Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư

AudioBook Tam Sinh Tam Thế  Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư nằm trong hệ liệt “ Tamsinh tam thế”, viết về Phượng Cửu (cháu gái Bạch Thiển) và Đông Hoa Đế Quân (hai nhân vật đã xuất hiện trong “ Tam sinh tam thế - Thập lý đào hoa”).  Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư là một câu chuyện vô cùng hấp dẫn, độc đáo và đặc sắc. Với văn phong dí dỏm, hài hước mà không kém phần sâu lắng, Đường Thất Công Tử đã khắc họa nên cực kỳ rõ nét hình ảnh một Phượng Cửu nghịch ngợm, một Đông Hoa quái tính cùng những màn “oan gia” gặp gỡ đầy bất ngờ thú vị và những tình tiết rất lãng mạn. Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư hứa hẹn sẽ mang đến cho độc giả nhiều trải nghiệm khó quên. Duyên phận rốt cuộc là thế nào?   Đông Hoa Đế Quân năm ấy chỉ là tiện tay cứu nàng.   Nhưng từ đó, trong tim nàng, trong mắt nàng chỉ có bóng hình Đế Quân tài hoa anh tuấn.   Nàng thân là nữ vươngThanh Khâu, lại hạ mình vào làm nữ tỳ trong phủ của Đông Hoa. Mấy trăm năm cực khổ, khoảng cách gần nhất chỉ là nàng quét dọn bên này ao, chàng câu cá bên kia ao.   Cơ hội trời cho, nàng cứuchàng một mạng, được chàng cưng sủng nhưng mất tiên thuật khiến nàng chỉ còn là con vật không thể biến hình, không thể nói, chỉ biết lặng lẽ bỏ đi trước ngày thành hôn của chàng với người con gái khác.   Hai nghìn năm sau, chàngvẫn độc thân, đặc biệt thích xuất hiện trước mặt nàng làm nàng phải khổ công chạy trốn.   Nhưng Phượng Cửu càng chạycàng gần, càng tránh càng gặp…   Duyên phận chỉ có thể nói là rất khó đoán.   *** Bộ sách Tam Sinh Tam Thế  gồm có: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tam Sinh Tam Thế Bồ Đề Kiếp *** Đường Thất công tử thực ra là một nữ tác gia thế hệ 8X. Cô là một người may mắn trong hàng nghìn hàng vạn người viết truyện trên mạng vì bộ tác phẩm "Tam sinh tam thế" có một lượng lớn fan hâm mộ, tác phẩm được truyền đọc với tần suất rất cao, số lượng sách mới xuất bản bán ra cũng khả quan. Mặc dù là một tên tuổi rất hot trên mạng nhưng hình ảnh và thông tin về tác giả vẫn đang là một ẩn số, cô không công khai bất kỳ tấm ảnh nào, độc giả chỉ biết tên cô là Đường Thất, một người làm công ăn lương bình thường như bao người khác.   Độc giả Việt Nam biết đến Đường Thất công tử qua tác phẩm "Tam sinh tam thế - Chẩm thượng thư" và bộ sách "Hoa tư dẫn". Hiện nay Đường Thất công tử là một cái tên khá quen thuộc với độc giả trẻ.  Tác phẩm: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Hoa Tư Dẫn Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tứ Mạc Hí Mộc Lan Rạng Khắp Núi Đồi Tặng Người Một Bó Hoa Diên Vĩ Tên cô ấy là Lăng Tiểu Lộ Vị Lai Còn Có Thể Bên Người Bao Lâu Nữa ... Tam sinh tam thế Chẩm Thượng Thư là phần tiếp theo trong hệ liệt Tam sinh tam thế của tác giả Đường Thất Công Tử. Truyện kể về mối tình đầy trắc trở giữa tiểu điện hạ Phượng Cửu của Thanh Khâu và Đông Hoa Đế Quân. Các bạn có thể tìm đọc truyện trên nhiều trang web đọc sách ngôn tình.  Phượng Cửu – tiểu điện hạ của Thanh Khâu là hồ ly lông đỏ chín đuôi duy nhất tại tứ hải bát hoang. Hồi còn nhỏ, trong một lần bị yêu tinh đuổi giết, nàng may mắn được Đông Hoa Đế Quân – vị thần tôn kính nhất trong tứ hải bát hoang cứu giúp. Chỉ một lần đấy, Đông Hoa đã trở thành cái tên khắc cốt ghi tâm trong cuộc đời của nàng. Nàng mượn cớ trả ơn tìm gặp Đông Hoa để mong có lần được bộc lộ tấm lòng ái mộ.  