Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mười Điều Tạo Nên Số Phận

Tôi chưa bao giờ có ý định viết cuốn sách này. Nó xuất phát từ bài diễn văn mà tôi chưa bao giờ muốn đọc. Tôi tạo ra cả hai vì mặc cảm tội lỗi, đến giờ mà tôi vẫn còn run vì đã làm thế. Để tôi giải thích cho các bạn hiểu. Cách đây hai năm, trường Holy Cross ở Worcester bang Massachusetts mời tôi phát biểu trong lễ phát bằng. Tôi ghét đọc diễn văn, ghét vì sợ. Dù có đọc bao nhiêu bài diễn văn đi nữa thì việc ấy cũng không dễ dàng hơn. Viết gì đây? Tôi thấy căng thẳng trước mấy tháng trời. Sao lại có người muốn nghe những điều tôi nói nhỉ? Phải nói gì bây giờ? Tôi hình dung ra đủ thứ tai họa có thể xảy ra. Lỡ có một con ma xuất hiện khiến tôi dựng tóc gáy lên , rồi thổi bay bài phát biểu của tôi đi thì sao? Chưa hết: lỡ tôi nói nghe như một con đại ngốc thì sao? Nếu tôi từ chối thì sao nhỉ? ( Tôi biết, tôi biết). Nếu sợ tới mức đó, làm sao tôi có gan đứng trước máy quay truyền hình mà ba hoa trước hàng triệu người? Ấy là vì tôi không thể thấy bất kỳ ai trong số họ). Những suy nghĩ và sợ hãi này ám ảnh tôi hàng mấy tuần trước khi phải phát biểu. Thần kinh tôi căng ra. Tôi hốt hoảng, bồn chồn, cáu kỉnh, sợ hãi. Mọi người đều hỏi, “Nếu ghét đến thế, sao từ đầu còn nhận lời phát biểu làm gì?”. À, trong trường hợp này, cũng như thường lệ, tôi đã từ chối ngay. Khi Holy Cross gọi điện, tôi đã muốn cám ơn họ nhiều và nói “Không” một cách lịch sự. Nhưng có một vấn đề nhỏ. Các bạn biết đấy, một trong số bốn ông anh tôi đã học ở Holy Cross. Vợ anh ấy cũng học ở Holy Cross. Cả cha và mẹ tôi đều nhận học vị danh dự của Holy Cross. Và nếu thấy thế vẫn còn chưa đủ, thì cả chú tôi cũng vậy khi ông còn làm Tổng thống Hoa Kỳ. Vị hiệu trưởng nhà trường nêu tất cả những điểm trên trong lá thư viết cho tôi. Ông liệt kê chúng theo cách mà một linh mục Thiên chúa giáo đầy kinh nghiệm thường dùng để đạt được điều mình muốn, chơi đùa với mặc cảm tội lỗi của tôi cứ như đang thổi một ống sáo kim vậy. Bức thư của ông ta là phương án A. Còn có phương án B nữa- yêu cầu các thành viên trong gia đình phải làm sao cho tôi hiểu, việc đọc bài diễn văn này đối với tôi quan trọng ghê gớm tới mức nào. Anh tôi gọi điện dọa tôi. Ui cha! Rồi mẹ tôi tham gia ý kiến. Tôi ấp úng, ậm ừ. Cũng giống mọi kẻ nhát gan thành thạo khác, tôi tránh né suốt mấy tháng trời. Thế là, Holy Cross thực hiện phương án C. Họ viết cho tôi một bức thư ngắn nói rằng, thực ra, vì không thấy tôi trả lời, họ phải tiếp tục công việc. Ban giám hiệu rất thất vọng, toàn bộ giảng viên rất thất vọng, và dĩ nhiên, các sinh viên chắc phải thất vọng khủng khiếp. Nhưng rõ ràng là tôi không thể hứa, nên họ phải tìm xem có ai khác coi đó là một niềm vinh dự lớn không. Tôi gọi cho mẹ. tôi gọi cho ông anh. Mọi người đều nói, nếu tôi sợ phát biểu đến mức ấy thì thôi, không sao- nhưng ôi trời ơi, họ cũng thất vọng lắm. Thế là hiệu nghiệm. Tất cả các phương án đều hiệu nghiệm. Đúng như các phương án ấy không thể hiện ra ngoài, mặc cảm tội lỗi lớn dần trong tôi, áp lực tăng dần – cho tới khi quyết tâm của tôi vỡ tung. Các vị ĐÚNG, tất cả các vị!. Tôi thật là một người đáng ghét, vô dụng, nhút nhát khi từ chối phát biểu! Và thế là trước khi kịp nhận ra, tôi đã khẩn cầu Holy Cross làm ơn cho tôi được phát biểu trong lễ phát bằng. Ngay khi h ọ đồng ý, tôi phát đau bao tử và quay trở lại tình trạng cực kỳ căng thẳng trước khi phát biểu. Có lẽ tôi vẫn có thể chuồn. tôi có thể đề nghị hãng NBC cử tôi đi chiến trường Nam Tư vào đúng hôm đó. Tôi có thể nói một đứa con của tôi bị ốm. Hoặc: “ Rất lấy làm tiếc. Tôi phải đi phỏng vấn Đức giáo hoàng”. Chắc chắn một trường Thiên chúa giáo sẽ cho tôi phép miễn trừ vì lý do đó. Tiếc thay, không kịch bản nào do tôi hình dung ra có thể xóa đi mặc cảm tội lỗi mà tôi biết mình sẽ cảm thấy, nếu không chịu xuất đầu lộ diện. Thú thật, tôi đã sái cả cổ vì cứ đi tới đi lui suy nghĩ. Rốt cuộc, tôi thôi không kháng cự nữa mà bắt tay vào hành động. Qua nhiều năm dài đối diện với nỗi sợ hãi, tôi đã học được cách duy nhất để đối phó là mở đường đi thẳng qua nó. Tôi bứt đầu suy nghĩ. Tôi có thể nói gì với những đứa trẻ sắp rời ghế nhà trường để bước vào đời này nhỉ? Nhớ khi tốt nghiệp ở tuổi hai mươi mốt – hình như tôi đã có quá nhiều quyền chọn lựa mà lại biết quá ít về những điều thực sự sẽ xảy đến với mình. Tôi bắt đầu tự hỏi không biết đời tôi có khác đi không nếu chỉ cần tôi biết được điều NÀY, hoặc điều KIA khi ra trường. Ngay sau đó, tôi đã có trong tay một danh sách những điều NÀY, điều KIA, và một đề tài cho bài diễn văn. Nào, thử xem! Có lẽ tôi đã có thứ đủ làm cho bọn trẻ này quan tâm để ngưng chuyền bia và champagne mà chú ý lắng nghe. Trong ghi chép của tôi toàn những thứ mà tôi ước giá mình được học trước khi bước vào cuộc đời thực. Tôi viết, viết và viết, thật thú vị. Và tôi đã biết đó là bài diễn văn hay khi tôi đọc nó ở một mỹ viện, nghe xong, mọi người đã khóc và xin bản photo. Tôi hãnh diện vì được phát biểu tại lễ phát bằng ở Holly Cross. Tôi hãnh diện vì họ mời tôi và tôi đã nhận lời, tự hào là mình đã thực sự nghĩ ra một bài diễn văn khiến mọi người xúc động. Trên hết, tôi hãnh diện là mình đã không bỏ cuộc. Thật tình, khi tôi nói xong, người ta đứng cả dậy hoan hô. Đứng dậy vỗ tay là chuyện phổ biến trong lễ phát bằng, dĩ nhiên. Vì người ta thường thấy được giải thoát khi diễn giả kết thúc, họ tự động đứng dậy vỗ tay. Nhưng những gì diễn ra sau đó thực sự làm tôi kinh ngạc. không chỉ các sinh viên đến gặp tôi xin bản photo. Các vị phụ huynh gặp tôi mắt ngấn lệ nói, họ từng ao ước biết bao nhiêu giá được biết những điều tương tự khi ra trường. Sau khi bài diễn văn được phát trên chương trình nhịp cầu C và vài bản tin khác, tôi nhận được tràn ngập các yêu cầu về nó. Mọi nơi tôi qua, nam giới và phụ nữ đều chặn tôi lại giữa đường để nói về nó, trích dẫn một hai dòng gây ấn tượng cho họ. không xạo đâu nhé. ( Tôi thấy sửng sốt. Người ta thường ngăn tôi lại giữa đường hỏi về bắp tay của chồng tôi, hoặc nhái giọng” Tôi sẽ quay lại “ pha giọng Áo). Thế là để đáp ứng tất cả những yêu cầu nhận được về bài diễn văn tôi chưa bao giờ muốn đọc, đây là cuốn sách mà tôi chưa bao giờ định viết. Tất cả các vấn đề đều giống như vậy. Tôi chỉ phát triển thêm ra. Bỏ cái gì vào đó giữa hai tờ bìa không phải chuyện đơn giản. Khi người ta đề nghị trả tiền để phát triển bài diễn văn thành sách – tôi chạy ngay về nhà ói một trận.  Vậy hãy ngồi lại cùng tôi trong một ngày đẹp trời ở Massachusets. Bài diễn văn ở lễ tốt nghiệp bắt đầu thế này: Thưa toàn thể các thầy cô, các bậc cha mẹ, gia đình, bạn bè và các sinh viên tốt nghiệp. Có thể thành thật nói rằng, tôi chưa bao giờ xúc động đến mức này từ sau cái lần học được cách phát âm từ Schwarzenergger. [ Câu này gây ra một trận cười lớn]. Hai tháng trước, Cha Reedy gọi điện cho tôi hỏi:” Maria, con có tin vào tự do ngôn luận không?”. Tôi nói: “ À, có, thưa Cha, con tin”. “Được rồi, tuyệt lắm”, Cha nói, “Vì con sẽ được phát biểu tại Holy Cross vào tháng Năm tới”. Tài tình thật, tôi nghĩ bụng. Tôi gọi điện cho anh tôi và những người bạn lỗi lạc của anh ấy từng tốt nghiệp tại Holy Cross “ Cho tôi biết thông tin về Đức cha này đi”. Họ nói: “ Ối chao, Cha là người cao quý. Cha là người sáng tạo, khôi hài, nhanh trí. Cha là nhà gây quỹ giỏi kỳ lạ”. Rốt cuộc, khi gặp cha hôm nay, tôi không biết nên bắt tay Cha hay hôn nhẫn nữa. Thưa Cha Reedy, con muốn cảm ơn Cha vì đã mời con đến đây. Con vô cùng vinh dự. Trước khi tiếp tục, tôi muốn dành một phút tỏ lòng biết ơn tất cả các bậc cha mẹ có mặt ở đây hôm nay. Tôi biết các vị đang ngập lòng tự hào, và tôi chắc các vị cũng thấy vô cùng nhẹ nhõm, vì sẽ không phải trông thấy những hóa đơn học phí kinh hoàng nữa. với tư cách bản thân cũng là mẹ của những đứa trẻ, ý kiến của tôi về việc các vị đưa con cái đến học ở đây là – yêu thương nhiều, chịu đựng nhiều, hiểu biết nhiều và tốn cực kỳ nhiều công sức. Vì vậy, tôi rất thán phục tất cả các bậc cha mẹ ở đây. Chúc mừng các vị. V ề phần cá nhân, tôi muốn tỏ lòng biết ơn cha mẹ mình vì ông bà đã bay thẳng từ cuộc họp ủy ban Olympic đặc biệt ở Châu Âu đến đây và lúc nửa đêm. Thưa Cha, thưa Mẹ, không có gì làm con tự hào hơn là được đứng đây, trước mặt cha mẹ, nhận học vị danh dự của một trường Thiên chúa giáo và đọc diễn văn khai mạc. Con yêu cha mẹ lắm.  Tôi rất vinh dự được có mặt ở đây hôm nay, nhân dịp lễ kỷ niệm lần thứ hai mươi lăm năm ngày ra một quyết định sáng suốt nhất vê chính sách mà trường Holy Cross từng làm. Ý tôi muốn nói về hành động chói sáng từ một phần tư thế kỷ trước, đã nâng cao phẩm chất và tầm cỡ của nhà trường, đó là chấp nhận cho phụ nữ vào học. [ Câu này tạo ra cả một tràng pháo tay]. Phụ nữ có ảnh hưởng to lớn ở bất cứ chỗ nào họ có mặt. Tin tôi đi, tôi biết mình đang nói gì mà. Tôi là đứa con gái duy nhất trong gia đình có bốn con trai, và tôi biết tôi đã nâng cao và cải thiện chất lượng cuộc sống của họ đến mức nào – kệ họ muốn nói gì thì nói. Tôi cũng từng được cho ăn học ở trường dòng Tên trước kia chỉ dành cho nam giới, Đại học Georgetown. V ấn đề thật sự là, thưa các quý ông, để tôi tra tấn các vị một chút nhé. Hãy nhắm mắt lại và thử hình dung Holy Cross mà thiếu phụ nữ. Kinh khủng lắm, đúng không? Chaaán lắm! Cũng như thế, hãy thử hình dung cuộc sống của các vị thiếu phụ nữ, một thời gian thôi. Cá là các vị không thể! Không có phụ nữ xung quanh, các vị sẽ không biết phải làm gì với chính mình nữa. Và tệ nhất là, các vị thậm chí còn không biết là mình không biết  – vì không có ai đứng đây nói cho các vị biết!. Vì vậy, hãy thừa nhận chúng tôi. Phụ nữ chúng tôi đôi khi có thể than vãn và làm ra vẻ hoàn toàn thiếu tự tin, luôn sợ hãi và lo lắng. Nhưng thực ra, chúng tôi biết rõ mình dọn ra bàn món gì: cả sự Dí dỏm lẫn trí Thông minh, cả Tài năng lẫn sức Sáng tạo và Trực giác siêu phàm. Chưa kể đến Sắc đẹp, sự Tinh nhạy, Thị hiếu – và, hãy tha thứ cho tôi, cha mẹ ơi – Sáng tạo tình dục đến mức đáng kinh sợ. [ Câu này làm tất cả sinh viên đứng dậy vỗ tay.]. Tóm lại, Holy Cross, các vị đã làm một việc tốt khi để cho phụ nữ vào học. Nhưng tôi không đến đây để nói về phụ nữ. Mục đích của tôi hôm nay là mang đến cho mỗi người các bạn một điều gì đó mà các bạn có thể mang theo mình. Một câu hỏi sáng suốt. Một ý kiến có thể giúp các bạn trong cuộc sống sau khi rời Holy Cross. Tôi phải vật lộn mãi mới tìm ra cách thể hiện thông điệp đó. Có vài sinh viên viết thư đề nghị tôi nói về mục đích và nỗi lo lắng của họ về cuộc sống sẽ ra sao ở thế kỷ tới. Cha Reedy đề nghị tôi nói về những mánh lới trên con đường công danh, trong bổn phận làm mẹ và trong hôn nhân. Chỉ mới nghĩ đến một trong những đề tài ấy thôi là tôi đã hoảng rồi. Cha mẹ tôi đề nghị nói về công tác phục vụ cộng đồng. Anh trai tôi, Mark, từng tốt nghiệp Holy Cross, đề nghị nói toàn về anh ấy thôi là đủ. Sau bao nhiêu khổ sở, tôi quyết định chia sẻ với các bạn danh sách mười điều đứng đầu mà tôi ước có người nói cho tôi biết khi ở vị trí của các bạn, ngồi dự lễ tốt nghiệp, tự hỏi khi nào thì bài diễn văn kết thúc quách đi cho rồi. Vậy chúng ta bắt đầu: mười điều mà tôi ước có người nói cho tôi biết trong lễ tốt nghiệp- trước khi tôi bước vào đời. Đó là bài diễn văn. Còn đây là cuốn sách. *** Tôi đã đọc bài diễn văn trên và viết cuốn sách này để các bạn có thể chia sẻ. Không phải để rút ra những bài học mà tôi đã học. Không ai có thể chia sẻ với các bạn việc ấy, vì học là thử nghiệm, và bạn phải tự làm lấy. Giống một người nhiều kinh nghiệm có lần bảo tôi, cũng là cái người mà tôi mới nói ở trên ấy: “Nếu tôi có thể chia sẻ những đau khổ mà cô đang chịu đựng, tôi cũng không làm, vì tôi không muốn cướp đi của cô sức mạnh và hiểu biết mà cô sẽ có được nhờ vượt qua nó.”