Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khởi Đầu Từ Cái Chết - Diana Rowland

Angel Crawford là một nhân vật cá biệt và nổi loạn. Cô nghiện bia rượu, các loại thuốc hỗ trợ và thay công việc như thay áo vì tính khí bất thường cùng thái độ làm việc thiếu nghiêm túc. Mẹ Angel mất sớm và cô sống cùng ông bố nghiện ngập bất cần đời. Ngoài ra, Angel còn có cậu bạn trai sống trong ngôi nhà lưu động và sửa ô tô để kiếm sống, cũng là dân nghiện thuốc và cần sa giống như cô. Sau một đêm phê rượu và thuốc ở quán bar quen thuộc, Angel tỉnh dậy trong bệnh viện với những ký ức máu me ghê rợn về một tai nạn giao thông thảm khốc đã xảy ra với mình vào đêm hôm trước. Tuy vậy, ngoài việc không còn mảnh quần áo nào trên người thì cô lại không hề có một vết xây xước. Báo cáo của bệnh viện cho thấy cô đã bị sốc vì dùng thuốc quá liều. Angel rời khỏi bệnh viện cùng một lá thư sắp xếp công ăn việc làm mà một kẻ nặc danh đã để lại cho cô. Angel được thu xếp vào làm việc ở Nhà xác của Viện Kiểm thi của thị trấn. Nhiệm vụ của cô là đánh xe đi thu gom các xác chết bước đầu được xác định là đã qua đời một cách không bình thường, đưa về nhà xác và sau đó phụ mổ cho bác sĩ pháp y phẫu thuật tử thi để tìm ra nguyên nhân cái chết. Trong quá trình làm việc ở nhà xác, Angel dần dần kinh hoàng nhận ra mình là một thây ma khi cô khám phá ra mình thèm muốn và sẵn sàng làm mọi chuyện để có thể đánh chén những bộ não trong những xác chết mà cô phải xử lý. Khi cơn bàng hoàng trôi qua, Angel bắt đầu lên kế hoạch dự trữ thứ đồ ăn mang tính sống còn đối với mình, đồng thời cô cũng nhận ra rằng kẻ nặc danh đã để cô lại trong bệnh viện lúc đầu chính là kẻ phải chịu trách nhiệm đối với việc biến đổi cô thành thây ma. Thị trấn Tucker Point bắt đầu xuất hiện những xác chết lạ thường, những xác chết mất đầu hoặc bị tổn thương nặng phần đầu. Toàn bộ Viện Kiểm thi cũng như Sở cảnh sát bị đặt vào tình trạng báo động trước khả năng đối đầu với một kẻ giết người hàng loạt. Riêng Angel có những lập luận của riêng mình và cô khẳng định đã xuất hiện một kẻ săn thây ma trong thị trấn. Càng nhiều các vụ án xảy ra, Angel càng dần tiếp cận với sự thật. Cuối cùng, sự thật kinh hoàng và không ngờ nhất đã được phơi bày. *** Mày phải chết rồi mới đúng”, mụ y tá vừa nói vừa chỉnh gì đó trên dây truyền dịch của tôi. Mụ ta không béo mà là vạm vỡ, với đôi mắt tô vẽ lem nhem cùng mái tóc nhuộm màu cam ánh đỏ kinh tởm. Khi tôi không đáp lại ngay lập tức, mụ ta liền liếc về phía tôi như để đảm bảo là tôi đã thực sự tỉnh và nhận thức được rồi. “Mày thừa biết như thế nhỉ?”, mụ ta gặng hỏi. “Mày còn sống là phúc tổ rồi.” “Ờ... ô kê”, tôi lầm bầm. Tôi sờ tay lên phần bụng bên dưới lớp chăn rồi cau mày hỏi, “Tôi bị hôn mê hay gì à?”. Đôi môi mỏng dính của mụ ta mím lại. “Bất tỉnh ấy hả? Không. Người ta đưa mày đến cách đây vài giờ.” Mụ ta dừng lại, chống hai tay lên hông. “Mày bị sốc thuốc.” Tôi xoa một tay lên mặt, lắc đầu. “Đâu, tôi bị tai nạn ô tô mà”, tôi khăng khăng. “Tôi nhớ là mình bị thương.” Phải không nhỉ? “Bị chảy máu”, tôi thêm vào, thấy bớt chắc chắn hơn khi sờ soạng lên cái bụng vẫn còn nguyên vẹn lần nữa. Mụ y tá khịt mũi thô thiển. “Người mày chả có vết xước nào cả. Chỉ tưởng tượng là giỏi.” Mắt mụ ta nheo lại ra vẻ coi thường và chê trách. Tôi đếch quan tâm. Tôi đã quen bị người khác nhìn kiểu đó