Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuộc Sống Mỹ Vị Của Tiểu Nương Tử

Ở hai thế giới nàng cùng gả cho một người. Một đời trước, Hướng Vân Hoan còn chưa vào cửa đã thành quả phụ, đời này sau khi trùng sinh nàng được Tống Trường Bình sủng vô cùng nhưng hắn cũng rất kỳ lạ. Nàng Hướng Vân Hoan cảm thấy hạnh phúc nhưng cũng có nét sợ hãi. Thực ra đây là chuyện xưa của đôi phu thê vật hi sinh tương ái tương sát (yêu nhau giết nhau), có tình yêu, có mỹ thực (thức ăn ngon), ấm áp lại cẩu huyết. *** #Review CUỘC SỐNG MỸ VỊ CỦA TIỂU NƯƠNG TỬ Tác giả: Ngư Mông Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, gia đấu, mỹ thực, sủng, HE Độ dài: 87 chương Tình trạng: Hoàn edit __________ Hướng Vân Hoan sinh ra trong một gia đình thương nhân giàu có, cha mẹ yêu thương, cuộc sống vô ưu lo. Đáng tiếc, hạnh phúc ấy kéo dài không bao lâu thì cha nàng sau một chuyến đi xa, lúc trở về mang theo một người phụ nữ và một đứa con riêng. Mẹ Hướng Vân Hoan đau lòng, bệnh mà chết, bỏ lại đứa con gái nhỏ cùng người chồng bội bạc. Từ đó, Hướng Vân Hoan do không có ai chỉ dẫn mà bị mẹ kế nuông chiều, trở thành một tiểu thư kiêu căng nóng nảy, thích gì làm nấy. Trong khi người chị gái cùng cha khác mẹ Hướng Vân Cẩm lớn lên thành một cô gái xinh đẹp dịu dàng, tiếng lành vang xa. Hướng Vân Hoan ngốc nghếch bị mẹ kế và chị gái “ghẻ” lừa, một mặt đối tốt với nàng, mặt khác lại chơi xấu sau lưng. Họ cho Ôn Ngọc Lương, biểu ca của Vân Cẩm đến nhà họ Hướng, dùng vẻ thư sinh đa tình quyến rũ Vân Hoan, để nàng mất cảnh giác. Hai mẹ con hợp tác “thay mận đổi đào”, gài bẫy Hướng Vân Hoan thế thân Hướng Vân Cẩm gả cho Tống thiếu gia – một người bệnh quanh năm nằm liệt giường. Vân Hoan chưa bái đường xong thì Tống thiếu gia đã ngã bệnh chết, nàng trở thành người xui xẻo, mệnh khắc chồng, bị đuổi khỏi nhà họ Tống. Cùng lúc cha của Vân Hoan bị loạn dân giết trên đường đi buôn. Hai mẹ con Hướng Vân Cẩm chiếm đoạt toàn bộ gia sản nhà họ Hướng, còn đuổi Vân Hoan ra đường. Từ đó là chuỗi ngày ngậm đắng nuốt cay của Vân Hoan. Nàng từ một người có tất cả trở thành không gì cả, bị lừa mất trái tim, mất người thân, mất cả tiền bạc. Từ một tiểu thư được chiều chuộng Hướng Vân Hoan phải lăn lê dưới đáy xã hội, làm đủ mọi nghề, hi vọng có một ngày giành lại sản nghiệp của gia đình và trả thù những người đã hãm hại mình. Cuối cùng thì Hướng Vân Hoan một ngày nào đó cũng đã hoàn thành sự nghiệp trả thù vĩ đại, nhưng câu chuyện của chúng ta lại không bắt đầu từ đó, hehe, xin lỗi các bạn đọc thân yêu. Câu chuyện hôm nay bắt đầu từ một ngày đẹp trời, Vân Hoan tỉnh lại, thấy mình đã quay ngược thời gian, trở lại khi còn là một tiểu thư nóng nảy tuỳ hứng, khi mà cha vẫn sống, nhà vẫn còn, người vẫn chưa bị lừa đi mất. Nàng vừa xúc động vừa hạnh phúc, vì cuối cùng cũng có cơ hội làm lại từ đầu. Nhưng mà tình cảnh của nàng hiện tại cũng không khá khẩm gì mấy, vì vừa tỉnh lại đã phát hiện mình bị chuốc thuốc mê nằm trên giường, còn ở phòng trong đôi nam nữ chị gái hờ và thư sinh thả thính tự do Ôn Ngọc Lương đang “vận động” kịch liệt, rung cả ván giường. Ngay lập tức Vân Hoan quyết định công