ đầu, mà sẽ được hé lộ dần qua những chương truyện. Liệu câu truyện này còn che dấu điều gì? Tất nhiên, truyện không đơn giản chỉ là chuyện tình giữa nữ minh tinh và chàng tổng tài, vậy vai trò của mỗi nhân vật trong truyện là gì? Họ thực sự là ai? Có những điều gì đã xảy ra giữa họ? A, mình sẽ rất “có tâm” mà spoiler một đoạn cho các bạn, “Chẳng lẽ nói với anh, Hàn thiếu gia, anh còn nhớ rõ người cưỡng bức anh ngày đó là Thẩm Miên sao? Đây quả thực so với “Hoàng thượng, người còn nhớ Hạ Vũ Hà ven hồ Đại Minh không?” còn thấy muốn khóc hơn.” =))) Và mình hi vọng tất cả những điều không ngờ này sẽ được giải đáp khi các bạn tự mình đọc truyện. (đây là điều tiếc nuối của mình khi đọc một bài review khá spoiler trước khi đọc, làm mất cảm xúc bất ngờ trong dụng ý của tác giả, nên mình sẽ không nói rõ ra ở đây ^^).  Bạn editor thực sự rất có tâm, nhưng có lẽ chưa quen hoặc lúc edit truyện này không có kinh nghiệm, nên truyện có vài chỗ edit không mượt lắm, đây là một trong những truyện mà có nhiều đọan mình phải đọc đi đọc lại vài lần để có thể hiểu được, thậm chí có những câu mình nghĩ rằng editor đã diễn giải sai ý của tác giả. Cá nhân mình thấy truyện hay, nhưng edit non nên nhiều đoạn khá khó hiểu, dễ drop nếu k kiên trì. Rất đáng tiếc. Chính mình có đôi lần cũng muốn bỏ giữa chừng. Càng về sau thì edit càng ổn, và phần ngoại truyện edit rất mượt mà. Lúc đọc xong mình lại cảm thấy may mắn vì mình đã kiên trì đi hết, vì nội dung truyện rất hay, có nhiều ý nghĩa triết lý trong đó, nam chính quá tuyệt vời, vì những lý do đó nên dù mình thấy edit còn vấp váp đôi chỗ mình cũng muốn giới thiệu đến các bạn. “Ở trong tình yêu, người với người không có bản chất khác nhau. Có tiền hay không có tiền, cảm giác trong tình yêu đều là một loại. Nó có thể khiến cho một cô gái bình thường trở nên sinh động đặc biệt, đồng thời cũng để cho một cô gái đặc biết, độc lập trở nên bình thường, gần gũi. Đều bình đẳng mà mỹ lệ.” “Đối với rất nhiều chuyện quan trọng, chúng ta luôn muốn tìm một trường hợp chính thức nhất, quang minh chính đại nhất, phù hợp nhất. Mỗi người đều muốn trong thời khắc đẹp đẽ nhất trong sinh mệnh gặp phải sự kiện quan trọng này,với tình yêu cũng thế, với sự nghiệp cũng vậy. Đem bộ quần áo đẹp nhất để lại đến buổi lễ nhận thưởng mới mặc, đem bữa tiệc mừng công để lại đến khi mọi chuyện thành công mới mở, đem bức thư tỏ tình để lại đến khi tâm tình anh ấy tốt mới đưa ra. Nhưng là đến buổi lễ nhận thưởng, bộ quần áo đã không còn vừa với người nữa, có cố mặc cũng không vừa; đến khi thành công, người bạn đã từng kề vai sát cánh đã đi xa; khi tâm tình anh ấy tốt, bên cạnh đã có một cô gái khác.”  Và cũng cảm ơn bạn editor, vì có kinh nghiệm đọc convert nên mình thấy bản convert của truyện này khó hơn mấy truyện khác rất nhiều. Để bạn nào muốn đọc thấy dễ dàng hơn, mình sẽ note lại 1 số chú ý của mình, cũng là điều mình “trăn trở” khi đọc truyện, hi vọng các bạn sẽ đọc dễ hơn, hihi. Đó là, 1. chương 26 và 27 có sự lặp lại nhau, bạn edit giải thích do tác giả viết c27 xong quay lại viết c26 nên bị lặp, khi mình đọc thì rất lúng túng, hic. Các bạn cứ đọc qua đi, đừng đặt nặng lắm 2 chương này, hehe. 2. Giữa chương 29 và 30 của bản edit thiếu 1 chương, cái này các bạn có thể đọc ở convert trên wiki nhé, thứ tự đọc là : edit chương 29 – convert wiki “30.chương 29” – edit chương 30, sau đó đọc tiếp là ok. Các bạn tìm convert wiki thì vào google gõ “một đêm thành danh wiki “ là ra kết quả đầu nhé. 3. Chương 31 thiếu 1 câu ngay đầu chương, đó là “A Quang gần