Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuối Con Đường Tình

Tôi luôn là kẻ lạc đường, lạc vào con đường chẳng còn anh nữa. Tôi phải đến tìm con đường nào, đi con đường nào? Nơi nào dẫn tôi đến trái tim anh Gặp nhau một lần trong đời, mưu sinh mưu ái" *** Xem xong quyển hồ sơ vụ án do thực tập sinh vừa trình lên, Lạc Thập Giai không che giấu được vẻ bực dọc nóng nảy lộ rõ trong ánh mắt. Đối với mấy cô thực tập sinh này, ngay cả việc nổi giận cũng cảm thấy lãng phí thời gian. Cô hết chịu nổi đành phải cho gọi cô thực tập ỏng ẹo kia lên. Cô nàng đến từ đại học luật hạng nhất của thành phố thành phố Thẩm Quyến, là sinh viên khóa dưới củaLạc Thập Giai, nghe nóithành tích học tập ở trường của cô nàng rất tốt, cũng bởi vậy Lạc Thập Giai mới bằng lòng thay phó giáo sư hướng dẫn cho con bé. Ngày nào cô ta đến chỗ làm cũng ăn mặc đẹp đẽ, tóc tai chải chuốt tỉ mỉ, trang điểm cẩn thận không tỳ vết, khoác trên mình bộ áo vest hàng hiệu, mang đôi giày cao gót tinh tế tôn lên vóc dáng kiều diễm quyến rũ, cũng khó trách vì sao ông chủ lại để ý đến cô nàng như vậy. Lạc Thập Giai ném quyển hồ sơ vụ án khiến cho cô bực bội nãy giờ về phía cô gái, trên mặt vẫn bình thản không lộ vẻ gì, thái độ chẳng nghiêm khắc, nhưng cô nàng kia hoảng sợ khi nhìn vào đôi mắt của cô. “Chị Lạc, tậphồ sơ vụ án này có vấn đề gì sao?” Lạc Thập Giai nhếch môi cười: “Hóa ra em cũng biết nó không ổn?” “Em. . . Không biết” Cô nàng khá luống cuống, “Xin hỏi. . . Nó bị sao vậy?” Lạc Thập Giai ngẩng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô nàng một lát, cuối cùng vẫn không nỡ lòng trách cứ, “Những luật sư mới vào ngành cần phải chú trọng đến việc chỉnh lý hồ sơ vụ án, Một bản hồ sơ vụ án hoàn chỉnh, thì phần mục lục hồ sơ vụ án là quan trọng nhất, một quyển hồ sơ vụ án nói ít cũng hơn mười trang, nói nhiều thì phải một trăm trang có khi lên đến một ngàn trang. Em đưa cho chị một quyển rối như mớ bòng bong thế này, em định để cho chị xem nó trong bao lâu? Chuyện gì em cũng có thể làm cớ sao chuyện này lại làm không xong?” Lạc Thập Giai thấy mắt cô nàng đỏ hoe, muốn chực khóc, nghĩ thầm, người nên khóc là cô mới phải chứ? Thầm thở dài một hơi, cô lại nói tiếp, “Hơn nữa, tuy rằng phần báo cáo kết án không cần chuẩn bị, thế nhưng chị yêu cầu em viết cũng là muốn tốt cho em thôi, đừng lười nữa, việc này chỉ nhằm nâng cao trình độ của em.” Tuy rằng năng lực của cô bé này còn kém thế nhưng thái độ ôn hòa khiêm tốn, cô nàng rụt rè đưa tay cầm quyển hồ sơ vụ án kia lên, miệng không ngừng nói lời xin lỗi với Lạc Thập Giai. Lúc này điện thoại của Lạc Thập Giai bỗng réo lên, cô cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, cau mày nói với thực tập sinh, “Sau này, bớt chuyển cho chị mấy vụ án tranh giành quyền nuôi con không đề cập đến tranh chấp tài sản, chị đã nói nhiều lần rồi, mấy vụ án chỉ kiếm được mấy ngàn đồng mà phiền phức dây dưa kéo dài đến cả nửa năm thế này, cứ chuyển thẳng cho luật sư, bên đó có lòng nhẫn nại chứ chị thì không.” Cô bé bị Lạc Thập Giai mắng cho một trận choáng váng muốn té xỉu, thấy bộ dáng nơm nớp lo sợ của cô nàng, Lạc Thập Giai buộc lòng