Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nửa Thời Gian Ấm Áp

Trong cuộc sống, luôn có những người không thể thuộc về nhau, nhưng vẫn bị số phận trêu đùa mà gặp gỡ. Yêu mà chẳng thể có được, có chăng họ chỉ là “một nửa ấm áp” của nhau. Một nửa ấm áp – tác phẩm mới của Đồng Hoa được định trước là một tác phẩm bi thương khiến người đọc “dằn vặt” theo từng trang sách. Tuy độc giả Việt không phải là chưa nghe nói đến độ “đau tim” khi đọc truyện của “nhiên tình thiên hậu” Đồng Hoa nhưng với cách viết trầm ổn, xây dựng nội dung kịch tính và logic, các tác phẩm của nữ sĩ tài năng này vẫn luôn thu hút hàng triệu người đọc. Nhiều tác phẩm của cô đã được chuyển thể thành những bộ phim ăn khách, trong đó có thể kể đến Bộ bộ kinh tâm, Bí mật bị thời gian vùi lấp, Vân Trung Ca… Sang đến Một nửa ấm áp, Đồng Hoa đã lựa chọn bối cảnh hiện đại để kể lại câu chuyện mới của mình. Đó là chuyện tình đầy đau khổ xen lẫn ngọt ngào của cô gái Nhan Hiểu Thần. Thời thanh xuân của cô sinh viên họ Nhan trôi qua trong giảng đường đại học và những cửa hàng, quán bar làm thêm. Bởi bố mất sớm khi cô vừa lên đại học và mẹ thì chìm trong nợ nần cờ bạc nên Hiểu Thần luôn phải tự thân vận động, vừa để nuôi sống bản thân, đóng học phí và cũng vừa để chu cấp cho những trận đỏ đen của mẹ cô. Vất vả như vậy nhưng cô gái mạnh mẽ ấy vẫn từng bước từng bước vượt qua. Có lẽ sẽ câu chuyện sẽ chẳng có gì khác biệt, nếu như cô không gặp và yêu anh bạn cùng lớp – Thẩm Hầu. Dù có mạnh mẽ đến đâu, tự lập đến nhường nào thì Hiểu Thần vẫn chỉ là một cô sinh viên tuổi đôi mươi chưa một lần biết đến mùi vị của tình yêu, vậy nên cô cũng bị thu hút bởi chàng trai họ Thẩm khôi ngô mà bất cần. Anh là công tử chính hiệu, một chàng trai ngỗ nghịch và cá tính. Trái tim của Nhan Hiểu Thần giống như một ngôi nhà trống huếch hoác và lạnh lẽo cô đơn còn Thẩm Hầu chính lại chính là ngọn lửa ấm áp đủ sưởi ấm tất cả xung quanh. Cô khao khát sự ấm áp của anh còn anh lại hứng thú với sự cần mẫn và ngây thơ của cô. Mối tình của hai con người trẻ tuổi này được Đồng Hoa khắc hoạ có lãng mạn nhưng cũng rất thực tế. Họ bắt đầu bằng vị ngọt của một tình yêu không toan tính nhưng lại dễ bị tác động bởi quá nhiều thực tế. Họ quá khác nhau nên dễ bị hấp dẫn bởi nhau. Khi trái tim còn trẻ và ngọn lửa thanh xuân như bất tận, người ta dễ dàng bất chấp tất cả để mà yêu. Nhưng việc yêu thì dễ, còn việc ở bên nhau liệu có giản đơn? Nhất là khi giữa hai người có quá nhiều khoảng cách? Mối tình của Hiểu Thần và Thẩm Hầu dễ khiến những ai đã yêu nhớ lại mối tình đầu của mình, nhớ lại những rung động đầu đời, khi trái tim lần đầu lạc nhịp bởi đôi lời ngọt ngào. Có lẽ bởi sự đồng cảm này mà cuốn sách dễ dàng chạm đến cảm xúc của người đọc, đặc biệt là những cô gái đã từng một lần yêu thương. “Người ta thường nói trong tình yêu, người yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc”, và thật đáng tiếc khi trong mối tình này, Nhan Thần không phải là người thắng cuộc. Cô hi sinh quá nhiều cho tình yêu của mình, bao gồm cả cơ hội để đi Mỹ du học, cả tấm bằng đại học và hơn hết là cả trái tim và cơ thể mình. Nhưng những gì Hiểu Thần nhận lại chỉ là tổn thương nối tiếp thương tổn. Trong tình yêu có lẽ vĩnh viễn sẽ không có sự công bằng. Người đàn ông thứ hai bước vào cuộc đời của Hiểu Thần là Trình Trí Viễn. Ban đầu họ quen nhau ở quán bar khi cô làm thêm ở đó và anh cũng là người đã âm thầm chứng kiến mọi khổ đau mà cô phải chịu khi yêu Thẩm Hầu. Trình Trí Viễn có địa vị, học thức và sự chín chắn của một người đàn ông trưởng thành. Anh cũng yêu Hiểu Thầm bằng một tình yêu lặng lẽ mà sâu