Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hứa Với Em Mười Năm Tình Thâm

Cảm giác yêu đơn phương một người mười năm sẽ như thế nào? Việc này rất đơn giản, đó chính là giữ mối hận với người đó là được rồi. Mười năm sau, Cố Hướng Tinh gặp lại mối tình đầu của cô, ở trên giường trong khách sạn. Đêm hôm đó, cô mang thai đứa con của anh. "Vệ Đình Quân, nếu anh còn muốn đứa bé này, thì thả tôi đi." Người đàn ông nghe vậy cười lạnh, ép người nhào lên: "Tôi không cần đứa bé này, tôi chỉ cần em."  *** Đêm khuya, khách sạn Thánh Địa. Trong phòng tổng thống choáng váng ấm áp, mơ hồ, còn truyền ra vài tiếng ưm ưm run rẩy. "Ai vậy..." Lúc này, hai tay Cố Hướng Tinh bị trói, tầm mắt phía trước càng bị bịt mắt che lại, cho dù như thế, cỗ vẫn phân biệt được rõ ràng... Trong phòng có người. Ánh mắt ép người chiếu rọi trên dưới thân thể cô, lộ ra cảm giác tồn tại rõ rệt, khiến cô không có cách nào bỏ qua được. "Rốt cuộc là ai?" Cố Hướng Tinh lại run run phát ra tiếng, khuôn mặt trắng nõn mà tinh xảo lộ ra nhiều phần sợ hãi. Chẳng qua là cô nhận được điện thoại của Hướng Tuyết, đến khách sạn đưa quần áo cho cô ta, kết quả vừa vào phòng, đã nghe thấy được mùi hương lạ lùng gay mũi, lúc tỉnh lại, hai mắt hai tay đều bị trói chặt, mà toàn thân cô càng không có một chút sức lực nào. Đang lúc cô suy nghĩ mãi không ra, bỗng nhiên chỗ giường bên cạnh cô lõm xuống một khoảng lớn, Cố Hướng Tinh giật mình, vô thức muốn né tránh, mắt cá chân lại bị một bàn tay to dày thình lình bắt giữ! "Buông tôi ra…buông tôi ra!" Cố Hướng Tinh giãy dụa muốn rút chân ra khỏi tay đối phương, cũng là phí công. Mắt cá chân trơn bóng như ngọc bị nắm ở trong lòng bàn tay, tinh tế vuốt ve, Vệ Đình Quân nhìn gương mặt tái nhợt bên dưới cái bịt mắt của cô, khóe môi mỏng lạnh lẽo từ từ cong lên thành một nét cười lạnh. "Cô sợ tôi?" Giọng nam khàn khàn mà lạnh lẽo truyền đến, khiến Cố Hướng Tinh giật mình, lại không hiểu sao cảm thấy giọng nói của người đàn ông có chút quen tai. Không đợi cô nghĩ kỹ lại, đã cảm thấy người đàn ông chợt tới gần, hơi thở ấm áp phun ở bên tai cô, ngứa, có xôn xao thấu xương. Anh nói: "Chỉ có người từng làm việc trái với lương tâm, mới sợ hãi." Khi nói chuyện, dieendaanleequuydoon – V.O, anh vươn tay, ung dung tháo bịt mắt của cô xuống, kèm với tiếng nói thanh lãnh mà âm mị: "Mà cô, quả thật nên sợ tôi." Chợt hiểu ra. Khiến Cố Hướng Tinh nhất thời không có cách nào thích ứng, cho đến một giây sau, lúc cô nhìn thấy rõ vẻ ngoài của người đàn ông, đôi mắt xinh đẹp nháy mắt tràn ngập hoảng sợ. Mặt mày sắc bén, ngũ quan anh tuấn, góc cạnh như dao khắc, cùng với ánh mắt âm u càng ngày càng lạnh này. Là anh ta. Đối với phản ứng của cô, Vệ Đình Quân rất vừa lòng. "Xem ra cô còn nhớ tôi...vậy rất tốt." Khóe miệng cười lạnh càng sâu, một giây sau, đáy mắt hung ác nham hiểm như băng, áo trong trên người Cố Hướng Tinh đáp lại bằng tiếng xé rách! Cả người cô run lên, thân hình hoàn mỹ của người đàn ông đè chặt cô. Hai tay bị trói, dứt khoát bị ép lên đỉnh đầu, ý thức được ý đồ của đối phương, nhất thời Cố Hướng Tinh kinh hoàng giãy dụa. Đừng... Sao anh ta có thể làm vậy với cô? "Vệ Đình Quân, anh không thể..." "Tôi không thể cái gì?" Vệ Đình Quân