cuộc trả thù được khởi động từ đây. Nàng âm thầm ra ngoài, gọi người tới “kinh động” hai nhân vật trong phòng, tạo ra scandal trạch đấu đầu tiên. Kể từ ngày đó, hai mẹ con Hướng Vân Cẩm cảm thấy có gì đó rất sai ở đây, Hướng Vân Hoan điêu ngoa tuỳ tiện ngày nào đã biến mất. Không, phải là cái tính tuỳ tiện thì vẫn còn, nhưng lại “tuỳ tiện” rất thông minh và khôn khéo, lặng im không tiếng động giành lại Phong niên thực phủ - tửu lâu kinh doanh có lãi bậc nhất nhà họ Hướng từ trong tay hai mẹ con. Đang lúc Hướng Vân Hoan mải mê gia đấu đến ngươi chết ta sống, vận dụng hết 36 kế binh thư ám toán, thì một nhân vật đặc biệt đã xuất hiện, làm thay đổi cục diện cuộc chơi. Đó chính là Tống thiếu gia – chồng hụt kiếp trước của Vân Hoan, người cả năm ốm yếu nằm trên giường bệnh. Ngay từ ngày đầu gặp nhau, Vân Hoan đã nhận ra, lời đồn trên phố quả nhiên không thể tin. Tống thiếu gia chỉ hơi “mỏng manh” chứ tuyệt không hề “sắp chết”, lại còn phong lưu tiêu sái, toả ánh hào quang nam chính ngời ngời. Tống Trường Bình cũng nhận ra, lời đồn quả là thất thiệt, vị Hướng tiểu thư này có hơi “mạnh mẽ” nhưng lại rất đáng yêu, hắn thích. Nàng lại có một tay nghề nấu ăn rất ngon, sau này không lo chết đói. Vì vậy hắn dùng mọi cách chiếm lấy người đẹp về tay, làm nên một hồi phong ba bão táp ở Tống phủ. Vân Hoan đến tận lúc ngồi lên kiệu hoa cũng không biết mình đã bị một tay “chồng chưa cưới” sắp đặt tất cả. Tống Trường Bình từ khi cưới được Vân Hoan bắt đầu sủng nàng lên trời. Vì thân phận đặc thù ốm yếu của Trường Bình mà trách nhiệm làm dâu của Vân Hoan, kính trà dâng nước gì đó, tất cả đều được dẹp hết, chăm sóc cho chồng là trên hết. Sống chung với nhau, Vân Hoan cũng dần khám phá ra những bí mật động trời của nhà họ Tống, lí do Trường Bình mắc bệnh mãi không khỏi. Cùng với nhau, đôi vợ chồng trẻ mạnh mẽ gạt bỏ hết chướng ngại vật, trả thù từng người đã gây đau khổ cho mình, sống hạnh phúc đến mãi mãi về sau. Truyện đáng yêu vì ngoài tình cảm nam nữ ra thì toàn là đồ ăn ngon, ba nghìn chín trăm loại món ăn từ chiên xào hấp nấu đến uống cái gì, tráng miệng cái gì, đều được miêu tả chi tiết đến mức vừa đọc vừa chảy nước dãi vì đói. Phần gia đấu từ sau khi anh chị về chung một nhà có phần kém hấp dẫn hơn một chút. Nhưng những tình huống đầu truyện mở ra thì cuối truyện cũng đều giải quyết hết. “Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử” đúng như cái tên của nó, không quá chú trọng trả thù, mỹ thực mới là trên hết. Hãy đọc và cảm nhận nhé các bạn, nhưng đừng có đọc ban đêm kẻo đói chết đấy. ____________ Review by #Huyên Tần Bìa: #Họa Gian Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Nàng kia mặc một bộ giá y đỏ rực, trên gương mặt trang điểm tinh xảo cũng bị nước mắt làm trôi, trên trán từng giọt mồ hôi thay nhau rơi xuống, nữ tử hoàn toàn không có không khí vui mừng khi xuất giá, nhưng nàng không quan tâm, cong đầu gối, gần như khẩn cầu nói với nam tử mặc hoa phục trước mắt: “Ngọc Lang, chàng đáp ứng muốn cưới ta, nhưng vì sao ta lại ở đây? Ngọc Lang...”  Bộ dáng của nàng hèn mọn như vậy, hèn mọn đến gần như phải quỳ trên mặt đất, nhưng đổi lấy cũng chỉ là bóng lưng kiên quyết của nam tử.  