Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngôn Ngữ và Ý Thức

Đây là bản in lần thứ ba được chờ đợi từ lâu về tuyển tập các bài viết của Chomsky về ngôn ngữ và ý thức. Sáu chương đầu, được công bố vào những năm 1960, tạo nền tảng cho lí thuyết ngôn ngữ. Lần in mới này bổ sung vào một chương nữa và một lời tựa mới, đưa cách tiếp cận có ảnh hưởng của Chomsky vào thế kỷ mới. Chương 1 - 6 trình bày công trình của Chomsky về bản chất và thụ đắc ngôn ngữ như là một hệ thống sinh học được thiên phú về di truyền (ngữ pháp phổ niệm), thông qua các quy tắc và nguyên tắc của nó chúng ta thụ đắc kiến thức nội hiện (I-language). Hơn 50 năm qua, khung lí thuyết này đã châm ngòi cho sự bùng nổ và nghiên cứu trong một phạm vị rộng lớn các ngôn ngữ, và đã thu được những vấn đề lí thuyết quan trọng. Chương cuối cùng trở lại những vấn đề chủ chốt, tổng quan lại cách tiếp cận "ngôn ngữ học sinh học" đã dẫn đường cho công trình của Chomsky từ những khởi nguồn của nó cho đến nay, đưa ra một số thách thức mới gây phấn khích cho việc nghiên cứu ngôn ngữ và ý thức. NOAM CHOMSKY là Giáo sư Ngôn ngữ học ở Viện Công nghệ Massachusetts. Ông là tác giả của nhiều cuốn sách : Những chân trời mới trong nghiên cứu ngôn ngữ và ý thức (New Horizons in the Studies of Language and Minds) (Cambridge University Press, 2000) và Về tự nhiên và ngôn ngữ (On Nature and Language) (Cambridge University Press, 2002).   Noam Chomsky được The New York Times bình chọn là tri thức gia quan trọng nhất hiện đang còn sống. Ông đã mở ra nhiều hướng nghiên cứu mới về ngôn ngữ và theo ông, ngôn ngữ chính là một chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa đi tới bản chất con người. Ông không chỉ là một nhà ngôn ngữ học mà còn là một nhà phê bình chính trị, sử gia, triết gia đồng thời dấn thân vào hoạt động xã hội một cách chừng mực. Bài phỏng vấn dưới đây được thực hiện bởi Wiktor Osiatynski vào năm 1984 về chủ đề Ngôn ngữ và Văn hóa. BookHunter xin giới thiệu với bạn đọc để chúng ta hiểu rõ thêm góc nhìn của Noam Chomsky về bản chất con người thông qua ngôn ngữ học.   *** Hỏi:  Ngài đưa ra một cách tiếp cận nhân học đối với ngôn ngữ.  Ngài cho rằng ngôn ngữ có thể góp phần giải mã các vẫn đề mang tính triết học trong tự nhiên lẫn văn hóa của nhân loại? Chomsky: Tôi cảm thấy là sự tồn tại của loài người hay bất kỳ sinh vật phức tạp nào đều có một hệ thống các cấu trúc nhận thức, thứ phát triển theo theo sự phát triển về mặt thể chất. Nó thuộc về đặc điểm cơ bản  bẩm sinh của chúng; hình thái sơ khai này được định hình bằng cấu trúc gen di truyền. Tất nhiên, chúng phát triển dưới những điều kiện môi trường riêng biệt, giả sử như một hình thái đặc trưng nhường chỗ cho một vài sự thay đổi. Phần lớn cái phân biệt giữa loài người với nhau là cách cư xử riêng rẽ mà trong đó phát triển hàng loạt các cấu trúc nhận thức được chia sẻ. Có lẽ phần rắc rối nhất trong những cấu trúc này là ngôn ngữ. Trong nghiên cứu ngôn ngữ, chúng ta có thể khám phá ra rất nhiều thuộc tính cơ bản của cấu trúc nhận thức này, cơ cấu tổ chức, và cả các tố bẩm di truyền – nền tảng cho sự phát triển của nó. Vậy nên về điểm này, ngôn ngữ học, trước nhất, đang cố gắng mô tả nét đặc trưng chính trong tổ chức nhận thức của con người. Và điều thứ hai, tôi nghĩ nó có thể cung cấp một hình mẫu có tính gợi ý cho việc nghiên cứu các hệ thống nhận thức khác. Đồng thời ghi nhập những hệ thống này là một khía cạnh tự nhiên của con người. Hỏi: Ngôn ngữ, sau đó, là chìa khóa cho bản chất của loài người? Chomsky: Tư tưởng khoa học phương Tây từ vài thế kỷ trước cho đến giờ có khuynh hướng giả sử rằng bản chất tự nhiên của con người bị giới hạn ở cấu trúc vật lý có thể nhìn thấy ngay tức thì của cơ thể. Và  đối với những khía cạnh khác của bản chất con người, cụ thể là cử chỉ, lại không hề có các cấu trúc được xác định nhờ di truyền nào có thể so sánh được về bản chất phức tạp với các tổ chức vật lý có thể nhìn thấy được trực tiếp bên trong cơ thể. Vì vậy, cấu trúc vật lý của con người và cấu trúc trí năng nói chung được nghiên cứu theo những phương pháp khác nhau. Gỉa định rằng các cấu trúc vật lý đó được di truyền và các cấu trúc trí năng được học. Tôi cho rằng giả định đó không chính xác. Không cấu trúc nào trong số đó học được cả. Tất cả chúng phát triển; chúng phát triển theo cách so sánh; các hình thái sau chót của chúng phụ thuộc nhiều vào các tố bẩm sinh di truyền. Nếu chúng ta hiểu được, nhưng chúng ta không làm được vậy, cơ sở vật chất của những cấu trúc này, tôi có hơi ngờ vực rằng chúng ta hẳn sẽ tìm thấy trong não bộ các cấu trúc tương tác xã hội, ngôn ngữ hoặc phân tích độc lập – sự nguyên vẹn của các hệ thống đã phát triển dựa trên nền tảng của một khả năng sinh học đặc biệt. Hỏi: Ý ngài là toàn bộ hành vi của chúng ta đều do bẩm sinh mà có, được xác định bằng di truyền? Chomsky: Không, nhưng các cấu trúc cơ bản cấu thành lên hành vi của chúng ta là bẩm sinh. Những chi tiết đặc trưng trong cách chúng phát triển sẽ phụ thuộc vào tương tác với môi trường. Hỏi: Giả sử ngôn ngữ học có thể mô tả một cấu trúc như vậy, liệu có thể áp dụng những điều khám phá được cho toàn bộ các hoạt động trí não của chúng ta? Chúng ta chỉ suy nghĩ trong ngôn ngữ? Hay cũng tồn tại những thể thức phi ngôn ngữ của suy nghĩ? Chomsky: Việc phân tích các cấu trúc ngôn ngữ có thể giúp hiểu về các cấu trúc trí năng khác. Hiện nay, tôi không nghĩ có bất cứ bằng chứng khoa học nào cho câu hỏi rằng chúng ta chỉ suy nghĩ thông qua ngôn ngữ hay không. Tuy nhiên, tự xem xét từ bản thân thì cũng đã chỉ ra khá rõ ràng rằng chúng ta không cần thiết suy nghĩ thông qua ngôn ngữ. Chúng ta cũng có thể suy nghĩ qua các hình ảnh nhìn thấy được, chúng ta suy nghĩ trong các tình huống cũng như các sự kiện, và nhiều nữa, nhiều trường hợp chúng ta không thể thể hiện được bằng từ ngữ cái chúng ta đang nghĩ trong đầu. Cho dù là chúng ta có khả năng thể hiện nó bằng từ ngữ, người ta nói về thứ gì đó theo thói quen thường thấy và sau đó nhận ra rằng nó không diễn đạt được ý của mình, nó là một cái gì đó khác. Điều này có nghĩa là gì? Là có một