Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mô Kim Quyết: Quỷ Môn Thiên Sư - Thiên Hạ Bá Xướng

Những năm 60 của thế kỉ XX, một phong trào sục sôi, cuồng nhiệt cuốn qua khắp mọi miền đất nước (Trans: Tức là Trung Quốc). Tôi và Tuyền béo, bộ binh bọn tôi bị phân công về tham gia sản xuất kiến thiết tại Hắc Long Giang, binh đoàn nông khẩn, nông trường số 17 của sư đoàn 3. Mắt thấy mùa đông sắp đến, lão trung đội trưởng an bài ba người là tôi cùng Tuyền béo và nhân viên liên lạc trực ở lại để trông coi vật tư, còn mình thì dẫn theo những người khác rời khỏi nông trường. Mấy người chúng tôi ở lại trông coi nông trường, phát hiện củi gỗ trong nhà kho ngày càng ít. Băng tuyết phủ kín núi, củi lửa chính là mạng sống của mỗi người. Thì ra là do một con hồ ly kiếm chuyện báo thù, lén lút lấy đi củi. Ít hôm sau, một trận bão tuyết trước giờ chưa từng thấy ập đến, mấy người dự tính úp sọt con hồ ly, chẳng ngờ gặp phải một đàn sói từ Siberia tới đang tán loạn chạy bão, vì chạy thoát thân nên đi theo con hồ ly chui vào một cái hang đất, nhưng mà lại nhầm lẫn đâm đầu vào một cổ mộ từ thời nhà Liêu bị che giấu từ vạn năm trước… *** Ngươi xem chuyện dưới vòm trời này, thật khó có thể chỉ một câu hai câu mà nói rõ được. Trên dưới 5000 năm lịch sử, qua nhiều thời kì nhiều thời đại cao nhân không ít, có người khởi đầu không hề dễ dàng, ví dụ nói đến Hàn Tín, người đó bản lĩnh tài giỏi ai mà không biết? Nhưng mà khi mới sinh ra, sớm đã phải chịu nhiều nhục nhã đến gập cả lưng, cho đến sau này được lên đài phong tướng, lấy cớ tu sửa sạn đạo để hoạt động bí mật, bố trí mai phục khắp nơi nhằm vây khốn Bá Vương, thẳng một hơi dồn ép đến sông Ô Giang buộc Hạng Vũ phải tự vẫn (Trans: Sở Bá Vương Hạng Vũ). Vậy mới nói, cuộc đời Hàn Tín thật gọi là lắm thăng trầm, khi lên voi lúc xuống chó, đầu đội trời chân đạp đất, cuối cùng lại thế nào? Vừa tiến cung đã bị Lã Hậu chém chết. Hàn Tín còn như vậy, huống chi là người thường? Cuộc đời này, có người trước bần sau phú, lại có người trước phú sau bần, đều là không giống nhau. Đời người gặp nhiều gian nan trắc trở, không ai thuận buồm xuôi gió một lèo cả. Năm ấy có một gia đình giàu có, ở địa phương đó có thể nói là không ai sánh kịp, phú giáp một phương, phòng ở không hết, buôn bán cực lớn, trong nhà có không biết bao nhiêu là tiền với tiền. Lão đương gia quyên tiền mua lấy một chức quan, do đó được mọi người gọi là lão viên ngoại, đối nhân xử thế đặc biệt tốt, thích làm việc thiện, kính lão thương bần, ai có khó khăn để ông ta biết, nhận định sẽ được ra tay cứu giúp. Tu cầu sửa lộ, trợ giúp kẻ nghèo, đông thí áo bông, hạ thí dược thang, cửa nhà quanh năm mở ra giúp đỡ nơi ăn chốn ở cho mọi người, người nghèo không có gì ăn, không có nơi để ở đều tìm đến đây, ngươi nói xem, bây giờ cái gì cũng không có, thì chỉ cần cháo bột ngô với màn thầu cũng là quá đủ, có thể ăn không thể mang theo. Việc trợ giúp chúng sinh này thật không dễ dàng gì, một ngày, hai ngày, mười ngày nửa tháng, lại quanh năm đều làm như thế, vậy phải gánh lấy chi phí nhiều như thế nào? Viên ngoại gia người này một đời không làm gì khác, suốt ngày chỉ làm việc tốt, cho nên mọi người đều gọi viên ngoại gia là Bồ Tát sống, hoặc gọi là đại thiện nhân, tìm khắp trên trời dưới đất cũng không thấy người nào tốt được bằng viên ngoại gia. Mặc dù lão tổ tiên nhà này cũng đã từng tại kim điện được thụ phong ban thưởng, nhưng đến thế hệ này của viên ngoại gia, sớm