vẫy vẫy tay ý bảo cô bé đi ra, “Ra ngoài đi.” Cánh cửa một lần nữa khép lại, Lạc Thập Giai mới bấm phím tiếp nhận cuộc điện thoại đang réo rắc in ỏi. Người ủy thác viên này tên Chu Tư Viện, ly hôn hai năm trước, khi ly hôn thì chỉ đòi tài sản, vứt quyền nuôi con lại cho người chồng trước. Trong điện thoại, giọng nói của cô vẫn õng ẹo như cũ, chất giọng mềm mại đặc trưng của chất giọng vùng Giang Nam. “. . .” “Hai năm trước, khi tôi mới ly hôn chỉ nghĩ mình thế nào cũng phải tái giá, như vậy không thể dẫn theo con cái được, cũng không nghĩ mình sẽ cần đến nó. Thế nhưng, người chồng hiện giờ của tôi vừa đi khám sức khỏe, bị chuẩn đoánvô sinh.” Người đàn bà này chẳng có ý muốn giấu diếm điều gì với luật sư đại diện của mình, “Chồng tôi bảo, chỉ cần tôi giành lại đứa con đó, ông ấy sẽ nuôi nó như con ruột, còn mua nhà cho tôi và con.” Bước vào ngành luật đã mấy năm, Lạc Thập Giai đã biết cách chấp nhận với những chuyện lộn xộn kiểu này cũng không đi đánh giá đạo đức mỗi người, cũng không có tư cách đi tuyên án ai đúng ai sai. Cô chỉ là người ủy thác tranh thủ quyền lợi lớn nhất cho thân chủ, chỉ vậy mà thôi. Lạc Thập Giai bình tĩnh hỏi, “Tình hình chồng cũ của cô hiện giờ thế nào?” “Nghe nói việc làm ăn của ông ấy gặp vấn đề, vừa xảy ra tai nạn gây chết rất nhiều người, còn phải bồi thường số tiền lớn.” “Ông ta tái hôn chưa?” Nói đến chồng trước, Chu Tư Viện lộ rõ ý thấy người gặp nguy, thừa cơ hãm hại, “Không có, ổng đang xui đến mức ấy, nào có ai thèm cưới.” Lạc Thập Giai ừ một tiếng: “Chuyện này cũng không khó lắm, cô lại là mẹ ruột của nó thì khả năng giành thắng lợi rất lớn. Chu Tư Viện nghe cô nói như vậy, giọng nói cũng vui sướng hơn nhiều, “Cám ơn cô, Luật sư Lạc, làm phiền cô quá, chỉ cần việc thành, tôi sẽ biếu ngoài cho cô thêm một vạn tệ nữa.” … Mới đầu, Lạc Thập Giai căn bản không tiếp những vụ án tố tụng dân sự liên quan đến tranh chấp tài sản, chẳng qua cô nóng lòng kiếm tiền mua nhà, cũng kiếm tiền kết hôn. Sau đó, mặc dù Lạc Thập Giai chán ghét, nhưng cô cũng tiếp nhận những vụ án lộn xộn kiểu này, bởi vì cô càng thiếu tiền hơn so với lúc trước, cô cần tiền mua lại căn hộ trước đây đã cùng bạn trai đặt mua để chuẩn bị kết hôn. Khi chia tay Trình Trì, Lạc Thập Giai cũng có một khoảng thời gian chán chường, thế nhưng là một người nghèo, ngay cả lúc chán chường nhất cũng không thể phóng túng, chỉ có thể vùi đầu vào công việc mà thôi. Hơn một tháng đi qua, Lạc Thập Giai cuối cùng cũng ngẩn đầu lên được. Lạc Thập Giai kéo ngăn kéo tủ lôi gói thuốc lá ra, đột nhiên nhớ tới mình đã cai thuốc rồi, đành nhét nó vào trong ngăn tủ. Bước thong thả đến phía trước cửa sổ, xuyên thấu qua cửa sổ sát đất được chà lau sạch sẽ nhìn sang tòa cao ốc văn phòng đối diện, và mấy toa cao ốc xung quanh hầu như đều có phong cảnh giống nhau, mặc kệ ngày sáng đêm tối đều bật đèn sáng choang, những người dân thành thị tất bật ghé vào đi ra. Nơi này là thành phố Thẩm Quyến, có người xuất phát ở đây, cũng có người vỡ mộng ở đây. Lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại quen thuộc. Người đối diện nhanh chóng nhận cuộc gọi, nhưng một hồi lâu vẫn không lên