dạng suy nghĩ phi ngôn ngữ đang diễn ra mà ở đó chúng ta cố trình bày bằng ngôn ngữ, để rồi đôi lúc chúng ta biết mình thất bại. Hỏi: Tôi đã có lần đọc được là chúng ta suy nghĩ bằng ngôn ngữ nhưng lại “cảm thấy” nó phi ngôn ngữ. Chomsky: Tôi biết điều đó không đúng với bản thân tôi, ít nhất nếu “ngôn ngữ” (trong trường hợp của tôi) quy vào tiếng Anh, và tôi giả sử rằng nó sai đối với những người khác. Tôi không nghĩ bạn sẽ gặp khó khăn gì để quyết định rằng bạn đang nghĩ về vài sự kiện rồi sau đó mường tượng nó xảy ra kèm với các hệ quả, và  phân tích sáng suốt mà không thể phát biểu thành lời thật đầy đủ sự phức tạp của nó. Hỏi: Ngài dùng cụm “phân tích sáng suốt.” Ngài tin rằng tất cả suy nghĩ của chúng ta đều sáng suốt và tuyến tính? Chomsky: Tôi không nghĩ tất cả suy tư đều là một dạng cấu trúc sáng suốt. Nhưng tôi cũng không cho rằng nó đúng để định hình sự  phân định sáng suốt – không sáng suốt với phân định ngôn ngữ – phi ngôn ngữ. Hỏi: Vậy ngôn ngữ có thể không sáng suốt? Chomsky: Đúng thế; vì vậy đó là hai chiều không tương quan với nhau. Đúng là ngôn ngữ ở trong một tuyến tính ý thức tuy nhiên điều đó cũng rõ ràng như không gian nhận thức là ba chiều. Hỏi: Như tôi hiểu thì ngôn ngữ có một nền tảng sinh học bẩm sinh. Công dụng của nó, tất nhiên, là tính xã hội. Ngài nghĩ các chức năng xã hội của ngôn ngữ là gì? Trước nhất có phải là phương tiện giao tiếp? Chomsky: Tôi nghĩ một khía cạnh rất quan trọng mà ngôn ngữ phải làm được là thiết lập các mối quan hệ xã hội và tương tác. Thường thì điều này được miêu tả như là giao tiếp. Nhưng tôi nghĩ, như thế rất sai lầm. Có một tầng hẹp của việc sử dụng ngôn ngữ  mà ở đó bạn dự định giao tiếp. Sự giao tiếp dẫn đến cố gắng đưa người ta vào cùng một ý hiểu giống nhau. Và điều đó, chắc chắn, là một cách sử dụng ngôn ngữ đang được dùng trong xã hội. Tuy vậy, tôi không nghĩ chỉ có xã hội sử dụng ngôn ngữ. Cũng như ngôn ngữ chỉ được dùng có vậy trong xã hội. Ví dụ, ngôn ngữ có thể dùng để bộc lộ hoặc tường minh những suy nghĩ của một người ít quan tâm đến xã hội, nếu có. Tôi nghĩ sử dụng ngôn ngữ bằng cách nào đó mang ý nghĩa rất quan trọng với các loài, bởi thiên tính sinh học của nó, tạo ra một loại không gian xã hội, để đặt chính nó vào những mối tương tác với những người khác. Nó không có tác dụng với sự giao tiếp ở trong một cảm quan chật hẹp; đó là, nó không tham gia vào sự truyền giao thông tin. Có nhiều thông tin được truyền giao nhưng lại không phải là truyền giao nội dung được nhắc tới. Rõ ràng không phải tranh cãi nhiều để biết về những cách sử dụng ngôn ngữ trong xã hội, để giao tiếp hoặc cho những mục đích khác. Nhưng ở hiện tại, không có gì nhiều trong cách nghiên cứu một giả thiết ngôn ngữ học, về giao sử dụng ngôn ngữ trong giao tiếp xã hội, theo như tôi biết. Hỏi: Điều gì, sau đó, trong lĩnh vực ngôn ngữ học, là thành tựu vĩ đại nhất? Chomsky: Tôi nghĩ công việc quan trọng nhất vẫn đang tiến hành là nghiên cứu các đặc trưng chung cũng như trừu tượng về cái mà đôi lúc được gọi là ngữ pháp phổ quát: những đặc tính chung của ngôn ngữ phản ánh một dạng nhu cầu sinh học hơn là nhu cầu logic; có nghĩa rằng, các đặc tính đó không cần thiết logic khi đặt trong một hệ thống nhưng ngôn ngữ của loài người lại cần phải có các đặc tính bất biến và được biết đến mà không cần đến sự học. Chúng ta biết những đặc tính này nhưng chúng ta không học chúng. Chúng ta chỉ đơn giản là dùng tri thức tự có của bản thân làm nền tảng cho sự học. Hỏi: Chúng ta di truyền tri thức này? Chomsky: Đúng, chúng ta được di truyền. Thực tế, thông qua ngữ pháp phổ quát, tôi có ý rằng hệ thống các quy tắc và cấu trúc là những điều kiện tiên quyết cho sự tiếp thu của ngôn ngữ, và để mọi ngôn ngữ nhất thiết đều tương thích. Hỏi: Thế có nghĩa là nền tảng di truyền của ngôn ngữ là phổ quát? Chomsky: Đúng thế. Nhưng chúng ta chỉ là một giống loài. Bạn có thể tưởng tượng ra một thế giới khác mà ở đó có một số lượng các loài sinh vật đã phát triển với các hệ thống ngôn ngữ được xác định theo di truyền. Không xảy ra tiến hóa. Cái đã xảy ra là một loài phát triển, và cấu trúc di truyền của loài này tham gia vào sự đa dạng của các quy phạm trừu tượng rắc rối trong tổ chức ngôn ngữ đó, do vậy, cần phải hạn chế mọi ngôn ngữ, và, thực tế, tạo ra nền tảng học ngôn ngữ như  một cách trải nghiệm vẫn hơn là dùng việc học từ kinh nghiệm để cấu thành điều gì đó. Hỏi: Vậy tri thức này cũng sẽ giúp ích cho việc hiểu về thiên tính của con người? Chomsky: Đúng thế, theo hai hướng. Thứ nhất, tự thân nó là một phần của việc nghiên cứu trí tuệ con người, có lẽ là khía cạnh cốt lõi của thiên tính con người. Và thứ hai, tôi nghĩ, nó là khuôn mẫu tốt cho việc nghiên cứu những đặc trưng khác của con người, cái nên được các chuyên gia tâm lý xem xét theo phương pháp tương tự. Hỏi:  Ý của ngài là ngôn ngữ học đem lại lợi ích cho ngành tâm lý? Ngài có thể giải thích rõ hơn không? Chomsky: Một thứ mà cả tôi và bạn đều biết là ngôn ngữ. Cái khác chúng ta cũng biết là cách các khác thể hành xử trong không gian cảm quan. Chúng ta có nguyên cả đống các cách hiểu phức tạp về bản chất của không gian thị giác. Phần nào của tâm lý học, và trong vài năm gần đây nữa, nên cố gắng  tìm hiểu các quy tắc về cách chúng ta tổ chức không gian thị giác. Tôi sẽ nói rằng sự tương đồng này chính xác trong mọi phạm vi của ngôn ngữ học lẫn nhân học. Ví dụ thế này, để hiểu cách con người tổ chức các hệ thống xã hội, chúng ta phải tìm hiểu về những nguyên tắc mà chúng ta đặt ra để khiến một vài tầng lớp xã hội hiểu được. Hỏi: Tôi hiểu là chúng ta đã có thể có một dạng ngữ pháp phổ quát của các hình thái phi ngôn ngữ trong hành vi ứng xử của con người . Nhưng nếu thế, như ngài nói, hành vi của chúng ta và ngôn ngữ đều bị định hình bởi các quy tắc chúng, tại sao và trên toàn thế giới thì chúng khác nhau nhiều chứ? Chomsky: Tôi không nghĩ chúng khác nhau nhiều lắm. Tôi cho rằng cũng như sự tồn tại của con người, một cách khá tự nhiên chúng ta chứ cho rằng cái gì nằm trong sự tồn tại đó cũng đều giống nhau, và, sau đó, chúng ta chú ý đến cái gì khác biệt với mình. Điều