Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ

Văn án: Năm đó hai nhà bế nhầm con, Quỳnh nương của thương hộ Thôi gia trở thành thiên kim Liễu gia, vốn làm quan. Đầu óc hồ đồ háo thắng, dùng lực quá mạnh, rơi vào kết cục thê thảm cô độc một mình. Lần này trọng sinh, nàng dứt khoát trở nên hào phóng : Nữ phụ xin chào! Cái gì? Ngươi muốn đổi lại thân phận đích nữ quan gia quý giá đó? Cứ tự nhiên đổi! Muốn danh hiệu tài nữ quan lại Kinh Hoa của ta? Không cần khách khí! Thích phu quân hào phóng lại còn có tiền đồ tốt của ta? Mời cởi y phục chậm rãi dùng! Gì cơ... Mấu chốt là muốn cho ta vị vương gia tạo phản, âm ngoan nham hiểm mà kiếp trước ngươi hầu hạ? Này...ngươi thật sự không cần khách khí như vậy đâu... *** Reviewer: Lạc Hậu - lustaveland.com: “Hỏi thế gian phải trải qua biết bao năm tháng xoay vần? Mới có được một lần sát vai qua nhau. Trước gương sáng, bóng trăng soi đáy nước, lại gặp nhau dưới gốc bồ đề. Duyên phận khắc ghi nơi đầu ngón tay. Thiêu đốt năm tháng, khiến bụi trần cũng lay động tình ý. Chắc gì đã địch nổi dòng chảy của thời gian.” (*) Kiếp trước, Liễu Tương Quỳnh là quý nữ Liễu gia xuất chúng trong mắt thiên hạ. Nàng thông minh, xinh đẹp, tài năng hơn người. Nhưng vào năm nàng 16 tuổi, thân thế thật sự của nàng được tiết lộ. Thì ra, năm xưa do sự bất cẩn của người hầu mà nữ nhi Liễu gia Liễu Tương Quỳnh và nữ nhi của thương hộ Thôi gia Thôi Bình Nhi bị đánh tráo với nhau. Mọi thứ mà nàng có, đều là sự nhầm lẫn. Vì vậy, mặc dù thân phận không bị vạch trần ra ngoài thì nàng cũng nguyện gả cho Thượng Vân Thiên, một thư sinh nghèo hèn. Nàng khi ấy, mỗi một bước đi là từng bước gian nan khổ sở. Bởi vì, nàng luôn cảm thấy bản thân có lỗi khi vô tình lấy đi tất cả tốt đẹp những năm tháng qua của Thôi Bình Nhi. Mà nàng không hề hay biết rằng, chính sự lương thiện và mù quáng của bản thân đã đẩy nàng vào kết cục bi thảm. Nàng còn nhớ rõ ngày hôm ấy, đằng sau cánh cửa phòng của nàng là tiếng ân ái hoan lạc của phu quân Thượng Vân Thiên và Thôi Bình Nhi, người nàng vẫn luôn xem như tỷ muội mà hết lòng đối đãi. Hóa ra, trong tất cả mọi chuyện, nàng vẫn luôn là người sau cùng biết sự thật. Đau đớn, phẫn nộ và bi ai đến nhường nào kia chứ. Người phu quân từng thề non hẹn biển với nàng. Người phu quân kết tóc se duyên cùng nàng. Người phu quân đã vén khăn voan uống rượu giao bôi với nàng. Người phu quân đã nói sẽ một đời một kiếp yêu thương nàng… Cuối cùng, lại là người đâm một nhát thật sâu vào trái tim nàng.  Phút giây đó, mọi thứ như chết lặng. Âm thanh của gió thổi tung mái tóc nàng, vị mặn của nước mắt rơi vào đôi môi nàng… Cuối cùng, cũng lật mở tất cả. Phút giây nàng bị kẻ xấu đẩy xuống dòng nước lạnh giá nơi giếng sâu, nàng rốt cục cũng hiểu rõ, ngay từ khi bắt đầu nàng đã sai lầm rồi. Thì ra, những năm tháng qua, sự cố gắng của nàng, sự kiên trì của nàng và cả tình yêu của nàng... cũng chỉ như vậy mà thôi.  Nhắm mắt lại, tất cả liền biến mất… Máu hòa cùng nước mắt, tan vào hư vô. Chỉ là, Liễu Tương Quỳnh, nàng có biết hay không, ngày nàng an táng đã có một người đào mộ cướp xác nàng về. Hắn cứ thế ôm thân thể lạnh như băng của nàng vào lòng. Hắn đau đớn. Hắn tuyệt vọng. Hắn bất lực đến nhường nào? Hắn đợi nàng, đợi lâu như vậy. Cuối cùng lại là cái chết của nàng. Gió tuyết phủ qua trần thế cũng không giá lạnh và bi thương như lòng hắn. Vì thế hắn nguyện, “Nếu sinh mà vô duyên, đem nàng thiêu thành tro cốt, đặt bên cạnh bổn vương đi…” Cứ thế, năm tháng còn lại của cuộc đời, tâm hắn nhập ma, đem tất cả thiện duyên cùng thiên hạ để trả giá đại giới cho nàng kiếp sau an yên vui vẻ và hắn lại được gặp nàng. *** Có lẽ, bởi