Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trêu Chọc Tướng Quân

Chọn truyện, phàm là những bộ có đính kèm dòng chữ “nữ cường” tôi đều không ngần ngại mà click vào. Tuy nhiên, thể loại truyện này lại quá hiếm hoi, để tìm một bộ truyện hay quả thực không dễ chút nào. Nếu xòe tay đếm thử, có lẽ đây là bộ thứ ba khiến tôi vừa ý. … Nữ chính Mộ Tinh Đan vốn xuất thân từ gia đình hắc đạo, cuộc sống thường ngày đã quen với cảnh chém giết, cũng tự tôi luyện cho mình một thân võ học. Thân phận đặc biệt, tính cách lại có phần quái dị nên Tinh Đan không kết giao với nhiều người, quanh đi quẩn lại chỉ có hai người bạn là Trạm Sơ Bạch và Liễu Bình Lục. Vốn nghĩ cuộc sống vô vị cứ thế trôi qua nhưng biến cố đột nhiên ập đến. Cha mẹ bọn họ đều tử nạn trong một tai nạn máy bay, trên đường chạy trốn sự truy đuổi của những người họ hàng tham lam cả ba lại xui xẻo xuyên không vào một thế giới khác. Không thể chống lại ý trời, cả ba người đều có sự thỏa hiệp riêng với số mệnh của mình. Đối với Mộ Tinh Đan nàng mà nói kỳ thực xuyên không thực ra cũng không có chuyện gì to tát, chẳng qua chỉ đổi địa điểm quậy phá mà thôi. Nếu ông trời đã đưa nàng đến đây, nàng tuyệt đối khiến chỗ này trời long đất lở, biến nơi chim không thèm đẻ trứng thành một tuyệt đại tửu lâu náo nhiệt trước nay chưa từng có. Sở hữu dung mạo “thiên tiên hạ phàm” cùng khả năng điều chế rượu siêu đẳng, Mộ Tinh Đan – Tinh cô nương nhanh chóng nổi tiếng Biên Thành, phàm là nam nhân đều ôm ấp mộng tưởng được Tinh cô nương liếc mắt nhìn một cái cũng tốt. Ấy vậy mà duy chỉ có hắn đối mặt với ôm ấp yêu thương của nàng liền ghét bỏ, vô tình hữu ý khơi gợi hứng thú chinh phục trong nàng. Thịnh tướng quân Thịnh Hạo Thiên… Phàm là nam nhân chỉ cần ta ngoắc tay sẽ tự mình nhào đến thế nhưng đến ngươi lại khó khăn như vậy? “Một đại mỹ nữ như ta cũng đã tự mình đưa tới cửa, vậy mà ngươi lại không hề có bất cứ hành động gì. Chẳng lẽ là ta biến dạng rồi sao? Câu dẫn không được ngươi?” … Đường đường là đại tướng quân trẻ tuổi nhất Phi Phượng Vương Triều, mỗi khi xuất binh liền nắm chắc thắng lợi trong tay… Thế nhưng đó đã là chuyện của niên đại nào rồi. Từ khi nữ tử tên gọi Tinh cô nương kia xuất hiện, cuộc sống của Thịnh Hạo Thiên liền thay đổi, tâm trí chàng bởi nữ nhân “lớn mật” này mà rối thành một đoàn, nắm không được mà buông cũng chẳng xong. Vô tình cứu nàng khỏi đám lưu manh ngoài phố, đổi lại liền bị nàng đem ra đùa bỡn. Hết “vạch áo” dụ dỗ chàng, lại dựng chuyện lừa chàng vào khuê phòng. Nữ nhân này rốt cuộc đã đánh rơi chữ “tự trọng” từ lúc nào, lại dám giữa thanh thiên bạch nhật “trêu chọc tướng quân” chẳng màn đến ánh mắt khinh miệt của người đời. Vô tình cứu nàng khỏi hồng xà, đổi lại liền bị nàng động tay động chân lột sạch quần áo, ôm ấp trọn đêm dài, hữu tâm vô lực nhìn