Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sa Môn Không Hải Thết Yến Bầy Quỷ Đại Đường Tập 1

Nhà sư trẻ tuổi Không Hải, cùng người bạn thân Quất Dật Thế, từ Nhật Bản xa xôi vượt biển tới Đại Đường với tư cách sứ thần sang du học. Vào thời đại đó, Trường An, kinh đô của nhà Đại Đường là nơi nổi tiếng thịnh vượng phồn hoa, tập trung nhiều sắc dân từ khắp nơi đổ về. Như bóng tối luôn song hành cùng ánh sáng, nhiều loài yêu ma quỷ quái cũng bị thu hút về đây. Một con yêu quái mèo đã ám dinh cơ của viên chức dịch họ Lưu và đưa ra lời tiên tri về cái chết của hoàng đế. Tự tin vào vốn kiến thức uyên bác cùng tài ứng biến phi thường của bản thân, Không Hải đã dẫn Quất Dật Thế đến nhà họ Lưu để đương đầu với yêu mèo. Song họ không ngờ, mình đã vô tình dính líu vào một sự kiện lớn làm rung chuyển nhà Đường. Kiệt tác tiểu thuyết truyền kỳ Nhật Bản lấy bối cảnh Trung Hoa mở ra từ đây. *** Không Hải (Kukai, 774 - 835) là Tổ sư của phái Chân Ngôn Tông (Shingon-shu) Phật giáo Nhật Bản. Với phương tiện tra cứu ngày nay, người ta có thể dễ dàng tìm thấy tranh vẽ chân dung, bút tích và các trước tác của Không Hải trên mạng, trong các sách nghiên cứu xưa nay nhưng những thông tin ấy không hề làm giảm sút nét “siêu phàm thoát tục”, thần bí nơi vị Tổ sư này. Sách xưa không thuật rõ thuở nhỏ như thế nào chỉ biết năm mười lăm tuổi Không Hải đã học thông các sách chữ Hán căn bản như Luận Ngữ, Hiếu Kinh; năm mười tám tuổi làu thông Tả Thị Xuân Thu, Thượng Thư. Từ năm mười chín tuổi, Không Hải bắt đầu tu tập trong rừng sâu núi cao; năm hai mươi tư tuổi đã viết sách so sánh, bình luận Phật - Nho - Lão. Cũng vào thời gian này, Không Hải bắt đầu tiếp xúc và nghiên cứu Đại Nhật Kính - một trong những bộ kinh Mật giáo cơ sở, học tiếng Trung Hoa, chữ Phạn (Sanskrit) và chữ Tất Đàm (Shiddam). Đồng thời, Không Hải được một vị sư không rõ danh tính truyền cho phép tu “Hư Không Tạng Cầu Văn Trì” và lui vào chuyên tu trong một hang đá (nay vẫn còn di tích ở thành phố Muroto, tỉnh Kochi). Sau khi tu tập thành công, tương truyền Không Hải có trí nhớ siêu phàm - sự việc gì đã nghe, đã thấy một lần lập tức nhớ mãi không quên, về sau, chính nhờ trí nhớ siêu việt và trình độ, năng lực ngoại ngữ tuyệt vời mà Không Hải được triều đình Nhật Bản thời bấy giờ chọn đưa sang Trung Hoa du học. Truyền kỳ kể Hòa thượng Huệ Quả - tổ thứ bảy của Mật giáo Trung Hoa - vừa nhìn thấy Không Hải lần đầu tại Thanh Long Tự đã nói “ta chờ con đã lâu” và lập tức truyền thụ mọi sở học của mình cho Không Hải. Với năng lực phi phàm của mình, Không Hải đã hoàn thành chương trình học trong hai năm thay vì du học hai mươi năm như dự định ban đầu. Sư đã dùng một số tiền rất lớn, vốn mang theo để trang trải cho vỉệc du học, vào việc thỉnh kinh sách và các pháp khí cần thiết mang về Nhật Bản. Năm 806, Không Hải từ Trung Hoa trở về Nhật Bản, sớm hơn rất nhiều so với dự kiến nhưng phải đợi đến năm 809 mới được chấp thuận cho vào kinh đô yết kiến Thiên hoàng. Câu chuyện chậm trễ này