Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sống Thử

SỐNG THỬ Nguyễn Nhật Thương dtv-ebook.com Ngoại Truyện 1 Tiếng chuông báo thức vang lên inh ỏi cả căn phòng nhỏ, tôi đưa tay lên khẽ dụi đôi mắt của mình rồi lay nhẹ chị Ly đang nằm ở bên cạnh: - Chị ơi, đến giờ rồi kìa, dậy đi! Ly nghe vậy cũng cựa mình một cái rồi mở mắt: - Thôi, hôm nay tao nghỉ làm, lâu lắm rồi mày mới về đây, nghỉ một hôm tao với mày đi chơi thả ga. Tôi nghe vậy lại nhìn chị bật cười: - Điên à, khó khăn lắm mới xin được một công việc tử tế, đi làm đầy đủ cho người ta không có cái nói/ - Tao làm cả năm cả tháng chứ không có làm 1 ngày, nghỉ thì đâu chết ai. - Thôi, đi làm đi, với cả hôm nay em cũng muốn đến một vài công ty thử xin việc xem như thế nào. - Sao mày mới về mà đã lo xin việc rồi? Nghỉ ngơi cho thoải mái đã, việc thì lúc nào xin chẳng được. - Thì cũng phải lo trước chứ, đâu phải mình cứ đến xin một cái là người ta nhận liền đâu. Thôi, chị dậy đi, tối nay chúng ta sẽ đi nhậu một bữa là được chứ gì. Tôi vừ nói vừa ngồi dậy kéo chị Ly, chị thấy vậy cũng chỉ liếc xéo tôi một cái rồi thở dài: - Được rồi, mày không phải xua đuổi, tao tự đi. Nói rồi chị cũng ngồi lên bước xuống giường rồi đi vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân. Chị Ly đã đổi nơi trọ của mình cũng được một năm rồi, có lẽ nơi cũ kia nó có quá nhiều ký ức mà chỉ có thể rời khói đó mới cảm thấy nhẹ lòng được. Bây giờ chị cũng đã xin được 1 công việc bán giày dép cho một cửa hàng trong chợ, lương không quá cao nhưng cũng được thêm doanh thu mỗi tháng nên cũng khá ổn. Chị quay trở ra đi đến tủ thay quần áo rồi nói với tôi: - Mày đưa tao đến chợ rồi lấy xe mà đi cho tiện. - Vậy chiều em đến đón chị hả? - Sao nữa? Không lẽ mày để tao đi bộ vệ? - Hay để gọi anh Hoàng đến đón? - Hoàng gì mà Hoàng, tao với lão đây không có liên quan gì cả. Một năm trước chị Ly chuyển nơi ở, một phần cũng là chuyện nyaf. Tôi còn nhớ tối hôm đó chị khóc lóc gọi điện cho tôi, sau chuyện vợ anh Hoàng đến làm ầm ĩ ở xóm chị thì đấy là lần đầu tiên chị nhắc về anh ấy với tôi. Ly nói Hoàng và vợ đã ly dị, nguyên do chỉ là giữa hai vợ chồng có mâu thuẫn đã quá sâu sắc, chú không phải là do chị cố tình xen vào gia đình nhà người khác. Nhưng có lẽ vợ của Hoàng có nhiều cái bất mãn, nên thời gian đấy luôn tìm đến chị để làm ầm ĩ, Ly cũng một phần vì đó mà mới chuyển đi nơi khác. - Anh ấy bây giờ độc thân, chị cũng độc thật, tại sao không cho nhau cơ hội nhỉ? Ly nghe vậy lại nhìn sang tôi: - Thế sao mày không cho lão Duy cơ hội? Câu nói của chị làm tôi sững người lại, mỗi lần nhắc đến anh là tôi không thể nào vô cảm được: Cũng như ngày hôm qua gặp được anh giữa con phố đông đúc ấy, tôi đã phải tự dặn lòng mình rất nhiều mới có thể bình thản mỉm cười với anh đơn giản như một người quen rồi người đi. Tôi cứ nghĩ đủ bản lĩnh để trở về đây thì sẽ chẳng còn điều gì trở ngại nữa nhưng rồi cuối cùng đối diện với anh, tim tôi vẫn nhói lên 1 cảm giác khó tả, một chút đau đớn, một chút day dứt, và một chút của người đã cũ. - Em và Duy khác, làm sao có thể giống chị với Hoàng được. - Tao thấy chẳng có gì khác cả. Ngày ấy mày và lão cũng vì hoàn cảnh gia đình, tao và Hoàng cũng vậy. Khi đấy mày vì mất đứa bé, tổn thương quá lớn nên không dám đối diện. Tao cũng vì sự day dứt khi chen chân làm kẻ thứ ba nên cũng không dám tiếp tục nữa. Nhưng mày biết không, bây giờ nếu tao tiến đến với Hoàng sẽ vĩnh viễn bị xem là kẻ phá hoại gia đình người khác, người đời mỉa mai. Còn mày và Duy, tất cả các rào cản đều biến mất rồi. Nghe chị nói vậy bàn tay tôi bất giác lại đưa lên bụng mình, nếu lần đó đứa bé không sao thì có lẽ giờ này tôi đang cùng nó chơi đùa. Tôi cũng chưa từng hận anh vì chuyện đó, chỉ trách bản thân mình không đủ khả năng làm mẹ nhưng sự mất mát ấy quá lớn, có lẽ điều đấy khiến tôi không dám mở vết thương của mình ra xem lại