Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bước Chạy Thanh Xuân (Miura Shion)

ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN LÀ KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC!

Chúng ta nghĩ rằng chúng ta không thể.

Mãi mãi không thể chạm vào vạch đích đó.

Như tuổi thanh xuân lỡ mơ mộng và chỉ mơ mộng mà thôi. Không dám thử sức, không dám hết mình.

Trong những năm tháng tuổi trẻ ấy, ở khu trọ Chikusei, có 9 chàng trai trẻ tuổi, mang trong mình những trăn trở, những sở thích và tính cách hoàn toàn khác biệt, cùng nhau ngày qua ngày sống một cuộc đời giản đơn, nhạt nhẽo. Ngỡ như tuổi trẻ của họ sẽ trôi qua mà chẳng có gì đáng nhớ. Tìm mua: Bước Chạy Thanh Xuân TiKi Lazada Shopee

Cho đến khi chàng trai Kakeru như ngọn lửa sáng xuất hiện khiến đóm tàn trong ý chí của Kiyose - người say mê điền kinh và khao khát trở lại đường đua cháy bừng rực rỡ trong phút chốc. Hai người họ, bằng cách nào đó đã khiến 8 chàng trai khác trong khu trọ Chikusei, những người ban đầu vốn không mấy ưa chuyện vận động và chẳng hề có chút kinh nghiệm nào trong bộ môn điền kinh, bỗng nhiên cũng nuôi mộng Hakone - đường đua được cả Nhật Bản dõi theo và bao người mơ ước được đặt chân đến một lần trong đời.

Thanh xuân của họ bắt đầu với ngọn lửa đam mê nhen nhóm rồi rực sáng như thế.

Những giờ tập đẫm mồ hôi, những đánh đổi trong thói quen sinh hoạt và sở thích, những tranh cãi nảy lửa, một quá trình đầy rẫy khó khăn và thiếu thốn.

Nhưng những chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết ấy chưa bao giờ từ bỏ, ngược lại ngày một khao khát mãnh liệt hơn để chạm đến vạch đích trên đường đua Hakone.***

“Cậu có biết lời khen tặng quý giá nhất đối với một người chạy trên đường đua là gì không?

Nhanh.

Không phải, là mạnh mẽ.”

Phải rồi, tuổi trẻ cũng giống như đường đua. Sự quý giá nhất không phải nhanh hay chậm, giỏi hay tệ mà là sự mạnh mẽ. Mạnh mẽ đối đầu với thử thách, mạnh mẽ theo đuổi những thứ mình đặt ra, mạnh mẽ vươn đến những ranh giới mà mình nghĩ mình không thể chạm vào.

Đó chính là điều tuyệt vời nhất của thanh xuân, những bước chạy không ngừng nghỉ để phá vỡ giới hạn của bản thân. Những bước chạy ấy, có thể sẽ không hoàn hảo, có thể sẽ không phải là nhanh nhất, nhưng quan trọng là họ đã dám vượt lên chính bản thân, dám đánh đổi để thành công, dám mơ ước để đạt đến những ranh giới cao hơn, xa hơn và rực rỡ hơn trong tuổi trẻ của mình!***

Bước chạy thanh xuân - cuốn sách tràn đầy nhiệt huyết dành cho những người trẻ của Miura Shion, tác giả tiểu thuyết xuất sắc của Nhật Bản. Cuốn sách sẽ khiến bạn nhận ra rằng chẳng có giới hạn nhất định nào cho con người. Chỉ cần chúng ta đủ kiên nhẫn, đủ can đảm và đủ tin tưởng vào chính bản thân mình, mọi chuyện nhất định sẽ thành công.***

Đi bộ từ tuyến đường số 8 đến khu vực này mất chừng 20 phút. Không khí ban đêm thật trong lành. Đèn đường trong khu phố đơn điệu chỉ còn sáng vài cây. Xung quanh trở về với vẻ tĩnh lặng.

Vừa bước đi trên con đường hẹp một chiều dành cho người đi bộ, Kiyose Haiji vừa ngước nhìn bầu trời đêm. Màn sao ở đây không thể so với quê nhà Shimane của anh được, nhưng rõ ràng Tokyo vẫn có riêng của mình vài đốm sáng yếu ớt. Anh ước gì bây giờ có thể thấy được sao băng. Nhưng nền trời vẫn lẳng lặng chẳng hồi đáp. Gió gợn qua cổ anh. Sắp tới tháng tư rồi mà trời vẫn còn rét căm căm. Làn khói bốc lên từ nhà tắm "Tsurunoyu" bay về phía những mái nhà thấp lè tè. Kiyose không nhìn trời nữa, mà vùi cằm vào cổ chiếc áo khoác kiểu Nhật, chân bước nhanh hơn.

