Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ai Đứng Bên Cửa Sổ

Truyện kinh dị Ai Đứng Bên Cửa Sổ mang màu sắc ngôn tình. Bạn sẽ không hối hận khi đọc nó! *** " Chúng ta không sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm. Nhưng nguyện chết cùng ngày, cùng tháng, cùng năm!" " Anh cuồng phim kiếm hiệp hả? Không còn câu nào lãng mạn hơn để nói sao?" " Anh không phải người thích nói những lời bay bướm, nhưng từng câu, từng chữ anh nói ra đều là thật lòng!" Khi nghe được câu nói của anh tôi chợt cảm thấy ấm áp trong lòng. Đôi mắt nhìn lên bầu trời đêm không một ánh sao, hít một ngụm khí lạnh ban đêm rồi mi mắt khẽ trùng xuống đầy ưu phiền. Liệu tôi và anh có thể làm trái được kiếp số của mình? ---------------- Tôi tên là Thuỳ An, 18 tuổi và hiện đang là sinh viên năm nhất đại học tâm linh. Chắc hẳn nhiều người sẽ thắc mắc tại sao tôi lại chọn ngành học này, chính bản thân tôi cũng không có câu trả lời cho thắc mắc đó. Chắc có lẽ là do tôi quá tò mò về một thế giới khác, một thế giới mà ít người tin nó tồn tại. Hôm nay là ngày mà gia đình tôi chuyển tới một ngôi nhà mới, khi vừa bước xuống xe thì tôi đã thấy mây đen kéo tới che kín bầu trời, báo hiệu cho một điềm xấu. Đứng trước căn nhà, tôi thầm quan sát rồi đánh giá một lượt, căn nhà có 2 tầng, nó không quá rộng nhưng bù lại có sân vườn rất thoáng mát vì có nhiều cây cối xung quanh. Nhìn tổng quan thì ngôi nhà này khá ổn, chỉ là vị trí của nó nằm trong một con ngõ nhỏ nên khá bất tiện cho việc đi lại. Nghe ba tôi nói, ông đã mua căn nhà này với một cái giá rất rẻ, ba tôi là cảnh sát biển, còn mẹ tôi làm giáo viên cấp 3. Với mức lương của nhân viên nhà nước thì việc mua được ngôi nhà này đã là một đãi ngộ tuyệt vời. Tôi xách balo bước qua cánh cổng đã bị tróc sơn do thời tiết khắc nghiệt ban cho, nhìn sơ qua cũng đủ hiểu được rằng nơi này đã xây dựng cách đây khá lâu rồi. Mới đi được vài bước chân, bỗng có một cơn gió lạnh thổi ngang qua làm lay động tán cây trong vườn, tôi bất giác rùng mình một cái. Trong lòng chợt có một nỗi bất an trỗi dậy, đảo mắt nhìn xung quanh nơi mình đang đứng, không hiểu vì sao tôi luôn cảm thấy hình như có một cặp mắt đang dõi theo từng cử chỉ, hành động của mình từ phía xa. Nhưng khi nhìn xung quanh thì không thấy ai ngoài tôi, nhanh chóng dẹp bỏ đi cảm giác đó, tôi tiếp tục tiến bước vào bên trong. Liếc nhìn kiến trúc của căn nhà thì cảm thấy nó không có gì đặc biệt, thiết kế cũng giống như những ngôi nhà khác. Thứ duy nhất làm tôi chú ý chính là bức họa của một người phụ nữ trung niên, được treo trên tường ngay tại phòng khách. Người phụ nữ trong tranh có một dung mạo đẹp một cách sắc sảo, khuôn mặt trái soan, lông mày lá liễu, từng đường nét trên gương mặt rất thanh tú, chỉ có điều ánh mắt của người phụ nữ này mang một nét vô hồn, khiến cho người khác phải lạnh sống lưng mỗi khi nhìn thẳng vào đôi mắt đó. Tôi đứng ngẩn người nhìn bức họa mà không chớp mắt, dường như tôi bị đôi mắt của người phụ nữ trong tranh thôi miên, không có cách nào có thể thoát ra. Khi thấy tôi cứ đứng bần thần trước bước tranh, ba tôi bước lại gần vỗ vai gọi, kéo tôi về với thực tại: " Thuỳ An, con làm gì mà cứ nhìn chằm chằm vào bức tranh vậy?" " Bức tranh là của ai vậy ba?" Ba tôi liếc nhìn bức tranh rồi quay lại cười trả lời: " Đây là bức trang của chủ cũ căn nhà này, không hiểu vì sao họ rời đi mà không mang theo nó, ba thấy đẹp nên giữ lại!" Nghe được câu trả lời từ ba thì tôi cũng không hỏi gì thêm, vội xách balo bước lên lầu. Tôi cũng không dám nhìn thẳng vào bức tranh thêm lần nào nữa, bởi vì tôi cảm thấy nó có gì đó rất ma mị. Khi bước lên tầng 2 của ngôi nhà, tôi bắt đầu đi thăm quan các phòng để lựa phòng ngủ cho mình, có tổng cộng 2 phòng ngủ và một phòng wc chung. Sau một hồi đắn đo, suy nghĩ thì tôi đã chọn được cho mình một phòng vừa ý nhất, đó là căn phòng có cửa sổ hướng ra sân sau của ngôi nhà, gió thổi nhè nhẹ làm cho cả không gian mát mẻ, thoáng đãng làm tôi rất vừa ý. Chưa dọn đồ đạc vào nên căn phòng khá trống trải, nhưng trong góc phòng lại có một thứ khiến tôi phải để mắt tới. Đó chính là một mẩu giấy màu vàng được xếp thành hình tam giác rất cẩn thận và còn được thắt lại bởi một sợi chỉ màu đỏ. Vì quá tò mò nên tôi đã gỡ mảnh giấy ra xem thử bên trong có gì, bên trong là một ít tóc vụn đen và trên mảnh giấy có hàng chữ Trung được viết bằng một loại mực đỏ như máu. Càng nhìn tôi càng cảm thấy thứ này rất giống với bùa ngải mà tôi hay xem trên mấy bộ phim kinh dị. Đột nhiên tóc gáy của tôi dựng đứng khi nghĩ về những thứ tà mị đó, vội gạt bỏ những ý nghĩ kinh dị đó ra khỏi đầu. Dùng tay vo nát mẩu giấy rồi nhanh chóng ném ra bên ngoài cửa sổ 8 giờ tối Sau một hồi dọn dẹp đồ đạc, sắp xếp ngăn nắp mọi thứ, cuối cùng gia đình tôi cũng hoàn thành công việc. Ngước nhìn đồng hồ cũng đã 8 giờ tối, mẹ tôi bỗng nảy ra một ý tưởng xong quay qua nói với ba tôi: " Bữa nay gia đình ta ăn tối ở bên ngoài đi, giờ em không còn sức để nấu nướng đâu!" Ba tôi nghe vậy cũng gật đầu đồng ý ngay tức khắc: " Ừm cũng được, vậy cả nhà ta sẽ đi ăn tối ở bên ngoài!" Nghe ba mẹ bàn với nhau là sẽ đi ăn ở bên ngoài, tôi không hề tỏ ra có một chút hào hứng nào. Một phần vì mệt, một phần vì vẫn còn có cả tá bài tập chưa hoàn thành, cho nên tôi quyết định sẽ không đi: " Con sẽ không đi đâu, ba mẹ cứ đi vui vẻ nha!" " Tại sao con lại không đi? Hay con mệt ở đâu hả?" Mẹ tôi lại gần hỏi rồi đưa tay sờ lên trán để kiểm trả xem có bị sốt hay không. " Con còn có nhiều bài tập cần làm lắm!" Tôi khẽ thở dài chán nản, lê từng bước chân nặng trĩu bước lên lầu. " Vậy lát nữa ba mẹ sẽ mang đồ ăn về cho con nhé? Nhớ đừng học quá sức đó!" Mẹ tồi nói lớn vang vọng lên lầu 2. " Vâng!" Tôi chỉ đáp lại ngắn gọn một câu xong đóng cửa phòng lại. Bước đến gần bàn học đặt gần chiếc cửa sổ, từ từ ngồi xuống ghế. Tôi bắt đầu lật từng trang vở ghi chép, được một lúc thì cơn buồn ngủ kéo tới làm cho đầu óc tôi không còn được tập trung, đôi mắt lim dim, mơ màng gục xuống bàn, ngủ lúc nào không hay biết. Đang ngủ say giấc thì bỗng nhiên tôi giật mình tỉnh dậy bởi một tiếng động lớn phát ra từ bên dưới lầu. Nheo mắt nhìn xung quanh, tôi thấy trong phòng lúc này đều bao trùm bởi một màu đen, không có lấy một ánh sáng" Không lẽ bị cúp điện?" Tôi lẩm bẩm trong miệng xong đưa tay lần mò trong bóng tối để tìm chiếc điện thoại của mình. Mời các bạn đón đọc Ai Đứng Bên Cửa Sổ của tác giả Thẩm Nghiên Hy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tổ Trinh Thám Linh Dị Tập 1 - Tiểu Thiển Bút