cũng không có ghi chép cụ thể nào trong sử sách chính thống và, do đó, phủ thêm một lớp thần bí nữa lên cuộc đời Không Hải. Sau khi về kinh, Không Hải lập tức được trọng dụng, đóng góp rất nhiều cho triều đình thời đó. Không Hải xây dựng tổ đình ở núi Koya (tỉnh Wakayama, Nhật Bản) đúc kết và phát triển kiến thức tu học từ Trung Hoa thành Chân Ngôn Tông và truyền dạy cho rất nhiều đệ tử. Năm 835, Không Hải “nhập định vĩnh viễn” ở tuổi sáu mươi mốt. Người ta không dùng từ “viên tịch” hay “nhập diệt” mà dùng “nhập định” vì tin rằng Không Hải vẫn còn sống và chỉ nhập định trong căn phòng nhỏ được xây ngầm dưới nền một ngôi miếu ở phía sau tổ đình Chân Ngôn Tông trên núi Koya. Cho đến tận khi bạn đang đọc những dòng này thì hằng ngày, các vị sư ở nơi ấy vẫn đều đặn dâng cơm nước đúng giờ buổi sáng và buổi trưa vào tận cửa phòng. Mỗi năm, các sư lại dâng một bộ cà sa mới cho Tổ sư và mang bộ cũ đi đốt. Không Hải ở thế kỷ hai mươi mốt vẫn là một nhân vật thần bí sống động như thế. Bạn đọc đang cầm trên tay tập đầu tiên trong bộ trường thiên tiểu thuyết Sa môn Không Hải thết yến bầy quỷ Đại Đường gồm bốn tập của nhà văn Yumemakura Baku - tác giả rất nổi tiếng với thể loại tiểu thuyết truyền kỳ tại Nhật Bản, được Uyên Thiểm chuyển dịch sang tiếng Việt rất nhuần nhị. Uyên Thiểm là dịch giả quen thuộc được bạn đọc biết đến qua các bản dịch văn chương Nhật Bản do Nhã Nam ấn hành. Tôi tin bạn đọc lần này cũng sẽ đớn nhận và yêu quý tác phẩm Sa môn Không Hải thết yến bầy quỷ Đại Đương, thích thú với tuyến nhân vật được xây dựng rất công phu, giàu cá tính và các tình tiết được đan xen khéo léo, đầy kịch tính. Mời các bạn vào truyện... Nguyễn Anh Phong Đà Lạt, Vu Lan 2019 *** CÁC NHÂN VẬT CHÍNH Từ đời Đức Tông hoàng đế đến đời Thuận Tông hoàng đế Không Hải (âm Nhật là Kukai): Vị tăng trẻ sang Đường tìm học Mật. Quất Dật Thế (âm Nhật là Tachibana-no-Hayanari): Nho sinh Nhật Bản tới Trường An theo đoàn thuyền Khiển Đường sứ. Bạn thân Không Hải. Đan Ông: Vị đạo sĩ luôn giúp rập và thoắt ẩn thoắt hiện xung quanh Không Hải. Lưu Vân Tiêu: Chức dịch Trường An, bị yêu miêu ám trong nhà và cướp mất người vợ yêu. Từ Văn Cường: Chủ nhân của cánh đồng trồng bông, nơi xảy ra vụ án có tiếng thì thầm bí ẩn. Trương Ngạn Cao: Chức dịch Trường An, người quen của Từ Văn Cường. Đại Hầu: Gã hộ pháp sinh ra ở Thiên Trúc. Ngọc Liên: Kỹ nữ của Hồ Ngọc Lâu. Lệ Hương: Kỹ nữ của Nhã Phong Lâu. Mohammed: Thương nhân người Ba Tư, cớ ba cô con gái là Trisnai, Tursungri, Griteken. Huệ Quả: Vị hòa thượng của Thanh Long Tự. Phụng Minh: Tăng môn của Thanh Long Tự. Người Tây Tạng. An Tát Bảo: Người coi giữ đền thờ Hiên giáo. Bạch Lạc Thiên: Một thi nhân lớn về sau. Đang ấp ủ bản trường ca về mối tình của Đường Huyền Tông và Dương Quý Phi. Vương Thúc Văn: Tể tướng dưới thời Thuận Tông hoàng đế. Liễu Tông Nguyên: Kẻ thân cận của Vương Thúc Văn. Văn nhân tiêu biểu thời kỳ trung Đường. Hàn Dũ: Đồng liêu của Liễu Tông Nguyên. Cũng là một văn nhân tiêu biểu thời kỳ trung