Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chiếc Bật Lửa Và Váy Công Chúa - Twentine

Tôi là bề tôi trung thành của anh, Quốc vương của tôi! Vì anh tôi có thể phất cờ cổ vũ, nguyện cùng anh mà chinh chiến nơi sa trường. *** Nếu bạn đã từng đọc “Tình yêu nơi đâu” của Bộ Vi Lan thì chắc hẳn bạn cũng sẽ cảm thấy được có chút tương đồng trong mạch truyện. Đó là những cố gắng của người trẻ tuổi, những chia cách vì vướng vào lao lý, những hận thù phải trả giá sau đó. Chu Vận lần đầu gặp gỡ Lý Tuân là ngày tựu trường. Cũng giống như rất nhiều người khác, cô bị anh thu hút ngày từ lần đầu tiên nhin thấy, và cũng có lẽ tình cảm của họ đến bình thường, nhẹ nhàng như bao mối tình thuở hoa niên khác, nảy sinh nơi giảng đường nên những tháng ngày không có nhau kéo dài đằng đẵng ấy mới biết rằng tình cảm ấy sâu đậm đến nhường nào. Lý Tuân là một thiên tài lập trình, có rất nhiều thứ không bình thường trong tính cách của anh, chỉ có một điều trội lên hẳn là anh biết rõ mục đích mình muốn đạt được là gì và bằng cách nào đạt được điều đó. Tự lập từ rất nhỏ, biết cách tự chăm sóc bản thân, bị đẩy vào cuộc sống lăn lộn quá sớm khiến cho con người của anh có rất nhiều gai nhọn, khó hoà nhập và cũng không muốn hoà nhập với người khác. Cứ tưởng như một kẻ bất cần không người thân thiết, sống không chút tình cảm nhưng thực ra đã là con người thì không thể không có một người để quan tâm, không ai sống mà không để tâm đến ít nhất một người nào đó. Và thực sự, Lý Tuân quan tâm đến rất ít người. Anh gai góc, anh độc miệng, anh khó chịu nhưng nếu một người đã thực sự quan tâm đến anh thì anh sẽ đáp lại bằng tất cả những cố gắng của mình. Tình cảm ẩn dấu quá sâu khiến người khác tưởng chừng như anh chẳng hề quan tâm đến thế giới xung quanh mình, nhưng chỉ cần là người anh để tâm thì lại hiểu họ, yêu thương họ, xem họ là một phần của mình. Cuộc sống của Lý Tuân nói phức tạp thì phức tạp, nói đơn giản thì đơn giản, bởi nếu bỏ qua những khó khăn vật lộn với cuộc sống lúc nhỏ, Lý Tuân của hiện tại ngày ngày chỉ biết đến máy tính, không hơn. Ngay cả những người bạn gái qua lại với anh cũng là họ chủ động đến rồi lại chủ động rời bỏ, bởi không ai có thể chịu đựng được việc ban trai hờ hững như vậy cả. Cho đến khi Chu Vận xuất hiện bên cạnh anh. Chu Vận là cô gái được giáo dục trong môi trường nề nếp, tuy nhiên cũng có những áp lực, cũng có những nổi loạn của tuổi mới lớn, vậy nên bên trong vỏ bọc là một cô gái ngoan hiền cũng có những mặt tối, mà mặt tối ấy đã lộ hoàn toàn trước Lý Tuân ngay từ lần đầu tiên nói chuyện. Thiếu nữ thường bị thu hút bởi những điều không bình thường từ người khác phái, Lý Tuân trong mắt Chu Vận là người ngạo mạn, quá nổi bật với vẻ bề ngoài “chẳng giống ai”, nhưng phàm là một người học hành siêng năng như Chu Vận thì điều khiến cô bị thu hút nhất chính là tài năng của anh. Từ để ý rồi ngưỡng mộ, từ những để tâm ban đầu rồi thành động lực thúc đẩy bản thân. Có lẽ những ánh mắt của cô luôn dõi theo Lý Tuân mà ngay cả bản thân Chu Vận cũng không biết, những để ý vụn vặt trong cuộc sống hằng ngày mà Chu Vận dành cho anh nhiều khi đã thành thói quen mà cô chẳng để ý, những