Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lưỡi (Jo Kyung-Ran)

Jo Kyung Ran đã viết nên một tác phẩm mang nhiều sắc thái của tình yêu có lúc yên bình khi lại vô cùng dữ dội, thông qua "lưỡi" - một hình ảnh trần trụi khiến người ta phải tò mò.

Jo Kyung Ran viết Lưỡi xoay quanh một đầu bếp người Hàn chuyên ẩm thực Ý. Mối tình 7 năm của cô vừa kết thúc, cô dần mất niềm đam mê cho nấu ăn và mất cả vị giác. Tác phẩm như một làn gió mới trong nền văn học Hàn hiện đại khi nó không đặt nặng yếu tố văn hóa quốc gia như thường thấy.

Sách viết theo ngôi thứ nhất, với nhân vật chính kể về nỗ lực cô tiếp tục sống sau tan vỡ tình cảm, niềm đam mê ẩm thực, ký ức tuổi thơ và về cuộc sống đời thường của cô đầu bếp trẻ. Dù không yêu thích nấu ăn nhưng có lẽ bạn vẫn sẽ bị Lưỡi cuốn hút bởi những khía canh khác tình cảm, gia đình, xã hội… được Jo Kyung Ran thể hiện nhiều trong cuốn sách.

Tiểu thuyết Lưỡi vượt ra khỏi ranh giới Hàn Quốc, được cộng đồng độc giả Anh ngữ đánh giá cao.

Những câu văn Jo Kyung Ran miêu tả thực phẩm, quá trình chế biến, phục vụ và thưởng thức đồ ăn thật sự độc đáo, chúng được tác giả sử dụng như ẩn dụ cho tình yêu và đôi lúc là cả tình dục. Nét miêu tả của tác giả biến hóa vô cùng đa dạng từ gợi hình gợi cảm của một trái táo tầm thường: "Táo có hương vị của tự nhiên, của huyền bí, của hình dáng những đám mây và tiếng gió luồn qua kẽ lá, nhưng chính các tăng lữ lại cấm người ta ăn táo. Tất cả là do vị ngọt ngập đầy khoang miệng khi vừa bập răng vào". Tìm mua: Lưỡi TiKi Lazada Shopee

Nhưng ngay lập tức lại khiến người đọc cảm thấy rợn người với cách người ta làm ra một món ăn xa xỉ như gan ngỗng: "Để có gan ngỗng béo, người ta gây sốc điện trên não bộ con ngỗng, thậm chí khoét mắt nó, vậy là con vật chẳng bận tâm điều gì khác ngoài thao tác ăn cặm cụi như máy bất chấp đói no cho đến khi béo xù đủ đem mổ thịt".

Nữ nhà văn cũng nhiều lần đưa đầu mối về nội dung đoạn kết xuyên suốt tập truyện để người đọc giải mã nhưng cho đến chương cuối vẫn là một kết cục bất ngờ.

Jo giữ vững văn phong giàu tính biểu tượng của mình như một tuyên ngôn bất hủ về tình yêu: “Đem lòng yêu cũng giống như xăm chữ lên mu bàn tay. Dù cố sức tẩy xóa thì về sau vẫn còn dấu tích mờ. Bởi vậy cậu phải chắc chắn rằng cậu thực sự muốn thế. Phải chắc chắn rằng cậu đã suy nghĩ kỹ càng”.

Tình yêu còn được Jo lồng ghép vào những món ăn qua cách miêu tả gia vị cũng giàu hình tượng càm cảm xúc. Với cô, lá húng quế là biểu tượng của nỗi buồn, dù điều này có thể khiến các ẩm thực gia phản đối.

Xuyên suốt tác phẩm, nhà văn 45 tuổi đổi giọng văn liên tục để tách biệt suy nghĩ của cô về tình yêu và cuộc sống. Tác giả đưa vào truyện một vụ tự tử - một cái chết buồn - chi tiết hay được Jo đưa vào truyện của mình.

Cô xuất sắc lựa chọn câu chữ thể hiện rõ nét buồn và bất ổn trong tính cách nhân vật chính, qua việc cô đầu bếp xui xẻo thay đổi tâm trạng và nơi ở liên tục. Câu chuyện nhiều tình tiết kết nối, nút thắt, là kiệt tác viết về một tâm hồn trẻ tan vỡ, mất định hướng trước cuộc sống.

