Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Huynh Sủng

Trường Câu Lạc Nguyệt là một tác giả khá thành công khi viết về thể loại xuyên không. Và Huynh Sủng là bộ truyện tiếp theo sẽ được mắt độc giả với nội dung hấp dẫn mới lạ chắc chắn sẽ mang lại cho bạn đọc những giây phút thú vị. Cùng theo dõi nhé. Tóm tắt truyện: Lúc Diệp Trăn Trăn tám tuổi đi theo mẫu thân tái giá qua nhà tú tài nghèo kiết xác trong thôn. Nàng lớn dần lên, ánh mắt nam nhân trong thôn nhìn nàng cũng thay đổi. Nàng vô cùng thấp thỏm lo lắng, trốn sau lưng kế huynh Hứa Du Ninh - người luôn đối xử rất tốt với nàng. Không nghĩ tới có một ngày ánh mắt Hứa Du Ninh nhìn nàng cũng thay đổi theo. - ----------------------------- Diệp Trăn Trăn: Ta và huynh không phải là mối quan hệ huynh muội trong sáng sao? Hứa Du Ninh:... Tự gây nghiệt, không thể sống. Ấm áp nhắc nhở 1. Chân nam chính sẽ khỏi. 2. Giai đoạn đầu là chuyện làm ruộng trồng rau vui chơi giải trí, một chút chuyện ấm áp, sau đó sẽ rời khỏi thôn nhỏ này tiến vào con đường làm quan. *** Review       : Huynh sủng là một bộ truyện đậm chất điền văn, cổ đại. Truyện viết về cặp đôi Hứa Du Ninh và Diệp Trăn Trăn. Cả hai đều là những đứa nhỏ bị bỏ rơi và được cứu giúp bởi những người lương thiện. Tên của Diệp Trăn Trăn cũng do Hứa Du Ninh đặt cho. Diệp Trăn Trăn xuyên từ thế kỉ 21 về cổ đại, nhập vào thân xác một đứa bé bị ngốc không biết nói chuyện. Mẹ nuôi của thân xác này là một người phụ nữ giỏi giang tháo vác nên chưa từng để cô chịu khổ. Hứa Du Ninh có thân phận bí ẩn, về sau khi lên kinh thành sẽ dần dần lộ ra. Henies sẽ không spoil nhiều. Sau khi mẹ của nữ chính tái giá, nam chính và nữ chính về sống chung một nhà. Lúc ban dầu, cả hai xem nhau như huynh muội.  Nhưng dần dần, tình cảm của nam chính bắt đầu thay đổi. Vẻ đẹp của cô nương nhà họ Diệp làm chao đảo trái tim của nhiều công tử, làm cho vị ca ca Hứa Du Ninh thường xuyên ăn dấm chua. Truyện nhẹ nhàng đúng chất điền văn. Tuy nhiên mình khá hụt hẫng với nhiều chi tiết trong truyện như là tính cách nữ chính quá yếu đuối, bánh bèo. Tuy là xuyên không nhưng mà nữ chính giống như một người cổ đại thực thụ. Mình thấy tác giả viết tình tiết xuyên không hơi dư thừa. Ngoài ra, nội dung truyện sau khi nam chính lên kinh thi cử và dần tìm ra nguồn gốc xuất thân của mình thì truyện nhạt dần. Kết truyện cũng hụt hẫng vì quá nhanh gọn và chưa đẹp lắm. Đối với Henies, truyện chưa phải quá nổi bật như nhiều truyện cổ đại khác Henies đã review. Tuy nhiên Henies vẫn thấy nhiều comment khen truyện đọc ổn. Mọi người hãy đọc và để lại comment cho mình nhé. Nhân tiện mọi người muốn mình review truyện nào thì comment cho mình. Mình sẽ review nhanh nhất cho mọi người. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé! *** Văn án:   Lúc Diệp Trăn Trăn tám tuổi đi theo mẫu thân tái giá gả qua nhà tú tài nghèo kiết xác trong thôn. Nàng lớn dần lên, ánh mắt nam nhân trong thôn nhìn nàng cũng thay đổi. Nàng vô cùng thấp thỏm lo lắng, trốn sau lưng kế huynh Hứa Du Ninh - người luôn đối xử rất tốt với nàng. Không nghĩ tới có một ngày ánh mắt Hứa Du Ninh nhìn nàng cũng thay đổi theo.    ---   Diệp Trăn Trăn:  Ta và huynh không phải là mối quan hệ huynh muội trong sáng sao?    Hứa Du Ninh: ... Tự gây nghiệt, không thể sống.    (Nam chính bị liệt, sau này sẽ được chữa khỏi.)   ***   Nữ chính Diệp Trăn Trăn là một cô gái ở hiện đại, sống trong cảnh gia đình trọng nam khinh nữ. Cô luôn có một khát vọng đó là học thật giỏi, đỗ đại học, sau đó đi thật xa để thoát khỏi cái gia đình này. Thế nhưng lúc tốt nghiệp cấp ba xong, cha mẹ lại không cho cô học đại học, muốn cô đi làm, để dành tiền nuôi em trai.    Diệp Trăn Trăn cảm thấy đau khổ và tuyệt vọng vô cùng, giống như cả thế giới sụp đổ vậy. Cô giam mình khóc trong phòng, sau đó không hiểu sao bị xuyên không về cổ đại.    Diệp Trăn Trăn xuyên vào một cô bé tám tuổi bị si ngốc, không rõ cha mẹ, được Diệp Tế Muội nhận nuôi lúc chưa đầy một tuổi.    Diệp Tế Muội là người phụ nữ đảm đang, lương thiện, bà yêu thương Trăn Trăn như chính con gái ruột của mình vậy. Sau khi trượng phu của bà mất, anh trai chị dâu muốn đem bà gả cho tên ác bá nhà phú hộ để lấy tiền. Bà đã bị họ hại thảm một lần rồi, sao còn để chuyện xảy ra lần thứ hai nữa.    Vì vậy Diệp Tế Muội nhất quyết không đồng ý. Để cho hai người kia chết tâm bà cố tình nói yêu thích người có học, chỉ muốn được gả cho Hứa tú tài, sau đó còn nhờ người qua hỏi ý ông. Nói thì như vậy, bà không ngờ Hứa tú tài lại thật sự đồng ý.   Hứa tú tài tên thật là Hứa Hưng Xương, ông là người có học lại lễ độ, chỉ là vận mệnh cô độc, vợ chết lúc sinh con. Sau này ông nhận nuôi một đứa bé trai đặt tên là Hứa Du Ninh, từ nhỏ đã rất thông minh, trầm ổn, những tưởng tương lai tốt đẹp thì lại không may bị liệt một chân, ngày sau vô vọng. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)   Một người phụ nữ góa chồng mang theo một đứa con gái nuôi bị si ngốc và một người đàn ông góa vợ có một đứa con trai nuôi bị tàn phế. Sự kết hợp này khiến dân làng cười chê rất nhiều.    