đại danh tướng quân “không gần nữ sắc” bị nàng phá hủy trong gang tấc. Dù nàng không màng đến danh tiết nhưng thân nam tử hán đại trượng phu, Thịnh Hạo Thiên chàng nhất định phải phụ trách cô nương tùy tiện kia, tuyệt đối không cho nàng có cơ hội ra ngoài gây họa với nam nhân khác. Thế nhưng, vì cớ gì khi chàng nhìn rõ tâm mình muốn cùng nàng kết tóc trăm năm, nàng liền tránh không muốn gặp mặt … “Cái cô nương lằng nhằng này thực sự muốn ép điên hắn sao?” ... Mỗi khi đọc xong một bộ truyện nào đó, tôi thường có thói quen đặt mình vào nhân vật, khi thì nam chính khi lại nữ chính. Khi đọc bộ truyện “Trêu chọc tướng quân”, kỳ thực tôi cũng theo lệ cũ mà thực hành, hết hóa thân thành Mộ Tinh Đan hiện đại lại thử vai Thịnh tướng quân “cổ hũ”. Dù có là nhân vật nào đi nữa, tôi chắc rằng mình vẫn như cũ bị đối phương thu hút. Một Mộ Tinh Đan hiếu động nhưng thiếu người bảo bọc; một Thịnh Hạo Thiên mạnh mẽ nhưng cuộc sống đơn điệu nhàm chán. Khiếm khuyết của người này vừa vặn trở thành mảnh ghép của người khác… Dường như ông trời cũng có lý lẽ riêng nên mới đưa hai con người ở hai thế giới gần lại bên nhau. Về cơ bản, tôi tương đối hài lòng với nội dung bộ truyện. Mạch truyện rõ ràng, ngôn từ không thừa thải, mỗi nhân vật lại có một nét tính cách riêng… Dù không phải là bộ truyện xuyên không hay nhất nhưng tin rằng đây là bộ truyện đáng đọc. Công tác “nhá hàng” đã xong, phần review dựa trên cảm nhận của bản thân nên chắc chắn không thể trùng khớp với toàn bộ ý kiến bạn đọc. Mong rằng các bạn cũng sẽ giống như tôi, tìm được điểm lý thú riêng để yêu thích bộ truyện này. Sắp đến đợi nghỉ lễ dài ngày, vẫn là nên tìm điểm mát mẻ để tránh nắng Sài Gòn thôi. Chúc các bạn nghỉ lễ zui zẻ nhé! Review by Âu Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Trên vùng biển tối đen như mực, một con thuyền nhỏ bé được trang bị hết sức hiện đại, lộ ra một ngọn đèn mờ nhạt, nhấp nhô phiêu đãng trong gió. Trên boong thuyền, ba cô gái với ba phong cách khác nhau đang giáp mặt ngồi vây quanh một chỗ, không dám tin chỉ bởi vì nhất thời tự tin mà làm cho chính mình lâm vào khốn cảnh phải lênh đênh trên biển thế này. Một người trông có vẻ ngây thơ, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, cô gái có hai bím tóc dài hai bên nhịn không được than thở, "Ai ai! Thật là sai lầm lớn! Không nghĩ tới tớ bận rộn nửa ngày, cuối cùng lại thua bởi thời tiết." Một cô gái khác với mái tóc xoăn dài, dáng vẻ có chút diêm dúa hừ nhẹ một tiếng, dùng ngọn đèn mỏng manh trên thuyền kiểm tra móng tay của mình, "Còn dám nói, lúc trước rốt cuộc là ai nói kế hoạch này tuyệt đối chắc chắn, kết quả thì sao? Nhìn tình cảnh hiện tại của chúng ta xem, còn có móng tay đáng thương của ta nữa! A, tớ mất hai giờ để vẽ trang trí móng tay tất cả đều bị phá hỏng." "Tất cả đều