Nhưng đôi khi người đọc lại cảm thấy không hài lòng về lối viết văn tự sự chắp nối nhiều câu chuyện của tác giả. Dù cho những ai yêu thích văn chương Hàn đều nhận ra đó là phong cách viết rất được ưa chuộng nhất trong thể loại văn viễn tưởng tại quốc gia này.

Và còn một điều lạ lùng nhất khiến nhiều người đọc thắc mắc sau khi khép cuốn sách lại đó chính là các nhân vật trong Lưỡi ăn uống với tốc độ tia chớp - điều được Jo đưa vào tác phẩm để nhấn mạnh tới chủ đề nỗi ám ảnh.***

Jo Kyung Ran sinh năm 1969 tại Hàn Quốc, tốt nghiệp khoa Sáng tác Học viện Nghệ thuật Seoul, từng tham gia Chương trình Viết văn Quốc tế của Đại học Iowa. Từ khi ra mắt tác phẩm đầu tay vào năm 28 tuổi đến nay, cô đã giành được nhiều giải thưởng văn học, đáng kể nhất là Giải Văn học Dong-in, Giải Nghệ sĩ Trẻ Ngày nay của Bộ Văn hóa và Du lịch Hàn Quốc…***

Đồng tử to, ánh đen và nâu nhạt. Đôi mắt này từng lấp lánh vì ý chí mạnh mẽ, từng lung linh vì khoái cảm mãnh liệt. Tôi không thể chịu đựng được chúng - đôi mắt đẫm lệ đang phản chiếu dưới đáy nồi đồng, đôi mắt mong chờ một điểu gì từ ai đó mặc dù biết rõ kết quả chỉ là thất vọng mà thôi. Đừng khóc nào, mình không thể khóc được. Tôi nhắm mắt, rồi lại mở ra. Giờ thì ổn rồi. Tôi lật nghiêng cái nồi và treo nó lên móc. Thật may, nước mắt không ứa ra. Tôi chuyển hướng đến cái giá xoay chất đầy dầu mỡ, chọn lấy một chai dầu ô liu nguyên chất và quay lại với chín học viên đã tụ tập ở đây từ bảy giờ tối, trong những trang phục nhăn nhúm lúc cuối ngày.

Chúng tôi đang tập trung ở đây - Bếp Won - giữa lò nướng pizza bằng đá sứ, tủ lạnh, máy rửa bát đĩa, máy pha cà phê, máy xay, máy trộn, máy nghiền thực phẩm, nồi cơm điện, bếp ga. Trên tường, từ cao xuống thấp là nồi đồng và chảo thép không gỉ treo lẩn lượt theo cỡ: to-vừa-nhỏ. Ngoài ra còn ly cốc tách, quạt thông gió, máy nghiền-nén thức ăn thừa, vỉ điện, chạn, chụp hút khói, lò hâm nóng, bàn bếp, ghế đẩu, và một nồi nước sôi sùng sục.

Bà tôi luôn kê một chiếc bàn lớn trong bếp. Cả nhà hay quây quần quanh chiếc bàn gỗ hình chữ nhật đơn giản và mộc mạc như bàn làm việc ấy đến tận khuya mới giải tán. Sau này chuyển lên thành phố ở, Bà vẫn giữ cái bàn, giữa bàn thường đặt giỏ tre đựng hoa quả hoặc rau. Cứ bày nguyên liệu nấu ăn trong tầm mắt như thế, Bà sẽ có hứng chế biến món mới mỗi lần đi ngang qua bàn. Thi thoảng trong giỏ lại xuất hiện khoai lang hoặc khoai tây luộc còn nóng, bốc hơi nghi ngút. Bà là đẩu bếp cừ nhất mà tôi từng biết, nhưng với những nguyên liệu như khoai lang, khoai tây hay bí ngô, Bà lại không làm gì cầu kỳ hơn là luộc hoặc nướng. Chỉ cần rải phô mai lên khi còn nóng hoặc thả vào nước xuýt là có ngay món xúp hay cháo đặc, nhưng Bà không làm thế. Bà nói những món này nên ăn theo cách chân chất, vì mình đang ăn tinh hoa của đất đai. Khi tôi nhận ra câu nói ấy tượng trưng cho đời Bà, cho cuộc sống giản dị và đẹp đẽ của Bà, thì Bà không còn ở bên chúng tôi nữa. Nắng sớm lăn tăn trên những bông hoa lê và hoa táo bên ngoài, chảy vào bếp qua ô cửa trổ hướng Đông, Bà che mắt cho khỏi chói và xì xụp món xúp cải dại.