rồi. Thủy tinh, máu và kim loại. Một cơ thể nát vụn bên cạnh tôi. Răng và cơn đói. Từng miếng thịt bị xé ra... Gáy tôi đổ mồ hôi lạnh. Chuyện đó sao có thể là ảo giác được? Ảo giác phải dị hợm, mơ hồ và lộn xộn chứ. Tôi biết thế vì đã vài lần bị ảo giác rồi. Mụ y tá hắng giọng ra vẻ khó chịu rồi giật lấy tờ biểu đồ ở chân giường. “Cô em da trắng vô danh. Hừmmm. Cưng có nhớ họ tên không hả?” Mụ ta đảo mắt quay lại nhìn tôi và ném cho tôi nụ cười mật ngọt ác ý, chẳng có lấy một chút quan tâm thực sự nào trong đó. “Có, tôi biết rõ cái tên chết tiệt của mình chứ”, tôi gầm gừ. “Angel Crawford.” Tôi muốn thêm vào rằng, Và bà có thể viết lại cái tên ấy bằng cây bút chì bị cắm vào đít bà ấy, nhưng rồi vẫn kìm lại được. Tôi biết là y tá có quyền năng làm cuộc đời người ta te tua hơn vốn dĩ, và rõ ràng con mụ khốn kiếp này nghĩ rằng chỉ còn cách một bước nữa thôi, tôi sẽ thành vai chính trong một show Maury Povich[1] đặc biệt. Con mụ già chết tiệt. Tôi á, còn phải cách ít nhất hai bước nữa nhá. Mụ y tá khịt mũi như kiểu chẳng thực lòng tin tôi đủ nhanh nhạy hay tỉnh táo để biết mình là ai. “Xem trong người mày có những gì nào - THC, hydrocodone, alprazolam, codeine...” Mụ ta lép bép thêm tên vài loại thuốc dài ngoằng và rùng rợn nữa trong khi tôi quắc mắt ghê tởm nhìn mụ. Rồi mụ ném cho tôi ánh mắt chất chứa vẻ thỏa mãn ngạo mạn, treo lại tấm biểu đồ và vênh váo lạch bạch rời khỏi phòng trước khi tôi kịp đáp trả. Cũng tốt, vì điều tôi muốn nói với mụ ta sẽ phù hợp với show Jerry Springer[2] hơn là Maury Povich. Cơn giận của tôi teo quắt lại ngay khi mụ y tá bỏ đi, choáng ngợp bởi cảm giác bối rối và nỗi sợ hãi đến buồn nôn. Tôi nhấc chăn lên để tận mắt chứng kiến, một lần nữa, là mình vẫn còn nguyên vẹn. Tôi vật vã tìm cách lý giải mọi chuyện. Tôi nhớ là có máu. Rất nhiều máu. Có một vết rách gì đó dài ngang bụng, và tôi vẫn còn lưu giữ cái ký ức buồn nôn khi thấy một đầu xương trắng lởm chởm thò ra từ đùi, máu phun khắp mọi nơi. Nhưng giờ chẳng có gì bất thường cả. Không xây xát, không bầm tím. Da thịt trên người bình thường đến hoàn hảo. Một cơn hôn mê sẽ giải thích được chuyện đó, phải không nhỉ? Đại loại là vài tháng gì đó, đủ thời gian để tôi lành lặn trở lại. Nhưng mà tôi cũng chẳng có vết sẹo nào. Tôi thở dài rồi lại thả đầu xuống gối. Tôi không bị hôn mê. Mụ y tá không nói dối, cũng chẳng làm gì khiến đầu óc tôi loạn cả lên. Không, tôi chỉ đơn giản là một kẻ bỏ đi. Sốc thuốc. Tuyệt! Ôi chao, đây là một mức độ thấp kém mới đối với tôi. Và cũng chẳng khá khẩm gì hơn, khi việc tôi tụt xuống đến mức độ này là chuyện hoàn toàn có thể hiểu được. Điều có thể gây sốc duy nhất là việc này đã chẳng xảy ra sớm hơn. Tôi không nhớ là mình đã nốc thuốc nhiều đến mức như mụ y tá lắm điều đã nói, nhưng hiện giờ chuyện tôi đang ở trong phòng cấp cứu đã đủ minh chứng cho điều đó rồi. Mụ y tá cũng chẳng thay đổi kết quả xét nghiệm của tôi làm gì. Tất cả là do chính tôi gây ra, hệt như từ trước đến giờ. Tôi bị cảm giác suy kiệt rã rời nuốt chửng khi nhìn chằm chằm lên trần nhà ốp gạch lốm đốm. Bên kia cửa, tôi có thể nghe thấy âm thanh huyên náo của một cái cáng được đẩy ngang qua và những giọng nói cất lên với vẻ quan tâm ngắn ngủi. Tôi biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Một nhân viên xã hội hay nhà tâm lý học nào đó sẽ đến và bảo rằng tôi cần phải đi cải