Thế nhưng ông trời công bằng lắm, ở hiền rồi sẽ gặp lành. Sự chê cười trong mắt người ngoài lại là sự kết hợp vô cùng hoàn hảo. Diệp Tế Muội và Hứa Hưng Xương thật sự yêu thương nhau, họ đồng lòng cùng nhau trải qua khó khăn hoạn nạn. Mặc dù không giàu có nhưng ăn uống đầy đủ, gia đình hòa thuận yêu thương nhau.   Diệp Trăn Trăn cũng cảm thấy rất hạnh phúc, lần đầu tiên nàng hiểu được thế nào là một gia đình, được cha mẹ lo lắng lúc ốm đau, được ca ca quan tâm, chiều chuộng. Những thứ mà cha mẹ ruột trước đây chưa từng cho nàng. Diệp Trăn Trăn cảm thấy vô cùng cảm động và thỏa mãn.   Trăn Trăn là cô nương sống rất lương thiện và đơn giản, ai đối tốt với nàng thì nàng sẽ đối tốt lại, người nhà quan tâm nàng thì nàng sẽ dùng cả sinh mạng để bảo vệ họ. Cuộc đời này nàng chỉ cầu yên bình bên cạnh người thân, chứ không mong giàu sang phú quý.   Còn Hứa Du Ninh, nếu chỉ nhìn bề ngoài thì mọi người sẽ nghĩ rằng đây là một thiếu niên đẹp đẽ, ôn hoà có phần chính chắn trước tuổi. Thế nhưng con người thật của hắn lại vô cùng lạnh lùng, lãnh đạm. Mới 15, 16 tuổi nhưng trầm ổn, suy nghĩ thấu đáo hơn cả người trưởng thành.    Khi hắn bị liệt một chân, Hứa Hưng Xương đã cảm thấy vô cùng áy náy và đau buồn, thế nhưng hắn lại bình tĩnh an ủi lại ông. Lạnh lùng với người ngoài là thế vì hắn đã dành tất cả sự ôn hòa cho người nhà rồi.   Chuyện khiến mình thấy vô cùng khâm phục Hứa Du Ninh là khi Diệp Trăn Trăn tìm được một loại thuốc cao để trị chân cho hắn, nhưng phải bẻ gãy chân đi rồi mới bôi được thuốc. Loại thuốc này chưa có ai chứng thực cả, thế nhưng Hứa Du Ninh vẫn lựa chọn tin tưởng Trăn Trăn. Sau đó hắn tự mình bẻ chân mình. Phải có bao nhiêu can đảm mới có thể làm được việc này cơ chứ? Và thật may mắn cuối cùng chân của hắn đã được trị khỏi.   Sau khi chân của Hứa Du Ninh trở lại bình thường, hắn thi hương đỗ đầu bảng, thì gia đình họ từ bị cười chê giờ lại được nhiều người ghen tỵ, ngưỡng mộ. Ai mà ngờ được đứa con gái vốn ngốc lại không ngốc mà còn rất thông minh, xinh đẹp. Con trai bị tàn phế lại có thể lần nữa đứng lên thi triển tài năng.    Thế nhưng đây cũng là khi sóng gió ập đến với gia đình họ. Hứa Hưng Xương mất tích đúng lúc Diệp Tế Muội biết tin mình mang thai. Những bí ẩn về thân thế của Hứa Du Ninh và Trăn Trăn dần được hé lộ.    Thời điểm Diệp Tế Muội nhặt được Trăn Trăn trên người cô có những đồ vật vô cùng quý giá, tã lót cũng không phải tơ lụa thông thường.    Còn Hứa Hưng Xương nhặt được Hứa Du Ninh lúc hắn mới hơn một tuổi, được một binh sĩ mặc giáp bạc bảo vệ, khi đó hai người đang bị truy sát. Trên người hắn từ phụ kiện nhỏ cũng được gắn đá quý đủ để thấy thân thế không tầm thường.   Vậy thân thế thực sự của họ là gì, tại sao Hứa Hưng Xương lại bị mất tích. Quá trình phát triển tình cảm của Trăn Trăn và Hứa Du Ninh sẽ phát triển thế nào? Các bạn hãy theo dõi câu chuyện để tìm lời giải đáp nhé.   “Huynh sủng” thuộc thể loại điền văn, nhẹ nhàng, gần gũi và rất đời thường. Hơn nửa đầu truyện là cuộc sống nông thôn, trồng rau nuôi gà. Nam nữ chính lúc đầu là kế huynh muội trong sáng. Sau khi trải qua nhiều biến cố cả hai mới dần nhận ra tình cảm của mình. Tính cách cha mẹ nam chính rất dễ thương.    Nội dung truyện đơn giản, không có những mâu thuẫn, ít cao trào. Văn phong mạch lạc, rõ ràng. Giọng văn nhẹ nhàng xen một chút hài hước. Truyện thích hợp đọc giả trí, thư giãn đầu óc sau một ngày học tập và làm việc căng thẳng.  ____   “ “: Trích từ truyện.   *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ Cre: Google/Huaban   Mời các bạn mượn đọc sách Huynh Sủng của tác giả Trường Câu Lạc Nguyệt.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua
Review: Huyên Phi - fb/ReviewNgonTinh0105: Có lẽ các bạn đã không còn quá xa lạ với thể loại truyện điền văn đúng không? Còn đối với những ai chưa biết thì mình xin phép nói ngắn gọn, điền văn là những câu chuyện nhẹ nhàng, cốt truyện đơn giản, ít sóng gió, kể về cuộc sống thường ngày của nhân vật. Câu chuyện hôm nay mình muốn giới thiệu đến các bạn là một tác phẩm tiêu biểu của thể loại này: Cuộc sống điền viên sau khi xuyên qua. Đừng ngại nếu bạn ghét xuyên không, vì yếu tố này chỉ xuất hiện một phân lượng rất nhỏ ở đầu truyện, cũng không ảnh hưởng nhiều đến tính cách cũng như cuộc sống của các nhân vật. Đúng như cái tên “điền viên”, sau khi nữ chính Đường Hà xuyên qua, cuộc sống của nàng cứ bình lặng trôi qua, tuy có lúc sóng gió nhưng phần nhiều là hạnh phúc… Gia đình của Đường Hà đều là những người nông dân hiền lành chân chất, nhà cũng có chút của ăn của để, không đến mức đói kém. Công việc hằng ngày của nữ chính quanh quẩn dưới bếp nấu cơm, đi ra đồng cắt cỏ, dọn dẹp… Xoay quanh đó là cuộc sống của những người nông dân vất vả cày cấy quanh năm, chuyện mẹ chồng con dâu, chị dâu em chồng, rồi cả những người hàng xóm, những người bán hàng trên trấn… Tất cả đã tạo thành một thế