vì duyên nợ của Liễu Tương Quỳnh vẫn còn nên ông trời lại cho nàng thêm một cơ hội nữa để sửa lại vận mệnh bi thương của cuộc đời mình. Khi nàng tỉnh lại thì đã ở Thôi gia và chỉ mới 15 tuổi. Nếu như theo đúng kiếp trước thì đáng lẽ ra năm nàng 16 tuổi sự thật về thân thế mới bị vạch trần. Vậy thì, điều gì đã xảy ra? Qua tìm hiểu thì nàng mới biết được, Thôi Bình Nhi cũng đã trùng sinh đến thời gian trước nàng. Vì thế, nàng ta đã nhanh chóng lấy lại thân phận thật của mình và đưa nàng về vị trí cũ. Liễu Tương Quỳnh bây giờ chính là Thôi Tương Quỳnh và nàng cảm thấy may mắn vì điều này. Bởi vì, kiếp trước nàng từng xem Liễu gia như gia đình mà đối đãi nhưng cuối cùng đổi lại chính là tàn nhẫn và cái chết. Vì thế, kiếp này nàng chỉ muốn đối xử thật tốt với phụ mẫu và ca ca ruột thịt mà thôi. Một đời trôi qua nhẹ nhàng, bình thản mà sống. Nhưng cho dù nàng muốn bình yên thì có những người lại muốn tạo nên sóng gió. Đó chính là Liễu Bình Nhi (Thôi Bình Nhi đã đổi tên). Nàng ta luôn cảm thấy kiếp trước tất cả những bi thảm mà nàng ta trải qua đều do Thôi Tương Quỳnh mà ra. Thế nên, ngay sau khi trùng sinh quay về thì nàng ta liền độc ác và nhẫn tâm bằng mọi cách giẫm đạp tất cả mọi thứ tốt đẹp mà Tương Quỳnh có. Thế nhưng, nàng ta không biết rằng, Thôi Tương Quỳnh có được kiếp này chính là do một người đánh đổi vận mệnh của mình để giành lấy. Và một khi người ấy xuất hiện thì tất cả những chướng ngại vây quanh Tương Quỳnh chỉ là mây bay.  Hắn chính là Lang vương Sở Tà. *** “Ước nguyện xoay chuyển trăm ngàn lần. Tốt nhất vẫn là thành toàn. Mỉm cười nhìn ngắm dung nhan của nàng. Đất trời xa xăm biết mấy. Nhưng người lại ở ngay trước mắt. Sao nỡ phất đi sự quyến luyến.” (*) Lần đầu tiên khi Lang vương Sở Tà nhìn thấy tiểu cô nương Thôi Tương Quỳnh, trái tim liền rung động, giống như đã từng gặp từ kiếp trước, một cái chớp mắt liền lưu luyến không rời. Tiểu cô nương đó rất xinh đẹp, nàng có đôi mắt lấp lánh hơn cả sao trời và nụ cười còn rực rỡ hơn cả ánh dương. Nàng thông minh kiên cường lại nấu ăn rất ngon. Vì thế, lợi dụng xe ngựa vương phủ nhà mình đụng ca ca nàng gãy chân, hắn cứ thế mang cả nàng về nấu ăn cho mình luôn. Hắn biết ngay từ lần đầu gặp mặt, tiểu cô nương này có vẻ sợ và luôn muốn tránh hắn. Thế nhưng, hắn không kiềm lòng được mà muốn tiến đến bên nàng. Có lẽ, vào khoảnh khắc gió nhẹ thổi bên đình ngày ấy, sợi tóc nàng nhẹ rơi đã vô tình vướng luôn vào trái tim của hắn mất rồi. Vì thế, rõ ràng là chuyện đụng xe không phải lỗi của ca ca nàng, hắn lại cố tình đạp hư xe ngựa còn làm vỡ thêm miếng ngọc bội gắn trên xe chỉ để bắt đền nàng năm ngàn lượng. Và thế là, nàng trở thành tiểu trù của phủ hắn, cho đến khi trả xong nợ mới được rời đi. Cuộc sống của hắn, từ khi có nàng bỗng nhiên vui vẻ và bình yên đến lạ. Nàng tựa như cánh bướm, mỗi nơi nàng dừng chân đều lấp lánh sắc màu. Hắn muốn nàng thuộc về mình, thật sự thuộc về hắn mà thôi. *** “Số kiếp xoay chuyển trăm ngàn lần. Khó nhất chính là thành toàn. Cho dù phải đợi chờ suốt kiếp ta cũng cam lòng. Một đời xa xôi biết mấy. Nhưng chỉ cần một khoảnh khắc. Ôm trọn trái tim khắc cốt ghi xương.” (*) Nhưng hắn không biết là cuộc đời này của Thôi Tương Quỳnh, sẽ không muốn gả cho ai. Câu chuyện bi thương kiếp trước nàng không thể quên. Và hơn hết, nàng đã biết trước kết cục sau này của Lang vương Sở Tà, nàng không muốn cùng hắn đi vào con đường chết đó. Vì thế, nàng luôn tìm mọi cách rời xa hắn. Thế nhưng, có những mối duyên phận đã định trước là không thể tách rời. Vô tình nàng biết được, trong khoảnh khắc sinh tử kiếp trước, hắn đã không ngại hiểm nguy cứu nàng thoát chết. Lúc