sắc. Anh không chỉ cho cô một bờ vai để dựa vào sau mỗi khó nhọc từ cuộc sống mà còn là tình nguyện là cây lớn chắn gió che mưa cản mọi giông tố cuộc đời cho cô. Anh sẵn sàng cho cô một gia đình, một sự bình yên mà cô luôn khao khát. Trình Trí Viễn có lẽ là điển hình cho hình tượng người đàn ông mà mọi phụ nữ đều ao ước. Thật sự, có trái tim yếu mềm nào lại không xao động bởi một người đàn ông trưởng thành, chín chắn và yêu thương mình hết mực bằng một tình yêu không cần sự hồi đáp? Đồng Hoa đã thật hiểu tâm lý độc giả của mình khi tạo ra một Trình Trí Viễn hoàn mĩ và dành tặng người đàn ông tuyệt vời này cho Nhan Thần tội nghiệp. Nếu như hai người họ thực sự thuộc về nhau thì quả là một kết thúc trong mơ cho những ai đã từng yêu và bị tình yêu làm tổn thương. Nhưng đáng tiếc, nữ tác giả nổi tiếng với những chuyện tình buồn luôn cố gắng đem đến cho bạn đọc của mình những chuyện tình thật nhất và đời nhất. Trình Trí Viễn là một giấc mơ đẹp nhưng anh cũng chỉ là một con người. Mà con người thì không tránh khỏi sai lầm, lại càng không thể thoát khỏi sự sắp đặt của số phận. Trong quá khứ, anh đã từng một lần sai lầm để rồi hiện tại anh đã phải gánh chịu kết quả từ sai lầm ấy. Sai lầm của anh là khởi đầu cho những bất hạnh của cô. Thế nên hiện tại của anh tất yếu không thể có được cô. Vậy liệu sẽ có tương lai nào dành cho anh và cô? Vừa được xuất bản trong tháng 8 này, Một nửa ấm áp là câu chuyện mới nhất mà Đồng Hoa gửi đến bạn đọc Việt Nam. Chuyện tình trong cuốn sách chắc hẳn sẽ không dễ dàng cho mỗi nhân vật trong đó nhưng như vậy cũng giống như cuộc sống của mỗi chúng ta, nào phải ai yêu hết lòng rồi cũng có được tình yêu mà mình muốn? *** Dạo này tôi có đọc liền một lúc hai truyện mới của Đồng Hoa, đó là Nửa thời gian ấm áp và Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển. Tôi có để link ẩn để các bạn nếu muốn tìm đọc có thể tìm thấy ngay, đỡ phải lên google kiếm cho nhọc công. Nhưng bài viết này chỉ là vài ba dòng ngắn ngủi của tôi về hai cuốn truyện này, tại lâu rồi không viết gì về ngôn tình nên coi như đây là một phát súng trở lại vậy. Không biết mọi người đọc hai cuốn này rồi có thấy hơi thất vọng như tôi không, hoạ chăng là do tôi kì vọng quá nhiều ở Đồng Hoa, nên khi thấy nó không được như mong muốn lại thấy buồn buồn. Đúng là hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn, làm gì cũng nên giữ thái độ vừa phải mà thôi. Để mà nói thì tôi thích Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển hơn hẳn Nửa thời gian ấm áp. Lúc tôi đọc Nửa thời gian ấm áp, bị cái kết làm cho khó chịu, chứ không phải không cam tâm. Cảm giác như Đồng Hoa ép buộc nữ chính phải hành xử như vậy, chứ không phải từ trong tâm can cô. Mọi tình cảm và cách hành xử của nữ chính khiến tôi không sao thông cảm cho nổi, quá cứng nhắc và bảo thủ, cuối cùng cũng là làm khổ mình, khổ người, chứ chẳng thay đổi được cái gì. Tình yêu trong câu chuyện khiên cưỡng, mệt mỏi và nhuốm đầy màu ai oán. Tôi cũng biết, đó là ý của Đồng Hoa khi tạo dựng những mối quan hệ phức tạp, buông không được mà giữ cũng chẳng xong, nhưng tôi không cảm nhận được “tình cảm” trong câu chuyện, cứ cảm giác như Đồng Hoa đang ép mình phải viết làm sao cho thật đau khổ, thật rắc rối, nhưng lại quên đi việc đem lại sự tự nhiên cho những cảm xúc ấy. Khi đọc, tôi không thấy vui, cũng chẳng thấy buồn, đọc xong gần như quên đến quá nửa số tình tiết, nói chung không có ấn tượng sâu đậm gì. Nửa thời gian ấm áp, đúng như tên truyện, chỉ nửa vời, cái gì cũng không trọn vẹn: cảm xúc không trọn vẹn, đến cốt truyện cũng cảm giác như thiếu đi cái gì đó. Bạn có