. Vậy những gì mà tôi mong chia sẻ với các bạn là sự cô đơn và hổ thẹn của tôi. Tôi từng nghĩ mình là người duy nhất bắt đầu tự lập. Tôi từng nghĩ mình là người duy nhất sợ hãi. Tôi từng nghĩ mình là người duy nhất trải qua thất bại. Tôi từng nghĩ mình là người duy nhất không thể trở thành Nữ Siêu Nhân. Giờ thì tôi hy vọng các bạn biết đó là chuyện thường tình. Rất bình thường. Khi bạn nếm mùi thất bại hoặc bị loại ra, hoặc thất vọng, bạn có thể tự nói với mình:” Mình không đâm vào một bức tường. Mình chỉ đụng phải ụ giảm tốc trên đường thôi.”. Bạn có thể vượt qua và đi tiếp. Tôi cũng thế, và đây là thông điệp tôi hy vọng chuyển lại cho các bạn: Nếu tôi có thể, thì các bạn cũng có thể. Những bi kịch của mỗi người là của riêng họ. Nếu sáng suốt mở to tai mắt, bạn sẽ nghe được nhiều chuyện của những người vượt qua được những điều không thể tưởng tượng được, họ đã kiên trì chịu đựng, dù mất đi những người yêu thương, dù bệnh tật, ly hôn, phá sản, nghiện ngập. bất kỳ chuyện gì. “Nếu họ có thể, tôi cũng có thể”. Các bạn biết không, sau khi đọc bài diễn văn, tôi đã nêu ra cả một danh sách những điều khác mà tôi ước được biết: 1- Tôi ước được biết rằng, thời buổi này, đám cưới lớn, đắt tiền là một lãng phí ngớ ngẩn cả thời gian lẫn tiền bạc và cảm giác có lỗi.  2- Tôi ước được biết rằng rất dễ mất liên lạc với bạn học. Trước khi ta kịp nhận ra thì hai mươi năm đã trôi qua mất rồi, và ta để vuột mất bạn bè. Cố đừng để chuyện ấy xảy ra với bạn nhé.  3- Tôi ước được biết rằng, máy tính sẽ trở thành thước đo thế giới. Hẳn tôi đã cố sử dụng thành thạo nó sớm hơn.  4- Tôi ước được biết rằng, tình dục phải là sự sáng tạo, kiên trì và có tính quyết định. Dĩ nhiên là tôi không hề biết tôi sẽ nhiệt tình nói nhiều về nó đến thế.  5- Tôi ước được biết rằng, sự nghiệp tiếp quản đời con người ta nhanh đến thế. Tôi mải mê lao vào đó ngay sau khi tốt nghiệp. Tôi ước mình bỏ ra một năm để đi chơi khắp nơi, một năm không trách nhiệm, không hạn chót, không mục đích. Một khi đã lao vào công việc, ta không thể vô tư như trước được nữa.  6- Tôi ước được biết rằng, sức khỏe quan trọng tới mức nào. Tôi hẳn sẽ chăm lo cho mình sớm hơn. Giờ khi ta biết, vẫn có thể học hành lẫn trưởng thành và thay đổi ở tuổi bốn năm mươi và hơn nữa, thì để cho cơ thể tàn tạ đi vì bị bỏ bê hoặc bạc đãi đúng là một tội ác.  7- Tôi ước được biết sớm hơn về “ hành xử đơn giản” , những người cực kỳ sáng suốt thường đơn giản hóa cuộc sống của họ bằng cách tìm những nơi yên tĩnh, ngồi tính xem đâu là điều thực sự quan trọng, rồi vứt bỏ những thứ không cần thiết. ( Có lẽ tôi chưa thể thực sự làm điều đó, cho tới khi tôi bày bừa bãi khắp cả cuộc sống của mình, nhiều đến nỗi phải lo dọn dẹp lại).  8- Tôi ước được biết sớm hơn cách nói KHÔNG. Điều tôi nhận ra là những người thực sự sáng suốt không tự đè nặng mình bằng mặc cảm tội lỗi. Họ rất thoải mái nói: “ Không, tôi không thể làm thêm việc nào nữa”. Họ sử dụng thời gian của mình rất giỏi. Họ không làm mọi việc, nhưng một khi đã làm, họ sẽ làm tốt. Đó chính là mục tiêu của tôi hiện nay.  9- Tôi ước được biết tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái thay đổi thế nào. Hẳn tôi sẽ là một đứa con khác đối với cha mẹ mình, ân cần hơn, cởi mở hơn, chia sẻ với cha mẹ nhiều hơn. Vì chỉ biết lo cho mình, tôi đã ngoảnh mặt quay lưng với cha mẹ quá nhanh, quá dễ dàng. Giờ thì tôi đã biết rằng, con cái có thể làm cha mẹ hết sức đau lòng. ( Mới đây, con gái tôi nói: Mẹ ơi, mẹ nên hẹn đi chơi với ai đó đi, vì bọn con chơi với mẹ nhiều quá rồi. Chúng con muốn chơi với các bạn nhiều hơn cơ !”. Tôi đau nói tận tâm can.).  10- Tôi công ước được biết rằng, đối với cha mẹ tôi, phải nhìn cảnh con mình lấy chồng và bỏ đi sống cách xa ba ngàn dặm khó khăn tới mức nào. Tôi đã sẵn sàng chuẩn bị cho mình lòng khoan dung, rộng lượng và tình yêu thương khi một trong bốn đứa con tôi làm điều gì giống như thế.  11- Tôi c được biết về cha mẹ thời trẻ. Tôi gặp hai người lúc họ đã đi được nửa đường đời. Tôi ước được thử là cha mẹ trước khi bị đám con cái chúng tôi đè nặng trách nhiệm lên vai.  12- Tôi c được biết rằng, bốn anh trai tôi rồi sẽ không còn làm bạn tốt nhất của tôi được nữa. Tôi sẽ ít châm chọc họ hơn khi chúng tôi còn nhỏ, ít xô họ ra khỏi phòng tôi hơn, ít đuổi họ đi và ít coi thường họ hơn. Bây giờ họ là một phần chủ yếu của đời tôi, luôn có mặt ở đó. Tôi không coi tình yêu thương của họ là điều hiển nhiên. Chúng tôi đã tạo ra những mối quan hệ riêng ngoài cha mẹ, chuyện ấy trở nên cốt yếu hơn khi chúng tôi về già. Quả thật, chúng tôi coi chuyện mỗi năm gặp nhau đôi lần là cần thiết, chỉ có năm chúng tôi trong một căn phòng, tìm hiểu vị trí hiện tại của mỗi người và cách mỗi người đang sống, cởi bỏ mọi oán giận, hiểu lầm, chỉ cần có mặt ở đó cho nhau. Quan hệ gia đình nuôi dưỡng tuổi trưởng thành của tôi, là cột trụ của đời tôi, là khung xương để những phần còn lại bám vào.  13- Tôi c được biết sớm hơn về sự quan trọng của việc nói ra những lời yêu thương. Bạn hẳn phải ngạc nhiên khi biết, có bao nhiêu người thực sự không biết rằng họ được yêu thương. Tôi đã học cách nói ra điều ấy, với con cái, với chồng, với cha mẹ, với các anh trai, bất cứ khi nào tôi thấy tình cảm ấy trong tim