nó: - Không ai đi tiếp trên lối mòn cũ cả. - Vậy sao? Nếu vậy sao mày không yêu Kiệt đi. Tao thấy anh ấy tốt lắm, giúp mày trả nợ, giúp mày xử lý con Trang, không quay trở lại Pháp chỉ đơn giản vì mày khi đó còn chông chênh, và giờ hai năm rồi, anh vẫn đang đợi mày. Đấy, con người mới, đường đi mới, sao mày không chọn? Lời chị nói làm tôi bỗng nhiên cảm thấy day dứt, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh mà trả lời qua loa: - Kiệt quá tốt, em cảm thấy mình không xứng. Chị Ly lúc này cũng tiến lại chỗ tôi mà nói vọng vào: - Một khi đã yêu thì không có chuyện xứng và không xứng ở đây. Mày đừng lấy cái đó ra để bao biện cho việc mày vẫn đang còn yêu Duy. Không hiểu sao tôi nghe đến đấy lại cảm thấy trong lòng có chút bực bội, vệ sinh cá nhân xng quay ra nhìn chị mà gắt nhẹ chị: - Thôi, di làm nào, nói rõ nhiều. - Ơ con này, mày cáu bẩn cái gì? Là tao nói đúng quá à? - Đúng cái gì mà đúng, chị còn không đi nữa là muộn đấy. Nói rồi tôi cũng đi lại trang điểm qua loa, chỉnh trang quần áo một chút, hồ sơ xin việc cũng mang sẵn cầm ở tay rồi xách túi đi ra ngoài. Ly thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa trở ra khóa cửa lại rồi chúng tôi cùng lên xe rời đi. Chị đưa tôi đến chợ rồi xuống xe: - Này, đi cẩn thận nhé, phố xá dạo này đông lắm, vài thằng thanh niên trẩu tổ lái nên chậm chậm mà đi thôi. Buổi trưa tao ăn cơm ở quầy luôn, không về đâu nên mày không phải đón, ra tạm quán bình dân nào mà ăn nhé. Tôi cầm lấy chiều khóa xe từ tay chị rồi nói: - Em biết rồi, chị dặn gì mà như mẹ dặn con thế. - Chẳng không à? Còn hơn mẹ ấy chứ, thôi đi đi, tao vào đây. Nói rồi chị quay người trở vào, tôi cũng lên xe lái đi thẳng. Phố xa bây giờ đông thật, ô tô đi đầy đường, xe máy lại chen chúc nhau, dừng ở các ngã tư đèn xanh đèn đỏ bây giờ phải kéo lên những vài phút, ấy thế mà vẫn có nhiều thằng trẻ trâu, đầu không mũ nón cứ vượt ầm ầm. Tôi đi dọc dọc vài khu phố, thật ra ở đây xin việc vốn không khó, nơi nào cũng cần nhân lực nhưng đa số là các cửa hàng quần áo, những công việc part time ngoài giờ cho sinh viên, rồi quán café, quán ăn...có đến ti tỉ việc để xin làm. Nhưng tôi muốn tìm một công việc phải khá ổn định, lương không cần cao nhưng cũng phải thỏa đáng, công việc không cần quá nhàn hạ nhưng hạn chế việc phát sinh làm ngoài giờ hay tăng ca, bởi sau ngày làm việc mệt mỏi tôi muốn bản thân có thời gian để chăm chút cho mình, tận hưởng cuộc sống. Đi lòng vòng vài con phố, vô tình thấy được một thông báo tuyển dụng của một nhà hàng khá đẹp mắt trông có vẻ là mới khai trương, không hiểu sao tôi lại có hứng thú rẽ vào, dù sao với chuyên ngành quản trị kinh doanh, tôi không tin vào đây tôi lại không có một vị trí để làm. Dựng xe gọn lại một chỗ, chú bảo vệ thấy tôi liền tươi cười nói: - Cứ để đó chú dắt cho, đến xin việc hả? Tôi nghe vậy cũng nhìn chú cười mà gật đầu một cái: - Dạ. - Ừ, vào trong đi, ở quầy lễ tân có cái cô trẻ trẻ tên Phương, cháu lại đưa hồ sơ cho cô ấy là được. - Vâng, cháu cảm ơn! Nói rồi tôi cũng đi vào bên trong, không gian nhà hàng này rất rộng, cách bố trí cũng khá ưa nhìn, nội ngoại thất bắt mắt, nhìn qua cũng biết là hàng chất lượng. Từ đèn, rồi những chậu hoa cảnh, đến vị trí đặt bàn ghế rất hợp lý, tạo cho người ta bước vào có cảm giác thoải mái nhưng vẫn không kém phần sang trọng. Đôi mắt dừng ở quầy lễ tân, tôi theo đó tiến lại, nhìn thấy một người phụ nữ khá đứng tuổi nhưng còn nét trẻ, nhìn cái thẻ cài ngực của chị thấy cái tên Đỗ Trúc Phương tôi mới mỉm cười một cái rồi lại gần: - Chào chị, em thấy ở ngoài kia có dán thông báo tuyển dụng, không biết bên mình còn cần không ạ? Chị ta nghe vậy cũng lịch sự mỉm cười rồi nhẹ nhàng nói: - Em có mang theo hồ sơ không? - Dạ, có! Nói rồi tôi cũng đưa bộ hồ sơ cho chị ta, chị Phượng nhận lấy mở ra xem một hồi rồi cất lại: - Hiện tại sếp không có ở đây, em cứ để