giới chân thật mà vẫn đủ thú vị níu giữ chân người đọc. Chắc các bạn hẳn cũng tò mò nam chính trong truyện là ai. Đối với thể loại điền văn, thường thì đọc gần hết nửa cuốn nhân vật nam chính mới xuất hiện :v. Ở trong truyện này có lẽ bạn không phải chờ quá lâu như vậy, nhưng quá trình hai anh chị yêu đương và cưới được nhau cũng không ngắn cho lắm, phù hợp với các bạn thích nhâm nhi câu chuyện :v. Nam chính là Chu Nam Sinh, theo vai vế thì là anh họ xa tít tắp bắn đại bác không tới của nữ chính Đường Hà. Nhà ảnh cũng có điều kiện hơn nữ chính, và đi kèm với đó là nhiều rắc rối hơn. Nếu nửa đầu cuốn truyện kể về cuộc sống hạnh phúc và tình yêu của cặp đôi trẻ thì nửa sau khi hai người lấy nhau không được vui vẻ như trước. Gia đình Chu Nam Sinh có ba người con trai, Nam Sinh là người thứ hai, ít được quan tâm nhất. Đường Hà sau khi về làm dâu, vì vai vế nhà mẹ đẻ hơi kém nên bị mẹ chồng o ép, chị dâu lợi dụng. Đỉnh điểm mâu thuẫn trong gia đình là khi người em út trở về, quyết định tham gia vào việc kinh doanh của gia đình, bố mẹ lại nuông chiều anh ta, khiến lợi ích của Chu Nam Sinh bị xâm phạm. Hai vợ chồng Đường Hà và Chu Nam Sinh quyết định sẽ tự tìm cách làm ăn riêng, không phụ thuộc vào bất cứ ai nữa. Kết truyện mở ra khung cảnh khi hai người trung tuổi, nhà có của ăn của để, con cái cũng lớn lên hạnh phúc. Đó là viễn cảnh tươi đẹp nhưng cũng cất chưa không ít lo toan và vất vả của các nhân vật. Truyện nhẹ nhàng, có một vài đoạn H nho nhỏ, thích hợp đọc thư giãn và không cần suy nghĩ quá nhiều. Nam chính cực kì yêu chiều và sủng vợ, không hề có chuyện trai gái gió trăng bên ngoài. Nữ chính là người khá mạnh mẽ và độc lập, chính vì vậy đã dìu dắt được gia đình đi lên trong lúc khó khăn. Các nhân vật trong truyện tuy không phải lúc nào cũng hoàn hảo nhưng những suy nghĩ của họ thì lại khá chân thực. Cũng có vài phân đoạn rất cảm động như khi Chu Nam Sinh bị bắt vào ngục, Đường Hà bụng đang mang thai gắng gượng chờ chồng về, hay như khi gặp phải thất bại, hai vợ chồng cố động viên nhau làm lại từ đầu, dù cho có mệt mỏi khó khăn… Trích đoạn ngọt ngào: Trong lúc ít khách, Chu Nam Sinh sẽ ra ngoài mua đồ ăn vặt cho Đường Hà. Mỗi khi Đường Hà ăn vui vẻ, Chu Nam Sinh ở một bên đều cười híp mắt nhìn nàng, vuốt vuốt tóc nàng, xúc động nói: “Ta nuôi một con heo con.” Hắn vừa giễu cợt nàng, vừa vui mừng mua nhiều đồ ăn hơn cho nàng. “Sắp thành heo rồi,” đôi khi hắn cảm khái, “Không sao, càng mập càng giống heo.” Chính hắn cũng là một đầu heo, có khi nhìn bốn bề vắng lặng, hắn lấy tay đẩy hai lỗ mũi mình hướng lên trời, học tiếng kêu của heo, Đường Hà bị hắn chọc cười đến đau cả bụng. Chạng vạng bọn họ đóng cửa hàng về nhà, người đi đường ít dần, hắn sẽ nghiêng gò má sang bên thê tử, dùng ngón tay chỉ vào mặt mình, Đường Hà nhận được chỉ thị sẽ hôn nhẹ hắn. Đi vài bước, hắn lại nghiêng gò má, nàng lại hôn nhẹ hắn. “Chàng càng lúc càng lớn mật,” Đường Hà nói hắn, “Bạch nhật tuyên dâm.” “Ta không có biện pháp, ai bảo thê tử đáng yêu khả ái,” hắn cười hì hì nói, “Ta hận không thể biến nàng thành người tí hon, cho vào trong ngực chạy khắp nơi, một khắc cũng không rời.” Review Hà Mai - fb/hoinhieuchu: ----- Truyện mình làm là do đọc được đề cử của bạn tiểu Q, edit thử chương đầu thấy rất thích nên bắt tay vào làm luôn, mở đầu truyện là cảnh đồng quê, cuộc sống sinh hoạt hằng ngày ở nông thôn hiện ra rõ nét và chân thực vô cùng. Giới thiệu: “Cuộc sống ở nông thôn của Đường Hà sau khi xuyên qua. Chuyện nhà, nam cày ruộng, nữ dệt vải, trải qua cuộc sống bình thản, vui vẻ cùng ưu sầu.” Truyện viết về cuộc sống nông thôn trong xã hội cổ đại. Nữ chính Đường Hà, thất bại trong hôn nhân, bắt gặp chồng ngoại tình, trong lúc đau khổ bị xe đâm, xuyên về thân xác của một thiếu nữ cổ đại. Là con gái thứ hai của một gia đình có ba anh em, thưở bé nàng nhà quá nghèo, nàng suýt bị bán làm nha hoàn nên rất sợ, cả ngày chăm chỉ làm lụng, việc nặng nhọc gì của đàn ông cũng làm hết, từ làm ruộng cho đến lấy củi, cắt cỏ cho heo cho gà ăn, chỉ để chứng mình một điều “mình không vô dụng”. Đường Hà xuyên vào thân thể này khi thân thể gặp nạn trên núi, trùng hợp là thân thể này mới bị từ hôn, nên ai ai cũng hiểu lầm nàng nghỉ quẩn mà tự sát, bởi vậy cha mẹ và đại ca, đệ đệ trong nhà luôn cảm thấy có lỗi, càng yêu chiều nàng hơn. Nam chính Chu Nam Sinh được sinh ra trong một gia đình bất công, không phải con trưởng cũng không phải con út được cưng chiều, anh sống với ông cố nội từ nhỏ, tình cảm với cha mẹ đẻ rất nhạt nhòa. Ông cố nội nam chính là người đọc sách nên dạy anh rất nhiều thứ, cũng như bao chàng trai mới lớn khác, anh cũng mơ ước về người bạn đời “Tri kỷ”, “Hồng tụ thiêm hương”, và tất nhiên cũng không vừa mắt Châu Nương, người được mẹ mình mai mối gán ghép cho. Nam chính và nữ chính là anh em bà con xa với nhau, hai anh chị mới quen biết nhau cũng thờ ơ lắm nhé, sau anh biết mình sẽ cưới chị nên mới bắt đầu để ý, cảm thấy “nhan sắc” của chị khá vừa