tiếng. Hơn một tháng chia tay, đây là lần đầu tiên Lạc Thập Giai chủ động gọi điện thoại cho Trình Trì. “Đồ của anh sao vẫn chưa dọn đi?” Lạc Thập Giai cố gắng giữ thanh âm của mình bình thản không mang theo chút tâm tình nào, cô sợ người nghe sẽ nhận ra vẻ yếu đuối của mình, giữa phụ nữ và siêu nhân, cô lựa chọn mình làm siêu nhân. “Giai giai, đừng như vậy.” Thanh âm của Trình Trì có chút khản, còn có chút hối hận, “Chúng ta không còn gì để nói sao?” Mắt Lạc Thập Giai nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ, cuối cùng cũng phì cười một tiếng, nói tiếp, “Còn chứ, nếu như anh bằng lòng chia chút chiết khấu cho em thì em đồng ý nói tiếp cùng anh.” “Em biết anh đang muốn nói chuyện gì.” “Em lại chẳng muốn biết.” Trình Trì bên đầu dây bên kia trầm mặc một hồi lâu mới cẩn thận lên tiếng, “Chúng ta không thể làm hòa với nhau sao?” Lạc Thập Giai lạnh lùng xì một tiếng, “Anh không biết xấu hổ nhưng em thì biết.” Người đàn ông trong điện thoại này chính là người Lạc Thập Giai yêu sáu năm, là người đàn ông đã từng từng thề non hẹn biển, ngay cả sao trời cũng phải leo lên hái xuống cho cô. Lạc Thập Giai nghĩ, nếu như không có mẹ anh ấy, thì chắc anh ấy chính là người cô yêu nhất cuộc đời này. Bên nhau suốt sáu năm, ở chung ba năm, thế nhưng chưa từng gặp mặt cha mẹ, Lạc Thập Giai là một người lạnh lùng, không gặp đối với cô mà nói ngược lại cũng là chuyện tốt. Cuối cùng năm nay đã mua được nhà, lại còn dư một khoảng tiền kha khá để kết hôn. Cha mẹ Trình Trì không ở thành phố Thẩm Quyến, thế nhưng cũng vì chuyện kết hôn mà bôn ba đến thành phố Thẩm Quyến này, Lần đầu tiên gặp mặt, mẹ của của Trình Trì tỏ vẻ cao ngạo đầy khí thế hơn nữa còn có ý muốn dọn đến thành phố Thẩm Quyến này cùng chung sống với họ. Lạc Thập Giai thẳng thắn cự tuyệt. Sau đó mẹ của anh ấy không chịu từ bỏ, cứ nấn ná mãi ở thành phố Thẩm Quyến không đi. Trình Trì là một đứa con có hiếu, yêu thương mẹ, khuyên mãi không được cũng thuận theo ý của mẹ. Nhưng Lạc Thập Giai lại không thể nhẫn, phòng mới còn chưa lắp thiết bị, mà căn hộ thuê lúc này lại quá nhỏ, thêm một người nữa sống chung thật sự quá ngột ngạt. Lạc Thập Giai chủ động đứng ra thu dọn hành lý cho mẹ mẫu thân của Trình Trì, khách khí hạ lệnh đuổi khách. Người phụ nữ kia bình thường luôn hùng hổ vênh mặt hất hàm sai khiến cô, thế mà khi trông thấy Lạc Thập Giai lôi hành lý ra khỏi nhà liền cháng váng đầu té xỉu. Có người nói bệnh cao huyết áp của bà phát tác. Lạc Thập Giai thế mới biết, nguyên lai bệnh cao huyết áp cần uống thuốc trường kỳ, mới giành được từng giây sống nhỏ nhoi. Người đàn ông luôn đối với Lạc Thập Giai dịu dàng như nước đứng giữa cuộc chiến mẹ và bạn gái đã không chút do dự chọn mẹ mình. Khi Lạc Thập Giai cầm sổ khám bệnh từ chỗ bác sĩ đến vạch trần lời nói dối của mẹ anh ta, anh ta lại tức giận đến mức môi run rẩy, giơ tay lên tát thẳng vào mặt cô một cái, còn làm trò trước mặt mọi người, xé bỏ quyển sổ khám bệnh đó. Lạc Thập Giai nghĩ, cái tát này đến rất đúng lúc, cuối cùng đã lôi cô ra khỏi suy nghĩ viễn vông không thực tế, đánh thức cô khỏi tình yêu mê muội. Những lời thề non hẹn biển chỉ như