Trái tim nữ tử từng chút chìm xuống, bên ngoài hạt mưa tí tách rơi xuống, một tia chớp xẹt qua chiếu vào gương mặt loang lổ nước mắt của nàng, có vẻ phá lệ dữ tợn. Cuối cùng nàng ngã xuống trên mặt đất, thấp giọng nỉ non nói: “Chàng đáp ứng muốn cả đời đối tốt với ta, Ôn Ngọc Lương, sao chàng có thể đối đãi với ta như vậy?”  Người đưa lưng về phía nàng cuối cùng cũng quay đầu lại: “Hoan nhi, nàng tội gì phải như thế? Tống phủ này vẫn là thế gia vọng tộc, nếu nàng gả vào thành Thiếu phu nhân Tống phủ, còn tốt hơn mấy trăm lần so với đi theo ta! Ta, ta đây cũng là thật sự suy nghĩ cho nàng!”  “Tống phủ?” Thân mình nữ tử mềm nhũn, trên mặt treo lên một nụ cười thảm, “Tống phủ... Hóa ra ngày ấy ta không nhìn lầm, chàng thật sự cùng Hướng Vân Cẩm dây dưa chung một chỗ! Hướng Vân Cẩm, Hướng Vân Cẩm, ha ha ha...”  Nước mắt ngang dọc, nàng ngẩng đầu cười thảm mấy tiếng, cuối cùng yên lặng lau khô lệ: “Hóa ra các ngươi sớm đã nghĩ tốt, hôm nay phải gả chính là ta. Tống phủ, ha ha ha, Tống phủ? Ôn Ngọc Lương, ngươi không có lương tâm, ngươi muốn ta thay tỷ tỷ gả cho tỷ phu sao? Ha ha ha...”  Tiếng cười của nữ tử thê lương như tiếng khóc của lệ quỷ, mấy câu cuối cùng, nữ tử cũng là nghiến răng nghiến lợi, căm giận nói: “Trách ta cả đời kiêu căng, cuối cùng, cũng bị hủy trong tay tiện nhân! Ta không cam lòng, không cam lòng!”  Trên má có một dòng nước nóng, theo khóe mắt chậm rãi chảy qua lỗ tai.  Hướng Vân Hoan nghi ngờ bản thân mình đang làm ác mộng, đang muốn xoay người để bản thân thoát khỏi bóng đè, nhưng nàng phát hiện tay chân của mình đều mất khí lực, nàng dùng hết toàn lực cố gắng mở mắt ra.  Bên ngoài giọt mưa tí tách rơi xuống, cùng tiếng mưa rơi trong mộng nối thành một khung cảnh, Hướng Vân Hoan không tự chủ được rùng mình một cái, trong nháy mắt có chút choáng váng khiến nàng cảm thấy không khỏe, nàng nhịn không được lật người, quay ra cạnh giường nôn khan hai tiếng, đến khi đứng dậy, lúc cảm thấy không đúng thì nam tử trong ác mộng truyền đến một tiếng mừng rỡ: “Cẩm Nhi!”  “Ngọc Lang.” Ngoài cửa sổ vang lên tiếng trả lời, tuy mang theo chút nghẹn ngào cùng kích động, nhưng cuối cùng vẫn là tê dại khiến trên người Hướng Vân Hoan cũng nổi lên một tầng da gà, “Ngọc Lang, nếu để ta gả cho bệnh lao Tống gia kia, ta chết cùng không sợ, ta chỉ sợ ta phụ chàng.”  Nàng kia chắc là giả vờ rơi hai giọt nước mắt, nhưng cũng khiến nam tử kia thổn thức một phen, tiếng hít thở nhợt nhạt của hai người thật sâu truyền vào trong tai Hướng Vân Hoan, làm trong lòng Hướng Vân Hoan không khỏi cảm thấy ghê tởm, cúi đầu lại thêm một trận nôn khan.  Đợi đến khi thần trí Hướng Vân Hoan dần dần thanh tỉnh, trong lòng trào lên một cỗ bi thương, tiếp theo là không tiếng động cười cười.  Sống lại.... Nàng sống lại vào ngày bọn họ tính kế nàng.  Ngày ấy, mưa cũng lớn như vậy, nàng ở nhà sốt ruột, còn tưởng chỉ sợ bỏ lỡ cuộc hẹn với Ôn Ngọc Lương.  Khi đó, Hướng Vân Cẩm đến nói như thế nào nhỉ?  “Hoan nhi, ta là tỷ tỷ ruột của muội, tự nhiên nên vì muội suy nghĩ.”  