mắt, da ngăm đen nhưng duyên, chị lại hiểu lễ nghĩa, rất được lòng người lớn trong nhà. Anh nam chính theo ông nội đọc sách nên lãng mạn lắm, lang thang trên núi mấy ngày, bắt nhạn về làm sính lễ kết hôn nữa. Trích đoạn: Hôm nay hắn không giống ngày thường, mặc bộ đồ mới, trên mặt rạng rỡ. Nhìn thấy nàng, hắn cũng sửng sốt, nhưng ngay sau đó cười lên, cho nàng nhìn đôi nhạn trong lồng trúc, “Một nhạn công, một nhạn thư, lấy song nhạn đồng quy ý tứ.” “Tiểu Hà, song nhạn tặng cho muội.” Truyện hay ở chỗ nam chính và nữ chính thường xuyên gặp nhau trước khi kết hôn, a bị chị trêu đùa, quay như chong chóng, lại thường xuyên than thở “Rốt cuộc lúc nào nàng mới gả cho ta đây”, “Thật hi vọng thành thân nhanh một chút.” Truyện có H k? Có chứ, cũng đâu ra đấy lắm, nhưng chỉ có 1 lần thôi, còn lại toàn thịt vụn không à. Điểu ta không thích ở truyện này là tác giả hơi miên man trong vụ miêu tả suy nghĩ của nữ chính, nữ chính hay lo được lo mất, cái gì cũng phải chắc chắn mình nắm thế chủ động thì mới làm, nhiều lúc edit đến đoạn miêu tả nội tâm nhân vật nữ chính cũng bực mình lắm, nhưng mà thôi, mấy đoạn đấy không nhiều, nói chung ai thích kiểu điện văn làm ruộng thì cứ nhảy đi  Ngoài hai nhân vật chính ra thì còn kể đến dàn nhân vật xoay quanh cuộc sống thường ngày, mỗi người một tính cách tạo nên một bức tranh nông thôn hoàn chỉnh, đa màu sắc, tiểu Đào, con gái của anh cả, được Đường Hà chăm sóc từ nhỏ nên rất quấn nàng, cha mẹ đường Hà, bà Tam và những ân oán với mẹ đẻ, anh trai. Rồi cuộc sống của nam nữ chính sau khi thành thân, thiên vị của mẹ nam chính, uất ức của nữ chính, chị dâu cả khôn lỏi hay đùn đẩy việc… Chi tiết thế nào mời các nàng đọc truyện nhé. Nhân tiện giới thiệu cho các nàng vài bộ điền văn làm ruộng, chất lượng thì chưa kiểm chứng, chưa edit hoàn nhé: •    Chị nông hạnh phúc  Mê Lộ Đích Ban Ban (Quyển này edit hoàn rồi nhé, viết về nông thôn những năm 80, khá hay) •     Xuyên qua thành nông gia nữ  Hồng Bồ Vũ •     Cuộc sống bình thản vùng sông nước  Tạp Nhĩ Tư (68/129) •     Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi  Kẹo Vitamin C •     Cuộc sống ở Bắc Tống  A Muội (Edit hoàn, chất lượng tốt) •     Cuộc sống náo nhiệt của nông phụ dị năng  Hoa Hòa Hoa Ảnh •     Lương điền thiên khoảnh  Tọa Chước Linh Linh Thủy •     Nông phụ  Thiên Sai Thập Nhị •     Điền Duyên  Hương Thôn Nguyên Dã •     Xấu nữ như cúc  Hương Thôn Nguyên Dã •     Khói bếp ven hồ  Mạc Nhạ Thị •     Hảo nữ 18  Hoa Lạc Trùng Lai •     Bần hàn tức phụ  Vọng Giang Ảnh •     Cuộc sống điền viên trên núi của nông phu  Quả Đống CC •     Điền viên cốc hương  Thẩm Duyệt •     Cuộc sống hạnh phúc của tiểu nương tử  Ngư Mông •     Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử  Ngư Mông •     Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ  Đạm Vũ   Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua của tác giả Chu Tứ Tứ.
Bán Sơn Yên Vũ Quá Giang Hồ
Truyện Bán Sơn Yêu Vũ Quá Giang Hồ của tác giả Ngữ Tiếu Lan San là câu chuyện cổ đại đam mỹ vui vẻ. Trình Mộc Phong là thiếu chủ của một sơn trang lạnh lùng đẹp trai lại có nụ cười mê người, không chỉ vậy hắn còn có võ công tài giỏi. Thế nhưng hắn lại luôn kính trọng một người, là người có thể sờ trên đầu hắn mà hắn vẫn mỉm cười. Liệu người đó là ai mời các bạn đón xem. *** “Phụ thân.” “Hử?” “Tháng sau là sinh nhật mười sáu tuổi của con.” “Phụ thân đương nhiên nhớ. Bây giờ muốn ta tặng quà gì?” “Con không cần quà, chỉ muốn đi Nam Hải chơi…” “Không được!” “Phụ thân…” “Không lằng nhằng, đi đi!” “…” “Thiếu gia, ngài muốn làm gì?” Thư đồng (1) Tiểu Thất đang dọn dẹp phòng, đột nhiên thấy thiếu gia nhà mình tức giận đi vào, không nói hai lời bắt đầu thu thập hành lý. “Ta muốn bỏ nhà ra đi.” Phương Hử ngồi trên giường đếm ngân phiếu. “Hả?” Tiểu Thất cực kỳ sợ hãi: “Thiếu gia muốn đi đâu?” “… Nam Hải.” Phương Hử nhỏ giọng lẩm bẩm. “Ngài muốn đi tìm Trình đại hiệp?” Tiểu Thất hiểu rõ, cười tủm tỉm. “…” Phương Hử xếp ngân phiếu thành chồng, nhét vào trong bao: “Đừng nói cho hai phụ thân ta biết!” “Thiếu gia.” Tiểu Thất tử tế nhắc nhở: “Ngài không đủ tiền đi Nam Hải. ” “Ta phải đi!!” Phương Hử lấy chăn che đầu, nghĩ thầm, cùng lắm thì ta đi múa võ! Mặc dù võ công của ta dở, nhưng múa kiếm cũng tạm được đi. Sáng hôm sau, Phương Hử vừa rời giường liền choáng váng. “Thiếu gia, bây giờ tuyết rơi rất dày. Khẳng định là đường đã bị chặn rồi.” Tiểu Thất cực kỳ thông cảm nhìn Phương Hử: “Ngài còn muốn bỏ nhả đi không?” Phương Hử bi phẫn, ném gói đồ nhỏ vào tủ, ngồi xếp bằng trên giường mà nện cái gối. Đã ba năm không nhìn thấy y, năm nay vốn định trải qua sinh nhật cùng y, ai dè ngay cả trời cũng không giúp. Tuyết dày như vậy, chẳng lẽ muốn mình bay ra ngoài? Một tháng trôi qua rất nhanh. Sáng sớm hôm nay, tất cả người trong phủ bắt đầu bận rộn. “Ầm ĩ muốn chết!” Phương Hử lăn lộn trong chăn, tâm tình không tốt bịt tai lại.   Mời các bạn đón đọc Bán Sơn Yên Vũ Quá Giang Hồ của tác giả Ngữ Tiếu Lan San.
