Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Một "con heo mập" vì tính tò mò đi xem mưa sao băng, kết quả bị sao băng rơi trúng vào người kéo theo anh ta xuyên không tới dị giới. Với hệ thống trong tay, chúng ta cùng theo bước nhân vật chính ngông cuồng tung hoành đại náo dị giới. Khi đã đứng trên đỉnh điểm của đại lục Huyền Thiên, Dương Kiệt vẫn mang theo vẻ mặt sầu não nhìn về phía xa xăm, một tên tiểu đệ vô tình chứng kiến cảnh đó bền lên tiếng hỏi: "Đại ca giờ đã là thiên hạ vô địch, mỹ nữ hậu cung đầy rẫy, quyền lực tiền bạc trở tay được ngay, sao còn mang vẻ sầu não thế này." Dương Kiệt khẽ liếc nhìn tên tiểu đệ của mình một cái, đưa mắt nhìn về phía xa, thở dài nói: "Sầu não duy nhất trong cuộc đời ta chính là cho tới thời điểm này vẫn chưa tìm được cách hút hết lớp mỡ dày trên cơ thể này để sở hữu thân hình sáu múi hoàn mỹ." Tên tiểu đệ :"..." *** "Hì hục… hì hục…" Trong một khu rừng nguyên sinh, một bóng người, à không, phải nói là một vật thể giống như trái bóng khổng lồ đang lăn đi với một tốc độ cực nhanh. Thật không thể tưởng tượng nổi một vật thể có thể tích và trọng lượng thuộc dạng siêu khủng lại có thể phát huy ra một tốc độ khó tin như thế này. Vật thể đó thực ra không phải là trái bóng, mà là một con người. Nói chính xác là một con người có thân hình tròn trịa mập ú tới mức giống như một quả bóng khổng lồ. Tuy chỉ cao khoảng mét 6, nhưng trọng lượng cơ thể của người này ít nhất cũng phải trên trăm kg là ít, toàn thân như được bao phủ bởi một lớp mỡ dày, khi chạy cái bụng và cặp vú đầy mỡ không ngừng tưng lên tưng xuống trông rất khôi hài. Mái tóc đầu đinh kết hợp với khuôn mặt tròn xoe như cái bánh bao cho ta cảm giác khôi hài, mày rậm mũi cao, đặc biệt là cặp mắt tròn to đang căng ra hết cỡ vì căng thẳng, cho ta cảm giác ngây ngô nhân hậu, nhưng không kém phần điển trai. Tất nhiên,về phần điển trái thì ít ra hắn cần giảm cân trước đã. Đó chính là nhân vật chính của chúng ta, Dương Kiệt. "Có hang động!!" Phát hiện ở phía trước khoảng trăm mét có một cái hang động thiên nhiên, không cần biết có nguy hiểm hay không, trực tiếp phóng thẳng vào trong đó. Gào ~~~~~!!! Ngay sau khi Dương Kiệt phóng vào trong hang, bên ngoài vang lên tiếng gào thét đầy giận dữ, rung động cả hang động, bụi đá từ trên đỉnh trần không ngừng rơi rãi xuống người anh ta. "Hít hà, hít hà ~~….!" Dương Kiệt hít thở một cách dồn dập, tựa như chưa từng được thở vậy. Quả thật, với một thân hình đạt chuẩn "siêu mẫu" như anh ta, bỏ chạy một đoạn đường dài với một tốc độ đáng sợ như lúc nãy, quả thật là làm khó anh ta quá đi, ít nhất lúc này anh ta chỉ muốn mãi mãi ngồi đó, không muốn nhúc nhích một chút nào nữa. Nghĩ lại cảnh tượng suýt chút nằm gọn cái miệng đầy răng hàm sắc nhọn như núi đao, mùi tanh hôi thối tột cùng phả thẳng vào mặt, Dương Kiệt ớn lạnh cả xương sống, tới lúc này cũng không biết mình bằng cách nào thoát khỏi được cái miệng tử thần nữa. "ừng ực ~~~~!!" Cái bụng đã bắt đầu vùng lên phản đối vì đói, với một người có trọng lượng đáng sợ như anh ta, ngày thường ăn rất nhiều, cộng thêm tối qua chưa kịp ăn uống gì cả, lại xảy ra cuộc rượt đuổi ngàn cân treo sợi tóc lúc nãy nữa, năng lượng trong cơ thể đã tiêu hao gần hết, đói bụng cũng là lẽ thường tình mà thôi. Dùng tay xoa xoa cái bụng, lắc đầu thở dài nói: "Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra thế này? Vì sao lại xuất hiện