Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội - Cương Tuyết Ấn

  Ghi chép toàn bộ hung án khiến người ta run sợ. Hồ sơ tâm lý phạm tội là một bộ sách bao gồm gần như toàn bộ nguyên tố phạm tội đáng kinh ngạc: Án bằm thây chưa giải quyết, ác quỷ ngược đãi trẻ em, điện thoại từ địa ngục, mộ huyệt tàn thi, sát nhân ma chú. . . Mỗi một vụ hung án đều làm cho da đầu người ta ngứa ngáy, hung thủ vẫn luôn ẩn trốn bên cạnh chúng ta, cùng chúng ta ăn chung ngủ chung. Mặt trái quyết tử tranh đấu giữa thiện và ác, tràn đầy tuyệt vọng, oán hận, đố kỵ, tham lam, ngạo mạn, sắc dục, cấm luyến. Những hồ sơ đen tối nhất bí ẩn nhất của sở cảnh sát hoàn toàn bị vạch trần, đưa bạn từng chút đi sâu vào hiện trường phạm tội, đối mặt với cái ác khiến người ta sợ hãi nhất, nan giải trầm trọng nhất là nhân tính! Những cái chết liên tiếp huyền bí khó lường, một loạt những phương pháp phạm tội quỷ dị nhất. Giữa người và ác quỷ, kỳ thực chỉ cách nhau một bước. Trời tối rồi, xin đừng nhắm mắt! *** Lời dẫn 1996 Tuyết lớn, thành phố J, ngày 18 tháng 01, năm 1996. Đây là trận tuyết đầu tiên từ khi bắt đầu mùa đông tới nay của thành phố J, chạng vạng một ngày trước đó đến rạng sáng ngày kế, hoa tuyết tung bay khắp trời, phiêu tán khắp phố lớn ngõ nhỏ, cả thành phố bị màu trắng ngần của tuyết bao phủ, tĩnh mịch lại trang nghiêm. Đường sá rộng rãi cũng như một tờ giấy trắng trải phẳng, không chút cáu bẩn và nếp nhăn, thỉnh thoảng có dấu vết của ô tô và người đi đường ngang qua, rất nhanh bị những bông tuyết mới che phủ, không để lại chút vết tích, thật là một ngày tốt lành để "Vứt xác"! Khoảng bốn giờ sáng, tuyết rốt cuộc cũng ngừng, trên đường cái trống trải truyền đến một tràn tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, công nhân vệ sinh bảo vệ môi trường Thẩm Tú Lan, đẩy chiếc xe con vệ sinh bốn bánh, đi quét dọn đoạn đường chị phụ trách. Thẩm Tú Lan dừng lại bên cạnh một thùng rác lớn đầu hẻm. Hít một hơi thật sâu, bầu không khí sau tuyết nhẹ nhàng khoan khoái, cuối cùng triệt để xua tan cơn buồn ngủ còn sót lại của chị, chị từ trên xe dọn vệ sinh cầm lấy chổi, quơ vài cái, chuẩn bị bắt đầu quét dọn đường sá. Lúc này, đầu hẻm nổi lên một trận gió xoáy, hất tuyết lên khắp người chị, trước thùng rác tuyết vốn chất đống cũng bị gió thổi tan, lộ ra một túi du lịch màu sẫm, giữa một mảng tuyết trắng bốn phía, túi du lịch màu sẫm có vẻ đặc biệt chói mắt. "Những người này cũng thật là, đi thêm một bước nữa cũng lười đi, cứ phải ném ra ngoài!" Thẩm Tú Lan lắc đầu lẩm bẩm một câu, tiện tay xốc túi du lịch lên, đang muốn ném vào thùng rác bỗng nhiên đổi ý, muốn xem trong túi chứa cái gì, chị nhanh tay, đặt túi trên đất, kéo khóa quan sát bên trong. Trời vừa tờ mờ sáng, ánh sáng mờ tối, Thẩm Tú Lan thấp thoáng thấy trong túi dường như là một ít thịt heo bọc miếng băng mỏng bên ngoài màu máu lẫn lộn. Chị đưa sát mũi ngửi, không có mùi gì khác, nghĩ thầm, có thể là ai đó lúc giao hàng sớm cho chỗ bán thịt heo không cẩn thận đánh rơi, hoặc hộ gia đình nào đó ngại thịt béo không muốn ăn nên ném. "Ôi, thực lãng phí đồ vật. Cũng tại vì bây giờ cuộc sống tốt rồi, nếu là mấy năm trước, nhà nhà nấu ăn dùng mỡ cũng đều là mỡ heo này làm thành." Thẩm Tú Lan thốt lên một câu cảm