đây rất cao hứng” , vì thiếu câu này nên bắt đầu chương mình không thể hiểu đang nói đến nhân vật nào, vậy là lại đi lội convert , haha. ***   Hàn Tiềm đi công tác ước chừng cũng được hơn một tháng rồi. Tống Minh Thành khuyên tôi, nên thường xuyên kiểm tra, nắm chặt người đàn ông của mình. “Tâm hồn và thân thể, phải dùng hai tay để giữ, hai tay đều phải chắc. Hơn nữa, cô vào thời điểm này, thân thể đã không thể hấp dẫn người khác, đành phải dựa vào chiến thuật tinh thần!” Vẻ mặt anh ta khẩn trương, lắc lắc vai tôi: “Đại Miên, fighting!” Tôi cầm tờ báo giải trí ngáp một cái, mở đôi mắt mệt mỏi nhìn vào gương, cảm giác mặt mình mặc dù gần đây có hơi nhiều thịt một tí, nhưng cũng không phải không còn xinh đẹp, nói đến vóc dáng, ngực to thêm một cỡ, trừ cái bụng có hơi nhô lên một chút, những chỗ khác vẫn rất hoàn hảo. Vẻ mặt Tống Minh Thành vô cùng sốt ruột: “Cô thì biết cái gì! Trong hôn nhân, người đàn ông dễ chệch quỹ đạo ra ngoài vụng trộm nhất không phải cái dớp bảy năm gì đó, mà là thời điểm ngay sau khi vừa kết hôn bà xã lại mang thai! Cô nghĩ mà xem, tân hôn chính là thời điểm tinh lực của người đàn ông đang tràn đầy mạnh mẽ, vốn hy vọng có thể thỏa mãn thân thể hơn hai mươi năm bị cấm dục, thế nhưng bà xã lại mang thai thì phải làm sao bây giờ? Không nhịn được chỉ có thể ra bên ngoài tìm vui chứ còn sao.” Tôi sờ sờ bụng, trở mình: “A, có phải đám đàn ông các anh sau khi chơi đùa liền chơi đến phát sinh tình cảm, lúc này phát hiện ra vợ không bằng bồ, bồ không bằng gái, gái không bằng vụng trộm, ăn lâu thành quen, mà vợ ở nhà sau khi sinh con xong thì sức hấp dẫn ngày càng giảm, đúng không?” Tống Minh Thành gật đầu như đảo tỏi: “Đúng, đúng, Đại Miên, gần đây càng ngày cô càng thông minh. Hơn nữa, cô nghĩ mà xem, bên người Hàn Tiềm có bao nhiêu là phụ nữ muốn đào góc tường nhà cô, muốn tranh giành với cô đấy! Hiện tại cô vẫn chưa lộ bụng, chờ sáu, bảy tháng nữa bụng sẽ to vượt mặt, giống như gà mái ưỡn ngực chuẩn bị đẻ trứng. Nếu đến khi đó Hàn Tiềm ngoại tình, cô muốn khóc cũng không kịp!” Lời này tôi càng không muốn nghe, đành duỗi người tiện tay ném tờ tạp chí giải trí, trang nhất kỳ này chính là scandal quan hệ mờ ám của tôi. Văn hay tranh đẹp, trong ảnh tôi đang nắm tay nam người mẫu người Pháp trong MV nào đó. Anh ta ghé vào tai tôi nói thầm, tư thế vô cùng thân mật. Tống nhị thiếu gia không phải người đàn ông trong “Ba đại biểu” (là tư tưởng quan trọng được Tổng bí thư Giang Trạch Dân đưa ra trong bài phát biểu tháng 11/2012), Hàn Tiềm cũng không phải là những tư tưởng “Tiến lên văn hóa tiên tiến” trong tôi. Tôi cảm thấy tôi là một người có kinh tế độc lập, hơn nữa còn là người phụ nữ có địa vị xã hội của thời đại mới, thực sự không đáng để biến mình thành tinh cầu nhỏ vây xung quanh Hàn Tiềm. Buổi tối sau khi ăn cơm no xong, tôi ra ngoài đi dạo, không lâu sau liền thấy xe Hàn Tiềm tiến đến, dừng bên cạnh tôi. Lúc này tôi mới hoảng hốt nhớ tới anh nhắn tin tối hôm nay sẽ về. “Lên xe.” Anh hạ cửa kính xe xuống, dưới ánh trăng khuôn mặt như phát sáng, Sau khi tôi lên xe, Hàn Tiềm lại không nói chuyện, dễ dàng có thể nhận ra anh không có hứng thú nói chuyện ở trên xe, nhưng cũng không khởi động xe, ngược lại còn tắt máy, rồi rời ghế lái xuống xe. Sau khi anh mở cửa xe bước xuống thì dựa vào cạnh cửa xe, sắc mặt trầm tĩnh, nhất thời tôi không đoán được anh đang nghĩ gì, nghĩ chắc là cảm thấy không gian trong xe quá nhỏ, ra ngoài nói chuyện sẽ thoải mái hơn. Vì vậy tôi dịch cái mông quyết định theo anh ra ngoài nói chuyện, không nghĩ tới vừa rồi khi lên xe không cẩn thận khiến váy bị kẹp vào cửa xe, khi đứng dậy kéo theo âm thanh xé rách mới phát hiện ra. Quả nhiên, váy voan trắng không bền chắc. Hàn Tiềm nhìn thấy lại cười: “Ở trong xe cũng có thể.” Sau đó cúi đầu chui vào xe, nhất thời cảm giác không khí bị áp bách lập tức tăng vọt lên. Tôi ngẩng đầu lên giải thích với Hàn Tiềm: “Váy bị kẹt vào cửa xe, vừa rồi em không chú ý nên kéo rách rồi.” Đồng thời đưa tay chuẩn bị mở cửa xe giải cứu chiếc váy của tôi. “Vậy thì cứ để nó tiếp tục bị kẹp đi!” Lại nghe Hàn Tiềm lành lạnh nói một câu như vậy, sau đó động tác của anh trôi chảy tiện tay khóa luôn cửa xe lại, hành động lưu loát làm liền một mạch như nước chảy mây trôi. Quả nhiên, váy của tôi vẫn còn kẹt chỗ cánh cửa xe, nếu như không kéo rách toàn bộ váy đoán chừng là không lấy ra được. Lần này tôi cảm thấy có chút tức giận. Hàn Tiềm có ý gì? Thời đại này kết hôn chẳng qua là được cấp một tờ giấy chứng nhận, ly hôn cũng chỉ là một thủ tục mà thôi. Anh đi công tác hơn một tháng nay, tôi đã khoan dung như vậy, thậm chí dung túng đến độ không chủ động gọi điện tra khảo, hiện tại anh trở về lại trưng ra bộ dạng này trả lại cho tôi. “Hàn tiên sinh, làm phiền anh mở cửa. Em thấy mệt, phải về nhà.” “Vậy trước tiên anh giúp em lấy váy ra đã nhé. Hàn phu nhân!” Anh không mở khóa cửa ngược lại dùng lực ôm lấy tôi, đem cả người tôi và chiếc váy kéo về phía mình. Tôi trợn tròn mắt, phân nửa chiếc váy voan trắng bị kẹt lại nơi cửa xe, tôi bị mất đà bị kéo ngã vào lòng anh. Tư thế rất xấu hổ. Mời các bạn đón đọc Thành Danh Sau Một Đêm của tác giả Hồng Táo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử Phi
Thể loại: Xuyên không Tình tiết: Xung đột tình yêu Bối cảnh: Quay về quá khứ Phong cách tác phẩm: Hài hước Nam chính: Bắc Thần Hàn – Sâu sắc khó hiểu ( cơ mà nam phụ ta cũng thích a) Nữ chính: Tô Duyệt Duyệt – Bạo lực Người dịch: Gấu + Hồng Trần + Lâm HiHi Khi vừa mới mở mắt ra thì phản ứng đầu tiên của cô là đây là đang quay phim cổ trang sao ta? Đã vậy diễn viên nam bên cạnh thật sự quá đẹp trai..ôi chết mất thôi. “Này soái ca, có hứng thú muốn gia nhập tổ chức của chúng tôi không? Tướng mạo anh như vậy, tôi dám khẳng định sẽ khiến mấy quí bà chết mê chết mệt cho coi.” “Bổn vương muốn nàng…” Nam nhân người bốc lên toàn một mùi rượu, cuống cuồng đè cô xuống. “Nhìn anh đẹp trai như vậy, không biết thể lực đến đâu ta? Nếu thể lực mà không tốt thì tôi cũng chẳng có cách nào tiến cử giúp anh đâu nhé” Mĩ nữ tinh nghịch cảnh cáo. *** Không khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu ngủ trên người Tô Duyệt Duyệt giật mình chết giấc.:-s “Ô ô, thì ra là sư phụ ạ, hhehe, thất kính thất kính” Tô Duyệt Duyệt hoang mang ghé mắt nhìn chiếc đồng hồ treo tường. Ai da, hôm nay chính là ngày thi hành nhiệm vụ đầu tiên của cô. Tô Duyệt Duyệt đã tham gia Phi đội Đại Bàng trực thuộc tổ chức cảnh sát phòng chống và truy bắt tội phạm quốc tế Interpol được mấy năm. Những thành viên của tổ chức này đều đã phải thông qua nhiều năm huấn luyện chuyên nghiệp mới được chính thức phân công nhiệm vụ. Chỉ có điều là, những nhiệm vụ mà phi đội Đại bàng thực hiện phần lớn đều là truy lung và đánh cắp những báu vật quý giá. Nhờ được tôi luyện qua những khóa huấn luyện chuyên nghiệp, nên hầu như mỗi khi thi hành nhiệm vụ họ đều qua mặt được các đơn vị cảnh sát khác hết sức dễ dàng, tổ chức này đã trở thành vấn đề số một khiến Interpol hết sức đau đầu.   Mời các bạn đón đọc Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử Phi của tác giả Bình Tử.
Nửa Đời Sau Của Ta
Bạn đã chán với thể loại xuyên không nữ chính bàn tay vàng? Bạn quá ngán ngẩm với việc nữ chính phải tranh đấu với dàn hậu cung đông đảo để lọt vào mắt xanh hoàng đế? Bạn muốn tìm thứ gì đó mới mẻ? Vậy thì “Nửa đời sau của ta” sẽ là lựa chọn không tồi chút nào. Đầu tiên phải nói đây là một bộ truyện lạ, vì nó đi ngược lại những giá trị đạo đức mà bạn từng biết trong vô vàn cuốn sách cổ đại khác. Đúng như cái tên truyện, “nửa đời sau” của hai nhân vật chính mới là điều tác giả muốn hướng đến. Nàng là một linh hồn nhận được sự giúp đỡ của Quan Âm, xuyên không về cổ đại để nối tiếp đoạn tiền duyên dang dở. Nàng trở thành tiểu thư Trương Linh Tuyết đại hoạ không chết, “Phượng Hoàng ẩn hiện hào quang” – người người đồn rằng nàng mang mệnh mẫu nghi thiên hạ. Thái hậu và tân đế vội vã gả nàng làm Tín vương phi để dẹp yên mọi chuyện.   Linh Tuyết được chuyển tới ở trong phủ trưởng công chúa, chờ ngày lên kiệu hoa. Với sự láu lỉnh và tính cách thú vị của mình, nàng và trưởng công chúa dần trở thành bạn của nhau. Càng sống lâu bên cạnh người của hoàng gia, nàng mới phát hiện ra họ cũng có những nỗi khổ sở riêng. Như trưởng công chúa, tuy quyền cao chức trọng nhưng phò mã đoạn tụ, bản thân công chúa lại quá kiêu ngạo, không hề hứng thú với những quy củ của nữ nhi thông thường. Còn hoàng đế, tuy nắm trong tay quyền lực to lớn, lại là người lạnh lùng vô tình. Sự xuất hiện của Linh Tuyết đã làm xáo trộn cuộc sống của trưởng công chúa và cả Gia Tĩnh đế. Nàng giúp trưởng công chúa nhìn thấu trái tim mình, vượt qua thế tục, tự do yêu người mình muốn. Sự mới mẻ của nàng cũng dần hấp dẫn ánh mắt của Gia Tĩnh đế. Nhưng hoàng đế vẫn là hoàng đế, dù có hứng thú nhưng đại cục trên hết. Linh Tuyết rốt cuộc gả đến phủ Tín vương, bắt đầu cuộc sống vợ chồng với vương gia trẻ tuổi. Nhưng Tín vương ngựa non háu đá, lại vốn đã có trắc phi họ Lưu và một đứa con trai. Ngay từ đầu, Linh Tuyết không hi vọng gì vào cái gọi là tình yêu, chỉ cố gắng làm tốt bổn phận của mình, hi vọng được sống bình yên. Nhưng những tranh đấu hoàng quyền lại vô tình lôi nàng vào vòng xoáy khắc nghiệt của nó. Nàng phát hiện ra bí mật động trời của phủ Tín vương, cùng đó những tiểu thiếp của vương gia liên tục chèn ép, thậm chí hãm hại nàng, làm nàng “lên giường” với Gia Tĩnh đế. Kể từ đó, Linh Tuyết mất hết hi vọng với trượng phu. Cùng lúc, hoàng đế xác định được tình cảm đặc biệt của mình dành cho Linh Tuyết. Hắn hối hận muốn chết vì lúc trước đã tự tay đẩy nàng đến với người đàn ông khác và bắt đầu dùng mọi cách để lôi kéo nàng về phía mình. Gia Tĩnh đế và Linh Tuyết từ đó dây dưa không dứt. "Ngươi hối hận sao? Bất kể danh phận ở chung với hắn như vậy?" "Yêu, chính là không hỏi có đáng giá hay không." -------- Lúc đầu hoàng đế muốn dùng nàng để gài bẫy Tín vương, nhưng chẳng biết từ lúc nào, nàng đã trở thành người mà hắn yêu nhất. Đế vương vốn vô tình mà lại vì một người con gái buông tha tất cả cái gì là quy tắc, lễ nghĩa, thậm chí cả hậu cung hoa lệ… “Nhiều năm về sau, trẫm mới chợt hiểu: theo tính tình từ nhỏ của trẫm, nếu như biết người, chuyện, hay vật gì sẽ phá hủy trẫm, trẫm nhất định sẽ phá hủy nó trước. Vậy mà, kể từ một khắc đầu tiên trẫm gặp nàng, cư nhiên chưa bao giờ mảy may muốn thương tổn nàng. Thậm chí… Thậm chí trong tiềm thức vẫn hi vọng nàng có thể vĩnh viễn vui vẻ, bình an.” Truyện hơi ngược chút xíu đoạn đầu, còn từ khi Linh Tuyết và Gia Tĩnh đế ở bên nhau lại rất sủng và ngọt ngào. Cả nam nữ chính đều là người thông minh, lúc đầu lợi dụng lẫn nhau, lâu ngày mới sinh tình. Nữ chính cũng cực kỳ lí trí và đáng thương khi hết lần này đến lần khác rơi vào sự tính kế của người khác. Kết cục của bộ ba Tín vương, Linh Tuyết và Gia Tĩnh đế cũng rất hợp lí, ai cũng phải trả giá cho sai lầm của mình. Nhân vật nam phụ đáng tiếc nhất trong truyện chính là Tín vương. Hắn ta có tham vọng lớn, nhưng lại hiếu thắng, sẵn sàng hi sinh người bên cạnh mình cho “việc lớn”. Chính sự thiếu chín chắn đó đã khiến Linh Tuyết rời xa hắn. Và đến giây phút cuối