Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Theo Em Vào Bóng Đêm

Trái tim Louis Durand đã khép kín suốt mười lăm năm qua, khi vị hôn thê đột ngột qua đời một ngày trước hôn lễ. Giờ đây ở tuổi 37, anh quyết định mở nó ra một lần nữa để bắt đầu cuộc đời mới, kết hôn với Julia Russell - cô gái mà anh quen biết qua những lá thư. Và rồi, ngày ấy cũng đến, cô xuất hiện trước mặt anh, trẻ trung và xinh đẹp hơn rất nhiều so với bức hình mà anh nhận được trước đó, khiến anh ngỡ đây chính là hạnh phúc bấy lâu nay mình kiếm tìm. Anh cứ lâng lâng trong hạnh phúc mà chẳng hề hay biết cô gái trước mặt là một người mà cả trái tim và quá khứ đều chìm ngập trong bóng tối. Kể từ đó Durand đã bị cuốn vào điệu waltz quay cuồng của tình yêu và định mệnh... Khi vũ điệu bắt đầu cũng là lúc tội ác được thực thi... *** Tiết tháng Năm, nắng vàng rực, trời xanh biếc. New Orleans chính là thiên đường và nếu có thiên đường thứ hai thì cũng chỉ được như thế này mà thôi, không hơn. Tại nơi ở dành cho người độc thân trên đường St. Charles, Louis Durand đang thay quần áo. Không phải để bắt đầu ngày mới, bởi mặt trời đã lên cao và anh đã dậy từ mấy tiếng trước; mà vì một sự kiện lớn trong ngày. Hôm nay không phải một ngày bình thường, hôm nay là ngày quan trọng nhất. Một ngày chỉ đến với người đàn ông một lần, và giờ nó đã đến với anh. Dù muộn nhưng nó đã đến. Chính là ngày hôm nay. Anh không còn trẻ nữa. Bản thân anh tự bảo như vậy chứ không phải người khác bảo. Đàn ông ở tuổi anh chưa già. Nhưng với chuyện này, 37 tuổi không còn quá trẻ. Trên tường treo một cuốn lịch, bốn tờ đầu đã lật qua, phô ra tờ thứ năm. Trên cùng, ở giữa, chữ Tháng Năm nằm trang trọng. Hai bên, in nghiêng, đổ bóng, là những con số cuộn xoắn nặng nề, chỉ năm - ngày hờ hững lướt qua mắt người xem: 1880. Bên dưới, trong từng ô nhỏ, 19 chữ số đầu tiên đã bị gạch bỏ bằng bút chì. Riêng số thứ 20 được khoanh tròn bằng bút sáp đỏ. Tô đi tô lại, như thể nhấn mạnh bao nhiêu cũng không đủ. Và những con số tiếp theo trống trơn; nó thuộc về tương lai. Anh mặc chiếc sơ mi có diềm đăng ten hồ bột mà bà Alphonsine đã giặt ủi vô cùng chăm chút, mỗi diềm xếp nếp là một tác phẩm nghệ thuật. Cổ tay áo đính những chiếc cúc bằng đá thạch lựu phủ bạc. Trong chiếc khăn ascot tie mượt mà trải từ cằm anh trở xuống, nhô ra cây ghim cài theo thông lệ mà bất cứ người đàn ông ăn vận trang trọng nào cũng phải có. Trong dịp này, nó là một mảnh trăng lưỡi liềm nạm kim cương điểm ở mỗi đầu một viên hồng ngọc. Một sợi dây đeo đồng hô bằng vàng nặng nề treo nơi túi áo gi-lê bên phải của anh. Nối nó với túi áo bên trái, gồ lên một mặt đồng hồ to bản, là chuỗi những sợi vàng dày dặn, nổi bật giữa bụng anh, và chủ đích như vậy. Đàn ông không có đồng hồ bỏ túi có còn đáng mặt đàn ông? Và một chiếc đồng hồ không được