bao che vụng dại mà Chu Vận dành cho Lý Tuân như bản năng tưởng như che dấu được Lý Tuân nhưng anh biết hết. Chẳng biết ai yêu ai trước nhưng tình yêu của họ đã được đáp lại, sống đúng với nhau, yêu và được yêu trọn vẹn, quan tâm đến nhau chỉ bằng những cử chỉ nhỏ nhặt nhất. Nhưng nếu cứ bình lặng mà phấn đấu cho ngày mai vậy thì không phải là cuộc sống này rồi. Biến cố đến quá nhanh và bất ngờ khiến hai người họ phải rời xa nhau. Một Lý Tuân ngang tàng nhưng lại manh động, một Chu Vận nhát gan không thể trốn chạy khỏi những kìm kẹp của gia đình. 6 năm cứ vậy trôi qua, mọi thứ tưởng chừng như dừng lại ở thời điểm họ rời xa, những tình cảm nồng cháy, những trái tim luôn hướng về nhau, như một giấc mộng dài, nhưng khi tỉnh lại họ đều nhận thấy bản thân đã thay đổi. Những ký ức tưởng như bị chôn chặt chờ ngày gặp mặt sẽ lại được mở ra, nhưng thời gian đã khiến một số điều bị lãng quên, một số chuyện không còn như xưa cũ. Lý Tuân quay trở về với cuộc sống tự do nhưng không còn là một Lý Tuân bất cần như trước kia, bây giờ trong anh chỉ còn lại thù hận. Vẫn cô độc như trước ngày có Chu Vận, cho đến ngày anh gặp lại cô. Tưởng chừng như có thể gạt bỏ cô qua một bên để cho những hận thù bùng cháy, nhưng cuối cùng chỉ một bức ảnh cô lưu giữ đã khơi lại những kỷ niệm, những yêu thương mà anh nghĩ anh đã quên thực sự. Từng ký ức hiện về mà anh không thể kiểm soát, cũng giống như tình cảm của anh dành cho cô, có che dấu, có chôn chặt, nhưng vẫn còn đó những yêu thương, những hờn ghen như thuở ngày đầu họ bên nhau. Chu Vận sau 6 năm vẫn là một cô gái sống hết mình vì Lý Tuân, vì anh mà cố gắng, vì anh mà bước tiếp trên con đường chung của họ. Cô vẫn là một cô gái nhút nhát trong tình cảm, hay nói đúng hơn là lo được lo mất hơn trước Lý Tuân, bởi cô không phải là lựa chọn đầu tiên của anh, bởi anh tài năng, và bởi anh còn rất nhiều điều mà cô cho rằng điều đó ở trong lòng anh quan trọng hơn cô. Chu Vận không dám tiến đến nhưng lại chẳng thể buông tay, cuộc sống của họ cứ vậy tiếp diễn như những ngày còn là sinh viên, anh dẫn đầu, cô hỗ trợ, hoà hợp và thấu hiểu nhau. Những thù hận rồi cũng được buông bỏ, bởi lý trí không đủ mạnh bằng tình cảm. Đến một ngày nhận ra đã quá mệt mỏi bởi phải ghi hận một vài người vậy nên Lý Tuân không tiếp tục mục đích ban đầu khi được tự do nữa. Đến khi Lý Tuân từ bỏ điều ấy anh nhận ra bản thân chẳng còn gì, nhưng anh không lỗ vốn bởi anh còn có Chu Vận, cô vẫn ở bên anh, vẫn luôn như vậy. Truyện này là một trong những truyện dài hiếm hoi mà tôi đọc trong thời gian này, đọc suốt hai ngày cuối tuần mới xong (do đọc chậm từ bé   ) xong cảm giác cũng đáng bỏ ra thời gian như vậy để đọc. Các nhân vật trong truyện không nhiều, nhưng họ là những con người sống có nhiệt huyết, và có mục đích rõ ràng trong cuộc sống của mình. Các nhân vật được xây dựng cũng chẳng có ai hoàn toàn hoàn mỹ cả, ai cũng có mặt tốt và một mặt ẩn chứa những điều không thường phô bày ra thế giới bên ngoài, cũng có những người đã từng lầm lạc, cũng có những người có cuộc sống êm đềm, như cuộc sống này vậy, muôn màu muôn vẻ. Truyện về tổng thể đọc được, mạch truyện nhanh, nhưng có lẽ có