Đáng tiếc ngày đó, nàng còn đối với Hướng Vân Cẩm thiên ân vạn tạ, nhưng đến cùng tất cả đều là nàng ta đã tính kế tốt. Giả ý giúp nàng giấu diếm phu nhân, dẫn nàng ra cửa, cuối cùng đánh mê nàng, cho Hướng Vân Cẩm và Ôn Ngọc Lương có cơ hội trù tính.  Nàng lúc đó thật khờ, khi tỉnh lại, Hướng Vân Cẩm nói thân mình nàng không tốt, chỉ ngất đi thôi.  Nàng còn tin!”  Buồn cười, thật buồn cười.  Hướng Vân Hoan chống tay lên cửa, đầu ngón tay đã sớm trở nên trắng bệch.  Sau một lúc lâu, nàng nghe thấy Hướng Vân Cẩm khẽ nói một tiếng, gắt giọng: “Ngọc Lang, sao chàng nóng vội vậy.”  “Cẩm Nhi, ta nhớ nàng rồi...” Giọng của nam tử hơi khàn khàn, sau khi hít một hơi thật sâu, mới trầm trầm nói: “Chỗ cô...”  “Chàng giúp ta việc lớn như vậy, mẫu thân cảm kích còn không kịp. Nếu chuyện này có thể thành, ta tự nhiên là của chàng.”  “Vậy thì được. Chính là...” Nam tử ngừng lại một chút, chần chờ nói: “Hôm nay ta ở trên đường nghe người ta nói, bệnh lao tử Tống gia kia chỉ còn sống được mấy ngày nữa thôi hả?”  “Sao? Chàng luyến tiếc?” Giọng của nữ tử mới vừa rồi còn hờn dỗi lập tức chuyển sang sắc bén, “Nàng một lòng gửi gắm cho chàng, chàng cũng giao phó thật tình hay sao? Ngọc Lang, không phải là chàng cùng nàng ta diễn giả thành thật đấy chứ? Được được, nếu chàng không đành lòng, chàng để ta gả cho bệnh lao tử kia, để ngày mai ta lập tức trở thành quả phụ!”  “Không không không...” Nam tử kia còn muốn giải thích, nữ tử tăng thêm giọng điệu, nhéo cổ họng vờ nức nở nói: “Chàng nhẫn tâm, ta liền xong rồi... Quy củ ở Ung Châu không phải là chàng không biết.... Trước đó vài ngày ta còn nghe nói, quả phụ Trương gia muốn tái giá, rốt cuộc ngay cả mạng đều bị đánh ra ngoài, cuối cùng tái giá không thành, lại rơi vào tội danh bẩn thỉu ‘không ở yên trong nhà’, Trưởng tộc Trương gia dưới cơn giận dữ, dẫn người trong tộc tươi sống đánh chết nàng ta! Tống gia gia phong nghiêm cẩn, nếu ta gả vào, cả đời này đừng nghĩ tái giá cho chàng... Ngọc Lang, sao chàng nhẫn tâm như thế!”  Mấy chữ cuối cùng thật sự là đầy nhịp điệu, nhưng Hướng Vân Hoan thật muốn tát nàng ta một cái.  Đúng, kiếp trước Hướng Vân Cẩm quả thật không thành quả phụ, nhưng Hướng Vân Hoan nàng chân trước vừa vào Tống phủ, còn chưa làm lễ xong, phu quân của nàng đã đi gặp Phật tổ!  Ngày đó nàng trôi qua thế nào?  Hướng Vân Hoan nhắm mắt lại, nhớ đến lúc đó nàng mặc hỉ phục xấu hổ đứng ở cửa Tống phủ, một lúc lâu sau mới được người dẫn đến phòng khách. Vốn nàng thật sự cho rằng, có lẽ nàng có thể cứ như vậy thuận lợi trở về Hướng phủ.  Nhưng cuối cùng thì sao?  Ngày thân phận thay gả của nàng bị vạch trần, Tống gia nổi giận đùng đùng dẫn nàng trở lại Hướng phủ, tức giận nói Hướng phủ đưa hàng giả, lại ám chỉ bát tự của nàng cứng rắn, khắc chết Đại thiếu gia Tống gia!  Ngày đó, Hướng Vân Cẩm lê hoa vũ đái khóc kể, nói Hướng Vân Hoan bụng dạ khó lường, ham Tống phủ vinh hoa, trù tính trộm giá y của nàng ta, trèo lên kiệu hoa, cứ thế hại Đại thiếu gia Tống gia, tổn hại tình nghĩa nhiều năm của hai nhà.  Người người đều nói Hướng Vân Cẩm là nữ nhi đẹp mắt nhất Hướng gia, nàng ta thục nữ, nàng ta nhu nhược, nàng ta đi lên hai bước cũng phải thở gấp hai hơi, nghỉ ngơi hai lần. Một câu nói của nàng ta, nặng tựa ngàn cân.  