Là tiểu đế cơ một nước, Phượng Cửu lại vì Đông Hoa mà chịu biết bao tủi nhục. Nàng nhờ Ti Mệnh Thần Quân đưa lên trời làm tì nữ tại nơi ở của Đông Hoa. Chẳng những không được gặp mặt Đông Hoa cao cao tại thượng mà còn bị Tri Hạc công chúa sinh lòng ghen ghét mà đọa đày. Nghe tin Đông Hoa gặp nạn, nàng liền lập tức chạy đến cứu. Đánh đổi cả bộ lông rực đỏ độc nhất vô nhị để được làm một sủng vật bên cạnh Đông Hoa. Những ngày tháng yên bình làm thú nuôi tan vỡ khi Cơ Hoành xuất hiện. Nàng và Cơ Hoành bất hòa, thậm chí còn bị con thú nuôi của Cơ Hoành đả thương nghiêm trọng. Quá đau lòng, Phượng Cửu rời bỏ Thiên Cung, quyết tâm chấm dứt tình cảm đơn phương với Đông Hoa Đế Quân. Rốt cuộc nàng theo đuổi Đông Hoa Đế Quân đã mấy ngàn năm nhưng không thể đổi lấy một lần quay đầu nhìn lại của chàng.  Thời gian đằng đẵng trôi qua. Hai người tình cờ gặp lại trong đám cưới của cô cô nàng – Bạch Thiển và thái tử Dạ Hoa. Đối với Đế Quân, đây là lần đầu tiên chàng gặp Phượng Cửu. Còn trong lòng Phượng Cửu, Đế Quân lại là một chấp niệm. Thế nhưng, số mệnh trêu đùa. Khi xưa, nàng tìm mọi cách để gặp được Đế Quân mà bất thành, nay lại muốn tránh cũng không được. Khi nàng đã không muốn dây dưa, Đế Quân lại chú ý đến nàng.  Mối tình của Phượng Cửu và Đông Hoa chỉ có thể diễn đạt bằng bốn từ “duyên mỏng phúc mỏng”.  “Có một câu nói là: hữu tình duyên mỏng, hữu tình là nàng, duyên mỏng là nàng và Đông Hoa. Có một từ là phúc mỏng, nàng phúc mỏng nên mới gặp chàng, chàng phúc mỏng nên mới bỏ qua nàng”.  Câu chuyện của hai người ngỡ như một giấc mộng. Tỉnh lại, mọi thứ liền tan biến như sương khói. Thế nhưng, tình cảm dần chớm nở, chấp niệm mấy nghìn năm làm sao có thể buông bỏ.  Đông Hoa Đế Quân – con người lạnh lùng, lãnh đạm, trong mắt chỉ có đất trời sao có thể giữ chút tư tình cỏn con? Người ngoài cũng chỉ dám nhìn chứ không dám vọng tưởng. Ấy thế mà, bản chất Đông Hoa lại là một con người rất thú vị. Chàng là một người mặt dày biến thái. Có ở gần mới biết, chàng luôn tìm cách trêu chọc nàng. Một vị Đế Quân thì đã sao? Chàng vốn không quan trọng vấn đề thể diện. Một con người kì lạ như thế, đến tình yêu cũng khác thường. Chàng yêu nàng nhưng không thể hiện nồng ấm như cách của Phượng Cửu. Chàng ở bên cạnh, bảo vệ nàng, giúp đỡ nàng, khiến cho nàng trưởng thành hơn. Khi nàng bị vây hãm trong thế trận của Xà Tinh, chàng không quản trút bỏ mọi tiên khí, đơn độc dấn thân vào cứu nàng. Thứ tình cảm ôn nhu, bình lặng đấy há chẳng phải tình yêu?  Còn Phượng Cửu lại là một con người hoạt bát, hiếu động và vô cùng cố chấp. Nàng luôn yêu hết lòng, dốc cả ruột gan. Tình yêu của nàng bền bỉ, kiên cường và nồng nhiệt, nhưng nàng cũng rất tự ti. Bao lần thất bại trong kế hoạch tán đổ Đông Hoa khiến nàng luôn mơ hồ trước đoạn tình cảm của chàng. Nàng hạnh phúc vì yêu và được Đông Hoa yêu, nhưng nàng cũng lo sợ, lo sợ rằng thứ tình cảm ấy chỉ với chàng chỉ là thoáng qua.  Hai con người, hai tính cách trái ngược nhau, hai cách yêu cũng khác biệt. Yêu nhau nhưng ngây ngốc không nhận ra tấm chân tình của đối phương. Yêu nhau nhưng bị Thiên mệnh phán cả đời vô duyên. Vậy thì đã sao? Chỉ có họ mới sinh ra để dành cho nhau, để bù đắp những thiếu sót của đối phương. Và chỉ có sự khảng khái của Đông Hoa, sự cố chấp của Phượng Cửu mới dám chống lại Thiên mệnh, bảo vệ tình yêu của hai người.  Đọc qua nội dung, nhiều người sẽ nghĩ đây chắc là một cuốn sách ngược tâm đau lòng. Nhưng thực chất, Chẩm Thượng Thư là câu chuyện có chút bi nhưng vô cùng hài hước. Độ lầy lội của Đông Hoa đi kèm với sự ngây thơ, ngờ nghệch của Phượng Cửu tạo nên những tình huống dở khóc dở cười.  