Đời Này Kiếp Này
“Đời này kiếp này” của Phỉ Ngã Tư Tồn – đọc một nửa cũng đã tức ói máu cho coi. Gần đây mình có đọc kha khá truyện nhưng nói chung đa phần đều bị mình dừng dang dở. Lý do là mình rất lười và mình cũng đang ôn thi tốt nghiệp nên không tập trung lắm, đa phần đều đọc giữa chừng rồi mình đánh dấu lại, hi vọng “đọc sau khi nhớ ra”…  Quay lại chủ đề chính là Review. Đời này kiếp này là một trong những truyện khiến mình đọc có phân nửa đã tức ói máu muốn review ngay, nhưng vì để nó có chất lượng một chút, mình cố gắng đọc hết.  Đọc truyện này tất cả là vì Kỷ Nam Phương Diệp Thận Thủ là tiểu thư con nhà giàu lại là con một, lớn lên cùng với các anh họ và Kỷ Nam Phương. Mình đọc truyện này là vì Kỷ Nam Phương, đọc xong mới biết khóc cũng vì anh, cười vì anh. Nếu như có thể nhập vào Thủ Thủ, tôi nhất định sẽ yêu anh, bởi vì anh quá tốt, tốt đến mức khiến cho con người ta tan nát lòng. Mình thực sự rất ghét Thủ Thủ, anh làm nhiều điều vì cô như vậy, cô cũng chẳng mảy may động tâm đến, cô thật quá tàn nhẫn. Có đôi lúc tình tiết cẩu huyết đến nỗi chỉ muốn lao vào xé xác cô ra, nhưng lại không làm được, bởi mình không có năng lực xuyên vào tiểu thuyết, nếu có chắc mình đã không phải bức xúc thế này. Tóm lại Sau cùng tôi vẫn cảm thấy không hài lòng lắm với kết thúc truyện, tôi muốn Thủ Thủ nhận ra được sự ích kỉ, cố chấp trong tình yêu, muốn Nam Phương nói lời yêu với Thủ Thủ.. Đời này kiếp này – Phỉ Ngã Tư Tồn: 7.25/10 Mình dựa vào một số điểm mạnh yếu để đánh giá nên không thể nào chính xác tuyệt đối được. Mỗi người một ý, yêu ghét khác biệt, số điểm này là ý kiến riêng của mình dành cho tác phẩm. Ai ném đá thì chịu thôi. Nằm trong bộ hệ liệt về tứ thiếu kinh thành, có lẽ vì thế nên mới được “may mắn” cho HE ở ngoại truyện. Nữ chính là kiểu nhân vật dễ khiến người ta ghét, nam chính là kiểu khiến người ta thương. Nhiều review trên mạng bảo Kỷ Nam Phương xứng đáng có được hạnh phúc với Thủ Thủ (hé mở ở ngoại truyện cuối 1 tí), mình k phản bác nhưng cũng k thích Thủ Thủ quay về, thích TT bên vạnh Diệp Trường Ninh hơn. K phủ nhận KNP yêu Thủ Thủ thật lòng nhưng tại sao anh lại dây dưa với vô số cô gái khác, làm màu cho TT thấy k nói cái này là chơi gái hàng thật giá thật kể cả trc và sau kết hôn, kể cả khi mình đang rất yêu vợ, vì thế k trách TT k thấy bên anh an toàn và mọi đau khổ là do anh tự chuốc lấy. Đọc đến chương 11 mình đã từng có ý nghĩ sẽ tác thành cho Thủ Thủ và Dịch Trường Ninh vì tôi giống anh nghĩ rằng họ sẽ hạnh phúc.  Mọi người review nói TT do dc nuông chiều nên không thấy tình cảm của mọi người đối với mình, mặc dù bố TT vẫn rất nuông chiều con nhung hành động ngoại tình có con riêng bên ngoài trong suốt bao nhiêu năm và k có dấu hiệu dừng lại, ông phản bội lại tình cảm nồng nhiệt của tuổi trẻ đv mẹ TT khiến cho 1 cô bé thích sach sẽ shock nặng, bố đã vậy chồng cũng vậy, DTN trở về với tấm lòng trc sau như 1 của anh sao k khiến TT quyết định li hôn. Kết thúc vẫn lằng nhằng giữa thằng chồng và mối tình đầu. Truyện sẽ 10 đ nếu tác giả giải quyết mọi khúc mắc cho thoả mãn độc giả. Đọc mà ức. Lý do khiến mình cho điểm truyện không cao là vì nội dung diễn biến hơi gấp, đôi chỗ chẳng logic tí nào, có cảm giác như tác giả không chăm chút cho truyện lắm. Đánh giá chung. Đã có rất nhiền người mua sách online. Họ cũng đánh giá rất cao nội dung cũng như bày tỏ ý kiến của họ về sản phẩm. Sau đây là những đánh giá của người dùng. Hy vọng mọi người cùng đón đọc và góp thêm nhiều ý kiến khác mà bạn đã rút ra được từ cuốn sách bổ ích này. Đánh giá của người dùng trên Fahasa Đọc một vài truyện của Phỉ Ngã Tư Tồn, truyện nào cũng ngược khiến tôi khóc lên khóc xuống, thà rằng cứ ngược quá trình chứ đừng ngược kết quả, đằng này mẹ kế lại ngược cả quá trình rồi cũng ngược luôn kết quả. Đời này kiếp này chính là một cuốn sách khiến người đọc đau lòng và ám ảnh không dứt như vậy. Trong truyện này, tôi thích nhất là Kỷ Nam Phương, một chàng trai bề ngoài phong lưu, đào hoa nhưng bên trong lại dành cả trái tim cho Thủ Thủ, là người bên ngoài và bên trong một trời một vực, nếu yêu Thủ Thủ thì cứ nói là yêu, tại sao cứ phải làm những việc trái lòng khiến cả người cả mình đều đau khổ như vậy. Tôi cũng rất thích Dịch Trường Ninh, đầu tiên sau khi đọc mấy chương đầu biết anh rời xa Thủ Thủ chỉ bằng một lời nói chán, tôi đã thực sự cảm thấy giận, và cũng cảm thấy may mắn, vì anh không đáng để được làm chàng nam phụ lưu lại trong lòng bạn đọc, nhưng hóa ra đằng sau sự rời xa Thủ Thủ là một trái tim với đầy chất chứa tình yêu và bao dung, vì để người con gái mình yêu được hạnh phúc mà lựa chọn rời xa. Tình yêu của anh cũng giống Kỷ Nam Phương, không thể nói tình bên nào đậm sâu hơn bên nào, cũng không thể nói trong lòng ai đau khổ chịu đựng hơn ai. Có lẽ điều khiến tôi nuối tiếc ở tác phẩm này chính là