Khi bị đuổi ra khỏi nhà, nàng thân không một xu, nếu không phải trong lòng nàng còn có phẫn nộ, nàng đã sớm chết ở đầu đường...  Cũng may, ông trời còn có mắt! Để đời trước trước khi nàng chết, giúp bản thân thắng trở về được tất cả!  Một đời trước, bộ dáng đôi nam nữ này quỳ gối trước mặt mình khóc lóc nức nở, nàng nhớ đến cảm giác giả hận, nhưng đến cùng, giải được mối hận nhất thời, nhưng khó giải được nguyện vọng cả đời.  Có lẽ, ông trời cũng muốn để nàng tránh được nửa đời sau đau khổ, cho nên để cô sống thêm một đời?  Hướng Vân Hoan một lần nữa lau khô nước mắt. Nhìn về phía ngoài cửa, thấy bóng của hai người ngoài cửa dần dần đến gần, Vân Hoan im lặng một lúc, sau đó vội vàng nằm về trên giường.  Một lát sau, Vân Hoan cảm thấy cửa phòng được mở ra, có người bước nhanh đi về phía chiếc giường.  Chắc là Hướng Vân Cẩm lấy móng tay chọc mặt nàng, Hướng Vân Hoan ăn đau trong lòng thầm mắng hai câu súc sinh. Hướng Vân Cẩm cũng nhất quyết không tha, mnag theo chút cuồng loạn ghen tuông nói: “Không phải là chàng thích gương mặt hồ ly tinh này đấy chứ?”  “Cẩm Nhi!” Vân Hoan cảm thấy ghê tởm, Ôn Ngọc Lương lại trầm giọng nói: “Ta chỉ thích nàng, sao nàng có thể vũ nhục tâm ý của ta với nàng. Nếu không phải vì nàng, sao ta có thể tận lực tiếp cận nàng ta, nếu không phải vì nàng, ta cần gì phải dỗ nàng ta? Nếu nàng không thích nhìn, ta đây từ nay về sau không gặp nàng ta nữa là được. Chuyện lừa nàng ta xuất giá thay nàng, ta không xen vào nữa!”  “Chàng dám!” Hướng Vân Cẩm cao giọng, mắt thấy Ôn Ngọc Lương thật sự nổi giận, nàng ta mềm giọng nói: “Ngọc Lương, chàng đừng tức giận, ta chỉ là..... Ta chỉ quá khẩn trương thôi. Nếu chàng không giúp ta, được, ta đi gả cho bệnh lao tử kia, vĩnh viễn cũng không gặp chàng...”  Giọng nghẹn ngào, trái tim Ôn Ngọc Lương cũng mềm nhũn, ôm Hướng Vân Cẩm vào trong ngực, khuyên nhủ: “Ta sẽ không để nàng gả cho người khác, Cẩm nhi.”  “Chàng nhớ đó.” Hướng Vân Cẩm dặn dò, đôi tay kia cũng không thành thật xoa lưng Ôn Ngọc Lương, trên người Ôn Ngọc Lương từ từ nóng lên, hô hấp cũng có chút thở gấp, mắt thấy trong Noãn các này không còn giường, tâm tư nổi lên, nửa xô nửa đẩy dẫn Hướng Vân Cẩm vào bên trong, giơ chân lên ‘két’ một tiếng đóng cửa lại.  Trong phòng dần dần vang lên tiếng thở gấp, Hướng Vân Hoan chậm rãi mở mắt ra, trong phòng Hướng Vân Cẩm không quên cảnh giác nói: “Ngọc lang chàng nói nhỏ chút, Hoan nhi còn ở bên ngoài.”  “Không sợ, nàng ta uống thuốc rồi, thế nào cũng phải nửa giờ sau mới tỉnh, ưm...”  Hướng Vân Hoan đứng dậy đứng một lúc, nghe hai người dần dần quên mình, cuối cùng nhẹ chân nhẹ tay ra cửa.  Ngoài phòng hạt mưa dần nhỏ, trong phòng cũng là vừa mới bắt đầu.  Lúc này, bọn họ đang ở phía đông nam của Hướng phủ, chỗ kia vốn là Hành Vu uyển chỗ ở của Vương thị mẹ ruột Hướng Vân Hoan. Sau khi Vương thị mất, chỗ kia dần dần không có người, chỉ có Hướng Vân Hoan rảnh rỗi thì dọn dẹp.  Lại sau này, phụ thân mang Tô thị về phủ, phù chính bà ta, Tô thị không thích nghe người khác nhắc đến Vương thị, càng thêm hạn ché Hướng Vân Hoan đến Hành Vu uyển, thường xuyên như vậy, chỗ này liền triệt để hoang phế.  