Tình yêu của Phượng Cửu làm cảm động trái tim sắt đá của Đông Hoa. Nhu tình của Đông Hoa cũng bình yên vỗ về những xúc cảm mãnh liệt của Phượng Cửu. Hai người cứ thế trêu đùa, cứ thế cố gắng, từng chút, từng chút một đổi lại kết cục không thể viên mãn hơn. Tình yêu chẳng phải là cố chấp yêu một người không kể đúng sai hay sao? Đã chọn được đúng người thì sao có thể dễ dàng buông tay vì sóng gió. Phượng Cửu và Đông Hoa đã làm nên một mối tình thần tiên đầy xúc cảm trong thế giới truyện ngôn tình. Nhân lúc mới đọc xong cảm xúc còn dào dạt, tự thấy bản thân nên viết đôi dòng review kỉ niệm kẻo để lâu lại thành bỏ xó như cái review Hoa tư dẫn :)) Chẩm thượng thư trông thế mà dài kinh khủng, chắc đây là bộ dài nhất của Đường Thất tính đến bây giờ. Nguyên việc xuất bản cũng phải chia làm 3 quyển đã đủ nói lên sự thật này rồi. Đọc toét cả mắt gần nửa ngày mới xong. So với phần một Thập lý đào hoa thì phải nói là vượt trội hơn hẳn ( thực ra thì mình cũng chưa đọc hết Thập lý đào hoa do truyện quá buồn ngủ, mới đọc đầu cuối thôi, chẳng được khoảng 40% nội dung cơ mà cũng đủ đánh giá), ít nhất không buồn ngủ ở đoạn đầu, ko có nhiều tên nhân vật khó nhỡ,tình tiết ko rối rắm liên tuc,.. Chắc tại thập lý đào hoa là tác phẩm đầu tay nên ko tốt lắm. Xây dựng nhân vật rất được, thích nữ chính hơn nam chính dù chị ấy tên Tiểu Bạch nên đầu óc cũng bị vậy hay sao ấy. Dù vậy mình vẫn đánh giá đây là nữ cường nam cường. Nguyên màn theo đuổi 2000 năm cũng quá đủ ấn tượng rồi :3. Nam chính siêu cấp mắt dày, chắc tại sống lâu quá nó vậy, tính tình hâm hấp, bị nữ chính bơ cho mấy lần là phải rồi. Mặc dù là rất khâm phục mấy anh tự nhận thiệt về mình nhưng mình vẫn thích những chi tiết đồng cam cộng khổ hơn nên có chút phản cảm với những cách giải quyết của Đông Hoa trong truyện. Bên cạnh đó, phải cảnh báo trước những bạn chưa đọc là đừng để việc ăn chay trong suốt quyển thượng lừa phỉnh, quyển hạ.. đặc biệt là nếu down bản ebook trên mạng như mình... bạn sẽ phải hứng chịu hàng loạt cảnh kiss, 1 cái bìa chương siêu gợi, và màn H đầu tiên trong truyện của Đường Thất dù viết cũng qua loa giống như trong Bên nhau trọn đời thôi =)). Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, so với chuẩn mực là Hoa tư dẫn thì thực ra Chẩm thượng thư vẫn yếu thế hơn nhiều, có thể là do không khí huyền huyễn, tiên ma thì có thời gian dài nên không cần quá gấp gáp nên mạch truyện-giống Thập lý hoa đào, tương đối chậm, vài chi tiết vẫn gây buồn ngủ. Đọc quyển hạ rất là nản cái chỗ giải thích lòng vòng các kiểu lúc Phượng Cửu với Đông Hoa bị kẹt trong cái chi mộng gì đấy, mình bỏ phải đến nửa. Với lại việc bảo 2 cái ảnh không có duyên với nhau cũng là dẫn chứng cho việc 2 nhân vật chính không có duyên có phần hơi gượng ép, cái đấy như kiểu trùng hợp xong cứ bấu vào thôi. Ngoài ra không thích kết truyện :v , đáng lẽ phải làm thêm mấy cái ngoại truyện nữa mới đúng chứ, thế này đọc giả biết là HE mà vẫn thấy hẫng quá à.Viết ra mới thấy truyện này chỉ để nói chơi chứ bảo phân tích chi tiết thì chả có chi tiết nào mình tâm đắc như trong Hoa tư dẫn cả. Dù sao truyện của Đường Thất vẫn nên dùng 2 từ để tóm gọn: dễ đọc. Chỉ thế thôi

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tam Cứu Nhân Duyên - Tiếu Thanh