Bíp. Âm báo hẹn giờ lò nướng.

Tôi rải khoai tây phơi khô, nấm xắt lát dày, lá húng quế và phô mai mozzarella lên khay bột nhào, xong rưới hai thìa dầu ô liu và đút cả vào lò đã bật nóng. Nướng mười lăm phút để phô mai chảy ra và vỏ bột sém màu bắt mắt, thế là có món chính cho buổi hôm nay, pizza-khoai-tây-khô-và-nấm. Hôm nay tôi không nghĩ mình có thể làm mấy món ân vặt để chia cho các học viên hoặc chuyện phiếm về thời tiết trong lúc đợi bánh chín như mọi ngày. Thay vào đó, tôi hướng dẫn họ cách làm khoai tây khô bằng lò sấy ở nhà. Khoai tây phơi khô tự nhiên có hương vị đậm đà hơn khoai tây tươi, nhưng lại là nguyên liệu chuyên dụng đắt đỏ. Vẫn còn mười phút. Tôi thò tay vào cái giỏ trước mặt và nhặt lấy thứ chạm đến đầu tiên. Một quả táo.

- Đa dạng và ngẫu hứng, là hai điều tối quan trọng cẩn ghi nhớ trong khi nấu nướng.

Mọi người đổ dồn mắt vào quả táo tôi đang giơ ngang tầm mắt. Theo giới tăng lữ thời Trung cổ, loại quả này chứa đựng tâm ý của đấng Sáng tạo. Táo có hương vị của tự nhiên, của huyền bí, của hình dáng những đám mây và của tiếng gió luồn qua kẽ lá, nhưng chính các tăng lữ lại cấm người ta ăn táo. Tất cả là do vị ngọt ngập đầy khoang miệng khi vừa bập răng vào. Họ tin rằng vị ngọt đó là một sự cám dỗ, khiến con người chểnh mảng với lời răn dạy của Thượng đế. Rồi khi vị ngọt qua đi, thì nơi đầu lưỡi còn lại toàn chua với gắt. Các tăng lữ cho rằng đó là hương vị của độc dược, của quỷ dữ. Vị ngọt, giôn giốt, chua gắt của táo chính là hương vị làm Eva lạc lối.

- Nếu khống thích nấm, các bạn có thể thay bằng táo. Xắt nó thành những lát mỏng cỡ năm mi-li-mét và nếm trải một sự khác biệt. Khác hắn với vị dìu dịu của nấm, táo hơi ngọt, nhưng độ giòn của nó sẽ khiến bạn thấy mới mẻ.

Giá tôi đang cẩm cà tím chứ không phải táo. Tôi chưa bao giờ làm pizza mà lại dùng táo thay cho nấm. Dối trá! Điều tôi trông chờ ở anh hóa ra lại là sự dối trá ư? Vị thứ nhất của táo, lời dụ dỗ của con rắn, ngọt ngào như mật. Vị thứ hai, tư vị khi bị trục xuất khỏi vườn Địa đàng, thì chua. Khác với trái cây thông thường, táo chín sẽ giòn lên chứ không mềm đi. Tôi rút con dao nhỏ gọt hoa quả từ giá dao mười hai chiếc. Thay vì bổ quả táo làm đôi, tôi bập chéo dao theo hình chữ V, khoét một miếng và thảy nó vào miệng.

Ngày trước, trong căn bếp đầu tiên của mình, tôi đã có đủ mọi thứ, giống như Bà. Nắng, chậu cây, đồng hồ, báo, thư, hoa quả, rau, sữa, phô mai, bánh mì, bơ, các hũ thủy tinh lớn đựng rượu trái cây, các hũ nhỏ hơn đựng gia vị, mùi cơm đẩm ấm và hương thảo ngan ngát. Có cả anh bên tôi.