cùng, hắn mới chợt nhận ra mình đã thích nàng. Nhưng tất cả đã muộn, Gia Tĩnh đế đã chiếm mất nàng. Cả hai đều không muốn buông tay, đành phải đấu một trận đến ngươi chết ta sống. Gia Tĩnh đế là một người lạnh lùng, không có tình cảm. Nhưng duyên phận đã cho hắn gặp Linh Tuyết. Hắn bị hấp dẫn bởi linh hồn nàng, rồi không tự chủ được, trầm luân vĩnh viễn. Hắn yêu nàng, sủng nàng, đem ám vệ tặng nàng, cũng tặng cả trái tim mình. Thậm chí hắn để nàng bỏ đi, chỉ muốn lòng nàng được bình yên. Người như hắn, một khi đã yêu là không thể quay đầu. Và sự si tình của hắn cuối cùng cũng đem lại cái kết hạnh phúc cho cả hai người. Cả câu chuyện cứ nhẹ nhàng như nước chảy, nhưng có những đoạn lại đau nhói con tim. “Nửa đời sau của ta” đã mang đến cho tôi rất nhiều cảm xúc trái ngược, và tôi muốn giới thiệu nó đến cho các bạn, còn chờ gì nữa mà không nhảy hố đi mọi người! -------- Hắn nắm tay của ta trịnh trọng thề: "Nắm tay nhau mà chết, bên nhau đến già. Trẫm không bao giờ phụ nàng." Vào giờ phút này, tình cảnh này, ta nên cảm động. Vậy mà, ta bỗng nhiên nhớ tới mấy câu Trương Ái Linh từng nói: Sống chết xa cách - cùng chết cùng vui vẻ, nắm tay nhau mà chết, bên nhau đến già, là bài thơ bi ai nhất… Sống chết xa cách, đều là chuyện lớn, không do chúng ta chi phối. So với lực lượng bên ngoài, con người chúng ta rất nhỏ! Nhưng chúng ta càng muốn nói: ‘ Ta vĩnh viễn ở đây với ngươi, chúng ta một đời một thế cũng không rời xa ’. Có lẽ... Hắn là Thiên Tử, hắn làm chủ được. Hắn ôm chặt ta, thật lâu: "Trẫm sẽ không cho nàng rời đi, vĩnh viễn." ____ Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** "Tín nữ Diễm Lâm, sinh ngày 14 tháng tư năm Canh Thân (1980), hiện thành tâm lễ bái Quan Âm Đại Sĩ, nguyện Bồ Tát phù hộ tín nữ nửa đời sau áo cơm không lo, mọi chuyện như ý, khỏe mạnh vui vẻ." Trong lòng lặp lại mấy lần xong, lại giơ bó nhang lên trịnh trọng quỳ lạy, cắm nhang vào trong lư hương, rồi ta chậm rãi đi ra đại điện Nam Nhạc. Vừa qua mùa hè, vào đầu thu Nam Nhạc hơi lạnh lẽo. Đứng ở cửa, cảm khái ngàn vạn. Nhìn những người vội vã qua lại bên cạnh. Khách thành kính dâng hương, du khách tùy ý, người bán hàng rong rao hàng dọc theo con phố, mỗi người đều có vị trí của mình, đều thoải mái vui vẻ, đan vào thành một bức tranh mùa thu dạo chơi Nam Nhạc. Chỉ có ta, một người qua đường Ất bị quên lãng ở một bên giống như một vai phụ do đạo diễn an bài. Tay chân luống cuống đứng ở trên bậc thang trước điện, nhìn mọi người nhốn nha nhốn nháo, trái tim cũng không biết đã lạc ở nơi nào. Đột nhiên bị người ta đụng mạnh, lảo đảo mấy cái, thật vất vả mới đứng vững, cám ơn trời đất, tim lại trở về vị trí cũ. Đang hồi hồn, một đôi mắt to xinh đẹp xoay tròn trước mắt ta, nhìn ta phục hồi tinh thần lại, mở mắt to lên tiếng: "Chị xinh đẹp, thật xin lỗi, có đau không?" Nguyên lai là một bé trai sáu bảy tuổi. Nghe được nó gọi ta "chị xinh đẹp", không khỏi cười, nhìn gương mặt nghiêm túc chờ trả lời của nó. Nói: "Người bạn nhỏ, chị không sao, không sao." Nhìn bốn phía một chút, không thấy người lớn. Thích thú hỏi: "Người nhà của em đâu?" Nó chỉ chỉ trong điện, vừa chạy vừa nói: "Em đi, hẹn gặp lại chị!" Trong lòng ta cười thầm: lập tức liền đón xe trở về Trường Sa, thế giới lớn như vậy, sao có thể nói gặp là gặp? Quay đầu lại nhìn đường về, thoải mái cười một tiếng: tâm tình u buồn này không hợp với ta, ở nơi này nhiều năm vậy, còn sợ sống không nổi hay sao? Vẫy vẫy đầu dứt khoát xuống núi ngồi xe mấy ngày liên tiếp trở lại Trường Sa. Trở lại tiệm bán quần áo mở chung với bạn, buôn bán vẫn không đắt. Người bạn Hướng Lâm bưng trà đến hỏi: "Cầu nguyện chưa? Bồ Tát nghe được không?" Ta chán nản đáp: "Cầu thì cầu rồi, nhưng cả điện đều là khách hành hương. Phần lớn cầu thăng quan, phát tài, sinh con, cầu đông người, mọi người đều thật lòng thành ý, tâm nguyện nhỏ của mình, không biết Bồ Tát có nghe được không? Nghe rồi có thể để ở trong lòng hay không?" Hai người đều im lặng. Mời các bạn đón đọc Nửa Đời Sau Của Ta của tác giả Ta Không Phải Thiên Sứ Của Ngươi.