câm miệng!" Cô gái cuối cùng bị tóc dài che nửa bên mặt mở miệng, chỉ lộ ra một bên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã tái nhợt khó có thể tin, từ xa nhìn lại còn tưởng rằng đang thấy được cụ thể hoá hai chữ "rủi ro" trên mặt cô gái. Ba người đơn độc di chuyển ở trên vùng biển không biết tên này tuyệt đối không phải bởi vì các cô có lá gan lớn, hoặc là đang tiến hành cái gọi là hành động phiêu lưu mạo hiểm, mà là bởi vì các cô đều gặp phải cảnh ngộ giống nhau. Tài sản quá mức kinh người, mà cha mẹ các cô lại trùng hợp ngồi chung một máy bay nên bất hạnh gặp nạn, thân thích trong nhà lại quá mức tham lam nghĩ muốn đưa các cô vào chỗ chết, mới khiến cho ba cô gái lựa chọn bắt tay nhau hợp tác tìm cách trốn đi. Cũng may là bình thường các cô tự bảo vệ mình quá tốt, làm cho mấy thân thích này đối với các cô cũng không phòng bị nhiều, để ba người có đầy đủ thời gian đối phó để xử lý xong toàn bộ mọi việc, mang theo túi xách nhỏ với "Giá trị xa xỉ" của các cô chạy trốn. Các cô tính lên tàu biển chở khách chạy định kỳ để ra biển. Nhưng cái gọi là người tính không bằng trời tính, các cô trăm triệu lần không ngờ được sẽ gặp phải bão lớn ở trên biển, đánh chìm cả chiếc thuyền. Thủy thủ đoàn rốt cuộc có thoát được hay không thì các cô không biết, các cô xuống thuyền nhỏ lao ra khỏi trung tâm cơn bão quỉ dị kia, cố gắng theo gió vượt sóng, may mắn không có chết chìm ở trong cơn bão mãnh liệt kia. Thế nhưng sau khi lao ra khỏi cơn bão, các cô lại bị lạc phương hướng. Tại trong một mảnh đen kịt lại tràn ngập sương mù nồng đậm này trôi nổi hai, ba tiếng đồng hồ, nhưng vẫn tìm không thấy phương hướng chính xác. Hơn nữa, lúc này đây chiếc thuyền bé nhỏ anh dũng rốt cuộc cũng chính thức tuyên bố tử trận, động cơ chết máy không nói, ngay cả điện cũng mất, làm cho các cô chỉ có thể thắp lên một ngọn đèn dầu nhỏ miễn cưỡng cung cấp ánh sáng. Đột nhiên, trong một mảnh sương mù xuất hiện một chút ánh sáng trắng nhàn nhạt giống như khi mặt trời mọc, làm cho ba người vốn dĩ đang chán nản đều hưng phấn đứng dậy, nhịn không được thét lên về phía ánh sáng kia. "Có ánh sáng!" Đây đại biểu các cô cuối cùng đã có phương hướng thoát khỏi vùng biển rộng lớn mênh mông sương mù này! Mộ Tinh Đan vừa rồi còn đau lòng cho bộ móng tay sặc sỡ của mình gần chết, nhìn thấy ánh sáng kia vừa la vừa nhảy cẫng lên. "Đi lấy mái chèo nhỏ trong khoang thuyền ra đây đi!" Trạm Sơ Bạch vẻ mặt điềm tĩnh thoạt nhìn có vẻ ngây thơ non nớt hạ lệnh xuống. Liễu Bình Lục vội vàng đi vào trong khoang thuyền lấy ra mái chèo, sau khi thành thạo lắp đặt tốt, vội lấy ra một chai thuốc nhỏ từ trong hành lý, đổ từ trong bình ra một ít chất lỏng đặc chế bôi lên mái chèo."Đây! Chất đặc chế làm giảm bớt lực cản độ trơn của mái chèo!" Loại chất đặc chế giảm bớt lực cản này, chỉ cần bôi một lớp mỏng, cho dù các cô đều là nữ sinh yếu đuối, cũng có thể dễ dàng có được thực lực chèo thuyền của tuyển thủ Olympic. Mời các bạn đón đọc Trêu Chọc Tướng Quân của tác giả Mã Kỳ Đóa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Việc Xấu Trong Nhà - Phó Du
Việc Xấu Trong Nhà thuộc thể loại ngôn tình kể về đêm tân hôn ô long động phòng, Phan Lôi phải lấy người anh chồng bị câm - Lục Chung. Sau khi kết hôn, Phan Lôi phát hiện Lục Chung không khéo ăn nói nhưng ngây ngô đáng yêu, dần dần hai người yêu nhau. Lúc hai người đang say đắm ngọt ngào, thanh mai trúc mã Tô Giác trở về khiến hai người rạn nứt, đột nhiên tai họa ập đến, Phan Lôi phát hiện dưới lớp mặt nạ dịu dàng, Lục Chung lại có tính cách u ám. Người chồng bên gối từ một con cừu ngoan hiền biến thành một quỷ Satan tàn bạo, khát máu với dục vọng độc chiếm mạnh mẽ, tình yêu của Phan Lôi phải chọn con đường nào? Hai nhân vật chính đều có tính cách đáng yêu, cốt truyện ấm áp ngược nhẹ, có ý nghĩa. Mời các bạn đón đọc Việc Xấu Trong Nhà của tác giả Phó Du.
Giữ Chặt Chị Gái - Hồ Điệp Seba
Rốt cuộc “Tại sao?" Quả thực ông trời muốn trêu đùa cô mà, đường tình yêu không phải ‘’đen đủi‘’ bình thường. Những tình yêu của cô luôn kết thúc bằng chia tay, suy cho cùng, cũng bởi vì cô nhất quyết không chịu thoát y bồi ngủ?! Đùa chắc, chưa gặp chân mệnh nam tử chân chính, sao có thể đem thứ quý giá của con gái dễ dàng trao ra? Từ nhỏ đến lớn tâm nguyện duy nhất của cô chính là trở thành bà chủ gia đình giỏi giang, Nhưng là ông trời tựa hồ cố tình cùng cô đối nghịch, trêu đùa cô một vố thật to. Mời các bạn đón đọc Giữ Chặt Chị Gái của tác giả Hồ Điệp Seba.
Phù Sinh Mộng - Tam Sinh Ước - Diệp Tiếu
Tác giả Diệp Tiếu đã giới thiệu đến với những bạn đọc yêu thích thể loại truyện ngôn tình một tác phẩm mới, một truyện có pha chút yếu tố truyện huyền huyễn khá hấp dẫn. Vẫn là chủ đề tình yêu nhưng được nêm nếm rất vừa miệng, công thêm chút gia vị huyễn hoặc khiến truyện càng thêm lung linh kì ảo. Thế giới này có ma tiên người thú lẫn lộn, có những yêu thương, hận thù đến sâu tận, có sự hòa trộn đến mê hoặc, tất cả xuất hiện trong truyện Phù Sinh Mộng. Đây là một hồi chấp nhất, vượt qua ngàn vạn năm, dây dưa vấn vít.  Đế quân Phượng tộc kiêu ngạo, vì lịch kiếp mà vướng vào khúc mắc với  tiểu Ma vương Tiên giới. Hồng Hoang khô cằn, trường kiếm của người thiếu niên chắn cho nàng một lần thiên kiếp, khiến nàng đơn thuần ngã vào yêu. Thế nhưng, dưới trời hoa đào mưa hạnh, vị tôn thần thượng cổ là nàng lại chớp mi cười yếu ớt trong nỗi thống khổ tột cùng. Hắn nói, ví bằng chỉ cầu vui vẻ nhất thời, chẳng uổng cuộc đời ngắn ngủi nên cứ mặc sức phong lưu. Tất cả những mỹ lệ lại hóa chỉ là hư ảo, khiến ta muốn dùng kiếm chém nát, để lộ tầng tầng lớp lớp xác đào hoa. Nếu chúng ta phải