ở cái khu rừng quỷ quái này thế? Đã vậy còn rơi ngay trước hang ổ của một con trâu toàn thân đỏ như lửa, cơ thể to bằng cái xe buýt nữa chứ, ủa mà, trâu không phải ăn cỏ sao, sao nó vừa nhìn thấy mình đã nước miếng chảy dài, hận không thể nhai tươi nuốt sống mình thế gì? Chẳng lẽ mình bị rơi vào tình trạng của mấy nhân vật chính trong những bộ tiểu thuyết rẻ tiền, bị xuyên không rồi sao??" Đúng thế, Dương Kiệt không phải người của thế giới này, mà là một người sinh sống tại một thế giới được gọi là trái đất, vừa mới tốt nghiệp xong, hiện vẫn chưa có việc làm, suốt ngày cắm đầu cắm cổ ở trong nhà ngồi trước máy tính để chiến game online. Sau một đêm cày game tới 2, 3 giờ sáng, mang theo tấm thân mệt mỏi chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên nghe thấy có người thét lên: "Kìa, có sao băng kìa…?" Mang theo tâm trạng tò mò mở cửa sổ phòng ra ló đầu ra ngoài, chỉ thấy trận mưa sao băng rất đẹp, nhưng đột nhiên có một ngôi sao băng trực tiếp bắn thẳng về phía anh ta, kết quả….. Bùm ~~~~~~!! "Á ~~~~~~~!! Chết con rồi má ơiiiiiii ~~~~~~~!!!" Sau tiếng nổ vang dội và tiếng thét đầy đau đớn, Dương Kiệt mất hết tiềm thức ngã xuống. Đợi tới khi Dương Kiệt mở mắt thức tỉnh, đã phát hiện rằng mình đã xuyên không tới một khu rừng xa lạ, ngay trước hang ổ của một con trâu bốc lửa đáng sợ. Thậm chí chưa kịp lên tiếng chào hỏi chủ nhà, đã bị con trâu điên rượt đuổi bỏ chạy mất dép, cũng may là tìm thấy một hang động thiên nhiên kiên cố, nếu không e rằng lúc này 100 kg thịt này đã nằm gọn trong bụng của con trâu điên đó rồi.   Mời các bạn đón đọc Phì Lũ Đại Náo Dị Giới của tác giả JunWei.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dưới Vòm Ký Ức - Bát Nguyệt Trường An
Tựa xuất bản của tác phẩm này là Đã nhiều năm như vậy. Chuyện xưa của trường Trung học Chấn Hoa Nhân vật chính: Lý Nhiên (xuất hiện ở "Điều tuyệt nhất của chúng ta"), Trần Kiến Hạ (Xin chào, ngày xưa ấy), và Sở Thiên Khoát Các nhân vật chính bắt đầu bước vào cuộc sống học sinh cấp ba. Sở Thiên Khoát, Dư Châu Châu, Lâm Dương đều xuất hiện. Trần Kiến Hạ và Dư Châu Châu ngay từ đầu đã là bạn cùng bàn. *** Khi Trần Kiến Hạ ngồi xổm ở góc tường khóc không ra nước mắt, vừa đúng lúc Vu Ti Ti cầm bình nước từ cửa sau bước ra, đằng sau là người bạn mới cùng bàn của cô nàng, hai người cười cười nói nói lại còn nắm tay. Vu Ti Ti và bạn cùng bàn nhìn thấy Lý Nhiên và Kiến Hạ ở góc tường thì kêu lên một tiếng "a" không lớn không nhỏ. Vu Ti Ti ngừng lại, ánh mắt nhìn quanh Kiến Hạ, Lý Nhiên, thấy Lý Nhiên cầm máy CD chuyển tới chuyển lui nhét vào trong lòng Kiến Hạ, biểu cảm trên mặt vô cùng kì lạ. Trong đầu Kiến Hạ nổ "ầm" một tiếng. Vừa mới vào trường đã dây dưa lằng nhằng với thiếu niên bất lương với cái đầu quấn đầy băng gạc, lại bị bí thư chi Đoàn bắt gặp ngay tại trận, Kiến Hạ không biết nên giải thích thế nào. Lý Nhiên nhìn Vu Ti Ti trong thoáng chốc, khóe miệng khinh miệt nhếch lên. "Lâu rồi không gặp." Vào thời khắc hoang mang rối bời như thế này, giọng điệu của Lý Nhiên vẫn khiến cho Kiến Hạ thất thần, kiểu giọng điệu muốn ăn đòn khiến cô bất giác nhớ lại trận cãi vã của hai người trong phòng y tế. Vu Ti Ti khôn khéo không để ý đến Lý Nhiên, ánh mắt lạnh băng nhìn trực tiếp lên người Kiến Hạ. "Trần Kiến Hạ, cậu làm gì vậy?" Kiến Hạ sợ hãi đứng lên, "Tớ..." ... Mời các bạn đón đọc Dưới Vòm Ký Ức của tác giả Bát Nguyệt Trường An.
Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng - Dưa Hấu
Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng là tựa truyện mang đậm phong cách xuyên không được kết hợp với nét nhẹ nhàng, dịu dàng của thể loại truyện teen, mở ra một câu chuyện sâu sắc và mới mẻ. Chàng mang trong mình dòng máu vương tử cao quý, vì một giấc mộng rồng mà được sinh ra, được người người khom lưng cúi đầu. Từ đó vận mệnh của chàng gắn với vận mệnh của gia tộc, gắn với tranh bá quyền hành. Nàng là một cô gái hiện đại, chỉ vì một tai nạn bất ngờ, linh hồn nàng quay ngược thời gian nhập vào thể xác của một cô gái đang hấp hối, sống cách nàng đến hơn 200 năm, nước Đại Việt thế kỷ 18. Từ đây, nàng gặp được chàng và bị cuốn vào thời thế hỗn loạn. Vận mệnh liệu có xoay vần? Nàng với những kiến thức hiện đại, liệu có thể thay đổi được số phận của chàng? Có thể thay đổi được lịch sử? *** Trịnh Khải định kéo tay tôi quay lại đường cũ thì nghe tiếng người ngựa ở đầu con phố vang lại. Tôi quay qua nhìn sắc mặt lo lắng của Trịnh Khải thì không khỏi sợ hãi trong lòng: - Họ là...? - Đừng sợ. Tuy Trịnh Khải đang trấn an tôi nhưng giọng anh vẫn không giấu được sự lo lắng, tay anh nắm chặt tay tôi, cả hai nhanh chóng chạy vào một con ngõ nhỏ gần đó. Ánh trăng mờ nhạt trên đầu soi sáng con đường nhỏ có hai bóng người đang vội chạy trốn. Cuối con ngõ là một ngôi nhà gỗ nhỏ bị khóa cửa từ bên ngoài, Trịnh Khải rút kiếm chặt đứt dây khóa rồi vội vàng mở cửa kéo tay tôi bước vào trong nhà. Bên ngoài cũng vừa lúc có tiếng bước chân và cả ánh sáng từ ngọn đuốc của bọn lính. Giọng một người đàn ông ra lệnh cho lính dưới quyền: - Bao vây tất cả các con đường xung quanh đây, bất cứ ai lạ mặt đều bắt hết cho ta. - Dạ! Tôi cố nín thở nghe trống ngực đang đập từng hồi mạnh mẽ. Trịnh Khải nắm chặt tay của tôi, anh ghé mặt sát khe cửa để nhìn ra ngoài. Mùi bụi bặm và không khí ngột ngạt trong nhà cho thấy ngôi nhà này đã lâu không có người ở. Chít chít... ... Mời các bạn đón đọc Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng của tác giả Dưa Hấu.