mình. Tôi còn nói với bạn bè rằng tôi yêu quý họ, rằng họ quan trọng đối với tôi, và tôi rất dễ chịu khi đánh bạn với họ. Các bạn biết không, tôi biết được một sự thật kinh khủng khi đi dự nhiều đám tang: Sau khi qua đời, con người ta được quá nhiều lời tán dương, ca tụng. Đáng lẽ chúng ta phải nói với họ sớm hơn. Tôi là một tín đồ cuồng nhiệt chuyên chúc mừng mọi người trong các dịp lễ sinh nhật, lễ kỷ niệm, họp gia đình, chúc mừng đức tính tốt, tình bạn, sự thông thái, sự khác thường của họ. Còn gì tốt hơn là được nghe thành tiếng một cách chân thật, trước mặt mọi người, rằng ta được yêu thương, được kính trọng, được cần đến, được hiểu rõ giá trị, và được quý mến.  14- Tôi c được biết rằng, Chúa sẽ ban cho tôi mọi sức mạnh và lòng tin mà tôi cần để vượt qua những giai đoạn khắc nghiệt, chồng bị mổ tim, bà con thân thuộc chết, con cái đau ốm, thì có lẽ tôi sẽ không phải hoảng sợ đến thế.  15- Tôi được biết, tôi thay đổi thường xuyên thế nào. Đang tập trung mọi năng lực và tinh thần để trở thành nữ phóng viên giỏi hết mức có thể, thì bùm! Đến tuổi bốn mươi ba, những mối quan tâm của tôi thay đổi đột ngột. Một hôm thức dậy, tôi ngồi vào viết một cuốn sách thiếu nhi. Bỗng nhiên tôi thành tác giả, một con người mới đối với tôi, và tôi lại bắt đầu từ đầu. Nó làm cho tôi hăng hái, sôi nổi, nhiệt tình trở lại. Còn bây giờ, tôi ngồi đây, viết thêm một cuốn khác. Tôi thực sự ước được biết rằng, không chỉ có một câu trả lời cho câu hỏi : “Lớn lên con muốn làm gì?”. Bởi vì hóa ra, tôi đã lớn lên thành một phụ nữ đam mê sự nghiệp ở tuổi hai mươi, thành vợ và mẹ ở tuổi ba mươi, và cộng thêm thành tác giả ở tuổi bốn mươi nữa chứ. Tôi rất vui là đã chạm được đến cái phần trong con người có thể học hỏi được, có thể đổi mới được, mạnh khỏe và trưởng thành. Chúng ta có thể thay đổi mình, tìm ra cả một thế giới bên ngoài, hoặc cả một thế giới mới bên trong chúng ta. Hết lần này đến lần khác.  16- Tôi c được biết cách thuận hòa với chính mình sớm hơn. Tôi chưa bao giờ thực sự tự hào về mình cho đến một ngày tháng Tư năm 1999, khi tôi được biết cùng lúc cả hai tin: được trao tặng giải Peabody dành cho phóng viên truyền hình và cuốn sách viết cho thiếu nhi của tôi được đưa vào danh sách bán chạy nhất của tờ New York Times. Tôi ngồi trong phòng khách sạn và khóc. Sau bốn mươi ba năm tồn tại trên hành tinh này, tôi mới cảm thấy mình đã đạt được điều gì đó. Tôi được công nhận không phải vì gia đình tôi, vì chồng tôi, hay vì nhan sắc, mà vì bản thân và sự nỗ lực làm việc của tôi. Nó cho tôi biết, tôi có quyền tự hào về chính mình. Rốt cuộc là thế. Thế đấy. Tôi bắt đầu phát bệnh lên vì cứ nói về mình mãi rồi. Hãy nắm lấy những điều tôi đã học được và sử dụng nó. Sau một thập kỷ nữa tôi sẽ quay lại đưa cho các bạn phần cập nhật. Chúc các bạn may mắn!.   Mời các bạn đón đọc Mười Điều Tạo Nên Số Phận của tác giả Maria Shriver.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bí Quyết Học Giỏi Ở Trường
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Bản Đồ Tư Duy Cho Trẻ Thông Minh: Bí Quyết Học Giỏi Ở Trường của tác giả Tony Buzan. VÀI LỜI NHẮN NHỦ CỦA TÁC GIẢ Bài tập về nhà ư? Thôi rồi! Khi phải đối mặt với chúng, em có nhận thấy mình đang tìm cớ hợp lý để “trốn tránh”, như gọi điện thoại cho bạn, xem ti-vi, chơi điện tử hay đọc báo cho đến giờ đi ngủ không? Và dĩ nhiên, ngày mai các em sẽ… thế… thế đấy! Em có hay lo lắng về các bài kiểm tra và kỳ thi? Em có bao giờ mơ mộng có được một cây đũa thần để khiến bài tập về nhà dễ dàng hơn, làm tốt bài thi và khiến thầy cô bất ngờ, bạn bè ngỡ ngàng, còn các giám khảo phải sửng sốt? Em có bao giờ ước ao có được một công cụ bí mật sẽ giúp em tập trung hơn và có thể nhanh chóng giải quyết các rắc rối ở trường, còn thời gian thư giãn, nghỉ ngơi thì lại dài hơn? Giá như… Tôi đã đi khắp thế giới, tìm hiểu và rồi phát hiện ra nhiều điều thú vị về bộ não, về cách vận hành thực sự của cơ quan này, và những gì bộ não cần để có thể hoạt động hiệu quả. Cuối cùng, tôi cũng khám phá ra công cụ bí mật: Bản đồ Tư duy. Bản đồ Tư duy đã hỗ trợ tôi viết lách, giải quyết vấn đề và giúp cuộc sống của tôi dễ chịu hơn, đạt nhiều thành công hơn. Và công cụ này cũng có thể hữu ích cho em đấy. Bản đồ Tư duy đã giúp hàng triệu học sinh khắp thế giới đạt kết quả học tốt hơn, trong khi công sức bỏ ra ít hơn. Trong cuốn sách này, tôi sẽ hướng dẫn em vận dụng nhuần nhuyễn công cụ bí mật này chỉ với vài cây bút màu và bộ não. Nào, chúng ta cùng bắt đầu… TONY BUZAN *** Tóm tắt Cuốn sách Bản Đồ Tư Duy Cho Trẻ Thông Minh: Bí Quyết Học Giỏi Ở Trường của tác giả Tony Buzan là một cuốn sách hướng dẫn sử dụng bản đồ tư duy (mind map) cho trẻ em từ 7-14 tuổi. Cuốn sách được viết bằng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu và sử dụng những hình ảnh minh họa sinh động để thu hút sự chú ý của trẻ em. Đánh giá Cuốn sách Bản Đồ Tư Duy Cho Trẻ Thông Minh: Bí Quyết Học Giỏi Ở Trường là một cuốn sách bổ ích và hữu ích cho trẻ em đang tìm kiếm cách để học tập hiệu quả hơn. Cuốn sách cung cấp cho trẻ em những kiến thức cơ bản về bản đồ tư duy và hướng dẫn trẻ em cách sử dụng bản đồ tư duy để học tập các môn học khác nhau ở trường. Một số điểm nổi bật của cuốn sách: Sử dụng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu và những hình ảnh minh họa sinh động để thu hút sự chú ý của trẻ em. Cung cấp cho trẻ em những kiến thức cơ bản về bản đồ tư duy. Hướng dẫn trẻ em cách sử dụng bản đồ tư duy để học tập các môn học khác nhau ở trường. Đánh giá tóm tắt Cuốn sách Bản Đồ Tư Duy Cho Trẻ Thông Minh: Bí Quyết Học Giỏi Ở Trường là một cuốn sách tuyệt vời cho trẻ em đang tìm kiếm cách để học tập hiệu quả