Lúc này, Hướng Vân Hoan quay đầu nhìn Hành Vu uyển, dưới bầu trời màu xám, Hành Vu uyển hiện ra có chút yên tĩnh quỷ dị.  Nương, phù hộ ta một đời này không bị tiện nhân bắt nạt, ta muốn bọn họ nợ của ta, phải từng chút trả lại cho ta.  Chỗ ở của Hướng Vân Hoan chỗ này cũng không xa, nàng đi chưa được hai bước, bọn hạ nhân mấy ngày trước còn có chút lười nhác cũng ào ào đi ra. Mấy tiểu nha hoàn tránh dưới mái hiên ríu rít nói chuyện, trong đó có một tiểu cô nương vóc dáng không cao, trên mặt cũng mang theo nhiều chấm tàn nhang, lúc này đang hoa tay múa chân, nhìn vẻ mặt ngược lại rất là sốt ruột. “Đó là mèo đen của ta, tên Hắc Tử, cái đầu cũng không to, rất lanh lợi. Sáng sớm lại chạy không có, các ngươi thấy nó sao?” Tiểu cô nương khoa tay múa chân một hồi lâu, mấy nha hoàn chỉ xem như coi náo nhiệt, nghe xong hi hi ha ha nghị luận.  “Chẳng lẽ là chạy mất rồi?”  “Có phải chạy theo mèo hoang không. Đây là mùa xuân, mèo chịu không nổi.”  “A, Thạch Lựu tỷ tỷ thật sự là không xấu hổ, cái gì cũng dám nói ra ngoài.”  “Mèo thôi mà, cái này thì có cái gì mà xấu hổ?”  Mấy người líu ríu, hồn nhiên không thèm để ý tiểu cô nương mặt đã nén đến đỏ bừng.  “Hắc tử của ta là mèo đực, sẽ không xằng bậy...” Dù rằng nàng cực lực giải thích, nhưng giọng nói nhỏ bé này, vẫn biến mất trong thanh âm của đám người.  Cuối cùng nàng buông tha cho, yếu thế nói một câu “ Ta lại đi tìm xem.”  Đây là thứ muội Hướng Vân Yến đã từng không có cảm giác tồn tại trong mắt nàng, nàng chưa bao giờ chú ý đến muội ấy một tí tẹo nào, nhưng hôm nay xem ra, muội ấy là một tiểu thư, nhưng ở trong một đám nha hoàn cũng có vẻ hèn mọn như thế.  Yến nhi, đây là Yến nhi một đời trước vì nàng mà chết...  Trong mắt Hướng Vân Hoan xẹt qua một tia kích động, khi hoàn hồn lại thì đã đến gần bên người Hướng Vân Yến, kéo lấy tay Hướng Vân Yến.  Một đám người đang chít chít lập tức dừng lại, một lát sau, đám người luống cuống tay chân thi lễ, cao thấp nối tiếp gọi ‘Nhị tiểu thư’, ngay cả Hướng Vân Yến cũng lắp bắp kinh hãi, ngơ ngác nhìn nàng nắm tay chính mình, thất thanh nói: “Nhị tỷ, tỷ, sao tỷ lại ở đây?”  Hướng Vân Hoan cười với Hướng Vân Yến, sau đó nàng trầm mặt nhìn đám nha hoàn kia, một câu vô nghĩa cũng không, “Trong hôm nay nếu không tìm được mèo của Tam tiểu thư về, các ngươi cũng đừng trở lại!”  Một đời trước bản thân quá mức kiêu ngạo ngang ngược, mới có thể khiến bản thân lâm vào hiểm cảnh. Mặc dù như thế, nhưng lúc này nàng vẫn muốn kiêu ngạo một lần.  Đám người lại thêm một trận rối ren, giống như ruồi bọ không đầu tản ra chung quanh, Hướng Vân Hoan đột nhiên cất cao âm điệu, “Con mèo kia hình như luôn thích chạy về phía Hành Vân uyển, các ngươi chạy về phía đó tìm trước đi. Tìm từng tấc một cho ta!” Thương tổn nàng, nàng nhất định hoàn trả gấp trăm lần.  Ngược lại, cũng thế.  Nụ cười bên môi Hướng Vân Hoan dần dần loan ra... Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Mỹ Vị Của Tiểu Nương Tử của tác giả Ngư Mông.