Để mở trường nấu ăn, chúng tôi bắt đầu tìm một nơi khác có chỗ cho căn bếp rộng hơn. Với các cửa sổ lớn, như yêu cầu của tôi. Tôi không ngó ngàng tới dạng tầng hầm dù chúng thường rộng rãi và giá thuê rẻ như cho. Ý thích về cửa sổ có lẽ bắt nguồn từ những ký ức vể căn bếp của Bà. Tôi cho rẳng mọi thứ vào nhà qua đường bếp, vì thế chúng tôi cần những khung cửa cao đảm bảo được nguồn sáng tốt. Đi du lịch tôi cũng chỉ đến những quán hàng quay mặt ra phố. Chính anh đã tìm được ngôi nhà hai tầng nhiều cửa sổ này. Tôi vô cùng phấn khích, trước cả khi cải tạo xong căn bếp để làm cho nó rộng hơn.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lưỡi PDF của tác giả Jo Kyung-Ran nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Chiến Binh Cầu Vồng
Chiến Binh Cầu VồngCuốn sách nhỏ bé chứa đựng bên trong nó nghị lực phi thường của 10 đứa trẻ nghèo đói (nhưng ham học mãnh liệt), 1 người cha đánh cá nghèo khổ (phải gồng mình nuôi mười bốn miệng ăn nhưng dám-can-đảm cho con trai của mình đi học), 1 thầy hiệu trưởng (yêu nghề, yêu học trò đến khi nhắm mắt vẫn không yên) và 1 cô giáo (dám đương đầu với thế lực, cửa quyền để bảo vệ đến cùng ngôi trường xiêu vẹo)…Cứ tỉ tê, tỉ tê tự nhiên theo giọng kể chứa đầy cảm xúc (cái cảm xúc đau đớn, phẫn nộ nhưng đầy tuyệt vọng) cuốn sách dẫn chứng nhiều nghịch lý đau lòng của cái giàu và cái nghèo, của quyền lực và sự thân cô thế cô.Nhưng điều tôi buồn nhất, bất mãn nhất là nỗ lực được đi học, được thoát nghèo, được trở thành 1 nhà toán học của Lintang đã không thoát khỏi định mệnh của cái nghèo. Thực tế cuộc sống ác nghiệt đến mức bóp tan tành và vùi dập giấc mơ của 1 đứa trẻ. Chấp nhận là chấp nhận thế nào???Giá mà, tất cả những nhà giáo, những người làm giáo dục có thể đọc được cuốn sách phi thường này…Mọi công dân đều có quyền học hành (Hiến pháp Nước Cộng hòa Indonesia, Điều 33)©“Thầy Harfan và cô Mus nghèo khổ đã mang đến cho tôi tuổi thơ đẹp nhất, tình bạn đẹp nhất, và tâm hồn phong phú, một thứ gì đó vô giá, thậm chí còn có giá trị hơn những khao khát mơ ước. Có thể tôi lầm, nhưng theo ý tôi, đây thật sự là hơi thở của giáo dục và linh hồn của một chốn được gọi là trường học.” – (Trích tác phẩm)***Trong ngày khai giảng, nhờ sự xuất hiện vào phút chót của cậu bé thiểu năng trí tuệ Harun, trường Muhammadiyah may mắn thoát khỏi nguy cơ đóng cửa. Nhưng ước mơ dạy và học trong ngôi trường Hồi giáo ấy liệu sẽ đi về đâu, khi ngôi trường xập xệ dường như sẵn sàng sụp xuống bất cứ lúc nào, khi lời đe dọa đóng cửa từ viên thanh tra giáo dục luôn lơ lửng trên đầu, khi những cỗ máy xúc hung dữ đang chực chờ xới tung ngôi trường để dò mạch thiếc…? Và liệu niềm đam mê học tập của những Chiến binh Cầu vồng đó có đủ sức chinh phục quãng đường ngày ngày đạp xe bốn mươi cây số, rồi đầm cá sấu lúc nhúc bọn ăn thịt người, chưa kể sự mê hoặc từ những chuyến phiêu lưu chết người theo tiếng gọi của ngài pháp sư bí ẩn trên đảo Hải Tặc, cùng sức cám dỗ khôn cưỡng từ những đồng tiền còm kiếm được nhờ công việc cu li toàn thời gian …?Chiến binh Cầu vồng có cả tình yêu trong sáng tuổi học trò lẫn những trò đùa tinh quái, cả nước mắt lẫn tiếng cười – một bức tranh chân thực về hố sâu ngăn cách giàu nghèo, một tác phẩm văn học cảm động truyền tải sâu sắc nhất ý nghĩa đích thực của việc làm thầy, việc làm trò và việc học.Tác phẩm đã bán được trên năm triệu bản, được dịch ra 26 thứ tiếng, là một trong những đại diện xuất sắc nhất của  văn học Indonesia hiện đại.