đặt một bàn tay rất chặt ở chỗ eo cô, giờ phút này cả người cô không có sức lực, giãy dụa như vậy ở trong mắt y hoàn toàn chính là vô ích. Mà lúc này, đáy mắt y chỉ có tràn đầy thù hận với cô. "Bắt đầu từ ngày cô phản bội tôi, cô nên biết, không có gì là tôi không thể làm." Giọng nam lạnh lùng nghiêm nghị, từng chữ thù hận âm trầm, Cố Hướng Tinh thấy một tầng trói buộc cuối cùng dưới người mình biến thành vải vụn dưới bàn tay của Vệ Đình Quân, còn chưa kịp nói ra câu giải thích, dưới thân đã là một trận đau đớn. "Vệ Đình Quân... A!" Đau... thật sự đau đến tê liệt, trước mắt Cố Hướng Tinh biến thành màu đen, nhìn đáy mắt người đàn ông trước mặt lạnh như băng hàn, trong lòng Cố Hướng Tinh phát run. Nháy mắt, lệ ẩm đôi mắt. Vệ Đình Quân... Vì sao lại đối xử với tôi như vậy? Tôi đã từng, thích anh như thế. Mời các bạn đón đọc Hứa Với Em Mười Năm Tình Thâm của tác giả Tây Tây Tiểu Lâu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đừng Khách Sáo, Anh Yêu Em - Minh Nguyệt Thính Phong
Anh cứ nghĩ cô là một người thích đóng kịch, cuối cùng nhận ra mình còn lắm kịch hơn. Hiểu lầm người ta, muốn lấy thân đền tội, không biết người ta có lấy hay không. Anh cứ nghĩ mình là anh hùng của cô, cuối cùng phát hiện ra bản thân mới là người cần được yêu thương. Biết được chân tướng rồi, muốn giành thêm chút quyền lợi, không biết người ta có quan tâm hay không. Thì ra chí khí của cô đầu bếp nhỏ chẳng hề thua kém nhân tài IT chút nào. *** Minh Nguyệt Thính Phong luôn là một trong những tác giả yêu thích nhất của tôi. Hài hước, duyên dáng, đáng yêu, ngòi bút của Minh Nguyệt Thính Phong hội tụ đủ tất cả những yếu tố này. Nhưng thứ khiến tôi ấn tượng và đánh giá cao nhất ở Minh Nguyệt Thính Phong chính là một quan điểm tình yêu tích cực, tươi sáng và thực tế theo một cách cực kỳ lãng mạn. Nếu nhìn qua thì tưởng như Mạnh Văn Phi và Phương Tĩnh khác nhau rất nhiều. Một người có học thức, có tiền tài, có bản lĩnh và tương lai xán lạn, còn một người chẳng có gì ngoài một tay nghề làm bếp vào loại khá. Nhưng thực ra khi ngẫm lại, hai người họ lại giống nhau rất nhiều. Họ không khổ sở đến mức ở dưới đáy vực thẳm, những gì họ có được đều do khổ công rèn luyện mà thành và quan trọng nhất, họ đều là những người mang ước vọng muốn chinh phục cuộc đời. Nữ diễn viên Hồ Hạnh Nhi có từng nói: “Người yêu cũ và người yêu trước của tôi đều rất tuyệt, một người đào tạo tôi trở thành một người phụ nữ dịu dàng, một người khiến tôi trở thành một người lớn chững chạc, nhưng tôi càng yêu người yêu hiện tại, vì anh ấy khiến tôi hóa thành trẻ con.” Nhưng Mạnh Văn Phi có thể vì Phương Tĩnh mà làm được cả ba điều này. Anh dạy cô về tầm nhìn, về cách trưởng thành, anh khiến cô muốn mình trở thành người phụ nữ đằm thắm và dịu dàng, đồng thời cũng chăm sóc và che chở cô như một đứa trẻ. Còn Phương Tĩnh, cô từng nghĩ cô không đủ tư cách để sánh vai cùng anh Phi, so với người con gái anh từng yêu, cô còn thua kém quá nhiều. Nhưng thực ra, những thứ người con gái kia có, cô cũng có thể có, nhưng những thứ mà Mạnh Văn Phi cần, lại chỉ có cô mới có thể đem lại cho anh.  Mời các bạn đón đọc Đừng Khách Sáo, Anh Yêu Em của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong.