đó tạo ra cảm giác hoàn hảo đối với sự tồn tại của chúng ta. Tôi cho là những con ếch không chú ý đến sự tồn tại của chúng. Chúng quan tâm đến cái khác. Điều một con ếch quan tâm là những khác biệt trong giống loài của mình. Từ góc nhìn của chúng ta, chúng giống nhau nhiều hoặc ít, còn từ góc nhìn của chúng thì tất cả hoàn toàn khác. Tương tự vậy. Với mình, tất cả chúng ta rất khác biệt, ngôn ngữ của chúng ta khác nhau, và xã hội của chúng ta cũng thế. Nhưng nếu chúng ta có thể tự rút ra từ góc nhìn của mình và phần nào nhìn cuộc đời con người theo cách một nhà sinh vật học xem xét các loài sinh vật khác, tôi nghĩ chúng ta có thể nhìn nó theo cách khác đi. Hãy tưởng tượng một người quan sát công tâm đang xem xét chúng ta. Người này sẽ được đánh giá chính xác thông qua tính chất đồng nhất của các ngôn ngữ của con người, qua sự thay đổi nhỏ từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác, và bằng cách lưu ý tới những điểm giống nhau trong tất cả các ngôn ngữ. Tiếp đến, anh ta sẽ để ý rằng chúng ta không tập trung lắm vào điều đó bởi mục đích của cuộc đời con người là hết sức tự nhiên và chỉ cho rằng mọi thứ đều là bình thường.  Chúng ta không quan tâm đến chính mình, tất cả chúng ta lại lo lắng về những điều khác biệt. Hỏi: Người quan sát khách quan này sẽ có cùng cách nghĩ về các biểu tượng, ý tưởng, nhu cầu và giá trị của chúng ta chứ? Chomsky: Tuyệt đối là vậy, tôi nghĩ thông qua sự đồng nhất giữa các tầng lớp của xã hội loài người trong mọi khía cạnh, anh ta sẽ bị thu hút. Hãy tưởng tượng một lần nữa, anh ta vẫn đang nhìn chúng ta mà không có bất kỳ định kiến nào. Tôi cho là anh sẽ lại chú ý đến thực tế, mặc dù sự tồn tại của con người có khả năng phát triển tri thức khoa học, nó hẳn là khả năng bị giới hạn bởi được thực hiện trong những phạm vi nhỏ hẹp và đặc biệt. Có những lĩnh vực to lớn, nơi suy nghĩ của con người dường như là không có khả năng được khoa học định hình, hoặc ít nhất là vẫn chưa làm được. Lại có những lĩnh vực khác – rất khác nữa, trong thực tế, một lĩnh vực duy nhất  –  mà ở đó chúng ta đã và đang chứng minh khả năng cho sự phát triển đúng đắn của khoa học. Hỏi: Các lĩnh vực vật lý chăng? Chomsky: Các lĩnh vực vật lý và những phần thuộc các lĩnh vực mở rộng của vật lý – hóa học, cấu trúc đại phân tử – đều nằm trong đó, có tiến bộ đáng kể. Ở nhiều lĩnh vực khác thì sự phát triển tri thức khoa học thực tế rất ít. Hỏi: Không phải là do con người muốn tập kiểm soát thế giới vật lý đấy chứ? Chomsky: Tôi không nghĩ thế. Ý tôi là nó hầu như phản ánh điều gì đó rất đặc biệt về đặc tính tư duy của chúng ta. Không có sức ép tiến hóa nào tạo ra được cho tư dụy khả năng định hình khoa học; nó chỉ xảy đến. Sức ép tiến hóa không giúp tăng khả năng giải quyết các vấn đề hay hình thành các ý tưởng khoa học mới mẻ. Vì thế, trong thực tế, các khả năng định hình khoa học được thể hiện vì những lý do khác, sẽ không quá ngạc nhiên nếu các cấu trúc khác thường đó phát triển và được chứng minh rằng đặt chúng đặc biệt hơn khi đặt trong tính bẩm sinh, nó cho thấy những ngẫu nhiên trong tiến hóa hoặc cách vận hành của quy luật vật lý. Hỏi: Ý ngài là chúng ta có thể, nhờ vào ưu điểm mà nguồn gốc ngẫu nhiên của khoa học này đem lại, có khả năng phát triểu một vài quy luật khoa học và không có khả năng khác? Đồng thời chúng ta cũng không ý thức được điều đó? Chomsky: Đúng vậy, giống cách chúng ta không ý thức về sự tồn tại của loài người, bởi chúng mặc nhiên cho rằng các cấu trúc tinh thần của bản thân là phổ quát. Tuy nhiên, tôi tin rằng một nhà sinh vật học nhìn từ ngoài vào sẽ thấy rất khác. Anh ta sẽ thấy, giống như cách xem xét các loài khác, chúng ta có một khoảng hẹp mà ở trong đó chúng ta vẫn tốt đẹp, nhưng nơi ấy cũng bị giới hạn. Và rằng, thực ra, những thành tựu chúng ta có thể có trong ấy lại gây ra sự thiếu thốn ở nhiều chỗ khác. Điều kiện để xây dựng một học thuyết khoa học từ dữ liệu và có thể nhận ra rằng nó là học thuyết hợp lý, là cần có một số nguyên tắc giới hạn rõ ràng, thứ dẫn dắt bạn đi theo hướng nhất định cũng như ngăn bạn lạc sang hướng khác. Nếu không thì bạn sẽ chẳng có khoa học gì sất, chỉ đơn thuần chọn một giả thiết ngẫu nhiên nào đó. Rồi tiếp đến, những thiên tài có thể có nhiều cơ hội không bị giới hạn để phát triển theo một hướng, nhưng đồng thời thiên tài cũng sẽ không đi theo hướng khác được. Và hai điều cân nhắc đó có liên quan đến nhau. Rất nhiều đặc tính của tư duy con người đem đến một cơ hội lớn cho thiên tài trong vài lĩnh vực sẽ trở thành chướng ngại vật cho sự phát triển của những lĩnh vực khác, chính xác thì những đặt tính bộc lộ ở mỗi đứa trẻ nhằm cho phép có được một ngôn ngữ phức tạp và ngăn việc thu nhập các hệ thống ngôn ngữ tưởng tượng khác. Hỏi: Ngài nghĩ những lĩnh vực nào sẽ trở lên lạc hậu nhất và bị sao nhãng? Chomsky: Tôi nghĩ về cơ bản thì chũng ta chẳng có gì trong lĩnh vực ứng xử con người. Có thể đó chỉ là tình cảnh bỏ bê tạm thời. Nhưng cũng có thể là chúng ta chỉ đơn giản là không được trang bị theo cách thông minh để phát triển một học thuyết như vậy. Hỏi: Ý ngài là chúng ta không chỉ không có công cụ để phát triển một học thuyết như vậy mà còn không có khả năng tạo ra công cụ cần thiết? Chomsky: Đúng rồi, những công cụ thông minh. Tư duy của chúng ta đặc biệt phù hợp với việc phát triển các học thuyết cố định, và chúng ta có một ngành khoa học nếu các học thuyết tồn tại trong tư duy của mình diễn ra theo hướng gần với sự thật. À, không có lý do đặc biệt nào để tin rằng sự giao cắt giữa những học thuyết đúng đắn với các học thuyết, thứ dễ dàng đạt được trong tư duy, là có quy mô. Nó có thể không quá lớn. Hỏi: Ít nhất chúng ta có thể biết nó rộng đến thế nào chứ? Chomsky: Đó là một câu hỏi thuộc về sinh học, mối tương giao ấy to lớn ra sao. Và nếu con người được cấu thành giống như mọi loài thì chúng ta nên trông chờ, rằng có một vài lĩnh vực mà sự tiến bộ của khoa học là khả thi, còn những cái khác thì không. Người dịch: Leica Green Mời các bạn đón đọc Ngôn Ngữ và Ý Thức của tác giả Noam Chomsky.

Nguồn: dtv-ebook.com

Đọc Sách

Tại Sao Phải Hành Động?