Một cô nàng luôn luôn thất bại, cả trong công việc lẫn tình yêu, bất ngờ xuyên không, điểm đến là trên đống gạch vụn của một nhà lao đã sập. Một bàn tay nhuốm máu tươi vươn ra từ dưới đống đổ nát, bắt lấy cổ chân nàng, cũng làm thay đổi số mệnh của nàng. Từ đó về sau, nàng bắt đầu lại cuộc sống giữa nơi xa lạ, tìm kiếm vị trí cho bản thân, hoàn thành lý tưởng của chính mình, cũng một mực tìm kiếm người nắm giữ trái tim. ——— ———— Lời edit giả: 1) độc giả đừng mong chờ mỹ nam mỹ nữ, bọn họ đều là những người không hoàn thiện. Nữ chính không đẹp, nàng tướng mạo cùng tính cách đều bình thường, thậm chí có chút quái đản. Nam chính là mỹ nam siêu cấp nhưng tàn phế, mềm mà không yếu, yêu nữ chính hơn cả mạng sống của mình. 2) truyện hay, đọc đi *** Từ khi sinh ra, ký ức đầu tiên ta nhớ được hoàn chỉnh, chính là một lần ta nghịch chơi trên nóc gian chính đường, không may trượt chân ngã lăn xuống đất. Mặt đất dưới kia nhanh chóng đánh úp về phía ta, nhưng vẫn chưa đủ nhanh! Bởi vì ta còn nhanh hơn thế, kịp thời xoay mình, lộn lại một vòng, sau đó ngừng lại. Ta thử co duỗi chân tay, không có việc gì, chỉ có vài vết trầy da nho nhỏ trên tay. Năm ấy ta chín tuổi. Đột nhiên, gần đó có người hét lớn, ta vừa ngẩng đầu liền bắt gặp mẫu thân, Vương phi duy nhất của đương triều đệ nhất Bình Khấu Tướng quân Vĩnh Yên Hầu,vừa ngất xỉu ngã xuống. Ta nghĩ có lẽ bà quá kinh hãi, bắt đầu lo sợ chuyện này nếu như cha ta biết được nhất định sẽ giáo huấn ta một trận nên thân. Một lúc sau mẫu thân ta mới tỉnh, sắc mặt tái nhợt nhìn ta mà nói: “Đồ bất hiếu! Sao ta lại vô phúc sinh ra ngươi?!” Nói rồi bật khóc. Ta chỉ biết cha ta nói đúng, nữ nhân đúng là phiền phức! Cha ta lớn hơn mẹ hai mươi tuổi. Lúc còn trẻ, ông chinh chiến khắp nơi, binh đao yên ngựa ít khi nào rời tay, ông nói không lấy vợ chỉ vì không muốn làm nữ nhân đó lỡ dở một đời. Mãi đến năm ba sáu tuổi, tiên hoàng tự mình tác hợp, đưa tiểu muội muội của hoàng hậu lúc ấy mới mười sáu tuổi ban thưởng cho ông. Trong đám hạ nhân có người nói vị tiểu muội này được nuông chiều từ bé, tính tình hấp tấp nóng nảy, dung mạo lại không tốt, cho nên mới bị gả cho cha ta. Cũng có kẻ nói bà thấy cha ta thắng lợi khải hoàn, cưỡi ngựa vào thành, bị dáng vẻ kiêu dũng oai hùng kia làm cho si mê, cuối cùng nhất quyết đòi gả cha ta bằng được. Ta nghĩ dung mạo bà không quá khó coi, cho nên ta tin câu chuyện thứ hai. Nhưng có một lần ta hỏi bà, rằng có phải năm đó mẹ ta quyết chí muốn kết duyên với cha? Lời vừa nói xong bà liền thưởng ta một cái bạt tai! Mẹ ta tính tình vốn không tốt, xem ra lời trước nói cũng đúng. Mẹ ta sinh ta khi mới mười tám tuổi, nhưng cha ta đã ba mươi tám, so ra cũng chẳng khác người bốn mươi. Lúc mẹ sinh ta khổ cực không kể xiết, thiếu chút nữa đã mất đi tính mệnh, về sau cũng không thể có thêm hài tử, mà mẹ ta cũng ghen tuông khủng khiếp, nhất định không cho cha ta nạp thiếp. Cha ta cũng không hứng thú, ông vẫn nói có một mình mẹ ta đã đủ phiền toái, nhiều thêm mấy người nữa chỉ càng thêm đau đầu nhức óc. Ngày hôm đó cha ta trở về, nghe thuộc hạ báo cáo, lại nhìn quanh một chút, sau mới nhìn đến ta đương hậm hực ở gần đó. Ông không giận mà bật cười ha hả, chỉ nói một câu gọn lỏn: “Tướng gia ta hữu tử a!” Nghe cha ta nói vậy, mẹ ta tức giận cực kì, không nói không rằng giậm chân bỏ đi. Ngày tiếp theo ta vẫn luyện tập võ công, chỉ khác là có thêm một vị sư phụ đến đây, dạy ta học binh thư sách lược, chiến trận thuật mưu, thú vị vô cùng! Mời các bạn đón đọc Tam Cứu Nhân Duyên của tác giả Tiếu Thanh.