những đoạn đã nhanh quá nên cảm thấy đôi chỗ gượng ép, đôi chỗ không thống nhất với toàn bộ truyện. Đoạn đầu truyện viết rất được, rất ổn với những tình yêu thuở ban đâu, với những lần đầu tiên họ trao nhau. Đoạn cuối viết cũng được, với những phấn đấu, với những nỗ lực của các các nhân trong một tập thể để đưa mọi thứ cùng đi lên, tình yêu theo đó cũng nảy nở, thăng hoa khi người ta trưởng thành hơn. Nhưng đoạn giữa truyện thì  lại cảm thấy tác giả đuối sức cho cuối tập 1, rồi lại vội vàng để mở đầu tập 2, đọc qua nhưng lại có cảm giác không thoả mãn. Quay lại ban đầu, tại sao cảm xúc của tôi không được bình thường khi kết thúc truyện. Hôm trước bạn chuyển ngữ truyện “Bạn Chanh” của Giá Oản Chúc có hỏi là sao tôi viết rằng tôi không thích chương cuối của truyện ấy. Rất đơn giản là tôi không thích những cái kết quá trọn vẹn như vậy, cảm giác như chết chóc là điều tất nhiên sẽ xảy ra nhưng không ai muốn  đối mặt cả. Truyện này cũng thế. Đến chương cuối cùng mới đọc được vài chữ là đã thấy “màu” rồi, mà vẫn không ngừng đọc được. Kết quả là cảm xúc bị kéo xuống không vui vẻ lắm, mặc cho cái kết rõ ràng là Happy ending. Còn ngoài lề về truyện “Hôn nhân thất bại” của Tát Không Không. Thực sự với một thiếu nữ già độc thân như tôi thì khi đọc xong truyện này cảm thấy hôn nhân giống như đánh bạc vậy, hên xui may rủi, vô cùng u ám, dù sau đó truyện cũng tươi sáng hơn. Nhưng suốt truyện này có một điểm rất rõ ràng, đối tượng giao kết phải là người môn đăng hậu đối, không phải là vấn đề tiền tài, mà là vấn đề bối cảnh tình cảm, những tư tưởng về gia đình sẽ quyết định tính cách và nhìn nhận trách nhiệm của mỗi người trong hôn nhân. Tôi cảm thấy tư tưởng này không sai bởi cuộc sống thực tế tôi va chạm nhiều với những hoàn cảnh tương tự như trong truyện này, kết quả cũng giống vậy. Thế nên gạt “Hôn nhân thất bại” qua một bên, đọc “Chiếc bật quẹt và váy công chúa” cứ có cảm giác nơm nớp lo sợ những tình huống nào đó sẽ xảy ra với Lý Tuân và Chu Vận. Giữa họ bị ngăn cản bởi phụ huynh dường như là điều chắc chắn sẽ xảy ra, nhưng thật tốt vì họ đã nắm tay nhau đến cuối đường. *** “Kiểm tra hành lý lại một lần nữa đi con!” Chu Vận lẳng lặng làm theo lời mẹ, mở vali ra kiểm tra lại mọi thứ. “Mang đủ cả chưa?” “Đủ rồi ạ.” Mẹ cô gật đầu hài lòng. Việc cuối cùng cũng đã hoàn tất, Chu Vận bị mẹ kéo đến bên cạnh, vỗ nhẹ từng cái lên vai. “Tới trường học rồi phải gọi về nhà ngay, biết không?” “Vâng.” “Mẹ muốn tự mình đưa con đến trường học quá!” “Không cần đâu ạ, đến mùa tựu trường rồi mẹ và ba cũng bận, tự con đi được mà.” Vẻ mặt mẹ hằn nét lo lắng. Chu Vận: “Dù sao cũng không xa, trong cùng một tỉnh thôi mà.” Mẹ liền dặn dò: “Nhớ hòa đồng với thầy cô và bạn bè nhé con.” “Vâng.” “Mẹ nhắc lại vài điểm quan trọng cần chú ý. Thứ nhất, trong bất kể tình huống nào cũng đừng làm mình trở nên biệt lập, để tránh bị bắt nạt. Thứ hai, nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với bạn cùng phòng, bọn con còn phải ở chung với nhau những bốn năm đấy. Thứ ba...” “Con biết rồi, biết rồi!” Thừa dịp mẹ còn chưa kịp triển khai hết các luận điểm, Chu Vận bèn nói liên thanh. Trước cửa soát vé chỉ còn lại