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Tại Sao Phải Hành Động? của tác giả Teo Aik Cher. Khi cầm cuốn sách này,tôi thấy mình như được mời dự một bữa tiệc chiêu đãi thật sự thịnh soạn! Tôi vốn là một độc giả khó tính và không hề thích những cuốn sách chỉ biết hứa hẹn suông mà chẳng đem đến điều gì thiết thực. Nhưng "Tại sao phải hành động?" đã hứa và đã làm được, một cách rất tuyệt vời. Những ai đã trải qua giai đoạn tuổi mới lớn đều nhận thấy ở tuổi vị thành niên thường tồn tại một xu hướng kỳ lạ khiến họ rất chậm chạp và gặp nhiều khó khăn khi hành động. Trong cuốn sách trước, Tại sao lại chần chừ?, Teo Aik Cher có thảo luận về căn bệnh chần chừ rất đáng lo ngại - một căn bệnh đôi khi chúng ta mắc phải mà chẳng hề hay biết! Trong cuốn sách này, Aik Cher đã khéo léo đề cập đến tình huống phải hành động. Tôi thật sự cảm thấy thú vị trước sự hài hước và tinh tế của anh khi giải quyết câu hỏi "Tại sao phải hành động?". Thông qua nhiều ví dụ và hình minh họa dí dỏm có liên quan đến vô số hoạt động của con người, Aik Cher đã nêu ra những trường hợp cần phải hành động. Anh đã đưa ra những cách thức thiết thực, dễ áp dụng để có thể vượt qua những chướng ngại trên con đường hướng đến thành công. Và ngay cả ở lứa tuổi của tôi (đã gần 60), tôi vẫn cảm thấy hấp dẫn trước những phương pháp bổ ích mà Aik Cher đưa ra. Anh biến khó khăn thành thử thách và các vấn đề thành những công việc có thể giải quyết được. Thật đáng kinh ngạc. Tôi rất thích sự thông thái của người được gọi là "Khuyết danh" mà Aik Cher hay trích dẫn ở đầu mỗi chương sách: Quả thật, tôi đã hỏi bà vợ yêu quý của mình rằng liệu cái ông "Khuyết danh" đó phải chăng chính là bản sao của tác giả! Đó là những câu nói ngắn gọn, đầy ẩn ý và rất hài hước. Chẳng hạn, ở ngay câu đầu tiên: "Ý tưởng là những thứ nhỏ bé vui nhộn. Nhưng nó sẽ không làm việc nếu bạn không chịu hành động". Và khi bạn phì cười vì sự hài hước ấy, hẳn nhiên bạn đã nhận ra chân lý ẩn chứa trong đó! Aik Cher đã khiêm tốn khi nói rằng cuốn sách này dành cho lứa tuổi thanh thiếu niên. Còn tôi, tôi nói nó dành cho tất cả chúng ta, bất kể trẻ già nam nữ, bất kể ranh giới quốc gia. Đọc trọn vẹn cuốn sách này là một trải nghiệm thú vị. Hơn nữa, nó giúp chúng ta Tại sao phải hành động? hành động thông qua những lời khuyên thông thái và sự hướng dẫn cẩn thận. Với tác giả, tôi xin nói: Chúc mừng Aik Cher! Anh lại làm được điều đó một lần nữa. Còn với độc giả, tôi muốn nói với các bạn: Hãy đọc đi! Và hãy đọc nó lần nữa! - Giáo sư Kirpal Singh Trường đại học Quản trị Singapore *** Đã bao giờ bạn nhìn thấy sao băng và ước một điều gì đó với hy vọng nó sẽ trở thành hiện thực? Hay bạn có từng mơ ước trở thành ngôi sao trong lớp hoặc trong các hoạt động ngoại khóa? Liệu những giấc mơ này có thành sự thật không nếu chúng ta chỉ cố sức mong mỏi? Chao ôi, xác suất để điều này xảy ra thật là ít ỏi. Nhưng bạn có thể hỏi rằng: Vậy còn những trường hợp mà các giấc mơ và điều ước đều trở thành sự thật thì sao? Có thể một vài trường hợp thành công là do may mắn, hoặc do một tấm lòng nhân ái, hay thậm chí là một sự trợ giúp từ thần thánh. Còn sự thật thì 99% sự việc xảy ra đều là do ý chí của con người. Điều này mang đến cho chúng ta một câu hỏi lớn: "Mọi người đã làm những gì để điều đó xảy ra?". Và câu trả lời chính là: "Họ thực hiện bước đi đầu tiên và hành động". Là một "người trẻ đã về hưu", tôi hiểu những khó khăn và rắc rối mà các bạn trẻ phải đối mặt khi dong buồm trên hành trình học hỏi và khám phá. Đôi khi, trước sự kỳ vọng và đòi hỏi của cha mẹ, thầy cô cũng như của chính mình, các bạn không biết phải làm gì và bắt đầu như thế nào. Vì thế mà cuốn sách này ra đời. Được bổ sung bằng những hình vẽ minh họa dí dỏm và các câu chuyện thú vị, nó sẽ cho bạn thấy các lý do để hành động, cũng như những gợi ý hữu ích để bắt đầu. Chúng ta sẽ khám phá các bước cần thiết để bắt đầu hành động, cũng như thái độ và kỹ năng cần có để duy trì và phát triển quá trình này. Các gợi ý và chiến lược này đã được thử nghiệm và kiểm chứng qua những doanh nhân thành đạt và các bạn trẻ thành công. Vậy, hãy bắt đầu hành trình khám phá bí mật của thành công bằng việc dành thời gian đọc cuốn sách này và áp dụng những chiến lược trong đó. Nhưng trước khi chúng ta bắt đầu chuyến đi hào hứng này, tôi muốn chia sẻ với các bạn một câu chuyện... Chim họa mi Có một con chim họa mi nọ lúc nào cũng ca hát. Thậm chí ngay cả khi mùa đông đang đến và tất cả các con chim khác đều tất bật xây tổ, cô nàng vẫn không mảy may lo lắng mà vẫn tiếp tục ca hát. Nhiều loài chim khác khuyên cô hãy bắt đầu chuẩn bị cho mùa đông nhưng cô vẫn vô tư không nghĩ ngợi gì. "Tôi sẽ ổn mà. Tôi sẽ sưởi ấm cơ thể bằng giọng hót tuyệt vời của mình." - Họa mi trả lời. Rồi mùa đông dần trở nên khắc nghiệt, chim họa mi phải trải qua những đêm đông lạnh buốt. Nhưng khi bình minh đến, cô nàng trở lại bình thường và tiếp tục ca hát say sưa. Cuối cùng, vào một đêm nọ, tuyết bắt đầu rơi... Buổi sáng hôm sau, các loài chim chờ đợi tiếng hót thánh thót của họa mi như thường lệ nhưng không gian lại yên ắng một cách lạ thường. Chim họa mi đã lìa đời. Bạn thấy đấy, khi thời khắc hành động đến, chúng ta không nên chần chừ và nghĩ rằng mình vẫn còn thời gian, như cô nàng họa mi kia... Vậy nên, bạn đừng giống như chim họa mi. Hãy hành động! *** Tóm tắt Cuốn sách Tại Sao Phải Hành Động? của tác giả Teo Aik Cher là một cuốn sách self-help giúp người đọc vượt qua sự chần chừ và hành động để đạt được mục tiêu. Cuốn sách được chia thành 7 chương, mỗi chương đề cập đến một khía cạnh khác nhau của hành động. Review Cuốn sách được viết với một giọng văn hài hước, dí dỏm, giúp người đọc dễ dàng tiếp thu những thông tin quan trọng. Tác giả Teo Aik Cher đã chia sẻ những kinh nghiệm và trải nghiệm của bản thân để giúp người đọc hiểu rõ hơn về bản chất của sự chần chừ và cách vượt qua nó. Cuốn sách đã đưa ra nhiều lời khuyên hữu ích giúp người đọc vượt qua sự chần chừ, bao gồm: Xác định mục tiêu rõ ràng. Tạo động lực cho bản thân. Lập kế hoạch hành động. Bắt đầu hành động ngay lập tức. Tìm kiếm sự giúp đỡ từ người khác. Ngoài ra, cuốn sách còn cung cấp một số bài tập và thực hành giúp người đọc áp dụng những lời khuyên vào cuộc sống thực tế. Đánh giá chung Cuốn sách Tại Sao Phải Hành Động? là một cuốn sách hữu ích dành cho những ai đang gặp phải sự chần chừ trong cuộc sống. Cuốn sách sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về bản chất của sự chần chừ và cách vượt qua nó, để bạn có thể đạt được mục tiêu và sống một cuộc sống trọn vẹn hơn. Một số điểm cộng của cuốn sách: Giọng văn hài hước, dí dỏm giúp người đọc dễ dàng tiếp thu những thông tin quan trọng. Chia sẻ nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm thực tế của tác giả giúp người đọc có cái nhìn sâu sắc hơn về sự chần chừ. Đưa ra nhiều lời khuyên hữu ích giúp người đọc vượt qua sự chần chừ. Cung cấp một số bài tập và thực hành giúp người đọc áp dụng những lời khuyên vào cuộc sống thực tế. Một số điểm trừ của cuốn sách: Một số nội dung trong cuốn sách có thể hơi chung chung và khó áp dụng vào thực tế. Cuốn sách có thể không phù hợp với những người đang mắc chứng trầm cảm hoặc rối loạn lo âu. Kết luận Nhìn chung, cuốn sách Tại Sao Phải Hành Động? là một cuốn sách self-help đáng đọc dành cho những ai đang gặp phải sự chần chừ trong cuộc sống. Mời các bạn mượn đọc sách Tại Sao Phải Hành Động? của tác giả Teo Aik Cher.