Đường. Tử Anh: Bộ hạ của Liễu Tông Nguyên. Xích: Bộ hạ của Liễu Tông Nguyên. Chu Minh Đức: Phương sĩ. Thủ hạ của Druj. Druj*: Karapan (một kiểu pháp sư ở Ba Tư). Đời Huyền Tông hoàng đế A Bội Trọng Ma Lữ (âm Nhật là Abe-no-Nakamaro): Sang Đường vào đời Huyền Tông. Sống ở Đường đến hết đời. Tên Trung Quốc là Triều Hành. Lý Bạch: Thi nhân tiêu biểu đời Đường. Được Huyền Tông sủng ái, nhưng về sau thì thất sủng. Huyền Tông: Hoàng đế nhà Đường. Mê đắm thiếp yêu là Dương Quý Phi. Dương Quý Phi: Thiếp yêu của Huyền Tông. Nhận được tất cả sự sủng ái của Huyền Tông, song đã phải chịu cải chết thê thảm bởi Loạn An Sử. An Lộc Sơn: Tướng nhà Đường. Được Quý Phi yêu mến và nhận làm con nuôi, nhưng về sau làm phản và đuổi bọn Huyền Tông chạy khỏi Trường An. Cao Lực Sĩ: Hoạn quan hầu cận của Huyền Tông. Hoàng Hạc: Đạo sĩ người Hồ. Kẻ đã hiến một kế về việc xử tử Dương Quý Phi. Đan Long: Đệ tử của Hoàng Hạc. Bạch Long: Đệ tử của Hoàng Hạc. Bất Không: Mật giáo tăng.   Mời các bạn đón đọc Sa Môn Không Hải Thết Yến Bầy Quỷ Đại Đường Tập 1 của tác giả Baku Yumemakura.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngự Thú Nữ Vương - Luyến Nguyệt Nhi
Tỉnh lại lần nữa, nàng trở thành bé gái bảy tuổi. Cùng đại ca sinh đôi sống nương tựa lẫn nhau, bị đánh, bị vứt đến bãi tha ma. Thoát khỏi con đường chết, nàng và đại ca được một cao thủ thần bí đã ẩn cư cứu giúp. Bắt đầu cuộc sống mới. Cuộc sống tái sinh, cô bé bảy tuổi đã trở thành thiếu nữ tuyệt mỹ. Cưỡi Bạch Hổ, thổi ngọc tiêu, dẫn ngàn quân vạn thú quét ngang giang hồ. Những kẻ thiếu nợ anh em nàng cũng đừng hòng chạy trốn. Nợ máu phải trả bằng máu, kẻ nào dám đụng vào nàng thì chỉ có con đường chết. Người nàng muốn bảo vệ, nàng cam nguyện lấy thân mình che chở. Còn kẻ địch của nàng thì giết không tha. Chọc đến nàng, tất phải chết. Chọc đại ca của nàng, kẻ đó sẽ sống không được mà chết cũng không xong. Nữ vương cưỡi thú vừa xuất hiện, khiến cho vô số mỹ nam tranh nhau ngả mũ. Hắn nói: Người có thể xứng với nàng chỉ có ta. (Mộc Nguyệt Ly ) Hắn nói: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân, ta chỉ muốn nàng. (Vân Tuyệt Trần ) Hắn nói: Không thể yêu nhau, chỉ cầu mãi mãi cạnh nhau. (Âu Dương An) . . . . . . Thu phục từng mỹ nam, bí mật về thân thế cũng bị lộ ra. Nàng lại không phải con gái của Tướng quân. Vậy, nàng là ai? *** Mấy ngàn năm tuổi, hắn cũng chưa từng cảm thấy cô đơn. Nhưng sau khi thấy Mộc Nguyệt Tĩnh và Âu Dương An thành đôi, con cái lượn quanh đầu gối. Hắn lại cảm thấy có chút tịch mịch. Vân Khinh Cuồng đứng trong Vương Quốc của mình, phong cảnh bốn phía như tranh vẽ, cung điện sau lưng cũng là xinh đẹp như mộng. Cột lớn màu trắng chống đỡ lấy một tòa nhà cũng màu trắng, các thần tử của hắn đang ở chỗ không xa nhìn hắn. Ánh mặt trời từ trong bóng cây soi rọi xuống, bao phủ một chút ở trên người hắn. Mái tóc dài bạch kim rũ xuống bên hông, ánh mắt xanh biếc như một loại Phỉ Thúy xinh đẹp, thế nhưng lúc này lại nhiễm lên vài phần vắng vẻ cô đơn. Bờ môi khêu