đã từ quan không làm nữa, chỉ một lòng lo liệu việc kinh doanh buôn bán. Bởi vì thường nói “từ bất chưởng binh, tình bất lập sự, nghĩa bất lập tài, thiện bất chưởng ấn” (Trans: ý nói người hiền lành không động binh đao, người tình cảm thì không dựng chuyện,... bản tính thế nào thì sẽ không làm việc trái với lương tâm mình.), những người thật sự tốt sẽ không nguyện ý ra làm quan, quan trường sóng gió chìm nổi nhiều sự tình không thể theo ý mình mà làm, không phải vì muốn lương tâm không bị vấy bẩn mà không nguyện ý làm việc xấu thì có thể không làm. Nói tóm lại người này là một người thiện lương từ trong ra ngoài, từ đầu xuống chân, từ tim chạy sang phổi. Bất quá tục ngữ có câu “nhân bất thập toàn”, chớ nhìn viên ngoại gia đã là đại lão gia tiền nhiều vạn quán, bản thân ông ta cũng có sự tình buồn phiền riêng, sự tình đó là gì vậy? Chính là không có con! Viên ngoại gia trong lòng nói ra: “Bà nói xem ta cũng không làm điều gì thất đức, tu cầu sửa lộ, ăn chay niệm phật, thế nào mà ta lại vẫn không thể có một đứa con? Không nhất thiết phải là con trai, dù cho có là một cô nương đi nữa cũng được rồi! Tại sao đều không có lấy một đứa cơ chứ! Trong nhà không có người nối dõi, sau này ta nhắm mắt xuôi tay, gia nghiệp vĩ đại này biết để cho ai? Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại (Trans: Trong ba điều bất hiếu, tuyệt hậu không có con là tội lớn nhất.), sau này xuống âm tào địa phủ gặp liệt tổ liệt tông ta biết ăn nói thế nào đây?” Sau khi nói ra những suy nghĩ lâu nay, trong tim lão đầu như có vết dao cứa, mùi vị đầy tội lỗi. Đôi vợ chồng già ngồi cạnh nhau, cũng không làm gì khác, chỉ biết người này oán hận người kia. Viên ngoại gia nhìn phu nhân đầy chướng mắt, lão phu nhân nhìn viên ngoại gia cũng đầy khó chịu. Một ngày này viên ngoại gia lại ngồi trong nhà chính mà lắc đầu rồi thở dài, nói với phu nhân: “Bà đừng thấy người ngoài đều gọi ta là đại thiện nhân, thế nhưng cũng có kẻ lén lút nói sau lưng để ta nghe thấy được, bà biết họ nói gì không? Người ta nói ta làm việc thiện để che giấu những tội ác bí mật, người trước người sau đều giống nhau, nói rằng ta làm việc tốt để cho người ngoài nhìn mà thôi, chứ không phải thật tâm thiện lương, nếu thật tâm thì không thể không có con nối dõi. Ta nghĩ trên trời có mắt, thần phật có linh, đáng ra phải cho ta có một đứa con mới đúng, nghĩ đi nghĩ lại, người phải trách chính là mụ già nhà bà, bà xem bà theo ta đã bao nhiêu năm rồi, ta lấy bà về để làm gì? Bà thế nào mãi không chịu đẻ lấy một đứa? Vẫn đừng có nói đến là sinh con trai, bà nghĩ đi, nghĩ cho kĩ đi, theo ta đến tận bây giờ, liền đến một cái rắm cũng không thả ra nổi!” Viên ngoại gia nói những lời đó, thật khiến phu nhân không thể nghe nổi, tại sao thế? Đánh người đừng đánh mặt, mắng người chớ mắng lâu, phu nhân từ khi vào cửa đến nay chưa từng sinh đẻ được, nên sợ nhất là bị người ngoài nhắc đến chuyện này, ngày thường chúng hạ nhân vô ý nhắc tới đều đủ mất mặt rồi. Mời các bạn đón đọc Mô Kim Quyết: Quỷ Môn Thiên Sư của tác giả Thiên Hạ Bá Xướng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bí Mật Ngôi Mộ Cổ - Lại Nhĩ