nằm ở đó là thứ đồng hồ vứt đi. Bên trên áo gi-lê bó sát, chiếc sơ mi đẹp đẽ, buông chùng khiến anh trông như một chú bồ câu to diều. Nhưng dù không có nó thì lúc này đây niềm kiêu hãnh cũng đủ làm căng tràn lồng ngực anh. Trên bàn làm việc mà anh đang đứng trước để chải tóc, là gói thư từ cùng một bức ảnh chụp dương bản. Đặt lược xuống, anh tạm dừng việc soạn sửa, cầm lên, xem từng bức thư. Bức thư đầu tiên có tiêu đề Cộng đồng Bạn hữu qua thư ở St. Louis, Mo. - Nhịp cầu giữa những quý cô và quý ông tài hoa, mở đầu bằng nét chữ đàn ông bay bướm. “Thưa ngài! Theo yêu cầu của ngài, chúng tôi hân hạnh chuyển tới ngài tên tuổi và địa chỉ của một thành viên trong nhóm, nếu ngài muốn liên lạc với cô ấy, chúng tôi dám chắc rằng sự trao đổi thư từ tốt đẹp có thể được thực hiện…” Bức thư kế tiếp nét chữ còn thanh thoát hơn, lần này là nét chữ phụ nữ, “Gửi ngài Durand…” Và ký tên, “Trân trọng, cô J.Russell.” Bức thư tiếp, “Gửi anh Durand… Trân trọng, cô Julia Russell.” Bức thư tiếp theo, “Gửi Louis Durand… Người bạn của anh, Julia Russell.” Sau đó, “Louis thân mến… Bạn của anh, Julia.” Sau đó, “Louis thân mến… Người bạn Julia của anh.” Sau đó, “Louis thân yêu… Julia của anh.” Và cuối cùng. “Louis yêu dấu… Julia đang vô cùng chờ mong của anh.” Bức thư này có tái bút, “Bao giờ mới đến thứ Tư đây? Em đếm từng giờ mong được bước lên tàu!” Anh đặt chúng vào chỗ cũ, vỗ nhẹ cho cân, đầy dịu dàng trìu mến. Rồi anh đút chúng vào túi áo trong, kề sát trái tim. Bây giờ anh cầm bức ảnh nhỏ lồng khung ngắm nhìn thật lâu và chăm chú. Người trong ảnh không còn trẻ. Chắc chắn cô chưa đến nỗi già, nhưng hẳn cũng không còn là thiếu nữ. Những đường nét của cô hóp vào với sự biến đổi dần rõ nét. Cái miệng đã bắt dầu sắt lại. Đôi mắt đã xuất hiện dấu hiệu của những nếp nhăn và trũng xuống, sẽ đến trong nay mai. Da mặt đang chùng. Sống mũi đã cong và sắp trở thành hình quặp, cằm nhô về phía trước và sẽ xuất hiện cục lồi. Cô không đẹp. Nhưng có thể coi là hấp dẫn, bởi anh thấy cô hấp dẫn, mà xấu đẹp là do mắt người nhìn. Mái tóc đen của cô được búi thành hình nón sau gáy, một vạt tóc mỏng được để lại, rủ lòa xòa trước trán, theo mốt thời trang thịnh hành xưa nay. Thực ra nó đã lặng lẽ hết mốt từ lâu. Do sự hạn chế của khuôn hình mà món trang sức duy nhất góp mặt là dải ruy băng nhung đen thắt ở cổ cô, vì ngay bên dưới, bức ảnh đã kết thúc trong lớp mây nâu khói của nước ảnh. Đây chính là thỏa thuận của anh với tình yêu, vơ lấy những gì có thể trong sự vội vàng bạt mạng, bởi vì anh sợ không còn gì để mà lấy, vì đã chờ đợi quá lâu, sau khi anh đã chờ 15 năm, kiên quyết quay lung với nó. Tình yêu thuở hoa niên, mối tình đầu (mà anh đã thề là tình cuối) giờ chỉ còn là hồi ức nhạt nhòa, một cái tên trong quá khứ đã gần lãng quên. Marguerite, bây giờ anh có thể gọi