cái cách Phỉ Ngã Tư Tồn xây dựng tính cách nữ chính Thủ Thủ. Biết rằng cô lưu luyến mối tình đầu, cũng biết rằng cô đã từng yêu Trường Ninh nhiều bao nhiêu, nhưng tại sao khi đã kết hôn rồi sống chung Với Kỷ Nam Phương vẫn chỉ hướng về mối tình đầu đã từng rời xa mà không hề ngoảnh lại người luôn chờ đợi mình ở phía sau như thế. Rốt cuộc, ở kết thúc truyện, Thủ Thủ chọn ai vẫn là một câu hỏi lớn. Liệu rằng cô sẽ chọn Dịch Trường Ninh với mối tình đầu đầy hy sinh hay một tình yêu đầy cao thượng của Kỷ Nam Phương? Các bạn hãy thử đọc và cảm nhận nhé. Review by Ám Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Diệp Thận Thủ là cô con gái luôn được nuông chiều của Diệp gia. Có thể nói cô chính là công chúa nhỏ, được mọi người hết sức cưng chiều, cuộc đời tưởng như đã rất mĩ mãn. Thế nhưng cô lại gặp Dịch Trường Ninh, đem lòng yêu anh, sau đó được trải qua tình yêu, biết thế nào là hạnh phúc, cũng biết thế nào là đau khổ. Dịch Trường Ninh chính là cố chấp của Thủ Thủ. Dù anh tự động rời bỏ, nhưng cô vẫn luôn nhớ đến anh. Trái tim dường như không đủ sức chứa thêm một ai khác. Giống như ai đó đã nói rằng :"Tôi đã dành hết tình cảm để yêu người ấy, cho nên không còn đủ sức yêu ai khác nữa." Kỷ Nam Phương là bạn của anh trai Thủ Thủ, cũng được coi là đã chứng kiến cô trưởng thành. Anh cũng không biết mình đã yêu Thủ Thủ từ lúc nào. Biết rõ trong lòng Diệp Thận Thủ có Dịch Trường Ninh, nhưng Kỷ Nam Phương vẫn tỉ mỉ chăm sóc, lo lắng cho cô. Trước mặt mọi người, anh là đại thiếu gia bất cần, nhưng khi đứng trước Thủ Thủ, nhìn thấy cô rơi lệ, lại trở nên luống cuống không biết phải làm sao. Càng trưởng thành, Thủ Thủ lại càng nhận ra, thực ra xung quanh mình không phải đều là hạnh phúc như đã nghĩ. Những người cô yêu mến đều có vết thương trong lòng. Diệp Thận Khoan bề ngoài luôn sôi nổi phóng khoáng, nhưng lại mang một mối tình vô vọng. Có lần anh đã lộ vẻ mềm yếu trước Thủ Thủ mà nói ra tâm sự : "Mây thường trôi nhanh, còn pha lê thì dễ vỡ. Những thứ tốt đẹp trên đời này đều khó lòng tồn tại lâu bền được". Mẹ cô cũng đã vấp ngã trong tình yêu với người cha luôn yêu thương cô hết mực. Thì ra gia đình cô không phải rất tốt đẹp. Diệp Thận Thủ đã đủ lớn để hiểu những chuyện ấy, nhưng lại không hiểu tình yêu của Kỷ Nam Phương dành cho cô lớn đến nhường nào. Khi đọc "Đời này kiếp này", có một độc giả nói, đã khóc khi đọc đến đoạn Kỷ Nam Phương mang hai chiếc áo lồng vào nhau, mắng Diệp Thận Thủ là tàn nhẫn. Dịch Trường Ninh căn bản không thể so với Kỷ Nam Phương. Thực ra trong tình yêu, không thể so bì như vậy. Nhưng không thể phủ nhận tình yêu của Kỷ Nam Phương dành cho Thủ Thủ hơn Dịch  Trường Ninh nhiều lắm. Anh không chạy trốn khi biết sự thật, chỉ yên lặng ở cạnh vỗ về, an ủi Thủ Thủ, chờ một ngày cô vì anh cảm động. Nhưng cuối cùng Diệp Thận Thủ vẫn dứt khoát đi cùng Dịch Trường Ninh. Không ai biết lúc đó Kỷ Nam Phương đau lòng thế nào.  Trích chương 16 :  "Anh về phòng ngủ, cẩn thận trải phẳng áo ngủ lên giường, khăn quàng cổ cũng vuốt cho phẳng phiu, đầu ngón tay dường như còn cảm nhận được sự mềm mại, giống với hương thơm có vị ngọt dịu từ cô. Anh ngồi một lúc, cuối cùng lấy áo ngủ của chính mình ra, anh lồng chiếc áo ấy bên ngoài bộ áo ngủ hình gấu kẻ ca rô kia, rồi lấy cả chiếc khăn đặt xen giữa hai bộ quần áo, bởi vì, mỗi một trái tim trên đó, đều là tự tay anh vẽ lên. Anh biết hành động này hoàn toàn vô nghĩa, nhưng hai bộ quần áo lồng vào nhau, dường như một người đang ôm trọn lấy một người, thân thiết không khoảng cách, thực ra bởi vì cô không thích nên anh hình như chưa từng được ôm cô như thế. Hai năm trước, toàn quốc công chiếu Brokeback Mountaincủa Lý An, trong nước không xem được, vừa hay anh có việc đến Hồng Kông, thế là cô cũng đi theo, chỉ để xem bộ phim ấy. Lúc phim chiếu đoạn Ennis ôm chiếc áo của Jack, cô khóc đến nức nở, anh đưa khăn giấy cho cô, chỉ cảm thấy rõ tức cười: “Đến nỗi thế không?” Cô lau đôi mắt đã khóc đến đỏ quạnh, hung hăng trợn mắt với anh: “Anh thì hiểu cái gì?” Thực ra Kỷ Nam Phương rất hiểu, nhưng Thủ Thủ lại không tin điều đó. Bởi vì hết cách, thế nên chỉ đành dùng đến cách này, hèn mọn như thế, dè dặt như thế, dường như hai con người luôn ở bên nhau, dường như hai con người đã thật sự ở bên nhau. Cũng như những tưởng niệm tuyệt vọng, thực ra vốn dĩ đã là những tham vọng không thể nào đạt được. Đời này kiếp này, mãi không biệt ly." Trong sách xuất bản, câu chuyện của cả hai chỉ dừng lại ở đó. Cảm thấy rất đau lòng cho Kỷ Nam Phương. Khi lên mạng tìm được ngoại truyện, lại là lúc hai người cùng nhau ở một chỗ. Phỉ Ngã Tư Tồn không viết kĩ và rõ ràng lí do Thủ Thủ quay lại, nhưng họ cuối cùng cũng đã về cùng một chỗ, như thế là đủ. Đời này kiếp này được ở bên nhau. Mời các bạn đón đọc Đời Này Kiếp Này của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.