thể tìm thấy gần như tất cả mọi tình tiết bi thương trong câu chuyện này: người thân gặp tai nạn, gia đình nợ nần, ân oán tình thù giữa hai gia đình, đâm xe bỏ chạy, sảy thai, rồi yêu và hận cùng một lúc, nhưng bạn không thể tìm thấy một điều gì trọn vẹn trong hàng nghìn tình tiết ấy. Tôi đọc mà cũng phải công nhận rằng Đồng Hoa đang cố quá sức để khiến nó đau thương, nhưng rồi lại chẳng được gì, không cảm xúc, không một sự đồng cảm. Vì sao tôi không thấy đau thương? Vì với tôi, nữ chính không thuyết phục, tình yêu của cô không thuyết phục, do cô dùng dằng, bảo thủ, cầm lên không được nhưng cũng chẳng muốn buông tay. Thứ tình yêu nảy sinh giữa hận thù, nếu suy nghĩ thoáng ra, thì cũng không đến nỗi phải khốn khổ như vậy, nhưng từ đầu đến cuối, đều là do nữ chính tự mình chuốc lấy, ai nói không nghe, chỉ nhất định khăng khăng giữ lấy niềm tin của mình. Mọi thứ đều làm quá lên. Tất cả những tình tiết dẫn đến hận thù trong tâm can của nữ chính đều vô cùng ngẫu nhiên, không phải do cưỡng cầu mà có, nhưng nữ chính không lúc nào chịu tha thứ cho bản thân và những người xung quanh, lúc nào cũng khiến cho mọi việc còn khó khăn hơn nữa. Quả thật, nếu bây giờ bảo tôi che tên tác giả mà đọc quyển này, chắc không thể đọc hết nổi. Nhưng vì nghĩ đó là của Đồng Hoa, nên vẫn còn có chút hi vọng cố đọc cho bằng hết, nhưng cuối cùng vẫn chẳng ra sao. Không biết các bạn có nghĩ giống tôi không, nhưng có vẻ như sự bi kịch hoá của Đồng Hoa cho các tác phẩm của mình chỉ thực sự hợp khi đó là các câu chuyện huyền huyễn hay cổ trang, vào cái thời đại mà con người vẫn còn vướng bận bởi quá nhiều những phép tắc, lễ nghi. Trước đây tôi đọc Bí mật bị thời gian vùi lấp, đã thấy mấy sự kiện liên quan đến các nhân vật có vài phần khiên cưỡng, nhưng vẫn cho qua vì nó không làm đứt mạch cảm xúc của tôi, nhưng đến Nửa thời gian ấm áp thì quả thật quá sức chịu đựng. Nếu để mà nói về các tác phẩm hiện đại của Đồng Hoa thì chắc chỉ có Thời niên thiếu không thể quay trở lại là hợp lý và giàu cảm xúc nhất, nhưng cũng phải nói bối cảnh của câu chuyện đó cũng từ những năm 80 của thế kỉ trước, nên sự bi thương cũng dễ liên hệ hơn rất nhiều. Tôi thậm chí còn không muốn chấm điểm cho quyển Nửa thời gian ấm áp này, thôi thì nếu như bạn nào thích thì vẫn có thể đọc, cách hành văn của Đồng Hoa vẫn chau chuốt như thế, nhưng đừng kì vọng quá nhiều như tôi nhé! Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển cũng là một cuốn truyện hiện đại, nhưng lại pha trộn yếu tố huyền ảo kì thú, về truyền thuyết người cá và những tranh đoạt lợi ích đằng sau bức tranh vốn tưởng vô cùng yên bình nơi hòn đảo nhỏ. Tôi khá thích quyển này, dù không thể nói là mê đắm. Cái tôi thích trước hết là cái tên, dù rất đơn giản, nhưng lại vẽ ra cả một vùng trời vùng biển bao la bát ngát, tạo cho tâm hồn người đọc những hình dung thú vị về hai nhân vật chính và tâm thế của họ trước đất trời. Tôi rất thích nửa đầu của câu chuyện, vì sự nhẹ nhàng đáng yêu của hai nhân vật, về ngôi nhà xinh xắn trên hòn đảo đấy nắng và gió ấy, về những cảm xúc và trải nghiệm đơn thuần mà hai người dành cho nhau, ở bên nhau. Với Đồng Hoa, rất ít khi tôi cảm nhận được sự bình yên như thế, có lẽ vì cứ nhắc tới Đồng Hoa là nhắc tới bi thương biêc biếc dào dạt, vậy nên khi mới bất đầu đọc cuốn này tôi rất thích, có cảm tưởng như thấy một phần khác của Đồng Hoa, một phần rất dịu dàng, rất yên ấm. Cái giỏi của Đồng Hoa là sự liên kết giữa các câu chuyện dân gian, các tình tiết lịch sử một cách hết sức tài tình. Câu chuyện tình yêu giữa người cá và con người thì không ai còn lạ gì, nhưng để biến nó thành một