ánh trăng, nhìn thì lung linh tuyệt mỹ, đáng tiếc lại tan vỡ khi chạm vào. Không ai yêu mình cả đời, cha mẹ không thể, đàn ông càng không thể. Lạc Thập Giai là một luật sư luật sư miệng lưỡi sắc bén, nếu như cô vui có thể nâng người ta đến tận trời, còn nếu không vui cũng có thể lôi người ta từ trên trời đá xuống địa ngục. Đối mặt với những lời châm chọc không chút lưu tình nào của cô, tính tình vốn rất tốt của Trình Trì cuối cùng cuối cùng cũng bị bào mòn hết, Lạc Thập Giai luôn buông ra những lời tàn nhẫn độc ác, “Nếu anh chẳng còn mặt mũi nào để nói nữa, vậy chuyện tiền nong anh cũng nhanh chút, nếu như anh không thể hoàn trả lại đúng hạn cho em, anh có thể bán lại cho em quyền sở hữu nửa căn hộ.” Trình Trì lạnh lùng cười: “Lạc Thập Giai, giá bất động sản của khu phát triển đang tăng, anh sẽ đặt mua cho em, sẽ không làm em phải thất vọng.” . . . Người ta nói thành phố Thẩm Quyến dễ kiếm tiền, có lẽ thế, Lạc Thập Giai chỉ cần bỏ ra hơn hai tháng đã được đăng ký tham dự cuộc thi tư pháp, sau đó thực tập hai năm mới chánh thức treo biển hành nghề. Lăn lộn trong ngành luật mấy năm, mục tiêu của Lạc Thập Giai rất rõ ràng, chẳng phải vụ án doanh nghiệp thì cũng phải là vụ án dân sự có số tài sản nhất định. Nói chung, vụ nào có nhiều tiền thì làm, chỉ cần kiếm tiền, cô vắt hết óc cũng sẽ hoàn thành nó tốt nhất. Bốn năm, cuối cùng cô và Trình Trì cũng mua được một căn hộ trong thành phố tấc đất tấc vàng này. Hôm nay cũng vì duy trì căn hộ này, cô phải chi ra sáu mươi bốn vạn tệ, đem số tiền vốn dùng để chuẩn bị cho hôn lễ ra lắp đặt thiết bị, làm hết toàn bộ vẫn còn thiếu một trăm ngàn tệ. Một trăm ngàn tệ này đủ để khiến cô sầu não muốn chết rồi. Trong lúc khó khăn nhất, cô nhớ tới cuộc điện thoại cảnh sát gọi đến mấy hôm trước. Đó là một cảnh sát nói chất giọng địa phương đặc sệt, giọng nói rất nghiêm túc, “Chào đồng chí Lạc Thập Giai, tôi là cảnh sát thuộc thành phố Ngô Trung khu tự trị Ninh Hạ, ba cô hiện đã chết trong vụ tai nạn sập hầm mỏ, mời cô nhanh chóng đến khu tự trị Ninh Hạ phối hợp điều tra, và xử lý hậu sự.” Lúc đó Lạc Thập Giai đang bề bộn, cười nói: “Xin hỏi người ngài đang nhắc đến là vị cha thứ mấy của tôi vậy? cha tôi xảy ra chuyện cũng nhiều lắm đấy.” Cô cứ tưởng đây chỉ là một cuộc điện thoại lừa, bình thường vẫn hay nhận được mấy cuộc như vậy, không nhịn được cười cợt vài câu: “Chờ tôi kiểm tra một chút đã.” Đầu điện thoại kia vang lên vài tiếng lật giấy tờ, cuối cùng hỏi, “Xin hỏi, Lạc Đông Hải có phải là ba của cô không?” Khi Lạc Thập Giai nghe thấy cái tên này, ngây người sửng sốt trong chốc lát, quá xa lạ lại quá quen thuộc. Một hồi lâu sau, cô mới tìm lại được giọng nói của mình, kéo dài tiếng ồ hồi lâu mới nói, “Là ông ấy à!” . . Lạc Thập Giai báo lên văn phòng luân sư xin nghỉ phép hai tuần. Ngay cả lúc chia tay, Lạc Thập Giai cũng chưa từng xin nghỉ phép nhiều như thế, điều bất thường này đã khiến các đồng nghiệp vốn chẳng mấy khi chung đụng với nhau cũng phải tụ năm tụ ba, ké đầu đề vai bàn luận xem rốt cuộc Lạc Thập Giai đang gặp phải chuyện gì. Thầy hướng dẫn của Lạc Thập Giai là luật sư Hứa Văn cau mày ngồi trên ghế