gợi khẽ nhếch, kèm theo sự trào phúng của chính mình, chẳng lẽ hắn cùng với Mộc Nguyệt Tĩnh bọn họ tiếp xúc lâu dài, lại cũng học được đa sầu đa cảm của loài người nhiều như vậy rồi sao? Có điều cũng tự mình chế giễu mình, hắn vẫn là cảm giác bản thân cô đơn. Hơn nữa Mộc Nguyệt Tĩnh bây giờ đã không còn cần đến hắn thường xuyên nữa, hắn lại càng cảm thấy cuộc sống như thế thật là nhàm chán, tuổi thọ quá dài, nhìn thế gian năm tháng tang thương biến đổi, cũng không thích hợp để duy trì loại quá khứ phai nhạt như vậy nữa, cảm giác đã thờ ơ ảm đạm. "Vương -" Một tiếng gọi nhẹ nhàng mà cung kính đem Vân Khinh Cuồng từ trong trầm tư thức tỉnh. Vân Khinh Cuồng nghiêng đầu, nhìn thị vệ cận thân của mình ở đây, gật đầu một cái: "Có chuyện gì?" "Khởi bẩm Vương thượng, chúng thần bắt được một con Hỏa Hồ. Hoài nghi nàng ta là thám tử." Thị vệ chắp tay hướng về Vân Khinh Cuồng cung kính đáp, mặc dù Vương thống trị tất cả nơi này, nhưng mà những năm tháng khi ngài gặp nạn, đã xuất hiện rất nhiều kẻ dã tâm không cam lòng, ý đồ mưu phản xưng bá yêu giới. Sau này Vương trở lại kịp lúc thu thập không ít, chỉ là vẫn còn có một ít lẩn trốn được sâu hơn. ... Mời các bạn đón đọc Ngự Thú Nữ Vương của tác giả Luyến Nguyệt Nhi.
Mục Thần Ký
Đại khư tổ huấn nói, trời tối, đừng đi ra ngoài. Đại khư tàn lão thôn già yếu tàn tật bọn họ từ bờ sông nhặt được một đứa bé, lấy tên Tần Mục, ngậm đắng nuốt cay đem hắn nuôi lớn. Một ngày này màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm đại khư, Tần Mục đi ra cửa chính. . . Làm gió xuân bên trong nhộn nhạo nhân vật phản diện đi! Người mù nói với hắn. Tần Mục nhân vật phản diện chi lộ, ngay tại quật khởi! *** Mục thần ký review – Trạch Trư mục thần ký Lại là một tác phẩm đặc sắc nữa của tác giả Trạch Trư. Và có thể nói đây sẽ là bộ truyện thành công nhất của Trạch Trư cho đến hiện tại, ông đã cho ra đời các bộ truyện như Đế Tôn, Độc Bộ Thiên Hạ, Nhân Đạo Chí Tôn nhưng đều không gây được nhiều sự chú ý. Mục Thần Ký là bộ truyện tiên hiệp hài hước, nhẹ nhàng nhưng vẫn mang trong mình đầy đủ những tình tiết kịch tính, màu sắc huyền bí, nội hàm rộng lớn phong phú mà thể loại truyện này cần phải có. Trạch Trư là cây bút phóng khoán, thổi luồng gió mới vào giới văn học mạng bên cạnh những cây bút đại thụ như Nhĩ Căn, Ngã Cật Tây Hồng Thị… Truyện mở đầu với một địa phương heo hút gọi là Tàn Lão Thôn, người đân trong thôn đều không phải là dạng hiền lành, toàn là bậc hung thần sát ác nhưng có lai lịch khác nhau, đến đây kéo dài hơi tàn, bọn họ vốn oán trời, oán đất, oán muôn người, oán khí rất nặng. Tần Mục được Tư bà bà của thôn nhặt được ở bờ suối, người trong Tàn Lão Thôn đặt tên cậu là Tần Mục với ý nghĩa là người lành lặn duy nhất trong thôn, là đứa bé chăn bò họ Tần. Chỉ cần cho đi chăn trâu chắc có lẽ vẫn sống qua ngày được. Hắn lớn lên theo Tư bà bà học may vá, gia gia què học cước pháp, gia gia mù học nhãn pháp, theo dược sư học hái thuốc, chế thuốc, theo người câm học làm ren, theo đồ tể học đao pháp, theo người điếc học chữ vẽ tranh. Còn được trưởng thôn chỉ dạy pháp môn tu hành. Đó đều là những bản lĩnh nghịch thiên, được mọi người một lòng dốc sức dạy bảo, Tần Mục đơn thuần như cây non hút nước, học không bỏ sót điều gì. Trong Đại Khư thần bí hắn lại gặp được những chuyện thần bí, học được thần âm, ma âm, phật âm. Vô tình phá được Linh thai bích, trở thành người đầu tiên có được bá thể. Tháng ngày ngược lại trôi qua rất nhanh, thiếu niên Tần Mục mang một thân bản lĩnh, cùng sự cơ trí, lanh lẹ của mình xông phá ra ngoài, kiến tạo con đường truyền kỳ cho riêng mình. Nhân Vật trong Mục Thần ký: Nam chính: Tần Mục thuở đầu là thiếu niên hiếu động, thông minh. Nhưng tiếp xúc với một đống người già rảnh rỗi, không có việc gì làm, suốt ngày bày trò lừa phỉnh con nít, nên hắn cực kỳ lanh lẹ, chỉ có mình đi lừa người chứ hiếm khi ai lừa được hắn. Xem thêm: Review Tần Mục-Tân Nhân Hoàng “Đại Khư thực sự quá nguy hiểm, trung hậu thật thà như chúng ta nếu như không học chút khôn lanh, nhất định sẽ bị lừa sạch sẽ trơn tru, bị ăn đến không còn một chút cặn thừa.” Nói hắn thiên tài thì chắc chắn là thiên tài hạng nhất, nhưng hắn không chỉ là thiên tài thuần tuý, mà là loại thiên tài có tâm cơ, xảo trá như hồ ly thành tinh vậy. Về sau hắn trở thành một nhân vật chính tà khó phân, lại sợ vợ một phép nên được gọi là Mục Tặc. Trên các diễn đàn những đoạn trích thú vị nhất về hắn vẫn hay được chia sẽ. Nhân vật phụ: Tuyến nhân vật phụ trong Mục Thần Ký đều được miêu tả rất hay, mỗi nhân vật đều có cá tính riêng không hề bị mờ nhạt. Nếu không có những nhân vật này, Mục Thần Ký có lẽ đã không thành công đến vậy. Ấn tượng nhất với mình là Nhân vật Quốc Sư Duyên Khanh – Một kẻ Quân Tử hiếm có. Tư bà bà, Mã gia cụt tay, thợ rèn câm, người mù, trưởng thôn, Dược sư xấu xí kì dị, … đều mang trong mình bản lĩnh nghịch thiên. Hơn nữa đó không phải là mấy ông lão bà lão bình thường, trong thôn bọn họ đều là chuyên gia lừa bịp, cáo già thành tinh. “Ngươi không biết tuổi ấu thơ của ta trôi qua như thế nào đâu! Từ nhỏ ta đã bị một đám ông lão, bà lão lừa bịp, ngay trước khi ta đi săn thú, bà bà còn gạt ta vào chuồng gà lấy trứng, đó là một con Kê Bà Long, nó đánh ta chạy khắp nơi, căn bản đánh không lại nó! Còn bà bà liền lén lút chuồn tới lượm trứng gà” Cảnh giới: -7 Đại thần tàng Trong thân thể ẩn giấu bảy đại thần tàng (kho báu lớn) là Linh Thai, Ngũ Diệu, Lục Hợp, Thất Tinh, Thiên Nhân, Sinh Tử, Thần Kiều, bảy kho báu lớn này bẩm sinh đã bị niêm phong, tựa như bảo tàng bị đóng kín, bởi vậy được gọi là bảy đại thần tàng. Bảy đại thần tàng đang ở trạng thái đóng kín, cần chính võ giả mở ra, mà ngăn cản võ giả mở ra thần tàng thì gọi là bích (tường), Linh Thai bích, Ngũ Diệu bích, Lục Hợp bích, Thất Tinh bích, Thiên Nhân bích, Sinh Tử bích, Thần Kiều bích. Quá trình phá tan bảy bức tường này gọi là phá bích. – Bên trong bảy Thần tàng, Linh Thai mở linh tính, Linh Thai hình thành trung tâm khai thiên tích địa. – Có Linh Thai, Linh Thai