Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ (Yến Bán Căn)

Trình Nặc hai mươi tám tuổi bắt gặp chồng ngoại tình, trong một đêm mất cả chồng lẫn bạn thân, lòng chẳng tha thiết gì, đi xa tha hương, nhưng vận mệnh đã sắp đặt cô mua một căn nhà cũ.

Sửa nhà, trồng vườn rau, nuôi gà nuôi vịt, đốn củi nấu cơm, cuộc sống quay về trạng thái nguyên thủy nhất, lại để tâm tình cô quên đi hết thảy, không chỉ nổi tiếng, mà còn thuận tiện bắt được một “trung khuyển” sống, mai nở hai lần*, gió xuân như ý. (*Mai nở hai lần ý chỉ trải qua hai cuộc hôn nhân.)

"Khi chúng ta già đi

Em về miền quê

Nuôi thêm mấy con gà ngoài sân sau Tìm mua: Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ TiKi Lazada Shopee

Anh đọc sách, em pha trà

Trước hiên nhà trồng thêm những khóm hoa thơm

Khoe sắc ngày mới"

Trong cuộc sống mỗi khi chúng ta quá mệt mỏi, gặp nhiều áp lực thì đều có một giấc mơ về quê chăn nuôi, trồng rau, làm bạn với thiên nhiên, sống một cuộc đời bình dị. Nhân vật Trình Nặc trong tác phẩm "Mùa xuân ở căn nhà cũ" thì "về quê" với một lí do vô cùng cay đẳng: bị chồng và bạn thân phản bội, sảy thai có khả năng không thể làm mẹ. Dường như cuộc đời suốt hai tám năm của Trình Nặc là chuỗi bị bỏ rơi như cô cảm thán.

" Cuộc đời của cô, hình như từ lúc mới bắt đầu đã không có thứ gì đáng giá để cất giữ. Lúc ra đời thì bị bố mẹ vất bỏ, mợ bị tình thế ép buộc cũng bỏ cô, ngay cả bà nội cô quý nhất, cũng đã buông tay ra đi vào lúc cô cần nhất.

Gặp được Đinh Gia đã để thanh xuân u ám của cô điểm tô sắc màu, gặp được Lâm Dĩ An đã để trái tim cô đơn của cô có nơi dựa dẫm. Dù đến cuối cùng, những thứ này đều chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, nhưng dẫu gì cũng đã từng tồn tại, thật sự tồn tại."

Bất cứ ai cũng cảm thấy đáng thương và đồng cảm cho Trình Nặc bởi cuộc đời của cô chúng ta có thể gặp nhan nhản trong đời sống hàng ngày. Những người phụ nữ bị phản bội thì mỗi người lại có những cách phản ứng khác nhau sau tổn thương hôn nhân. Trình Nặc của chúng ta lại chọn cách bỏ đi khỏi thành phố quen thuộc đến nơi xa lạ và như một cái duyên dẫn cô đến cù lao Hà Diệp, dường như bắt đầu từ khi nhìn thấy bức ảnh ngôi nhà cũ ở đó thì cô đã có duyên với ngôi nhà ấy rồi. Một cuộc mua bán chóng vánh và cô trở thành chủ nhân trên cù lao hẻo lánh. Bao khó khăn về tiền bạc, bao nỗi buồn bỏ lại sau lưng, cô tiếp tục tiến bước về phía trước. Một cánh cửa khép lại thì một cánh cửa mới lại mở ra.

"Anh ở lại đây là vì chờ đợi em."

"Em đến đây là để gặp được anh."

Duyên phận là một thứ vô cùng kì lạ khi Tông Lãng đâu ngờ rằng mình đỡ một cô gái say mèm về khách sạn thì người ấy đã trở thành người bạn trọn đời bên anh. Còn Trình Nặc đâu hề hay cuộc gặp gỡ tình cờ lại mở ra mùa xuân thứ hai cho cô. Tông Lãng thích cô nhưng chỉ dám âm thầm truyền đạt lòng mình.

Chàng trai hai tám tuổi lần đầu biết yêu làm đủ các việc tán tỉnh như thiếu niên mười tám. Muốn dâng hiến sửa nhà cho người nhưng phải trả vờ rao giá tiền công thật cao. Muốn chở người ta đi đâu cũng phải lấy đủ lý do. Là chủ tiệm tạp hoá cũng phải trả vờ chỉ là người quen. Yêu lần đầu nhưng chưa bao giờ tính chuyện chơi bời mà xác định đó là chuyện trăm năm. Phải chăng từ lần đầu gặp câu nói "Tôi sẽ cho cô một mái nhà" đã là lời hứa của anh. Tông Lãng là chàng trai mồ côi từ nhỏ nên càng khao khát một mái ấm gia đình hơn bất cứ ai, càng là thứ người ta không có thì càng mong nó là của mình.