thán, kéo khóa lại, lại nặng nề xốc túi du lịch lên, đặt trên xe dọn vệ sinh, chị dự định mang túi thịt này về cho "Tiểu Hoàng" ăn. "Tiểu Hoàng" là con chó lang thang Thẩm Tú Lan nhặt được lúc quét dọn đường. Khi ấy, chú chó nhỏ cả người đen nhẻm bẩn thỉu nằm bên đường, trên hai chân trước đang chảy máu, thoạt nhìn như là bị thương. Chú chỏ nhỏ rên rỉ dùng ánh mắt đau đớn nhìn chằm chằm Thẩm Tú Lan, trái tim hiền lành của chị lập tức mềm nhũn. Chị ôm nó về nhà, cùng con gái tắm rửa cho nó, băng bó kỹ vết thương. Chú chó nhỏ được tắm, hiện ra màu lông ban đầu - màu vàng, vì vậy con gái liền đặt cho nó một cái tên là Tiểu Hoàng. Tiểu Hoàng từ đó được xem như một thành viên trong gia đình, con gái Thẩm Tú Lan vô cùng thích nó, mỗi ngày ngoại trừ ngủ và đến trường, hầu như cùng chú chó nhỏ như hình với bóng, như chăm sóc em trai mà chăm sóc chú chó đáng yêu này. Sáng sớm vừa bắt đầu làm việc đã nhặt được một túi thịt, Thẩm Tú Lan cảm giác hôm nay vận may của mình thật không tệ, sức làm việc cũng không khỏi tăng vọt lên, hơn hai giờ đã sạch sẽ gọn gàng hoàn thành công tác dọn tuyết trên đường. Chị nhanh nhẹn thu dọn dụng cụ, đẩy xe con trở về nhà. Chỗ ở Thẩm Tú Lan cách đoạn đường chị quét dọn không xa, đi bộ cả đi lẫn về chỉ hơn nửa canh giờ, cho nên thường sau khi kết thúc ca sớm là chị lén chuồn về nhà, làm cho chồng và con gái một bữa sáng nóng hổi. Nhà của Thẩm Tú Lan là đơn vị của chồng chị phân cho, ở quanh đó cũng đều là đồng nghiệp của đơn vị chồng, hai bên rất quen thuộc. Chị vừa cùng hàng xóm lui tới trong hành lang vui vẻ chào hỏi, vừa lấy chìa khóa mở cửa nhà mình. Đúng như dự đoán, con gái sau khi rời giường không để ý đến rửa mặt đã cùng chơi đùa với chú chó nhỏ trong phòng khách, chồng xem chừng còn chưa thức dậy. "Tiểu Hân, đừng chơi nữa, mau đánh răng rửa mặt!" Thẩm Tú Lan thay dép lê, đi tới cửa phòng bếp đặt túi du lịch xuống, vừa đi vào toilet rửa tay vừa thúc giục con gái. Thẩm Tú Lan thay quần áo lao động ra treo trên tường phòng tắm, nghe con gái trong phòng khách hỏi: "Mẹ, cái túi mẹ cầm về kia đựng gì trong đó thế ạ?" "Ở trên đường lượm được một túi thịt, mang về cho Tiểu Hoàng ăn." "Mẹ, con đút Tiểu Hoàng một miếng được không?" "Được chứ, con coi chừng một chút, đừng làm dơ áo ngủ." "Dạ, con biết rồi." Thẩm Tú Lan đi tới trước bồn rửa tay thoa xà bông lên tay và mặt, nghe tiếng con gái lê dép lẹp xẹp đến bên phòng bếp, tiếp theo là thanh âm ồn ào kéo khóa, sau đó yên lặng một hồi, phỏng chừng con gái đang chọn thịt, nhưng rất nhanh, một tiếng kêu sợ hãi thảm thiết truyền vào tai chị. Thẩm Tú Lan chưa từng nghe qua tiếng kêu thảm thiết như vậy của con gái, chị không màng suy nghĩ nhiều, xà bông vẫn còn trên mặt liền chạy vọt ra khỏi phòng tắm, đồng thời chồng chị bị tiếng thét chói tai của con gái đánh thức cũng từ phòng ngủ chạy vội ra. Hai người lớn, một cha, một mẹ, lúc này cũng sợ ngây người! Con gái trợn to mắt, há cái miệng nhỏ nhắn, ngơ ngác ngồi ở cửa bếp, cả người như bị đóng băng, trong bàn tay nhỏ giơ giữa không trung của con bé, siết thật chặt một "ngón tay" đầm đìa máu! Người đàn ông kinh hô. Người phụ nữ gào thảm thiết. Chú chó Tiểu Hoàng sủa "gâu gâu". Đôi mắt kinh ngạc của bé gái gắt gao nhìn chằm chằm vào ngón tay máu. ... Mời các bạn đón đọc Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội của tác giả Cương Tuyết Ấn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