Săn Chồng - Đường Quả Mạch Tử
Hé mở nỗi chua xót và bất lực sau hôn nhân săn đuổi Nói với bạn thái độ sống mà một người phụ nữ nên có Hỡi những người đẹp 8X, hôm nay bạn đã "săn" chưa? Thứ nhất, kết hôn sớm không có nghĩa là không có lý tưởng. Thứ hai, bến đỗ của đàn bà chính là hôn nhân, công việc chỉ là bước đệm. Thứ ba, lấy một ông chồng giàu có chính là con đường tắt dẫn đến thành công đối với mỗi người phụ nữ. Nói tóm lại, thực hiện lý tưởng chính là thành công, mà lấy một ông chồng giàu chính là cách thực hiện lý tưởng một cách nhanh nhất, lấy chồng sớm có nghĩa là thành công sớm. Hâu di chứng của tình yêu không chỉ có mất kiểu phổ biến mà còn một kiểu đặc biệt, gọi là: Khi muốn yêu mà bạn chẳng có tư cách để yêu! Phụ nữ nhất định phải dùng con mắt kinh tế học để nhìn nhận hành vi ngoại tình, nghiêm ngặt kiểm soát tình cảm, tuyệt đối không thể vì mất lời đường mật của đối phương mà mềm lòng. *** Đường Quả Mạch Tử sinh năm 1982, thuộc cung Song Tử, người Hồ Bắc. Hiện cô đang là giám đốc nhân sự của một công ty. Yêu thích âm nhạc và hoạt động ngoài trời. Tích cách lạc quan, tích cực, rất dễ thỏa mãn. Sở trường dùng ngòi bút để khắc họa hiện thực, phong cách khác lạ. Vừa có sự dịu dàng và tinh tế của một cô gái, lại vừa có sự hài hước và sắc bén của một nam nhi. *** Hôn lễ của tôi và Tổng giám đốc Ngô được cử hành ở một giáo đường Cơ Đốc giáo của Phổ Thành. Giáo thường rất đẹp, bốn bề là thảm cỏ xanh bao la. Ở giữa thảm cỏ xanh mơn mởn, có một vườn hoa đang nở rộ rực rỡ sắc màu: hoa bươm bướm, hoa rum, hoa cúc, hoa loa kèn, hoa mõm chó… Nói tóm lại là toàn những loài hoa mà trước đây tôi chưa từng nhìn thấy. Những bông hoa đua nhau khoe sắc, rực rỡ kéo dài đến tận chân trời. Mùa xuân ở Phổ Thành thường đẹp như chốn thần tiên. Tấm thảm đỏ rải hoa hồng từ ngoài cửa kéo dài đến tận giáo đường. Tôi mặc một chiếc váy cưới trắng tinh, đầu đội vòng hoa do chính tay Tổng giám đốc Ngô bện, khoác tay anh, hạnh phúc đi vào lễ đường trong tiếng hò reo của mọi người. Có rất nhiều người chụp ảnh cho chúng tôi. Tề Tề đứng trong đám đông, lớn tiếng nói: - Mạc Y Y, cậu đẹp quá! Tôi đưa mắt nhìn Tổng giám đốc Ngô rồi cúi đầu bẽn lẽn. Anh ôm chặt eo tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt âyếm và cực kỳ dịu dàng, khiến cho tôi hạnh phúc muốn ngất đi mất! Kể từ nay về sau, chúng ta sẽ không bao giờ bị mưa ướt nữa, bởi vì chúng ta đã trở thành cái ô che chở cho nhau. Kể từ nay về sau, chúng ta sẽ không còn lạnh giá nữa, bởi vì chúng ta sẽ sưởi ấm tâm hồn nhau. Kể từ nay về sau, chúng ta sẽ không còn cô đơn nữa. Kể từ nay về sau, chúng ta vẫn sẽ là hai người, nhưng chỉ có một sinh mệnh. Chỉ mong cuộc sống của chúng ta sẽ mãi mãi tươi đẹp, lâu bền cùng trời đất. Trong giáo đường, hai mươi kim đồng ngọc nữ đang đứng thành một dàn đồng ca, hát vang bài hát của ngày vui. Một cô bé xinh đẹp mặc một chiếc váy màu hồng phấn đang đánh piano bài Wedding March. Đây chính là khoảnh khắc thiêng liêng nhất trong cuộc đời. Tronggiáo đường, tất cả mọi người đều đứng dậy, mỉm cười nhìn chúng tôi, nghe mục sư trang trọng tuyên bố lời thề của chúng tôi với nhau về tình yêu và sự tín nhiệm. - Cô Mạc Y Y, cô có đồng ý làm vợ của Ngô Khởi Mặc không? Cô có đồng ý sẽ mãi mãi yêu thương và chung thủy với anh ấy dù cho thuận lợi hay khó khăn, giàu sang hay nghèo khó, khỏe mạnh hay ốm đau, vui vẻ hay buồn bã không? Đương nhiên là đồng ý rồi! Tôi nóng ruột chờ mục sư nói hết, mở miệng định nói: “Con đồng ý”, thế nhưng cổ họng nghẹn đặc. Tôi cố sức ho, hắng giọng để phát ra tiếng, nhưng chẳng ăn thua gì. Tổng giám đốc Ngô sốt ruột nhìn tôi. Mọi người đều tròn mắt kinh ngạc, không biết có chuyện gì. Mời các bạn đón đọc Săn Chồng của tác giả Đường Quả Mạch Tử.