rời đi chỉ để lại cho nàng một chuỗi phật châu và bóng lưng đầy cô độc. Nàng thấy trái tim mình mềm lại. Hắn, thì ra cho dù luôn độc miệng lại thủ đoạn tàn nhẫn thì trong lúc nguy nan nhất vẫn nguyện xả thân bảo vệ cho một người xa lạ như nàng. Vì thế, vô tình hay hữu ý, Thôi Tương Quỳnh vẫn luôn nhắc nhở và giúp Sở Tà tránh các tai họa ập đến. Cứ như vậy, nàng đã đem bản thân mình đặt vào tim hắn rồi mà không hề hay biết. Có lẽ ban đầu, Sở Tà chỉ là động lòng một chút với nàng mà thôi. Nhưng chẳng biết từ khi nào, hắn đánh mất luôn lý trí và linh hồn mình cho nàng. Vì nàng, hắn nguyện đem hết thảy sóng to gió lớn ngoài kia gạt bỏ. Vì nàng, hắn điên cuồng muốn dung nạp nàng dưới đôi cánh của mình. Và vì nàng, thiên hạ này với hắn chẳng qua cũng chỉ là một nước cờ mà hắn muốn thay đổi hay không mà thôi? Thôi Bình Nhi muốn hãm hại nàng ư? Hắn cho nàng ta nếm từng chút mùi vị đau khổ, sống không bằng chết. Thượng Vân Thiên muốn đến gần nàng ư? Hắn sẽ không để hắn ta có chút cơ hội nào. Tất cả những kẻ muốn đem nàng rời khỏi hắn, đều phải chết. Vì nàng, hắn nguyện trả giá đại giới. Sự chân thành của hắn, sự điên cuồng của hắn và sự chấp niệm của hắn cuối cùng cũng khiến Thôi Tương Quỳnh rung động. Thì ra, trong mỗi khoảnh khắc cùng hắn trải qua mọi khó khăn thử thách, nàng đã yêu thương hắn mất rồi. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland) Thế nhưng, mọi chuyện đang dần mất đi sự kiểm soát cân bằng của nó. Liên tiếp những biến cố lớn kéo đến, âm mưu kiếp này và bí mật kiếp trước dần được hé lộ. Mỗi một câu chuyện là một sự thật tàn nhẫn cùng đau xót. Liệu cả hai có thể vượt qua để đi đến tận cùng của hạnh phúc hay không? Kiếp trước - kiếp này, duyên nợ của nàng cùng hắn vốn đã trả đủ hay chưa? Nếu duyên chưa trọn, sao nỡ nói lời ly biệt? *** “Trọng sinh trở về vị trí cũ” thật sự là một bộ truyện trùng sinh, sủng, sắc, ngọt rất hay và đáng đọc của tác giả Cuồng Thượng Gia Cuồng mà mn nên thử nghiệm trong thời gian này ạ. Truyện như một bức tranh đầy màu sắc cuốn hút mà bạn không nên bỏ lỡ chút nào. Ở đó, đã từng có những mảng màu đen tối và u ám cho bi kịch và bất hạnh mà kiếp trước từng nhân vật đã gánh chịu. Nhưng cũng có những mảng màu tươi sáng rực rỡ của kiếp này khi họ không ngừng nỗ lực vươn lên, cố gắng đổi thay vận mệnh của mình. Nữ chính Thôi Tương Quỳnh cả hai kiếp đều là một người thông minh xinh đẹp và hiểu chuyện. Đáng tiếc, cuộc đời nàng lại vì chính những điều ấy mà nhận lấy kết cục bi thương. Nhưng thật may khi ở kiếp này, nàng đã nhận ra sai lầm của bản thân, biết sửa chữa cũng như đứng dậy đấu tranh và bảo vệ cho những người yêu thương của mình.  Tình yêu của nàng dành cho nam chính ban đầu có thể là sự biết ơn, đau lòng nhưng dần dần lại là rung động từ trái tim. Nàng từng một lần vấp ngã, lại một lần kiên cường đứng lên, kiên trì đi về phía trước, dũng cảm thừa nhận tình cảm của mình. Nam chính Lang vương Sở Tà là một người không hoàn hảo. Trước khi gặp nữ chính hắn là một Lang vương phong lưu, ngang ngược và tàn nhẫn độc ác. Hắn xem tình cảm như một trò đùa mà bản thân có thể xoay vần. Vì thế, hết lần này đến lần khác trong kiếp trước hắn đã đánh mất tất cả cơ hội để có thể vãn hồi bi kịch dành cho nàng. Chỉ đến khi nghe tin nàng mất đi, hắn mới biết, trái tim của mình cũng chết theo rồi. Vì thế, ở những năm tháng còn lại của cuộc đời, hắn đem tâm lạc vào ma đạo, một đời chém giết, nhuốm máu thiên hạ. Điều duy nhất làm được chính là đem tất cả thiện duyên cùng ngai vị đánh đổi kiếp sau được gặp lại nàng, cho nàng một đời an yên vui vẻ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland) Vậy nên, cho dù ở kiếp này rõ ràng không nhớ gì đến đoạn nhân duyên kiếp trước thì hắn vẫn mê luyến và yêu nàng tận xương tủy. Cuộc đời đầy khiếm khuyết của hắn, vì có nàng liền toàn vẹn. Tác giả đã xây dựng thành công cả hai nhân vật chính, đưa họ đi sâu vào lòng người đọc, cùng trải qua những giọt nước mắt hay nụ cười. Ngoài ra, các nhân vât phụ trong truyện cũng tạo được rất nhiều dấu ấn, bất kể là xấu hay tốt. Một quản gia Sở Thịnh nhiều muối, hài hước; một ca ca Thôi Truyền Bảo chân thật đáng yêu; một Liễu Bình Nhi mưu mô gian ác; một Thượng Vân Thiên đáng thương đáng hận… Tất cả góp phần tạo nên một câu chuyện với đầy đủ sắc màu từ gia đấu cung đấu đến cuộc chiến tranh đoạt quyền lực, vương vị… nhưng cũng không thiếu đi những cung bậc tình cảm đầy ngọt ngào ấm áp của các cặp đôi nhân vật trong truyện. Nội dung truyện hay, cuốn hút và đầy bất ngờ. Đặc biệt, văn phong tác giả rất chân thật, có những phân đoạn dù viết nhẹ nhàng nhưng đọc lại đau thấu tim, còn những phân đoạn sủng ngọt hạnh phúc thì muốn phát hờn theo. Vậy nên, nếu bạn yêu thích những bộ truyện với đầy đủ các yếu tố kể trên thì hãy nhảy nhé. Mình đã sụp hố và thật sự không muốn ngoi lên luôn nè ^^ __________ (*): Trích bản dịch lời bài hát Bồ đề kệ do Lưu Tích Quân thể hiện Ost Độc cô thiên hạ. “ “: Trích từ truyện, được rv-er chỉnh sửa lại cho phù hợp rv. *Hình ảnh minh hoạ là bản quyền thuộc về #LustAveland   Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ của tác giả Cuồng Thượng Gia Cuồng .

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chua Ngọt
"Thầm mến một người chính là cảm giác vừa chua vừa ngọt" ^^. (Chú thích cho tên truyện nhé) ____________________________ Trích đoạn hấp dẫn: Hắn đánh mắt nhìn xuống dưới, sau đó chậm rãi đưa tay kéo cổ áo của cô lên…. Nhã Kỳ hóa đá, hắn, hắn, hắn, hắn, hắn đang làm gì? “Á á á á á á á á! Hà Thích, cậu vô lại!” Cô không thương tiếc đạp lên đôi giày trắng của hắn một phát, vội vàng chạy mất. Hà Thích chân dài, chạy vài bước đã đuổi kịp, bắt lấy khuỷu tay cô, quay người cô lại, ghé sát lại gần, nhẹ giọng nói, “Nhã Kỳ, mặt cậu đỏ kìa.” “Cậu đi chết đi, đi chết đi.” Nhã Kỳ theo bản năng che hai tay trước ngực, “Tôi ghét cậu, cậu cút đi.” “Thật ra cậu không ghét tôi đúng không?” Hà Thích hỏi một cách nghiêm túc, túm chặt lấy cô, sợ cô lại chạy mất. “Cậu là đồ đáng ghét.” Cô cúi đầu, hàng mi dài chớp chớp, khóe miệng cong lên bướng bỉnh. Hà Thích đột nhiên ôm cô vào lòng, “Trước đây tôi cũng nghĩ cậu ghét tôi thật, sau này lại mới biết, con gái chỉ nói thế với người mình thích thôi.” “Tôi…” “Cậu không cần nói đâu, tôi hiểu mà!” =_=… *** Nhã Kỳ ngồi ăn mà không biết vị gì, Hà Thích trái lại ăn rất ngon lành. Đột nhiên, liếc mắt sang phải, một cô gái rất xinh đẹp đang đi về phía họ, ánh mắt vừa nhìn Hà Thích, vừa âm thầm đánh giá cô, "Này, ai kia ?" "Chắc là người tiếp điện thoại của em…" Nhã Kỳ bụm miệng cười, vươn tay về phía Hà Thích, hì hì "Lại đây, hôn một cái cho người ta xem" "Chuyện ghê tởm vậy em cũng nghĩ ra được" Hà Thích chun mũi nhìn bàn tay cô, lại cúi xuống ăn thêm một miếng, môi dính dầu bóng nhẫy cả lên. Ngay sau đó, hắn kéo tay cô lại, quẹt hai cái chùi hết dầu lên mu bàn tay cô… :v :v :v _____________________________________ Mn ạ, dạo này motif namc soái ca, lạnh lùng hay ấm áp ôn nhu đều cũ hết rồi. Bây giờ là thời đại mà những namc chuyên "lầy" chuyên "nhây" hay "thực tế" KHÁC NGƯỜI mới là chân lý ấy. Nam thần ư? Gió đều cuốn đi hết :v :v. Không tin thì nhảy ngay và luôn hố này đi sẽ hiểu ạ. Namc truyện này phải công nhận là rất vô sỉ rất mặt mày và rất dễ thương luôn. Tạ Nhã Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy Hà Thích đã "nhất kiến chung tình". Cô thầm mến anh một thời gian và cũng theo đuổi rất quyết liệt chân thành. Đáng tiếc, cái tên soái ca này lại lạnh lùng đáng ghét như tảng băng trôi, lúc nào cũng chỉ lạnh nhạt hay hờ hững trước chân tình của cô. Hại cô vì anh mà đau lòng hết lần này đến lần khác. Lúc ấy, vì để giải tỏa những cảm xúc đè nặng trong lòng, cô thường xuyên lên mạng viết nhật ký về chuyện thầm mến của mình và được mn nhiệt liệt tư vấn này nọ. Nào ngờ, Hà Thích vô tình đọc được thế là xem như chuyện đương nhiên. Lâu lâu còn vô cmt những câu rất chi là "hạn hán lời" nữa. Nhưng, anh lại chỉ luôn như thế, không tiến cũng không lùi khiến Nhã Kỳ rất đau lòng và chua xót. Cô quyết định từ bỏ đoạn tình cảm đơn phương này và cố gắng bắt đầu cho một tương lai mới. Khi thấy Nhã Kỳ ngó lơ mình và có người theo đuổi cô tới tấp, Hà Thích bắt đầu cuống cuồng lo lắng. Anh bất mãn ghê gớm với cô gái này, tự nhiên đang thích mình như thế lại đột nhiên dừng lại, hại anh khó chịu và không quen chút nào hết -.-. Đúng là đáng ghét. Vì thế, anh quyết định "Ok, i'm fine. Em không "CƯA" tôi nữa, đúng không? Vậy tôi "TỰ ĐỔ" em cũng được" :v :v Nói được, làm được chính là phong cách của Hà Thích. Và công cuộc truy ngược của anh chính thức bắt đầu. Đọc những phân đoạn này mình chết cười với anh luôn mn ạ. Lúc đầu, cứ tưởng anh là mẫu namc như những truyện khác, cũng lạnh lùng này nọ. Ai ngờ, bản chất thật sự của anh mới khiến mình té ngửa. Vừa nhây, vừa lầy lại trẻ con đáng yêu hết chỗ nói. Thế nên khi anh thấy có người theo đuổi cô bằng cách giúp xách nước lên phòng trọ thì liền nhảy đến mua ngay mấy bình nước lớn đem hẳn lên luôn. Rồi khi cô chuẩn bị đi hẹn hò cùng người ta thì tí tởn chạy tới giả vờ thân mật vuốt tóc lau mặt đưa nước bảo đi chơi vui vẻ cẩn thận mệt nữa chứ. Mắc mệt với namc này luôn ý. Người ta tặng đồ ăn cho nữc thì chỉ muốn gặm hết không chừa lại cái nào cho cô. Anh nhìn thấy ai bên cô cũng ngứa mắt đáng ghét hết. Thế mà không biết ai ngày trước hay vô tình lạnh nhạt nữa đây :) Bây giờ thì quả báo rồi nhé. Nhã Kỳ còn có thêm một em trai sinh đôi tên là Nhã Tĩnh. Cậu lúc nào cũng tìm đủ cách để trêu ghẹo chọc cô tức điên nhưng kỳ thực lại xem cô hơn cả công chúa mà yêu thương bảo vệ, Chuyện tình cảm của cô, cậu cũng giúp rất nhiều. Thế nên, Hà Thích sau này tích cực lấy lòng cậu em rể tương lai này lắm. Bình thường đĩa game không bao giờ cho mượn, giờ thì muốn cái nào cho hết nhé. Mà Hà Thích còn dám vô sỉ nói với Nhã Tĩnh về Nhã Kỳ như thế này nè: “Đứa nhỏ này thiếu giáo dục quá, để tôi mang về nhà đi.” Đoạn này mình sặc nước luôn ý. Anh đúng là mặt dày không ai bằng :v :v Mà cái đoạn anh dẫn Nhã Kỳ đi du lịch mới thú vị. Cứ tỏ ra biết hết rồi dẫn cô đi như đúng rồi. Ai ngờ, làng du lịch đâu không thấy, chỉ thấy một cái vườn bách thảo với cái xích đu cũ rích, đến ngay cái nhà vệ sinh đi cũng không có. Cũng méo có khung cảnh lãng mạn nào để chụp ảnh. Anh còn dám lớn tiếng bảo là không phải chỉ cần đi với người mình yêu thì đâu cũng là thiên đường hay sao. Đúng là thiên đường khỉ mốc Ha Ha. Hại khi Nhã Tĩnh tìm đến cứu về mắng cho một trận tơi tả luôn. Đáng đời. Đọc "Chua ngọt" khiến tâm trạng mình rất vui vẻ và thoải mái. Đúng như cái tên truyện, có chút chua có chút ngọt của một tình yêu thầm mến. Nhưng nói thật nhiều khi mình chuẩn bị cảm nhận nội tâm nhân vật thì toàn bị anh namc cùng với em trai nữc khiến cảm xúc đứt tuột ngay. Hai anh này đúng là chuyên gia phá game, không lúc nào mà không khiến người ta bật cười vui vẻ được. Tâm trạng gì đâu không thấy, toàn thấy mặt dày biến thái vô sỉ hết phần người