hồ sơ lại, có gì chị sẽ liên lạc sau nhé. Tôi nghe vậy cũng gật đầu một cái: - Dạ, vậy có gì chị liên lạc với số điện thoại em ghi trong hồ sơ nhé, em xin phép. Nói rồi tôi cũng chào chị ta một cái mà quay trở ra ngoài, đi lại phía xe thì chú bảo vệ khi nãy lên tiếng: - Sao rồi, có xin được không? Tôi nhìn ông cười một cái: - Dạ, cháu mới đưa hồ sơ, còn phải đợi người ta xem xét nữa. Ông đi lại chỗ tôi dắt chiếc xe quay đầu ra nối nói: - Ừ, nói chung ở đây cũng dễ xin thôi mà, chú cũng mới đến làm được vài ngày, vào nói cái họ nhận luôn. Chắc sếp cũng dễ tính. - Ơ thế chú chưa biết mặt sếp ạ? - Biết đâu, chú mới đến đây làm vài ngày, biết mỗi cô Phương đấy còn sếp hình như không thấy xuất hiện, chắc mở ra để thuê nhân viên làm thôi. Tôi nghe vậy cũng gật đầu cười một cái rồi chào ông mà đi lại xe, còn chưa kịp đội mũ vào thì một chiếc ô tô dừng lại ngay trước đầu xe của tôi khiến tôi có chút khó chịu mà nghĩ thầm trong đầu: "Mẹ nó, có cái dốc để đi xuống mà nó lại chắn đi, cứ nghĩ ô tô là muốn đỗ ở đâu cũng được chắc". Tôi đợi cho cái người trong xe bước xuống là sẽ định lên tiếng nói, chỉ là cánh cửa mở ra, người bước xuống đấy làm tôi sững người. Vẫn là màu trắng quen thuộc của chiếc áo sơ mi, cũng quần âu đen đồng bộ như vậy, anh vẫn chẳng thay đổi gu thời trang của mình, nhưng kỳ lạ chẳng hiểu sao tim tôi vẫn như ngày ấy bỗng nhiên đập nhanh hơn một nhịp thì phải. Phan Bá Duy, thì ra tôi vẫn chưa thể nào bình tâm được với anh. Anh từng bước đi lại phía tôi, kéo đến cả một không khí căng thẳng, bởi vì lần gặp này cũng quá bất ngờ, khiến tôi không kịp phản ứng nên chỉ đứng yên ở đấy nhìn gương mặt của người đàn ông trước mắt. - Hôm qua nhìn thấy em, còn chưa kịp có lời chào. Bây giờ thật tốt quá, em khoẻ không? Tôi nghe vậy cũng nhìn anh cười gượng gạo một cái rồi trả lời: - Vẫn tốt. - Thời gian qua em đã ở đâu vậy? Tôi có đến tìm Ly và xuống nhà nhưng mọi người đều nói là không biết. Có gì lạ đâu, bởi vì mọi người đều đã bị tôi căn dặn từ trước rồi, nếu dám nói đia chỉ, tôi chắc chắn sẽ biến mất không một vết tích. - Chỉ là đến một thành phố khác để thay đổi bản thân, mọi người không biết cũng là vì tôi không nói, tôi cần yên tĩnh một thời gian. - Lần này trở lại em có đi nữa không? - Không nói trước được. Cảm thấy ở cạnh anh khiến tôi có chút lúng túng nên cũng vội dắt xe định đi sang hướng khác mà rời đi: - Tôi còn có việc phải đi trước. Khi tôi vừa mới rời được một bước, Duy bỗng nhiên đưa tay ra giữ lấy cánh tay tôi lại làm tôi có chút bất ngờ nhìn sang anh, cái giây phút đối diện nhau ở khoảng cách này, người đàn ông ấy lại làm tôi dao động bởi giọng nói trầm ổn: - Hai năm trước tôi bở lỡ em, khoảng thời gian đấy tôi cứ nghĩa đã đánh mất cuộc đời mình. Gặp lại hôm nay, trời bỗng nhiên nở nắng đẹp......tôi có thể theo đuổi em được không? Tôi cảm nhận được hai bên má đang trở nên nóng bừng, tim cũng đập nhanh dữ dội, có chút bối rối khẽ gạt tay anh ra mà dắt xe đi rồi nói: - Đồ điên! Dứt lời tôi cũng cố gắng rời khỏi đấy nhanh một chút, không khí vừa rồi thật sự khiến tôi không thể nào bình tĩnh được. Không hiểu sao nghe những lời anh nói sống mũi tôi lại trở nên cay, tôi cũng cảm nhận được đôi mắt đã long lanh nước, ngồi lên chiếc xe mà rời đi cũng chẳng muốn quay đầu nhìn lại. Nếu như là hai năm trước, nói đúng hơn là nếu như việc đau lòng của hai năm trước không xảy ra, khi nghe được những lời đấy, tôi có thể sẽ mỉm cười mà gật đầu, chỉ là sự mất mát quá lớn ấy khiến tôi đến bây giờ vẫn không thể nào bình tâm tiếp nhận được. Thời gian hai năm qua ở một nơi khác, tôi không ngày nào là không mường tưởng đến chuyện nếu đứa bé còn thì bây giờ sẽ như thế nào, gặp lại anh chỉ khiến tôi nghĩ đến những điều tồi tệ khi ấy cho dù tôi tự biết bản thân mình đối với anh vẫn chưa thể nào dứt. Chỉ là bây giờ, lý trí đã ở trên con tim rồi. Tôi vừa đi vừa thơ thẩn suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại vang lên mấy lần mới sực tỉnh mà nghe thấy liền vội dừng xe ở bên mép đường rồi nghe máy: - Alo! - Em là Lê Bích Huyền phải không? - Dạ. - Ừ, chị là ở bên nhà hàng em mới gửi hồ sơ xin việc đấy. - A, vâng. Sao vậy chị? - Ừ, em được nhận rồi nhé, có thể đến làm việc bất cứ lúc nào. Tôi nghe vậy lại cảm thấy kinh ngạc, vừa mới đó mà được nhận rồi, cứ nghĩ phải ít nhất vài ngày hay một tuần. - Dạ, vậy để em thu xếp một chút, hai, ba ngày nữa sẽ đến làm được không chị. - Được em, vậy nhé. Hôm nào làm chị sẽ nói rõ về phần công việc của em. - Dạ Nói rồi tôi cũng tắt máy, vẫn còn đứng ngây ở đấy vì chưa tin mình được nhân nhanh đến như vậy. Lúc này chuông điện thoại lại tiếp tục vang lên, tôi nhìn cái tên được lưu trên màn hình ròi liền bắt máy: - Anh gọi đúng lúc thế, tâm trạng đang tốt. - Sao? Có chuyện gì thế? - Tối anh em mình đi nhậu một bừa nhé, hôm nay em xin được việc nên sẽ mời. - Xin việc rồi sao? Vội thế? - Vâng, nhưng mà mình muốn làm khi nào cũng được anh. - Thế công việc là làm gì? - Tốt thì là quản lý, không thì là kế toán cho nhà hàng, hôm nào đi làm em mới nhận việc. - Làm nhà hàng à? Sao không xin công việc nào nhẹ nhàng một chút, anh có người quen làm ở.... - Kiệt, như vậy là được rồi, em cảm ơn nhưng em muốn tự lực cánh sinh, không muốn dựa dẫm hay nhờ vả ai nữa. Tôi lên tiếng cắt ngang câu nói của anh, đâu bên kia bỗng im lặng một hồi rồi mới lên tiếng: - Được rồi, tối nay mấy giờ thế? Anh đến đón hai chị em nhé. - Ok, khoảng 7h nhé, có gì em sẽ gọi. - Ừ. Nói rồi tôi cũng tắt máy, lại phóng xe đi lượn lờ một vài chỗ, ngó nghiêng phố phường, ghé vào vài quán mua sắm đôi chút. Chị Ly buổi trưa không về tôi cũng chỉ về phòng pha một gói mì tôm ăn tạm rồi gọi điện về cho bố: - Bố và thằng Tí đã ăn cơm chưa? - Vừa mới ăn xong. - Con hôm nay xin được việc ở trên thành phố rồi. Chắc mai sẽ về thu xếp đồ đạc rồi chuyển lên đây. - Xin rồi sao? Công việc gì thế? Tôi nghe vậy cũng hiểu được sự lo lắng của ông, trong lòng cũng chẳng có gì tức giận: - Làm quản lý của một nhà hàng thôi. - Làm nhà hàng sao? Môi trường có tốt không con? - Bố yên tâm, 2 năm qua bố không hề nghĩ gì, tai sao bây lại lo lắng như vậy? - Huyền à, bố không phải không tin tưởng con, bó chỉ sợ có nhiều chuyện khiến con nhớ lại sẽ lại đau lòng. Tôi lại khẽ cười một cái rồi trả lời ông: - Mọi chuyên, con đã quên từ lâu rồi. Thôi, bố nghỉ trưa đi, ngày mai con sẽ về. - Ừ. À mà Huyền này. - Sao ạ? - Cô Sáu nó nói con Na nó lên đấy vừa học vừa làm, có nhờ bố bảo con, xem xem nó ở đâu thử liên lạc, có gì thì giúp đỡ nó một tí nhé. - Vâng, con biết rồi. Nói rồi tôi cũng tắt máy, thả mình xuống chiếc giường một cách thoải mái, tính ra tôi cũng chẳng ưa con Na hay cô Sáu, chỉ là hai năm qua những tổn thương kia còn xóa đi được thì dù sao hai người bọn họ cũng là người nhà, tôi có thể bỏ qua được. Không phải vì dè chừng họ, mà vì tôi muốn tâm mình thoải mái mà sống. Khi trời đã đổ về chiều, tiếng chuông điện thoại đánh thức tôi dậy, nhìn thấy là số chị Ly mới giật mình để ý đến giờ rồi bắt máy: - Em đây, ngủ quên mất, bây giờ em ra đón chị nhé. - Đón gì nữa mày, tao bắt xe ôm về rồi. Đợi mày ra đón thì tôi nay ở phòng pha mì tôm ăn à. Tao gọi mấy cuộc thấy không nghe lo có chuyện gì thôi, sở soạn đi, tao về luôn đấy. - Vâng. Tôi tắt máy rồi vội vàng đi vào nhà vệ sinh tắm rửa một chút, không hiểu sao hôm nay lại ngủ miên man đến không biết trời đát nữa như vậy. Quay trở ra ngoài đi đến phía gương trang điểm qua loa thì chị Ly cũng về đến phòng, tôi thấy vậy liền lên tiếng: - Em hẹn anh Kiệt rồi, anh ấy bảo đến đón hai chị em mình. - Ừ, chứ uống rượu rồi, tao cũng ngại lái xe lắm. Chị vừa nói vừa lao vào nhà vệ sinh, nước xối xả ở trong đấy một lúc rồi đi ra, phải nói là chị sở soạn cực nhanh, vài phút là đã phấn son, quần áo