Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quyết Ý Đi Cùng Anh

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thời Gian Trôi Mãi - Thanh Sam Lạc Thác
Nhâm Nhiễm đã vội vã rời khỏi Bắc Kinh trong mâu thuẫn, tự trách và băn khoăn, định bắt đầu lại một cuộc sống hoàn toàn mới. Thế nhưng hồi ức trong quá khứ tồn tại khắp nơi, Trần Hoa lại không muốn buông tay... Là trò chơi mèo bắt chuột, hay là sự kiếm tìm khổ sở của mối tình dịu dàng ngày cũ...? Giữa Trần Hoa và Nhâm Nhiễm lại bắt đầu một mối tình khác thường. Một mối tình rực rỡ khi đã bỏ lỡ nhau nhưng bỗng quay trở lại tìm nhau, Một đôi tình nhân tiếp tục vùng vẫy, giằng co trong những tháng ngày trôi mãi, Lần này, chúng ta sẽ được thấy kết cuộc thế nào? Họ đã đi qua tuổi trẻ, đi qua năm tháng Thế nhưng, thời gian ít nhất đã dừng lại ở nơi này. *** Sau một ngày, Điền Quân Bồi lại gặp ông Nhâm Thế Yến trong một bữa ăn. Người đứng ra mời là ông Hầu - trưởng văn phòng luật sư Kinh Thiên ở Hán Giang, đối tác của anh và ông Tào Hựu Hùng trong cuộc đàm phán này, Ông Hầu hơn 50 tuổi, nhưng tóc tai, ăn mặc rất hợp thời, dù là đi làm, nhưng ông cũng không giống với các luật sư khác mặc đồng phục công sở, mà mặc chiếc áo phông Polo màu hồng phấn rất nổi bật, chiếc quần thể thao cộng với đôi giày ba ta trắng, cổ áo phông được bẻ cao lên. Nhưng cho dù thế nào, tư chất của ông ta bày ở đó, tuổi tác bày ở đó, thân hình mập mạp bày ở đó, so với ông Tào Hựu Hùng đang ở tuổi cường tráng thì vẫn có đủ tư cách để đeo thêm một chữ "lão" hơn. Ông ta đã lăn lộn trong giới tư pháp nhiều năm, kiếm được số vốn kha khá, sau khi đưa vợ con ra nước ngoài, một mình ở trong nước tận hưởng sự tự do ngoài ngũ tuần nhưng vẫn thích trêu hoa ghẹo nguyệt mà không có ai quản lý, không còn sốt sắng như năm xưa, nghiệp vụ của văn phòng luật sư Kinh Thiên đang trên đà xuống dốc. ... Mới các bạn đón đọc Thời Gian Trôi Mãi của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Ở Lại Nơi Này Cùng Anh - Thanh Sam Lạc Thác
Chia tay - một tình yêu tan vỡ - không bao giờ là sự dễ chịu đối với cả hai người. Nhưng có người nhanh chóng vượt qua được nỗi đau, có người lại trọn cách sống chung cùng kỷ niệm và cũng có những người tự nhiên hình thành một sự "miễn dịch" với tình yêu. Bảy năm trước, Tạ Nam khi đó chỉ là một cô sinh viên năm thứ tư đại học, chưa kinh nghiệm, không việc làm chính thức, gia đình cô cũng chỉ ở mức bình thường, vậy mà cô lại phải gánh trên vai một gánh nặng kinh tế không hề nhỏ, cô phải kiếm tiền để trả góp cho một căn hộ chung cư. Đáng lẽ gánh nặng này sẽ không đè nặng lên cô đến thế nếu như anh - người đàn ông khi đó đã cùng cô tô vẽ nên giấc mơ về một ngôi nhà đầm ấm hạnh phúc của riêng hai người - không nói với cô hai từ "chia tay". Hạng Tân Dương, cô và anh đã yêu nhau trong suốt ba năm, những tưởng hạnh phúc hôn nhân đang chờ đón ngay sau khi cô tốt nghiệp