ta luôn. Nội dung truyện lạ lạ hay hay cùng văn phong tác giả ổn khiến mạch truyện rất lôi cuốn và hấp dẫn. Nhiều đoạn phì cười với độ đáng yêu cute của cả dàn nhân vật. Đặc biệt là namc và em trai nữc dễ thương gì đâu á. Nếu hai người này mà có JQ với nhau cũng khiến người xem rụng tim lắm đấy. Đáng tiếc, anh namc bây giờ tình nguyện "tự đổ" nữc rồi. Hơn nữa lại đổ nhanh chóng và chuẩn xác thế kia thì ai đỡ cho nổi chứ. Nên khỏi lo tiểu tam gì nhé, anh dẹp nhanh lắm. Nam phụ thì có nhưng mà mấy anh kia hiền quá, không nhây không lầy bằng namc nên toàn thua thôi. Vì thế, nếu thích kiểu truyện trước nữ truy sau đổi lại thì thử ngay truyện này nhé. Rất đáng đọc cho những ngày trước noel này đấy ạ ^^ #La_phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Bên ngoài nhà trọ mưa to, mưa tầm tã, hạt mưa nặng nề mà tạt trên cửa sổ thủy tinh , thình thình. Đọc truyện sẽ rõ từ nơi này nhìn ra bên ngoài, trời đất âm u, mờ mịt một mảnh, toàn bộ thế giới đều bị bao phủ trong mơ hồ. Tạ Nhã Kỳ ngồi ở trước bàn máy tính thơ mộng như siêu phẩm A hạnh, di chuyển chuột kéo trang web xuống, nhìn comment của bạn bè của mình để lại trên mạng, tâm trạng phức tạp. Đột nhiên nghe thấy động tĩnh phía sau, xoay người lại, chỉ thấy Hà Thích mới từ trong phòng tắm đi ra. Anh mặc áo Tshirt màu đen phối với quần bò, giản dị lại không mất đi phong độ. Trên người anh có một mùi hương đặc biệt, cũng vì mùi hương này mà mỗi lần nhìn thấy anh thì cô liền không dời được tầm mắt. Mời các bạn đón đọc Chua Ngọt của tác giả Cửu Cửu.
Cho Tới Bây Giờ Tùy Em
Lâm Khả Uy và Hình Lỗi đã quen biết nhau mười năm. Từ khi cả hai chưa có gì cho đến hiện tại một người đã trở thành vua của loại nhạc Rock and Roll, được ngàn người hâm mộ, còn một người vẫn chỉ là cô trợ lý trang điểm nhỏ nhoi. Vốn chỉ là bạn bè bình thường, nhưng trong quá khứ vì một lần vui quá trớn mà cả hai đã mắc sai lầm và từ đó sai lầm cứ tiếp nối sai lâm cho đến bây giờ. Lâm Khả Uy hàng ngày vẫn chăm sóc anh, lo lắng cho anh từng miếng ăn giấc ngủ… Cô và anh ăn chung, ngủ chung, cô có thể thoải mái qua nhà anh, anh cũng rất tự nhiên khỏa thân đi lại trước mặt cô  ( chú thích là anh này thích ngủ khỏa thân nha các nàng =]] ), hai người bọn họ sinh hoạt với nhau chẳng khác gì những đôi vợ chồng lâu năm. Trên bàn ăn anh cần gì chỉ cần liếc mắt là cô đã hiểu, bạn bè của cả hai đều phải công nhận Cô và anh ăn ý một cách quá đáng. Nhưng bạn bè cũng hiểu anh chỉ xem cô là bạn. Còn đối với Hình Lỗi, anh sủng cô, lo lắng cho cô nhưng anh luôn tâm niệm bọn họ chỉ là bạn, không phải người yêu. Lúc lưu diễn ở xa biết cô bị bệnh sẽ không chịu đi bác sĩ, anh bỏ ngay buổi phóng vấn buổi tối để bay về bên cô. Anh thích ở cạnh cô, để cô ngủ bên mình hay sinh hoạt chung ăn ý của bọn họ hàng ngày, không biết tự lúc nào trong nhận thức của Hình Lỗi đó đã là sự thật hiển nhiên. Nhưng anh vẫn không nhận ra là mình đã yêu cô. ( Thanh niên đầu đất điển hình là đây thưa quý vị ) Anh vô tình khuyến khích cô thử kết giao một mối quan hệ mới để rồi làm cho bản thân cảm thấy khó chịu, mà theo mình thì nam chính có vẻ đầu gỗ trong chuyện tình cảm và có xu hướng thích tự ngược tâm mình . Tiêu biểu là việc anh bảo cô quen người mới, nhưng đứng trên lầu thấy người ta đưa cô về lại ôm một bụng tức tối, cuối cùng còn gọi điện kiếm lý do phá đám . Mãi cho đến sau này được “ăn đấm” từ bạn bè và trải qua những biến cố nho nhỏ Hình Lỗi mới nhận ra được tình cảm của mình. Truyện tương đối nhẹ nhàng, tình yêu của nam nữ chính kiểu lâu năm, mưa dầm thấm đất, chị nữ chính đã sớm nhận ra nhưng lại không buông bỏ được, nên cứ để mọi chuyện đều tùy nam