tươm tuốt. Kiệt cũng đã gọi cho tôi nói anh ấy đang chờ ở đầu ngõ, tôi và chị trở ra khóa cửa rồi đi ra ngoài, thấy chiếc xe quen đấy là liền mở cửa ngồi lên. Chúng tôi đi đến một quán nhậu khá bình thường, thật ra ăn uống ở những nơi như thế này nó thoải mái hơn rất nhiều so với nấy cái nhà hàng sang trọng kia. Ngồi vào bàn gọi lên vài món rồi thêm vài chai rượu Vodka X, đúng là xa nghề lâu rồi nhưng đi đâu ăn uống tôi đều có thói quen gọi rượu của công ty. Uống đôi ba chén, chị Ly lúc này lên tiếng: - Thế hôm nay xin được việc ở đâu rồi? Tôi nghe vậy cũng trả lời chị: - Nhà hàng MISS. - MISS? Tao nghe cái tên này quen quen, nghe ai nói qua rồi thì phải. - Nó nằm ở đường ...đấy, em vô tình đi qua, bắt mắt với cái tên nên mới vào xin, MISS - BỎ LỠ, nghe nó có cảm giác kiều gì ấy. - Thôi thôi, mày lại bắt đầu phân tích tâm lý học đi. Uống đã nào. Mời các bạn đón đọc Sống Thử của tác giả Nguyễn Nhật Thương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chỉ Dòng Sông Biết - Amanda Quick
Tên eBook: Chỉ Dòng Sông Biết (full prc, pdf, epub) Tác giả: Amanda Quick Thể loại: Lãng mạn, Tiểu thuyết,  Văn học phương Tây   Người dịch: Nhiệt Xích Số trang: 402 Ngày xuất bản: 07/2012 Công ty phát hành: Nhã Nam Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ Nguồn sách & Chụp pic: Hoai Luong Type:  Dung Nguyen & Mi Hà & Cao Thu Trang & Ngân Dương & Lazycat Nguyen & Oni Gato & Annabelle    Beta: CoCo & Pò Sữa Cung Đình Tạo prc: CoCo Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Chỉ Dòng Sông Biết   Giới thiệu Một chàng quý tộc liều mình đi tìm hiểu ngọn ngành cái chết của vị hôn thê, một nữ nhà báo quả cảm mang theo bí mật kinh hoàng bên mình. Cả chàng và nàng, tưởng chừng bất đồng giai cấp, bất đồng quan điểm, kỳ diệu thay lại chạm trán nhau trên cầu thang tối nhà một quý tộc uy danh trong thế giới thượng lưu. Chiếc hôn đầu chỉ như tấm mạng che mắt gã vệ sĩ, ngờ đâu lại dệt lên một chuyện tình đẹp như tranh vẽ, mê hoặc đến khó quên. Là một tác giả đam mê những trang viết lãng mạn, Amanda Quick thường đặt các cuốn sách của mình trong bối cảnh thời hiện đại cùng những nhân vật hiện đại, song lại nhấn mạnh đến các giá trị đã bền bỉ theo thời gian, như niềm tin, danh dự và tình yêu chung thủy. Chỉ dòng sông biết chỉ là một trong 122 tiểu thuyết lãng mạn của Amanda Quick, và là một trong hơn 40 cuốn có mặt trong danh sách New York Times Bestseller của bà, nhưng đã góp phần đưa bà trở thành người đầu tiên được nhận giải thưởng Jane Austen của tạp chí Romantic Times, mang lại “vinh dự cho cộng đồng những nhà văn theo đuổi thể loại tiểu thuyết lãng mạn”. NHẬN XÉT “Với cốt truyện hay, gay cấn, hồi hộp, Chỉ dòng sông biết đưa độc giả trôi theo rất nhiều nút thắt và tình tiết bất ngờ.” - The Seattle Times “Lại một câu chuyện hấp dẫn nữa với những nhân vật hấp dẫn, cốt truyện thu hút, sự lãng mạn say mê và cái nhìn dí dỏm.” - The (Columbia, SC) State “Đối thoại sinh động, hài hước tế nhị và hành động chớp nhoáng.” – Booklist Tác giả Tác giả Jayne Ann Krentz Jayne Ann Krentz là nhà văn trinh thám - lãng mạn rất được yêu mến tại Mỹ, là tác giả của vô số tiểu thuyết bán chạy nhất theo xếp hạng của tờ New York Times. Sáng tác ở ba thể loại văn chương với ba bút danh khác nhau - Jayne Castle (tên khai sinh) cho thể loại tiểu thuyết vị lai, Jayne Ann Krentz (tên sau khi kết hôn) cho tiểu thuyết hiện đại và Amanda Quick chỉ dùng để viết tiểu thuyết lãng mạn lịch sử - bà đã cho ra đời một gia tài đồ sộ với 122 tác phẩm và 35 triệu bản in trên toàn thế giới, trong đó phải kể đến Chỉ dòng sông biết (tải eBook)- tác phẩm đã đưa Amanda Quick trở thành người đầu tiên được nhận giải thưởng Jane Austen của tạp chí Romantic Times, mang lại “vinh dự cho cộng đồng các nhà văn theo đuổi thể loại tiểu thuyết lãng mạn”.   Mời các bạn đón đọc Chỉ Dòng Sông Biết của tác giả Amanda Quick.