Thẻ Đọc Tâm - Dịch Phấn Hàn
Nếu có một bảo vật, có thể biết rõ người đang đứng trước mặt mình, không chỉ nhìn thấy dáng vẻ của họ mà còn có thể biết được những câu chuyện khó nói và những nỗi đau riêng trong lòng họ, vậy phải làm thế nào đây? Thẻ đọc tâm là một câu chuyện thần bí nhưng cũng rất chân thực về một tấm thẻ có thể đọc được suy nghĩ của mọi người. Tấm thẻ được các nhà khoa học trường Đại học B nghiên cứu chế tạo ra và trao cho một cô gái lương thiện có tên là Bạch Tiêu để hoàn thành thực nghiệm về nghiên cứu tâm lý con người. Từ đây, cô gái mười tám tuổi Bạch Tiêu được chứng kiến rất nhiều điều bất ngờ, có những niềm vui, nỗi buồn và vô vàn thất vọng, thất vọng về cuộc đời nhiều sự lọc lừa và nhiều nỗi trái ngang khi sự thật đen tối trong suy nghĩ của mỗi người đều hiển hiện trước mắt cô... Thẻ đọc tâm viết về câu chuyện của một người mười tám tuổi rất bình thường. Nói đến câu chuyện ở tuổi đời mười tám luôn khiến người ta nghĩ đến trường học, nhưng thực tế thì không chỉ có thế. Việc một người xót thương hay yêu thích một người đều có nguyên nhân sâu xa của nó. Mười tám cũng là độ tuổi có thể phát sinh rất nhiều chuyện. Họ đều có biết bao gian nan trắc trở và những sự đấu tranh hoặc từ bỏ. Ở độ tuổi còn rất trẻ, người ta nhìn thế giới này là một tờ giấy trắng. Tất cả những thứ mắt nhìn thấy, tất cả những thứ cảm nhận được đều sẽ rơi xuống từng giọt, từng giọt như mực. Không đen thì trắng, chính là trạng thái người ta nhìn thế giới khi ấy. Sau này, thời gian sẽ là giới hạn giữa hai màu đen trắng đó, màu xám sẽ xuất hiện và nhanh chóng lan rộng. Nó sẽ làm thay đổi tất cả suy nghĩ, cũng thay đổi cả quan điểm nhìn thế giới của bạn. Có rất nhiều điều rõ ràng được bắt đầu từ những thứ mơ hồ, khi đen trắng được phân rõ thì sẽ dần trở thành ảo ảnh. Người và vật mà ta yêu thích hoặc chán ghét cũng sẽ không được rõ ràng nữa, ranh giới giữa yêu và hận cũng trở nên mông lung. Không phải thế giới biến đổi mà là chúng ta đã thay đổi cách suy nghĩ khi đối diện với thế giới. Bí mật sâu kín của thời gian chính là sự trưởng thành từng chút, từng chút một. *** T hời gian viết Bốn năm phấn hồng tới Cô đơn vào đời cách nhau năm năm. Tôi đã nhận được hàng nghìn bức thư từ độc giả, có rất nhiều người đặt câu hỏi giống nhau: Chị đang làm gì thế? Sao lâu rồi chị không viết sách? Tôi không làm gì cả, cuộc sống bình thường với những niềm vui và nỗi buồn, chỉ như thế mà thôi. Tất cả những gì tôi cố gắng làm là hy vọng hiểu sâu hơn về cuộc sống, giống như một con cá, biển sâu và đáy nước là nơi chúng vô cùng hiếu kỳ và luôn muốn hướng đến. Sáng tác cũng chỉ là ngẫu nhiên có hứng viết. Có người nói Thẻ đọc tâm là một cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng. Tôi không nghĩ thế. Thực ra nó chỉ là một vài câu chuyện bình thường nhất ở bên bạn, cũng giống như Bốn năm phấn hồng và Cô đơn vào đời. Có điều, lần này câu chuyện kể về cuộc