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nghề Làm Phi - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Tên eBook: Nghề làm phi (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh Thể loại: Cổ đại, Xuyên không, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Người dịch: Hằng Nguyễn   Nhà phát hành: Cẩm Phong Books   Nhà xuất bản: NXB Lao động   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 520   Ngày xuất bản: 03/02/2015   Giá bìa: 124.000đ   Beta+Tạo prc: Horcrux   Nguồn: EbookFun&Free fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Nghề Làm Phi Giới thiệu Xuyên không thành một phi tần nho nhỏ đã mất thánh sủng, Trang Lạc Yên tâm tâm niệm niệm sẽ hoàn thành tốt nghề nghiệp mới của mình - nghề làm phi - một nghề nghiệp vô cùng rủi ro, không thể từ chức, một là làm tốt, hai là chết. Một nghề nghiệp luôn phải phấn đấu vươn lên không ngừng, nhưng lại không được phép để con tim mình rung động. Bởi lỡ rung động rồi, là vạn kiếp không thể quay đầu… Suy cho cùng, đã là nữ tử thì sẽ có một ngày già đi, lấy sắc tranh tình nhất định sẽ phải nhận kết cục sắc suy tình bạc, bởi Đế vương đa tình, hồng nhan chóng lụi, vậy thì nàng sẽ dùng lí trí này để thuần phục trái tim Đế vương. Vẫn biết vận mệnh vô thường, Đế vương vô tình, nhưng Trang Lạc Yên nàng không sợ, bởi, trái tim trong lồng ngực nàng, mãi mãi chỉ thuộc về nàng mà thôi! Tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh: Châm ngôn: Không viết truyện hành hạ ngược đãi, không làm mẹ kế. Hiện thực quá tàn khốc, nên trong tiểu thuyết phải mơ mộng một chut. Xin hãy gọi tôi là Hồ Điệp mami chăm chỉ chuyên cần Mời các bạn đón đọc Nghề làm phi của tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh.
Bạch mã hoàng tử và Chị thiên thần - Trạch Tiểu Hoa
Tên eBook: Bạch mã hoàng tử và Chị thiên thần (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Trạch Tiểu Hoa Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Thanh Hằng   Khổ sách: 14.5×20.5   Giá bìa: 68.000   Ngày xuất bản: 20-04-2012   Tạo prc: Stanly Pham   Nguồn: fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Bạch mã hoàng tử và Chị thiên thần Giới thiệu: Nhược Nhược là một cô gái đang ở tuổi 17- lứa tuổi đẹp nhất với những hi vọng, khát khao và mộng tưởng. Tuy có bề ngoài khá bình thường nhưng cô lại được mọi người yêu mến và có một người bạn tốt ở bên là Lệ Lệ - người bạn tâm đầu ý hợp. Truyện bắt đầu vào ngày lễ tình nhân, mọi người đón chào hạnh phúc, các cặp tình nhân quấn quýt trao cho nhau những lời nói và quà tặng yêu thương. Nhưng chính ngày đó, mọi thứ như tan vỡ đối với Nhược Nhược. Cô đã nhận được lời chia tay từ người yêu - Hoàng Lạc Thiên sau hai năm hai gắn bó. Người bạn trai của cô đã đem lòng yêu một cô gái khác nổi tiếng xinh đẹp, khôn ngoan, sắc sảo, nhưng cũng rất kiêu ngạo và ích kỉ là Mạc Uyển Như. Đau đớn tột độ, thất vọng tràn trề Nhược Nhược lặng lẽ lê từng bước chân trở về nhà, trên đường cô gặp một cụ già bán socola dạo, theo lời giới thiệu của cụ, cô mua cho mình một thanh socola thần kì và ước rằng cô sẽ quên được Hoàng Lạc Thiên và Thượng đế sẽ đem đến cho cô một người con trai tốt hơn anh ta gấp ngàn vạn lần. Đúng lúc Nhược Nhược đang cảm nhận sự tan biến nhiệm màu của