hơn. Cuốn sách được viết bằng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu và cung cấp cho trẻ em những kiến thức và kỹ năng cần thiết để sử dụng bản đồ tư duy trong học tập. Vài lời nhắn nhủ của tác giả Tony Buzan Vài lời nhắn nhủ của tác giả Tony Buzan trong phần mở đầu của cuốn sách đã nêu bật những lợi ích mà bản đồ tư duy mang lại cho trẻ em trong học tập. Bản đồ tư duy có thể giúp trẻ em: Học tập hiệu quả hơn Nắm bắt kiến thức nhanh chóng và dễ dàng hơn Ghi nhớ lâu hơn Giải quyết vấn đề sáng tạo hơn Tăng cường sự sáng tạo và tư duy phản biện Với những lợi ích như vậy, bản đồ tư duy là một công cụ học tập vô cùng hữu ích cho trẻ em. Cha mẹ và giáo viên có thể khuyến khích trẻ em sử dụng bản đồ tư duy để học tập hiệu quả hơn. Mời các bạn mượn đọc sách Bản Đồ Tư Duy Cho Trẻ Thông Minh: Bí Quyết Học Giỏi Ở Trường của tác giả Tony Buzan.
7 Thói Quen Để Trẻ Hạnh Phúc (Song Ngữ)
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách 7 Thói Quen Để Trẻ Hạnh Phúc (Song ngữ) của tác giả Sean Covey & Uyển Linh (dịch). Ở thị trấn Bảy Cây Sồi, bạn sẽ không có một giây phút nào để ù lì. Nếu không chơi đá banh với thỏ Jumper thì sẽ trồng vườn với chồn Lily…những người bạn này lúc nào cũng vui vẻ và không ngừng học hỏi những điều mới mẻ. 7 câu chuyện được minh họa sống động sẽ cho thấy việc luôn ghi nhớ 7 Thói quen quan trọng như thế nào. Thông qua những nhân vật đáng yêu và những câu chuyện vui nhộn, quyển sách này giúp trẻ tiếp cận với những giá trị và nguyên tắc bất hủ được đề cập trong cuốn 7 Thói Quen Để Thành Đạt – từ việc làm sao để chịu trách nhiệm với cuộc sống của chính mình đến việc khám phá vì sao trạng thái cân bằng luôn là tốt nhất. Nào, hãy cùng đến với nhóm bạn ở thị trấn Bảy Cây Sồi và tìm hiểu vì sao mỗi đứa trẻ đều có thể là một người hạnh phúc! *** LỜI NGỎ GỬI ĐẾN PHỤ HUYNH VÀ GIÁO VIÊN Người lớn chúng ta bất đồng nhau đủ thứ, nhưng ta lại có một điểm chung vô cùng lớn, đó là tình yêu và sự quan tâm, lo lắng cho con trẻ. Ở thời điểm tôi viết quyển sách này, tôi đã có bảy đứa con, trong đó có ba đứa dưới 10 tuổi: Nathan 8 tuổi, Weston 5 tuổi và Allie 3 tuổi. Chúng cũng ngoan lắm (thường là vậy). Nhưng phải nói thật là tôi khá ngán mấy trò chọc phá không hồi kết của Nathan và những trận giận lẫy không báo trước của Allie. Tôi cũng phát hoảng khi Weston khám phá ra cách dùng đồ bấm kim và thực tập ngay trên mấy bức tường nhà tôi. Nhưng sau tất cả, tôi vẫn yêu thương chúng vô cùng và tôi luôn bị bất ngờ khi thấy chúng thực sự thông minh đến thế nào. Vài năm về trước, tôi từng viết một quyển sách với nhan đề 7 Thói Quen Của Bạn Trẻ Thành Đạt dựa theo quyển bán chạy nhất 7 Thói Quen Để Thành Đạt do bố tôi chấp bút. Khi bắt tay vào viết sách cho tuổi teen, tôi đã sợ mình sẽ phải đơn giản hóa nhiều khái niệm để độ tuổi này có thể hiểu những thói quen được đề cập đến. Thế nhưng, tôi đã rất bất ngờ vì điều đó chẳng hề cần thiết: các em ấy đã hiểu hết. Mà bất ngờ hơn nữa là rất nhiều trường tiểu học trên thế giới đã đưa quyển 7 Thói Quen Của Bạn Trẻ Thành Đạt vào chương trình giảng dạy – và họ đều rất thành công. Ai mà ngờ rằng các em nhỏ lại có thể nhanh chóng hiểu thấu và áp dụng những quy luật tự nhiên hàm chứa trong 7 Thói Quen Của Bạn Trẻ Thành Đạt đến thế! Lần nữa, tôi cũng lại đánh giá thấp các em mất rồi. (Mà nếu bạn muốn đưa 7 Thói Quen Của Bạn Trẻ Thành Đạt vào chương trình tiểu học của trường mình thì hãy ghé www.theleaderinme.org nhé.) Vì thế, khi Simon & Schuster hỏi tôi có muốn viết một quyển sách thiếu nhi dựa trên nền tảng 7 Thói Quen Của Bạn Trẻ Thành Đạt không là tôi hào hứng ngay. Cứ như thể đang học mà được ra chơi vậy. Giờ đây, tôi đã tin rằng quyển sách này sẽ hữu ích cho các em nhỏ theo ba hướng: Đầu tiên, sách sẽ dạy các em về ưu điểm của việc sống có nguyên tắc như: có trách nhiệm, lên kế hoạch trước, tôn trọng người khác, làm việc nhóm và cân bằng mọi việc. Trong cuộc sống, các nguyên tắc cũng như lực hút Trái Đất vậy, luôn luôn tồn tại, phủ sóng khắp mọi nơi và là điều rất đỗi hiển nhiên. Và hơn bất kỳ lúc nào khác, thời buổi này đang rất cần đến chúng. Thứ hai, sách sẽ trang bị cho các em một loại “ngôn ngữ” chung, có thể dùng cả với bố mẹ, thầy cô. Sẽ rất hữu ích khi các em biết cách nói “Con cần phải ưu tiên những việc quan trọng trước”, hoặc “Bố mẹ/Thầy cô hãy cùng con tìm ra phương án để hai ta cùng có lợi nhé”, bởi vì tất cả mọi người đều hiểu những lời này. Thứ ba, bất kỳ em nào cũng có thể tìm thấy từ quyển sách một nhân vật khiến mình đồng cảm, dù đó là Gấu Goob hay Sóc Sophie. Chính nhờ điều này, các em sẽ dễ ghi nhớ những câu chuyện, cũng như dễ áp dụng 7 Thói Quen vào thực tế hơn. Khi đọc, các em sẽ nhận thấy mỗi câu chuyện trong sách sẽ khắc họa một thói quen điển hình. Cuối mỗi truyện sẽ có những ghi chú dành cho phụ huynh và giáo viên (gọi là Góc Phụ Huynh), và trong đó sẽ gợi ý vài cách giúp người lớn khơi dậy thói quen vừa nhắc trong truyện nơi các bé. Trong phần này cũng sẽ có một danh sách các câu nên hỏi các bé (gọi là Cùng Con Thảo Luận), cũng như một danh sách các bước nhỏ (mục Từng Bước Dạy Con) để các bé dần làm quen với thói quen ấy. Ngoài ra, ở cuối sách còn có một sơ đồ khắc họa 7 Thói Quen và cách chúng tác động và hỗ trợ lẫn nhau. À! Đừng quên ghé trang webwww.seancovey.com bổ trợ cho quyển sách này nhé. Trên trang web này có rất nhiều hoạt động thú vị dành cho các bé như: đố vui, trò chơi hay tranh tô màu hình các nhân vật trong truyện để các bé có thể vừa đọc, hoặc nghe đọc, vừa tô màu. Tôi xin được sát cánh cùng bạn trong hành trình chung với sứ mệnh đầy cao cả của chúng ta: giúp tất cả các bé trở thành những cô cậu bé