sa lon trong phòng làm việc của cô, lẳng lặng nhìn cô thu thập tài liệu, hồi lâu mới nói, “Em phải đi khu tự trị Ninh Hạ thật sao?” Lạc Thập Giai một lòng chỉ muốn kiếm được một trăm ngàn tệ, có lúc cảm thấy chuyện ông ta sống hay chết cũng chẳng có gì quan trọng, dù sao chết cũng tốt hơn sống. Đối với người nâng đỡ mình, Lạc Thập Giai vẫn khách khí đáp, “Lần này không đi không được!” Hứa Văn không yên tâm hỏi: “Một mình em lái xe đi? em có rành đường khu tự trị Ninh Hạ không?” “Cũng tạm.” Lạc Thập Giai chỉ một mực chú ý mấyxấp hồ sơ đang thu dọn, đôi mắt đẹp thông minh chớp chớp, thanh âm trong trẻo cất tiếng hát, “Mùa hè tĩnh mịch, sao giăng đầy trời…’ bài hát này miêu tả nơi đó mà, phải không?”   Mời các bạn đón đọc Cuối Con Đường Tình của tác giả Ngải Tiểu Đồ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu (Đằng La Vi Chi)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu PDF của tác giả Đằng La Vi Chi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Thịt Không Vui (Tát Không Không)
Đây là một truyện thấp kém, một truyện phức tạp, một truyện không có đạo đức, một truyện thú vị tách biệt khỏi hàng ngũ văn chương cao cấp, một truyện vô ích cho nhân dân. Hãy cẩn thận nếu nhảy vào. NP, máu chó, sét đánh, nhảy hố nhớ cẩn thận.***Năm nào đó tháng nào đó ngày nào đó, 14 giờ 23 phút 56 giây chiều nào đó, trong một căn phòng khách sạn rộng tổng cộng 11 mét vuông, trên đầu giường có 2 cái tủ, bên trái hai cái tủ đầu giường có 3 đóa tường vi, số lượng mỗi đóa hoa lần lượt là 32, 35, 38. Bên phải tủ đầu giường có 4 cái áo mưa, trong đó 3 cái chỉ còn vỏ, trên vỏ có tổng cộng 17 chữ cái tiếng Anh cùng 9 chữ cái tiếng Trung. Trên sàn nhà trải tấm thảm dệt trong 17 giờ 12 phút 8 giây, trên thảm lại có 8 thứ quần áo vất lung tung, theo thứ tự thì đầu tiên là nội y ren cỡ 36D màu đỏ thẫm của nữ, quần lót ren màu đen trong suốt 2.5 tệ, áo ngực màu tím nhạt 8 tệ, quần đùi vàng nhạt 10 tệ, quần sịp xẻ đôi của đàn ông, áo trong nhuộm 24 loại màu sắc Hawaii, cái quần đùi có 5 chấm đen đỏ thẫm. Bên cạnh đống quần áo là cái giường lớn có thể mua bằng 78 tệ theo giá thị trường cũ, dài 2 mét, rộng 1.8 mét, nệm lò xo có 6 cái đã mất đi sự co dãn. Trên giường có 1 đôi nam nữ. Bốn cánh tay, 4 cái chân, 2 đầu lưỡi, còn có 1 bộ phận không thuần khiết khác của bọn họ đang giao quấn lấy nhau. Bộ phận không thuần khiết kia có bọc 3 lớp áo mưa, nhưng mà trong quá trình điên cuồng, nòng nọc con của người đàn ông vẫn đào thoát khỏi nhà giam vững chắc nhất, trong đó có một con nhanh nhất, thành công chui vào một quả ~ trứng của người đàn bà, hạ cánh, bắt đầu trưởng thành. 7 tháng sau, tôi sinh ra. Một năm sau nữa, cha già của tôi chết. Ông ấy là thành viên của một bang phái xã hội đen - bang Thanh Nghĩa Tiểu Trường, công việc bình thường chính là thu phí bảo hộ trong địa bàn quản lý, kéo bè kéo lũ đánh nhau, bắt cóc con nít linh tinh. Tìm mua: Không Thịt Không Vui TiKi Lazada Shopee Vào ngày sinh nhật tròn một tuổi của tôi, buổi tối hôm đó ông ấy tăng ca -- giúp đại ca thanh trừng bang phái khác. Truyền thuyết kể rằng, đêm đó gió mát trăng thanh, tại một góc phố âm u