Tổ Trinh Thám Linh Dị của tác giả Tiểu Thiển Bút đã gây được tiếng vang và dấu ấn riêng trong thể loại truyện trinh thám hình sự. Truyện có nhiều yếu tố bất ngờ, logic khiến người đọc phải suy nghĩ và đan xen trong từng chi tiết. *** "Ta xin tự giới thiệu một chút, ta gọi là Trần Thế Kiệt, năm nay ba mươi sáu tuổi, là hiệu trưởng của Trường Đại Học Thế Kỷ, sinh sống tại sơn khu phía tây của trường. Ta và vợ ta ai cũng rất thích cảm giác gần gũi với tự nhiên, cho nên vì bảo trì sự yên tĩnh u nhã của nơi này, dù khí trời có ác liệt đến mấy ta cũng sẽ không sử dụng mấy công cụ giao thông gây ra tiếng ồn lớn làm ảnh hưởng nơi này. Con đường từ sơn khu đến trường rất bằng phẳng do đã được ta quyên góp tu sửa qua nên việc đi lại cũng thuận tiện. Trường Đại Học Thế Kỷ đã có mười hai năm lịch sử, có thể nói là một học viện nghệ thuật rất nổi tiếng. Trong vòng mười hai năm, những sinh viên tốt nghiệp từ nơi này, ba mươi phần trăm đều trở thành diễn viên nổi tiếng, minh tinh, thậm chí là những nhà họa sĩ nổi tiếng. Số còn lại cũng ai ai cũng có cuộc sống dư dả và no đủ." Mời các bạn đón đọc Tổ Trinh Thám Linh Dị Tập 1 của tác giả Tiểu Thiển Bút.
Đại Học Khủng Bố - Đại Tống Phúc Hồng Phường
Một tấm “giấy báo nhập học” vô cùng bình thường cũng vô cùng đặc biệt. Một trường “đại học” không tên. Một chàng thanh niên tên Doãn Khoáng vô cùng chán ghét trường học vì một tờ “giấy báo nhập học” mà đi tới cái nơi gọi là “đại học” đó. Sau đó, hắn mới cảm thấy được những trường học mà hắn chán ghét lúc trước quả thực là thiên đường. Trong cái “đại học” này, Doãn Khoáng chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó chính là lấy cho bằng được tấm “bằng tốt nghiệp” đáng chết đầy máu tươi kia! Lời người dịch: Nhận xét: Nhân vật chính thuộc loại hình trí tuệ. Vầng sáng nhân vật chính ban đầu vô cùng lu mờ nhưng rồi bị hoàn cảnh bức bách mà phải tỏa ra rực rỡ, tính toán tử thần, đấu trí Khổng Minh… Khác với những bộ truyện khác, trong khi nhân vật chính trưởng thành, những đối thủ của cậu cũng trưởng thành trong con đường cũng gian nan không kém. Đánh giá: Có thể nó khó đọc nhưng nó rất đáng đọc. Mời các bạn đón đọc Đại Học Khủng Bố của tác giả Đại Tống Phúc Hồng Phường.
Lớp Học Kinh Dị - Alice
Xin chào, đây là bộ truyện lần đầu mình viết nên cũng sẽ không được hay cho lắm, đúng như tên truyện thì câu truyện này nói về một lớp học 12-8 luôn bị khinh thường, nhưng 1 ngày xuất hiện 1 con ma, và con ma đó làm thay đổi cái lớp này. Từ 1 lớp luôn tự ti thành tự tin. Xấu hổ thành hãnh diện. Học dở thành học giỏi. Nhưng để có được điều đó, lớp 12-8 phải bán linh hồn cho nó để đạt được mục đích của mình. Dù gì thì các bạn đọc sẽ hiểu nha. p/s: có nhiều tình tiết hơi ảo tưởng, vô lí, cũng có thể là hơi hư cấu, nhưng mà mình thêm vào để truyện thêm hay. Trong truyện Lớp Học Kinh Dị có mấy cảnh chết chóc, vì thuộc dạng truyện teen lẫn truyện ma nên các bạn lưu ý khi đọc nha. Mời các bạn đón đọc Lớp Học Kinh Dị của tác giả Alice.
Tiếng Hú Ban Đêm - Thế Lữ
Tiếng Hú Ban Đêm là tập gồm 8 truyện ngắn kì ảo của Thế Lữ. Với cách xây dựng truyện lôi cuốn, hấp dẫn, kèm theo các lý luận giải thích các hiện tượng một cách khoa học, Thế Lữ đã mang đến cho người đọc các tác phẩm có giá trị lớn về cuộc sống. Truyện ngắn còn hấp dẫn người đọc bởi chất thơ trong nhiều câu văn khắc họa tài hoa cảnh sắc thiên nhiên cũng như miêu tả tâm lý nhân vật Mời các bạn đón đọc Tiếng Hú Ban Đêm của tác giả Thế Lữ.