phiên bản khác, ngọt ngào và đa chiều hơn, thì lại còn cần đến sự chau chuốt và trí tưởng tượng phong phú của tác giả. Vậy nên tôi rất ưng ý phần đầu của Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển; vì đọc mà cứ như không đọc, bởi lẽ toàn bộ khung cảnh của ngôi nhà ấy, hòn đảo ấy và nụ cười của hai nhân vật chính cứ hiện lên như một bức tranh, hết sức yên bình và xinh đẹp. Nhưng, lại có chữ nhưng rồi. Càng đọc tiếp, khi câu chuyện dần được hé lộ những mảng tối, tôi lại không còn cảm thấy thoải mái như trước nữa. Ai đọc blog tôi lâu rồi thì đều biết tôi không hề kén chọn, chỉ cần là truyện hay thì bao nhiêu u ám tôi đều đón nhận, vậy nên trước nay có bao nhiêu cuốn đau buồn của Đồng Hoa, tôi vẫn đều hết sức ca ngợi, thậm chí đọc đi đọc lại không biết chán, chỉ để nhắc nhở bản thân rằng đã từng có câu chuyện khiến tôi buồn và khóc nhiều đến thế. Tuy nhiên, với Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển, mọi thứ chệch khỏi quỹ đạo mà tôi mong muốn, có lẽ do đang tận hưởng sự dịu nhẹ, đơn thuần đến ngây ngốc rồi đột nhiên phải đối mặt với những toan tính kinh khủng đến khó chịu của các nhân vật nên tôi mới bị hụt hẫng như vậy. Thực ra toàn bộ câu chuyện vốn dĩ đã là một bí mật, chỉ có điều tôi không đón nhận những bí mật ấy thoải mái như tôi tưởng tượng. Lúc viết những dòng review ngắn này, tôi không biết có nên nói ra cốt truyện hay không, nhưng vì tính chất li kì của tác phẩm, tôi quyết định sẽ giữ lại nó trong sâu thẳm đáy lòng, chờ đợi đến khi các bạn đọc hết rồi chúng ta cùng bàn luận vậy! Chỉ có thể nói, câu chuyện tình rất đẹp, rất nên thơ và đáng để người đời ngưỡng mộ. Cái tôi thích ở nữ chính là dám yêu, dám đánh đổi vì tình yêu ấy, rất dũng cảm, dù biết con đường có gian nan và khốn khổ ra sao. Còn nam chính thì vô cùng hoàn hảo nên không còn gì để chê, lúc đọc cảm thấy ước gì cũng nhặt được anh ngoài bờ biển xong đem về nuôi luôn cho vui cửa vui nhà. Theo tôi, đây là một cuốn truyện mà các bạn có thể đọc bất cứ lúc nào, không cần chuẩn bị tâm lí, vì cái kết là một happy ending rất trọn vẹn. Lúc tôi viết từ trọn vẹn ra cũng thấy có vài phần không đúng, nhưng nhìn theo tổng thể thì tình cảm của hai người được đền đáp và họ được ở bên nhau, cùng đi tới chân trời góc bể, như vậy không phải là trọn vẹn thì còn cái gì mới là trọn vẹn nữa đây? Vậy nên tôi vẫn cho rằng cái kết như thế là rất hợp tình hợp lý, khiến tôi thấy vui thay cho hai người bọn họ. Đây quả thật không phải một tác phẩm rất nổi bật trong những câu chuyện vô cùng xuất sắc của Đồng Hoa, nhưng lại là một tác phẩm vô cùng lạ lùng, kì thú. Đọc để có thể thấy bản thân chúng ta vốn là những sinh vật tò mò và hay đòi hỏi như thế nào ha? Nếu các bạn đang tìm một cuốn gì đó mới lạ nhưng không quá kì quái thì đây là sự lựa chọn không tồi chút nào đâu! Trên đây là mấy lời viết ngắn ngủi về hai cuốn ngôn tình gần đây nhất mà tôi đọc. Dạo này tôi cũng không đọc nhiều ngôn tình lắm nên cũng không biết phải so sánh hay đưa ra cho các bạn ý kiến gì nhất định, thực xin lỗi. Chắc hẳn mọi người cũng thấy dạo này phong cách của tôi có đổi khác, thực ra thì đúng mà cũng sai. Tôi không còn viết những bài review dài và thấm đưỡm cảm xúc nữa bởi vì không có cuốn nào khiên tôi đạt đến mức độ đấy, hoặc có chăng là do tôi đã lớn, ít bị tình cảm chi phối hơn. Nhưng nếu mọi người không thích kiểu review ngắn và đơn thuần thế này thì có thể bảo, tôi sẽ cố gắng tìm cách khác để truyền đạt đến mọi người. À, với cả cho hỏi nhỏ tí, mọi người thích tôi xưng hô là “mình” hay là “tôi” hơn? Kiểu lúc viết review hai cuốn này vì muốn về với phong cách cũ nên chọn xưng hô “tôi”, mà đọc xong thấy kì quá! Thôi để mai tính vậy. Chúc mọi người một tuần mới vui vẻ và hiệu quả nhé!! Mời các bạn đón đọc Nửa Thời Gian Ấm Áp của tác giả Đồng Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Diên Hi Công Lược Truyện - Chu Mạt