2030 - Trương Thanh Thùy
Ma cà rồng và người sói đã được nhắc nhiều trong văn học, trong điện ảnh nên có thể độc giả sẽ e dè khi chọn 2030 vì không chắc tác giả có thể làm nên một điều gì mới mẻ hay không?! Thật ra, 2030 cũng nhắc đến những đặc điểm căn bản mà nhiều người đã từng nghe qua, đã từng biết đến về ma cà rồng, về người sói. Nhưng, ở 2030 có những điều rất thật, rất gần gũi với con người, đó là sự hy sinh không điều kiện của tình yêu, là sự cao cả của tình bạn chân thành đưa con người đi qua những quyết định khó khăn đơn giản hơn, để họ có thể đồng lòng, cùng nhau làm những việc lớn hơn. Những nhà ngoại cảm, những nhà tiên tri có quyền năng thật hay không, chưa ai chứng minh được cả! Nhưng, những tiên đoán của nhà tiên tri mù Vanga có vẻ đã xảy ra, và về lời tiên đoán thế giới đảo lộn năm 2030 khi châu Âu sụp đổ là điều rất đáng sợ mà con người phải tìm cách để tháo gỡ, để tránh cho những điều đáng tiếc có thể xảy ra. Dưới góc nhìn văn học, bằng lối kể chuyện, đặt một tình huống giả sử, tác giả viết nên 2030 như một lời cảnh tỉnh những con người vì lòng tham mà hủy hoại đi cả thế giới sống của mình, của đồng loại mình. Nhưng chắc chắn, bên cạnh đó sẽ còn có những con người sẵn sàng hy sinh bản thân để cứu thế giới của họ. Điểm đặc biệt nhất trong 2030 có lẽ là mối giao kết đặc biệt giữa ma cà rồng và sói - thứ mà chưa từng được khai thác. Cũng ở đây, bằng phương pháp kể rất ẩn dụ, tác giả nhắc đến nhóm những con người “bán linh hồn cho quỷ dữ” để nhắc nhở chúng ta lại về lòng tham, tính ích kỷ, bản ngã sân si của mình rất có thể sẽ đem lại những hệ lụy khôn lường. *** Trương Thanh Thùy sinh năm 1982  quê ở Đà Lạt, Lâm Đồng, hiện đang sinh sống tại TP HCM. Năm 2014, cô ra mắt cuốn sách thiếu nhi Đốm trắng. Ngoài sáng tác văn học, Trương Thanh Thùy còn viết kịch bản phim. Có thể kể một số bộ phim mà cô tham gia viết kịch bản như Bảo mẫu thời @, Tóc rối, Yêu anh, em dám không… Tác phẩm tiêu biểu: 2030 Thiên Linh Cái Linh Thú Một Nửa Của Tình Yêu Đốm Trắng Mít ơi ... *** Thế giới năm 2030 - sau 14 năm châu Âu không còn một bóng người như lời tiên tri của bà mù Vanga - với những đổi thay nhanh đến chóng mặt. Các châu lục còn lại nới đất để dung chứa những đứa con châu Âu mất nhà. Kẻ tốt, người xấu, sự khác biệt về văn hóa, lối sống, cách nghĩ khiến thế giới chừng như hỗn loạn. Thế giới năm 2030, sau 14 năm thử thách lòng tốt của những con người may mắn, sự vị kỷ, lòng tham, tính đố kỵ của con người có cơ hội bùng phát dữ dội. Lý trí của họ bị lu mờ trước những toan tính thiệt hơn, khiến họ không nhìn thấy những nguy cơ đen tối đến từ một thế giới mà họ chỉ có thể nhìn thấy bằng trái tim. Thế giới năm 2030, sau 14 năm tìm cách sinh tồn của những con người lầm than, đất không đủ cho chuột bọ, bởi, cống rãnh được tận dụng để xây dựng những công trình lạ lùng nhằm phục vụ một thế giới khác - một thế giới luôn tồn tại song song với thế giới loài người mà con người không bao giờ có thể biết về sự tồn tại ấy - thế giới bóng đêm.   Mời các bạn đón đọc 2030 của tác giả Trương Thanh Thùy.
Kỳ Án Bệnh Viện Dạ Nguyệt - Võ Hoàng Phúc
Trong năm đầu tiên làm bác sĩ tại bệnh viện Dạ Nguyệt, tôi đã vô tình vướng vào một chuyện vô cùng kinh dị, hình ảnh lúc ẩn lúc hiện của những oan hồn đáng sợ, bí mật cách bố trí của bệnh viện và đằng sau câu chuyện về bệnh viện y Dạ Nguyệt sẽ được hé lộ trong tác phẩm này. *** Tác giả Võ Hoàng Phúc (sinh ngày 11 tháng 08 năm 1995) quê ở thôn Trinh Phụ, xã Long Thới, huyện Tiểu Cần, tỉnh Trà Vinh. Năm 2016, bắt đầu viết truyện trên mạng với tác phẩm "Nơi đây có quỷ". Tiếp theo đó là những tác phẩm thuộc thể loại kinh dị, trinh thám, trộm mộ, xuyên không... Thường gắn liền với những câu chuyện ma quái. Những câu chuyện được viết theo phong cách kinh dị Nam Phái, kết hợp với lối dẫn truyện cổ điển của thế giới, bỏ qua lối truyền thống truyện ma của Việt Nam. Hầu hết các câu chuyện đều là hư cấu, một số dựa trên những đều kỳ lạ đã từng nhìn thấy. Địa điểm của tác phẩm hoàn toàn không có thiệt, chúng được đặc cách tại Miền Nam Việt Nam. Đều mong mỏi của tác giả chính là muốn thổi một làn gió mới, và hoàn toàn khác biệt vào kho tàng những câu chuyện kinh dị ở Việt nam. "Ánh Trăng Đoạt Mạng" là một câu chuyện hư cấu. Là quyển một của bộ truyện dài kỳ Hàm Võ Kỳ Án truyện. Được lấy cảm hứng từ những câu chuyện ma quỷ về trường học, pha vào những đó là cuộc hành trình phá án. Bối cảnh chủ yếu của truyện là trường đại học y Dạ Nguyệt, thuộc khu vực Hàm Võ của thành phố Sài Gòn, tác phẩm là bức tranh về năm đầu đại học của một sinh viên điển hình khi đối diện với án mạng kinh dị. Mọi nhân vật trong truyện đều được tạo dựng chọn lọc tính cách điển hình nhất. Mơ hồ xen lẫn vào sự ma quỷ, cuộc rược đuổi tìm ra sự thật, những sự việc bí ẩn liên tiếp xảy ra, khiến cho người đọc đi từ sự sợ hãi này, tới sự sợ hãi khác. Cũng giống như những tác phẩm khác của tác giả, yếu tố bất ngờ luôn được đưa lên hàng đầu. *** T rong phút chốc suy nghĩ, mọi thứ xung quanh bỗng dưng im lặng. Đôi chân của tôi không biết vì sao lại tự mình di chuyển. Nó chậm rãi bước tới chỗ cái xác của Huỳnh Tuấn đang treo lơ lửng. "Cậu làm ơn..." Cái xác của Huỳnh Tuấn phát ra âm thanh, mặc dù miệng của hắn không hề cử động, "Hãy làm ơn chấm dứt mọi chuyện, tận sâu trong thâm tâm của tôi, thiệt không muốn có thêm một người chết vì huyệt nào nữa". Tôi giật mình một cái mạnh, giương mắt nhìn chằm chằm vào hắn. "Tôi chờ ngày này rất lâu rồi" khóe miệng của hắn hình như mỉm cười, "Chờ ngày cậu tới tìm tôi, chờ ngày cậu sẽ giải thoát tôi ra khỏi mọi đau khổ". Ánh mắt của tôi lúc này bị mớ ruột người phủ đầy máu me nhơn nhớn cuốn hút, có vẻ như chúng đang chầm chậm di chuyển xung quanh cái xác của Huỳnh Tuấn. Một cảm giác bất an len lỏi vào sâu trong tâm trí, cảnh tượng trước mắt hết sức kinh dị. "Thời gian đang bắt đầu ít dần, cậu phải mau hành động, trước khi chính bản thân của tôi trở thành "Nó", lúc đó cho dù số phận lựa chọn cậu đi chăng nữa, cậu cũng sẽ không làm được gì". Bàn tay của tôi vô thức nắm chặt lại, cơ thể run lên nhè nhẹ. Thời gian đang ít dần. Nếu như tôi