Người Tình Giấu Mặt
Truyện Người Tình Giấu Mặt của tác giả Sơ Thần xoay quanh một cô gái có món nợ ân tình cần phải trả. Lúc cô lên năm tuổi hắn đã từng cứu mạng cô, hắn như người hồi sinh cô ra một lần nữa. Năm cô lên mười bảy tuổi cô đã có một quyết định táo bạo là cô sẽ đền ơn anh bằng một đêm triền miên và nhiệt tình với anh. Sau đêm đó coi như cô đã trả xong mọi món nợ ân tình với anh. Năm hai mươi mốt tuổi cô lại gặp anh, và lần này anh như chưa từng quen biết cô? Chẳng lẽ đêm đó công sức của cô không có ý nghĩa gì với anh? Cùng đón đọc để biết kết thúc sẽ như thế nào nhé!!! *** Bên ngoài phòng sinh, một người đàn ông lo lắng, bước chân càng không ngừng đi lại mong muốn trong lòng mình bình tĩnh hơn một chút, vợ anh đã vào trong đó rất lâu rồi nhưng đứa nhỏ vẫn chưa được sinh. “Gia Tĩnh, con đừng có đi đi lại lại nữa, mẹ chóng hết cả mặt rồi.” Một vị phu nhân lớn tuổi khuôn mặt trang điểm tinh xảo khẩu khí có chút không kiên nhẫn, có vẻ thờ ơ với người phụ nữ trong phòng sinh. “Xin hỏi anh là người nhà của bệnh nhân?” Hộ sĩ cầm một bản cam kết đi tới. “Đúng vậy, đúng vậy tôi là chồng của bệnh nhân.” Tề Gia Tĩnh lo lắng chạy đến trước mặt hộ sĩ nói. “Bệnh nhân bị băng huyết hiện tại rất nguy hiểm, ở đây có bản cam kết cần người nhà ký tên nội dung là cứu con hay cứu mẹ.” Hộ sĩ đem bản cam kết đến trước mặt anh ta nói bổ sung: “Cứu mẹ ký tên bên mục A, cứu con ký tên bên mục B.” “Gia Tĩnh, ký mục B đó là cốt nhục của Tề gia.” Vị phu nhân kia nghiêm sắc mặt khẩu khí không để cho người khác có thể thương lượng. “Mẹ, hay là cứu mẹ đi!” Tề Gia Tĩnh có ý đồ thương lượng với mẹ mình.   Mời các bạn đón đọc Người Tình Giấu Mặt của tác giả Sơ Thần.
Nhà Có Kiều Thê
Thế nào là “đường tình duyên trắc trở”? Chính là khi bạn loay hoay vật vã mãi mà vẫn ế sưng ế xỉa, không ai thèm ngó. Thế nào là “đường tình duyên thuận lợi”? Chính là khi một ngày đẹp trời, “nửa kia” của bạn đột nhiên từ trên trời lao xuống, đáp thẳng lên con xe hàng hiệu bạn mới mua, làm lõm cả trần xe (=.=||||). Và đường tình duyên của nam chính Trần Ưng của chúng ta thực sự siêu thuận lợi như thế đó! Trần Ưng, 27 tuổi, cao ráo đẹp trai, có nhà có xe, có tiền tài có sự nghiệp, nói chung là một “cao phú soái” điển hình. Nhược điểm: hút thuốc (khá nhiều), (rất hay) chửi bậy, tính tình ẩm ương khó chiều. Một buổi tối đẹp trời nọ, khi Trần Ưng đang nhàn nhã thảnh thơi hút thuốc bên con xe mới tậu thì một cô nàng kỳ quái bỗng từ trên trời rơi xuống, đáp lên trần xe một cách không được nhẹ nhàng cho lắm. Vì sao Trần Ưng thấy cô nàng này kỳ quái ý hả? Thứ nhất, một cô bé con chỉ tầm 16-17 tuổi, gương mặt xinh đẹp, lạnh lùng thế nhưng lại mặc bộ đồ cổ trang xuất hiện giữa đường phố hiện đại. Có phải cuộc thi cosplay đâu! Thứ hai, làm ơn xem lại giùm, cô ta vừa rơi thẳng từ trên trời xuống đó!!!   Như thể mọi chuyện còn chưa đủ điên rồ, một tên đàn ông lạ mặt cũng cùng lúc xuất hiện, lảm nhảm một hồi với Trần Ưng, rằng thì là anh ta là Nguyệt lão còn cô bé kia tên Mễ Hi, rằng Mễ Hi là người đến từ cổ đại, gia đình cô bé gặp nạn nên cô bé đã qua đời nhưng vì đường tình duyên chưa đứt nên Mễ Hi được hồi sinh đến thế giới hiện đại này để tìm “nửa kia” của mình trong thời hạn ba năm và rằng hệ thống Nguyệt lão đã chỉ ra Trần Ưng là người có “duyên” nuôi dưỡng và chăm sóc cô bé (=.