Lấy bối cảnh những năm đầu thời đại Càn Long, câu chuyện kể về thiếu nữ Ngụy Anh Lạc vào cung với mục đích ban đầu làm cung nữ để điều tra chân tướng về cái chết của người chị gái. Bằng sự dũng cảm, trí thông minh linh hoạt, ý chí rộng lớn bao la, cô đã hóa giải những khó khăn trùng điệp chốn cung đình, cuối cùng trở thành Hoàng Quý phi giúp đỡ hoàng đế Càn Long đạt được thời thái bình thịnh trị. P.s: Là fan bộ phim Diên Hy Công Lược, mục đích mình edit cuốn này để hiểu rõ tình tiết cũng như tâm lý của các nhân vật hơn. Vì đây là lần đầu mình edit nên chắc chắn còn nhiều sai sót, mong các hạ lượng thứ xin đừng nói lời cay đắng=)))   Dịch giả: KhanhLinhPham *** Nàng có một bí mật. Bí mật này khiến nàng càng lúc càng trở nên kỳ quái, khiến người khác càng lúc càng tránh xa... "Thật đáng thương." Một giọng nói ôn nhu ở sau lưng nàng vang lên, "Người người đều nói Chiêu Hoa công chúa điêu ngoa bá đạo, lãnh huyết vô tình, hóa ra nàng không phải sẽ không khóc, mà là người thích trốn đi khóc một mình." Chiêu Hoa đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đối phương: "Ngươi là ai?" Thân là trưởng nữ của Ngụy Anh Lạc, Chiêu Hoa công chúa kế thừa vẻ đẹp từ mẫu thân, nhưng khí chất trên người lại càng giống phụ thân của nàng —— trên cao nhìn xuống, vênh váo hung hăng, dường như nàng trời sinh chính là chủ nhân của thế giới này, tất cả mọi người phải quỳ rạp xuống dưới chân nàng. Nếu nàng là một a ca, tính tình như vậy cũng không phải không được, nhưng nàng là một công chúa, một nữ nhân có dáng vẻ thế này không khỏi quá mức vênh váo hung hăng. "Nếu ta là Lạp Vượng Đa Nhĩ Tế, ta cũng sẽ không chọn một nữ nhân như khổng tước kiêu ngạo làm thê tử." Đối phương nở nụ cười, đó là một người mặc trang phục thị vệ, dung mạo thiếu niên tuấn dật, nụ cười có chút bất cần đời. Hắn vuốt ve ngực, đối với Chiêu Hoa hành lễ, "Ta là Phúc Khang An, ta tới giúp công chúa đây." "Giúp ta?" Chiêu Hoa nhíu mày, "Ngươi có thể giúp được gì cho ta?" "Giúp công chúa giành được trái tim của Lạp Vượng Đa Nhĩ Tế." Phúc Khang An cười tủm tỉm nói. "... Tại sao ngươi phải giúp ta?" Ánh mắt Chiêu Hoa nhìn hắn càng thêm hoài nghi. Nàng ở trong cung, từ trước đến nay đều không được hoan nghênh.   Mời các bạn đón đọc Diên Hi Công Lược Truyện của tác giả Chu Mạt.
Trăng Lạnh Như Sương - Phỉ Ngã Tư Tồn
Mười bốn tuổi năm đó, ta vẫn chỉ là một tiểu cô nương, nhìn cuộc đời như một dải lụa hồng, biết bao nhiêu là mơ mộng! Sống chết ngàn xa Cùng người thề nguyện Chàng nói ta hãy chờ chàng. Ta vẫn một lòng ngây ngốc ôm kỷ vật của chúng ta đợi chờ. Chờ chàng đem kiệu hoa đến rước ta về, chờ đợi ngày hạnh phúc mà chàng nói. Thế nhưng, ta đợi mãi, đợi cả tuổi thanh xuân qua đi, đợi cả cuộc đời héo úa, tại sao chàng không đến? Thì ra, cây chủy thủ hẹn ước mà chàng trao ta, cũng chính nó đã chặt đứt dải lụa hồng của đời ta. Trở về trong đêm nguyên tiêu năm ấy Trở về trong cơn mưa tuyết năm ấy Trở về trong quán rượu nhỏ năm ấy Chàng có thấy chăng, có một người con gái ngốc nghếch là ta, vẫn ngồi chờ nơi đó? Định Thuần, ánh trăng tịch mịch làm sao, lạnh lẽo làm sao, trăng lạnh như sương, thấu tận tâm hồn, tận trái tim ta! Giới thiệu 2: Sống chết ngàn xa Cùng người thề nguyện Nắm tay trọn kiếp Bên nhau đến già *** Bước chân vào chốn hậu cung sâu hút tựa bể, được che đậy bởi những cung điện lầu dài xa hoa mỹ lệ, nàng dường như đã lầm lạc giữa dòng xoáy của tình yêu và nỗi thù hận, đã định trước cả cuộc đời này sẽ chỉ mãi âu sầu phiền muộn. Một hồi chuyện xưa này của Phỉ Ngã nơi đất cổ đại, vẫn luôn gắn liền với những tình tiết câu chuyện đẹp đẽ đến lạ thường như vậy, nhân vật vẫn luôn thanh lịch tao nhã là thế, còn có cả một bầu ưu thương đau xót nồng đậm vĩnh viễn không thể tan biến. (Thương Nguyệt) Ngắn ngủi mười tám vạn chữ, lại đã viết hết cuộc đời mọt con người khi còn sống. Tác giả là một cây bút hiện thực, hết thảy những “Nhân sinh nếu như ngày mới gặp, nào để gió thu biến u sầu?” cũng chỉ là cổ tích tươi đẹp. Một lần hiểu lầm, thế nhưng bỏ lỡ đâu chỉ một vài năm trôi qua? Chính là cả đời! Đáng thương thay nữ chính, rõ ràng là nàng, lại bởi vì hiểu nhầm, trở thành thế thân cho kẻ khác, nào biết có tình yêu cũng chẳng thể nhận ra. Nàng chỉ đành làm thế thân, thử hỏi nếu như chàng sớm biết ? Không phải người đó, chả nhẽ sẽ không yêu sao? Nhất kiến chung tình nào có được cái gì, có thể thắng nổi ngày đêm vành tai tóc mai kề cận bên nhau hay sao? Tình yêu sinh ra từ thời gian, năm tháng qua đi, ai cũng có thể thay thế được ai. Mười sáu tuổi, may mắn thoát khỏi kiếp nạn tru di tam tộc, hai mươi hai tuổi, trở thành mẫu nghi thiên hạ Hoàng thái hậu. Cuộc đời biến đổi bất ngờ, cứ ngỡ nàng từ địa ngục mà lên tới thiên đường. Thế nhưng, quanh co một vòng, nào có chốn nào gọi là thiên đường? (Vô danh) Bỏ lỡ cuối cùng vẫn là bỏ lỡ, lấy sinh mệnh cả cuộc đời cũng không thể cứu vãn nữa rồi! Ngày đầu gặp mặt, nàng thanh thuần như hạt sen, ngây thơ trong trắng. Tươi tắn dịu dàng, ngông cuồng ngạo nghễ.  Từng đã cho cuộc đời vĩnh viễn là thế, nào biết từ một khoảnh khắc kia, bọn họ rốt cuộc đều đã bước qua nhau. Đường đời trăm mối, cuối cùng vẫn nhận ra nhau, thế nhưng đã muộn mất rồi! Nàng, đã không còn là nàng của năm đó, mà chàng, cũng thế. Hóa ra là nàng, nhưng, đã sớm không phải là nàng. (Kỷ niên lưu quang) Mời các bạn đón đọc Trăng Lạnh Như Sương của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.
Theo Anh Bay Đến Tận Cùng Thế Giới - Nguyệt Lưu Quang
Có bạn trai là phi công thì sẽ thế nào? Là dù rõ ràng hai người ở cùng nhau, nhưng lại giống như là đang yêu xa vậy. Vì lịch làm việc của anh ấy thất thường, lúc nào cũng lên lên xuống xuống, coi trời xanh là tri tri kỉ kỉ; còn bạn chỉ có thể ở dưới mặt đất, chờ đợi anh ấy trở về. Có bạn trai là phi công thì sẽ thế nào? Thì bạn sẽ được nếm thử rất nhiều món ăn ngon từ các nơi mà anh ấy đã đặt chân tới. Bánh bao nướng Tân Cương, trà sữa Nội Mông, táo đỏ Sơn Tây… Ngay cả lúc được đồng nghiệp tặng cho mỗi người một hộp chocolate, anh ấy cũng không nỡ ăn trước một miếng mà phải ngồi chờ bạn đến… để nhìn anh ấy ăn.(*) Có bạn trai là phi công thì sẽ thế nào? Thì chắc sẽ tựa như chuyện tình của Đại Miu và người yêu cô ấy – Mr. Uông vậy. Dù cho lịch làm việc của anh ấy dày đặc, ở bên nhau mà cứ tựa như là yêu xa, lúc nào cũng lo sự cố xảy ra trên chuyến bay… nhưng hai người vẫn hết lòng yêu thương nhau, xây dựng một chuyện tình hạnh phúc khiến hiệp hội cẩu độc thân phải mù mắt chó. :v “Theo anh bay đến tận cùng thế giới” là những ghi chép tản mạn về cuộc sống của Đại Miu và Mr. Uông, cùng với bạn bè của họ. Những ghi chép này, có cái thì tràn ngập màu hồng, có cái thì hơi hồng, có cái thì đỏ rừng rực (bởi vì quá ngọt ngào huhu T_T ), tất nhiên cũng có vài đoạn khá ảm đạm. Thế nhưng nhìn chung, đây là một câu chuyện ngọt ngào, giống như một cốc sữa sóng sánh kem bơ khiến ai đi qua cũng muốn “liếm thử” một cái. :v Lúc đầu khi đọc “Theo anh bay đến tận cùng thế giới”, có mấy lần mình