không mau chóng cứu Huỳnh Tuấn ra, có lẽ mọi chuyện sẽ trở thành một câu chuyện kinh dị đáng sợ nhất. "Mau lên... Sắp tới thời điểm tế tự rồi... Chìa khóa ngân kiếm, cậu có giữ không?". Âm thanh lúc này bắt đầu rè rè, như trong một đoạn băng la-dô (radio cassette) vậy, nó làm cho tôi vô thức rùng mình. Thanh kiếm bạc của Ngô Chánh đưa tôi, chẳng phải lúc nãy đã giao cho Lý Hàn Thiên rồi sao?. "Đáng tiếc, thiệt đáng tiếc, kế hoạch phá giải tế tự đã thất bại, hiện tại, cậu sẽ bị chôn sống ở đây". Khi giọng nói quen thuộc này vang lên, tôi ngay lập tức cảm thấy bất an liền quay lại. Trong ánh sáng đèn huỳnh quang rực rỡ, hình ảnh của Lý Hàn Thiên từ từ méo mó. Sau đó biến thành Nguyễn Thừa Trí. ... Mời các bạn đón đọc Kỳ Án Bệnh Viện Dạ Nguyệt của tác giả Võ Hoàng Phúc.
Ánh Trăng Đoạt Mạng - Võ Hoàng Phúc
"Bạn có nghe kể về những vụ án mạng xảy ra ở khu ký túc xá này vào mỗi đêm trăng tròn tháng chín chưa? Nghe nói chuyện này không phải là tin đồn đâu, đã từng có một thời gian người ta đóng cửa khu ký túc xá nam này để tu sửa gì đó, nhưng mà sau khi mở cửa trở lại, những vụ án mạng cứ liên tục diễn ra, vụ gần đây nhất là hồi năm ngoái, tuy chàng trai kia cơ may sống sót nhưng thần trí bất minh, điên điên sảng sảng, còn vụ án mạng kinh hoàng nhất chắc là năm 1998, nam sinh viên định tự tử vô tình vướng phải dây điện, xui xẻo thay dây điện bị rò rỉ, nam sinh viên bị giựt tới chết " *** T ác giả Võ Hoàng Phúc (sinh ngày 11 tháng 08 năm 1995) quê ở thôn Trinh Phụ, xã Long Thới, huyện Tiểu Cần, tỉnh Trà Vinh. Năm 2016, bắt đầu viết truyện trên mạng với tác phẩm "Nơi đây có quỷ". Tiếp theo đó là những tác phẩm thuộc thể loại kinh dị, trinh thám, trộm mộ, xuyên không... Thường gắn liền với những câu chuyện ma quái. Những câu chuyện được viết theo phong cách kinh dị Nam Phái, kết hợp với lối dẫn truyện cổ điển của thế giới, bỏ qua lối truyền thống truyện ma của Việt Nam. Hầu hết các câu chuyện đều là hư cấu, một số dựa trên những đều kỳ lạ đã từng nhìn thấy. Địa điểm của tác phẩm hoàn toàn không có thiệt, chúng được đặc cách tại Miền Nam Việt Nam. Đều mong mỏi của tác giả chính là muốn thổi một làn gió mới, và hoàn toàn khác biệt vào kho tàng những câu chuyện kinh dị ở Việt nam. "Ánh Trăng Đoạt Mạng" là một câu chuyện hư cấu. Là quyển một của bộ truyện dài kỳ Hàm Võ Kỳ Án truyện. Được lấy cảm hứng từ những câu chuyện ma quỷ về trường học, pha vào những đó là cuộc hành trình phá án. Bối cảnh chủ yếu của truyện là trường đại học y Dạ Nguyệt, thuộc khu vực Hàm Võ của thành phố Sài Gòn, tác phẩm là bức tranh về năm đầu đại học của một sinh viên điển hình khi đối diện với án mạng kinh dị. Mọi nhân vật trong truyện đều được tạo dựng chọn lọc tính cách điển hình nhất. Mơ hồ xen lẫn vào sự ma quỷ, cuộc rược đuổi tìm ra sự thật, những sự việc bí ẩn liên tiếp xảy ra, khiến cho người đọc đi từ sự sợ hãi này, tới sự sợ hãi khác. Cũng giống như những tác phẩm khác của tác giả, yếu tố bất ngờ luôn được đưa lên hàng đầu. Mời các bạn đón đọc Ánh Trăng Đoạt Mạng của tác giả Võ Hoàng Phúc.