sống tàn khốc nhưng con người ta buộc phải chấp nhận. Tôi không chọn cách ngoảnh mặt làm thinh, hay lạnh lùng kể chuyện, mà hy vọng có thể có sức mạnh để bước vào thế giới, để cuộc sống của chúng ta trở nên tươi đẹp hơn. Tôi đã đem sức mạnh này hợp lại trong một tấm Thẻ đọc suy nghĩ. Tôi luôn viết về câu chuyện của những người bình dị và luôn có một tâm nguyện, hy vọng mỗi cuốn tiểu thuyết của mình đều không cần miêu tả quá nhiều mà bạn đọc vẫn cảm nhận được một cách rõ ràng: Tôi và bạn, vào lúc này, chúng ta cùng đi trên một con đường, cùng chiêm ngưỡng phong cảnh, gặp gỡ mọi người. Được cùng bạn lớn lên chính là tâm nguyện không cô đơn của tôi. Cuốn Thẻ đọc tâm này cũng không ngoại lệ. Thực ra nó viết về câu chuyện của một người mười tám tuổi rất bình thường. Nói đến câu chuyện ở tuổi đời mười tám luôn khiến người ta nghĩ đến trường học, nhưng thực tế thì không chỉ có thế. Việc một người xót thương hay yêu thích một người đều có nguyên nhân sâu xa của nó. Mười tám cũng là độ tuổi có thể phát sinh rất nhiều chuyện. Họ đều có biết bao gian nan trắc trở và những sự đấu tranh hoặc từ bỏ. Ở độ tuổi còn rất trẻ, người ta nhìn thế giới này là một tờ giấy trắng. Tất cả những thứ mắt nhìn thấy, tất cả những thứ cảm nhận được đều sẽ rơi xuống từng giọt, từng giọt như mực. Không đen thì trắng, chính là trạng thái người ta nhìn thế giới khi ấy. Sau này, thời gian sẽ là giới hạn giữa hai màu đen trắng đó, màu xám sẽ xuất hiện và nhanh chóng lan rộng. Nó sẽ làm thay đổi tất cả suy nghĩ, cũng thay đổi cả quan điểm nhìn thế giới của bạn. Có rất nhiều điều rõ ràng được bắt đầu từ những thứ mơ hồ, khi đen trắng được phân rõ thì sẽ dần trở thành ảo ảnh. Người và vật mà ta yêu thích hoặc chán ghét cũng sẽ không được rõ ràng nữa, ranh giới giữa yêu và hận cũng trở nên mông lung. Không phải thế giới biến đổi mà là chúng ta đã thay đổi cách suy nghĩ khi đối diện với thế giới. Bí mật sâu kín của thời gian chính là sự trưởng thành từng chút, từng chút một. Tôi luôn cho rằng trái tim con người là một vật vô cùng kỳ diệu. Nhìn trong vô số bức ảnh thì nó chỉ là một khối thịt. Nhưng tôi lại luôn cảm thấy, mọi buồn vui, họa phúc, vận mệnh đều từ đó mà ra. Tất cả niềm vui, hạnh phúc, những oán hận, đau khổ, bất hạnh cũng đều được chưng cất ở đó. Nhưng cái tạo nên tất cả không phải là bản thân trái tim con người, mà là chúng ta không đọc được suy nghĩ của nhau, tất cả mọi buồn vui đều từ đó sinh ra. Chúng ta cố gắng để nhìn thật rõ nhưng mãi mãi chỉ thấy một dải mù mịt. Nếu có một bảo vật, có thể biết rõ người đang đứng trước mặt mình, nhìn dáng vẻ thì bình thường nhưng trong lòng họ lại có câu chuyện khó nói và những nỗi đau riêng, vậy phải làm thế nào đây? Đó có thể là người bình thường nhất ở bên bạn. Khi ống kính dừng lại, có thể thấy tất cả đều rất bình thường: Một cô gái xinh đẹp đang nghe điện thoại, một người yêu anh tuấn đang đợi bạn bên bồn hoa, một