hạng nhất có một cái bóng tỏa ánh sáng lờ mờ ra xung quanh, hai bên người ngựa xông về phía đối phương, cầm đao chém giết. Ngay lúc mấu chốt, công nhận đoạn đường đang thi công phía trước không cẩn thận làm đứt dây điện, làm góc phố nhất thời lâm vào bóng đêm. Mọi động tác đều ngừng lại, bốn phía lặng ngắt như tờ. Lúc này, một ông chú của bang đối phương lôi đèn pin ra, màu vàng chiếu sáng bộ mặt thánh nhân của ông ta. Ông ta dùng giọng trìu mến nói với những con sơn dương đang cần cứu vớt phía đối diện: "Đừng sợ, chỗ tôi đây có ánh sáng!" Một giây đó, ông chú này cảm thấy trên đầu mình chính là cái vòng phát sáng, có thể giả mạo thành Jesus rồi. Đáng tiếc, cho dù có thật sự là chú Jesus thì cũng bị đóng đinh trên giá chữ thập, bị tội đồ giết chết. Lúc ông chú giả mạo Jesus nói xong, giây tiếp theo, vô số đao kiếm phi thẳng tới chỗ ông ta, thành công tiễn ổng đến chỗ Mạnh Bà Ngự Tỷ [1] nói chuyện yêu đương. Nói, bản thân muốn trở thành mục tiêu, không chém ông ta còn chém ai? Chém ông ta xong, hai bên cũng lao vào chém giết đến đỏ cả mắt, mặc kệ là địch hay đồng bọn, cứ đụng được là chém. Nửa giờ sau, bang Thanh Nghĩa kéo đến hỗ trợ, mở đèn xe lên nhìn một cái, cha già của tôi đã ngã xuống trong vũng máu. Mà máu, đều từ mông chảy ra -- có người dùng dao chọc trúng bộ phận kia của ông ấy. Nghe nói, câu di ngôn cuối cùng của ông ấy là: "Ai con mẹ nó động đến hoa cúc của ông đây!!!" Sau khi cha già đi, mẹ già lại rất vui vẻ, bởi vì bang phái nể mặt tôi, cho bà ấy một khoản tiền không ít. Mẹ già lúc ấy mới 18, bộ dạng xinh đẹp, người theo đuổi rất đông. Điều không ngờ là, lại lọt vào mắt xanh của Lão Tam bang phái đó. Không ngờ nữa là, Lão Tam kia là người ăn trong bát, nhìn trong nồi, thì ra phía sau còn có một cô bạn gái rất dũng mãnh. Có ngày ở trong toilet một quán bar, mẹ tôi bị cô bạn gái dũng mãnh kia dẫn đám chị em chân tay vây quanh, cũng lôi dao ra nói muốn cắt khuôn mặt xinh đẹp của bà. Mẹ già xem như có vài đứa con, vài lá gan, liền đem dao đâm thẳng vào ngực bạn gái dũng mãnh, làm thủng túi nước muối của người ta. Vì thế, bộ ngực bạn gái dũng mãnh giống như bóng bay bị xì hơi, dần dần xẹp xuống.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thịt Không Vui PDF của tác giả Tát Không Không nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Thể Thiếu Em (Nhân Hải Trung)
Không Thể Thiếu Em kể về một câu chuyện tình chân thật, gần gũi với đời thực nhưng không hề thiếu phần lãng mạn và bay bổng. Đổng Tri Vy không phải là Lọ Lem, dù rằng gia cảnh nghèo khó, địa vị bình thường, ngoại hình mờ nhạt. Vì cô thực tế, lý trí và sống nghiêm túc, luôn tự lực cánh sinh, không bao giờ dựa dẫm vào người khác hay chờ mong vận may từ trên trời rơi xuống. Tri Vy luôn phân định rạch ròi ranh giới giữa lãnh đạo và nhân viên trước một người chủ hào hoa phong nhã như Viên Cảnh Thụy. Cô như một hạt olive, luôn che giấu vị ngọt ngào dưới lớp vỏ cứng rắn, nếu không cắn vỡ vỏ thì sẽ chẳng ai cảm nhận được. Và Viên Cảnh Thụy cũng không phải là hoàng tử, mặc dù anh đang đứng trên đỉnh cao danh vọng - ông chủ tập đoàn Thành Phương; tiền tài, quyền lực, ngoại hình….tất