Mười Ba Lời Nguyền - Kiya.s
Bạn có sợ ma quỷ không ? Thực ra đằng sau mỗi một bóng ma, đều có câu chuyện hoặc thê lương, hoặc bi ai , hay là tiếc nuối ... ... Một lời nguyền ngàn năm, một đoạn duyên phận tội lỗi không được người đời chấp nhận, một cơn ác mộng kỳ lạ không ngừng quấn lấy, một sự biến đổi kinh người của một cô gái bình thường không có gì đặc biệt thành một mỹ nhân tuyệt thế ... ... Thiếu nữ bất hạnh không có gương mặt, một ảo ảnh kỳ diệu, chiếc quan tài treo ngược bằng đồng đen, cánh tay da người kinh dị bị cuộn lại, mười ba con quỷ cam tâm tình nguyện chịu lời nguyền, Cổ Quốc thần bí bị chôn vùi mà không có bất kỳ nguyên nhân nào ... ... Một chuỗi các vụ án kỳ bí, dây dưa đến một câu chuyện tình yêu bi thảm mà đẹp thê lương từ ngàn năm trước. Vậy thì, ngày hôm nay của ngàn năm sau phải làm thế nào để hóa giải ân oán của ngàn năm trước đây? *** Dịch Đạo cuối cùng cũng tìm được Kỷ Nhan. Lúc này, Kỷ Nhan đang đứng ở tầng cao nhất của tòa nhà hóng gió. Nếu như không phải là Kỷ Nhan đã từng nói tới, rất thích ngắm cảnh đêm ở nơi này, Dịch Đạo có lẽ sẽ chẳng thể biết nên đến nơi nào tìm cô. Kỷ Nhan trước mắt đẹp vô cùng, ưu nhã dưới ánh trăng đang chiếu xuống. Không dám làm phiền đến cô, Dịch Đạo chỉ đành lặng lẽ đứng ở bên cạnh Kỷ Nhan, đến hơi thở cũng không dám thở mạnh, biết bao câu hỏi nghi vấn cũng chỉ biết nuốt trở về trong bụng. Làn gió nhẹ nhàng thổi bay mái tóc dài của Kỷ Nhan, như gió như sương. Vẻ u buồn trên gương mặt lãnh đạm của cô vô cùng động lòng người, ít nhất trong mắt Dịch Đạo lúc này là như thế. "Anh đến rồi sao ?" Kỷ Nhan ưu tư nói, nhưng không quay đầu lại. "Cô ... ...vẫn ổn chứ ?" Dịch Đạo có chút lo lắng hỏi. "Ừm ... ..." Kỷ Nhan hơi nở nụ cười, có chút lạnh lùng, lại có chút bất đắc dĩ thê lương. " Tại sao lại tốt với tôi như vậy ?" Dịch Đạo đối với câu hỏi bất thình lình này chỉ biết ngây ra, cúi thấp đầu không dám lên tiếng. "Anh ... ...thích tôi, đúng không ?" Tuy rằng vẫn tiếp tục trầm mặc, nhưng Dịch Đạo có giảm giác nhiệt độ trên gương mặt mình càng lúc càng tăng lên. ... Mời các bạn đón đọc Mười Ba Lời Nguyền của tác giả Kiya.s.