Hung Thần và Đam mê - Amanda Quick
Tên eBook: Hung Thần và Đam mê (full prc, pdf, epub) Tác giả: Amanda Quick Thể loại: Lãng mạn, Lịch sử,  Tiểu thuyết, Văn học phương Tây   Dịch giả: Thư Trang Nhà xuất bản: Văn Học Đơn vị phát hành: Amak Ngày phát hành: 31-08-2012 Chụp sách: Quảng Hằng Lê Type: Lazycat Nguyen Đánhboss Xongmới Ngủngon Anabelle Tran, Cơn Gió Lạ, Voi Còi Huyền Nguyễn Thị, Jo-jinn Tiểu-Dương Beta: Trần Ngọc Tuyền, Dung Nguyen Tạo prc: Devil Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Hung Thần và Đam Mê     Giới thiệu Một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng nhưng không kém phần lôi cuốn và đắm say. Một chàng hiệp sỹ dũng mãnh, khoác tấm áo giáp bạc và cưỡi trên mình con ngựa mang màu của những tia sét và bão tố với danh tiếng mà chỉ nghe thôi cũng đủ khiến mọi người phải khiếp sợ và thán phục, Hung thần xứ Wyckmere. Một nữ lãnh chúa xinh đẹp cùng một trí tuệ đầy sắc bén và thông minh của hòn đảo Ước mơ - nơi đã ướp hương cho những lọ nước hoa được yêu chuộng nhất trong giới quý tộc ở Luân Đôn. Tưởng chừng như giữa hai con người ấy không có nổi một sợi dây liên kết, nhưng với bàn tay của định mệnh, một công thức chọn Mr.Right vốn chuyên dành để đặt trong những câu chuyện cổ tích cũng có thể làm nên điều thần kỳ. Tại sao lại không ? Cho dù anh là một hiệp sỹ luôn lấy mệnh lệnh và nguyên tắc để bắt đầu mọi cảm xúc và cô là một nữ lãnh chúa vốn chỉ quen đưa ra mệnh lệnh và yêu cầu thì tình yêu là thứ duy nhất cả hai người không thể khống chế. Nếu chàng đặt cược hạnh phúc và ước vọng của chàng khi dâng tặng thanh gươm vốn tượng trưng cho thanh danh và một nửa cuộc đời mình thì nàng gửi tâm tư và nguyện vọng của trái tim vào những cánh hoa anh thảo. Một khi cánh hoa cuối cùng rớt xuống cũng là lúc đám cưới đã được quyết định. Sẽ có ai đó cảm thán rằng sự may rủi không thể là cánh cửa dẫn đến hạnh phúc, nhưng không ai biết rằng đằng sau sự liều lĩnh, chàng đã rung động trước người phụ nữ ấy trong cái liếc mắt đầu tiên và nàng đã chọn cái tên của người mà dù lí trí vẫn phản đối nhưng trái tim vốn đã đầu hàng ngay khi cánh hoa anh thảo đầu tiên rơi xuống. Tuy không phải từ tiếng sét ái tình mãnh liệt mà bắt đầu nhưng tình yêu giữa hai người lại kết thúc trong khắc cốt ghi tâm. Tiếng sét ái tình rồi sẽ tan rất nhanh nhưng ngọn lửa tình yêu một khi được đốt lên bởi niềm tin, sự tôn trọng và cả đam mê nữa đang từng ngày được tiếp mãi thêm thì sẽ không bao giờ tàn được. Nhưng những bí mật ẩn giấu sau những trang sách cổ và câu chuyện thật bên dưới những lời tình ca lãng mạn rồi sẽ dội những phong ba gì cho ngọn lửa tình yêu giữa Gareth và Clare? Tình yêu có muôn vàn cách thức để bắt đầu và kết thúc. Nó cũng có muôn vàn diện mạo và mùi vị. Có nồng nàn, đắm say, có dịu nhẹ, ngất ngay và cũng có cả gay gắt, khó chịu. Tất cả sẽ được quyết định bởi những nguyên liệu mà bạn muốn thêm vào lọ nước hoa tình yêu của chính mình. Sẽ có người muốn thêm thật nhiều ngọt ngào và cảm thông, nhưng cũng có người sẽ muốn trộn một ít ghen tuông và giận hờn để hương lưu lại lâu phai hơn. Chính vì thế mà trên thế giới này , mỗi giây mỗi phút, có hàng ngàn những lọ nước hoa tình yêu ra đời mà không lọ nào lại mang mùi thơm giống lọ nào. nước hoa tình yêu giữa nữ lãnh chúa và chàng hiệp sỹ mang áo giáp bạc của Amanda Quick liệu sẽ mang mùi hương gì? Liệu nó có thể tạo ra một mùi hương đủ sức làm đắm say lòng người hay đổi lại chỉ mang đến những cơn dị ứng khó chịu? Tất cả còn ẩn chứa bên trong “Desire” – một lọ nước hoa bí ẩn đang chờ Tác giả Tác giả Jayne Ann Krentz Jayne Ann Krentz là nhà văn trinh thám - lãng mạn rất được yêu mến tại Mỹ, là tác giả của vô số tiểu thuyết bán chạy nhất theo xếp hạng của tờ New York Times. Sáng tác ở ba thể loại văn chương với ba bút danh khác nhau - Jayne Castle (tên khai sinh) cho thể loại tiểu thuyết vị lai, Jayne Ann Krentz (tên sau khi kết hôn) cho tiểu thuyết hiện đại và Amanda Quick chỉ dùng để viết tiểu thuyết lãng mạn lịch sử - bà đã cho ra đời một gia tài đồ sộ với 122 tác phẩm và 35 triệu bản in trên toàn thế giới, trong đó phải kể đến Chỉ dòng sông biết (tải eBook)- tác phẩm đã đưa Amanda Quick trở thành người đầu tiên được nhận giải thưởng Jane Austen của tạp chí Romantic Times, mang lại “vinh dự cho cộng đồng các nhà văn theo đuổi thể loại tiểu thuyết lãng mạn”.   Mời các bạn đón đọc Hung thần và Đam mê của tác giả Amanda Quick.