đứng phía trên linh đài, lấy Linh Thai làm trung tâm tạo ra Ngũ Diệu. Kim mộc thủy hỏa thổ năm viên tinh thần, chúng đều quay chung quanh linh đài. – Sau đó linh đài diễn sinh đại lục, đại lục định hình, có đông nam tây bắc tạo thành Lục Hợp. – Lục Hợp thành tựu, lại sinh nhật nguyệt, hợp là Thất Tinh. – Thất Tinh có, Linh Thai cũng đại thành, diễn sinh nhật nguyệt tinh đấu, trở thành Thiên Nhân. – Nguyên thần Thiên Nhân đủ cường đại, nguyên thần liên thông sinh tử. Tử chính là U Đô dưới chân nguyên thần, giấu ở phía dưới linh đài đại lục, U Đô tạo ra sinh tử. – Sinh chính là Thần Kiều, một Thần Kiều xuất hiện phía trên nguyên thần, đạp Thần Kiều tiến thẳng Thiên cung. Đi vào Thiên cung liền thoát ra khỏi U Đô khống chế, đã không còn thọ nguyên hạn chế. – Linh Thể Không phá được tường liền không cách nào tu luyện. Có người được trời cao chiếu cố, vừa sinh đã phá vỡ Linh Thai bích, bẩm sinh đã mở ra thần tàng Linh thai, loại thể chất này được gọi là linh thể, trời sinh được thần giúp đỡ, là hạt giống tu luyện. Người nắm giữ linh thể, thiên phú cao hơn người thường vô số lần, lúc tu luyện làm ít mà hiệu quả nhiều. Linh thai có bốn loại thuộc tính nên linh thể cũng có bốn loại là Thanh Long linh thể, Bạch Hổ linh thể, Chu Tước linh thể và Huyền Vũ linh thể. Muốn kiểm tra có hay không có linh thể liền cần Tứ Linh huyết này. Bá thể là con đường mới mà Tần Mục khai sinh ra, chỉ từ một lời nói dối tưởng vô hại nhưng dưới niềm tin tuyệt đối của trẻ thơ, đã trở thành động lực cho hắn từ một phàm thể bình thường, làm ra chuyện phi thường bước lên cảnh giới bá thể vô song có một không hai. “Chỉ cần có niềm tin thì phàm thể chính là Bá thể!” Cảm Nhận – Đánh giá: Hệ thống tu luyện trong truyện thì hơi đơn giản, nhưng bù lại Trạch Trư có lối hành văn rất hay, các giải thích các chiêu thức logic. Đặc biệt có một thứ ngạo khí giang ồ khó tìm trong các truyện tiên hiệp hiện nay. Khiến người đọc dễ dàng chấp nhận, rồi từ đó lại thành một nét riêng cho mạch truyện. Cảm nhận là tác giả rất có tâm và đủ tầm. Nên những chiêu thức trong Mục Thần Ký, những cảnh chiến đấu dù không quá dữ dội, tráng lệ lại cuốn hút người đọc lạ thường bởi sự am tường về tiểu thuyết võ hiệp cổ điển. Người chưa đọc thế hệ Kim Dung, Cổ Long, Mã Vinh Thành sẽ thấy mới, người từng đọc rồi thì như thấy lại bầu trời kỉ niệm. Xem thêm: so sánh Tân Thủ và Lão Làng. “Bùng cháy! Bùng cháy! Hãy cho đao của con bùng cháy, khí của con bùng cháy, tinh thần con bùng cháy. Bùng cháy xong tất thành thần thông!” “Đây chính là Thiên thủ Phật đà trong Lôi Âm Bát thức! Chỉ cần quyền của con nhanh hơn âm thanh liền có thể thao túng sấm chớp, một quyền một chưởng cũng có thể phá hủy hồn phách cùng thân thể của đối phương, khiến hắn vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không thể đầu thai!” Truyện mở đầu hay, có cái kết mở hơi mông lung hướng về cảm ngộ luân hồi. Không biết số phận mọi người, Tú muội ra sao, Linh Quân còn không? Khai, Hư, Ngự Thế nào? Nhưng tác giả có