Còn Trình Nặc trước sự đeo đuổi ngầm cũng như công khai của Tông Lãng đã n lần tự tẩy não mình không có tình cảm với anh chỉ vì cô đã trải qua một lần tổn thương, thêm nữa phụ nữ Á Đông luôn có tư tưởng phụ nữ đã qua một lần đò nên khó mà có hạnh phúc lần nữa. Tuy nhiên khi chứng kiến một cặp đôi ly hôn kết hôn lần nữa cô đã hiểu ra mình phải biết nắm bắt hạnh phúc để sau này không bao giờ phải hối hận. Tình yêu của cô và anh là tình yêu của những người trưởng thành. Nếu khi còn chưa xác định là người yêu cô vẫn rạch ròi chuyện tiền bạc thì sau này rất tự nhiên mà cùng san sẻ với anh.

Cái hay của truyện với mình đó là quan điểm ai cũng xứng đáng có hạnh phúc của tác giả. Thêm vào đó nếu ai là fan của cô nàng Tiểu Thất Tử với những video nấu ăn từ sản phẩm của nhà trồng được thì sẽ càng thích tác phẩm này. Nữ chính cũng làm tự truyền thông, ban đầu cô chỉ tính quay video, chụp ảnh ghi chép một cuộc sống mới với cái tên Tân Sinh, nhưng cuối cùng nó lại trở thành nguồn kiếm sống cho chính cô. Cuộc sống hiện đại xô bồ khiến người ta không khỏi khắc khoải tìm một miền đất bình yên để tránh bão. Cù lao Hà Diệp vừa có nhà vừa có người cô yêu vừa hoàn thành tâm nguyện bao năm của cô.

"Giá như mình sống biết nghĩ cho nhau hơn

Quan tâm một chút sẽ chẳng xa đâu

Có được điều hạnh phúc ấy thì đâu cũng sẽ có thanh xuân

Đúng không?"

Khác với cuộc hôn nhân đầu tiên với áp lực con cái thì với mùa xuân thứ hai này, Tông Lãng luôn tôn trọng và suy nghĩ cho Trình Nặc. Với rất nhiều người trai tân bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền như cô có n cô gái thích hợp hơn, nhưng nam chính chỉ chung tình với mình nữ chính. Bỏ qua mọi định kiến xã hội anh chia sẻ mọi áp lực với cô. Hơn thế nữa nam chính còn là một người vô cùng trọng tình trọng nghĩa khi mà điều kiện của anh hoàn toàn có thể chuyển khỏi cù lao Hà Diệp nhưng vì cái tình của người dân ở đó mà anh đã ở lại để giúp Hà Diệp phát triển. Mở một cửa hàng tạp hoá nhỏ giúp người già trên đảo không cần qua sông mua đồ dùng hàng ngày, mở lều trồng cây tạo công ăn việc làm cho người già, giúp hàng xóm mua thuốc đều đặn trên thành phố, có thể nói anh là con người đa zì năng của cù lao này.

“Tu trăm năm mới đi chung một chuyến thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng”

Cư dân mạng cảm thán Trình Nặc cứu cả thế giới mới lấy được Tông Lãng, nhưng với mình thì hai người họ chính là đúng thời điểm đúng người. Tông Lãng cũng phải cảm tạ ông trời cho Trình Nặc rời xa tra nam đến bên anh. Tình yêu của họ là ngang bằng không có ai hơn ai, chỉ là thật may khi Tông Lãng luôn chủ động đến cùng.

"Mùa xuân ở căn nhà cũ" mang đến niềm tin cho những người đã từng thất bại trong tình yêu, trong hôn nhân, bởi lẽ chỉ cần có duyên bạn sẽ gặp được đúng người. Bạn hãy tin tưởng rằng nửa kia đang chờ đợi bạn và chỉ cần một cơ hội hai mảnh ghép sẽ hoà chung nhịp.***

Trình Nặc không thường xuyên đến họp lớp, đã xa cách lâu lắm rồi, chẳng còn nhiệt tình của ngày nào, làm mọi người ai ai cũng mất tự nhiên.