Chờ Hoa Nguyên Soái Nở
Văn án: Chỉ là một phần nhật ký ghi lại tình bạn qua mạng giữa người trái đất và người ngoài hành tinh Hồ Bất Thích – nhà thực vật học của trái đất, tuổi xuân phơi phới ── Tại diễn đàn trên mạng, anh tình cờ gặp gỡ, Liên (Lotus), Hai người vừa gặp như đã quen thân, đối phương lại gửi tới một đóa hoa không rõ chủng loại. Sau đó, chứng dị ứng phấn hoa của anh bộc phát! Sau đó, mộng xuân của anh cũng bộc phát theo!? Người thực vật ngoài hành tinh Lotus • Nguyên soái Luther Farah, hoa xuân nở rộ ── Người mình thích nhận hoa = nhận lời yêu! Thế nhưng, Nguyên soái đau khổ chờ đợi mãi không thấy “Hạt giống” đáp lễ của đối phương… Thế nhưng, cơ quan sinh dục (hoa) của Nguyên soái đang sinh lực tràn trề mà không có chỗ phát vẫn không thể thụ phấn như trước… Hoa của ai có thể đẹp hơn hắn? Hoa của ai có thể to hơn hắn? Cưng à chờ anh nha, bổn soái tự mình đến trái đất theo đuổi em! -------- “Kỳ thật người ngoài hành tinh với người nước ngoài giống nhau, lúc nào cũng có thể đang sinh sống ngay bên cạnh chúng ta.” Các bạn có bao giờ nghĩ cái ông hàng xóm ngày nào cũng ở trần tưới cây nhà bên cạnh thực ra là người ngoài hành tinh, hay crush đẹp trai sáng nào cũng chạy bộ ngang nhà bạn lại là loài nào đó tiến hoá thành người đến từ hành tinh khác không? Có thể lắm chứ, bộ Chờ Hoa Nguyên Soái Nở sẽ cho bạn thấy điều đó. Hệ liệt Sâm Lâm gồm 3 bộ lần lượt viết về 3 anh em của gia đình họ Hồ, bộ Chờ Hoa Nguyên Soái Nở này kể về người con trai thứ hai tên là Hồ Bất Thích. Anh Bất Thích là một nghiên cứu sinh ngành thực vật học ở Mỹ, sống ở một chung cư và thường lên diễn đàn dành cho những người yêu thực vật để giao lưu bàn luận. Trên diễn đàn anh có quen một người tên là Lotus, hai người trò chuyện rất hợp ý và vui vẻ, dần dần cũng thích nhau. Vâng, họ trò chuyện rất hợp ý và vui vẻ, mặc dù một người là người Trái Đất bình thường, một người là người thực vật ngoài hành tinh với đặc tính và phương thức sinh tồn hoàn toàn khác biệt. Điều đáng nói ở đây là họ trò chuyện qua mạng trong tình huống người này tưởng người kia cùng loài và cùng quê hương với mình. Truyện là một chuỗi tình huống “ông nói gà bà nói vịt”, hiểu lầm dở khóc dở cười vô cùng hài hước, ngộ nghĩnh, đáng yêu và đầy bất ngờ đủ để lôi cuốn độc giả theo dõi đến chữ cuối cùng. Và rồi chúng ta sẽ nhận ra những người sống trong chung cư mà Hồ Bất Thích ở chẳng có ai là người Trái Đất bình thường cả. Đủ loài sinh vật tiến hoá thành người khác nhau với các đặc tính khác biệt, đến từ nhiều hành tinh xa lạ làm cho tình huống câu chuyện càng thêm dở khóc dở cười. Đồng thời, vì là những người được tiến hoá từ nhiều loài khác nhau với các đặc tính khác biệt nên họ vẫn còn mang đặc điểm tàn nhẫn của tự nhiên trong quá trình sống và tiến hoá, nhưng câu chuyện đã được Nguyệt Hạ Tang miêu tả vô cùng nhẹ nhàng và đầy nét phóng khoáng. Thế giới tự nhiên chính là tàn nhẫn như thế đấy, thế nhưng nó cũng vô cùng dịu dàng với những đứa con của nó. Trong truyện có một nhân vật được xem là phản diện nho nhỏ, chính là anh cướp ngân hàng giết người như ngoé xưa nay không sợ gì thế nhưng xui xẻo lọt vô hang ổ người ngoài hành tinh này để rồi trở thành nhân vật chính trong phim kinh dị được phát sóng vào lúc 12 giờ đêm. Tuy là phản diện thế nhưng cái kết của anh này thật khiến người ta không khỏi rơi nước mắt (cá sấu) đồng tình mà :’))) Vì là truyện của Nguyệt Hạ Tang nên nhất định là không thể thiếu những tình huống cảm động rồi, như về ba mẹ của Bất Thích, như là thực vật có linh hồn hay không? Có biết đau đớn khi bị chặt cành, nhổ rễ không? Khi đọc đến đoạn này tự nhiên mình nhớ đến nhà mình có một cây si được trồng trong một cái chậu thiệt to, vì nó ngày càng lớn dần, rễ của nó bò dưới đất rồi đâm thủng ngược lên trên qua ba tầng thùng xốp để tìm đến đất. Hẳn là thực vật cũng rất kiên cường, có mưu cầu tìm kiếm sự sống trong kiếp cây sinh của nó. Qua câu chuyện, chúng ta cũng có thể hiểu thêm về thiên nhiên và thế giới này dưới góc nhìn vô cùng thú vị và có phần ngây ngô đơn thuần của nhiều loài “người” khác nhau, đó là một thế giới sống động, ác liệt nhưng cũng rất vui vẻ và chứa chan tình cảm. Truyện có nhắc đến mấy nghệ sĩ Hollywood, tổng thống