Vườn cam trong điện Versailles & Mùi hương sát nhân - Annie Pietri
Tên ebook: Vườn cam trong điện Versailles & Mùi hương sát nhân (full prc, pdf, epub) Tác giả: Annie Pietri Thể loại: Cổ đại, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây   Người dịch: Lê Hưng   Số trang: 189    Ngày xuất bản: 07/2013   Công ty phát hành: Phương Nam Book   Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa – Văn Nghệ   Nguồn sách, Beta, Copier & Tạ prc: CoCo   Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com  Bìa sách Vườn cam trong điện Versailles & Mùi hương sát nhân GIỚI THIỆU Vườn Cam trong điện Versailles Marion, con gái của một bác làm vườn trong cung điện Versailles, được chọn để phục vụ ái nương của Vua-Mặt Trời, phu nhân de Montespan. Bà hầu tước này rất khó tính và thất thường; thật khó làm vừa lòng bà. May mắn là Marion có một năng khiếu hiếm có: cô biết sáng tạo ra những mùi nước hoa diệu kỳ mà bà chủ của cô rất thích. Nhưng quý bà Montespan còn lắm trò xấu xa hơn nữa. Marion mau chóng khám phá ra một âm mưu khủng khiếp được dựng nên để ám hại hoàng hậu... Mùi hương sát nhân Ở tuổi mười tám, Marion đã được phong là người làm nước hoa chính thức của hoàng hậu. Từ đó, cô thực hành nghệ thuật của mình tại một căn nhà nhỏ trong ngự viên của điện Versailles, mà vua Louis XIV đã đích thân ban cho cô. Tuy nhiên, ái nương của nhà vua, phu nhân de Montespan, lại nổi giận vì Marion không còn làm công việc phục vụ bà ta nữa. Hơn nữa, tiểu thư Angélique de Fontanges, trẻ trung và xinh đẹp, đang đe dọa thay thế bà trong trái tim nhà vua. Bà Montespan quyết định hành động, bằng cách lại một lần nữa nhờ đến sự phục vụ của mụ La Voisin, phù thủy và chuyên gia đánh thuốc độc đáng sợ. Và dù không trông đợi, Marion đã trở thành nạn nhân của một âm mưu mới... THÔNG TIN TÁC GIẢ Tác giả Annie Pietri   Annie Pietri sinh ở Paris và sống trong vùng Paris. Sau khi do dự xem mình có nên trở thành bác sĩ hay không, bà đã nhận bằng chuyên viên chỉnh phát âm và về sống ở vùng Bourgogne, nơi bà trở thành người dẫn chương trình phát thanh! Trở lại Paris, bà hành nghề chuyên viên chỉnh phát âm tự do... Tại đây, sau khi cùng với bệnh nhân của mình đọc những cuốn sách dành cho thanh thiếu niên, bà đã nên duyên với văn chương. Năm 1995, bà lao hẳn vào nghiệp văn chương và phát hành những cuốn sách-trò chơi rất thành công, trong đó người đọc trở thành nhân vật chính. Cuốn Vườn cam trong điện Versailles, là thành công lớn đầu tiên của bà. Từ nhiều năm nay, độc giả của bà yêu cầu phần tiếp theo của nó: với Mùi hương sát nhân, họ đã thỏa lòng. Còn Annie Pietri thì đâu có chịu ngừng lại ở đó! Và sau đó là Vì trái tim nhà vua (tải eBook). Mời các bạn đón đọc 2 tác phẩm này của tác giả Annie Pietri.