chết, người có sợ không? – Ta không sợ chết cùng người. Ta chỉ sợ, đơn độc sống tiếp mà thôi. Ta vốn chỉ là một thượng thần lười nhác. Thích uống rượu, sợ phiền toái, thuở thiếu thời từng bị tổn thương nên cũng thờ ơ với chuyện tình cảm. Mọi người đều nói U Minh Phủ tăm tối, ta khai một đoá hoa đào, là pháp thuật thượng cổ, thường ngày vốn không tin tà thần, ta to gan cứ thử một lần lại một lần. Cuối cùng, quả đúng như thế. Lần đầu tiên, bị người chiếm đoạt linh đan. Lần thứ hai, thổ lộ tình cảm, giao ra tâm phế, kết quả nhận được chỉ là một câu, ‘xin lỗi, nhận nhầm người.’ Vì thế ta rốt cục cũng hiểu được, U Minh Phủ, thật sự không thể nở hoa đào. Ta không cầu được tái kiến trên đỉnh thái sơn trăm hoa đua nở, bất quá chỉ muốn nói một câu, ‘Đừng tìm ta! Đừng tìm ta! Buông tha ta, chúng ta hãy quên nhau thôi!’ Vong Xuyên chớp mắt đã ngàn năm! Vong Xuyên, quên trọn ký ức ngàn năm! Một kiếp làm người, giữa hồng trần vạn dặm, thế đạo vô thường, hắn gặp được nàng. Giây phút hắn chìa tay ra cứu giúp nàng, nàng đã quyết định, tâm của nàng, máu của nàng, thậm chí cả thân thể phàm tục của nàng, tất cả đều trao cho hắn. Còn hắn, quân lâm thiên hạ, trái tim hắn rộng lớn quá, có thể chứa đựng ngàn vạn con dân, giang sơn xã tắc, nhưng lại chẳng chứa được nàng. Kiếp thần, vạn vạn năm qua, nàng lại chẳng ngờ nơi trước kia từng là tim nàng, lại biết rung động một lần nữa. Lần này, quyết tâm bỏ lại những thương tổn, bất an, nàng như chim sợ cành cong, dò dẫm bước theo hắn, yên tâm rằng cuối cùng mình cũng đã cập bến hạnh phúc. Giây phút trơ mắt nhìn thể xác tan biến vào hư không dưới trường kiếm của hắn, như những hạt bụi phiêu linh bất định, nàng đã muốn nói: ‘Ta muốn cùng chàng sinh nhi dưỡng tử, muốn được nắm tay chàng sống mãi mãi về sau, bách niên giai lão.’ Rốt cục đâu là điểm kết cho câu chuyện mời bạn theo dõi truyện và đi tìm hồi kết. Mời các bạn đón đọc Phù Sinh Mộng của tác giả Diệp Tiếu.
Hạnh Phúc Ngọt Ngào - Scotland Chiết Nhĩ Miêu
Khi bạn yêu một ai đó với tất cả trái tim mình, tình yêu đó sẽ không bao giờ mất đi ngay cả khi bạn phải chia xa. Khi bạn yêu một ai đó và dù bạn đã làm tất cả mà vẫn không được đáp lại thì hãy để họ ra đi. Vì nếu tình yêu đó là chân thật thì chắc chắn rằng nó sẽ trở về với bạn. Hạnh Phúc Ngọt Ngào nhẹ nhàng, sâu lắng đáng đọc của tác giả Scotland Chiết Nhĩ Miêu . Quyển này nếu nằm trong phần ngoại truyện của Bầy Hạc thì có lẽ sẽ hợp lý hơn. Các nam chính trong các câu chuyện của Scotland Chiết Nhĩ Miêu đều là lính nên tính cách có phần khá giống nhau, theo mô-típ cũ quá nhiều có thể khiến cho người đọc sẽ cảm thấy hơi bị nhàn quá, tác giả nên có sự đầu tư, làm mới vào tính cách của các nhân vật ở những truyện sau nhiều hơn.  Mời các bạn đón đọc Hạnh Phúc Ngọt Ngào của tác giả Scotland Chiết Nhĩ Miêu.