Nước nóng của nhà tắm công cộng ở Tokyo nóng thật. Hôm nay kiyose cũng đứng lên ngay sau khi trầm hết cơ thể trong bồn. Bác thợ xây - khách quen của"Tsurunoyu" nhìn thấy cảnh đó liền bật cười:

"Vẫn nhát như mọi khi nhỉ, Haiji? Dân Edo chính gốc hồi ấy tắm nước nóng đến nỗi bỏng mông luôn đó."

Giọng của bác thợ xây vọng lại từ trần nhà lát gạch men. Chẳng có bóng người nào phía nhà tắm nữ. Có lẽ trong đây chỉ có mỗi kiyose và bác thợ xây.

"Cháu lúc nào cũng thắc mắc, không biết có nên hỏi chuyện này không..."

"Gì đó?"

"Khu này không phải vùng ngoại ô mà là nằm trên đồi bác nhỉ?"

Cạo râu xong, kiyose lại bước đến bên bồn. Vừa nhìn vào ánh mắt bác thợ xây anh vừa vặn vòi nước. Nhiệt độ của nước lần này khác với lần trước. Kiyose yên tâm bước chân vào.

"Có thể phân biệt đâu là khu ngoại ô đâu là khu trên đồi, xem ra cậu cũng quen với cuộc sống ở đây rồi?"

"Cũng được bốn năm rồi mà ạ."

"Chikusei thế nào rồi? Năm nay nhắm hết phòng nổi không?"

"Còn một người nữa. Cháu cũng chẳng biết phải tính sao."

"Thế tức là nổi chứ gì?"

"Vâng."

Kiyose thật lòng nghĩ thế. Đây là năm cuối cùng rồi. Cơ hội ngàn năm có một sắp sửa cận kề. Chỉ một người nữa thôi.

Kiyose theo bác thợ xây bước ra khỏi nhà tắm. Bác dắt xe đạp, còn anh thong dong rảo bước bên cạnh. Nhờ tắm nước nóng nên kiyose hoàn toàn không thấy lạnh. Lúc anh tính cởi áo khoác ra thì đằng sau lưng chợt vang lên tiếng chân chạy, rồi tiếng la hét. Ngoái đầu lại, Kiyose trông thấy con đường hẹp phía trước có hai bóng người.

Để thoát khỏi bóng người đàn ông đang hét toáng lên, bóng đen còn lại đang phóng về phía Kiyose và bác thợ xây. Trong chớp mắt, cái bóng ấy đã áp sát hai người bọn họ. Là một thanh niên, vẫn còn quá trẻ, Kiyose vừa nghĩ thế thì cậu ta đã kịp chạy biến. Nhân viên cửa hàng tiện lợi đuổi theo sau với tốc độ chậm hơn nhiều.

Cậu thanh niên vừa này tông qua vai Kiyose không có lấy một nhịp thở dốc. Kiyose theo phản xạ định đuổi theo, nhưng bác thợ xây đã lên tiếng càm ràm.

"Mấy thằng ăn cắp dạo này kinh thật."

Nói mới nhớ, người nhân viên khi nãy cũng có kêu lên "Ăn cắp" thì phải. Nhưng Kiyose lại chẳng để ý đến chuyện đó vì trong phút chốc, anh đã bị thu hút bởi sức lực và đôi chân linh hoạt của cậu thanh niên kia. Kiyose vớ lấy chiếc xe đạp của bác thợ xây rồi leo lên.

"Cho cháu mượn."

Bỏ lại bác thợ xây với gương mặt ngơ ngác, Kiyose dốc toàn lực đạp xe đuổi theo vết tích cậu thanh niên đã biến mất vào đêm tối.

Chính là cậu ta. Mình phải tìm cậu ta cho bằng được.

Con tim Kiyose như bị nuốt chửng bởi dòng dung nham đặc quánh. Không có lý nào anh lại để mất dấu cậu ta. Trên con đường hẹp tối tăm này, thứ toả sáng duy nhất chỉ có hình dáng cậu thanh niên nọ. Áo khoác của Kiyose no gió. Cuối cùng thì xe đạp cuối cùng cũng chiếu đến cậu thanh niên kia.

Thăng bằng tốt lắm. Kiyose cố gắng nén sự phấn khích để quan sát bước chạy của cậu ta. Lưng thẳng theo trục. Chân từ đầu gối trở xuống duỗi thẳng. Bờ vai thả lỏng, cổ chân nhịp nhàng nhận lấy sung động mỗi lần bàn chân chạm đất. Bước chạy vừa mềm mại vừa đầy uy lực. Có vẻ cậu ta đã phát hiện ra có người đang đuổi theo nên đến chỗ có ánh đèn đường liền ngoảnh đầu lại. Trông thấy khuân mặt nhìn nghiêng ấy, Kiyose không khỏi à lên một tiếng. Là cậu sao? Lòng anh dâng lên một cảm xúc, chẳng biết là niềm vui hay nỗi sợ hãi. Kiyose có linh cảm rằng đây nhất định là khởi đầu cho điều gì đó. Anh tăng tốc, lao lên chạy song song với cậu thanh niên. Như thể bị ai đó xui khiển, Kiyose vuột miệng hỏi: "Cậu thích chạy bộ à?"