***Sơ lược về tác giảAndrea Hirata là nhà văn Indonesia ăn khách nhất từ trước đến nay. Tác phẩm đầu tay của ông, Chiến binh Cầu vồng (trong tiếng Indonesia là Laskar Penlangi) được dựa trên câu chuyện có thực về thời thơ ấu của chính nhà văn. Ngay từ lần xuất bản đầu tiên năm 2005, cuốn sách về ước mơ và cuộc đấu tranh bền bỉ của thầy trò trường Muhammadiyah để gìn giữ giáo dục cho chính mình đã đạt thành công vang dội.Chiến binh Cầu vồng đã được chuyển thể thành phim điện ảnh, nhạc kịch và phim truyền hình. Bộ phim Chiến binh Cầu vồng đạt doanh thu cao kỷ lục ởIndonesia đồng thời giành được nhiều giải thưởng trong nước cũng như quốc tế.Nhờ thành công của bộ phim và cuốn sách, lượng khách du lịch tới đảo Belitong đã tăng đột biến.
Yêu Những Ngày Nắng Chẳng Ghét Những Ngày Mưa
Yêu Những Ngày Nắng Chẳng Ghét Những Ngày MưaSau thành công của “Tô bình yên vẽ hạnh phúc” và “Mình chỉ là người bình thường”, chàng họa sĩ nổi tiếng đa tài Kulzsc đã quay trở lại với “Yêu những ngày nắng Chẳng ghét những ngày mưa”. Cuốn sách là sự kết hợp hài hòa và thú vị của thể loại Sách tản văn và Sách tô màu. Đặc biệt hơn cả, “Yêu những ngày nắng Chẳng ghét những ngày mưa” còn là hành trình VẼ ĐỂ CHỮA LÀNH. Qua 168 trang sách, Kulzsc khéo léo dẫn bạn vào thế giới đầy màu sắc với đầy đủ cung bậc cảm xúc. Nơi bạn có thể thoải mái bật cười nhưng đồng thời cũng có thể thả lỏng để nỗi buồn trôi đi.Mỗi bức tranh là một lời tâm tình thủ thỉ của tác giả, rằng:– “Dành thời gian yêu cả nỗi buồn vì chúng ta dường như quá thiên vị nụ cười…”– “Nếu bạn nhìn cuộc sống xung quanh bằng một góc nhìn dễ thương thì mọi thứ đều trở nên dễ thương!”– “Hành trang vào đời mình mong bạn có đủ dũng cảm. Dũng cảm lựa chọn – Dũng cảm yêu thương – Dũng cảm tin tưởng – Dũng cảm trải nghiệm và Dũng cảm chấp nhận” …   Nếu bạn đặt bút vẽ vào một “ngày nắng”, hi vọng bạn thêm trân trọng và biết ơn với những điều giản đơn mà cuộc đời ban tặng mình.Nếu bạn đặt bút vẽ vào một “ngày mưa”, hi vọng bạn đủ hiểu, bao dung và dịu dàng với nỗi buồn của chính mình.Hành trình chữa lành chỉ thực sự diễn ra khi chúng ta yêu bản thân từ bên trong, trong những ngày mình “đẹp đẽ” và cả những ngày ta “xấu xí”.   Mong rằng với “Yêu những ngày nắng Chẳng ghét những ngày mưa” bạn sẽ được truyền một chút cảm hứng để vẽ mọi thứ xung quanh cuộc sống của mình, theo một cách giản đơn hơn, dễ thương hơn, mang nhiều tình yêu thương hơn. Bạn không cần vẽ giống bất cứ ai, cũng không cần vẽ thật nắn nót, hãy cứ sáng tạo và tìm tòi. Hãy để cuốn sách này mang dấu ấn riêng của bạn, mang cả những tâm tư, góc nhìn của bạn.
Miền Đất Hứa - Barack Obama