thiếu niên tay đang run rẩy cầm dao và hét lên “cướp đây!”, một thiếu nữ trong sáng đang bắt bướm, một anh chàng tâm thần nằm trên giường bệnh, một hiện trường vụ uy hiếp con tin được truyền hình trực tiếp, một cô gái sau khi được cứu sống thì lại bị cha mẹ bỏ mặc và cả chú chó của cô ấy nữa. Hy vọng trong những câu chuyện này sẽ có một cảnh tượng khiến bạn cảm động, có một người được bạn nghĩ đến. Nhưng nếu tôi có một tấm Thẻ đọc suy nghĩ, tôi muốn đọc được: Hình bóng của tôi trong lòng bạn có giống như hình bóng thân yêu của bạn trong lòng tôi không. Phần kết được viết vào tháng Bảy năm 2011 và phần mở đầu được viết vào tháng Tám năm trước, đây là cuốn tiểu thuyết của một tác giả thuộc chòm sao Sư Tử, hy vọng bạn thích nó và cũng hy vọng hạnh phúc luôn ở bên chúng ta trong suốt cuộc đời. Dịch Phấn Hàn Vũ Hán, ngày 12 tháng 08 năm 2011 Mời các bạn đón đọc Thẻ Đọc Tâm của tác giả Dịch Phấn Hàn.
Trăng Sáng Cố Hương - Lại Nhĩ
Giang hồ không phải một câu chuyện cổ tích, mà là một tấm gương sáng để người ta soi vào rồi phân biệt thiện ác thị phi.  Trên giang hồ, có sự phản bội, có sự giết chóc, và đương nhiên là có máu tanh. Nhưng may thay, còn có những cái nắm tay gạt hết ân oán tình thù, có những bậc trung liệt luôn vững tâm niệm dù phải đối mặt với cường địch, có những con người hiệp nghĩa sẵn sàng xả thân vì thiên hạ.  Một tờ Thái Bình ước ban xuống, thiên hạ gió chuyển mây vờn. Tình nhi nữ đan xen, giang hồ tồn vong trong chớp mắt. Hãy cùng xem, oán thù liệu có cởi, ân tình liệu có đáp đền, lựa chọn của ai mới là chính xác! *** Triều đình ban ra 1 đạo luật gọi là Thái Bình Ước, bắt người giang hồ phải ký vào để  quy phục triều đình. Nếu ai quy phục thì phải thực hiện 3 điều: Giao nộp hết võ công bí tịch của môn phái cho triều đình. Các hiệp khách, võ nhân đều phải đến bộ binh đăng ký chịu sự quản lý của triều đình, triều đình sai đánh đâu thì đánh đấy. Khi đã ký Thái Bình Ước rồi thì tất cả hiềm khích trước đây của các ban phái đều xóa bỏ, mọi người bắt tay vui vẻ sống với nhau. Còn nếu ai không ký Thái Bình Ước, tham gia Thái Bình Minh thì sẽ trở thành tà ma ngoại đạo, triều đình sẽ tru diệt không tha. Trước tình hình đó, 1 vài môn phái hiệp khách đã tham gia Thái Bình Minh quy phục triều đình còn một nhóm khác nhất quyết không ký trốn chui trốn nhũi để tránh sự truy sát của quan quân. Lúc này có tổ chức tên Thương Thiên xuất hiện ra tay tương trợ những môn phái, hiệp khách đang khốn đốn trước sự truy quét của triều đình. Thương Thiện là một nhóm gồm nhiều người giang hồ chân chính thích độc lai độc giảng không chịu được sự bó buộc (không có loại ma đầu tàn ác trong đó nhé) tụ hợp lại. Nhưng nói thật 1 điều, Thương Thiên nổi danh như thế nhưng nếu truy tra đến cũng thì hầu như những thành viên nồng cốt lâu năm cũng không biết ai là người khởi xướng cho cái tổ hợp này. Lúc này, bên cạnh việc triều đình mạnh tay thanh trừ những