đã phát bực vì… nó NGỌT QUÁ, và đứa dễ bị bội thực như mình sẽ có nguy cơ cao là bị tiểu đường mất thôi. T_T Thêm nữa là vì trước đó đã đọc “Mr. Bu không phải là idol của tôi” và “Anh không thích thế giới này anh chỉ thích em”, nên hứng thú của mình với cách viết nhật kí đời thường này đã giảm đi đáng kể. Nhưng mà Mr. Uông của Đại Miu trong “Theo anh bay đến tận cùng thế giới” vẫn gây cho mình ấn tượng. Bởi vì anh không chỉ là người cưng chiều bạn gái, mà còn biết đối nhân xử thế, kiềm chế bản thân rất tốt. Trong truyện có đoạn tác giả viết về thực trạng mọi người thường rủa xả công ti, nói mình bị chèn ép vân vân…, cái này thì cũng dễ hiểu và bình thường. :v Vì mình tin là ai cũng đã có một lần như thế trong đời (kể cả mình đây). Nhưng Mr. Uông thì không như thế. ___________ “Anh nói nếu không phải công ty tuyển dụng mình, thì có lẽ anh sẽ giống như nhóm bạn học hồi tiểu học của mình, cắm đầu cắm cổ cày thục mạng mà chẳng được bao nhiêu." “Cho nên Mr. Uông luôn biết ơn công ty, và bày tỏ sự trân trọng đối với từng người anh gặp như nhân viên lễ tân, bảo vệ ký túc xá, an ninh sân bay, thím lao công… Anh luôn bắt tay với mỗi nhân viên bơm xăng, bất kể vẻ mặt họ ngạc nhiên hay hoảng hốt. Bởi vì có rất ít người đối xử với họ tử tế như vậy.” ___________ Đó, chỉ với hai đoạn trên thôi, mình đã tự giác lấy bút đỏ tích cho Mr. Uông n dấu cộng vào hình tượng của anh trong lòng mình rồi. Người ta vẫn nói con trai thường chỉ chịu cúi đầu và tử tế với cô gái mà anh ta đang tán tỉnh; còn người mà tử tế với tất cả những người xung quanh, mà đặc biệt còn tự cảm thấy biết ơn họ nữa, thì chính xác là sinh vật quý hiếm. Cách suy nghĩ và đối nhân xử thế của Mr. Uông khiến mình rất ấn tượng. Và cũng hiểu vì sao Đại Miu lại quý trọng anh như thế. Thêm nữa, anh là một người theo chủ nghĩa “đội vợ lên đầu trường sinh bất tử” luôn cơ mà. :v ____________ Mr. Uông: “Đang video call với vợ yêu.” Cô bạn học: “Khi nào cậu về thành phố Y, bọn mình tụ họp đi.” Mr. Uông: “Về mình phải đưa bà xã đại nhân đi chơi, không rảnh lắm.” Cô bạn học: “Cậu tốt nghiệp xong sẽ đi đâu?” Mr. Uông: “Đi tìm vợ.” (**) _____________ Chắc đọc đến đây sẽ có bạn tự hỏi, vậy Đại Miu là cô gái như thế nào? Không phải lại là motif một anh chàng soái ca đi yêu một cô gái hết sức bình thường đó chứ? Thì mình xin trả lời rằng, đúng là Đại Miu là một cô gái bình thường đó. Nhưng chẳng vì thế mà trong mắt mình, Đại Miu lại trở nên “không xứng” với Mr. Uông. Cô là một người rất tình cảm, dù cho mắc bệnh lười kinh niên, đầu óc cũng không được xuất chúng, nhưng cô rất biết nỗ lực và cố gắng trong cuộc sống. Thêm nữa, giữa Đại Miu và Mr. Uông luôn có một mối giao cảm kì lạ. Như thể họ đã gặp nhau từ 7749 kiếp trước rồi vậy. _______________ “Lần trước anh đến đây, vừa đi dạo vừa gọi điện cho em, cảm giác giống như em đang ở bên cạnh anh vậy.” “…” “Mỗi lần nói chuyện với nhau qua điện thoại, trước khi đi ngủ, anh vừa nói xong câu đầu tiên, tôi sẽ hỏi ngay, “Hôm nay, anh bay có tốt không?” hoặc là “Hôm nay, anh có bị mắng không?” Thế nên Mr. Uông rất kinh ngạc, nói lúc nào tôi cũng nắm bắt được tâm trạng của anh, là người hiểu anh nhất. Thật ra thì anh cũng như vậy. Mỗi lần tâm trạng tôi hơi sa sút, anh luôn nhanh nhạy phát hiện ra, rồi ân cần hỏi thăm: “Có phải bị trả bản thảo không?” … “Em là người duy nhất trong lớp không nhận được học bổng.” Mr. Uông khe khẽ cất lời: “Em còn có anh mà.” “Vâng.” Rốt cuộc tôi không kìm được mà rơi nước mắt, thế nhưng nụ cười vẫn đọng lại trên môi. “Mỗi lần đối mặt với thất bại, em đều an ủi mình như vậy. Cũng may em còn có anh.” Mr. Uông đồng