Miền Đất Hứa – Barack Obama“MIỀN ĐẤT HỨA” – Cuốn hồi ký nổi tiếng của vị Tổng thống da màu đầu tiên nước Mỹ, Barack Obama –“Miền đất hứa” (tựa gốc “A Promised Land”) là một trong những cuốn sách được bạn đọc trông chờ nhất trong năm nay. Đây là cuốn hồi ký của cựu Tổng thống Barack Obama, chứa đựng những ghi chép cuốn hút, đầy riêng tư về lịch sử trong quá trình tạo lập đến từ vị Tổng thống đã truyền cảm hứng để chúng ta tin vào sức mạnh của nền dân chủ.“Miền đất hứa” là tập một trong bộ hai cuốn tự truyện của Barack Obama. Trong tập đầu tiên này, ông đã kể lại câu chuyện về cuộc viễn du của chàng thanh niên da đen, từ lúc đi tìm danh tính cho mình, cho đến khi trở thành Tổng thống da màu đầu tiên của nước Mỹ. Cuốn sách mô tả chi tiết góc nhìn cá nhân đầy ấn tượng cả về Giáo dục, Chính trị, lẫn những bước ngoặt ở nhiệm kỳ đầu khi giữ cương vị Tổng thống – khoảng thời gian có tính chất lịch sử đối với bản thân Barack Obama và cũng là thời kỳ chuyển đổi đầy hỗn loạn và kịch tính.Obama đã dẫn dắt độc giả vào một hành trình cuốn hút, khởi đi từ khát vọng chính trị đầu tiên của ông cho đến chiến thắng then chốt tại hội nghị cử tri Iowa, rồi đến đêm 4 tháng 11 năm 2008 trọng đại, khi ông được bầu làm tổng thống thứ 44 của Hoa Kỳ, trở thành người Mỹ gốc Phi đầu tiên giữ chức vụ cao nhất của cường quốc này.Thông qua 7 chương sách, Barack Obama như đã đưa bạn đọc vào Phòng Bầu dục và Phòng Tình hình của Nhà Trắng, rồi đến Moscow, Cairo, Bắc Kinh, và cả những địa điểm xa xôi hơn nữa. Từ đó, quý độc giả sẽ khám phá được những phạm vi đáng kinh ngạc lẫn giới hạn quyền lực của một vị Tổng thống, cũng như sẽ hiểu biết sâu sắc hơn về động lực của chính trị các Đảng phái của Mỹ và ngoại giao quốc tế.Hơn cả thế, ở “Miền đất hứa”, ta tiếp cận được suy nghĩ của Barack Obama khi ông xây dựng nội các; vật lộn với cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu; nắm bắt được tâm lý và con người Vladimir Putin – cựu Tổng thống hai nhiệm kỳ và hiện là thủ tướng Nga; khắc phục hoàn cảnh vô cùng gay go để thông qua Luật Bảo vệ Bệnh nhân và Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền; đụng độ với giới tướng lĩnh về chiến lược của Mỹ ở Afghanistan; giải quyết vấn đề nan giải về cải cách Phố Wall; xử lý vụ cháy nổ Deepwater Horizon tàn khốc; và ra lệnh triển khai Chiến dịch Cây thương Hải thần dẫn đến cái chết của trùm khủng bố Osama bin Laden.Với lời tự truyện gần gũi và đầy chất nội tâm, “Miền đất hứa” là câu chuyện về màn đánh cược của một người đàn ông đã làm nên lịch sử. Obama chia sẻ thẳng thắn về nỗ lực cân bằng giữa một bên là cuộc tranh cử với tư cách là một người Mỹ da đen, mang theo kỳ vọng của một thế hệ với thông điệp “hy vọng và thay đổi”, với một bên còn lại là đáp ứng những thách thức về mặt đạo đức trong quá trình đưa ra quyết định. Ông cũng thẳng thắn viết về những thế lực chống đối ông ở trong và ngoài nước, cởi mở về những tác động lớn từ Nhà Trắng đến cuộc sống của phu nhân và các con gái, và chẳng ngại tiết lộ nỗi thất vọng cũng như tâm lý tự nghi ngờ bản thân. Tuy nhiên, ông chưa bao giờ nghi ngờ việc những thử nghiệm vĩ đại mà ông đã từng làm khi còn đương chức, đã đem lại những thay đổi tích cực cho cuộc sống của nhiều người dân.