Cậu thanh niên đột ngột dừng lại rồi nhìn Kiyose với vẻ mặt không phải bối rối, cũng chẳng phải tức giận. Con ngươi đen láy ẩn chứa nhiệt huyết mãnh liệt soi ngược vào anh. Khoảnh khắc đó chính là lúc Kiyose nhận ra: Hạnh phúc và những điều tốt đẹp có lẽ tồn tại trên thế gian này thật. Đối với mình, tất cả những thứ ấy chính là chàng trai này.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bước Chạy Thanh Xuân PDF của tác giả Miura Shion nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Huyết Ngải Rắn Báo Thù (Trần Đan Linh)
Huyết Ngải Rắn Báo Thù là một câu chuyện ma kinh dị của tác giả Trần Linh, được người đọc Nguyễn Huy truyền đạt qua đoạn audio Mp3. Câu chuyện xoay quanh một con rắn độc có tên là Huyết Ngải, từng bị giết bởi một nhóm người vì lý do bất chính. Sau khi chết, linh hồn của Huyết Ngải không thể siêu thoát mà vẫn còn đọng lại trên thế giới này với mục đích báo thù cho chính mình. Những người đã giết chết Huyết Ngải bị truy đuổi và ám ảnh bởi linh hồn của con rắn. Họ phải đối mặt với những hiện tượng kì lạ, những ám ảnh đáng sợ để trả giá cho tội ác mình đã phạm. Truyện ma Huyết Ngải Rắn Báo Thù sẽ khiến cho người nghe cảm thấy sợ hãi với những tình tiết kinh dị và huyền bí. Hãy cùng nghe và cảm nhận câu chuyện này để hiểu rõ hơn về sức mạnh của linh hồn và sự trả thù không thể tránh khỏi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trần Đan Linh":Đạo Sĩ Nhân GianHình Hài Lang SóiHuyết Ngải Rắn Báo ThùGiao Thương Cõi ÂmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Huyết Ngải Rắn Báo Thù PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hình Hài Lang Sói (Trần Đan Linh)
Tháng 8 mùa Thu tiết trời thật lạ, những cơn mưa ngâu lất phất bay, những cơn gió se lạnh thổi qua nhẹ nhàng làm cho những cánh hoa nhỏ xinh trong vườn khẽ rung rinh lay động. Mùi hương hoa phảng phất quanh đây đưa lại thật dễ chịu. Bà Ngọc từ trong nhà bước ra, thấy trong chậu có mấy cành hoa bị gãy bà nâng niu trên tay chẹp lưỡi tỏ vẻ luyến tiếc, quay qua nói với người làm: “ Các cậu khiêng bàn ghế cẩn thận. Đây là vườn hoa do chính tay con gái tôi chăm sóc, chỉ cần gãy vài nhánh như vậy thôi cũng làm con bé xót.” Mấy người đang sắp bàn ghế nhìn bà Ngọc gật đầu, họ lại lom khom làm tiếp công việc của mình. Thi thoảng, giọng của người quản lý vang lên nhắc nhở: “ Các anh cẩn thận một chút, đừng làm hư hỏng vườn hoa của gia chủ..” Bà Ngọc ngắm nhìn quang cảnh lễ cưới của con gái mình một vòng, gật gù hài lòng. Hôm nay là đám cưới của Xuân An, cô con gái út của bà Ngọc, người mà bà xem trọng và yêu thương hơn cả chính bản thân mình. Tìm mua: Hình Hài Lang Sói TiKi Lazada Shopee Nhà bà thiếu gì tiền, một đại gia buôn bán bất động sản có tiếng ở mảnh đất sài thành như bà thì việc tổ chức một đám cưới trong mơ, đẹp như trong truyện cổ tích cho cô con gái rượu của mình thì cũng chẳng có gì làm lạ. Chợt bên kia có tiếng ly chén bể choang choảng khiến bà Ngọc chú ý. Bà nheo mắt liếc qua bên đó,thấy một con mèo đen nhà ai chạy nhảy bị vướng vào một chiếc khăn trải bàn làm cho ly chén rơi xuống đất vỡ toang. Bình nước ép trái cây cũng vì thế mà đổ lên chiếc khăn trải bàn, loang nổ một màu đỏ như máu. Bà cau mày, không hài lòng. Chỉ tay định nói điều gì đó nhưng lại thôi. Tiếng ông Sơn chồng bà từ phía sau lưng gọi, bà quay lại, nhìn chồng mỉm cười. - Vô nhà đi em, chuẩn