=|||||). Đương nhiên, một người đàn ông lý trí và từng trải như Trần Ưng sẽ không bao giờ tin vào câu chuyện vớ vẩn này, thế nhưng sự nghi ngờ của Trần Ưng đã bị lung lay mạnh mẽ khi chính cặp vợ chồng người bạn thân thiết của anh đã thuyết phục anh về tính xác thực của câu chuyện. Dần dần, Trần Ưng chấp nhận sự thật rằng bạn thân của anh đã phải lặn lội xuyên không để tìm được vợ mình, đồng thời cũng chấp nhận một thực tế là anh chính là người thích hợp nhất để nuôi dưỡng Mễ Hi. Và từ đây, quá trình chung sống của cô bé Mễ Hi và chú Trần Ưng bắt đầu! Đương nhiên, quá trình chung sống này bắt đầu chẳng dễ dàng gì khi mà cả Mễ Hi và Trần Ưng đều mang tâm trạng bất đắc dĩ. Trần Ưng không nhẫn tâm bỏ mặc một cô bé giữa một thế giới xa lạ trong hành trình đi tìm “phu quân” nhưng cũng không có cách nào thích ứng với việc trở thành một ông chú đỡ đầu. Còn Mễ Hi, cô bé đã mất đi cả gia đình, bị quẳng đến một nơi kỳ quái, phải chấp nhận những thứ trái với lễ nghĩa quen thuộc để đi tìm một vị phu quân và bắt đầu một cuộc sống mới mà cô thậm chí còn không chắc rằng mình thực sự mong muốn. Hai con người với hai tính cách hoàn toàn khác biệt: một Trần Ưng phóng khoáng và có phần tuỳ tiện cùng một Mễ Hi nguyên tắc và lạnh lùng; tưởng chừng như hai người họ chẳng thể có cách nào dung hoà được với nhau. Thế nhưng, hệ thống Nguyệt lão đã chứng minh rằng nó vẫn còn hoạt động tốt chán! Dù cho Mễ Hi có trải qua bao nhiêu đau thương, dù cho cô có già dặn so với lứa tuổi thì từ trong sâu thẳm cô vẫn chỉ là cô bé con 17 mà thôi. Mễ Hi thích ăn bánh bao, Mễ Hi thích ăn kem, Mễ Hi thích chạy bộ, Mễ Hi ham học hỏi,… từng hành động, cử chỉ của Mễ Hi đã đánh thức sự dịu dàng trong con người Trần Ưng. Anh nuông chiều cô, bao bọc cô, anh dạy cho cô những quy tắc của thế giới này, anh dùng sự phóng khoáng của mình để mở cửa tâm hồn và trí óc cho Mễ Hi nhưng đồng thời cũng giúp cô gìn giữ những lễ tiết mà cô luôn coi trọng. Nếu như mục tiêu ban đầu của Trần Ưng chỉ đơn thuần là tìm cho Mễ Hi một người bạn trai và hoàn thành trách nhiệm của mình thì bây giờ, mong muốn lớn nhất của anh là có thể giúp cô có một cuộc sống mới thật tốt đẹp. Còn bạn trai thì tìm làm quái gì? Người đẹp trai thì không có tiền. Người có tiền thì không đáng tin. Người đáng tin thì… ngoài anh ra thì chẳng tin được bố con thằng nào hết! Thế cho nên, cứ để anh làm bạn trai Mễ Hi là tốt nhất! Trong khi Trần Ưng đang thoả mãn với chức danh tự phong kia thì Mễ Hi lại đang khổ sở vì một vấn đề khác: Mễ Hi thích chú Trần Ưng. Nhưng chú là chú, sao có thể thành bạn trai, sao có thể lấy làm chồng?! Có thể không vậy? (Đương nhiên là có!) Dây tơ hồng nối duyên, tình còn đó mà dây lại chẳng thể kết thành đôi. Trong mối quan hệ giữa hai người, tình yêu không phải thứ tồn tại duy nhất, mà bên cạnh đó còn có gia đình, những quan hệ xã hội, những mong muốn ích kỷ của bạn thân và sự khác biệt trong quan điểm sống. Trong khi cả Trần Ưng và Mễ Hi còn đang kiếm tìm điểm khuyết thiếu trong mối quan hệ giữa hai người thì kỳ hạn ba năm cũng dần trôi qua, sự sống của Mễ Hi ở thế giới hiện đại cũng theo đó mà dần trở nên mong manh. Điểm khuyết thiếu đó là gì? Đâu là bài học tình yêu mà hệ thống Nguyệt lão muốn dạy cho hai người họ? Hãy đọc truyện để cùng khám phá nhé! * * * * * Vốn là fan ruột của Minh Nguyệt Thính Phong, mình đương nhiên không thể bỏ qua “Nhà có kiều thê”. Minh Nguyệt Thính Phong vẫn thể hiện tốt những thế mạnh của mình qua văn phong hóm hỉnh, hài hước cùng cách xây dựng nhân vật độc đáo. Nam chính Trần Ưng tưởng như cộc cằn, thô lỗ nhưng thực ra lại là một người đàn ông dịu dàng, có trách nhiệm. Nữ chính Mễ Hi thông minh, ngây thơ, trong sáng, tràn đầy năng lượng, đối với thế giới mới vừa tò mò, thích thú nhưng cũng có phần e dè, không thể tiếp nhận. Nếu đã từng đọc qua các tác phẩm của Minh Nguyệt Thính Phong, bạn sẽ nhận ra đây là phần sau của bộ “Vạn dặm tìm chồng” và phần trước của bộ “Nhõng nhẽo gặp đa tình”. Thực lòng mà nói, nếu phải so sánh thì cá nhân mình không đánh giá cao “Nhà có kiều thê”. Nếu so với “người anh” cùng thể loại xuyên không là “Vạn dặm tìm chồng”, “Nhà có kiều thê” thiếu sự thu hút và lắng đọng khiến người đọc bị rung động. Nếu so với “người em” cùng thể loại hiện đại, nhẹ nhàng là “Nhõng nhẽo gặp đa tình” thì “Nhà có kiều thê” lại hơi kém độ ngọt ngào, dễ thương và những vấn đề về tình yêu được đặt ra cũng không đủ để khiến người đọc phải suy ngẫm. Tuy nhiên, so với hai bộ truyện kia, “Nhà có kiều thê” lại có ưu thế tuyệt đối về dàn cặp đôi phụ. Hai cặp đôi Trần Phi - Nguỵ Tiểu Bảo và Ngô Hạo - Lưu Mỹ Phân thực sự là điểm cộng rất đáng yêu của bộ truyện. Ngoài ra, bạn còn có cơ hội được gặp lại cặp đôi Trình Giang Dực - Tô Tiểu Bồi để biết về cuộc sống sau hôn nhân của họ, cũng như được biết thêm về quá trình gặp gỡ của hai nhân vật Cố Anh Kiệt - Tần Vũ Phi. Nhìn chung nếu bạn yêu thích thể loại nhẹ nhàng, ngọt ngào thì "Nhà có kiều thê" là một sự lựa chọn không tồi. ________ Review by #Linh_Hy Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chuông điện thoại di động lần nữa ang lên. Trần Ưng cúi đầu nhìn nhìn, lại là Trình Giang Dực gọi điện thoại. Anh lúc này thuận tiện nhìn qua phần thời gian: 22 giờ 23 phút. Bây giờ là lúc nào rồi mà tên này con gọi cho anh, muốn buộc anh phải nghe, có thể là cái chuyện tốt gì? "Này." Trần Ưng một bên đẩy cửa của cửa hàng giá rẻ ra, một bên tiếp điện thoại, anh đốt thuốc hít một ngụm, giọng điệu thật không tốt. Tăng ca đến giờ này đã rất mệt mỏi rồi, về nhà mua bao thuốc cũng bị người khác quấy rầy, thật sư là ô cùng khó chịu. Anh nghe xong câu nói của người bên kia đầu dây, sắc mặt lại càng khó chịu hơn. "Cút sang một bên, tôi làm sao có thể giúp cậu nuôi dưỡng hài tử?" "Không phải hài tử của tôi, cũng không phải giúp tôi nuôi dưỡng, là người cậu nên thu dưỡng mới đúng, đấy là duyên phận của cậu." Trình Giang Dực quả nhiên mặt dày đến một tầm cao mới, thậm chí còn không biết xấu hổ mà tiếp lời: "Nếu không tôi sẽ đổi sang một cách nói dễ nghe hơn, xin chú ý lắng nghe, đây là một tin đã được định trước, cũng không biết lúc nào, có lẽ cũng gần tới rồi, sẽ có một tiểu cô nương xuất hiện bên cạnh cậu, nàng ta sẽ có chút cổ quái, ví dụ như mặc trang phục cổ trang, cách dùng từ cùng khẩu âm so với người bình thường có chút không giống, thế nhưng cậu không cần phải lo, nàng ta là một người bình thường, chẳng qua là từ một thời đại khác tới dây cho nên không giống chúng ta. Cậu kiến thức rộng lớn như vậy, lá gan cũng không nhỏ, lại còn yêu thích thứ mới lạ, nhất định có thể tiếp nhận iệc này. Lúc gặp được nàng, mong cậu thu lưu chiếu cố nàng một chút. "Cậu còn chưa chết, uỷ thác tôi làm gì." Hơn nữa vì muốn nhét một con ký sinh đến bên cạnh anh mà khích lệ anh mấy câu như vậy, thử hỏi anh có vui được không? Trình Giang Dực không để ý tới anh, lại mở miệng nói tiếp: "Sắp tới, có một ị gọi là Nguyệt lão sẽ tới gặp cậu, anh ta mang số hiệu 2238, anh ta sẽ đem sự tình nói lại chi tiết, những điều anh ta nói đều là thật, dùng trí thông minh và sự kiên nhẫn của cậu, nhất định sẽ có thể nghe hiểu, việc cậu cần làm là tin lời anh ta nói, sau đó chuẩn bị tốt việc nghênh tiếp tiểu cô nương kia." "Trình Giang Dực, đau óc cậu bị ngập nước rồi đúng không?" Trần Dực còn chưa dứt lời, chợt nghe thấy "BINH" một tiếng vang vô cùng lớn, ngay bên cạnh anh, rất gần. Trần Ưng sợ hãi kêu lên một tiếng, quay đầu nhìn lại, anh vừa vặn nhìn thấy trên nóc con xe mới tinh của mình có một người lạ mặt xuất hiện. Mời các bạn đón đọc Nhà Có Kiều Thê của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong.