Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hoàng Hôn Màu Máu - Phi Thiên Dạ Tường

2013 là bộ sách kể về năm 2013, bệnh dịch thây ma bùng nổ trên khắp trái đất. Trong cơn đại dịch đó, các quốc gia, các cá nhân phải lựa chọn con đường để chiến đấu với bệnh dịch, bảo vệ sự sống và bảo vệ đất mẹ. Truyện kể về quá trình trưởng thành dần dần về tư tưởng và ý chí của nhóm bạn Lưu Nghiễn trong cơn đại dịch đó: từ chỗ đơn thuần chốn chạy tử thần đến lúc chủ động đương đầu với hiểm nguy để tìm ra một con đường bảo vệ tất cả mọi người và giải quyết bệnh dịch. 2013 là câu truyện về ý chí và tình yêu: tình yêu giữa con người với con người, giữa con người với tự nhiên, giữa cá nhân với đồng bào, với Tổ Quố “Năm 2013, đại dịch thây ma bùng nổ. Quê hương lâm nguy, loài người buộc phải triển khai cuộc chiến tự vệ quy mô lớn. Những nhân vật chính của chúng ta phải đợi chờ ánh bình minh trong đêm dài thăm thẳm. Ngày tận thế đến gần, họ biết phải đi đâu về đâu? Quá khứ đã vụn vỡ dưới đống tro tàn. Nhưng niềm tin lại tái sinh trong lửa đỏ.” 2013 gồm 2 quyển: Hoàng Hôn Màu Máu Bình Minh Rực Rỡ *** Thể loại: đam mỹ, hiện đại, zombie (thây ma), 2 couple, trá hình khoa học viễn tưởng. Nhân vật chính: Mông Phong x Lưu Nghiễn; Trương Dân x Quyết Minh. Giới hạn độ tuổi: 18+ Cảnh báo: incest (cha con trá hình =.=!), có quan hệ với vị thành niên (15 tuổi), có hình ảnh kinh dị máu me. Giới thiệu: Có thể thưởng thức bài này trong quá trình đọc truyện để tăng cảm hứng XD http://mp3.zing.vn/bai-hat/Zombie-The-Cranberries/ZWZC6E0I.html Vào năm 2013, nạn zombie bùng nổ toàn cầu, loài người buộc phải triển khai cuộc chiến tranh sống còn ác liệt. Con người trong màn đêm vô định hãi hùng chờ đợi chút ánh sáng bình minh. Ngày diệt vong đến gần ngay trước mắt, liệu có còn lối thoát nào cho họ? Quá khứ tươi đẹp đã bị vùi dập trong tro tàn mục nát. Nhưng niềm tin một lần nữa bùng lên trong ngọn lửa tương lai. E/N: 1. Mình ý kiến một chút, về từ “zombie”, nguyên văn là “tang thi”- nghĩa là thây ma (xác sống…), có lẽ với những bạn chuyên đọc đam mỹ kinh dị thì chẳng lạ lẫm gì với từ này rồi, nhưng với sở thích cá nhân thì mình thấy từ “zombie” thuận miệng hơn (dễ thương hơn) “thây ma” và hiện đại hơn “tang thi”, nên quyết định sẽ gọi như thế đến hết truyện. 2. Trong truyện thì Mông Phong và Lưu Nghiễn bằng tuổi nhau, vốn ban đầu mình định để xưng hô là “tôi – cậu” và “tôi – anh”, nhưng khi dợt lại mớ phiên ngoại ngọt như đường phèn thời trung học của hai người thì thấy dùng “tôi” có hơi lạnh nhạt quá, nên quyết định đổi lại là “anh – em”. Cảm giác có hơi chuối sến, nhưng tình cảm của hai người đúng là lãng mạn ngọt ngấy như vậy đó =..=’’ *** Dạo này bận quá, cách thời gian update lần cuối đã khá là lâu rồi. Không phải không tìm đọc được một vài truyện ưng y. Nhưng khổ nỗi vẫn không nhấc nổi cánh tay để mà gõ chữ. Mà đến khi rỗi lại quên mất truyện ấy rồi. Trong hai ngày liên tiếp, mình đã may mắn đọc được double cả hai tác phẩm đều khá hay nằm trong thể loại mình yêu thích: “mạt thế”. Một là tác phẩm sắp được nói tới ở đây, tác phẩm có tên là “2013” của Phi Thiên Dạ Tường. Hai là mình sẽ nói sau: “Người bất tử” của Hoài Thượng. Đây không phải lần đầu mình đọc truyện của tác giả này. Nhưng với 2013 mình lại khá ưng. Có lẽ cũng phải