Cô ngồi tại chỗ, nghe mọi người nói về công việc cuộc sống của bản thân, cảm giác vừa xa xôi lại lạ lùng, Dù sao cũng đã bảy tám năm rồi, dù có thân mật đến đâu đi chăng nữa thì dưới sự bào mòn của thời gian, mối quan hệ cũng dần nhạt phai. Huống hồ hồi học cấp ba, ngoài đi học thì cô chỉ đi làm, không có bạn bè, sau khi tốt nghiệp cũng không liên lạc gì với bạn học.

Ngồi bên tay phải cô là bạn cùng bàn Lưu Tuyết năm lớp 12. Lưu Tuyết có tính cách đối lập hẳn với Trình Nặc, hình như cô ấy vẫn còn giữ liên lạc với tất cả bạn học, lúc rảnh rỗi còn lên Wechat trò chuyện đôi câu với Trình Nặc. Cũng nhờ có cô nàng khuyên mà Trình Nặc mới về quê tham gia buổi họp mặt lần này.

Bây giờ Lưu Tuyết là bác sĩ phụ khoa ở trạm xá y tế phụ nữ và trẻ em, có mấy bạn nữ đang thỉnh giáo cô ấy về vài điều cần chú ý. Trình Nặc ngồi bên nghe mới bừng tỉnh nhận ra, thoáng cái đã bảy tám năm trôi qua, các cô gái tràn trề thanh xuân năm nào, đảo mắt cái đã làm mẹ rồi.

Lưu Tuyết thấy Trình Nặc cứ im lặng mãi thì cố ý để cô trò chuyện cùng mọi người, bèn hỏi: “Trình Nặc, cậu là người kết hôn sớm nhất trong lớp chúng ta, cũng phải bốn năm rồi nhỉ, định bao giờ thì sinh con thế?”

Nhắc đến con, Trình Nặc không khỏi nhớ lại lần sinh non vào năm ngoái, bác sĩ nói, sau này cô khó mà có con lại được.

“Tạm thời vẫn chưa nghĩ đến, đợi mấy năm nữa đã.”

Lưu Tuyết nói phải, “Nhân lúc còn trẻ mà chơi thêm mấy năm đi, có con rồi là không tự do nữa đâu. À đúng rồi, cậu còn nhớ Đinh Gia học lớp bên cạnh chúng ta không, cậu ta mang thai tám tháng rồi đấy, sắp sinh rồi!”

“Đinh Gia?” Trình Nặc khó tin hỏi: “Là Đinh Gia luôn để tóc ngắn ấy hả?”

“Chính là cậu ta đấy.” Lưu Tuyết nói, “Là đại tỷ của Nhất Trung kìa, năm xưa cậu ta đánh nhau trong trường nhiều đến thế, đâu có ra dáng nữ sinh đâu. Thật chẳng ngờ, lại sắp làm mẹ rồi.”

Lưu Tuyết cảm thán nói, không nhận ra vẻ mặt khiếp sợ của Trình Nặc, “Cậu nói thử xem, nếu con trai cậu ta không nghe lời thì liệu có bị cậu ta đánh không nhỉ.”

Trình Nặc đè nén cơn khiếp sợ, hỏi Lưu Tuyết: “Sao cậu biết cậu ấy mang thai?”

“Mình làm nghề gì chứ, làm khám thai đấy.” Lưu Tuyết đáp, “Nhắc đến cũng trùng hợp thật, ở chỗ mình có hai hồ sơ khám thai của cậu ta.”

Trình Nặc lại hỏi: “Cậu chắc chắn là cậu ấy?”

“Dĩ nhiên rồi. Hình như bây giờ cậu ta để tóc dài, lúc ấy mình không nhận ra đâu, đến khi nhìn tên mới nhớ. Có điều cậu ta ấy à, mặt cứ lạnh tanh như ai nợ tiền cậu ta chẳng bằng, mình cũng không chào hỏi gì cả, có lẽ cậu ta cũng không nhận ra mình.”

Nói đến đây, Lưu Tuyết đột nhiên sáp lại gần bên tai Trình Nặc, thấp giọng nói: “Có điều hình như cậu ta không kết hôn, để trống cột tên chồng, lần nào đi kiểm tra cũng chỉ một mình vác cái bụng bự, đúng là đáng thương.”

Nghe đến đây, Trình Nặc đứng ngồi không yên, cầm lấy điện thoại rồi nói với Lưu Tuyết mình cần vào nhà vệ sinh.