tên mà không thấy xốn xang. Khô và phẳng như một bông hoa ép trong sách nhiều năm trời. Cái tên trong quá khứ của một người khác, không phải anh. Người ta nói cứ sau 7 năm chúng ta lại thay đổi hoàn toàn, không còn chút gì của con người cũ. Như vậy, anh đã hai lần trở thành một người khác xưa. Anh đã hai lần giã từ cậu thanh niên 22 tuổi -Louis Durand xưa kia, và là mối liên hệ duy nhất giữa họ - người đã gõ cửa nhà cô dâu tương lai vào buổi tối trước đám cưới, mắt long lanh, tay ôm hoa. Rồi đứng đợi mãi. Và anh thấy cửa từ từ mở ra, hai người đàn ông xuất hiện, khiêng một chiếc cáng phủ kín. “Tránh ra nào, bệnh sốt vàng da đấy.” Anh trông thấy chiếc nhẫn trên ngón tay cô ấy, kéo lê trên đường. Anh không khóc òa. Anh không thốt ra lời nào. Anh cúi xuống đặt những bông hoa mang tình yêu đôi lứa lên cái cáng chở người chết đi qua. Rồi anh quay lưng rời khỏi đó. Rời khỏi tình yêu, trong 15 năm. Marguerite. Cái tên ấy là tất cả những gì anh còn lại. Anh chung thủy với cái tên ấy cho đến lúc chết. Vì anh cũng đã chết, dù chậm hơn cô. Chàng thanh niên 22 tuổi chết đi trở thành người đàn ông 29 tuổi. Đến lượt anh ta chung thủy với cái tên mà người đi trước đã chung thủy, cho đến khi chết. Rồi người đàn ông 29 tuổi trở thành người đàn ông 36 tuổi. Và bỗng một ngày, nỗi cô đơn chồng chất suốt 15 năm, bị dồn nén, đã vỡ òa và nhấn chìm anh, khiến anh hoảng loạn tìm đường thoát. Bất cứ tình yêu nào, ở bất cứ đâu, dưới bất cứ hình thức nào. Nhanh lên, trước khi quá muộn, để không phải cô đơn thêm nữa. Khi ấy, chỉ cần anh gặp một người trong tiệm ăn… Hoặc chỉ cần anh gặp một người qua đường… Nhưng anh không gặp ai cả. Thay vào đó, mắt anh cụp xuống dõi theo mục quảng cáo trên báo. Một mục quảng cáo của St. Louis trên một tờ báo ở New Orleans. Bạn không cách nào thoát khỏi tình yêu! Những suy nghĩ trong anh chấm dứt. Tiếng bánh xe ngựa dừng ngay bên ngoài khiến anh nhét bức ảnh trong ví và cho vào túi. Anh bước ra hiên tầng hai nhìn xuống. Ánh nắng rọi trắng xóa lưng anh như bột mì khi anh vươn người, đè lên nhánh hoa giấy đỏ tươi leo quanh thành lan can. Một người đàn ông da đen từ ngoài đường đi vào sân qua một hành lang. “Làm gì mà lâu thế?” Durand hỏi vọng xuống. “Có hoa cho tôi chưa?” Câu hỏi hoàn toàn tu từ, vì anh đã thấy cái gói hình nón, phía trên những lớp giấy sáp bọc ngoài lấp ló sắc hồng. “Chắc chắn rồi ạ!” “Còn xe ngựa thì sao?” “Nó đang đợi cậu đấy!” “Tôi tưởng ông chẳng bao giờ thuê xe ngoài,” anh nói tiếp. “Ông chỉ thích…” Người đầy tớ da đen lắc đầu vẻ triết lí. “Đàn ông đang yêu lúc nào cũng hối hả.” “Nhanh lên, Tom,” anh nôn nóng giục giã. “Đừng đứng dưới đó cả ngày như thế.” Vẫn giữ nụ cười trêu chọc, Tom đi tiếp, khuất dạng dưới sườn nhà. Lúc sau, cửa phòng mở ra và ông bước đến sau lưng ông chủ. Anh quay lại, đến gần