hai mẹ con cô, hốc mắt mẹ chợt đỏ hoe, đưa tay vuốt tóc Chu Vận: “Phải ngoan ngoãn đấy, con là niềm kiêu hãnh của ba mẹ!” Vẫy tay chào tạm biệt mẹ, Chu Vận kéo hành lý vào sân ga. Cô hít thật sâu, sau khi tâm trạng hồi phục, cả người liền thấy khoan khoái. Cô tự khiêng hai vali lớn lên tàu, bốn giờ sau lại khệ nệ khiêng xuống khỏi tàu. Đây không phải lần đầu tiên Chu Vận đến thành phố này, cũng không phải lần đầu tiên đến trường học này. Ngôi trường này được đánh giá là danh tiếng số Một số Hai trong nước, lại cách nhà không xa, vốn đã được ba mẹ Chu Vận xếp vào mục nguyện vọng đầu tiên trong kỳ thi tuyển sinh đại học. Ở trong trường còn có một người bạn thân của ba cô, nhưng nghe nói năm trước đã mất vì bị xuất huyết não. Hôm nay trường học vô cùng náo nhiệt. Tất cả tân sinh viên đều khoác lên mình tư thế hứng khởi, với lòng nhiệt huyết tràn đầy. Bất kể đôi môi có mím chặt để giấu sự căng thẳng đến mức nào đi nữa, thì cảm xúc hân hoan trong ánh mắt vẫn không thể bị che khuất. Nếu đem ra so sánh, nhóm đàn anh đàn chị ở cửa trông điềm tĩnh hơn nhiều, còn những thành viên kỳ cựu của bên nghiên cứu sinh lại càng từ tốn hơn, song ánh mắt họ vẫn sáng ngời. Họ thản nhiên nhìn xuống đám chim non đang vỗ cánh hớt ha hớt hải ngay trước mặt kia. Lúc Chu Vận kéo vali về phòng, bên trong đã có một người đang ở đó. Trước kia Chu Vận chơi với một người bạn thích trang điểm, nhờ người bạn ấy “khai sáng”, trong nhận thức nông cạn của Chu Vận, tất cả con gái trang điểm đều được xếp vào diện mỹ nữ. Và theo tiêu chuẩn này của cô, cô gái đang cầm gương trong phòng kia hẳn là người đẹp tuyệt thế, bởi cô ấy trang điểm đậm đến mức khuôn mặt trông như chiếc bánh sinh nhật được trát kem tầng tầng lớp lớp vậy. Cô gái bánh kem nghe thấy có tiếng người đi vào liền quay đầu lại nhìn. Trong khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, Chu Vận nở một nụ cười đầy thiện ý. “Xin chào, mình là Chu Vận.” Cô gái bánh kem liền đánh giá cô từ trên xuống dưới. Bị đôi mắt tô màu xám khói đến mức không hề thấy tròng trắng kia lướt lên lướt xuống nhìn chòng chọc, nụ cười của Chu Vận cũng trở nên hơi gượng gạo. “Tôi tên Nhậm Địch.” Ặc... rốt cuộc cô ấy nghiện thuốc bao nhiêu năm mới thành ra cái chất giọng khản đặc như thế được nhỉ? Đầu óc Chu Vận chợt rối loạn, không biết phải làm sao. “Ấy ơi...!” Đúng lúc này, phía sau cô vang lên một giọng nói. Chu Vận quay đầu lại, một nữ sinh đeo kính đang nhìn cô và Nhậm Địch: “Chúng ta chắc là bạn cùng phòng nhỉ? Chào hai bạn, mình tên là Phương Thư Miêu!” Lại một vòng tự giới thiệu nữa. Nhậm Địch nói rất ít, vẻ mặt dưới lớp trang điểm đậm kia vô cùng lạnh nhạt, nhưng điều này có thể bỏ qua được. Bạn mong muốn một chiếc bánh kem có thể thể hiện biểu cảm gì hay sao? Chu Vận nghĩ hết cách mới có thể ép mình duy trì không khí sượng sùng này được. May mà Phương Thư Miêu lại rất hoạt bát, cô ấy vừa trò chuyện vừa lấy hộp mứt trong vali ra. ... Mời các bạn đón đọc Chiếc Bật Lửa Và Váy Công Chúa của tác giả Twentine.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bà Xã! Theo Anh Về Nhà Đi - Tửu Tiểu Thất