“Miền đất hứa” đã khắc họa rõ nét niềm tin của Barack Obama: nền dân chủ không phải là một món quà cao xa mà chính là thứ được hình thành từ mối đồng cảm, thấu hiểu chung, và được cùng nhau xây đắp qua từng ngày.890.000 là số lượng ấn bản đã được bán ra tại Mỹ và Canada chỉ sau 24 giờ ra mắt sách. Đây cũng là con số kỷ lục mà nhà xuất bản Penguin Random House đạt được kể từ khi hoạt động. “Miền đất hứa” đã được kỳ vọng là cuốn hồi ký Tổng thống bán chạy nhất thế giới. Giờ đây, những người yêu sách tại Việt Nam đã có thể cầm trên tay cuốn tự truyện vô cùng nổi bật và cuốn hút về cuộc đời và sự nghiệp của cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama để cùng tìm hiểu, cùng khám phá, và cùng chiêm nghiệm. Người nổi tiếng nói gì về cuốn sách“‘Miền đất hứa’ là cuốn sách vô cùng đáng đọc bởi nó chứa đựng rất nhiều tầm nhìn và hiểu biết sâu rộng trong sự nghiệp lãnh đạo của một vị Tổng thống xuất chúng”, Bill Gates.“Barack Obama không những là một vị Tổng thống tài ba mà còn là một cây bút giỏi. Từng câu từng chữ trong ‘Miền đất hứa’ đều rất thú vị, chi tiết và sống động. Những câu chuyện ông kể trong cuốn sách cuốn hút đến nỗi mọi người háo hức trông đợi vào sự ra mắt của phần 2. Trong phần này, Barack Obama đã làm sáng tỏ những đổi thay then chốt trong lịch sử nước Mỹ khi ông ngồi ở vị trí Tổng thống, và dĩ nhiên là cả những kế hoạch vẫn còn đang dở dang”, Chimamanda Ngozi Adichie, trong The New York Times.Về tác giảBarack Obama là tổng thống thứ 44 của Hoa Kỳ, được bầu vào tháng 11 năm 2008 và giữ chức vụ trong hai nhiệm kỳ. Ông là tác giả của hai cuốn sách bán chạy nhất của New York Times trước đây, “Những giấc mơ từ Cha tôi” và “Hy vọng táo bạo”, và là người nhận Giải Nobel Hòa bình vào năm 2009. Ông sống ở Washington, D.C., với vợ, Michelle. Họ có hai con gái, Malia và Sasha.
Totto Chan Bên Cửa Sổ
Totto Chan Bên Cửa SổKhông còn cách nào khác, mẹ đành đưa Totto-chan đến một ngôi trường mới, trường Tomoe. Đấy là một ngôi trường kỳ lạ, lớp học thì ở trong toa xe điện cũ, học sinh thì được thoả thích thay đổi chỗ ngồi mỗi ngày, muốn học môn nào trước cũng được, chẳng những thế, khi đã học hết bài, các bạn còn được cô giáo cho đi dạo. Đặc biệt hơn ở đó còn có một thầy hiệu trưởng có thể chăm chú lắng nghe Totto-chan kể chuyện suốt bốn tiếng đồng hồ! Chính nhờ ngôi trường đó, một Totto-chan hiếu động, cá biệt đã thu nhận được những điều vô cùng quý giá để lớn lên thành một con người hoàn thiện, mạnh mẽ.Totto-chan bên cửa sổ là cuốn sách gối đầu giường của nhiều thế hệ trẻ em trên toàn thế giới suốt ba mươi năm nay. Sau khi xuất bản lần đầu vào năm 1981, cuốn sách đã gây được tiếng vang lớn không chỉ ở Nhật Bản mà còn trên toàn thế giới. Tính đến năm 2001, tổng số bản sách bán ra ở Nhật đã lên đến 9,3 triệu bản, trở thành một trong những cuốn sách bán chạy nhất trong lịch sử ngành xuất bản nước này. Cuốn sách đã được dịch ra 33 thứ tiếng khác nhau, như Anh, Pháp, Đức, Hàn Quốc, Trung Quốc…Khi bản tiếng Anh của Totto-chan được xuất bản tại Mỹ, tờ New York Times đã đăng liền hai bài giới thiệu trọn trang, một “vinh dự” hầu như không tác phẩm nào có được.