Tại Sao Lại Lo Lắng?
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Tại Sao Lại Lo Lắng? của tác giả Teo Aik Cher. Khi được đề nghị viết lời tựa cho quyển sách này, tôi đã thốt lên: “Tuyệt!”. Thế rồi cả một tuần trôi qua, tôi chẳng viết được gì. Trang giấy trống trơn – không một từ, một vệt mực, cũng không một ý tưởng nào. Tại sao lại như vậy? Bởi vì tôi cứ lo lắng về những gì mình phải viết. Chiếc bình sáng tạo trong tôi cạn khô! Khi chúng ta lo lắng, mọi thứ dường như chẳng có gì nên hồn. Chúng ta lạc lối trong mớ bòng bong rắc rối của mình và chẳng thấy được giải pháp nào. Chỉ khi bứt mình ra khỏi vấn đề, chúng ta mới có được cái nhìn đúng đắn hơn và mới có thể tìm thấy câu trả lời. Đó là lý do tôi gần như chẳng bao giờ lo lắng (trừ lúc tôi phải viết lời tựa này đây!). Lo lắng chẳng giúp được gì. Tất cả những gì bạn nhận được từ sự lo lắng là những cơn đau đầu và vài nếp nhăn hằn thêm trên trán. Điều này không có nghĩa là bạn không nên lo lắng bao giờ. Có hai dạng lo lắng. Một là dạng tiêu cực, tức lo lắng âu sầu – “Ôi trời ơi, mình không thể làm được điều này. Trời sập mất!”. Dạng thứ hai là lo lắng tích cực, tức là sự bận tâm một cách bình tĩnh và có chọn lọc – “Ừm, đây quả thực là vấn đề đây. Mình giải quyết nó cách nào tốt nhất nhỉ?”. Theo tôi, đây là dạng lo lắng tích cực mà mọi người cần hướng theo. Tôi đã học được rằng: không nên lo lắng khi đối mặt với những vấn đề nơi công sở. Kinh nghiệm cho tôi thấy óc hài hước lúc nào cũng có ích cả. Khi bắt đầu làm việc trong lĩnh vực truyền hình vào năm 1994, tôi nhanh chóng nhận ra làm nghệ sĩ là một công việc cực kỳ áp lực. Mọi người đều mệt mỏi, căng thẳng và lo âu. Không khí làm việc căng thẳng như thể chúng tôi đang đi trong một bãi mìn đang chực chờ nổ bất kỳ lúc nào vậy! Nhưng khi tôi bắt đầu mang sự hài hước vào trong mối quan hệ của mình với mọi người, không khí làm việc giảm hẳn sự u ám và mọi người bắt đầu làm việc hiệu quả hơn, sáng tạo hơn. Vì chọn cách suy nghĩ không lo lắng nên tôi đã có ảnh hưởng tốt đến mọi người xung quanh. Điều này cũng có ảnh hưởng tốt đến bản thân tôi. Tôi không thể không lặp lại câu: Lo lắng chẳng giúp ích gì cho bạn cả. Quyển sách nhỏ này chứa đựng rất nhiều vấn đề để bạn suy ngẫm. Nó sẽ giúp bạn nhận ra rằng cuộc sống mới mẻ hơn nhiều khi ta ngừng lo lắng. Với rất nhiều lời khuyên hữu ích, những trích dẫn và những mẩu chuyện thú vị, Tại sao lo lắng? Hãy vui lên! sẽ dẫn dắt bạn trên con đường vui sống không lo âu. Gurmit Singh Nghệ sĩ hài, người dẫn chương trình nổi tiếng thuộc Tập đoàn MediaCorp, Singapore *** Cuộc sống cũng giống như một chiếc cốc còn một nửa lượng nước. Một số người sống với tâm tình biết ơn nhìn thấy nước đầy đến nửa cốc. Kẻ cảm thấy mình thiếu may mắn lại chỉ nhìn thấy nước đã vơi đến phân nửa. Như vậy đấy, vấn đề là ở chỗ con người nhìn nhận mọi việc xung quanh họ như thế nào mà thôi. Wikipedia định nghĩa hạnh phúc là “một trạng thái tinh thần hay cảm giác đặc trưng bởi sự thỏa lòng, tình yêu thương, niềm thỏa mãn, lòng hân hoan, hay sự thích thú”. “Trạng thái tinh thần” khiến chúng ta cảm thấy mình hạnh phúc hay trở thành một kẻ luôn lo lắng âu sầu. Người hạnh phúc lúc nào cũng nhìn thấy mặt tích cực của sự việc, trong khi người hay lo lại thường bị thu hút về phía những khía cạnh tiêu cực. Nói cho công bằng, lo lắng có thể là một điều tốt. Nó có thể là một phương pháp hữu ích dẫn chúng ta tiến gần đến những giải pháp cho các vấn đề mình gặp phải. Lấy ví dụ, khi chúng ta lo lắng về kỳ thi sắp tới, thì lo lắng chính là động lực khiến chúng ta học chăm và ôn luyện kỹ càng hơn. Càng chuẩn bị sẵn sàng cho bài thi, chúng ta càng đỡ lo hơn. Tuy nhiên, khi lo lắng quá nhiều, chúng ta trở thành người lo lắng mãn tính. Nó có thể khiến chúng ta mất ngủ, ăn không ngon miệng, thậm chí còn bị rụng tóc hàng loạt nữa! Bạn đừng vội cười, vì thực ra lo lắng mãn tính là một chứng bệnh đấy. Nó được gọi tên là GAD hay Chứng rối loạn lo âu (Generalised anxiety disorder). Căn bệnh này có thể gây hại, bởi nó làm ngưng trệ cuộc sống của chúng ta và làm cản trở mọi tiến triển. Nó có thể trở nặng, và thậm chí còn gây ra chứng trầm cảm. Với nhịp sống hối hả như hiện nay, chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi nhiều bạn trẻ cũng bị cuốn vào vòng xoáy của sự lo lắng, từ những mối lo ở trường đến những mối lo ở nhà và ngoài xã hội. Với những bạn này, họ thường tự hỏi những câu hỏi “nghiêm trọng” như: • Mình có thực sự hạnh phúc với vẻ ngoài của mình không? • Mình có thỏa mãn với điểm số ở trường? • Mình có hòa thuận với cha mẹ và anh em trong nhà? • Mình có thực sự hài lòng với đám bạn? • “Đằng ấy” của mình có hạnh phúc với mình không? • Mình có hài lòng với số tiền tiêu vặt ba mẹ cho không? • Mình có hạnh phúc với cuộc sống này không? Nếu dạng câu hỏi này vẫn thường xuyên làm phiền bạn, thì quyển sách này đích thực là dành cho bạn. Thông qua các chữ cái của từ WORRY (Lo lắng), chúng ta sẽ lần lượt khám phá về các lĩnh vực khiến mình thường phải bận tâm, còn với các chữ cái trong từ HAPPY (Hạnh phúc), chúng ta sẽ khám phá các cách khác nhau để khiến cho mình cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Có ai đó từng nói rằng ta chỉ có thể tìm thấy những người hoàn toàn không còn lo lắng gì nữa trong các nghĩa trang. Đúng là như vậy. Chỉ những ai đã rời bỏ thế giới này mới không còn bận tâm về bất cứ điều gì. Chừng nào còn sống, còn hít thở không khí, chúng ta vẫn còn có những vấn đề của mình và vẫn phải lo lắng. Thế nên lo lắng không có gì sai, chỉ cần chúng ta biết cách xử lý nó một cách hợp lý nhất! Người bán mì hạnh phúc Sam là một doanh nhân sở hữu nhiều công ty với giá trị lên tới hàng triệu đô-la. Dù giàu có và thành đạt là vậy, anh vẫn không cảm thấy thỏa mãn với cuộc sống, bởi anh luôn cố gắng kiếm nhiều tiền hơn nữa. Sam thường ghé một tiệm mì ưa thích để dùng bữa trưa mỗi ngày. Chủ tiệm mì là bà Lee. Dù không kiếm được nhiều tiền, bà Lee lại là một người sôi nổi và vui vẻ. Một ngày nọ, khi Sam đang dùng bữa tại tiệm mì của bà Lee, anh để ý thấy bà chỉ đeo một chiếc khuyên tai trên tai trái, còn bên tai phải thì trống