vui vẻ, hạnh phúc. Gửi đến bạn mọi điều tốt lành nhất! Sean Covey *** Tóm tắt Sách 7 Thói Quen Để Trẻ Hạnh Phúc (Song ngữ) của tác giả Sean Covey và Uyển Linh (dịch) là một cuốn sách dành cho trẻ em từ 6 đến 12 tuổi. Cuốn sách kể về cuộc sống của những người bạn ở thị trấn Bảy Cây Sồi, nơi mà mỗi người đều có những thói quen riêng để giúp họ hạnh phúc và thành công. Cuốn sách gồm 7 câu chuyện, mỗi câu chuyện sẽ giới thiệu một thói quen quan trọng: Thói quen 1: Hãy chủ động - Biết chịu trách nhiệm cho cuộc sống của chính mình. Thói quen 2: Hãy đặt mục tiêu - Xác định những gì bạn muốn đạt được và lập kế hoạch để đạt được chúng. Thói quen 3: Hãy nghĩ win-win - Tìm kiếm giải pháp có lợi cho tất cả mọi người. Thói quen 4: Hãy lắng nghe chủ động - Tập trung vào những gì người khác đang nói và thấu hiểu quan điểm của họ. Thói quen 5: Hãy suy nghĩ trước khi hành động - Cân nhắc hậu quả của hành động của bạn trước khi bạn làm điều gì đó. Thói quen 6: Hãy hợp tác - Làm việc cùng nhau để đạt được mục tiêu chung. Thói quen 7: Hãy cân bằng - Tìm sự cân bằng giữa các lĩnh vực khác nhau trong cuộc sống của bạn. Đánh giá Sách 7 Thói Quen Để Trẻ Hạnh Phúc là một cuốn sách tuyệt vời cho trẻ em học về những thói quen quan trọng để thành công và hạnh phúc. Cuốn sách được viết bằng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu và sử dụng những nhân vật đáng yêu và những câu chuyện vui nhộn để thu hút sự chú ý của trẻ em. Cuốn sách cũng cung cấp cho trẻ em những công cụ và kỹ năng cần thiết để áp dụng những thói quen này vào cuộc sống hàng ngày. Ví dụ, trong câu chuyện về thói quen 1, "Hãy chủ động", thỏ Jumper học cách chịu trách nhiệm cho việc học của mình bằng cách lập kế hoạch và thực hiện các mục tiêu học tập. Nhìn chung, sách 7 Thói Quen Để Trẻ Hạnh Phúc là một cuốn sách bổ ích và hữu ích cho trẻ em đang tìm kiếm cách để trở thành người hạnh phúc và thành công. Một số điểm nổi bật của cuốn sách: Sử dụng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu và những nhân vật đáng yêu để thu hút sự chú ý của trẻ em. Cung cấp cho trẻ em những công cụ và kỹ năng cần thiết để áp dụng những thói quen vào cuộc sống hàng ngày. Giới thiệu những giá trị và nguyên tắc bất hủ được đề cập trong cuốn 7 Thói Quen Để Thành Đạt. Đánh giá tóm tắt Sách 7 Thói Quen Để Trẻ Hạnh Phúc là một cuốn sách tuyệt vời cho trẻ em học về những thói quen quan trọng để thành công và hạnh phúc. Cuốn sách được viết bằng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu và cung cấp cho trẻ em những công cụ và kỹ năng cần thiết để áp dụng những thói quen này vào cuộc sống hàng ngày. Mời các bạn mượn đọc sách 7 Thói Quen Để Trẻ Hạnh Phúc (Song ngữ) của tác giả Sean Covey & Uyển Linh (dịch).
Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài của tác giả Robin Sharma & Phạm Anh Tuấn (dịch). “Cuốn sách của Robin chứa đựng rất nhiều sự thông tuệ và lời khuyên sâu sắc, được trình bày ngắn gọn, đơn giản để ai cũng hiểu được, và nếu kiên nhẫn áp dụng thì hiệu quả sẽ rất to lớn” - John Spence, nhà tư vấn, diễn giả, tác giả các cuốn sáchLetters to a CEO và Strategies for Success: The Keys to Success in College Career and Life nói về The Greatness Guide (bản tiếng Việt: Đời ngắn đừng ngủ dài) của Robin Sharma. *** “Mọi lựa chọn đều giá trị. Mọi bước đi đều quan trọng. Cuộc sống vẫn diễn ra theo cách của nó, không phải theo cách của ta. Hãy kiên nhẫn. Tin tưởng. Hãy giống như người thợ cắt đá, đều đặn từng nhịp, ngày qua ngày. Cuối cùng, một nhát cắt duy nhất sẽ phá vỡ tảng đá và lộ ra viên kim cương. Người tràn đầy nhiệt huyết và tận tâm với việc mình làm không bao giờ bị chối bỏ. Sự thật là thế.” Bằng những lời chia sẻ thật ngắn gọn, dễ hiểu về những trải nghiệm và suy ngẫm trong đời, Robin Sharma tiếp tục phong cách viết của ông từ cuốn sách Điều vĩ đại đời thường để mang đến cho độc giả những bài viết như lời tâm sự, vừa chân thành vừa sâu sắc. *** Tóm tắt Cuốn sách "Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài" của tác giả Robin Sharma là một cuốn sách self-help, hướng dẫn người đọc cách sống một cuộc sống trọn vẹn và thành công. Cuốn sách được chia thành 26 chương, mỗi chương là một lời khuyên hoặc bài học về cuộc sống. Một số lời khuyên nổi bật trong cuốn sách bao gồm: Hãy là chính mình và sống với sự thật. Hãy kiên trì và không bao giờ bỏ cuộc. Hãy học hỏi từ những thất bại của mình. Hãy giúp đỡ người khác và tạo ra tác động tích cực đến thế giới. Review Cuốn sách được viết với giọng văn ngắn gọn, súc tích, dễ hiểu. Các lời khuyên được trình bày một cách chân thành và sâu sắc, mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc và suy ngẫm. Cuốn sách phù hợp với những ai đang tìm kiếm hướng dẫn để sống một cuộc sống trọn vẹn và thành công. Tuy nhiên, cuốn sách cũng có thể mang lại giá trị cho bất kỳ ai, bất kể ở độ tuổi nào và ở giai đoạn nào của cuộc đời. Một số điểm tích cực của cuốn sách Các lời khuyên trong cuốn sách được trình bày một cách ngắn gọn, súc tích, dễ hiểu. Các lời khuyên được trình bày một cách chân thành và sâu sắc, mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc và suy ngẫm. Cuốn sách phù hợp với nhiều đối tượng độc giả. Một số điểm hạn chế của cuốn sách Một số lời khuyên trong cuốn sách có thể hơi chung chung, khó áp dụng cụ thể vào thực tế. Cuốn sách cũng có thể mang lại cảm giác hơi quá khích và áp lực cho một số độc giả. Nhìn chung, "Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài" là một cuốn sách self-help đáng đọc, mang đến cho người đọc nhiều thông điệp và lời khuyên giá trị. *** VỀ TÁC GIẢ Robin Sharma là một trong những chuyên gia hàng đầu thế giới về huấn luyện nghệ thuật lãnh đạo và phát triển bản thân. Triết lý cốt lõi của ông là lãnh đạo không cần chức danh và thoải mái phát huy cao nhất năng lực của mình. Ông là tác giả của 8 cuốn sách bestseller trên thế giới trong đó có The Monk Who Sold His Ferrari (được dịch ra 55 thứ tiếng), The Leader Who Had No Title, và Who Will Cry When You Die?. Ông là nhà sáng lập của Sharma Leadership International Inc., một công ty đào tạo, với nhiều khách hàng nổi tiếng như FedEx, GE, IBM, Microsoft, Nike và Đại học Yale . Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài gồm có: Hãy là chính mình Rào cản vô hình Sức mạnh của sự đơn giản Hoặc giỏi hoặc ra rìa Nguyên tắc mở rộng thành công Giữ đôi giày bóng láng Lắng nghe kỹ Ước mơ như David Hãy làm ngay Hãy tử tế Không có lỗi Một ngày mới Lòng biết ơn Nhanh chóng nhận lãnh trách nhiệm Các ý tưởng đều vô giá trị Mở to mắt Biểu tượng huy hoàng Hãy là người vô lý Không phải mọi nhà lãnh đạo đều như nhau Học từ lỗi lầm Câu hỏi đúng Khiêm nhường Nhãn hiệu nổi tiếng Yêu quý xung đột Đồng hồ đo trách nhiệm Thèm khát sự phát triển Lời ngợi khen không là gì Chấp nhận là khôn ngoan Nhà tư tưởng thanh cao Dư luận chẳng là gì Bạn biết đùa không? Cách tăng quyền lực Thói quen Tìm giây phút tuyệt vời Nghịch lý của lời khen May mắn và quy luật Hội chứng lưng lừa Nỗ lực thêm một phần trăm Có đi có lại Nói điều bạn muốn Lạc quan mãnh liệt Lời nói yếm thế Thoát khỏi vỏ sò Đừng cố quá sức Kiểm tra trước gương Tìm những người bạn hay đòi hỏi Đổi mới nơi bạn làm việc Tự hào làm cha mẹ Cỗ máy che giấu Đừng chờ cơ hội đến Mời các bạn mượn đọc sách Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài của tác giả Robin Sharma & Phạm Anh Tuấn (dịch).
Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc của tác giả Park Yong Seok. NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG VĨ ĐẠI Ai thu được tri thức từ những cái nhìn thấy, trí tuệ từ những cái không nhìn thấy thì người đó đủ điều kiện để trở thành triệu phú. Là “cao thủ” đấu giá bất động sản, Kim Hyoung Ta (40 tuổi) - triệu phú từ hai bàn tay trắng - có ngôi biệt thự trị giá hơn 4 tỷ won ở Sam Sung, quận Kang Nam. Học vấn của anh chỉ ở mức trung học phổ thông nhưng anh lại có kiến thức rất sâu về luật dân sự, về bất động sản, tất cả là nhờ học. “Học là người dẫn đường vĩ đại của tôi”, Kim nói. Học bằng 10-20 lần người khác. Kim kể: “Trước đây tôi làm nghề tiện, rồi lái xe cho một nhà máy ở Buchon, đồng thời học lỏm cách đầu tư bất động sản từ người khác. Ban ngày tôi làm việc, còn ban đêm tôi đánh vật với từng trang sách luật bất động sản và luật dân sự”. Sau đó, Kim bắt đầu đầu tư vào bất động sản từ mấy công đất ở quê mang tên người anh. Năm 2001, qua đấu giá phát mãi tài sản của tòa án, Kim mua được mảnh đất mặt tiền thuộc phường Noeun, thành phố Kwang Myung, tỉnh Kyong Ky, với giá 180 triệu won, trong khi giá thị trường là 680 triệu won. Mảnh đất có giá lắm. Nhưng do mảnh đất đang trong tranh chấp tố tụng nên không mấy người dự đấu giá, ai cũng phải cẩn thận. Mấy lần bán không được, giá đấu giá tụt xuống còn 173 triệu won. Dựa trên kiến thức về luật đã học, Kim phân tích kỹ hồ sơ này và tìm đến luật sư. Kim theo đấu thầu đến bảy lần, lần cuối trúng đấu thầu với giá 180 triệu won. Sau khi nộp tiền thầu, tiền thuế xong Kim lời 2 tỷ 800 triệu won, một khoản tiền lớn bằng 14 lần giá trúng đấu giá. Không phải ngẫu nhiên mà Kim thu lợi lớn như thế. Cũng không phải gặp vận may tiền đến. Chính tri thức và linh cảm về bất động sản, về luật pháp từng dày công học tập lâu nay đã mở rộng tầm nhìn cho Kim. Trong thư viện tư của Kim, sách, tài liệu về bất động sản, về luật dân sự chất kín tường lên tận trần nhà. Lee Keun Sung (36 tuổi) khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, nay có tài sản khoảng 2 tỷ won nhờ đầu tư chứng khoán vào Trung Quốc mấy năm gần đây. Lee luôn tìm đọc ngấu nghiến báo cáo của các công ty chứng khoán nước ngoài, đồng thời nghiên cứu ngành nghề nào ở Trung Quốc có lợi tức cao và dòng chảy của mạch tiền ra sao. Còn Park Sang Hyun (30 tuổi), vốn xuất thân từ nhân viên công ty kiểm toán, nay có cửa hàng quần áo với doanh số bán ra mỗi năm trên 5 tỷ won. “Tôi luôn thu thập tất cả tài liệu về các loại vải và thời trang. Chuyên môn của tôi không phải là thời trang nên tôi phải học bằng 10-20 lần người khác”, Park nói. Triệu phú Seo Kyong Sik (39 tuổi) nhấn mạnh: “Dù là đầu tư hay kinh doanh thì nhất thiết phải tìm phương pháp để đạt được kết quả tốt nhất. Phải tìm cho được bậc thầy trong lĩnh vực mà mình đang quan tâm. Phương châm là phải học hỏi từ các bậc thầy này”. Kim Chol Kyu (36 tuổi), đang điều hành một sân golf lớn, nói rằng: “Người đánh golf xa 150 mét nếu có thầy có thể đánh xa tới 180 mét. Nhưng nếu muốn đánh xa hơn 200 mét thì phải học lại từ đầu cách cầm cần golf”. Nhưng trước khi đứng trong hàng ngũ triệu phú, những người bình thường này không có nhiều bạn là triệu phú. Vậy họ học bằng cách nào? Kim Chol Kyu nói: “Chính là sách. Nhưng nội dung và hình thức sách không phải là điều quan trọng nhất. Mà quan trọng là những bí quyết, suy nghĩ của tác giả ẩn trong từng con chữ. Nếu tìm được tri thức trong những điều đã biết, trí tuệ trong những điều không nhìn thấy thì người đó có đủ tư cách thành triệu phú”. John Templeton nói như sau: “Người chuẩn bị cho thành công phải luôn gắn chặt với thư viện. Với những người thành công nhờ học hỏi kinh nghiệm từ người khác, khi bắt đầu có sự nghiệp thì sách đối với họ càng trở nên quan trọng.” Sang Hyun Chol, 38 tuổi, hiện là chuyên gia ngân hàng, giải thích như sau: “Nếu đọc sách về đầu tư cổ phiếu thì trong một tháng bạn phải đọc 3 - 4 cuốn. Nếu