tạo, tư vấn hay mấy trò mả mẹ như thế, đó là một gợi ý ngu xuẩn vì tôi chẳng có tiền hay bảo hiểm quái gì. Hoặc tệ hơn, tôi sẽ bị bắt giam bảy mươi hai tiếng để “đánh giá thần kinh”, vì rõ ràng tôi là mối nguy hiểm đối với chính bản thân mình, và rất có thể tôi sẽ tàn đời trong một buồng bệnh từ thiện tởm lợm nào đó. Đừng có mơ tôi sẽ chịu đựng điều đó. Lúc này tôi cảm thấy tuyệt đối bình thường, và còn rất sẵn sàng cuốn xéo khỏi nơi này. Tôi đá chăn ra và trượt khỏi giường. Nền gạch trơn lạnh dưới đôi chân trần. Tôi cần giày và quần áo. Tôi đang mặc chiếc váy bệnh viện ngu ngốc, còn quần áo của tôi thì dính đầy máu đến nỗi nếu mặc vào, tôi sẽ thu hút mọi sự chú ý khi cố ra khỏi đây... Tôi lắc đầu. Không, vụ máu me chỉ là một ảo giác. Chẳng có dấu hiệu gì cho thấy quần áo của tôi có ở trong phòng. Không có buồng thay, chỉ có một cái tủ và đống thiết bị y tế rùng rợn. Tôi đang dợm bước về phía chiếc tủ thì kịp nhớ ra bộ truyền dịch mà chỉ thêm một bước nữa, tôi sẽ vô tình giật nó khỏi cánh tay, rồi mất vài giây cố quyết định xem liệu mình có thể mang cái túi ấy theo cùng thay vì rút kim ra hay không. Tôi sợ kim tiêm kinh lên được, nhưng cứ để nguyên đấy hẳn sẽ tồi tệ hơn là tự mình rút ra. Đệch mợ, đó là lý do duy nhất khiến tôi chẳng bao giờ đụng đến những thứ thuốc mạnh hơn như heroin hay meth. Nhát chết đến mức chẳng dám cắm kim tiêm vào người để được tận hưởng cơn phê kiểu đó. Thuốc viên thì dễ dàng. Hơn nữa tôi có thể tự trấn an rằng tôi chẳng phải là con nghiện thực thụ. Thế mà giờ tôi suýt sữa đã tự giết chết mình, chẳng khác gì bị sốc heroin. Gạt ý nghĩ khó chịu đó ra khỏi đầu, tôi lột lớp băng dính trên cánh tay rồi nghiến răng rút kim truyền ra. Tôi chuẩn bị tinh thần trước cơn buồn nôn luôn tấn công bất cứ khi nào nhìn thấy máu, đặc biệt là máu của mình, nhưng thật nhẹ nhõm làm sao khi tôi chẳng đau đớn gì và cũng không cảm thấy nôn nao. Một giọt máu nhỏ xíu tuôn ra từ vết chích, nên tôi dùng viền váy lau đi trước khi kịp nhớ ra là đáng lẽ mình phải thấy buồn nôn mới đúng. Có lẽ đó là lý do vì sao tôi có ảo giác về chuyện mình bị bê bết máu? Chẳng có mấy thứ khiến tôi phát hoảng đâu, ngoài chuyện đó. Cửa phòng lại mở ra làm tôi giật thót, đánh rơi đống dây truyền với vẻ mặt đỏ bừng tội lỗi khi một y tá khác bước vào. Người này trẻ hơn mụ vừa nãy nhiều, có lẽ mới ngoài đôi mươi, với mái tóc vàng cột đuôi gà bóng mượt và kiểu gương mặt tươi tắn không trang điểm mà tôi ước gì mình cũng có. Tôi mà để mặt mộc thì trông như con chết trôi, và dù tóc tôi cũng màu vàng, nhưng thực ra là do tôi tự nhuộm lấy, cũng có nghĩa nó là một đống bùi nhùi xoăn tít, xơ xác. Mắt cô y tá liếc sang bộ truyền dịch bị bỏ rơi, song có vẻ như cô ta chẳng bực bội gì khi thấy tôi đã tháo nó ra. “Tôi muốn đảm bảo là cô đã tỉnh táo và tươm tất”, cô ta nở nụ cười thân thiện hơn tôi trông đợi. “Có hai cảnh sát đang muốn nói chuyện với cô.” Một cơn rùng mình khiếp sợ bắn xuyên qua tôi. “V... vì sao?”, tôi hỏi, mặc dù khá chắc chắn là mình biết lý do. Họ ở đây để tống tôi vào khám. Tay sĩ quan quản thúc tôi phát hiện ra tôi lại dùng thuốc và khoảng thời gian tạm tha của tôi đã chấm dứt. Hoặc là họ muốn tôi chỉ nơi tôi đã mua thuốc. Hẳn tôi đã trắng bệch cả ra vì cô y tá đóng cửa lại và mỉm cười trấn an tôi. “Họ chỉ muốn nói chuyện với cô thôi. Cô sẽ không sao đâu. Ngồi xuống