trơn. Nghĩ rằng bà sơ suất quên đeo đủ cặp nên Sam cũng không thắc mắc gì. Lần sau, anh để ý thấy bà cũng chỉ đeo một chiếc khuyên tai. Lần này anh tò mò hỏi: - Bà Lee này, sao tôi thấy bà chỉ đeo một chiếc khuyên tai thôi. Bà làm mất chiếc còn lại rồi à? - Không đâu, Sam. Tôi chỉ có mỗi một chiếc này. – Bà Lee mỉm cười. - Sao bà không mua đôi khác? – Sam lại hỏi. - Tôi có cần đâu, bởi tôi đã có một chiếc rồi, và tôi thấy vui vì chiếc khuyên tai này. – Bà Lee vui vẻ. - Việc có một chiếc khuyên tai thôi mà cũng khiến bà vui sao? – Sam kinh ngạc. - Tôi thấy vui với cuộc sống của mình bởi tôi chỉ tập trung vào những gì tôi có chứ không phải với những gì tôi không có. Đó là lý do tôi luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc. – Bà Lee cười lớn. Câu chuyện nhỏ này cho ta thấy việc tập trung vào mặt tích cực của vấn đề sẽ giúp chúng ta vui vẻ, hạnh phúc. Khi mọi chuyện trong cuộc sống trở nên khó khăn, chúng ta sẽ rất dễ chỉ thấy mặt tiêu cực và trở nên rối trí. Nếu có thể nhìn nhận sự việc như cách của bà Lee trong câu chuyện này, chúng ta sẽ nhìn thấy điểm sáng trong bức tranh tối và có suy nghĩ tích cực hơn. Với quan điểm trên, chúng ta hãy bước vào cuộc hành trình khám phá những vấn đề mà các bạn trẻ vẫn thường bận tâm, và sau đó là học hỏi cách thức vượt qua những lo lắng đó để luôn có một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc. *** Tóm tắt Cuốn sách Tại Sao Lại Lo Lắng? Hãy Vui Lên! của tác giả Teo Aik Cher là một cuốn sách self-help giúp người đọc vượt qua những lo lắng trong cuộc sống. Cuốn sách được chia thành 12 chương, mỗi chương đề cập đến một khía cạnh khác nhau của lo lắng. Review Cuốn sách được viết với một giọng văn hài hước, dí dỏm, giúp người đọc dễ dàng tiếp thu những thông tin quan trọng. Tác giả Teo Aik Cher đã chia sẻ những kinh nghiệm và trải nghiệm của bản thân để giúp người đọc hiểu rõ hơn về bản chất của lo lắng và cách vượt qua nó. Cuốn sách đã đưa ra nhiều lời khuyên hữu ích giúp người đọc giảm thiểu lo lắng, bao gồm: Học cách chấp nhận những điều không thể thay đổi. Tập trung vào những điều tích cực trong cuộc sống. Học cách thư giãn và giải tỏa căng thẳng. Tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người thân yêu. Ngoài ra, cuốn sách còn cung cấp một số bài tập và thực hành giúp người đọc áp dụng những lời khuyên vào cuộc sống thực tế. Đánh giá chung Cuốn sách Tại Sao Lại Lo Lắng? Hãy Vui Lên! là một cuốn sách hữu ích dành cho những ai đang gặp phải những lo lắng trong cuộc sống. Cuốn sách sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về bản chất của lo lắng và cách vượt qua nó, để bạn có thể sống một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc hơn. Một số điểm cộng của cuốn sách: Giọng văn hài hước, dí dỏm giúp người đọc dễ dàng tiếp thu những thông tin quan trọng. Chia sẻ nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm thực tế của tác giả giúp người đọc có cái nhìn sâu sắc hơn về lo lắng. Đưa ra nhiều lời khuyên hữu ích giúp người đọc giảm thiểu lo lắng. Cung cấp một số bài tập và thực hành giúp người đọc áp dụng những lời khuyên vào cuộc sống thực tế. Một số điểm trừ của cuốn sách: Một số nội dung trong cuốn sách có thể hơi chung chung và khó áp dụng vào thực tế. Cuốn sách có thể không phù hợp với những người đang mắc chứng lo âu nặng. Kết luận Nhìn chung, cuốn sách Tại Sao Lại Lo Lắng? Hãy Vui Lên! là một cuốn sách self-help đáng đọc dành cho những ai đang gặp phải những lo lắng trong cuộc sống. Mời các bạn mượn đọc sách Tại Sao Lại Lo Lắng? của tác giả Teo Aik Cher.
Tại Sao Lại Chần Chừ?
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Tại Sao Lại Chần Chừ? của tác giả Teo Aik Cher. Lời khen tặng dành cho “Tại sao lại chần chừ?” “Đây là cuốn sách thuộc dạng PHẢI ĐỌC đối với tất cả các bạn trẻ, các bậc phụ huynh có con em đang ở tuổi mới lớn cũng như tất cả những ai muốn thay đổi cuộc đời mình! Một cuốn sách thật tuyệt vời, dễ đọc và rất bổ ích! Tôi ước sao mình được đọc cuốn sách này khi còn ở tuổi vị thành niên.” - Merry Riana Tác giả của cuốn sách best-seller “A gift from a friend” "Cuốn sách này thật tuyệt vời. Nó được trình bày một cách thật sáng tạo và hóm hỉnh. Tôi tin rằng các bạn trẻ sẽ tìm thấy nhiều viên ngọc quý trong cuốn sách đặc biệt này" - Khoo Siew Chiow Nhà thám hiểm, tác giả của những cuốn sách best-seller “Journeys to the Ends of the Earth” và “Singapore to Beijing on a Bike” “Thế giới cần cuốn sách này. “Tại sao lại chần chừ?” là một công cụ hoàn hảo có thể giúp các bạn trẻ loại bỏ thói quen trì hoãn của mình. Đây là cuốn sách cô đọng, dễ đọc, hấp dẫn với rất nhiều hình minh họa hóm hỉnh của chính tác giả. Khi bạn tặng cho con em mình cuốn sách này, nghĩa là bạn đã tặng trẻ một món quà của cuộc sống. Đây là cuốn sách dành cho tất cả mọi người. Đừng chần chừ, hãy đọc nó ngay hôm nay.” - Rita Emmett Tác giả của những cuốn best-seller như “The Procrastinator’s Handbook”, “The Procrastinating Child” , và The Clutter-Busting Handbook” “Chần chừ là một ‘căn bệnh tâm lý’ có thể ngăn cản chúng ta bước đi trên con đường dẫn đến thành công. Khi từ bỏ thói quen chần chừ, bạn có thể đạt được những mục tiêu mà mình đã đề ra. “Tại sao lại chần chừ?” của Teo Aik Cher sẽ giúp bạn nhận ra tác hại của sự chần chừ và phương pháp từ bỏ thói quen này để đạt được những thành quả lớn lao hơn trong cuộc sống.” - Elim Chew Người sáng lập tập đoàn thời trang 77th Street *** Lời nói đầu Trước hết, tôi muốn chúc mừng bạn vì đã chọn cuốn sách này và dành thời gian đọc nó. nếu bạn là một người có tính chần chừ và đang gặp khó khăn với “Hội chứng Để Sau Đi” (luôn trì hoãn mọi việc và hy vọng sẽ giải quyết chúng sau), thì với việc chọn đọc cuốn sách này, ít nhất bạn cũng đã thực hiện được bước đi đầu tiên để vượt qua sự chần chừ. Tôi cảm thấy vô cùng vinh dự khi được viết “Lời nói đầu” cho cuốn sách đầu tiên của Aik Cher: “Tại sao lại chần chừ?”