Anh Biết Gió Từ Đâu Tới Tập 2 - Cửu Nguyệt Hi
Cuốn sách không chỉ nói lên tình yêu đẹp đẽ của hai nhân vật chính, phải biết trân trọng từng chút thời gian yêu nhau, bên cạnh đó cuốn sách còn có thông điệp truyền tải rất ý nghĩa như bảo vệ môi trường, bảo vệ động vật hoang dã (linh dương Tây Tạng, cá voi Bắc Băng Dương), tiết kiệm nước sinh hoạt. *** "Mười hai năm, trách nhiệm và tội lỗi đè nặng trong lòng, giờ khắc này, anh được người phụ nữ này cứu rỗi. Chúng ta không phải thánh hiền, chúng ta sẽ phạm sai lầm. Những sai lầm làm cho cuộc đời sau này tỉnh táo hơn. Bản thân gánh tội, ngày ngày hướng thiện. Đây chính là cuộc đời. Người phụ nữ trình Ca này, cái gì cũng tốt. Anh có thể khẳng định. Người phụ nữ Trình Ca này, cái gì anh cũng yêu. Anh cũng rất khẳng định." - Bành Dã *** Tang Ương, Lão Trịnh, Đào Tử, Đạt Ngõa, tất cả vây quanh Bành Dã. Tang Ương và Đào Tử khóc đến lạc giọng. Trình Ca xoay người bước đi. Hồ Dương lái xe lao nhanh tới. Tang Ương khóc lớn: “Chị Trình Ca!” Trình Ca không quay lại, đi càng lúc càng nhanh trong gió tuyết. Cô rảo bước chạy, nhưng không giữ được thăng bằng, trượt ngã lăn xuống triền núi phủ đầy tuyết trắng. “Chị Trình Ca!” Trình Ca không nghe thấy gì cả. Những mảnh vỡ ký ức trước kia hiện lên như những bông tuyết bay đầy trời xung quanh. Cô đứng chặn đường ra cửa của anh, nói phải sờ lại mới công bằng. Anh nhẫn nhịn, nén giận nhìn cô. Anh đang tắm trong phòng tắm đơn sơ, bỗng quay lại, đôi mắt đen ướt át bắt gặp cô đang nhìn trộm. Anh mặc áo Tây Tạng cho cô, mở cửa phòng thay đồ ra, nói: “Chúng ta không phải người cùng đường”. Nhưng anh lại đè cô vào tường phòng tắm lạnh lẽo, mắt ươn ướt: “Trình Ca, anh cho rằng chúng ta không phải như vậy”. Trình Ca ngẩng đầu, nhìn thấy hình của gió trong màn tuyết. Cô gắng sức bò dậy, đeo đôi găng tay màu đen vào, tiếp tục đi về phía trước, không quay đầu lại dù chỉ một lần. Trong mưa tuyết tạt vào mặt, cô chỉ nhớ lại những lời anh nói, nước mắt như mưa. ... Mời các bạn đón đọc Anh Biết Gió Từ Đâu Tới Tập 2 của tác giả Cửu Nguyệt Hi.
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế - Tình Không Lam Hề
Trong cuộc sống, có những lúc, ta cần phải học cách quên đi, quên đi chuyện cũ, người cũ hay tất cả những gì không còn thuộc về mình nữa, chỉ khi đó, ta mới tìm được hạnh phúc trong thực tại, và rất có thể, đó mới chính là hạnh phúc đích thực của mình. Gần như vậy, xa đến thế của Tình Không Lam Hề là câu chuyện đầy xúc động về hành trình tìm lại tình yêu của một trái tim đã bị tổn thương sâu sắc vì mối tình đầu. Quyết định lấy chồng để quên đi một người, nhưng cuộc sống hôn nhân lại không hạnh phúc, Tiêu Dĩnh chuyển đến một thành phố khác làm việc và cũng để suy nghĩ thật kĩ về chuyện ly hôn. Đúng lúc ấy, mối tình đầu khắc cốt ghi tâm bất ngờ xuất hiện, làm xáo trộn tâm trạng vốn chưa lúc nào được yên bình của cô. Tiêu Dĩnh sẽ phải đối diện với hai người đàn ông ấy như thế nào? Một Diệp Hạo Ninh đang là chồng của cô, một Trần Diệu là người mà cô đã từng yêu tha thiết? Có lẽ nhiều người khi đọc Gần như vậy, xa