Obama,… nên gây cho người đọc cảm giác cực kỳ gần gũi và sống động. Hệ liệt Sâm Lâm có thể xem là bước đầu chị Tang định hình thiết lập cho các bộ dài hơi và đồ sộ sau này như Nguyên Thuỷ Tái Lai, Không Có Kiếp Sau,… Tuy rằng câu chuyện khá ngắn, nhưng vẫn có hương vị riêng và phô diễn phần nào sức sáng tạo của tác giả. Mình không biết viết review lắm nhưng bộ này rất đáng yêu và đáng đọc các bạn ạ, mấy hiểu lầm liên tiếp mà các tình huống cứ diễn ra một cách trơn tru và đầy bất ngờ. Phần đầu nói về đặc tính của người thực vật có thể nghe có hơi quái dị, nhưng đọc tiếp thì sẽ không cảm thấy thế nữa. Mọi người nghĩ xem, Trái Đất nhỏ bé của chúng ta thế mà có vô số sinh vật kỳ bí và biết bao điều huyền diệu rồi, thì cả vũ trụ cũng có thể lắm chứ, dù sao qua văn của chị Tang, nó nghe… logic lắm các bạn ạ :’))) Thật vui vì cuối cùng Cẩm Phong cũng mang cuốn này về Việt Nam, yên tâm là bản dịch xuất bản ngon lành cành đào lắm các bạn ạ. Nếu yêu thích Chờ Hoa Nguyên Soái Nở, các bạn có thể chọt ngay vào link dưới đây để rước em nó về nhé. Hãy cứ yên tâm về Nguyệt Hạ Tang, cái tên của chị là đủ để bảo chứng cho nội dung tác phẩm đó :"> fb/reviewdammyngontinh *** Hồ gia có ba đứa con, ba người tên phân biệt là Quy, Thích, Phản. Nghe nói ba Hồ mẹ Hồ vài năm trước khi sinh bọn họ luôn ở vùng khác, đặc biệt tưởng nhớ về nhà, vì thế tên của ba đứa con bức thiết phản ánh dục vọng chủ quan của bọn họ. Quang khán tự, ba cái tên này rất có ý có cảnh, tuy rằng tên lão nhị có chút quái. Vấn đề là ở trên chữ thứ hai trong tên của bọn họ. Chữ thứ hai trong tên nhà bọn họ là dựa theo tổ huấn truyền xuống, rất nhiều thế hệ dùng đều không có vấn đề gì, mọi người sử dụng đều hài lòng, chính là đến thế hệ bọn họ—— ra vấn đề, lưu cho bọn họ ba chữ là “Không”. Vì thế tên đầy đủ của ba bọn họ chính là: Hồ Bất Quy, Hồ Bất Thích, Hồ Bất Phản. (Hồ Bất Thích đáng thương, nếu như bỏ đi chữ ở giữa, thì tên cậu là dễ nghe nhất) Được rồi, bi kịch về tên họ đối với Hồ Bất Quy cùng Hồ Bất Phản mà nói coi như đã kết thúc, nhưng mà đối với Hồ Bất Thích thì lại là bắt đầu bi kịch. Lúc ba Hồ muốn lấy cho cậu cái tên khoa trương một chút, từ trong từ điển cổ ngữ tìm từ đồng nghĩa với “Quy”, kết quả tìm được Thích liền mơ hồ nói ra. Khi còn bé, khi ba Hồ giải thích với anh cả hàm nghĩa trong tên hắn đều là rung đùi đắc ý nói: Thức vi, thức vi! Hồ Bất Quy? Vi quân chi cố, hồ vi hồ trung lộ! Thức vi, thức vi! Hồ Bất Quy? Vi quân chi cung, hồ vi hồ nê trung! Cho nên, anh đại a, tên của anh lấy từ 《 Kinh Thi · bội phong · thức vi 》, là một cái tên rất có văn hóa, rất tốt đẹp nột ~ “Thế nhưng trên sách nói, bài thơ này biểu đạt chính là khi đó nhân dân khốn khổ đối với giai cấp thống trị phát sinh bất bình oán hận cùng tưởng niệm người ra đi, nghe tuyệt không tốt đẹp a.” Khi đó anh cả đã biết chữ ôm sách giáo khoa nói như thế. Ba Hồ khi đó đành phải lừa gạt cho qua. Sau đó khi giải thích nguồn gốc tên của Hồ Bất Thích, ba Hồ tiếp thu giáo huấn không khoe khoang nữa, chỉ nói là tên của cậu cùng nghĩa với tên anh cả; khi giải thích tên em gái cậu, càng đơn giản chỉ nói ba chữ: về, phản cũng (về, cũng là về). Trưởng thành, đi học, bạn bè cười nhạo tên cậu càng ngày càng nhiều, không cao hứng tên của mình bị nhiều người gọi là “Không thoải mái” như vậy, cậu vốn phản bác: “Thích chính là về, mới không phải là thoải mái.” Trẻ con rất là tích cực, vì thế một đám nhóc con đi tìm thầy giáo, thầy giáo trái nhìn, phải nhìn, sau đó rốt cục tìm được chỗ giống giữa thích và về: Về, trước đây chỉ người con gái xuất giá. Người con gái xuất giá cái gì gọi là “Về”? 《 dịch · tiệm 》: “Nữ quy, cát.” Khổng dĩnh đạt sơ: “Nữ nhân… Lấy phu vi gia, cố vị đó viết về cũng.” (Lấy chồng là nhà, do đó gả đi cũng là về) 《 thơ · chu nam · đào yêu 》: “Chi tử vu quy (Người ấy xuất giá), nghi này gia thất (thành vợ người).” Ngoài ra, nữ tử xuất giá cũng gọi là “Thích”. 《 khổng tước đông nam phi 》: “Nghèo hèn có nàng này, bắt đầu thích còn gia môn.” (câu này chịu, không biết edit kiểu gì luôn) Hồ Bất Thích lúc ấy lập tức hong gió. Hồ Bất Thích ngoại hiệu rất nhiều: “Không thoải mái” —— uy! Nào có như vậy … Mời các bạn đón đọc Chờ Hoa Nguyên Soái Nở của tác giả Nguyệt Hạ Tang.