Lăng mộ là nơi yên nghỉ của người chết, vậy nhưng có những kẻ vì lòng tham vô đáy mà tìm đủ mọi cách, không quản đánh đổi tính mạng để đào xới chốn thiêng liêng ấy, vơ vét bảo vật tùy táng, khiến người chết không được an giấc. Tuy nhiên, cũng có những người một lòng muốn bảo vệ sự tôn nghiêm của người quá cố, gìn giữ những di vật có giá trị lịch sử mà họ đem theo, ví như Phương Hồng Khanh và hai người bạn đầy nghĩa khí của mình là Tần Thu và Tiểu Thực. Một bên người đông thế mạnh, nham hiểm xảo trá, sách một bên người ít lực yếu nhưng thông minh cơ trí, cuộc chiến giữa hai phe quả thực vô cùng gay go, ác liệt. Rốt cuộc, ba người bạn có thể vượt qua những hung hiểm mà phe đối địch đẩy họ vào? Ngoài việc chống lại kẻ xấu, họ còn phải đối mặt với yêu linh dị thú gì trong lòng những ngôi mộ cổ tối tăm, lạnh lẽo và ẩn chứa nhiều bí mật? *** Đoạn đầu nhạt, đọc nản kinh khủng, về đoạn sau đỡ hơn, nhìn chung không xuất sắc. Lăng mộ là nơi yên nghỉ của người chết , vậy nhưng có những kẻ vì lòng tham vô đáy mà tìm đủ mọi cách, không quản đánh đổi tính mạng để đào xới chốn thiêng liêng ấy, vơ vét bảo vật tùy táng, khiến người chết không được an giấc. Tuy nhiên, cũng có những người một lòng muốn bảo vệ sự tôn nghiêm của người quá cố, gìn giữ những di vật có giá trị lịch sử mà họ đem theo, ví như Phương Hồng Khanh_chàng thanh niên có nụ cười ấm áp nồng hậu tựa như ánh mặt trời , là Tần Thu mặt lạnh nhưng luôn quan tâm đến mọi người hay đó còn Tiểu Thực ngu ngơ :v . Khi đọc hết cả quyển t đã tự hỏi: -Liệu chuyến phiêu lưu mạo hiểm của ba người có phải chỉ là ảo ảnh của Tiểu Thực? Và rồi chỉ có thể tự trả lời: -Có lẽ chuyến đi ấy cũng không hẳn là ảo giác của cậu! Thực ra điều đấy cũng không quan trọng bởi ''tình nghĩa khắc cốt ghi tâm'' giữa ba người mới là điều quan trọng nhất :v P/s: Kết OE là ổn so với tình huống truyện rồi nhưng thực sự vẫn muốn tác giả cho HE hơn, vả lại truyện đi nhanh quá đọc vèo cái đã hết rồi. So với tác phẩm cùng đề tài như Ma thổi đèn thì không thể so sánh được. *** Lại Nhĩ tên thật là Chu Lệ, hiện sống tại Nam Kinh, tốt nghiệp thạc sĩ chuyên ngành Luật. Đã sáng tác hơn ba mươi mộ tiểu thuyết, được dịch ra nhiều thứ tiếng, có một số bộ đã được mua bản quyền làm phim Các tác phẩm của tác giả Lại Nhĩ được dịch, xuất bản tại Việt Nam:   Bí Mật Ngôi Mộ Cổ Trăng sáng cố hương Anh hùng ca ... Mời các bạn đón đọc Bí Mật Ngôi Mộ Cổ của tác giả Lại Nhĩ.
Tử Thần Thiện Lương
Con người sinh ra đã mang tính lương thiện trong người. Vậy phải trải qua những biến cố như thế nào trong cuộc đời thì phần thiện kia biến mất? Những đứa trẻ vốn như thiên sứ lại trở thành những tên sát nhân liên hoàn máu lạnh? Ngày hôm đó, cuộc đời của chúng phải trải một biến cố khủng khiếp nhưng nếu có cánh tay vươn ra với chúng thì có lẽ tất cả đều không giống như hiện tại? Văn Mạt năm nay 30 tuổi, hiện đã giữ chức Phó chủ nhiệm phòng nghiên cứu tội phạm của cục an ninh quốc gia, đã nghiên cứu tâm lý tội phạm suốt 12 năm qua. Ở địa phương, cô luôn được đội cảnh sát hình sự yêu cầu tiếp viện khi gặp phải những vu án đẫm máu không thể giải quyết được, đem tội phạm ra trước công lý.​ Cuốn sách Bản Chất Tâm Lý Học Tội Phạm gồm 2 quyển: Quyển 1: Nỗi Buồn Của Búp Bê Quyển 2: Tử Thần Thiện Lương Tử Thần Thiện Lương gồm có: CÂU CHUYỆN MA Ở BỆNH VIỆN THÀNH PHỐ SÁT NHÂN TRONG BỆNH VIỆN CÁI CHẾT THỨ HAI SƯƠNG MÙ DÀY ĐẶC CÁI CHẾT CỦA HÀN HUỶ HÂN LÁ THƯ TỪ TỬ THẦN PHÁC HỌA CHÂN DUNG TÂM LÝ HỌC TỘI PHẠM NGƯỜI BỊ HẠI ĐẶC BIỆT PHÒNG MỔ THỨ BA CÂU CHUYỆN CŨ CỦA HOÀNG THU NGUYỆT (THƯỢNG) CÂU CHUYỆN CŨ CỦA HOÀNG THU NGUYỆT (HẠ) TRANH CHẤP NỘI BỘ TỬ THẦN GÃY CÁNH KHÚC NHẠC DẠO ĐIÊN LOẠN GIẾT MỘT NGƯỜI, CỨU MỘT NGƯỜI KẾT CỤC CỦA TỘI ÁC Mời các bạn đón đọc Tử Thần Thiện Lương của tác giả Huyền Nghi.