Ra khỏi phòng ăn, Trình Nặc đi đến chân cầu thang, cô bấm số của Đinh Gia, nhưng do dự một hồi, cuối cùng vẫn không gọi đi.

Lưu Tuyết không biết rằng, Trình Nặc và Đinh Gia vẫn luôn liên lạc với nhau.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ PDF của tác giả Yến Bán Căn nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Cuộc Đời Của Pi
Cuộc Đời Của Pi Cuộc Đời Của Pi Cuộc Đời Của Pi mở đầu với lời chào ấn tượng của tác giả, Yan Martel và hành trình tưởng như bế tắc khi ông mò mẫm đi tìm một câu chuyện cho sự nghiệp của mình. Piscine Molitor Patel, hay bị gọi nhầm thành Pissing cho đến khi cậu tự đặt cho mình biệt danh Pi – con số 3,14 huyền thoại. Ngẫu nhiên thay, cái tên ấy cùng những biến cố sau này đã biến cuộc đời Pi trở thành huyền thoại. Mà ngay cả nếu không phải huyền thoại thì Pi đã là một cậu bé kỳ lạ, đứa trẻ lớn lên cùng những người bạn trong vườn thú và có niềm tin mạnh mẽ vào Thượng đế. Chắc hẳn trên thế giới này, Pi là cậu bé duy nhất theo đến ba tôn giáo: Hindu, đạo Hồi và đạo Cơ đốc. Trong con người Pi, tôn giáo cũng như dân tộc, như quốc tịch và nếu như chúng ta đều tôn thờ Thượng đế thì tại sao lại không thể tin theo nhiều đạo. Những Cuộc Phiêu Lưu Của Tom Shawyer Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay Hoàng tử bé Gandhi đã dạy, mọi tín ngưỡng đều là chân lý. Tôn giáo là để giúp chúng ta giữ được nhân phẩm của mình chứ không phải để hạ nhục nó. Sự thật đã chứng minh rằng chính niềm tin tôn giáo có phần kỳ dị trong mắt người khác ấy của Pi đã giúp cậu sống sót và tồn tại mà vẫn giữ được sự tỉnh táo, thông minh và cứng rắn sau biến cố tưởng như có thể vắt kiệt mọi sinh mạng sống. Cuộc Đời Của Pi là một cuốn sách nhỏ, không quá dày và không nổi bật với bìa sách màu xanh biển mênh mông có đàn cá làm nền cho chiếc xuồng cứu hộ. Pi và Richard Parker nằm trên hai đầu của chiếc xuồng ấy, lặng lẽ và tuyệt vọng với cái chết rình rập quanh mình.
Người Đua Diều
Người Đua Diều Người Đua Diều Người Đua Diều là những lời tự thuật của Amir – nhà văn người Mỹ gốc Afghanistan về những năm tháng thơ ấu cùng những lỗi lầm anh đã gây ra khi anh mới chỉ là một cậu bé 12 tuổi, khi anh làm bạn với Hassan, con trai người quản gia của gia đình. Sống dưới sự bảo bọc, giàu sang và sung sướng, Amir quen với việc luôn được che chở bởi tất cả mọi người, kể cả cậu bé Hassan lanh lợi, mạnh mẽ kia. Bất chấp quan hệ chủ tớ, giữa Amir và Hassan dần nảy sinh một tình bạn thực sự xuất phát từ lòng trung thành và tận tụy mà Hassan dành cho cậu. Nhưng rồi tất cả thay đổi khi một ngày, Hassan vì ra sức bảo vệ chiếc diều xanh chiến lợi phẩm của Amir đã bị bọn trẻ xấu hành hung và nhục mạ. Sự nhu nhược và hèn nhát của Amir đã ngăn cản cậu bé cứu bạn, không những thế, còn biến cậu trở thành một kẻ gian dối khi bịa chuyện nhằm đuổi cha con Hassan ra khỏi nhà. Hai Số Phận Giết Con Chim Nhại Bắt Trẻ Đồng Xanh Ấy cũng chính là lúc cơn ác mộng của những cắn rứt lương tâm và ăn năn hối hận trong Amir bắt đầu cho đến hết phần đời còn lại. Nhiều năm sau, Amir chuyển tới Mỹ, trở thành một nhà văn nổi tiếng, nhưng nỗi ám ảnh về những gì anh đã gây ra cho Hassan chưa từng buông