phần tử chống đối Thái Bình Ước một cách lộ liễu thì giang hồ bỗng dưng xuất hiện nhiều vụ huyết án. Vịnh vào những huyết án đó, quân đội càng ra sức tru diệt những phần tử hiền hòa chưa vào Thái Bình Minh. Nổi cộm nhất trong các vụ án đó chính là vụ thảm sát cả gia đình quan huyên lệnh bằng thuốc độc gia truyền của Dược Vương. Thế là cả nhà Dược Dương bị cho là hung thủ, triều đình truy nã khẩn cấp. Nhưng với sự điều tra của Khương Hằng, chàng nhận ra có nhiều điểm khả nghi. Nếu Dược Dương giết thì sao lại sử dụng độc của chính mình 1 cách tiết kiệm thái quá đến thế>>lượng độc có hạn nên phải xài tiết kiệm>>Độc này cõ lẽ là đánh cắp của Dược Vương. Câu hỏi được đặt ra ở đây: Vậy ai là hung thủ sau màn? Khương Hằng đưa ra 3 giả thuyết: _Một là triều đình, cố tình chơi trò vu oan giá họa để lấy cớ thanh trừ hết võ lâm. _Hai là người có thù với Dược Vương cố tình mượn đao giết người, lợi dụng triều đình giết Dược Vương. _Ba là kẻ vô danh đã quy tụ anh hùng trong thiên hạ gia nhập Thương Thiên, theo lập luận của Khương Hằng: “Bây giờ hơn vạn võ nhân đã là thành viên của Thương Thiên, chỉ cần người nào đó có ý xấu, lợi dụng nguồn lực mạnh mẽ này cũng có thể hiệu lệnh thiên hạ” Mặc dù không ai muốn nghĩ thành viên nào đó của Thương Thiên là phần tử nguy hiểm nhưng hiện thực trước mắt không thể không đề phòng và tận lực điều tra. Thế là, mọi ngươi bắt đầu hành động để tra xét cho rõ nguồn cơn. *** Lại Nhĩ tên thật là Chu Lệ, hiện sống tại Nam Kinh, tốt nghiệp thạc sĩ chuyên ngành Luật. Đã sáng tác hơn ba mươi mộ tiểu thuyết, được dịch ra nhiều thứ tiếng, có một số bộ đã được mua bản quyền làm phim Các tác phẩm của tác giả Lại Nhĩ được dịch, xuất bản tại Việt Nam:   Bí Mật Ngôi Mộ Cổ Trăng sáng cố hương Anh hùng ca ... Mời các bạn đón đọc Bí Mật Ngôi Mộ Cổ của tác giả Lại Nhĩ.
Tội Này, Tôi Không Nhận - Thiên Đường Phóng Trục Giả
Văn án: Diễn viên đóng thế – Giản Hoa, ngày nọ phát hiện cả người quen lẫn không quen đều thông qua mọi cách tìm kiếm cậu, ngay đến cơ quan quốc gia cũng đến tận cửa… Tổ trưởng của tiểu đội dị năng: Đồng chí Giản Hoa, tôi đại diện cho quốc gia đến nói cho cậu một bí mật thế giới vừa được phát hiện. Nhân vật chính: Cái gì? Tổ trưởng của tiểu đội dị năng: Thế giới của chúng ta thật ra là một quyển sách. Nhân vật chính: WTF? Tổ trưởng của tiểu đội dị năng: Còn cậu sẽ trở thành Boss cuối của bộ tiểu thuyết bảy tập này. Nhân vật chính:… Tâm trạng của nhân vật chính như tên truyện. Kẻ xuyên sách Giáp: Chúng ta là trúc mã trúc mã, tôi phải là ánh trăng sáng trong lòng cậu chứ? Kẻ xuyên sách Ất: Tôi có ân với cậu, cậu phải chân thành với tôi chứ? Nhân vật chính:… Kẻ xuyên sách Bính: Tôi hiểu lòng người lại ân cần săn sóc, chúng ta phải thành bạn gay tốt lăn lộn cùng một chỗ chứ? Nhân vật chính:… Tâm trạng của nhân vật chính như tên truyện. Mời các bạn đón đọc Tội Này, Tôi Không Nhận của tác giả Thiên Đường Phóng Trục Giả.