ông, giành lấy bó hoa, lột hết những lớp bọc ngoài, với sự vội vàng nôn nóng hơn là cẩn thận nâng niu. “Cậu định tặng cho cô ấy, hay là phá nát nó?” Ông ta hỏi mát. “Chà, tôi phải xem trước chứ, đúng không? Ông nói xem cô ấy có thích hoa hồng và hoa đậu thơm không, Tom?” Có sự tuyệt vọng trong câu hỏi cuối, giống như khi người ta đã hết cách. “Không phải tất cả phụ nữ đều vậy ư?” “Tôi không biết. Cô gái duy nhất mà tôi…,” anh không nói hết câu. “Ôi, bọn họ,” Tom nói với vẻ bao dung. “Người bán hàng nói họ sẽ thích, anh ta bảo phụ nữ đều yêu cầu loại hoa này.” Ông cẩn thận vuốt phẳng lớp giấy bọc phía trên, trả lại sự gọn gàng cho bó hoa. Trong lúc đó Durand nháo nhào thu gom quần áo còn lại, chuẩn bị lên đường. “Tôi muốn đến nhà mới trước,” anh nói, có phần hổn hển. “Cậu mới ở đó hôm qua,” Tom chỉ ra. “Hình như cậu sợ nếu xa nó một ngày thì nó sẽ bay mất ấy.” “Tôi biết, nhưng đây là lần cuối cùng tôi phải đảm bảo mọi thứ đều… ông nói với em gái ông chưa? Tôi muốn bà ấy ở đó khi chúng ta đến.” “Bà ấy sẽ ở đó.” Durand đặt tay lên nắm đấm cửa, rồi lại dừng bước, nhìn quanh, và bộ dạng hăm hở chùng hẳn. “Đây sẽ là thời khắc cuối cùng của nơi này, Tom ạ.” “Nó thật đẹp và yên bình, cậu Lou,” người đầy tớ thừa nhận. “Trong mấy năm qua, từ lúc cậu bắt đầu già đi.” Như bị tác động trước lời cảnh báo ngấm ngầm về sự trôi qua của thời gian, không khí khởi hành lại sôi động. “Ông hãy đóng gói nốt, để ý đồ của tôi đằng kia. Nhớ trả chìa khóa cho Madame Tellier trước khi đi.” Anh lại dừng lại, quả đấm cửa đã xoay, nhưng cửa vẫn chưa mở. “Sao thế, cậu Lou?” “Tôi thấy sợ. Tôi lo cô ấy…,” anh nuốt khan qua cổ áo dựng đến tai, đưa mu bàn tay thấm những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, “… sẽ không thích tôi.” “Tôi thấy cậu rất bảnh.” “Cho đến giờ, mọi chuyện chỉ diễn ra qua thư từ. Trong thư thì dễ.” “Cậu đã gửi ảnh cho cô ấy. Cô ấy biết cậu trông như thế nào,” Tom tìm cách khích lệ. “Ảnh chỉ là ảnh. Người thật thì khác.” Tom tiến đến chỗ anh đang đứng ủ rũ chếch một bên cửa, phủi bụi sau vai áo vest cho anh. “Cậu không phải người đẹp trai nhất N’Orleans, nhưng cũng đâu phải người xấu nhất.” “Tôi không định nói đến vẻ ngoài. Tính cách của chúng tôi…” “Tuổi tác hai người hợp nhau. Cậu đã cho cô ấy biết.” “Tôi đã bớt đi một năm. Tôi đã nói mình 36 tuổi, như vậy nghe đỡ hơn.” “Cậu có thể cho cô ấy một cuộc sống thoải mái, cậu Lou.” Durand sốt sắng gật đầu, như thể đến giờ mới cảm thấy tự tin. “Cô ấy sẽ không nghèo khổ.” “Vậy thì không cần quá lo lắng nữa. Đàn ông khi yêu coi trọng ngoại hình. Còn phụ nữ khi yêu, nói vô phép cậu, họ chỉ muốn biết mình sẽ sống sung túc ra sao thôi.” Nét mặt Durand tươi tỉnh hẳn. “Cô ấy sẽ không phải chắt bóp.” Anh ngẩng cao đầu trước phát hiện mới mẻ. “Cho dù tôi không được như kỳ vọng, cô ấy cũng sẽ dần