Bà Xã! Theo Anh Về Nhà Đi Tác phẩm: Bà Xã! Theo Anh Về Nhà Đi Full Tác giả: Tửu Tiểu Thất Thể loại: Hài, Giả gay, Phúc hắc nam chủ, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Văn học phương Đông Nguồn:>> muacauvong – TVE
eBook Thư Ký Tình Yêu - Mạc Nhan full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Thư Ký Tình Yêu     Tác phẩm: Thư Ký Tình Yêu -  Luyến ái thư kí Full Tác giả: Mạc Nhan Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Văn học phương Đông Tình trạng bản gốc: 10 chương Hoàn Tình trạng edit: Completed Editor: LinhMaroon. Nguồn: >>ss meoconlunar —TTV—-
Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp
Tình Y êu C ủa C ô N àng C ố C hấp         Tên gốc: Hồng kỳ chưa đổ, Thái kỳ đã bay / Tình yêu đơn phương không thay đổi. Tác giả: Ta là Tô Tố Nguồn convert: >>thienthanh2807 Tangthuvien mời vô Bạn nào thích nữ chủ ngu đến siêu việt, tính tình quái dị => mời vô Bạn nào thích cười xả láng => mời vô Chừng nào hoàn bộ Thư kí tình yêu mình sẽ bắt đầu post bộ này ha. Mong cả nhà ủng hộ :D  *** Thể Loại: Hiện đại, hài, nam biến thái nữ quái thai (tính tình), nữ truy nam, HE Tình Trạng: Hoàn Số Chương: 42 + 3PN Truyện được thể hiện dưới lời kể của nữ chính- Diệp Hồng Kỳ. Cô là một cô nàng “quái thai” với tính cách chẳng giống ai, nhưng lại mạnh mẽ, lạc quan hơn bất kì ai.  Tình yêu của cô cũng như tựa truyện rất là cố chấp. Trong lòng cô suốt ba năm cô theo đuổi một người tên là Ninh Mạc, thừa biết anh không yêu, nhưng cô không dám thừa nhận, vì như thế cô mới có thể ở bên cạnh anh lâu một chút, nếu như thổ lộ thì tất cả sẽ tan thành mây khói. Cô nàng này vừa làm tôi buồn cười vừa khâm phục. Khâm phục bởi sự kiên nhẫn trong tình cảm của Hồng Kỳ với Ninh Mặc. Cô có thể làm mọi thứ cho Ninh Mặc, sẵn sàng hi sinh vì anh, nói sao nhỉ, nếu được so sánh thì tôi ví cô ấy giống Harley Quinn thần tượng của tôi. Sự nhiệt tình lẫn điên rồ đều có trong nữ chính, cô có thể làm cái đuôi của anh suốt quãng đường từ trường về nhà anh dưới cái nắng 42 độ, hay làm chân sai việc, phát tờ rơi, vác đồ, làm bất cứ việc nào anh cần, mà không một lời than trách. Cô yêu anh một cách lú lẫn khi tưởng anh bị tai nạn nghiêm trọng đến nỗi thiếu máu, chẳng cần biết mình nhóm máu gì lại lập tức muốn hiến máu cứu anh. “Anh ấy cần nhóm máu gì, tôi chính là nhóm máu đó! ” Hay khi thấy anh tay trong tay với người con gái khác, lại ngây ngốc chúc mừng anh đã tìm được người con gái lý tưởng. Nhưng sự nhiệt tình ấy lại không hề làm tôi cảm thấy chán ghét. Tôi rất không thích con gái vì luỵ tình mà quá nhu nhược, cô nàng của câu chuyện này là một người rất mạnh mẽ, yêu được buông được. Chỉ là lúc trước do bên cạnh Ninh Mặc không có ai và anh cũng không phủ nhận tình cảm với cô nên cô luôn ngây ngốc với anh như thế. Ninh Mặc là tiểu thái tử của tập đoàn Tường Thực. Có thể trong quá trình đọc chúng ta nghĩ anh thật lạnh lùng, thật tàn nhẫn với nữ chính. Nhưng ngay từ khi đọc những dòng đầu tiên, tôi lại cảm thấy anh có tình cảm với cô.  