chính. Nam chính mặc dù hơi đầu gỗ, nhưng đối xử với nữ chính rất tốt, không có tiểu tam tiểu tứ gì cả. Cuối truyện cách anh lên kế hoạch lừa nữ chính về tay mình cũng rất dễ thương. Truyện khá hay, thích hợp để đọc thư giãn. _____________ Review by Pisà *** Ngu ngốc! Anh đúng là một tên đầu heo chậm chạp ! Vẫn luôn cho rằng mình với cô chỉ là bạn bè đơn thuần giữa nam và nữ Nhưng thử hỏi bình thường có ai sẽ vì người bạn khác phái mà xử lý việc nhà ! Có khi còn cùng nhau lên giường mà cũng không có lấy một câu oán hận? Chỉ cần có mắt thì đều nhìn ra được tâm ý mà anh đang cất giấu Chỉ có anh là mắt mù tâm cũng mù, đến chết vẫn không chịu thừa nhận có tình cảm với cô. Thậm chí còn cố nén sự ghen tỵ mà khích lệ cô kết giao cùng với nhiều người đàn ông. Đi một vòng lớn thì mới nhận ra được trong lòng anh thích nhất chính là người nào. Mười năm nay cô một chút lại một chút dung nhập vào cuộc sống của anh. Vậy nên không có ai có tư cách cướp cô đi từ bên cạnh anh! Công việc hàng đầu trong kế hoạch theo đuổi vợ chính là phải diệt trừ tình địch! Lợi dụng bản thân là bạn bè thân thiết kết hợp với lực lượng truyền thông đến bức cưới. Ép cô chỉ có thể lựa chọn cùng với anh bước lên thảm đỏ… Mời các bạn đón đọc Cho Tới Bây Giờ Tùy Em của tác giả Hắc Khiết Minh.
Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang
Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang là một câu chuyện cõi âm, viết về con đường tình yêu của Diêm Vương tìm cách thu phục trái tim Mạnh Bà. Ba mươi năm trước, nàng đội mũ phượng đeo khăn voan, lòng tràn đầy hân hoan chờ đợi người yêu tới rước về làm vợ, lại bị một nữ tử độc tài cưỡng ép mang đến cõi U minh, từ nay về sau trở thành người nấu canh bên cầu Nại Hà, không được luân hồi chuyển thế. Cho nên nàng hận nàng ấy, mặc cho nàng ấy tìm mọi cách thân cận, uy hiếp hoặc lấy lòng... nàng đều cự tuyệt tận ngàn dặm. Thế nhưng, đến khi cuối cùng người nọ bằng lòng buông tay, rời nàng mà đi, nàng chợt không biết phải làm sao. Lẽ nào thật sự... vì hận mà sinh yêu sao... *** "Mẫu thân, con không muốn đi tu luyện, con vẫn muốn ở bên người." "Mẫu thân, Bồng nhi nhớ người." "Bồng nhi muốn mẫu thân ôm..." Trong hình, một tiểu cô nương mặc váy dài đang dùng đôi mắt to sáng ngời nhìn qua, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tựa như bánh bao sữa mềm mịn khiến người nhìn không kiềm chế được cảm xúc muốn cắn một miếng. Bé chu mỏ, vươn hai cánh tay, thanh âm non nớt làm nũng: "Ôm con đi mà..." ... "Ai dà..." Diêm U yên lặng thở dài, nàng ngừng bút, đồng thời cắt đứt dòng tưởng tượng trong đầu mình. Đau lòng quá, nếu con mình cũng biết làm nũng, kề cận với mình thì tuyệt vời biết bao. Tuy nhiên ở hiện thực, tiểu công chúa thì luôn luôn tỏ vẻ nghiêm túc trước mặt nàng, ngoan ngoãn nhưng xa cách, khác hẳn với con nhà người ta (nhà Tư Đồ Ngu chẳng hạn)... Diêm U nhíu mày, ai oán liếc nhìn tiểu cô nương ngồi ngay ngắn cách mình không xa. Đứa con của nàng và Mạnh Vãn Yên ra đời ngay tiết đầu xuân, đúng vào thời điểm mưa phùn của tháng ba, tháng tư trên nhân gian, hoa hạnh nở rộ, cây cối xung quanh bắt đầu tỏa hương, sinh trưởng um tùm. Các nàng dựa theo hiện tượng này để đặt tên cho con theo mùa mưa, lấy chữ là Bồng, ngụ ý sức sống mạnh mẽ, xinh đẹp thanh khiết. *Bồng = um tùm, tươi tốt. Lúc này tiểu Bồng nhi ngồi trước án kỷ đang chăm chú viết chữ, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn cầm cây bút lông nhụy lan, vì cúi đầu nên tóc mái trên trán cũng theo đó mà rũ xuống, che khuất đôi lông mi cong dài. Mời các bạn đón đọc Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang của tác giả Phong Nguyệt Bạc.
Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
Hắn, chán ghét cuộc sống nơi Las Vegas sầm uất, âm thầm trốn sang Đài Bắc trốn việc. Hắn, do nổi máu anh hùng nghe tiếng hét trong TV liền tưởng có người gặp nạn liền đến ứng cứu. Nào ngờ không cứu còn đá bị nàng bị thương. Nàng, lạnh lùng như băng nhưng chỉ cần ở bên hắn là lại bộc lộ bản tính thật của mình. Ở bên hắn nàng không e dè, lại vô tình ngủ cùng giường với hắn rồi lại vô tình cho hắn mướn giường, vô tình cho hắn hiện diện trong cuộc sống nàng rồi cả trái tim nàng. Thế mà hắn, sau khi khiến tim nàng đập thình thịch lại từ biệt trở về Las Vegas. Không được, nàng nhất định phải đi tìm hắn… *** Kỳ quái, là hắn bị biến dạng hay là mắt nàng có vấn đề? Nụ cười mê người của hắn nàng một chút cũng không để ý Ngang nhiên nắm lấy tóc hắn thành cái bím tóc. Nữ nhân khác cả đời nguyện ý cùng hắn lên giường. Chỉ có nàng nằm bên cạnh hắn mà vẫn có thể ngủ ngon lành. Là nàng e sợ bản thân không đủ tiêu chuẩn hay là hắn không đủ mê người? Vẫn là nàng căn bản không đối xử với hắn như một nam nhân. Nàng luôn mang cái mặt nạ lạnh lùng đối mặt với mọi người Ngẫu nhiên lộ ra sự dịu dàng cùng ngượng ngùng làm cho hắn tim đập thình thịch Hắn lấy làm tức giận vì nàng luôn vì đồ ăn mà đẩy hắn ra. Hắn nam nhân đầy sức quyến rũ lại không ai bì được mà lại thua kém mùi vị của thức ăn. Còn gì tàn khốc hơn nữa… *** _ Cô ấy là ai? _ Khải Quỳnh Sâm- Bart, mẹ của Hawke Bart. Ở thành phố bị Khiết Tây quay như chong chóng cả ngày, Ninh Ninh về Bart gia ăn cơm xong tắm rửa xong, vừa định lên giường ngủ thì Bạch Vân gõ cửa phòng. Ninh Ninh vừa mở cửa thì đã thấy Bạch Vân đưa cho cô một xấp poster. Tấm thứ nhất là một cô gái cao gầy với mái tóc vàng óng ánh. Cô gái xinh đẹp ấy có một đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp. Màu mắt như biển sâu hút ấy khiến khí chất lạnh lùng của cô càng thêm quyến rũ. Ninh Ninh mở miệng hỏi. Câu trả lời của Bạch Vân không nằm ngoài dự đoán của cô. Cô mở trang thứ hai ra, vẫn là cô gái kia, lạnh lùng xinh đẹp khiến người khác không thể rời ánh mắt. Ninh Ninh tiếp tục tò mò xem thêm vài trang. _ Cô ấy cũng là người mẫu sao? _ Đúng! Bạch Vân ngồi bên cạnh Ninh Ninh cùng cô xem ảnh chụp. _ Lúc cô ấy còn sống là người mẫu nổi tiếng cả thế giới. Cô rất trẻ lại nhanh chóng nổi tiếng. Nhiều người ghen ghét bên cạnh, hơn nữa công việc bận rộn, cảm tình không trôi chảy, tạo nên áp lực quá lớn cho nên cô thường hay say rượu cùng… _ Hút thuốc phiện. Ninh Ninh nhỏ giọng mở miệng, cô đưa tay vuốt ve gương mặt cô người mẫu tóc vàng có đôi cánh màu đen sau lưng từ trên cao rơi xuống. Đó là thiên sứ bị đọa đày. Cánh tay bên phải bị thương rỉ máu, trong mắt chứa đầy đau thương. _ Em sao biết được? Bạch Vân có chút kinh ngạc. _ Trong ác mộng của Hawke thường hay nói mớ. Cô vẫn nghĩ ác mộng đó liên quan đến cha anh không ngờ lại là… Bạch Vân khẽ thở dài, dịu dàng nói. _ Khấu nói khi anh ấy đến đây. Hawke rất trầm lặng, miệng nói ra toàn lời khi dễ người khác. Đúng là một tiểu thiếu gia xinh đẹp nhưng cá tính mãnh liệt. Mỗi lần đều khiến Khấu đánh cho anh một trận. Nhưng sau khi Hawke gặp tai nạn xe cộ, ở trong bệnh viện hết nửa năm, Khấu không biết anh xảy ra chuyện gì. Khi Hawke tỉnh lại vẫn không nói một lời. Một hôm anh đến thăm Hawke thì thấy anh ấy bị trói trên giường. Hỏi ra mới biết tên thiếu gia ấy uống thuốc tự sát còn muốn chạy lên sân thượng nhảy lầu tự tử. Vì thế họ phải trói anh lại, để tránh anh tự làm tổn thương mình. Ninh Ninh nghe được trong tim liền đau nhói, cô thử vài lần, mới có biện pháp mở miệng. _ Vì sao lại thế? _ Không biết! Mời các bạn đón đọc Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường của tác giả Hắc Khiết Minh.