quen với tôi.” “Cậu chỉ muốn yên tâm thôi phải không?” Tom lục lọi trong người, lôi ra sợi dây cất kĩ trong ngực, treo một cái chân thỏ cũ mèm lồng trong chiếc vòng nhỏ mạ vàng. Ông đưa nó cho Durand. “Ồ, tôi không tin vào…,” Durand lúng túng từ chối. “Chúng không sai khiến được người đàn ông da trắng nói đồng ý,” Tom cười tủm tỉm. “Chúng cũng chẳng khiến cho anh ta nói điều ngược lại. Cậu cứ để nó trong túi, không hại gì đâu.” Durand áy náy cất nó đi. Anh nhìn đồng hồ, rồi đóng nắp lại. “Muộn rồi! Tôi không muốn lỡ chuyến tàu!” Lần này anh đẩy mạnh cánh cửa, bước qua ngưỡng cửa đánh dấu đời độc thân. “Cậu còn hơn nửa tiếng trước khi tàu của cô ấy hiện ra trên sông.” Nhưng Louis Durand, chú rể tương lai, chẳng chần chờ, anh chạy bổ xuống cầu thang lát đá bên ngoài ngôi nhà của Madame Tellier với dáng vẻ tất tả. Lát sau từ cửa sổ dưới sân vọng lên những tiếng rầm rập. Tom sải bước ra ngoài hiên tầng hai. “Mũ của tôi! Ném nó xuống đây.” Durand nôn nóng nhảy lên nhảy xuống. Tom ném nó xuống rồi đi vào. Một giây sau, tiếng rầm rập lại vang lên, còn bức thiết hơn. “Gậy của tôi nữa!” Nó rơi xuống, được bắt lấy khéo léo giữa không trung. Một làn bụi nhỏ nhuộm nắng vẩn lên từ những phiến đá lát không được sạch lắm của Madame Tellier. Tom quay đi, lắc đầu chịu thua. “Đàn ông đang yêu lúc nào cũng hối hả, chắc chắn rồi!” Mời bạn đón đọc Theo Em Vào Bóng Đêm của tác giả Cornell Woolrich & Nguyễn Thị Hạnh (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồng Rực Đỏ - James Patterson
Tên ebook: Hồng rực đỏ (full prc, pdf, epub) Tác giả: James Patterson Thể loại: Kinh dị, Tiểu thuyết, Trinh Thám, Văn học Phương Tây   Bộ sách: Alex Cross (Tập 6) Người dịch: Lương Lê Giang   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nhà xuất bản: NXB Văn Hoá Sài Gòn   Trọng lượng vận chuyển: 500 grams   Kích thước: 14x20.5 cm   Số trang: 428   Ngày xuất bản: 06/2008   Giá bìa: 71.000₫   Type+Tạo prc: thanhb   Nguồn: tve-4u.org, sachvui.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Hồng Rực Đỏ Giới thiệu: Trong Alex Cross, thám tử xuất thân từ ngành y, năng lực phá án chưa bao giờ lấn át được tình cảm gia đình. Phải thường xuyên bỏ lại bà Nana, các con Jannie, Damon và “tiểu Alex” để lao theo các vụ án, Cross luôn ở trong một trạng thái bất an. James Patterson đã xây dựng xung quanh vị thám tử đa cảm này cả một series tiểu thuyết hấp dẫn bạn đọc toàn thế giới, ở trong đó tội ác lúc nào cũng đạt đến giới hạn của sự khủng khiếp, nhưng tình người vẫn luôn là đối tượng nặng cân ở phía bên kia. Hồng rực đỏ đưa Cross vào cuộc đối đầu với một tên Trùm đáng sợ. Hắn đặc biệt có tài tổ chức, sai hiến thuộc hạ, chính xác đến vài phần giây, và luôn biết rõ mọi chuyện, đủ khả năng tạo ra một lớp sương mù xung quanh gương mặt thật của mình. Hắn có thể là ai? Sau những Gary Soneji, Casanova, The Wolf, The Weasel…, lại thêm một tên tội phạm nữa trong danh sách những kẻ xấu lừng danh của James Patterson. “Một tác phẩm đầy sức mạnh trong series Cross… Patterson rất biết cách làm cho các trang sách lật giở liên tục” - San Francisco Examiner Mời các bạn đón đọc Hồng Rực Đỏ của tác giả James Patterson.