. Kinh nghiệm nhiều năm làm giáo viên cộng với mong muốn được giúp đỡ các em học sinh đạt thành tích cao trong học tập cũng như trong cuộc sống đã trở thành động lực thúc đẩy anh viết cuốn cẩm nang về cái chữ “C” đáng sợ: “Chần chừ” này. “Chần chừ” là một thói quen xấu thường thấy ở tất cả mọi người, thuộc mọi lứa tuổi và mọi thành phần xã hội. “Chần chừ” là khi bạn biết mình nên làm điều gì đó nhưng cuối cùng lại không làm vì cảm thấy không có hứng. sự thực là nhiều người tỏ ra chần chừ bởi vì họ phát hiện ra rằng: hành động thường vất vả hơn là không làm gì cả. Bản thân cũng là một nhà giáo, tôi nghiệm ra được rằng “Chần chừ” là sát thủ số một của thành công. Trong cuốn sách được minh họa tuyệt vời này, Aik Cher chia sẻ với bạn 13 lý do khiến chúng ta thường tỏ ra chần chừ đồng thời đưa ra 13 chiến thuật có thể giúp ta vượt qua sự trì trệ để sải bước trên con đường thành công và hạnh phúc. Tôi tin chắc bạn sẽ tìm thấy nhiều lý thú và bổ ích trong cuốn sách đặc biệt này. - Adam Khoo Chủ tịch hội đồng quản trị Adam Khoo Learning Technologies group Pte Ltd. Tác giả của những cuốn sách best-seller: ;“I Am gifted, So Are You!”; “Master Your Mind, Design Your Destiny”; “Secrets of Self-Made Millionaires” ; và ;“Secrets of Millionaire Investors” *** Trước hết, tôi muốn được cảm ơn bạn vì đã chọn đọc cuốn sách này. Là một “người trẻ đã về hưu”, tôi luôn cảm thấy cuốn hút trước cuộc sống của các bạn trẻ. Tôi phải thừa nhận rằng cuộc sống của các bạn trẻ ngày nay không hề dễ dàng hơn so với thời của tôi. Với những bài học trên lớp, bài tập về nhà, hoạt động ngoại khóa, mối quan hệ với cha mẹ và bạn bè, những vấn đề về tiền bạc cũng như nhiều thứ khác, các bạn gần như không còn thời gian để ngừng lại nghỉ ngơi nữa. nhưng tại sao dù có quá nhiều việc phải làm như thế, ta vẫn thấy các bạn trẻ la cà trong các trung tâm mua sắm hay các khu vui chơi giải trí? phải chăng các bạn ấy đang cố gắng thoát khỏi cái gì đó khủng khiếp lắm? Thực ra, tình trạng này bắt nguồn từ “sự chần chừ” - một từ dùng để diễn tả hành động trì hoãn thực hiện một công việc gì đó. nói cách khác, nếu một người được giao cho một công việc nào đó nhưng anh ta cứ trì hoãn không chịu làm ngay thì có nghĩa là anh ta đang chần chừ! Tất cả chúng ta đều đã từng chần chừ ở một thời điểm nào đó trong cuộc đời mình. Bằng cách nào đó, ta đã hình thành cho mình thói quen trì hoãn, từ việc đợi đến phút cuối cùng mới chịu làm bài tập về nhà cho tới việc dành trọn thời gian dán mắt vào màn hình ti-vi. Lúc còn ở tuổi vị thành niên, tôi cũng luôn chờ đến “thời điểm thích hợp” mới bắt tay vào làm công việc được giao. Bạn có biết đã có bao nhiêu thời gian bị phí hoài vì sự chần chừ không? Đã bao giờ bạn tự hỏi lý do tại sao mà người ta, đặc biệt là các bạn trẻ, lại thường tỏ ra chần chừ? Đây là khía cạnh mà cuốn sách này muốn đề cập đến. Với văn phong nhẹ nhàng và nhiều hình ảnh minh họa, cuốn sách này sẽ giúp bạn khám phá ra lý do khiến các bạn trẻ chần chừ cũng như vì sao họ lại cư xử theo thói quen thông thường như vậy. Bên cạnh đó, cuốn sách cũng sẽ tập trung vào cách thức giải quyết vấn đề mang tên “Chần chừ” này. những phương pháp và chiến thuật đưa ra ở đây đều đã được thử nghiệm, kiểm chứng, và bảo đảm sẽ hiệu quả khi được áp dụng vào thực tế. Bằng cách chọn đọc cuốn sách này, bạn đã thực hiện bước đi đầu tiên trong việc học cách vượt qua sự chần chừ và có ý thức hơn để không rơi vào những cái bẫy chần chừ đó. Vậy bạn đã sẵn sàng chưa? Đừng chần chừ nữa. Chúng ta hãy bắt đầu thôi! Mời các bạn mượn đọc sách Tại Sao Lại Chần Chừ? của tác giả Teo Aik Cher.
Điều Nhỏ Nhặt Tạo Nên Số Phận
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Điều Nhỏ Nhặt Tạo Nên Số Phận của tác giả Andy Andrews. ĐÃ KHI NÀO bạn lâm vào hoàn cảnh khó khăn, vướng trong những vòng xoáy dường như không bao giờ dứt của cuộc sống bế tắc và chẳng thể tìm ra lối thoát? Xuyên suốt các câu chuyện trong cuốn sách này là Jones – một ông lão giản dị nhưng rất mực bí ẩn – người đã làm nên sự thay đổi sau những cuộc gặp gỡ định mệnh. Tài năng dẫn dắt và sự uyên thâm của ông đã biến đổi những con người mất niềm tin và phương hướng trong cuộc sống sang một phận khác – trưởng thành và thành công hơn. Điều nhỏ nhặt tạo nên số phận là những câu chữ tâm đắc được viết ra từ chính những trải nghiệm của Andy và những mảnh đời xung quanh. Và từng dòng, từng trang sẽ mở ra trước mắt chúng ta nhận thức sâu sắc về những điều hiển hiện thường nhật không ngờ trong cuộc sống. Những lúc khốn cùng, chúng ta cần bình tâm nhận thức vấn đề một cách sâu sắc, rồi sẽ tìm được hướng đi riêng cho mình. Hãy đắm chìm trong tác phẩm để cảm nhận, để khám phá thế giới xung quanh ta, một thế giới tưởng chừng như đời thường, gần gũi nhưng lại vô cùng thú vị, và hẳn những câu chuyện kỳ diệu này sẽ phần nào thay đổi cách bạn nhìn cuộc sống. Trân trọng giới thiệu tới độc giả! Hà Nội, tháng 5 năm 2015 CÔNG TY CỔ PHẦN SÁCH ALPHA *** TÔI ĐÃ TÌM THẤY ÔNG Không phải tôi đang tìm kiếm ông, nhưng ông ở đó, thật hơn bao giờ hết. Đầu tiên chỉ là một cái nháy mắt, nhưng rồi ông dừng bước và xoay hẳn người lại, như thể cảm nhận được cái nhìn chằm chằm của tôi. Vào khoảnh khắc chúng tôi nhìn nhau, ông cười, như thể chưa từng bỏ đi bao giờ. Nhưng ông đã bỏ đi. Ông đã biến mất nhiều năm trước không một lời chia tay, và như chính bản thân mình, hoàn cảnh ông ra đi cũng kỳ lạ. Ông rời khỏi cộng đồng dân cư ven biển nhỏ bé này mà không ai nhìn thấy đã là một điều kỳ lạ − dân cư thị trấn nhỏ này chẳng mấy khi bỏ lỡ điều gì – ông còn để lại một tin nhắn bí ẩn bên trong một chiếc vali mòn cũ và bỏ nó giữa một bãi đỗ xe… Vâng, toàn bộ sự việc rất khó hiểu. Đó cũng là chủ đề được bàn tán số một trong thị trấn chúng tôi nhiều tuần liền. Tuy nhiên, cuối cùng, cư dân vùng Orange Beach cũng tin rằng ông đã ra đi mãi mãi và đủ loại đồ tang được bày ra khắp cả thị trấn. Đó không phải là một bi kịch. Chúng tôi đã chịu đựng các cơn bão và những vụ tràn dầu – chúng tôi biết bi kịch là như thế nào. Việc John ra đi giống một nỗi trống vắng mà chúng tôi khó có thể định nghĩa chính xác được. Do đó, thay vì thực hiện điều gì đó cụ thể, chúng tôi trò chuyện không dứt về những gì mình nhớ. Chúng tôi nói về quần áo của ông và tự hỏi tại sao chúng tôi chưa bao giờ thấy ông trong trang phục gì khác ngoài quần jeans và áo thun. Bên