đây”, cô ta nói, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết đẩy tôi xuống giường. Cô ta không bắt tôi phải nằm mà chỉ kéo chăn vòng quanh giường sao cho che hết phần người dưới và đôi chân trần của tôi. “Thế tốt hơn. Tôi biết là mình sẽ không đời nào nói chuyện được với bất kỳ loại quan chức nào trong tình trạng bán khỏa thân”, cô ta nháy mắt với tôi. Vẻ dễ chịu không ngờ của cô ta làm tôi hơi chới với, đặc biệt là sau vẻ thù địch công khai của mụ y tá trước đó. “Quần áo của tôi đâu hết rồi?” ... Mời các bạn đón đọc Khởi Đầu Từ Cái Chết của tác giả Diana Rowland.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vụ Án Ngôi Cổ Mộ ở ngoài thành Bắc Kinh
Tên ebook: Vụ Án Ngôi Cổ Mộ ở ngoài thành Bắc Kinh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tương Dương Thể loại: Kinh dị, Ma quái, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Đông Nhà xuất bản: NXB Tổng hợp Đồng Nai Đánh máy: : hcm_bluerose Nguồn: e-thuvien.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Vụ Án Ngôi Cổ Mộ ở ngoài thành Bắc Kinh - Tương Dương Giới thiệu: Tác giả Tương Dương gửi đến bạn đọc một truyện trinh thám pha lẫn yếu tố truyện ma đầy bí ẩn và thu hút. Lạc vào câu chuyện là lạc vào một thế giới mới, lạc vào truyện là lạc vào vòng xoay mới, vòng xoay của những gì còn ẩn chứa, có phải hay không có lời nguyền phủ bụi lên tất cả, có phải hay không tất cả đều nhuốm màu thời gian, có phải hay không, tất cả chỉ là dàn dựng, có hay không sự thực sau lời đồn đại. Tất cả sẽ làm bạn không thể thoát ra khỏi câu chuyện ly kì Vụ Án Ngôi Mộ Cổ Ở Ngoại Thành Bắc Kinh. Vụ Án Ngôi Mộ Cổ Ở Ngoại Thành Bắc Kinh là hành trình tìm kiếm những bí ẩn cất giấu đằng sau những thứ tưởng chừng như bình yên. Đọc truyện mới thấy được hết những điều này, có đi, trải qua những gì tác giả đề cập đến mới thấy được hết những đặc sắc của tác phẩm. Lối kể chuyện mộc nhưng không nhàm chán, cách xây dựng nhân vật giản dị nhưng không tầm thường, mỗi cái một nét riêng, đặc trưng. Sau Phụng Tiên Tự độ 500 – 700m có hai ngôi mộ cổ nằm cạnh nhau trên một ngọn đồi thông. Nhưng hai ngôi mộ đó theo những chuyện xa xưa kể lại thì một Hoàng tử triều Mãn và Công chúa út của Sùng Trinh Hoàng đế đã cầm gươm báu giết chết đại Công chúa và những người con gái khác của ông để khỏi bị quân Mãn Châu làm nhục rồi ngài tự vẫn ngay trong cung điện. Tuy nhiên một cung phi có mang bốn tháng đã thoát khỏi hoàng cung mang theo một giọt máu của Sùng Trinh Hoàng đế. Bào thai này chính là con gái út của ngài. Sau này khi lớn lên nàng gặp và yêu thương một Hoàng tử triều Mãn. Khi chết hai người được chôn gần nhau. Dân chúng trong vùng quen gọi là mộ ông Hoàng Mãn bà chúa Hán. Tôi chỉ biết câu chuyện này có vậy thôi. Không biết có đúng là Uyên Ương mộ không. Nếu Dương tiến sĩ cần biết thêm tôi sẽ tra cứu thêm và trả lời sau. Quan Linh Phụng mải mê với những tình tiết cô đang kể không nhận ra từng nét đổi thay trên gương mặt của ông Dương. Đôi mắt ông ta lóe lên những ánh mắt thật lạ, môi ông run run như định nói điều gì nhưng xúc động không nói lên được và mồ hôi đã rịn trên trán ông ta rằng mùa xuân ở Bắc Kinh nhiệt độ đang từ 10 – 15 độ C. Bí mật đằng sau tất cả là gì, còn gì ẩn giấu nữa, mời bạn đón đọc truyện để tìm ra cái kết. Mời các bạn đón đọc  Vụ Án Ngôi Mộ Cổ Ở Ngoại Thành Bắc Kinh của tác giả Tương Dương.