Dữ liệu tử thần - Jeffery Deaver
  Tên Ebook:  Dữ liệu tử thần Tác giả: Jeffery Deaver    Thể Loại: Kinh Dị, Trinh Thám, Tiểu Thuyết   Dịch giả: Lê Đình Chi   Nhà xuất bản: Lao Động   Cty phát hành: Bách Việt   Năm xuất bản: 2011   Kích thước: 16x24cm   Số trang: 672   Thực hiện ebook: Hoa Quân Tử   Ebook: www.dtv-ebook.com     * Giới thiệu:   Án mạng xảy ra. Nhân chứng nặc danh gọi tới 911 thông báo nhân dạng kẻ tình nghi bỏ chạy khỏi hiện trường. Những bằng chứng không thể chối cãi. Những vụ án mạng được giải quyết chóng vánh như trong giáo trình của trường cảnh sát. Hoàn hảo. Thậm chí hơi quá hoàn hảo... Cho tới khi người anh họ Arthur của Lincoln Rhyme bị buộc tội giết người. Nhà tội phạm học lừng danh một lần nữa vào cuộc để lật lại vụ án thoạt nhìn không còn gì để nghi ngờ. Dường như không có một kẽ hở nào trong hồ sơ điều tra, ngoại trừ một điểm: các chi tiết ăn khớp với nhau quá hoàn hảo. Bằng lập luận sắc bén của mình, Rhyme và cộng sự dần dần lần ra dấu vết của một kẻ sát nhân ẩn trong bóng tối, một kẻ bệnh hoạn thích thú với trò chơi bày ra những án mạng hoàn hảo và để lại một kẻ thế thân chịu tội. Mọi dấu vết đưa đến một đầu mối chung: gã sát thủ Năm Hai Hai dường như biết mọi thông tin, dù là riêng tư nhất, bí mật nhất, của bất cứ ai, và có thể hủy diệt bất kỳ ai gã muốn bằng chính những thông tin gã biết về họ. Để giải oan không chỉ cho người anh họ Arthur, mà cả những nạn nhân khác của kẻ sát nhân điên loạn này, Lincoln Rhyme phải xâm nhập vào thế giới đầy bí mật của SSD, tập đoàn khai thác dữ liệu lớn nhất thế giới, để vạch mặt đối thủ vô hình, một kẻ biết rõ về anh trong khi anh không có bất cứ manh mối vững chắc nào về hắn. “Dữ Liệu Tử Thần” không chỉ đơn thuần là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hồi hộp đến nghẹt thở như người ta luôn trông đợi từ ngòi bút điêu luyện của Jeffery Deaver và không bao giờ phải thất vọng một khi đã giở sách ra. Cuốn sách còn là một lời cảnh tỉnh trước thực tế quyền bí mật cá nhân chính đáng của mỗi con người đang bị xâm phạm nghiêm trọng khi công nghệ thông tin không ngừng len lỏi vào mọi ngõ ngách của cuộc sống, đem theo nó vô vàn hệ lụy nguy hiểm khó lường bên cạnh những lợi ích to lớn. Chúng ta đang dần dần bị trói buộc vào xiềng xích vô hình của dữ liệu số. Và một khi những dữ liệu đó rơi vào một bàn tay hắc ám, chúng sẽ trở thành “dữ liệu tử thần” với sức hủy hoại kinh hoàng vượt quá sức tưởng tượng của con người.