bị đón khách tới. Bà bước đi mà đầu vẫn ngoảnh lại nhìn tấm khăn trải bản nhuộm đỏ bởi bình nước trái cây, tự dưng thấy lòng rối bời, ông Sơn thấy vợ mải nhìn sau lưng tặc lưỡi trấn an: “ Thôi, không sao, buổi lễ chưa diễn ra cứ để cho mấy đứa nó dọn. Đừng rầy la tụi nó trong ngày vu quy của con gái, mất vui.” Bà Ngọc nở cười gượng gạo gật đầu lẽo đẽo đi theo chồng, chỉ là bà muốn đám cưới diễn ra thật long trọng, thật hoàn hảo, mà không được xảy ra bất cứ sai sót gì. Đó là điều hiển nhiên và cũng là tâm lý chung của các bà mẹ trong ngày vu quy của con gái. —- Xuân An ngồi trước gương, trông cô thật lộng lẫy trong chiếc váy cô dâu màu trắng thật đẹp. Người thợ trang điểm cài bông hoa cuối cùng lên mái tóc cho cô, mỉm cười hỏi. - Cô chủ thấy thế nào? Có cần tôi chỉnh sửa lại gì không? Xuân An tuy là một tiểu thư con nhà giàu nhưng cô sống rất giản dị và hoà đồng cùng mọi người, thấy ai cũng thấm mệt khi mà phải dậy sớm đến đây trang điểm cho cô từ hơn 3h sáng đến giờ nên cô không làm khó họ. Xuân An nghiêng bên nọ, quay bên kia, nở một nụ cười thật tươi nói: “ Chị Phương, như vậy là đẹp lắm rồi ạ. Em rất ưng tay nghề Makeup của chị. Nó nhẹ nhàng không quá đậm nhưng không làm cho người ta quê mùa. Rất hợp gu của em, em cám ơn chị.” “ Chỉ cần cô chủ thấy ưng mắt thì tôi cũng vui. Làm nghề như chúng tôi hạnh phúc nhất vẫn là nhìn thấy khách của mình rạng rỡ trong ngày cưới.” Cô Xuân An đẹp lắm, đẹp nhất trong những cô dâu tôi trang điểm. Thu dọn đồ nghề xong Phương xin phép xuống dưới nhà kiếm cái gì ăn lót dạ. Cô vẫn phải ở lại cho đến khi hôn lễ kết thúc. Bà Ngọc bỏ tiền thuê trọn gói mời tiệm cô đến đây trang điểm cho con gái mình và mọi người, số tiền bà ấy bỏ ra thuê cũng không phải là ít. Nhưng tiền bạc không là mối bận tâm với bà, miễn sao con gái bà thật xinh đẹp trong ngày trọng đại của đời mình,thì bà mới mãn nguyện.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trần Đan Linh":Đạo Sĩ Nhân GianHình Hài Lang SóiHuyết Ngải Rắn Báo ThùGiao Thương Cõi ÂmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hình Hài Lang Sói PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Độc Giang Cửu Huyền (Tĩnh Thủy)
Độc Giang Cửu Huyền là bộ truyện ma tâm linh mang nặng màu sắc và triết lý Phật Giáo, cũng là tác phẩm thứ 4 trong hệ thống truyện "Huyền Nhân" rất hay của tác giả Tĩnh Thủy. Độc Giang Cửu Huyền sẽ ở mốc thời gian ngay sau khi xảy ra câu chuyện Nghi Lễ Tế Thần, thời điểm mà Hồ Sĩ Hạ (tức Cửu Tổ Huyền Vi) sau khi thực hiện lời đại nguyện nhảy vực sâu núi Vu, nhưng may mắn còn sống. Tuy vậy, anh không hề nhớ gì về quá khứ trước đó, lang thang lưu lạc đến Hà Nội. Thời điểm này cũng là thời điểm mà bác sĩ Phúc - Huyền Y còn sống và người sư huynh Huyền Đĩnh cùng tìm cách giúp bảo vệ cho Huyền Vi. Mời quý thính giả theo dõi qua lời kể của Nguyễn Huy.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tĩnh Thủy":Độc Giang Cửu HuyềnLời Nguyền U ẨnMột Thời Vang BóngNghi Lễ Tế ThầnNgười Thầy Núi CốcThánh Địa TaraThiên Gia Môn - Kỳ Nữ Xứ Thanh HoaThiên Linh Cổ ThuậtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Độc Giang Cửu Huyền PDF của tác giả Tĩnh Thủy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đạo Sĩ Nhân Gian (Trần Đan Linh)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đạo Sĩ Nhân Gian PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.