cạnh đôi giày bằng da, sự phối hợp đó đại diện cho toàn bộ tủ quần áo của ông. Chúng tôi đã từng nhìn thấy ông tại một lễ cưới, trong các nhà hàng và thậm chí trong nhà thờ một hay hai lần, nhưng chưa bao giờ ông mặc thứ gì khác ngoài quần jeans và áo thun. Không ai biết nơi ông sống hay thậm chí nơi ông ngủ vào buổi tối. Theo như chúng tôi biết, ông chưa bao giờ ngủ nhờ tại nhà ai dù là trong đêm mưa tầm tã. Ông không sở hữu tài sản gì trong hạt này – tất cả chúng tôi đều có bạn làm việc ở toà án, và họ đã giúp kiểm tra. Chúng tôi cũng đồng ý rằng ông không thể có một cái lều trong chiếc vali nhỏ màu nâu lúc nào cũng sát bên mình. Và về chiếc vali đó… cho đến ngày ông biến mất, không ai trong số chúng tôi từng nhìn thấy ông mà không có nó bên cạnh. Đó là một buổi sáng sớm, khi Ted Romano, ông chủ cửa hàng Pack & Mail, tìm thấy túi hành lý cũ kỹ, mòn vẹt gần như trống hoác đó nằm trơ trọi giữa bãi đỗ xe. Tất cả chúng tôi đều có những mẩu chuyện về việc ông vật lộn với chiếc vali qua một cánh cửa hẹp hoặc mang nó theo bên mình khi ông lấy thức ăn từ quầy tự phục vụ, nhưng không ai ngoại trừ ông từng chạm vào túi hành lý đó cho đến ngày ông biến mất. Ngoài ra còn việc liên quan đến tuổi tác. Cả thị trấn hầu như bị ám ảnh với chủ đề ông đã bao nhiêu tuổi. Chúng tôi từ lâu đã kết luận rằng không thể biết chắc chắn tuổi của ông được. Ngay cả vẻ bề ngoài của ông cũng không đưa ra gợi ý nào cả. “Già” là điều sát nhất chúng tôi có thể đoán. Tóc ông hơi dài – không đủ dài để cột đuôi ngựa, nhưng hơi dài – và trắng như cước. Nhưng mái tóc chỉ là điều đầu tiên về ông mà mọi người để ý đến. Đôi mắt của ông là thứ sẽ khiến mọi người phải dừng bước. Lấp lánh như tiếng cười trẻ thơ và mang một sắc màu mà tôi chỉ có thể miêu tả như màu xanh yên bình, gần như phát sáng. Tương phản với màu da nâu và mái tóc màu tuyết trắng, đôi mắt đó sẽ giữ chân bất kỳ ai ông muốn trò chuyện. Và ông thật sự có thể trò chuyện… Không ai trong chúng tôi từng có cơ hội lắng nghe – thực sự lắng nghe – bất kỳ ai như ông trước đây. Không phải là ông nói nhiều. Chỉ là khi ông nói, ngôn từ quá chính xác và ý nghĩa nên ai cũng lắng nghe say sưa. Bạn có thể nghĩ tôi đang khoa trương, nhưng không ít người ở Orange Beach này phải công nhận rằng người đàn ông đó đã thay đổi cuộc sống của họ. Có lẽ, tôi thuộc nhóm đầu tiên trong danh sách dài đó. Nhưng về sau, mối quan hệ của tôi và Jones đã kéo dài hơn bất kỳ ai khác. Ông tìm thấy tôi vào khoảng thời gian cuộc đời tôi gặp nhiều khó khăn, khi ấy tôi hai mươi ba tuổi. Trong nhiều tháng liền, ông là một người bạn khi tôi không có ai bên cạnh và nói với tôi sự thật vào thời điểm mà tôi không muốn nghe. Sau đó ông biến mất trong khoảng gần ba mươi năm. Lần tiếp theo tôi nhìn thấy ông là một vài năm trước, cũng đột ngột y như lần đầu tiên. Tôi đã nhận thấy một điều vô cùng kỳ lạ rằng ông đã rời khỏi thị trấn hàng năm trời. Có lẽ phải hàng thập kỷ. Bạn còn nhớ chuyện chúng tôi không biết ông bao nhiêu tuổi không? Tôi đã trò chuyện với một vài người khá lớn tuổi, và họ nói rằng ông đã ở đó khi họ còn là những đứa trẻ. Và họ cũng thề rằng lúc đó ông đã là một người già rồi. Dĩ nhiên, điều đó không hề có ý nghĩa gì đối với tôi, thậm chí đến tận lúc này. Nhưng phải thừa nhận rằng, trông ông không khác lắm kể từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy. Tuổi tác không phải là điều kỳ lạ duy nhất về người đàn ông đó. Màu da của ông cũng là một điều lạ khác, với màu đồng sậm. Hoặc nâu đen. Không ai có thể biết chắc liệu màu da của ông là do di truyền hay bởi dãi dầu dưới ánh nắng mặt trời. Người Mỹ gốc Phi thì cho rằng ông là người da đen, và người Cáp-ca (tức người da trắng) lại cho rằng ông là người da trắng. Tôi thường được chứng kiến những tranh luận đó nên cảm thấy rất thú vị. Thậm chí có lần tôi đã từng hỏi ông về việc đó. Mặc dù câu trả lời của ông không mấy liên quan đến câu hỏi, tôi cũng không lấy làm ngạc nhiên. Tôi yêu người đàn ông đó, và tôi không phải là người duy nhất. Và tôi cũng vừa nói với bạn, ông đã khiến cuộc đời chúng tôi khác biệt nhiều đến thế nào. Nhưng sẽ là thiếu sót nếu không nhắc đến điều này: cũng có người trong thị trấn nghĩ rằng người đàn ông đó điên khùng. Tất cả đều kỳ lạ… ngay cả việc bị một số kẻ đem ra trêu chọc và làm trò hề, nhưng ông chỉ cười và tiếp nhận những lời đàm tiếu đó. Một vài người trong thị trấn thậm chí còn gọi ông bằng những biệt danh. Còn tôi? Tôi chỉ gọi ông là Jones. Không phải là ông Jones. Chỉ là Jones. *** Review Điều nhỏ nhặt tạo nên số phận là một cuốn sách hay và giàu ý nghĩa, được viết bởi Andy Andrews. Cuốn sách kể về những câu chuyện về Jones, một ông lão bí ẩn đã có ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời của nhiều người. Jones là một người đàn ông giản dị nhưng rất mực uyên thâm. Ông có thể nhìn thấu tâm can của con người và giúp họ tìm thấy con đường đúng đắn trong cuộc sống. Những câu chuyện về Jones là những bài học quý giá về cuộc sống, về cách đối nhân xử thế và cách vượt qua khó khăn. Cuốn sách được chia thành 10 chương, mỗi chương là một câu chuyện khác nhau. Câu chuyện đầu tiên kể về chính tác giả, Andy Andrews, và mối quan hệ của ông với Jones. Andy là một thanh niên trẻ đang gặp khó khăn trong cuộc sống, và Jones đã giúp ông tìm thấy mục đích sống. Những chương tiếp theo kể về những người khác đã được Jones giúp đỡ. Có người đã vượt qua những tổn thương trong quá khứ, có người đã tìm thấy tình yêu đích thực, và có người đã đạt được thành công trong sự nghiệp. Những câu chuyện trong cuốn sách rất cảm động và đầy ý nghĩa. Chúng cho chúng ta thấy rằng, ngay cả những điều nhỏ nhặt nhất cũng có thể thay đổi cuộc đời của chúng ta. Điểm nổi bật của cuốn sách: Những câu chuyện cảm động và đầy ý nghĩa Những bài học quý giá về cuộc sống Cách viết cuốn hút và hấp dẫn Đánh giá chung: Điều nhỏ nhặt tạo nên số phận là một cuốn sách hay và đáng đọc. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những bài học quý giá về cuộc sống và giúp bạn thay đổi cách nhìn nhận về thế giới. Mời các bạn mượn đọc sách Điều Nhỏ Nhặt Tạo Nên Số Phận của tác giả Andy Andrews.