giải thích rất kĩ ở cuối truyện, các đạo hữu nếu có yêu mến mà đọc tới cuối truyện, thì thiết nghĩ nên hiểu cho tâm tư Trạch Trư gửi gắm. Tái bút Mục Thần Ký Truyện có tinh thần chủ đạo rất hay: Thần Vì Người Dùng; Nhân Mạng Lớn Hơn Trời; Thánh Nhân Chi Đạo Tại Bách Tính Hàng Ngày. Bắt đầu ở Đại Khư. Kết cục tại Đại Khư. Trời tối đừng ra ngoài Nhân vật: 9/10 Văn Phong: 9/10 Nội dung: 8.5/10 Đánh giá: 9/10 *** Tần Mục một mực cung kính nói: "Tiền bối yên tâm, vãn bối tu luyện từ thuở nhỏ, thận thủy dồi dào, nguyên dương no đủ, nhãn lực rất tốt, có thể nhìn thấy vật trong đêm đen, tự nhiên thấy rõ." Bóng người trên vách tường lay động một chút, tuy nhiên không làm thêm động tác nào, mà lại tiếp tục biểu diễn những ảo diệu trong việc hành công của nguyên khí. Ấn thứ ba Đại Tự Tại ấn là Đại Trí Tuệ ấn, sự vận hành của Đại Trí Tuệ ấn phức tạp hơn nhiều, con đường hành công của nguyên khí bên trong bóng đen kia càng lúc càng nhanh, mặc dù Tần Mục mở ra Thần Tiêu Thiên Nhãn cũng không cách nào hoàn toàn bắt kịp quỹ tích hành công của nguyên khí, khiến hắn không nhịn được muốn bước vào Thiên điện. Tần Mục chần chờ một chút, một chân bước vào cửa điện, chân còn lại vẫn ở ngoài điện, cuối cùng cũng coi như có thể gắng gượng thấy được con đường hành công của nguyên khí. Hắn liều mạng ghi nhớ, thế nhưng bóng người trên tường kia lại vận hành Đại Trí Tuệ ấn rất nhanh trong chỉ một lần, hắn thử khống chế Đại Trí Tuệ ấn, cho dù cũng triển khai được thế nhưng từ đầu đến cuối đều cảm thấy khiếm khuyết một vài chỗ. Hắn đã không thể hoàn toàn nhớ được con đường hành công của Đại Trí Tuệ ấn. "Đây là ấn thứ tư của Đại Tự Tại ấn, cũng là ấn mạnh nhất, tất cả uy lực của ba ấn trước đó đều sẽ dung nhập vào trong một ấn này." Bóng người trên tường càng có vẻ vô lực, cái bóng càng lúc càng nhỏ, âm thanh càng ngày càng thấp, nói: "Tuy nhiên ấn này phức tạp hơn, ta sợ ngươi không cách nào thấy rõ." ... Mời các bạn đón đọc Mục Thần Ký của tác giả Trạch Trư.
Phán Thần Hệ Thống - Tuý Vân Tử
Đừng bỏ lỡ siêu phẩm Phán Thần Hệ Thống của tác giả Túy Vân Tử kể về Trần Dương từ một thanh niên tốt nghiệp, làm thế nào hắn có thể từng bước đi lên đỉnh thiên địa?  Từ một phán quan, lại sở hữu hệ thống dị giới hay, liệu hắn có thể giữ vững đạo tâm, hắc bạch phân minh?  Một trung niên bí ẩn với ngoại hình như ăn mày, chỉ cầu tìm người có duyên, rốt cuộc là ai? Một Trái Đất thứ hai với sinh khí tràn đầy, tại sao lại có tên "Hoang Địa"?  Tứ đại thần thú trong giới tiên hiệp hay nhất Thanh Long– Huyền Vũ– Chu Tước– Bạch Hổ, vì sao lại bị phong ấn dưới một cái cổ mộ?  