thì đột nhiên anh lại tự tay mình hủy đi toàn bộ tình yêu của hai người, anh nói rằng: "chúng ta đừng gặp lại nhau nữa" và sau đó, anh kết hôn với một người con gái khác. Tất cả những thứ Hạnh Tân Dương để lại cho cô là gánh nặng trả góp hàng tháng cho căn hộ chung cư mà hai người dự định mua cùng với một trái tim tan vỡ. Trong suốt bảy năm tiếp đó, Tạ Nam lao mình vào công việc, cô tìm mọi cách có thể để kiếm tiền, trang trải trả góp cho căn hộ và khẳng định năng lực bản thân. Mọi người khuyên cô hay bán căn hộ để không phải chịu áp lực kinh tế, nhưng cô không làm vậy, trong suốt thời gian ấy, Tạ Nam không hề bước chân đến nơi đó dù chỉ một lần. Dường như trong căn hộ ấy, cả tình yêu và kỷ niệm cũng đều được Tạ Nam chôn vùi. Sau bảy năm để trống, Tạ Nam đã quyết định dọn đến căn hộ ấy để ở vì Cao Như Băng - cô bạn gái thân thiết ở cùng Tạ Nam chuẩn bị đi lấy chồng. Tại đây, cô đã tình cờ quen biết với Vu Mục Thành - một người đàn ông thành đạt, đẹp trai và luôn lạc quan. Qua nhiều cơ hội tình cờ gặp gỡ, họ quen biết và bắt đầu yêu nhau. Mục Thành rất quan tâm săn sóc Tạ Nam, anh cũng biết về quá khứ của cô nhưng điều đó cũng không làm anh bận tâm. Tạ Nam cảm động, dần dần từng bước đã sống chung với anh. Nhưng do tâm lý mặc cảm, dễ bối rối, lại hay suy nghĩ Tạ Nam luôn sống trong sự cảnh giác không thoải mái. Lại thêm sự trở về của Hạng Tân Dương cùng những lời lẽ đàm tiếu xung quanh mối tình của Tân Dương và Tạ Nam khi xưa khiến cho Mục Thành hiểu lầm rằng Tạ Nam chưa dứt hẳn với quá khứ và chỉ coi anh như một cái phao cứu sinh chứ không phải người yêu. Và rồi, Mục Thành bỏ đi... Câu chuyện sẽ diễn biến ra sao? Tạ Nam cuối cùng sẽ thực sự vượt qua quá khứ và đón nhận Vu Mục Thành? Cô sẽ làm thế nào để anh hiểu và quay về với cô? "... Em sợ em sẽ ôm lấy anh khẩn cầu anh đừng bỏ đi, đến lúc đó anh sẽ rất khó xử, còn em thì càng căm hận bản thân." "Bởi vì em không có niềm tin vào bản thân mình. Em đã từng có một mối tình, đã bỏ hết công sức ra mà vẫn không níu giữ được anh ấy ở lại. Em nghi ngờ liệu em có năng lực giữ được chân người khác không..." *** "Ngày mùng Bốn, Tạ Nam áy náy nói với bố mẹ rằng mình phải đi họp lớp, nên ăn xong cơm trưa sẽ trỏ' về thành phố. Bố mẹ chuẩn bị cho cô những món ăn cô vẫn thích, gói gọn gàng rồi chất đầy trong cốp xe của cô, họ còn mua thêm vài chai tinh dầu hạt tiêu, để cô mang về cho Như Băng. Trong dịp nghỉ Tết, đường cao tốc không nhộn nhịp xe như ngày thường. Gần bốn giờ, cô về đến tiểu khu, dừng xe bên cạnh vườn, rồi mở cốp xách đồ lên. Đến nơi dập thẻ đi vào, đang cố gắng đưa tay ấn mật mã cửa thì di động của cô đổ chuông. Tạ Nam đoán là Vu Mục Thành, trên đường cô đã nhận được cuộc điện thoại của anh, hỏi cô đang ở đâu, còn dặn dò cô lái xe cẩn thận. Cô cố gắng mở cổng toà nhà, lấy thẻ mở cửa từ, rồi đi vào bếp để đồ trên bàn ăn, sau đó lấy điện thoại vẫn đang đ chuông ra nghe, thấy một số lạ, cô vội vàng bắt máy. “Xin chào.” “Xin gọi Hạng Tân Dương nghe điện.” Một giọng nữ xưng xưng vang lên trong điện thoại. Tạ Nam kinh ngạc: “Xin lỗi, chị nhầm số rồi”. “Đủ rồi, Tạ Nam, đừng giả bộ nữa, tôi là Đường Lăng Lâm.” “Tôi biết chị là ai, nhưng chị gọi nhầm rồi, nếu chị muốn tìm chồng chị thì đâu cần gọi điện cho tôi.” “Nếu anh ấy chịu nghe điện của tôi, việc gì tôi phải gọi cho cô. Tết nhất, tôi không muốn nói những lời khó nghe, xin cô đưa máy cho anh ấy.” “Chị Đường à, hay tôi gọi chị là phu nhân Hạng nhé. Chị có biết giờ chị rất quá đáng không? Tôi và Hạng Tân Dương chia tay đã bảy năm rồi. Chị không tìm được anh ấy, đó là việc của chị, không liên quan gì tới tôi. Chị đến tòa báo mà đăng tin tìm người thất lạc, hoặc đưa lên đài, báo cảnh sát, tùy chị, đừng làm phiền tôi nữa.” Tạ Nam tắt điện thoại, ngồi phịch xuống sofa. Cô chẳng còn chút vui vẻ háo hức nào nữa, chiếc điện thoại run lên bần bật theo nhịp đôi tay. Cô vội ném chiếc điện thoại xuống ghế, hai tay giữ chặt lấy nhau, nhưng vẫn không thể kìm được cơn run rẩy ấy. Ngồi ngây ra chốc lát, cô gọi điện cho Như Băng. ... Mời các bạn đón đọc Ở Lại Nơi Này Cùng Anh của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng - Thanh Sam Lạc Thác
“Hướng Viễn, em chỉ là một cô gái bình thường, hoàn toàn không phải người có trái tim rộng mở và dung hòa được tất cả mọi thứ như anh nói. Tình yêu em mong đợi là duy nhất, là độc chiếm, anh có thể cho em không?”  “Không phải em muốn chiếm hết con người và trái tim anh, nhưng em không rộng lượng đến mức để bạn trai đem người con gái khác đặt ở vị trí ưu tiên, quan trọng hơn… Anh thấy đấy, có lẽ anh cho rằng em hiền lành thì đúng là anh chưa hiểu hết về em rồi.”  …  “Tình cảm xem ra còn yếu mềm hơn cả căn nhà kia, cho nên càng cần chúng ta phải trân trọng, bảo vệ. Xán Xán, anh đã từng thất bại trong chuyện tình cảm, điều tồi tệ hơn là anh không biết tự kiểm điểm lại để trưởng thành, chín chắn hơn. Lúc gặp em, anh chỉ là một người đàn ông trầm lặng, em để ý đến anh khiến anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Sau khi ở cạnh bên em, anh mới biết bản thân mong muốn điều gì. Anh cũng đã nghi ngờ và không thể xác định liệu mình có phải là người mà em mong chờ hay không. Có lẽ, khi đem so sánh với những người cùng theo đuổi, em sẽ dễ dàng nhận ra nhược điểm của anh. Thế nhưng ít nhất anh cũng nên làm được đến mức không dễ dàng rời đi, không dễ dàng từ bỏ.”  *** Khi Vương Xán nhận được điện thoại của bạn trai cũ Hoàng Hiểu Thành là lúc cô vừa kết thúc buổi phỏng vấn, đang trên taxi trở về tòa soạn. Bình thường Vương Xán đều bắt xe bus, nhưng hôm nay thời tiết thật quá nóng bức. Cô nhìn ánh mặt trời chói chang rồi quyết định nên yêu làn da của mình một chút, không nên tiếc tiền quá làm gì. “Alo, Vương Xán à? Chào em, có nhận ra anh không?” Nhìn dòng số lạ, Vương Xán hoàn toàn không nhận ra ai, đành vờ hỏi: “Xin lỗi, chỗ tôi ồn quá, tôi không nghe rõ, xin hỏi ai đấy ạ?” Đầu dây bên kia nói tên, Vương Xán giật bắn mình. Người bạn trai cũ hai năm không hề liên lạc bỗng dưng gọi điện thoại tất nhiên không phải là chuyện bình thường. “Rất bất ngờ phải không?” Hoàng Hiểu Thành cười lớn nói: “Anh đến Hán Giang công tác. Công việc ngày hôm nay cũng xong rồi, anh chuẩn bị về Thượng Hải, từ giờ đến lúc máy bay cất cánh vẫn còn chút thời gian, tự nhiên anh rất muốn gặp em.” Vương Xán trầm ngâm. Cô không phải là người nhớ lâu thù dai. Khi tiễn anh đi cô đã hiểu hết, tất nhiên không đến mức hai năm sau chia tay mà vẫn canh cánh trong lòng. Cô không mong chờ anh gặp anh lần nữa, nhưng cũng không có lý do nào để từ chối cả. .... Mời các bạn đón đọc Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Nơi Ánh Đèn Rực Rỡ - Thanh Sam Lạc Thác
Cô gái Nhâm Nhiễm không đón nhận tình cảm của thanh mai trúc mã Kỳ Gia Tuấn, mà lại yêu Kỳ Gia Thông - anh cùng cha khác mẹ với Gia Tuấn. Kỳ Gia Thông là con riêng nên trưởng thành một cách độc lập, tính cách lãnh đạm, nhưng dần dần đã rung động trước sự dũng cảm, ngây thơ của Nhâm Nhiễm. Hai người cùng sống một cuộc sống xa rời mọi người, nương tựa vào nhau, nhưng cuối cùng Nhâm Nhiễm vẫn theo Kỳ Gia Tuấn đi du học ở Úc. Kỳ Gia Thông nhận ra anh không quên được Nhâm Nhiễm nên hai năm sau đã đến Úc thăm cô, nhưng vì hiểu lầm mà thất vọng trở về. Khi gặp lại nhau, Nhâm Nhiễm đã không còn là thiếu nữ ngây thơ ngày nào. Tình cảm từ đơn giản, rõ ràng trở nên phức tạp, người mà cô yêu sâu đậm năm xưa đã trở nên xa lạ, đột nhiên quay đầu lại, ánh đèn đã rực rỡ, ai là người mà bạn nguyện đợi chờ mãi mãi? *** Nhâm Nhiễm hết cách, biết rõ rằng không dễ gì xua đuổi được Trần Hoa, cô đành dọn dẹp chén bát rồi kéo một chiếc ghế ngồi đối diện anh, vào vai một kẻ nhếch nhác, ngán ngẩm trò chuyện. “Trần Tổng, có chuyện gì muốn nói?” Trần Hoa rút di động ra, nhấn một phím, âm thanh ầm ầm được phát ra. Nhâm Nhiễm ngơ ngác, những âm thanh có lẽ chẳng bao giờ có ý nghĩa đối với người khác nhưng khi vang vào tai cô, cô nhận ra nó ngay, đó là tiếng sóng đặc trưng ở Song Bình. Song Bình là một hòn đảo nhỏ tựa bồn địa, đất bốn bề cao trũng ở giữa. Hòn đảo chỉ có một bãi cát dài hẹp, chung quanh toàn những vách núi dựng đứng rất cao và nhấp nhô các hang động lớn nhỏ. Sóng biển ở đấy vỗ vào bờ, cuộn ra rồi dồn dập vỗ ngược trở lại, thoạt nghe thì như tiếng sét đang gầm rú, nhức nhối kinh người. Nhưng một khi đã quen, bạn có thể cảm nhận được tiết tấu của nó, hoàn toàn khác với tiếng sóng vỗ theo từng nhịp dịu dàng ở những nơi khác. Đã mấy năm, âm thanh này và cả con người đang trước mặt, vẫn luôn khuấy đảo lòng cô, bất kể đi đến một bãi biển nào, cô đều nhớ lại, so sánh… ... Mời các bạn đón đọc Nơi Ánh Đèn Rực Rỡ của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.