nhờ đến công edit của bạn Tò He nữa ấy. Vì nếu không tỉ mỉ và cẩn thận trong từng câu chữ, có thể một vài chỗ tình tiết quan trọng mình sẽ chẳng thể hiểu và tự động pass như mọi lần. Đặc biệt, chính những chi tiết đó lại khiến mình cảm thấy đã giúp làm tác phẩm này hay hơn rất nhiều. Câu chuyện bối cảnh không mới – Trái Đất bùng nổ tang thi nhưng lại mới ở cách phát triển câu chuyện một chút. Nhân vật không có dị năng, chỉ dùng vũ lực và vũ khí nóng – lạnh để chống lại nạn dịch. Thêm nữa, hai nhân vật chính Mông Phong và Lưu Nghiễn vốn đã quen biết từ trước, vì đôi chỗ hiểu lầm mà chia tay ( khác với motif khi xảy ra nạn dịch mới bắt đầu quen biết). Mông Phong là lính đặc chủng xuất ngũ. Lưu Nghiễn là nghiên cứu sinh về máy móc. Sau đó khi gặp lại, thời đại tạo anh hùng, hai người cùng các đồng đội bắt đầu hành trình cứu lấy Đất Mẹ, cứu lấy nhân loại. Như mọi lần, đầu tiên mình sẽ nhận xét về tính cách nhân vật. Ở đây, có đôi chỗ khiến mình không thích cách tác giả xây dựng hình tượng các nhân vật chính. Ví dụ như sự không nhất quán trong cá tính. Điều này luôn là điều làm mình không thích nhất trong hầu hết các tác phẩm. Thứ nhất chính là Mông Phong. Ban đầu, khi Mông Phong xuất hiện, qua lời dẫn dắt của tác giả khiến mình liên tưởng đến một vị quân nhân trầm ổn kiệm lời. Nhưng sau đó càng về sau, tính cách của Mông Phong lại biến đổi theo chiều hướng “nói nhiều – làm nhiều”. Sự thay đổi này vừa hợp lí lại vừa không hợp lí.  Hợp lí ở chỗ sự thay đổi đó đem lại tiếng cười, thể hiện sự lạc quan của người lính và góp phần thúc đẩy nội dung câu chuyện. Nhưng sự không hợp lí lại nằm ở việc không có biến cố gì xảy ra trực tiếp lên nhân vật khiến nhân vật dễ dàng thay đổi tính cách như thế. Dù vậy, nhân vật Mông Phong vẫn là một nhân vật đáng yêu. Cách anh quan tâm và nuông chiều Lưu Nghiễn luôn làm mình mềm lòng. Khi chia tay, hai người không liên lạc. Ấy vậy mà khi dịch bệnh vừa xảy ra, anh đã lao đi tìm Lưu Nghiễn trước nhất. Mông Phong vừa bạo lực vừa dịu dàng. Đây là mẫu đàn ông khiến chị em phụ nữ đổ đứ đừ nhất. Mông Phong không ngại ngần gọi Lưu Nghiễn hai tiếng “bà xã”. Thật ra mình không thích cách gọi này dành cho một người đàn ông lắm. Nhưng Mông Phong thì khác, cách anh gọi luôn tràn ngập tình yêu thương, sự quan tâm và gần gũi với Lưu Nghiễn. Hay khi Mông Phong hôn nhẹ vào tóc mai Lưu Nghiễn, trộm một gói mì xào đem về cho Lưu Nghiễn ăn, luôn chỉ nhìn và chỉ yêu Lưu Nghiễn, luôn cố gắng bảo vệ Lưu Nghiễn bằng chính đôi bàn tay mình. Mông Phong là anh hùng, là người lính, và là một người tình hoàn mỹ. Nhân vật thứ hai mình muốn nhắc đến là Lưu Nghiễn. Nói sao nhỉ. Thật ra Lưu Nghiễn cũng rất tuyệt vời. Một anh chàng tài ba có thể sửa chữa và chế tạo máy móc, là tay kỹ sư xuất chúng không cần dựa dẫm vào bất cứ ai để có thể sinh tồn. Nhưng anh vẫn lựa chọn dựa dẫm vào Mông Phong. Là dựa dẫm và đồng hành. Giữa hai người họ là tình yêu, tình thân, tình bằng hữu, tình đồng đội. Mông Phong sẽ không ngại ngần xông pha về phía trước. Vì bởi phía sau luôn có Lưu Nghiễn yểm trợ anh. Từ đầu đến cuối họ chỉ có nhau. Dù có chia tay hay đôi lần cãi vã, mỗi khi đối phương cần, họ đều không ngại trao tính mạng mình cho đối phương. Đó là yêu, là tin tưởng. Hai người không ai nằm ở thế yếu. Tình cảm của Mông Phong và Lưu Nghiễn không quá sướt mướt nhưng lại không thiếu ngọt ngào. Trong từng hành động, trong từng lời nói vẫn sẽ dễ dàng nhận ra họ yêu nhau biết bao nhiêu. Lại nói một chút về couple phụ trong 2013 – Trương Dân và Quyết Minh. Thú thực mình không có nhiều tình cảm cho hai nhân vật này dù tác giả vẫn dành đất diễn cho họ ở một mức độ nhất định. Tác giả muốn xây dựng một kiểu tình cảm khá kích thích người đọc – ngụy phụ tử nhưng lại có phần hời hợt và vội vã. Cách phát triển logic tư duy của Trương Dân khá kỳ quặc. Khoan nói đến độ tuổi và mối quan hệ trên thực tế. Cách nhìn nhận và chấp nhận của Trương Dân phải nói đơn giản cực kỳ. Một đứa trẻ ngốc nghếch khờ dại dựa dẫm, anh lại chấp nhận lời nói “yêu” của nó. Trương Dân là một người bình thường với tư duy bình thường. Vậy tại sao anh lại dễ dàng phát triển tình cảm với Quyết Minh giai đoạn đó như thế?!? Còn nếu nói giai đoạn đó Quyết Minh đủ tư duy nhận biết tình yêu là gì. Vậy chứng tỏ tính cách Quyết Minh đã luôn mâu thuẫn từ đầu đến cuối. (Mình không nói đến tính cách thứ 2 đâu). Dù Trương Dân vẫn là anh hùng. Nhưng nguồn gốc phát triển đoạn tình cảm của anh với Quyết Minh vẫn khiến mình cảm thấy không thỏa đáng. Điều này đã ảnh hưởng ít nhiều đến tình cảm mình dành cho hai người. Với mình, tình yêu phải bình đẳng, minh bạch và rõ ràng. Trong này, tuyến nhân vật phụ được tác giả xây dựng rất ổn. Ở giai đoạn đầu, nhân vật gây cho mình ấn tượng chính là “anh Sâm”. Nhưng đến giai đoạn sau, nhân vật gây cho mình ấn tượng là những người lính thuộc đội Cơn Lốc. Đặc biệt là Văn Thư Ca và Lai Kiệt. Văn Thư Ca, một cái tên đẹp, một cái chết đẹp. Mình đã hoàn toàn bị chinh phục khi cái chết của Thư Ca đến. Buồn có, xót thương có, nhưng lại hào hùng và “đẹp” đến ngỡ ngàng. Thư Ca đã chết đi như một người hùng, mãi mãi nằm lại nơi đó, gần tâm của Đất mẹ và đem theo một tình yêu thầm kín. Người anh yêu sẽ vĩnh viễn không biết đã từng được anh yêu. Nhưng anh không hối hận. Mạng của anh đổi lại sự sống, khởi đầu một hành trình tiếp theo. Bất kỳ ai trong Cơn Lốc đều có một câu chuyện. Lai Kiệt cũng thế, và câu chuyện của anh còn buồn hơn cả khi anh gián tiếp bỏ mặc người anh yêu thương. Nỗi đau và thống hận đó dường như đã dày vò anh thật nhiều đêm. Nhiều đến mức rất khó trông thấy nơi anh nỗi buồn. Chỉ có đôi khi nỗi nhớ nhung ấy tràn ra một chút, lại được anh thu vén cất giấu vào sâu trong tim. Nhưng cũng may, may mắn vì đến cuối cùng, anh cũng có được một người bầu bạn đến hết cuộc đời. Tác giả hầu như không bạc đãi ai trong câu chuyện này. Người xấu thì trả giá. Người tốt thì giành được hạnh phúc. Cho nên khi đọc 2013, quả thật rất dễ chịu. Nội dung như đã nói từ ban đầu là không quá mới. Nhưng tác giả đã vận dụng một số lí thuyết triết học, sinh học, hóa học,… khiến tác phẩm tăng sức thuyết phục hơn. Có thể nói đây là một sự đầu tư chăm chút cho tác phẩm khiến mình thích vô cùng. Với khái niệm Huyền Địa Cầu và Huyền virus, theo mình, có lẽ tác giả đã mở ra một khái niệm và cách cắt nghĩa xác đáng nhất cho bệnh dịch tang thi trong hàng loạt tác phẩm đại trà hiện tại. Điều mà hầu hết một số tác phẩm mình từng đọc chưa đề cập sâu. Chi tiết rãnh ở Thái Bình Dương, hợp thể Oarks luôn làm mình liên tưởng đến bộ phim Pacific Rim ấy. Nói chung khi đọc đến những đoạn lí giải, mình đều phải gật gù vì cách tác giả đưa lí thuyết vào quá hay và cách bạn edit quá mượt. Mình đã dành điểm cộng siêu nhiều cho phần nội dung. Vì quả thật mớ truyện tang thi luôn na ná nhau và chỉ có một số ít tác phẩm đủ sức bật gợi cho mình cảm giác thích thú. 2013 đã làm được điều đó. Gây ấn tượng với một đứa khó tính như mình với khái niệm Huyền và sức sống bền bỉ tiềm tàng của nhân loại. Trải qua sáu bảy chục chương, tác giả đã dần tháo gỡ và hoàn thiện mảnh ghép câu chuyện của mình. Về một tình yêu bền bỉ mãnh liệt. Về một Địa Cầu đang tổn thương mà ta phải gìn giữ. Đến với 2013, có khi vui đó rồi buồn đó. Có khi lại căng thẳng hồi hộp khi trông thấy họ chiến đấu cùng zombie hay so tài so trí cùng đồng loại. Có khi lại lắng đọng với đôi dòng nhật kí giàu cảm xúc và sức gợi của Lưu Nghiễn. Có khi lại tràn ngập tiếng cười và sự lạc quan của các anh lính. Họ sẽ phải hi sinh và nằm lại nơi chiến trường. Nhưng không một lần họ nản lòng chùn bước. 2013 sẽ nằm trong top truyện yêu thích của mình và thôi thúc mình đọc lại một lần nữa vào một ngày không xa.   Thời thế kiến tạo anh hùng. Và anh hùng làm nên lịch sử.   Mời các bạn đón đọc Hoàng Hôn Màu Máu của tác giả Phi Thiên Dạ Tường.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ma Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng Xú
Kiếp trước, Nguỵ Vô Tiện bị vạn người phỉ báng, thanh danh tan nát. Bị sư đệ – kẻ thân cận nhất dẫn người đến tận hang ổ kết liễu. Tung hoành một đời, lại chết không toàn thây. Từng là một ma đạo tổ sư nhấc lên tinh phong huyết vũ, chết đi rồi sống lại, lại biến thành một tên... Não tàn. Lại còn là một tên não tàn đoạn tụ người người hô đánh! Ta thấy chư quân bệnh dữ lắm, liệu chư quân có thấy giống như ta. Hắn quyết định làm một tên não tàn chuyên nghiệp. Nhưng tu quỷ đạo chứ không tu tiên, mặc ngươi thiên quân vạn mã, ác bá thập phương, kỳ hiệp Cửu Châu, Cao Lĩnh chi hoa. Một khi đã hóa thành nắm cát vàng, tất cả đều thu về dưới trướng, làm việc cho ta, mặc ta sai sử! Kin: Khi ta biết bộ này thì nhân vật hoạt hình 3d chính thức của các nhân vật đã ra mắt, cùng ngắm cho quen để hóng phim kaka. Lần đầu ta ghim post lắm hình v đó.. *** Ngụy Vô Tiện (Ngụy Anh)   Lam Vong Cơ (Lam Trạm)   Lam Hi Thần   Lam Tư Truy Kim Quang Dao Tống Lam Hiểu Tinh Trần *** Ngụy Vô Tiện nói: "Hay để ta cùng vào với ngươi?" Lắc lắc đầu, Lam Vong Cơ nói: "Ngươi cùng vào, hắn lại tức giận." Ngụy Vô Tiện ngẫm lại cũng thấy đúng, Lam Khải Nhân thấy hắn như tâm bệnh khó chữa, một bộ dạng nến tàn lay lắt trong gió, còn thở gấp hơn bình thường, vẫn là thôi tha cho người ta, mắt không thấy tâm không phiền mà. Lam Vong Cơ nhìn nhìn hắn, giống như muốn nói gì, Ngụy Vô Tiện lập tức nói: "Được rồi, ta đã biết. Không thể chạy nhanh, không thể ồn ào, không thể gì gì gì, có phải không? Yên tâm, lần này ta về với ngươi sẽ chú ý từng tí một, không phạm một cái cấm nào khắc trên đá của nhà các ngươi. Cố gắng hết sức luôn." Lam Vong Cơ không suy nghĩ gì đã nói: "Không sao. Phạm vào cũng. . . . . ." Ngụy Vô Tiện nhạy bén đáp: "Hả?" Lam Vong Cơ tựa như phát giác lời mình nói không ổn, quay đầu nhìn hướng khác, lại quay đầu lại, nghiêm nghị nói: ". . . . . . Không." ... Mời các bạn đón đọc Ma Đạo Tổ Sư của tác giả Mặc Hương Đồng Xú.
Yêu Thương - Dạ Mạn
“Quá khứ muốn xua mà không đi. Ký ức khắc sâu như cơn ác mộng đắm chìm. Nước mắt của em chảy qua bầu trời của anh. Trời mưa không ngừng, trong lòng đau nhức…” “Tôi có lỗi gì, chẳng qua là thời niên thiếu đã yêu anh” Năm ấy, Mạnh Hạ 12 tuổi lần đầu tiên trông thấy Từ Dịch Phong liền hiểu rằng, bóng hình ấy sẽ khắc ghi cho đến tận cuối cuộc đời cô. Một lần yêu - vạn lần thương tâm. Mạnh Hạ khi ấy chỉ là một cô gái nhỏ đơn thuần trong tình yêu. Cô cứ nghĩ là chân thành cho đi sẽ chân thành nhận lại được mà nào đâu biết trái tim của một người không yêu mình sẽ có cỡ nào vô tâm và lạnh nhạt. 8 năm miệt mài theo đuổi một người cần bao nhiêu dũng khí để đối mặt với tất cả những vô tình xa cách ấy, cần bao nhiêu dũng khí để bảo với trái tim thôi đau đớn và vững bước cho đoạn nhân duyên một mình cô cam tâm tình nguyện này. Hóa ra, yêu một người lại đau lòng đến vậy. “...Trái tim cô không còn nguyên vẹn. Từ Dịch Phong đã đích thân phá hủy nó, vỡ thành từng mảnh nhỏ.” Vào sinh nhật năm Mạnh Hạ 20 tuổi, một biến cố lớn đã bất ngờ xảy ra, biến cô công chúa kiêu ngạo rực rỡ trở thành nàng lọ lem bị người ta chà đạp hủy diệt.  Đêm ấy, cô bị người ta gài bẫy đưa lên giường Từ Dịch Phong, mặc anh vì trúng dược mà hủy hoại trong sạch, mặc anh dùng những lời nói đê tiện nhơ nhớp nhất khắc sâu vào lòng, mặc anh lấy đi toàn bộ những yêu thương dẫm dưới chân mình. Và rồi, cha cô bị người ta từng bước dồn vào chân tường, bao nhiêu lỗi lầm và sai trái bị vạch trần, một thân mang tội không thể tránh thoát kiếp lao tù. Anh trai yêu thương cô hết mực lại đột nhiên mất tích, biền biệt phương trời. Khi ấy, cô như con chim nhỏ bị người ta tước đi đôi cánh, vẫy vùng trong tuyệt vọng và tăm tối. Khi ấy, chỉ có Từ Dịch Phong là có thể giúp được cô. Ván bài này, cô đặt cược toàn bộ sinh mệnh của mình cho anh.  Phút giây cô gái nhỏ quỳ gối trước đôi chân của anh, đã vứt bỏ tất cả để cầu xin. Nhưng cái cô nhận được là những lời cay độc đầy mỉa mai. Vì anh nghĩ rằng toan tính đêm đó chính là cô. Sự tuyệt tình và độc ác ấy như mũi dao nhọn đâm vào lồng ngực cô. Đến cùng, tất cả yêu thương hay van xin này chỉ là trò cười mà thôi. Khi người ta chán ghét và căm hận một người kì thực có bao nhiêu tàn nhẫn cô hôm nay liền nhận hết. Khi đã không còn gì có thể đánh đổi cho vận mệnh gia tộc và những người mà cô yêu thương thì cô chỉ còn có thể bấu víu vào chút hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng của họ là đứa bé cô đang mang trong mình. Vậy mà, anh ném cho cô tờ chi phiếu cùng hai chữ “Bỏ đi”.  Anh - thì ra vẫn luôn tàn nhẫn và độc ác như vậy. Anh - lấy đi tim cô, lấy đi thân xác cô và bây giờ là lấy đi toàn bộ sinh mệnh của cuộc đời cô. Đêm ấy, trái tim kiên cường của Mạnh Hạ đến lúc cũng tan vỡ làm trăm mảnh, đâm từng nhát thật sâu vào lồng ngực, khắc ghi đến suốt đời cũng không cách nào quên được.  Người đàn ông cô dùng 8 năm để theo đuổi. Người đàn ông cô dùng toàn bộ thanh xuân để yêu thương. Từ Dịch Phong Anh lại chính là người đẩy cô một cái cuối cùng thật mạnh xuống địa ngục. “Vì anh vốn dĩ không có trái tim…” . . . 5 năm sau… Vào một ngày mùa đông lạnh giá, Từ Dịch Phong bất ngờ gặp lại Mạnh Hạ ở một quán nhỏ ven đường. Anh khi ấy dường như không thể tin vào mắt mình, bởi cô đã thay đổi hoàn toàn. Từ một cô gái nhỏ tươi sáng rực rỡ đã biến thành một cô gái trầm mặc với đôi mắt như chứa đựng toàn bộ bi thương của thế giới này.  Cô, không còn là Mạnh Hạ ngày nào. Thời gian và đau đớn đã từng bước rũ bỏ những tươi vui đẹp đẽ ấy. Chỉ còn lại Mạnh Hạ với quá khứ chôn chặt những bi kịch chưa từng nói nên lời… Dù cho vô tình hay cố ý, họ vẫn chạm mặt nhau, chạm đến bức tường thành ngăn cách đầy đau thương đã muốn chôn vùi. Từ Dịch Phong từng bước đi đến những bí mật của quá khứ vì Mạnh Hạ. Nhưng càng bước sâu vào anh càng lo sợ và khổ sở. Bởi bức màn ngăn cách kia, một khi bị kéo xuống, chính là vách ngăn thật sâu giữa anh và cô.  Không chỉ có nước mắt và máu, còn có cả sinh mệnh của một đứa bé - sinh mệnh anh từng tàn nhẫn bảo cô bỏ đi không chút do dự nào. Vào khoảnh khắc này, Từ Dịch Phong mới biết, bản thân anh đã độc ác và lạnh lùng với cô như thế nào, đã tàn nhẫn và tuyệt tình với đứa con của họ ra sao? Mọi thứ, giống như là trò đùa của số phận? Và anh chưa từng nghĩ rằng, có lúc sẽ bị chính những điều mình làm trong quá khứ giày vò, nghiền nát đến vậy. Sự thật mà anh khám phá ra là liều thuốc độc đổ vào cuống họng, đau đớn đến cùng cực nhưng không thể nói lại không thể chống đỡ. Năm xưa, khi Mạnh Hạ một mình chống chọi với thế giới tàn nhẫn này anh ở đâu? Khi cha cô vào tù, khi anh trai cô biền biệt, khi mẹ cô bạo bệnh mà chết anh ở nơi nào? Và khi cô mất đi đứa bé trong bụng, khi máu chảy lênh láng mặt đường, khi tuyệt vọng đứng trên tòa nhà cao nhất chỉ cần một bước là tan xương nát thịt… anh đã từng vì cô mà nghĩ đến chỉ trong thoáng giây nào đó hay chưa?  Bây giờ, anh lấy tư cách gì để muốn chúng ta bên nhau, để bù đắp cho lỗi lầm đã có. Muộn rồi, Từ Dịch Phong. Kì thực, khoảnh khắc Mạnh Hạ đánh mất đi đứa bé cô ấy yêu quý hơn cả sinh mạng mình thì mọi thứ đã định sẵn kết quả bi kịch cho hôm nay rồi. Nhưng Từ Dịch Phong lại như điên cuồng bởi những chuyện đã biết. Trong anh chỉ còn là nỗi đau đớn và thương tâm. Bởi vì, duyên phận giữa họ là chính tay anh cắt đứt, có muốn níu kéo cũng chỉ khiến cho bi kịch nối tiếp bi kịch mà thôi. Vậy mà, Từ Dịch Phong không cách nào buông tay được. Giãy dụa, khổ sở hay hối tiếc, ân hận anh đều muốn tự thân trả giá.  Không thể đến thiên đường thì hãy cùng nhau xuống địa ngục. Mạnh Hạ lại như con chim nhỏ bị sóng gió của cuộc đời này đánh ngã, cho dẫu cô có kiên cường đến mức nào thì cũng không thể quên đi quá khứ và bắt đầu lại.  Đau thương đi qua để lại trái tim đầy những vết rách nát.  Yêu thương một đời đành tiêu phí cho những sai lầm đã có.  Thế nhưng, những bí mật tưởng chừng như đã bị vạch trần lại còn ẩn chứa những điều mà đến nằm mơ họ cũng chưa từng nghĩ đến. Âm mưu về ly rượu bỏ thuốc cho Từ Dịch Phong đêm đó, đứa trẻ Nhạc Nhạc thân phận thật sự là ai, vụ tai nạn tàn khốc khi cô mang thai cùng sinh mệnh bé nhỏ con trai cô là như thế nào? Và đến cùng sự trở về của anh trai cô sẽ đem đến những bí mật kinh thiên động địa nào nữa…?  Xin hãy dõi theo đến tận những chương cuối cùng của câu chuyện “Yêu thương” để tìm đáp án cho bản thân mình nhé. ... “Yêu thương” là một tác phẩm khá được bạn đọc yêu thích của tác giả Dạ Mạn. Xét về nội dung tổng thể thì mình thấy nó vẫn đi theo lối mòn cũ với motif yêu hận tình thù, trước ngược nữ sau lại ngược nam, cẩu huyết và HE. Nhưng có thể nói với ngòi bút tài tình của mình, Dạ Mạn đã khiến cho câu chuyện trở nên “đặc biệt” hơn. Sự mộc mạc trong câu chữ cũng như những phân đoạn miêu tả tâm lý nữ chính khá thật đã gây ấn tượng và xúc động mạnh.  Từ một cô gái nhỏ đơn thuần theo đuổi tình yêu của mình đến một người mẹ mang nặng gánh mưu sinh và hết lòng với đứa con nhỏ. Ngây thơ rồi trưởng thành, rực rỡ rồi trầm mặc, tươi sáng rồi thinh lặng… cũng chỉ bởi vì những bi kịch của cuộc đời.  Cô gái ấy đã trở nên mạnh mẽ kiên cường với cuộc sống khắc nghiệt, từng bước vươn lên cho dẫu thế giới này đã từng vứt bỏ cô như thế nào. Bởi cô ấy đã nỗ lực để sống để đứng lên sau những vấp ngã ấy. Ngay đến khoảnh khắc cô đứng ở tòa nhà cao kia muốn từ bỏ sinh mạng nhưng rồi lại lùi bước trở về thì cô gái ấy xứng đáng nhận được kết quả viên mãn và vẹn tròn cho hạnh phúc cũng như tương lai của cuộc đời mình. Truyện chỉ thích hợp dành cho các bạn thích ngược, muốn kích thích cẩu huyết nhưng cuối cùng vẫn HE ạ. Còn nếu bạn thuộc team sủng thì mình nghĩ không nên nhảy hố đâu ạ. Vì truyện có nhiều phân đoạn ngược thê thảm và khá đau lòng. Vậy nên, hãy cân nhắc kĩ trước khi nhảy hố nha ^^ _____________________ " ": trích từ truyện đã được lược bớt cho phù hợp vs rv  #Lạc_Hậu Bìa: #Trắng Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc Yêu Thương của tác giả Dạ Mạn.
Tình Cạn Người Không Biết - Sư Tiểu Trát
Tình yêu là là thứ chỉ khi ở trong đó bạn mới hiểu được đó là hạnh phúc hay đau khổ. Trích lời của giáo sư Ninh: "Tôi không hiểu tình yêu của phụ nữ. Nhưng tôi tin có thể làm được rất tốt."  ". . . . . ." *** Mưa cuối thu đã tạnh. Trên mặt đất vương vất vài chiếc lá vàng nhẹ nhàng lay động trong vũng nước mưa. Xe dừng ở phía đội diện Hội Quán. Ninh Vi Cẩn mặc một đồ vest nhẹ nhàng bước xuống xe. Thư ký Khâu yên lặng đứng trước cửa hộ quán, chứng tỏ đã đứng chờ một lúc lâu. Dưới sự hướng dẫn của thư ký Khâu, Ninh Vi Cẩn đến gian nhà truyền thống. Đi lên tầng hai, đến căn phòng cuối cùng. ... Mời các bạn đón đọc Tình Cạn Người Không Biết của tác giả Sư Tiểu Trát.
Ly Hôn - Thần Vụ Quang
Những chuyện đã cũ coi như hãy để nó qua đi, giống như một mảng ký ức đẹp, không cần khiến bản thân khó xử, chúng ta về sau nếu như có duyên sẽ còn gặp lại. Lâm An Nhàn cô là một người yếu đuối chỉ biết chịu đựng, cô vẫn sống cuộc sống bình dị của chính mình cho đến khi gặp lại Qúy Văn Nghiêu, người mà sáu năm qua cô không muốn nhớ đến. Đối mặt với Quý Văn Nghêu công thành danh toại, nắm trong tay nhiều quyền thế, cuộc sống của Lâm An Nhàn không còn có thể “an nhàn” được nữa mà bắt đầu trở nên hỗn loạn. *** Lâm An Nhàn là một cô gái hiền lành và khá nhu nhược, từ nhỏ đến lớn mọi chuyện cô đều nghe lời cha mẹ sắp đặt: từ học tập, hẹn hò cho đến kết hôn. Mà cha mẹ Lâm cũng chẳng phải cha mẹ tốt gì, chọn con rể hoàn toàn dựa vào nhà cửa, tiền tài của đối phương. Chính vì vậy chọn tới chọn lui mới quyết định gả cho nam phụ Phó Minh Hạo mà bỏ qua nam chính Qúy Văn Nghêu.  Một phần vì bản tính, một phần vì muốn yên ổn sống qua ngày nên sau khi gả về Phó gia, Lâm An Nhàn vẫn tiếp tục nhẫn nhịn gia đình chồng “cực phẩm” này. Nhưng cuộc sống ẩn nhẫn và yên ổn của cô đã bị khuấy đảo bởi một người đàn ông, phải đó chính là Qúy Văn Nghêu. Lâm An Nhàn không nhớ nhưng Qúy Văn Nghêu lại chưa từng quên, người con gái đã ở trong tim anh suốt 6 năm qua. Thời niên thiếu vì bị Lâm An Nhàn hay chính xác hơn là Lâm gia từ chối vì gia cảnh nghèo, Qúy Văn Nghêu đã quyết tâm phấn đấu từ một thanh niên không có gì trở thành một người đàn ông vàng mà nhiều cô gái mong ước. Tình cờ gặp lại Lâm An Nhàn, Qúy Văn Nghêu lúc đầu chỉ muốn trả thù người con gái đã bỏ mình năm xưa, nhưng dần dân anh đã nhận ra rằng, thì ra từ đó đến giờ, tình cảm anh dành cho cô vẫn chưa hề thay đổi.  Chính vì vậy Qúy Văn Nghêu đã quyết tâm lên kế hoạch đem người con gái mình yêu trở về trong vòng tay mình. Thế là gian tình giữa hai người này bắt đầu rồi đấy :v Phải nói anh Qúy này mặt không những dày mà tính còn lầy không chịu nổi. Không chỉ cưỡng ép con gái nhà lành mà còn uy hiếp con nhà người ta nữa chứ. Qúy Văn Nghêu một bên thì ra sức vừa ép vừa dụ dỗ, một bên vẫn không quên tính kế gia đình chồng cũng như người chồng hiện tại của Lâm An Nhàn. Cuối cùng, sau một sự việc ngoài ý muốn, anh Qúy yêu “vợ” như mạng đã nổi danh thanh niên đốt tiền nhanh nhất trong các quý ông ngôn tình cũng đã chinh phục được người đẹp - Ý mình ở đây là đốt tiền theo nghĩa đen đấy :v  Cuối truyện có xuất hiện một hiểu lầm nho nhỏ, nhưng nhờ vậy chúng ta mới biết được thêm một tính xấu của nam chính nhà Thần Vụ Quang: ''giận cá chém thớt''! Chẳng là anh lỡ dại chọc chị nhà nổi giận, không thể đánh, không thể mắng, thế là anh quyết định trút tất cả lên những người mà anh cho là gián tiếp làm cô giận anh :v Chồng cũ cặn bã bị anh chỉnh “cúc hoa” te tua, nam phụ khác cũng bị anh chỉnh về kinh tế, em gái, cha mẹ thì được một phen hốt hoảng đến nổi phải tức tốc đi qua nhà Lâm An Nhàn “để đem vợ về cho con trai”.  Truyện này có phần nào giống với ''Hơn Cả Hôn Nhân'' về một số tình tiết như nữ chính đã có gia đình, nam chính xuất hiện và phá tan gia đình đó, gia đình chồng là cực phẩm hay những ức chế từ các nhân vật phụ gây ra cho nữ chính. Nhưng mình cảm thấy bộ này không hay như ''Hơn Cả Hôn Nhân'' và mình đặc biệt không thích tính cách nữ chính trong truyện này. Lúc đầu thì nhu nhược, về sau nữa thì không rõ ràng, cứ dây dưa giữa hai bên làm mình rất khó chịu - cực kỳ khó chịu. Về cuối tác giả cũng cho mọi người nhận ra là nữ chính thật ra biết tất cả, chẳng qua muốn nhẫn nhịn để đáp trả từ từ… nhưng nói chung là vẫn không đủ thỏa mãn bù đắp cho những ức chế lúc trước gây ra cho độc giả :v.  Nam chính của Thần Vụ Quang thì khỏi bàn :v cứ gọi là sủng nữ chính vô hạn, sắc bỉ vô đối :v, để có được nữ chính thì bất chấp luôn.  “Không ai có thể ngăn cản mình và An Nhàn bên nhau, kể cả An Nhàn cũng không được” Anh nam chính này là áp dụng triệt để tuyệt chiêu “Ăn vạ” - “một khóc, hai nháo, ba thắt cổ” đấy.  Có thể nói mình khá thích cách viết truyện sắc của Thần Vụ Quang, nhưng bộ này mình thật sự không đánh giá cao lắm. Xây dựng nam nữ chính trong truyện thì không có đột phá mấy, nhưng được cái tra nam thật làm mình bỡ ngỡ, vì lúc đầu đọc quả thật tác giả đã thành công làm mình “trách lầm” nữ chính:v Về sau vỡ lẽ mới biết tra nam lần này quá là khéo ngụy trang. Ngoài ra còn phải nói đến phần edit lúc đầu lại không mượt, làm tụt cảm xúc người đọc như mình rất nhiều. Hiện CQH đang beta lại, đọc hay hơn nhiều lắm. Nếu bạn là sắc nữ, hay muốn kiếm truyện thuộc gu giống "Hơn Cả Hôn Nhân" thể có thể đọc tạm bộ này xem sao. ________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Hôn_Quân Bìa: #Họa Gian Phi Mời các bạn đón đọc Ly Hôn của tác giả Thần Vụ Quang.