đến thế sẽ bắt gặp một phần con người mình trong câu chuyện của Tiêu Dĩnh, biết đâu cũng đã có một lúc nào đó, chúng ta chợt nhận ra rằng: "Có những thứ ngỡ như cách mình rất xa, nhưng bây giờ mới nhận ra nó gần tới mức chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào...". Gần như vậy, xa đến thế không hấp dẫn người đọc bởi những tình tiết ly kỳ, những cao trào, kịch tính mà bởi cách dẫn dắt câu chuyện vô cùng lôi cuốn theo mạch cảm xúc tâm lý của nhân vật. Đọc Gần như vậy, xa đến thế, độc giả sẽ bị cuốn theo những diễn biến tâm trạng của nhân vật chính, cùng nhân vật sống lại những hồi ức, những kỉ niệm vui buồn. Câu chuyện tình trong tác phẩm cũng bình thường như bao chuyện tình khác nhưng nó lại có sức ám ảnh đến kì lạ nhờ khả năng phân tích tâm lí tinh tế, sâu sắc của tác giả. Gấp trang sách lại, dường như những tình tiết trong câu chuyện vẫn bám riết lấy ta, khiến ta tưởng như nó vẫn tồn tại đâu đây trong cuộc sống quanh mình. *** Không khí trong phòng bệnh vô cùng nặng nề, phía trước chiếc giường trắng toát có một đám người đang túm tụm, xúm đen xúm đỏ. Lát sau, một vị bác sĩ và ba cô y tá tiến vào, nói: “Phiền mọi người ra ngoài hết để cho bệnh nhân được nghỉ ngơi!”. Bấy giờ mọi người mới chịu tản ra, lần lượt đi ra ngoài. Diệp Hạo Ninh đi sau cùng nên có thể nghe thấy ông cụ đang nằm trên giường bệnh khẽ ho một tiếng, anh vội vàng quay đầu lại, thấy tổ phụ đang chăm chăm nhìn mình. Đôi mắt ông có phần đục mờ, hoàn toàn không có chút gì giống với thần thái rạng rỡ, uy nghiêm trước đây. Trong lòng có phần lo lắng nhưng gương mặt không hề biểu lộ chút cảm xúc gì, anh lặng lẽ quay trở lại giường bệnh, cúi đầu và hỏi: “Ông nội muốn nói gì ạ?”. Phép tắc của Diệp gia trước nay nhiều vô số kể, rất quy củ và cực kì nghiêm khắc nên tất cả con cháu nhà họ Diệp đều được dạy dỗ hết sức cẩn thận, ai ai cũng vô cùng nhã nhặn, lễ phép và lịch sự, khi nói chuyện với trưởng bối đều phải tỏ thái độ tôn kính. Diệp Hạo Ninh khom người xuống, ghé sát vào ông nội, ông nói rất nhỏ và yếu ớt, tuy câu từ bị đứt đoạn nhưng anh vẫn nghe rõ. “Cháu mau kết hôn đi!”. Dường như đã tìm được thời cơ thích hợp, người có quyền uy nhất trong nhà họ Diệp đưa ra yêu cầu của mình và không cho đối phương có cơ hội phản bác, né tránh. Từ ánh mắt của ông cụ nằm trên giường, có thể thấy rằng người thanh niên tên Diệp Hạo Ninh này chính là người xuất chúng nhất trong số con cháu Diệp gia. Anh khẽ nhướng mày, thần sắc trên khuôn mặt anh tuấn ấy dường như có chút thay đổi, đây thực sự là một biểu hiện hiếm thấy. Lúc này, phần đông mọi người vốn đã đi ra đến cửa đều dừng lại, nghi hoặc nhìn nhau. Cuối cùng Diệp Hạo Ninh cũng gật đầu, giọng nói trầm ấm: “Vâng, cháu hứa với ông”. Mọi người nghe rõ mồn một câu nói của anh, vì thế khi anh bước ra ngoài, Diệp mẫu liền hỏi: “Con đã hứa gì với ông nội thế?”. Diệp Hạo Ninh ngồi dựa người lên ghế, khóe môi khẽ mấp máy: “Kết hôn ạ”. Dáng vẻ của anh khiến người ta có cảm giác anh đang bị ép buộc. .... Mời các bạn đón đọc Gần Như Vậy, Xa Đến Thế của tác giả Tình Không Lam Hề.