Quý Nhân - Nhạc Nhan
Người ta đều biết Ngô Dung là kẻ đần độn, người cũng như tên. Hắn ngoài ăn chơi sa đọa còn thêm cái tính thích khinh người, đã vậy còn học thói trèo cao. mặt dày muốn kết hôn với con gái của trưởng công chúa để bước chân vào hoàng tộc. Bị đánh một trận nhừ tử, hắn vẫn chứng nào tật nấy. Nghe tin bà chủ Khởi Tú các muốn kén chồng, hắn liền đi ứng cử, thậm chí không biết xấu hổ còn nói nguyện ở rể, không để ý đến hương khói tộc mình…… ………………………………………. Aiz, thật ra chàng không phải là người không biết trời cao đất rộng, càng không phải là kẻ mặt dày muốn dựa vào phụ nữ kiếm cơm ăn. Mà “kỳ ngộ” phát sinh ở trên người chàng là bí mật không thể nói. Chàng chỉ có thể ở trong nhà tu tâm dưỡng tính kiêm tránh tai hoạ, thuận tiện quan sát cô bé ngoài mềm trong cứng nhà kế bên một tay chống đỡ gia nghiệp ra sao. Xem xem, tình cảm của chàng với nàng từ thưởng thức đến đau lòng, lại đến một chút yêu thương. Cho đến khi nghe nàng muốn kén một chàng rể, cảm tình của chàng rốt cuộc không kìm nén được. Chỉ là… chàng đã cam chịu ở rể, mà vẫn chỉ là người được nàng nghĩ tới thứ hai thôi sao? Là tình cảm của nàng với chàng vẫn chưa trọn vẹn…… ————————————— Nhận xét của Tiểu Sên: Đây là câu chuyện nhẹ nhàng, xoay quanh đôi vợ chồng mới cưới. Chàng là người từ hiện đại xuyên về quá khứ, nàng là người mạnh mẽ kiên cường nhưng cũng có lúc yếu đuối mong manh. *** Đại tiểu thư nhà họ Diệp – Diệp Khởi Toàn có một châm ngôn sống rất kì lạ: Người chồng tốt là phải biết ở rể. Lúc này, nhà họ Diệp làm ăn ngày càng phát đạt, Diệp Khởi Toàn quen biết toàn những người không sang thì cũng giàu, mà bọn họ cũng ngầm biết cha Diệp Khởi Toàn xuất thân hoàng tộc, là em song sinh với đương kim hoàng đế. Cho nên, tuy nhà họ Diệp không có chức quan nhưng địa vị lại rất đặc thù, không ai dám coi thường cả. Diệp Khởi Toàn lớn lên trong nuông chiều nên tính tình không khỏi kiêu căng. Cũng may mẹ nàng dạy dỗ nghiêm khắc, cha cũng bảo ban nhiều điều, nếu không vị đại tiểu thư này không biết còn kiêu căng đến mức nào nữa. Đến khi Diệp Khởi Toàn mười bốn tuổi, mẹ nàng dẫn nàng ra ngoài giao thiệp khắp nơi, gặp những thiếu niên trẻ tuổi trong kinh thành, nhưng Diệp Khởi Toàn lại không ưng ý một ai. Cứ từng người từng người như thế, sau bao lần thất bại, Diệp Lăng Vũ cũng thấy phiền lòng, mắng con gái nhà mình một trận: “Rốt cuộc con muốn người chồng như thế nào hả? Con phải biết là con chọn người ta thì người ta cũng chọn con đấy. Con nghĩ mình là độc nhất vô nhị, nhưng ai chả thấy mình như thế? Trừ việc con đầu thai tốt, có một người cha tốt ra thì con còn gì đâu mà đòi kiêu ngạo?” Diệp Khởi Toàn cũng cãi lại mẹ: “Nhưng mẹ à, mẹ cũng không xem mấy người mang danh thiếu niên tài tuấn đó là cái loại như thế nào, ví dụ cái tên thế tử phủ Vĩnh Ninh hầu đi, nghe nói trong phòng có bốn, năm nha đầu thông phòng, bên ngoài không biết còn có bao nhiêu vợ bé nữa, con lấy loại đàn ông này làm gì? Lại thành vợ bé của hắn à? Còn công tử nhà thượng thư Lễ bộ, hắn chơi đàn ông đấy! Còn công tử nhà họ Triệu nhìn cũng thật thà, nhưng hắn có tài năng gì? Đến tính toán chuyện làm ăn nhà hắn ta thôi mà còn không biết, lấy nhau về ăn không khí à? Mẹ, mẹ xem mẹ giới thiệu con mấy người kiểu gì vậy? Con không mong gì nhiều, bằng cha là được rồi.” Diệp Lăng Vũ không nói được gì, tức giận ngồi một bên uống trà. Hai mẹ con trừng mắt nhìn nhau một hồi lâu, Diệp Khởi Toàn mới chạy lại đấm lưng lấy lòng mẹ, thủ thỉ: “Nếu không, mẹ, mẹ cũng kén rể cho con đi?” Diệp Lăng Vũ uống trà bị sặc, ho sù sụ. Diệp Khởi Toàn vội vỗ lưng cho nàng. Diệp Lăng Vũ nhìn con gái ngốc, bất đắc dĩ cười khổ: “Con nghĩ là chỉ cần ở rể thì người đó sẽ thuộc một mình con? Không sợ nó lêu lổng bên ngoài?” Diệp Khởi Toàn hỏi lại: “Chẳng lẽ không đúng ạ?” Mời các bạn đón đọc Quý Nhân của tác giả Nhạc Nhan.
Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công - Tử Tuyết Ngưng Yên
Nhạc Du Du nàng vậy mà cũng xuyên qua. Hơn nữa xuyên vào vương phủ, thiếu chút nữa đã bị xem là thích khách mà giết chết. “Tỷ tỷ, ngươi làm vợ của ta đi, làm vợ của ta, bọn họ sẽ không giết ngươi…” “Tại sao?” Nhạc Du Du nàng nhìn người con trai ở giữa đao quang kiếm ảnh, cái trán đổ đầy mồ hôi. “Bởi vì ta là Vương gia…” Vì thế, để bảo vệ tính mạng, Nhạc Du Du cùng một Vương gia “sáu tuổi” bái đường thành thân *** Con người không ai có thể sống thiếu tình yêu cả. Tình yêu là chất xúc tác, nâng tầm cảm xúc. Những chuyện tình yêu bình thường có thể sẽ không gây cho bạn nhiều cảm xúc thì hôm nay, Kin xin đợc giới thiệu một truyện tình yêu đầy hài hước, dễ thương và đặc biệt là nó là chuyện tình vượt thời gian, vượt không gian. Vốn dĩ khác nhau về tư tưởng, về thời đại cũng như phong cách sống, nên hai nhân vật chính phải trải qua rất nhiều chuyện để có thể hiểu và cảm thông cho đối phương. Hãy theo dõi văn án sau để biết thêm nhé! Truyện Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công kể về Nhạc Du Du, trong một lần đi dạo phố phường, vô ý bị những người bán hàng rong đụng phải khi chạy trốn dân phòng vậy mà cũng xuyên qua. Hơn nữa nàng còn xuyên vào vương phủ, suýt chút nữa thì bị giết chết bởi họ nghi ngờ nàng là thích khách. “Cái này… mấy anh đẹp trai, có thể thu hồi mấy cái này lại được không?” Nhạc Du Du khe khẽ chỉ vào đao kiếm sáng bóng, “Để cho ta đứng lên trước đã.” Tuy nhiên nét cười trên mặt có chút mếu máo. Thị vệ xung quanh không động đậy, bọn họ đang chờ quyết định của chủ nhân. Vô tình nàng bị buộc phải lấy hắn, một người có thân hình hai mươi tuổi nhưng trí não thì chỉ như đứa trẻ sáu tuổi. “Tỷ tỷ, ngươi làm vợ của ta đi, làm vợ của ta, bọn họ sẽ không giết ngươi…” “Tại sao?” Nhạc Du Du nàng nhìn người con trai ở giữa đao quang kiếm ảnh, cái trán đổ đầy mồ hôi. “Bởi vì ta là Vương gia…”. Thực ra hắn vì giữ gìn mạng sống của mình, tránh xa khỏi mẹ kế độc ác mà giả vờ ngớ ngẩn, chấp nhận không lấy vợ (Ở cổ đại, đàn ông 20 tuổi thì con đàn cháu đống rồi, nói chung chuyện này sạch, nam chính sạch, nữ chính cũng sạch). Thông qua nhiều âm mưu, đấu tranh cung đình, nàng và hắn nảy sinh tình cảm. Mối tình không môn đăng hộ đối như vầy thì liệu có hạnh phúc không? Khi hắn lộ ra bản chất thật của mình liệu nàng có chấp nhận? *** Sau khi Lãnh Hạo Nguyệt lên ngôi, Trình Dật liền từ quan, sau đó mang theo Thanh Thanh đi vân du tứ hải, thuận tiện cứu người, thẳng đến khi Nhạc Du Du sinh Bối Bối mới trở lại thành U Châu. Lúc này Thanh Thanh cũng mang thai, vì thế, hai người này mới quyết định ở lại, mở một hiệu thuốc giá thấp ở trong thành. Mọi người nghe nói tiệm thuốc này không chỉ có giá thấp, hơn nữa người xem bệnh chính là dưỡng nữ của thần y Lạc Băng, bốc thuốc chính là đại sư huynh của hoàng đế, đại đồ đệ của Vô Ưu lão nhân, vì thế, đều tò mò muốn biết về hai đại nhân vật này một chút, cộng thêm “Tiểu thần y” thái độ hiền lành, y thuật cao minh, vì thế mọi người cơ hồ là chen nhau mà tới tới. Từ ngày khai trương tới nay, dường như mỗi ngày cửa tiệm đều bị đạp phá. Thậm chí có vài người căn bản là không bệnh, nhưng vì muốn đến hưởng thụ một chút phục vụ của “Tiểu thần y”, đồng thời mơ tưởng, nói không chừng có thể thấy hoàng thượng, vì thế, thông minh đem chữa bệnh nói thành cố vấn dùng thuốc, sau đó sẽ thuận tiện mua một chút cẩu kỷ đảng sâm các loại hoặc nấu canh hoặc pha trà uống. Tình trạng như vậy làm cho Thanh Thanh dở khóc dở cười, bởi vì quá nhiều người xếp hàng như thế, như vậy có thể sẽ làm lỡ chân người thật sự cần được chữa bệnh. Nhạc Du Du không có việc gì cũng tới hỗ trợ, sau hai ngày nàng khảo sát tại hiện trường thì đã có chủ ý, chính là tổ chức tọa đàm cố vấn dưỡng sinh tại chỗ, hướng dẫn miễn phí cách dùng thuốc cho mọi người làm sao để dự phòng tật bệnh. Tạm định chính là năm ngày một lần, địa điểm ngay tại mảnh đất trống bên cạnh hiệu thuốc, mọi người chỉ cần có thời gian là có thể tới nghe giảng, mỗi lần nửa canh giờ, nửa canh giờ đầu Thanh Thanh sẽ giảng một ít tình trạng bệnh tật, cách dự phòng các loại bệnh, sau một canh giờ tạm nghỉ, mọi người có thể tự mình hỏi vấn đề mình gặp phải. Lần đầu tiên toạ đàm, cơ hồ hơn phân nửa dân chúng thành U Châu đều tới, trên đất trống đứng đầy người, ngay cả xung quanh trên nóc nhà, trên cành cây đều bò đầy người. Thế nhưng, dù cho nhiều người như vậy, toàn trường cũng thật im ắng, tất cả mọi người đều vươn dài cổ, mở to hai mắt nhìn nghe Thanh Thanh không nhanh không chậm giảng: “Người ăn ngũ cốc hoa màu, luôn luôn không tránh được sinh bệnh, mà sinh bệnh đã nói lên bộ phận nào đó của cơ thể có vấn đề… Tuy rằng bệnh này không có khả năng hoàn toàn ngăn chặn, nhưng có thể sớm dự phòng, chỉ cần mỗi ngày ăn uống hợp lý thoả đáng, như vậy, có thể phòng tránh không ít bệnh tật…” ” Thần y Thanh Thanh, nếu nói như ngươi vậy, nếu như tất cả mọi người chú ý, cũng không cần đến khám bệnh, vậy tiệm thuốc của ngươi làm sao bây giờ a?” Có người cao giọng hỏi. “Nếu như tất cả người Băng Diễm quốc thực sự đều người người khỏe mạnh, vô bệnh vô tai, như vậy, tiệm thuốc này của ta đóng thì có làm sao?” Thanh Thanh nói ra làm tất cả mọi người đều cười. “Nhân sinh bệnh, khả năng rất lớn cũng là bởi vì do ăn uống tạo thành, cái gọi là bệnh tòng khẩu nhập, chính là đạo lý này, vì thế, hôm nay, đầu tiên ta muốn giảng cho mọi biết những thức ăn tương khắc với nhau, ta chuẩn đoán nhiều bệnh án như vậy, rất nhiều đều là bởi vì ăn gì đó không đúng khiến cho bệnh, có rất nhiều thức ăn kỳ thực đều là đồ tốt, thế nhưng, thường thường không ăn đúng cách sẽ bị phản tác dụng, giống như sẽ biến thành độc dược hại người, nói cách khác, mật là đồ tốt, nhưng nếu ăn cùng đậu hũ, liền dễ khiến cho tai điếc, lại tỷ như, đậu phộng cùng dưa chuột ăn với nhau, cũng rất dễ làm thương tổn thận…” Ngay góc phòng ở phía sau Thanh Thanh không xa, Nhạc Du Du kéo tay áo Trình Dật: “Cảm giác làm sao?” ... Mời các bạn đón đọc Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công của tác giả Tử Tuyết Ngưng Yên.