Tứ quái TKKG
  ​AudioBook Tứ Quái TKKG   Một bộ truyện hay kinh điển! Tứ quái TKKG là bộ truyện trinh thám về 1 nhóm thiếu niên 4 người bao gồm Peter Carsten (biệt danh là Tarzan), Karl Vierstein, Willi Sauerlich và Gaby Glockner của tác giả Rolf Kalmuczak, với bút danh Stefan Wolf do NXB Pelikan, Hannover, Đức ấn hành lần đầu tiên năm 1979. Tới tháng 6 năm 2004 bộ truyện được chuyển giao bản quyền cho CBJ, chi nhánh của tập đoàn xuất bản Random House, Munchen, 'Đức'.   Mời các bạn đón đọc: 1. Thủ phạm tàng hình 2. Lão thầy bói mù 3. Ngôi mộ trống trên đồng hoang 4. Tử thần trắng 5. Bóng ma trên mô tô bay 6. Đầu gấu lớp 10B 7. Bí mật ngôi biệt thự cổ 8. Bầy thú trong lâu đài 9. Sóng gió ở trại hè 10. Thành phố bị tống tiền 11. Băng làm bạc giả ở phố Chuột 12. Con quỷ lửa 13. Những tu sĩ dỏm 14. Người rắn 15. Thông điệp ngoài Trái Đất 16. X7 không trả lời 17. Con tem huyền bí 18. Vũ điệu phù thủy 19. Báu vật trong hang rồng 20. Vua mánh 21. Bom hẹn giờ 22. Móng vuốt hổ 23. Những viên kim cương nguy hiểm 24. Mặt nạ đen 25. Những tên khủng bố 26. Khách sạn không yên tĩnh 27. Thung lũng địa ngục 28. Bọn trộm chó nhẫn tâm 29. Mafia xuất hiện lúc nửa đêm 30. Gaby lại bị bắt cóc 31. Du thuyền màu trắng 32. Một mình trong hầm tối 33. Tội ác trong màn đêm 34. Đường hầm quỷ sứ 35. Săn lùng bọn buôn người 36. Khách sạn bốc cháy 37. Chuyến hàng đặc biệt 38. Chiếc xe ma màu đỏ 39. Cuộc tấn công trên cảng 40. Kẻ giấu mặt 41. Bữa tiệc ngoài trời 42. Kẻ trốn tù 43. Rồng vàng tác quái 44. Con quỷ bên hồ Waiga 45. Tiếng nói từ thế giới ngầm 46. Lừa đảo hạng siêu 47. Dịch hạch đen từ Ấn Độ 48. Nhà thôi miên 49. Nô lệ cho Wutawia 50. Chuyến đi rùng rợn 51. Bắt gọn băng quái vật 52. Vương quốc bóng tối 53. Cứu với!Gaby gặp nguy hiểm 54. Bà Susane mất tích 55. Tiền chuộc ở núi Đao Phủ 56. Những con thú bị hành hạ 57. Chúa đảo rắn 58. Địa ngục xanh 59. Đường dây nóng tới Paradiso 60. Bóng ma ở trại trẻ mồ côi 61. Danh dự của người đã khuất 62. Ông bố dượng quý hóa 63. Thuốc nổ trong cốp xe 64. Cất vó bên sông Đen 65. Thanh gươm mắt rồng 66. Mafia săn lùng cổ vật 67. Herbi không gọi cũng đến 68. Nero là ai? 69. Bóng ma từ thế giới bên kia 70. Sư phụ "Bàn tay vàng"
Người Đưa Tin - Daniel Silva