đọc rải ra một năm từng ấy sách thì luồng kiến thức của bạn sẽ bị gián đoạn. Bạn khó tập hợp thông tin, không theo kịp xu thế đầu tư và dễ lạc hướng. Khi đọc, hãy luôn hỏi “tại sao” vì đó là một câu hỏi rất hữu ích.” Sự khác nhau giữa triệu phú thế hệ trước đây và triệu phú trẻ ngày nay là khả năng đáp ứng nhanh với thời cuộc. Các cuốn sách mà các triệu phú trẻ hay đọc là “Từ điển bách khoa”, “Sử ký Tư Mã Thiên”, “Lịch sử diệt vong của đế quốc La Mã”, “Trường ca Ilias và Odyssée”… Vì sao họ lại thích sách lịch sử? Triệu phú Lee Sung Je (38 tuổi) - nhà đầu tư cổ phiếu thành công - giải thích: “Người chiến thắng của lịch sử phải là người dám đặt chân lên những con đường dài và có nhiều chông gai phía trước. Đầu tư cũng giống như cuộc trường chinh vậy. Có lẽ vì thế nên các triệu phú trẻ thường có ấn tượng mạnh bởi những cuốn sách như thế”. Theo kết quả điều tra về “sự phát triển bản thân mình” được triển khai tại Hàn Quốc, điều mà các triệu phú trẻ quan tâm đầu tư theo thứ tự là: học tập tri thức để kiếm tiền (57%), giữ gìn sức khỏe (26%), nâng cao nhận thức nhân văn (10%) và tham gia hoạt động xã hội (7%). Trong đó, để có tri thức thì việc tạo ra “nhân mạch” là quan trọng nhất (65%). Hơn 28% số triệu phú trẻ luôn đều đặn cập nhật thông tin ở thư viện. Hãy lắng nghe lời Kang Min Chol (43 tuổi, làm nghề cho thuê nhà, có tài sản 5 tỷ won nhờ đầu tư bất động sản): “Một tháng, ít ra là một lần tôi đi thư viện. Một ngày ở trong thư viện yên tĩnh tôi thu hoạch tri thức và thông tin hơn 10 lần ngồi ở văn phòng”. *** Tóm tắt Cuốn sách "Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc" của tác giả Park Yong Seok giới thiệu những bí quyết thành công được đúc kết từ 681 doanh nhân nổi tiếng của Hàn Quốc. Cuốn sách chia thành 10 chương, mỗi chương đề cập đến một bí quyết quan trọng giúp các triệu phú trẻ đạt được thành công. Chương 1: "Người dẫn đường vĩ đại" nhấn mạnh tầm quan trọng của tri thức và sự học hỏi trong thành công. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người ham học hỏi, luôn tìm tòi, khám phá những điều mới mẻ. Họ không ngại học hỏi từ sách vở, từ những người đi trước, từ chính những thất bại của mình. Chương 2: "Chiến lược rõ ràng" đề cập đến tầm quan trọng của việc có một chiến lược rõ ràng cho bản thân. Các triệu phú trẻ thành công đều có một mục tiêu rõ ràng và một kế hoạch cụ thể để đạt được mục tiêu đó. Họ luôn biết mình muốn gì và cần làm gì để đạt được điều đó. Chương 3: "Kiên trì không ngừng" chỉ ra rằng thành công không đến một sớm một chiều mà cần có sự kiên trì, nỗ lực không ngừng. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người kiên trì, luôn nỗ lực hết mình để đạt được mục tiêu của mình, ngay cả khi gặp khó khăn, thất bại. Chương 4: "Chịu được áp lực" cho thấy rằng áp lực là một phần tất yếu của thành công. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người có khả năng chịu được áp lực, biết cách biến áp lực thành động lực để vươn lên. Chương 5: "Tư duy tích cực" nhấn mạnh tầm quan trọng của tư duy tích cực trong thành công. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người có tư duy tích cực, luôn nhìn nhận mọi thứ theo hướng tích cực. Họ luôn tin tưởng vào bản thân và khả năng của mình. Chương 6: "Luôn sẵn sàng thay đổi" cho thấy rằng thành công đòi hỏi sự thay đổi. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người luôn sẵn sàng thay đổi, không ngại đối mặt với những điều mới mẻ. Họ luôn biết cách thích nghi với sự thay đổi của thị trường và xã hội. Chương 7: "Luôn học hỏi từ thất bại" chỉ ra rằng thất bại là một bài học quý giá. Các triệu phú trẻ thành công đều biết cách học hỏi từ thất bại của mình. Họ không bao giờ bỏ cuộc sau thất bại mà lấy đó làm động lực để vươn lên. Chương 8: "Luôn giúp đỡ người khác" nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giúp đỡ người khác trong thành công. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người biết cho đi. Họ luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác, không chỉ trong công việc mà còn trong cuộc sống. Chương 9: "Sống có trách nhiệm" cho thấy rằng thành công đòi hỏi sự trách nhiệm. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người có trách nhiệm với bản thân, với gia đình, với xã hội. Họ luôn biết cách hoàn thành trách nhiệm của mình. Chương 10: "Sống trọn vẹn từng khoảnh khắc" chỉ ra rằng thành công không chỉ là tiền bạc, danh vọng mà còn là sống trọn vẹn từng khoảnh khắc. Các triệu phú trẻ thành công đều là những người biết tận hưởng cuộc sống, biết trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Review Cuốn sách "Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc" là một cuốn sách hữu ích cho những ai muốn thành công trong cuộc sống. Cuốn sách cung cấp những bí quyết thành công được đúc kết từ những doanh nhân trẻ thành công của Hàn Quốc. Những bí quyết này có thể áp dụng cho tất cả mọi người, bất kể bạn ở độ tuổi nào, ở lĩnh vực nào. Cuốn sách được viết với giọng văn mạch lạc, dễ hiểu. Các bí quyết thành công được trình bày một cách ngắn gọn, súc tích, dễ nhớ. Cuốn sách còn có nhiều ví dụ thực tế từ các triệu phú trẻ Hàn Quốc giúp bạn dễ dàng hình dung và áp dụng những bí quyết này vào cuộc sống của mình. Tuy nhiên, cuốn sách cũng có một số hạn chế. Một số bí quyết trong cuốn sách có thể hơi chung chung, khó áp dụng cụ thể vào thực tế. Ngoài ra, cuốn sách cũng chỉ đề cập đến những bí quyết thành công của các triệu phú trẻ Hàn Quốc, chưa đề cập đến những bí quyết thành công của các doanh nhân trẻ ở các quốc gia khác. Mời các bạn mượn đọc sách Bí Quyết Thành Công Của Các Triệu Phú Trẻ Hàn Quốc của tác giả Park Yong Seok.