Anh biết cô thường theo đuôi anh mỗi lần tan học. Có một lần vì trời nắng quá, anh đoán chắc cô ngốc này chắc cũng không màng mà đi theo, nên đành để lại chai nước ven đường rồi giả bộ đi tiếp. Cô nàng đơn thuần đó lại có thể vì một chai nước mà vui vẻ đến vậy, thật là ngốc mà! Anh cứ nghĩ cô sẽ mãi mãi thích anh, sẽ mãi mãi đi theo anh, như cô đã từng làm ba năm nay. Nhưng đến khi anh muốn cô vào công ty anh làm việc, cô lại từ chối, đến khi nhìn cô đi bên cạnh người con trai khác, trong lòng anh lại khó chịu. Vì sao ba năm qua anh không nhận ra, anh đã yêu cô ngốc này mất rồi… Tiễn Đạc - trong một lần vì làm chân sai việc cho Ninh Mặc cô đã gặp hắn, lúc đó hắn là người đã cười nhạo cô trèo cao, vì tức giận cô lỡ uống quá nhiều rượu để rồi… cô nhốt hắn vào toilet nam đập một trận, cưỡm hết tất cả đồ trên người hắn, rồi bỏ trốn về ký túc xá, ngủ một giấc đến sáng. Sau đó phát hiện có một số đồ quí giá nằm trong túi của mình, cô nàng của chúng ta lại chẳng thèm nghĩ là của ai, liền đăng lên mạng rao bán nó :)) (*anh này chỉ là một trong số nam phụ, không quan trọng lắm :)) mục đích bổ sung vì anh này là lý do để tạo mối oan gia cho anh tiếp theo với nữ 9 :))) Thái Kỳ - một tên biến thái siêu cấp, nếu như nói Hồng Kỳ cô là kẻ quái thai, thì tên Thái Kỳ này là kẻ biến thái tuyệt đỉnh. Hắn chính là người mua lại những món đồ cô lấy từ Tiễn Đạc, tưởng vớt được con cá lớn chẳng ngờ lại bị tên đó báo cảnh sát tóm gọn. Sau khi được bảo lãnh, cô lại tiếp tục gặp hắn trong công ty xin việc của mình. Nghĩ hắn là quản lý nên đành chân chó mà vuốt mông ngựa, ấy thế khi được nhận lại biết hắn ta chỉ là trợ lý, trợ lý, trợ lý mà thôi (từ ngữ quan trọng, cần nhấn mạnh ba lần). Còn cô là gì thì là trợ lý của trợ lý đó, chính là hắn vẫn hơn cô một bậc.  Cô và hắn chẳng thù ghét gì nhau đâu, chỉ là... oan gia thôi. Ngày đầu tiên gặp nhau ở công ty, hắn lại dám lừa cô đi wc ở bụi cỏ, mời cô ăn cơm thì lại không đem theo tiền...v..v. Nhưng lâu lâu cô và hắn cũng có một vài điểm chung,khi cô vào toilet nữ trộm giấy vệ sinh thì hắn cũng vào toilet nam trộm theo, cô gặp máu thì xỉu hắn cũng thế, điều quan trọng là hắn thường giúp cô chọc giận Ninh Mặc.:)) Và hắn cũng có nhiều lúc đáng yêu, hắn đã từng khen cô không tồi mà. “Kỳ thật tôi cũng nghĩ, cô trừ bỏ tính cách có chút khiếm khuyết, vẻ ngoài có chút tỳ vết, tinh thần có chút bệnh bệnh ra, thì cô cũng là một cô gái không tồi!” Thái Kỳ anh gặp cô chỉ mới ba tháng, nhưng tình cảm anh dành cho cô có lẽ đã là ba năm, người con gái ngồi dưới mưa năm đó, người có đôi mắt quật cường và xinh đẹp nhất, đã chạm vào nơi sâu nhất trong tim anh. Kể từ ngày đó anh luôn mang quyết tâm sẽ tìm kiếm và trân trọng cô hơn tên Ninh Mạc kia. Câu chuyện này là sự tranh đấu giữa hai anh nhà, với 2 tính cách trái ngược nhau. Một người dùng kỉ niệm bốn năm, và một người dùng thời gian ba tháng, cùng giành trái tim của một cô gái ngốc. Ai mới là người cô lựa chọn?  “Ninh tiểu tổng, sở thích chiếm bồn cầu mà không đi đại tiện này của cậu, phải sửa đi!” Các bạn nếu thấy thắc mắc nam 9 là ai? Thì hãy lội lại tên gốc của tựa truyện thì sẽ biết nhé :)). Đây là một câu chuyện hài giữa các màn đấu khẩu của nam 9 và nữ 9 cùng với việc mối tình tay ba, vừa sủng vừa ngọt không hề ngược đâu :3 Nếu bạn thấy hay hãy like và share ủng hộ review team nhé #Nguyệt_Phi - fb/ReviewNgonTinh0105