Vì trái tim Nhà vua
Tên eBook: Vì trái tim Nhà vua (full prc, pdf, epub) Tác giả: Annie Pietri   Thể loại: Cổ đại, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây   Người dịch: Lê Hưng   Số trang: 189   Ngày xuất bản: 21/07/2013   Công ty phát hành: Phương Nam Book   Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa – Văn Nghệ   Nguồn sách, Beta, Copier & Tạ prc: CoCo   Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Vì trái tim Nhà vua GIỚI THIỆU Versailles, ngày 13 tháng Ba năm 1679 Vào lúc màn đêm buông xuống. Tôi tên là Marie Dutilleul. Năm nay 18 tuổi. Tối hôm qua, sau ba ngày sống trong bầu không khí ghê tởm của thế giới phù thủy, với lòng sung sướng vô tận tôi trở lại căn phòng của mình, nằm ngay bên trên ngự phòng của Ngài Hoàng, hoàng hậu Marie-Thérèse...” “Làm sao tin được những điều vừa nghe? Tôi không phải là người mê bói toán. Thường thì tôi vô cảm trước những lời tiên đoán. Nhưng những lời này có cái gì đó gây lo ngại. Dù sao trong đó có cả vấn đề cái chết của nhà vua! Một mối nguy gần kề đang đe dọa ngài chăng? Một chứng bệnh nào đó?” Một bức tranh lịch sử trong đó những chuyển biến bất ngờ nối tiếp nhau, trên nền những bí mật gia đình và... tình yêu. Bộ ba tiểu thuyết của nhà văn Annie Pietri Khung cảnh cung điện Versailles vào thời kỳ rực rỡ nhất, cộng với những tập tục và nghi thức hoàng gia trong triều của ông vua vĩ đại nhất trong lịch sử Pháp, ông Vua Mặt Trời, Louis XIV, là bối cảnh cho câu chuyện phiêu lưu của cô gái có tên Marion, với cái mũi trời cho, cái mũi của người làm nước hoa chuyên nghiệp. Chính nhờ Cái Mũi (viết hoa) này mà cô bé đã thoát hiểm thần kỳ sau những trò đố kỵ và âm mưu nham hiểm không thiếu trong nội cung của vị quân vương nước Pháp. Mượn một vụ án có thật dưới triều đại Louis XIV, Vụ Án Thuốc Độc, tác giả đã xây dựng nên một câu chuyện đầy những tình huống bất ngờ, dẫn chúng ta qua những phòng ốc tráng lệ của cung điện Versailles, kể cả những cái mùi không được thơm tho trong cuộc sống vương giả, để giúp chúng ta thưởng thức bằng... trí tưởng tượng những món ăn sang trọng của nội cung vua Pháp cùng những nghi vệ triều đình v.v... Nhưng trên tất cả nhân vật Marion đã cho thấy một tấm gương sáng về nghị lực khi bất chấp những rào cản về thân phận tôi đòi, cô đã dùng chính những hiểu biết của mình cộng với cái mũi thiên phú phá tan âm mưu đen tối của bà ái phi, Phu Nhân De Montespan, và đồng lõa là mụ phù thủy La Voisin gian ác, để rồi cuối cùng được nhà vua coi như con gái nuôi dù không chính thức. Nhưng câu chuyện chưa chấm dứt ở đó, hơn hai trăm năm sau, do sự tình cờ và duyên phận mà một cô gái sống dưới triều đại vua Louis XVIII, đã tìm thấy cuốn nhật ký riêng tư của Marion, được chôn dấu suốt thời Cách Mạng Pháp từ 1789. Qua cuốn nhật ký này, một cuộc phiêu lưu khác không kém ly kỳ như chính câu chuyện cuộc đời Marion lại diễn ra, nhắc chúng ta câu triết lý muôn thủa: mọi việc cứ lập lập lại mãi, như câu chuyện tình diễm lệ và đau khổ của Marion sẽ còn lập lại ở đời con đời cháu. Câu chuyện cuối cùng này giống như một truyện trinh thám với cuộc điều tra tỉ mỉ của hai cha con cô gái Amélie. Tuy nhiên, nữ tác giả đã lồng vào đấy một câu chuyện tình rất cảm động cho thấy sự đau khổ khi đôi lứa bị chia lìa. Độc giả, nhất là nhưng ai ở lứa tuổi trăng tròn chắc chắn sẽ rất thú vị với bộ ba tiểu thuyết đây tình tiết và tình huống bất ngờ này. Qua đây, độc giả còn biết được nhiều thông tin về một triều đại huy hoàng vào bậc nhất của nước Pháp ở thế kỷ thứ 17 và 18. THÔNG TIN TÁC GIẢ Tác giả Annie Pietri   Annie Pietri sinh ở Paris và sống trong vùng Paris. Sau khi do dự xem mình có nên trở thành bác sĩ hay không, bà đã nhận bằng chuyên viên chỉnh phát âm và về sống ở vùng Bourgogne, nơi bà trở thành người dẫn chương trình phát thanh! Trở lại Paris, bà hành nghề chuyên viên chỉnh phát âm tự do... Tại đây, sau khi cùng với bệnh nhân của mình đọc những cuốn sách dành cho thanh thiếu niên, bà đã nên duyên với văn chương. Năm 1995, bà lao hẳn vào nghiệp văn chương và phát hành những cuốn sách-trò chơi rất thành công, trong đó người đọc trở thành nhân vật chính. Cuốn Vườn cam trong điện Versailles (tải eBook), là thành công lớn đầu tiên của bà. Từ nhiều năm nay, độc giả của bà yêu cầu phần tiếp theo của nó: với Mùi hương sát nhân (tải eBook), họ đã thỏa lòng. Còn Annie Pietri thì đâu có chịu ngừng lại ở đó! Và sau đó là Vì trái tim nhà vua. Mời các bạn đón đọc tác phẩm này của tác giả Annie Pietri.