tha anh một giây phút nào cả. Đó, cũng là lúc Amir quyết định, anh phải quay về Afghanistan để cứu Hassan, giải thoát anh khỏi bàn tay của Taliban và đưa anh quay về lại bên cạnh mình… không chỉ để chuộc lại lỗi lầm ngày xưa của bản thân, mà còn chuộc lỗi thay người cha quá cố, và tự giải thoát chính anh khỏi cái bóng của quá khứ, của những sai lầm hổ thẹn năm xưa… Nhưng liệu nỗ lực ấy của Amir có thành công? Và sự hối cải thôi thúc anh hành động, liệu có đến quá trễ
Mật Mã Maya
Mật Mã Maya Mật Mã Maya – Brian D’Amato Mật Mã Maya tập hợp những phẩm chất làm nên một cuốn sách hay như sự li kì liên quan đến ngày tận thế, phiêu lưu mạo hiểm ở quá khứ và hiện tại, một nền văn minh mà ít người biết tới. D’amato đã viết lên một câu chuyện phiêu lưu vô cùng tuyệt vời với nhiều chi tiết thú vị về nền văn hoá Maya. Mật mã Maya là một trong những cuốn sách gây bất ngờ về cả chất lượng nội dung lẫn tính giải trí. Đây là tác phẩm vô cùng thú vị, một cuốn tiểu thuyết có tính sáng tạo phi thường khiến người đọc cuốn theo không ngừng… Chúng Ta Thoát Thai Từ Đâu Thần Thoại Hy Lạp Một Linh Hồn Nhiều Thể Xác Jed DeLanda, một hậu duệ của tộc người Maya, có tài năng thiên bẩm về toán học. Anh ta giành thời gian cho những trò chơi chiến thuật trừu tượng và kiếm được những khoản kếch xù hàng triệu đô la nhờ giao dịch chứng khoán với một thứ vũ khí bí mật gọi là “cờ Hiến tế”. Nhưng cuộc sống của Jed bị đảo lộn khi ông thầy cũ Taro Mora, nhà khoa học chuyên nghiên cứu lý thuyết trò chơi, và một người thiết kế trò chơi bí hiểm, Marena Park, tham vấn anh ta về một cuốn thư tịch Maya mới được phát hiện- cuốn sách cổ mô tả một ván chơi dự đoán ngày tận thế. Jed được chọn là người tình nguyện trở về quá khứ… nhưng đã có một sự nhầm lẫn khủng khiếp… Nếu Jed sống sót, anh ta có thể cứu cả thế giới.
Vũ Trung Tùy Bút
Vũ Trung Tùy Bút Vũ Trung Tùy Bút Vũ Trung Tùy Bút, hiểu theo nghĩa tùy theo ngọn bút viết trong khi mưa, được viết khoảng thời Lê mạt Nguyễn sơ, ghi lại nhiều sự việc xảy ra vào cuối đời Lê và đời Tây Sơn. Tuy Phạm Đình Hổ gọi tác phẩm của mình là tùy bút, nhưng nó không phải được viết theo lối tùy bút bây giờ, mà với nghĩa nôm na là “muốn viết cái gì thì viết, không cần hệ thống, kết cấu và mạch lạc”. Nguyễn Phương Chi nhận xét rằng dẫu những nhìn nhận, suy nghĩ, chiêm nghiệm của ông ở một vài chỗ còn có phần thiên lệch, bảo thủ; song nhìn chung tác phẩm đã ghi lại được những hình ảnh chân thực của đoạn đường lịch sử với nhiều biến động xã hội và chính trị phức tạp. Truyện Kiều Tắt Đèn Thi Nhân Việt Nam Cùng với Hoàng Lê nhất thống chí, Thượng kinh ký sự; Vũ Trung tùy bút là thiên ký tiêu biểu xuất sắc của mảng văn xuôi giàu tính hiện thực của văn học Việt Nam thế kỷ 18. Thêm nữa, theo Nguyễn Lộc, những tư liệu chứa trong Vũ Trung tùy bút đều rất cần thiết cho những người viết tiểu thuyết lịch sử, dựng phim, nghiên cứu sử, dân tộc học, xã hội học. Điều cần nói nữa, đó là những nội dung ấy bao giờ ông trình bày cũng giản dị, sinh động và hấp dẫn. Và rải rác trong hầu hết các truyện, Phạm Đình Hổ đều gửi gắm những nỗi niềm tâm sự, những suy nghĩ của ông về cuộc đời, về thế thái nhân tình.