cả đều có đủ. Anh có một tuổi thơ khốn khó, phải vất vả gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, luôn dùng nụ cười để giữ khoảng cách với người khác. Đổng Tri Vy xuất hiện bên đời anh với tư cách thư ký, như một ly nước ấm, giản dị nhưng thiết yếu, ban đầu anh không quá chú ý đến cô, dần dần lại cảm thấy không thể rời xa cô được. Thế nhưng quá khứ bí ẩn, địa vị cao vời và những mối nguy hiểm luôn luôn kề cận bên anh khiến Tri Vy thấy e sợ, không dám đón nhận tấm chân tình ấy. Thoát khỏi lối mòn motip “Lọ Lem - Hoàng tử” và tình yêu văn phòng thông thường, Không thể thiếu em như một bản nhạc R&B có đủ cao trào, nồng nàn và sâu lắng, vừa hiện thực mà vẫn đầy ắp mộng mơ. “Luôn có một người khiến bạn không thể buông tay, luôn có một người đủ sức níu giữ bạn ở lại”, hạnh phúc là khi ta tìm được người đó ở giữa cuộc đời này.Tác Giả Nhân Hải Trung: Nhân Hải Trung là cô gái thành phố bình thường. Nguyện ý dùng cây bút trong tay để vẽ lên những con sóng nhỏ xô dạt trên sông lớn, biến thành những dòng văn thơ chia sẻ với mọi người. Thích nhất là những tiểu thuyết có thể khiến bản thân cảm động tới rơi nước mắt, tất cả thời gian nhàn rỗi đều dành để đọc sách. Lười biếng như chú mèo, ước mơ lớn nhất trong đời đó là có thể tìm được một nhân vật nam chính như ngòi bút của mình đã viết. Thế nhưng trong lòng hiểu rõ rằng đó chỉ là giấc mộng, vì thế dù có lười thế nào chăng nữa thì ngày ngày đều phải cố gắng không biết mệtDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nhân Hải Trung":Không Thể Thiếu EmLưu Bạch, Anh Yêu EmNhật Ký Chạy Trốn Tình YêuNhật Ký Lấy ChồngNữ Hoàng Và Kẻ CướpTôi Và Bạn Trai Kinh TếĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Thiếu Em PDF của tác giả Nhân Hải Trung nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Thể Ngừng Yêu Em (Mạch Ngôn Xuyên)
Mọi chuyện bắt đầu từ một hiểu lầm vô cùng đáng yêu. Ứng Trì và Ứng Hoan vốn là hai chị em, nhưng vì diện mạo không giống nhau, khoảng cách tuổi tác lại gần, khiến không ít người nhầm lẫn mối quan hệ giữa bọn họ. Vừa vặn, Từ Kính Dư cũng là một trong số đó. Lần đầu tiên họ gặp nhau, chính là trên quyền đài. Bởi vì Ứng Trì thi đấu quyền anh ngầm để kiếm tiền chữa bệnh cho ba, còn Ứng Hoan đi theo để chăm sóc cậu. Sau này có một lần, Ứng Hoan đã hỏi Từ Kính Dư thích cô từ khi nào? Anh nói, cũng có thể xem như là “nhất kiến chung tình” đi. Nếu như không hiểu lầm quan hệ của hai chị em, anh xác định, chính là đã yêu em ngay từ giây phút ấy. Chính Từ Kính Dư cũng không thể nào ngờ được, ấn tượng về cô gái nhỏ trắng tinh xinh đẹp, khi mỉm cười lại lộ ra răng nanh nho nhỏ lại có thể khắc sâu trong tâm trí anh đến vậy. Đến nỗi, những lần gặp sau này, chỉ cần nhìn thoáng qua, anh đều có thể nhận ra ngay cô gái đáng yêu ấy. Thế nhưng anh lại không biết, thật ra ấn tượng của anh để lại trong lòng Ứng Hoan, cũng rất đặc biệt. Cô bị chứng mù mặt, nếu như không phải gặp nhiều lần hoặc là quá ấn tượng, cô sẽ không thể nhớ. Ấy vậy mà, cô lại có thể nhận ra anh, mọi lúc, mọi nơi. Nói là có duyên, chi bằng thừa nhận một câu, hai người đã tự hấp dẫn nhau ngay từ ánh mắt đầu tiên. Nói