socola cô gặp một chàng trai có gương mặt đẹp như một thiên thần. Nhưng trớ trêu thay, người con trai đó do bị xe đụng mà mất hết trí nhớ, không còn biết mình là ai và nhà mình ở đâu. Họa bất đắc trí, cô phải dẫn chàng trai đó về nhà mình ở trong thời gian cảnh sát tìm được thân thế của anh ta. Bố mẹ Nhược Nhược là những người tốt bụng và hào phóng, không những cho chàng trai ở lại nhà mà còn tạo điều kiện để anh có thể hồi phục lại trí nhớ - mọi người đặt tên cho anh là Lâm Tiểu Cáp. Ngày ngày trôi qua, dù lúc đầu thấy khó chịu nhưng Nhược Nhược đã dần dần quen với sự hiện diện của anh chàng ngốc nghếch cứ gọi cô là chị Thiên thần… Con người thực của Lâm Tiểu Cáp là ai? Anh có phục hồi được trí nhớ hay không? Và nếu phục hồi được trí nhớ thì giữa anh và Nhược Nhược sẽ ra sao? Mời các bạn đón đọc Bạch mã hoàng tử và Chị thiên thần của tác giả Trạch Tiểu Hoa.
Cô Vợ lén có thai của Tổng Giám Đốc Bá Đạo - Mẫn Nghê
Tên eBook: Cô Vợ lén có thai của Tổng Giám Đốc Bá Đạo (full prc, pdf, epub) Tác Giả : Mẫn Nghê Thể loại : Hiện đại, Ngôn tình, Văn học Phương Đông   Nguồn : diendanlequydon.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Cô Vợ lén có thai của Tổng Giám Đốc Bá Đạo Giới thiệu: “Người này chính là người có thể làm cho tất cả các cô gái phải ngả nghiêng, gầy dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, trong mấy năm ngắn ngủi, đã đưa tập đoàn của mình vào hàng ngũ những tập đoàn mạnh nhất Thế Giới, người trong giới thương gia gọi là anh Hắc Mã” Trong Cô Vợ lén có thai của Tổng Giám Đốc Bá Đạo, Nữ nhân vật chính từ từ bị anh dụ dỗ và ép buộc. Cô trở thành người phụ nữ của anh, cùng anh đấu võ mồm, cùng anh ngủ, cùng anh hôn môi... Trở thành bạn gái của anh, có cái gì mà làm không được! Nhưng có vẻ sự thành công trong tình yêu không bao giờ là một con đường thẳng khi mà họ phải trải qua biết bao nhiêu thử thách chông gai như người yêu cũ của vị giám đốc ấy xuất hiện, bị ám sát... đó sẽ là những điều đáng nhớ nhất trên hành trình dẫn đến một tình yêu hoàn hảo. Mời các bạn đón đọc Cô Vợ lén có thai của Tổng Giám Đốc Bá Đạo của tác giả Mẫn Nghê.
eBook Cô Vợ minh tinh của đại boss - Vũ Sơ Ảnh full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Cô Vợ minh tinh của đại boss (full prc, pdf, epub) Tác Giả : Vũ Sơ Ảnh Thể loại : Hiện đại, Ngôn tình, Trọng sinh, Văn học phương Đông   Nguồn: greenhousenovels.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Cô Vợ minh tinh của đại boss Giới thiệu: Trong tác phẩm Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss, tính cách nhân vật được miêu tả bởi tác giả Vũ Sơ Ảnh làm chúng ta dường như đang cảm nhận diễn xuất đạt đến mức thực tế. Bởi các nhân vật đang học một khóa diễn xuất từ chính bản thân, mà chính họ là người trải nghiệm. Cô bị tức đến chết khi Tưởng Tịch quấn lấy người phụ nữ khác trước mặt cô. Được sống lại cô sẽ không vì kẻ cặn bã mà bỏ đi sự nghiệp của mình. Cô muốn trở thành ảnh hậu, làm cho kẻ đã hại cô đời trước đứng ở dưới thấp nhận lấy hào quang chói mắt của cô. Liệu cô có thành công hay không? Mời các bạn đón đọc Cô Vợ minh tinh của đại boss của tác giả Vũ Sơ Ảnh.