Bộ Sưu Tập Tội Ác
 Tên ebook: Bộ sưu tập tội ác Tác giả: David Baldacci Thể loại: Kinh dị, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây   Dịch: Hồng Ngọc Nhà xuất bản: NXB Thời Đại Nhà phát hành: TTTV Hà Nội Khối lượng: 506.00 gam Định dạng: Bìa mềm  Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Ngày phát hành: 03/2011  Số trang: 496  Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Bộ sưu tập tội ác- David Baldacci    Giới thiệu:   Annabelle, một cao thủ lợi hại và rất xinh đẹp, đang lên kế hoạch cho một vụ trộm thế kỷ. Jonathan DeHaven, một trưởng phòng tính tình rụt rè làm việc ở Thư Viện Quốc hội, thì chẳng lên kế hoạch cho việc gì ngoài một ngày bình yên ở bên bộ sưu tập sách ưa thích của mình. Nhưng có một vụ chết người đang đợi anh ta trong nhà hầm... Sau khi xác Jonathan được phát hiện, các thành viên của Hội Camel quyết tâm điều tra cái chết khó hiểu này. Và người ta nhanh chóng thấy rằng còn có rất nhiều điều liên quan đến anh chàng thủ thư này, chứ không chỉ là một tính cách hòa nhà và niềm đam mê dành cho sách. Trong khi Annabelle bỏ trốn khỏi những hậu quả kinh khủng từ phi vụ của mình thì Hội Camel nhận ra họ đang phải đối mặt với những kẻ thù ghê gớm không chùn tay trước bất kỳ điều gì để bảo vệ một âm mưu bí mật - và bí mật che giấu ấm mưu ấy - khỏi bị tiết lộ... Một cuộc rượt đuổi nghẹt thở qua những thế giới tối tăm của cờ gian bạc lận, chính trị và gián điệp. Bộ sưu tập tội ác là tác phẩm xuất sắc nhất của David Baldacci. "Như lệ thường, Baldacci giao hàng với phong cách tuyệt vời, với những chi tiết gay cấn và cao trào" *** Tóm tắt: Bộ sưu tập tội ác là một tiểu thuyết trinh thám của tác giả David Baldacci. Câu chuyện kể về hai nhân vật chính là Annabelle, một cao thủ trộm cắp, và Jonathan DeHaven, một thủ thư tại Thư viện Quốc hội. Annabelle đang lên kế hoạch cho một vụ trộm thế kỷ từ Thư viện Quốc hội. Cô đã nghiên cứu kỹ lưỡng và chuẩn bị chu đáo cho vụ trộm. Tuy nhiên, kế hoạch của cô đã bị gián đoạn khi Jonathan DeHaven bị giết trong nhà hầm của Thư viện Quốc hội. Hội Camel, một nhóm thám tử nghiệp dư, đã được thuê để điều tra cái chết của Jonathan. Họ sớm phát hiện ra rằng Jonathan không phải là một người đàn ông bình thường như họ nghĩ. Anh ta có một bí mật đen tối mà Annabelle đang cố gắng che giấu. Trong khi Annabelle bỏ trốn khỏi những hậu quả của vụ trộm của mình, Hội Camel phải đối mặt với những kẻ thù nguy hiểm không chùn tay trước bất kỳ điều gì để che giấu bí mật của Jonathan. Review: Bộ sưu tập tội ác là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hấp dẫn và lôi cuốn. Tác phẩm có nhiều tình tiết kịch tính và bất ngờ, khiến người đọc không thể rời mắt. Nhân vật: Annabelle là một nhân vật chính hấp dẫn và đáng nhớ. Cô là một người phụ nữ xinh đẹp, thông minh và tài năng, nhưng cũng là một kẻ trộm cắp khét tiếng. Jonathan DeHaven là một nhân vật phức tạp và đáng đồng cảm. Anh ta là một người đàn ông bình dị, yêu sách, nhưng cũng có một bí mật đen tối. Hội Camel là một nhóm thám tử nghiệp dư, những người có vai trò quan trọng trong việc giải quyết vụ án. Cốt truyện: Cốt truyện của Bộ sưu tập tội ác được xây dựng rất chặt chẽ và hấp dẫn. Tác phẩm có nhiều tình tiết kịch tính và bất ngờ, khiến người đọc không thể rời mắt. Đánh giá: Bộ sưu tập tội ác là một cuốn tiểu thuyết trinh thám xuất sắc, xứng đáng là một trong những tác phẩm kinh điển của thể loại này. Điểm cộng: Nhân vật được xây dựng tốt, có chiều sâu và tính cách phức tạp. Cốt truyện chặt chẽ, hấp dẫn và có nhiều tình tiết bất ngờ. Thể hiện rõ ràng những mâu thuẫn giữa thiện và ác. Điểm trừ: Một số tình tiết hơi phi logic, khiến người đọc cảm thấy khó hiểu. Kết luận: Bộ sưu tập tội ác là một cuốn tiểu thuyết đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám. Mời các bạn đón đọc  Bộ sưu tập tội ác của tác giả David Baldacci.