đến duyên phận, thực ra cũng không sai. Bởi vì sau trận đấu bất ngờ đêm hôm ấy, mới phát sinh ra những chuyện sau này. Đó là việc Ứng Trì được mời tham gia câu lạc bộ quyền anh, Ứng Hoan cũng được làm “bác sĩ thực tập” tại đây. Mà vừa lúc, Từ Kính Dư lại là thành viên chủ chốt của câu lạc bộ này. Hơn nữa, họ lại học cùng một trường đại học. Tìm mua: Không Thể Ngừng Yêu Em TiKi Lazada Shopee Ngày ngày gặp gỡ, chăm sóc vết thương, cùng ăn cơm, cùng luyện tập. Từ một đốm lửa nhỏ le lói trong lòng, theo thời gian đã dần dần cháy bùng lên trong lòng Từ Kính Dư. Mỗi ngày đều nhìn thấy cô gái nhỏ ngoan hiền dịu dàng, hoàn cảnh gia đình cũng không khiến cô chùn bước nản lòng, cứ như vậy, cô nhẹ nhàng bước vào tim anh. Từ Kính Dư luyện quyền anh theo thế tấn công, cho nên đối với chuyện tình cảm cũng luôn muốn là người chủ động. Có nên nói, chính nhờ điểm đặc trưng về tính cách này mà Ứng Hoan lại vô tình trở thành người phù hợp với anh không? Bởi vì, ngoại hình xuất sắc của Từ Kính Dư đã thu hút không biết bao nhiêu tâm hồn thiếu nữ, rất nhiều người trong đó mạnh dạn theo đuổi anh nhưng đều bị cự tuyệt. Ngược lại, cô gái nhỏ rụt rè, EQ chậm lụt này lại khiến anh không thể nào ngừng lại được. Cuối cùng, không nhịn được nữa, đành phải ra tay thôi. “Nếu tôi thắng, làm bạn gái tôi nhé?” “Nếu thua thì sao?” “Tiếp tục theo đuổi.” Trực tiếp như vậy, rõ ràng như vậy, đấm một quyền thật mạnh vào trái tim Ứng Hoan, khiến nó đập liên hồi mỗi khi nhìn thấy anh. Nhưng mà cô gái nhỏ vẫn là cô gái nhỏ, tâm tình đã rõ vẫn không dám đáp lại. Chỉ bởi vì cái niềng răng! Đúng đấy ạ, chính là cái niềng răng đã làm hao tốn bao nhiêu thời gian và công sức của anh Từ. Vì Ứng Hoan sợ rằng, nhận lời yêu đương thì trước sau phải đến giai đoạn kia kia. Mà cô hoàn toàn không muốn, ấn tượng về nụ hôn đầu tiên lại là một cái miệng máu me be bét. Mà sự thật cũng chứng minh, anh Từ thật sự bị cái niềng răng làm chảy máu miệng. Có điều, trong sự hoảng hốt tột cùng của cô gái nhỏ trong lòng, Từ Kinh Dư lại cảm thấy, so với tất cả những lần bị chảy máu miệng khi thi đấu, thì lần này anh thấy ngọt ngào nhất. Cuối cùng anh cũng hiểu tâm tư cô gái nhỏ, thế nên anh mới về bảo với mẹ, cũng chính là nha sĩ đã niềng răng cho Ứng Hoan. “Mẹ, tháo niềng răng cho cô ấy đi.” “Tại sao?” “Vướng miệng.” Người mẹ ôn hòa đáng kính của anh, chỉ có thể thở dài mà mắng một câu: “tiểu súc sinh!” Chính là như vậy đấy. Một câu chuyện ngọt ngào cùng với những cung bậc cảm xúc mới lạ. Một Từ Kinh Dư bất khả chiến bại đẹp trai bá đạo dần dần thu phục bác sĩ nhỏ Ứng Hoan dịu dàng quật cường, nâng niu trong vòng tay mạnh mẽ của mình. “Anh muốn em làm gì?” “Thích anh hơn một chút, ỷ lại vào anh hơn một chút. Để anh cảm thấy cũng có lúc em cần đến anh.”Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Mạch Ngôn Xuyên":Anh Đến Cùng Rạng ĐôngKhông Thể Ngừng Yêu EmNam Thần Kêu NgạoQuả Ngọt Năm ThángTiến Về Phía NhauYêu Không Chậm TrễHết Thảy Mộng Đẹp Đều Dành Cho EmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Ngừng Yêu Em PDF của tác giả Mạch Ngôn Xuyên nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.