Cùng đọc truyện hay để tìm hiểu từng bước chân của thanh niên Trần Dương trên con đường khám phá hết thảy! *** Cứ cách năm năm một lần, ngoại môn lại một hồi lao xao nhốn nháo vì những tân môn đệ tử. Tất nhiên, sau ba tháng làm quen thì khắp nơi lại trở về vẻ yên tĩnh thường ngày. Mặc dù trên bầu trời ngoại môn vẫn có từng luồng hào quang bay tới bay lui không ngừng, nhưng ở nơi dành cho các đệ tử ngoại môn cũng đã bớt đi một phần náo nhiệt ban đầu. Mà lúc này, Sự Vụ Phòng lại là nơi tấp nập nhất. Vô số đệ tử đến đây nhìn những tấm bảng cao cao có ghi chép các loại nhiệm vụ kèm theo điểm cống hiến tương ứng đạt được. - Này, ngươi nhìn xem. Nhiệm vụ gì mà tìm hạt giống của Thanh Linh Mộc. Nghe nói đây là một loại cây khi trồng lâu năm có thể sử dụng làm pháp bảo a. Loại này mà muốn tìm hạt giống, nằm mơ sao? Bất quá điểm cống hiến hai trăm thì đúng là con số không nhỏ. - Cái gì đây? Chăn nuôi một đàn Thổ Khí Trư ba tháng, điểm cống hiến nhận được là sáu mươi. Khà khà, ta trước khi nhập môn vốn là xuất thân từ nhà ba đời chăn nuôi heo. Nhiệm vụ này ta muốn rồi! - Trời ơi, nhìn xem... Mai đan sư đang tuyển luyện đan dược đồng, điểm cống hiến tuy hơi thấp chỉ có hai mươi nhưng lại được hàng tháng nhận một viên Tụ Khí Đan. Mau mau chạy đến thôi. ... Mời các bạn đón đọc Phán Thần Hệ Thống của tác giả Tuý Vân Tử.
Cực Đạo Thiên Ma - Cổn Khai
Thế giới này yêu ma hoành hành, khiến cho nhân dân lầm than. Thần binh ma nhận, già diệu thiên hạ... ... Một phần mềm sửa chữa trò chơi trên điện thoại di động ngoài ý muốn trở thành dị năng trong đầu của Lộ Thắng, cũng trở thành chỗ dựa duy nhất của hắn trong thời loạn lạc tối tăm này. *** Lộ Thắng học ở chỗ của Trương Tuần bộ đầu được ba ngày, về sau liền thẳng thừng ghi lại Phá Tâm chưởng. Sau đó đến chỗ của vị sư phụ thứ hai. Triệu bá giới thiệu vị sư phó thứ hai, họ Đỗ, tên Chấn, đã từng là cao thủ hàng đầu trong nha môn tri phủ đời trước, là người cùng thời đại với Trương Tuần bộ đầu. Một tay chín chín tám mươi mốt Yến Tử Truy Phong Đao, nhanh như thiểm điện. Đáng tiếc... Về sau gân tay của ông ta không hiểu sao bị kẻ khác chọn rồi, người cũng đã phế, đồng dạng cũng chẳng có con cái, bất quá bởi vì ông ta còn chưa kết thân, hướng nội trầm mặc, cho nên mới không có hậu nhân. Lộ Thắng học tập bốn ngày ở chỗ của vị đó. Chín chín tám mươi mốt Yến Tử Truy Phong Đao, trên thực tế trong mắt y, còn muốn yếu hơn Hắc Hổ đao pháp một bậc, nhưng thêm một môn kỹ nghệ võ học, tóm lại là chuyện tốt. Về sau y lại năn nỉ Triệu bá dẫn y đến từng chỗ của những cao thủ có tiếng tăm khác ở Cửu Liên thành, đặc biệt là cao thủ thế hệ trước. Khi lấy được sự đồng ý của lão cha Lộ Toàn An về sau, dùng tiền mở đường từng vị, y lại từ chỗ hai vị khác học được một môn Bát Trân bộ, và Song Lăng đao. Đều là võ học yếu hơn một đoạn so với Hắc Hổ đao pháp. Y cũng minh bạch, dù sao Triệu bá Hắc Hổ đao, ở Cửu Liên thành cũng là cảo thủ hàng đầu, những người khác nào có dễ dàng đạt tới tiêu chuẩn của ông ấy như vậy. Hai tháng liên tiếp, Lộ Thắng đều đang khắc khổ kiên trì tập luyện các loại võ học. Đồng thời cũng đang không ngừng điều dưỡng thân thể, phục dụng lượng lớn phương thuốc tư âm bổ huyết. Trong nhà bởi vì y tập võ mà gia tăng chi phí thuốc bổ, một tháng đều có thể hơn ngàn lượng. Đối với gia đình bình thường mà nói, là một con số trên trời. ... Mời các bạn đón đọc Cực Đạo Thiên Ma của tác giả Cổn Khai.