Đứa Trẻ Giấy - Na Đa
Sách Nói Đứa Trẻ Giấy     Tên Ebook: Đứa Trẻ Giấy Bộ sách:  Bút Ký kinh dị  (tập 2) Tác Giả: Na Đa Thể Loại: Bút ký, Kinh dị, Trinh thám, Ma quái, Văn học phương Đông Dịch Giả: Hiền Hòa Kích thước: 14 x 20.5 cm Số trang: 351 Ngày xuất bản: 02/2014 Giá bìa: 82.000 ₫ Công ty phát hành: Nhà sách Tân Việt Nhà xuất bản: NXB Văn Hoá Thông Tin Chụp pic: sundaefruit Type: minking_magic, sagelc91, nileduong Beta: quyenkhuyen Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Đứa Trẻ Giấy - Na Đa   Giới thiệu:   Đứa Trẻ Giấy là tập thứ hai trong Series Bút Kí Kinh Dị gồm 3 truyện của tác giả Na Đa: Lá Cờ Ma (tải ebook), Đứa Trẻ Giấy và Nộp Mạng, với một nhân vật xuyên suốt là chàng phóng viên trẻ Na Đa đi điều tra phá án. Đứa Trẻ Giấy bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp Hàn Quốc. Một cặp song sinh bị đông cứng được phát hiện trong tủ đá của gia đình người Pháp tạm trú Ở Hàn Quốc. Cảnh sát và pháp y của ba nước Hàn Quốc, Trung Quốc, Pháp bắt tay vào cuộc điều tra vụ kỳ án. Những phát hiện bất ngờ về xác hai đứa trẻ và nguyên nhân giết con của bà mẹ tâm thần phân liệt khiến cả thế giới phải sửng sốt. Cùng thời điểm đó, tại một bệnh viện ở Trung Quốc, sản phụ Hoàng Chức lâm bồn, cô ta đã phát điên khi nhìn thấy đứa con mình sinh ra lại mỏng dính như tờ giấy... Những thông tin giật gân đương nhiên không thể nằm ngoài vòng săn lùng của phóng viên trẻ Na Đa. Anh đã đến bệnh viện và tận mắt chứng kiến cảnh tượng hãi hùng đó. Anh để lại số điện thoại cho Hoàng Chức. Cũng kể từ đó, Hoàng Chức đều đặn viết thư cho anh với lời lẽ ngây ngô của một người điên. Đến một ngày, cô ta thông báo con gái Chu Tiêm Tiêm đột ngột mất tích. Ý thức trách nhiệm và lương tâm người cầm bút thôi thúc Na Đa đến nhà Hoàng Chức. Anh được hàng xóm kể rằng hàng loạt người thân trong gia đình Hoàng Chức lần lượt qua đời và mất tích một cách kỳ lạ, đồng thời cũng xác nhận thông tin Chu Tiêm Tiêm quả thực đã biến mất khỏi nhà từ mấy ngày trước, còn Hoàng Chức vừa mới ra thành phố tìm con. Mọi manh mối bỗng đâm vào ngõ cụt khi Hoàng Chức bị ám sát. Cảnh sát bắt tay vào cuộc. Mặc dù, cuối cùng hung thủ cúi đầu nhận tội, nhưng cảnh sát vẫn không cách nào làm rõ được động cơ gây án. Vào ngày tòa phán quyết tội trạng của kẻ sát nhân, hung thủ đột nhiên bốc hơi ngay trong nhà vệ sinh dưới sự giám sát nghiêm ngặt của hàng rào cảnh sát... Song song với thời điểm diễn ra vụ án, một tổ chức tôn giáo kỳ bí đang manh nha phát triển. Tổ chức ấy có liên quan gì đến hai đứa trẻ song sinh? Đến đứa trẻ giấy trong bụng Hoàng Chức? Đến cái chết của Hoàng Chức? Đến sự bốc hơi của tên hung thủ giết người? Và đến Chu Tiêm Tiêm? Đứa Trẻ Giấy không chỉ khiến độc giả thán phục trước những màn điều tra hình sự tài tình, rùng mình những tội ác không thể dung tha, mà còn khiến ta hiểu rằng không phải lúc nào trẻ em cũng là thiên thần, mà trẻ em có thể trở thành ác quỷ khi nó được dạy để trở thành ác quỷ. Bởi vậy, sự yêu thương, quan tâm và vai trò giáo dục của cha mẹ có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với trẻ thơ. Đó chính là thông điệp mà "Đứa trẻ giấy" muốn chuyển đến bạn đọc. Hoàng Chức lâm bồn, ngay cả bản thân cô ta cũng không ngờ, đứa con mình sinh ra lại mỏng dính như tờ giấy… Sau đó, hàng loạt chuyện quái dị liên tiếp xảy ra, con gái của Hoàng Chức là Chu Tiêm Tiêm đột ngột mất tích, rồi Hoàng Chức bị ám sát. Mặc dù hung thủ cúi đầu nhận tội, nhưng cảnh sát vẫn không cách nào làm rõ được động cơ gây án. Vào ngày tòa án phán quyết tội trạng của kẻ sát nhân, hung thủ đột nhiên bốc hơi ngay trong nhà vệ sinh dưới sự giám sát nghiêm ngặt của hàng rào cảnh sát… Song song thời điểm ấy, nữ pháp y Hà Tịch khám nghiệm tử thi một cặp song sinh, cô phát hiện tay chân của đứa bé có kết cấu rắn chắc khác thường. Kết quả khám nghiệm cho thấy, Hoàng Chức và một trong hai đứa trẻ có cùng một nhóm máu hiếm…   Thông tin tác giả: Tác giả Na Đa  - Trung Quốc(sinh năm 1977) được đánh giá là một nhà văn viết tiểu thuyết kinh dị có thực lực. Trong mỗi tác phẩm của mình, anh luôn biết cách gắn kết các yếu tố nhân văn, khoa học, nghệ thuật, lịch sử… lại với nhau một cách khéo léo, không hề khiên cưỡng.   Na Đa , tên thật là Triệu Diên, biệt danh Quá Thiên Sơn, sinh 24/12/1977, chòm sao Ma Kết, anh là một nhà văn viết chuyện kinh dị chuyên nghiệp, tốt nghiệp trường đại học sư phạm Thanh Hoa.   Na Đa  vốn là viên chức nhà nước, sau đó vì không muốn tuân thủ theo quy định giờ hành chính nên nhảy việc sang giới truyền thông, làm phóng viên. Khi cảm thấy nghề phóng viên cũng chưa đủ tự do về thời gian, anh xin từ chức và chuyển sang nghiệp viết lách.   Loạt tác phẩm đưa tên tuổi Na Đa  xếp vào hàng ngũ nhà văn hàng đầu Trung Quốc, thì phải kể đến “Bút ký kinh dị Na Đa”, gồm 13 cuốn:  - Kẻ ác tâm, - Súc sinh, - Thiết Ngưu tái thế, - Lá cờ ma, - Mật mã thần, - Tết, - Người chết trường sinh, - Phản tổ, - Cái bóng 38 vạn, - Người biến hình, - Đứa trẻ giấy, - Lời thầm thì của người chết, - Nộp mạng.   Na Đa  thường mở đầu các câu chuyện của mình bằng hình thức dẫn “một mẩu tin đăng trên báo”, cách vào truyện tự nhiên, khiến người đọc có cảm giác truyện anh đang kể là một câu chuyện có thật.   Na Đa  không đưa ngay vào truyện một loạt tình huống kì bí, khó hiểu, lớp lang, chồng chéo, mà khéo léo biến câu chuyện của mình thành “một lối đi với nhiều lớp cửa”, khiến cho người đọc tưởng như đã lí giải được sự việc này, thì lại tiếp đến một sự việc khác kì bí hơn; từ đó đi từ sự hiếu kì này đến sự ngạc nhiên khác.   Nếu Sái Tuấn là tay viết kinh dị lãng mạn, với những tình tiết kinh dị thiên về tâm lý lồng trong những câu chuyện tình vượt thời gian bi ai và đầy cảm động, thì Na Đa  thiên về mảng kinh dị điều tra phá án, đưa người đọc vào thế giới của những hiện tượng kỳ lạ và con người có năng lực siêu nhiên.   