cảm sâu sắc: “Mỗi lần tưởng chừng muốn bỏ cuộc, chỉ cần nghĩ đến em là anh lại tràn đầy động lực.” (**) ______________________ Ngoài Đại Miu và Mr. Uông là hai nhân vật chính ra thì hai nhân vật phụ cũng rất đáng yêu. Chuyện tình của họ không hẳn là xuôi chèo mát mái như vậy, nhưng vì thế mà cũng cho người đọc ấn tượng rất thực. Cuối cùng trải qua bao khó khăn thì ai cũng tìm được một người để nắm tay cùng an an ổn ổn đi tiếp quãng đường của mình. Điều mình rất thích ở những nhân vật trong “Theo anh bay tới tận cùng thế giới” là họ luôn có niềm tin vào nhau, thành ra chẳng bao giờ hình thành nên câu chuyện cẩu huyết dài lê thê cả. Và khi nào đọc truyện mà các nhân vật có sự tin tưởng lẫn nhau thì mình thích lắm, bởi vì nếu không tin tưởng, thì tình yêu khó mà lâu bền, cũng sẽ phát sinh những tình huống hiểu nhầm dở hơi khiến cho người đọc phát bực. Tựu chung, “Theo anh bay đến tận cùng thế giới” là một câu chuyện khá nhẹ nhàng, hài hước, đương nhiên cũng có vài chỗ khiến người ta cảm thấy không chân thực lắm (theo cảm quan của mình thì chắc là vì ngọt quá chăng), nhưng nếu được đánh giá cuốn này, mình sẽ đánh giá nội dung là 3,5/5 – nếu mình không phải là một con cuồng ngược thì có thể sẽ đánh giá lên 4/5 ấy chứ. Vậy là từ giờ sẽ lại có thêm cuốn này nằm trong danh sách đề cử truyện cho những bạn thích kiểu viết nhật kí này rồi nhé. ^^ __________________ (*) Dẫn gián tiếp từ truyện. (**) Trích dẫn từ truyện. Review by #Ám Dung Hoa Retouch by #Vy Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc Theo Anh Bay Đến Tận Cùng Thế Giới của tác giả Nguyệt Lưu Quang.
Đại Quốc Tặc - Phó Kỳ Lân
Mang nội dung sâu sắc, có chiều sâu, khác với Ác Hán và Đại Quang Nhân, cốt truyện Đại Quốc Tặc xoay quanh nhân vật có trí tuệ xuyên việt, bản lĩnh vô song sẵn sàng đối đầu với tất cả mưu mô xảo quyệt, toan tính đen tối của những kẻ có gia thế chức quyền thời xưa, thậm chí cả hoàng tộc và Hoàng đế cũng phải dè chừng, rồi trở thành một Đại Quốc Tặc độc nhất vô nhị. Tình tiết ly kỳ hấp dẫn nhưng cũng không kém phần lãng mạn bởi thiên tình sử với người đẹp của nam chính, lại thêm sự cuốn hút bởi đầu óc kinh doanh nhạy bén của hắn. Thuộc thể loại lịch sử, truyện là một luồng gió đầy thú vị vì nó đề cập đến rất nhiều vấn đề, khía cạnh trong cuộc sống của nhân vật chính chứ không đơn thuần chỉ là chuyện bình thiên hạ, câu chuyện không dài nhưng tình tiết, kết cấu chặt chẽ và bất ngờ, ngoài những cuộc chiến trên chính trường, thương trường và chiến trường đầy gió tanh mưa máu thì vẫn còn đó tình người ấm áp. Càng đọc, độc giả càng bị lôi cuốn vào câu chuyện của Cảnh Giang Long với tầng tầng lớp lớp âm mưu dương mưu và rất nhiều triết lý khiến độc giả phải suy ngẫm để từ đó nhìn lại bản thân mình. Mời quý độc giả cùng đến với cuộc phiêu lưu đầy màu sắc của Cảnh Giang Long. *** Đầu xuân, khí trời ấm lại, vạn vật khôi phục. Hậu viện Cảnh phủ, trong một gian Phật đường an tĩnh trang nhã. - Lão phu nhân, người sốt ruột như vậy, có phải đã bức tiểu thiếu gia quá rồi hay không? Một phụ nhân trung niên mặc áo vải bông lục sắc đang quỳ gối trên sàn nhà lạnh như băng, không dám ngẩng đầu, biểu hiện trên mặt có chút phức tạp, cố gắng cả gan mở miệng hỏi. Bên cạnh tượng Phật toàn thân bằng vàng, bầy một lư hương ba chân bằng vàng sậm, phía trên châm hương nến, sương khói màu lam nhạt lượn lờ lên không, mùi đàn hương có thể nâng cao tinh thần, tỉnh đầu óc tràn ngập cả gian phòng. Ở ngay phía trước tượng Phật, một lão bà đang quỳ, tóc búi cao, tóc mai bên tai đã có nhiều điểm sương trắng. ... Mời các bạn đón đọc Đại Quốc Tặc của tác giả Phó Kỳ Lân.