Án Mạng Thôn Trinh Phụ - Võ Hoàng Phúc
Trong lúc làm lễ thần Huyền Võ, một người đã phát hiện ra xác chết dưới sông Hậu, anh ta nghi ngờ là Quỷ Sông. Hai từ Quỷ Sông này khiến cho người trong thôn Trinh Phụ sợ hãi. Kéo theo đó là hàng loạt những chuyện kinh dị xãy ra. *** Dẫu biết Đặng Phong không phải là người, cậu ta chỉ là một ưu linh có tiên khí bao quanh, tuy nhiên nếu không giải cứu cậu ta ngay, có lẽ kết cục sẽ là hồn siêu phách tán, không gì cứu vãn nổi. "Phúc Phúc". Giọng nói nghẹn ứ nơi cổ họng của Đặng Phong vang lên. Tôi vội vàng quay sang, thì nhìn thấy cậu ta đang cầm đoạn đao chỉ về phía Tâm Ma. Lúc này tôi mới nhận ra, cây đoạn đao đó dường như đang dần tan biến. "Mau lên". Đặng Phong như thể hét lớn, có vẻ như linh lực của cậu ta sắp hết, và cậu ta đang dần hồn siêu phách tán. "Im miệng". ... Mời các bạn đón đọc Án Mạng Thôn Trinh Phụ của tác giả Võ Hoàng Phúc.
Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt - Li Duo Wu
Thế kỷ 21, nàng là một trong những người nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực khảo cổ.  Một sớm xuyên qua, trở thành Tam tiểu thư Kỷ gia ở Cẩm Giang thành, vốn nên sống nhưng bị chết đói.  Cha không yêu, bị ghét bỏ, thân thể nho nhỏ trời sinh không đủ dinh dưỡng!  Vì thế, để kiếm bạc ăn cơm no, nàng làm lại nghề cũ - Pháp y chuyên môn hoạ người chết!  Một đôi tay khéo léo, vuốt ve xương trắng, phá được án treo ngàn năm.  Hắn là Vương gia mĩ mạo lạnh lùng, chỉ vì nụ cười của mỹ nhân, không ngần ngại ném đi những nguyên tắc đạo đức của mình, liên tục tán tỉnh nàng.  "Vương gia, sờ một lần, một ngàn lượng."  "Bổn vương cho ngươi một vạn lượng, hôn một cái!" *** Đồng thời khi nói chuyện, nữ tử nâng ống tay áo lên, chắn nơi chóp mũi, làm ra một bộ dáng ghét bỏ. Trên đài, Mị Hương cúi đầu càng thấp, dùng tay kéo kéo chiếc khăn quàng cổ trên vai, che che cổ mình lại. Nhưng vẫn lộ ra một vết sẹo màu tím đỏ trên cổ của nàng ấy. Dấu vết giống như bị người lột da, nhưng cũng giống như bị bỏng bởi lửa cháy nóng, da thịt nhăn nheo, thực sự có chút đáng sợ. Nhưng nếu như được bọc kín mít một chút, thật ra rất khó nhìn thấy. Bởi vì giọng nói của nữ tử rất lớn, khách nhân xung quanh đều nhìn về phía Mị Hương, bắt đầu sôi nổi nghị luận, chỉ chỉ trỏ trỏ. Chưởng quầy sợ ảnh hưởng tới danh dự tửu lầu, sau khi giải thích với nữ tử kia vài câu, lập tức chạy đến trên đài. Chưởng quầy dùng sức kéo ống tay áo Mị Hương một chút, tàn nhẫn nói một câu ở bên tai nàng ấy: "Không phải bảo ngươi dùng đồ che cổ ngươi rồi hay sao? Đã xảy ra mấy lần rồi, ngươi đang định không để ta làm ăn buôn bán nữa sao? Ngươi có phải thật sự muốn cút đi hay không?" ... Mời các bạn đón đọc Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt của tác giả Li Duo Wu.