Cảm xúc sợ hãi mà Na Đa mang lại không phải từ những hình ảnh chết chóc hay ma quỷ rùng rợn, mà là nỗi sợ tâm lý ẩn sâu trong mỗi con người. Với thủ pháp nghệ thuật“lấy tưởng tượng để phản ánh hiện thực, dùng hiện thực để nâng đỡ tưởng tượng”, Na Đa đã xây dựng nên một không gian nghệ thuật vi diệu, từng bước dẫn dắt độc giả tham gia vào những hành trình giao thoa giữa thực và ảo vô cùng li kì, hấp dẫn do mình tạo nên, khiến khi đọc tác phẩm của anh, độc giả vừa có cảm giác thỏa mãn vì được trải nghiệm nhiều cung bậc cảm xúc (xúc động, thương cảm, lo lắng, hồi hộp, kinh ngạc, sợ hãi…) vừa được hấp thụ nhiều kiến thức mới mẻ trên mọi phương diện.   Tác phẩm của anh thường có khuynh hướng thăm dò những ẩn số vô hạn trong cuộc sống.   Na Đa  được giới truyền thông trong và ngoài nước đánh giá là nhà văn có tiềm lực phát triển và phong cách viết truyện kinh dị hay nhất Trung Quốc hiện nay.   Mời các bạn đón đọc Đứa Trẻ Giấy của tác giả  Na Đa.
Dốc Quỷ Ám - Chu Hạo Huy
Tên ebook: Dốc Quỷ Ám (full prc, pdf, epub) Tác giả: Chu Hạo Huy Thể loại: Kinh dị, Ma quái, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Dịch giả: Trần Đức Thắng Kích thước: 13 x 19 cm Số trang: 312 Ngày xuất bản: 01/03/2014 Giá bìa: 110.000 ₫ Công ty phát hành: Newstarbooks Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: sundaefruit Type:  AngelMoon, chuonkim, Shannon Beta: sagelc91 Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook:  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Dốc Quỷ Ám - Chu Hạo Huy  Giới thiệu: Dốc Quỷ Ám - là tác phẩm được hàng triệu độc giả tìm kiếm. Dốc Quỷ Ám là tác phẩm kinh dị nổi tiếng nhất của Chu Hạo Huy - một tác giả chuyên viết tiểu thuyết kinh dị, trinh thám nổi tiếng, ông được coi là một Keigo Higashini của Trung Quốc (Keigo Higashino tác giả viết tiểu thuyết kinh dị nổi tiếng nhất của Nhật Bản). “Môt thiếu niên bị mất trí nhớ đi tìm thân thế của mình, lạc đến một hòn đảo hẻo lánh, với dốc núi bí hiểm và ma quái: Dốc quỷ ám. Cứ vào những dêm trời sáng trăng suông, lại xuất hiện bóng người ……..đăm đăm nhìn xuống làng bản bên dưới, như đang nguyền rủa nhưng sinh linh đang sống. Giấc mơ hãi hùng quái đản liên tục lặp lại của cậu bé, một bức thư cũ không cách nào giải mã, cùng cái chết hàng loạt của những người biết, hoặc cố tình muốn đi tìm sự thật. Mọi bí ẩn liên quan đến Dốc quỷ ám, thân thế của cậu bé và những cái chết bí ẩn...chỉ được vén lên khi cậu bé tình cờ gặp La Phi, một trinh sát viên hình sự huyền thoại, đặc biệt hứng thú với những vụ án ly kỳ. Bằng khả năng tư duy lô gic đặc biệt, khả nãng suy luận phi thường từ hàng loạt cố sự phức tạp, bí hiểm, thậm chí dấn thân vào những hoàn cảnh rùng rợn, nguy hiểm. La Phi cuối cùng đã tìm ra sự thật, tất cả đều bắt nguồn từ một bi kịch của kiếp nhân luân 18 năm trước………” Tác giả Chu Hạo Huy: Ngày sinh: 16/11/1977. Nghề nghiệp: giáo viên, nhà văn. Tiểu thuyết gia trinh thám nổi tiếng, được coi là ‘Keigo Higashino của Trung Quốc’. Đặc biệt nổi tiếng với loạt truyện trinh thám về cảnh sát La Phi. Các tác phẩm tiêu biểu: - Cảnh sát La Phi - Hung họa - Dốc quỷ ám, - Thông điệp của thần chết, - Bức chúc thư lạ lùng Nhiều tác phẩm của anh đã được dựng thành phim. Mời các bạn đón đọc Dốc Quỷ Ám của tác giả Chu Hạo Huy.