Tên Ebook: Người Đưa Tin (full prc, epub) Tựa Gốc: Portrait Of The Spy   Tác Giả: Daniel Silva Thể Loại: Đô Thị, Tiểu Thuyết   Xuất bản: Nhà xuất bản Thời Đại   Dịch: Khang Vinh   Nguồn: vnthuquan.net   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Người Đưa Tin-Portrait Of The Spy full prc epub Giới Thiệu:  Một cuốn sách ly kỳ, gay cấn về điệp viên không thể bỏ qua của Daniel Silva.  "Câu chuyện người đưa tin như đã thật sự diễn ra, đầy máu me, khiến nó trở thành một chuyến đi thú vị, nhưng chính những thông điệp về trào lưu chính thống, trả thù, sự lệ thuộc vào đầu, và những khác biệt về văn hóa là những thứ khiến bạn thức nguyên đêm" – USA Today - "Silva, người thợ thủ công bậc thầy, đưa ra sự kết hợp của tất cả những gì quan trọng nhất trong viết tiểu thuyết – chủ đề gợi nhiều chú ý, nhân vật lôi kéo và có thể tin được, bối cảnh chính xác, và cốt truyện tốn nhiều công sức – tình tiết trong những đoạn văn được viết một cách dễ hiểu, liền mạch" – Library Journal - "Mỗi đoạn lắt léo trong cốt truyện được đánh dấu bằng sự căng thẳng đến mức không thể chịu nổi… Những đoạn văn không hài hước của Silva thúc giục bạn đọc tiếp giống như một khẩu súng giảm âm đang thúc vào lưng bạn" – Entertainment Weekly. Gabriel Allon, nhà phục chế tranh và cũng là điệp viên, sắp phải đối mặt với thách thức lớn nhất đời anh. Một kẻ bị tình nghi thuộc tổ chức Al-Qaeda bị giết ở London. Nhiều bức ảnh chụp được tìm thấy trên máy tính của ông ta – những bức ảnh khiến tình báo Israel nghi ngờ rằng Al-Qaeda đang âm mưu tiến hành một trong những vụ tấn công táo bạo hơn bao giờ hết, được nhắm ngay vào trung tâm của Vatican. Một cuộc săn đuổi đưa Allon và đồng nghiệp qua châu Âu tới Caribê sau đó quay trở lại. Nhưng đối với họ, có lẽ không có yếu tố gì là đầy đủ: thời gian, dữ kiện, cả may mắn nữa. Tất cả những gì Allon có thể làm là giăng bẫy – và hi vọng anh không bị mắc vào chiếc bẫy này. Daniel Silva   Daniel Silva, sinh năm 1960, là một trong những tiểu thuyết gia trinh thám ăn khách nhất tại Mỹ. Ngay từ cuốn sách đầu tiên The Unlikely Spy (1996), Silva ngay lập tức được độc giả toàn cầu đón nhận. Hơn 14 cuốn tiểu thuyết với đề tài về điệp viên, trinh thám của ông liên tục lọt vào top “sách bán chạy nhất” của tạp chí New York Times. Thông tin thêm Năm 2006, cuốn Người đưa tin (Portrait of the spy) đã được trao giải The Barry cho sách giật gân, ly kỳ nhất và cũng lọt vào top sách bán chạy nhất của New York Times. Mời các bạn đón đọc Người Đưa Tin của tác giả Daniel Silva!