Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nợ Hồng Nhan (Yên Chi Trái)

Như một cái lẽ tất nhiên. Tựa của Nhất Độ Quân Hoa đa phần đều buồn như thế. Nhưng cái Nợ Hồng Nhan, từ tựa đề, đến tình tiết truyện ngay từ đầu đã khiến người ta biết truyện này chắc chắn không kết thúc như bình thường được. Ai biết Nhất Độ Quân Hoa có thù hận gì với con đẻ của mình gì không nhưng lần nào cũng khiến họ chết trong đau lòng. Nợ Hồng Nhan. Tựa nói lên tất cả. Chương cuối chắc là chương dài nhất, cũng là chương đau lòng nhất. Nữ chính chỉ vì từ nhỏ tập võ mà bị biến dạng thành nam tử. Sau vì bị bắt và nhốt tại địa lao của gia tộc nam chính, bị nhét Trường Sinh Hoàn ba mươi năm mà dần dần lộ ra bản chất cơ thể nữ nhân. Nam chính nhỏ tuổi hơn nữ chính, là một người, mình chẳng biết nên tả hắn theo cách nào nữa. Nhưng nếu nói nữ chính phức tạp thì hắn cũng chẳng kém mấy phân. Mặc dù có nhiều tình tiết không đáng xuất hiện, một số người cũng không biết xuất hiện để làm gì hay chỉ để làm chi tiết nền cho nam nữ chính thêm thù oán với nhau thôi. Thì đại khái nam chính rất rất rất yêu nữ chính. Ban đầu hắn còn tưởng bản thân yêu người được sắp xếp cưới hỏi với hắn là Đan Vãn Thiền, nhưng hắn không biết tự lúc nào lại vô cùng vô cùng để ý Bạc Dã Cảnh Hành - nữ chính, mà ngay cả bản thân hắn cũng không hề hay biết. Mà Bạc Dã Cảnh Hành, một người tuy phức tạp, quái dị, tưởng chừng như quái nhân tuỳ hứng thì không, nàng ta là một người vốn có quy tắc riêng của bản thân, làm việc đôi lúc tuỳ hứng nhưng mạnh bạo, nắm chắc phần thắng nàng mới làm, hơn nữa, nàng rất kiên trì và có tâm nhẫn nại. Duy chỉ có lúc thực sự giao đấu với người mình yêu, nàng nắm chắc phần thắng nhưng tự tay gạt bỏ, hoặc có thể hiểu rằng nàng không nắm chắc phần thắng nào nhưng vẫn làm. Nếu ai muốn đọc sự sướt mướt tình ái thì tựa này vô cùng không hợp. Bởi vì nam nữ chính chưa từng nói ra một lời ân ái. Không biết là may mắn hay sự xót xa tiếc nuối. Chi tiết khiến mình đau lòng nhất vẫn là đến lúc Bạc Dã Cảnh Hành sắp ly biệt bèn sai thuộc hạ của mình một việc cuối cùng. "Người ngươi muốn tìm, chưa từng đến tái ngoại. Lúc sắp ly biệt, nàng dặn phu quân ta lấy danh nghĩa của nàng hành tẩu, đừng để cố nhân đau buồn." Không hiểu ngụ ý tác giả để con của nam nữ chính hỏi nữ phụ - vị cựu thê tử của nam chính đã trở thành thê tử của thuộc hạ của nữ chính có ý gì nữa. Hoặc là vô tình, hoặc chỉ muốn để vậy. Nữ chính rõ ràng mang tiếng ác nhân, thuộc phe phái tà giáo, nhưng lại vô cùng hiệp nghĩa, đối xử với người khác vô cùng ôn nhu, lúc thì cười đùa. Lại rất đúng mực. Cuối cùng trước khi nữ chính chết, độc giả mới biết rằng, trên đời này, cái gọi là tà giáo chính phái gì gì đó đó cũng chỉ là cái cớ để người ta gϊếŧ người lạm sát mà thôi. (Các bạn có thể đọc hoặc xem các phim khác ngộ được đạo lí này rồi mình không nói, nhưng phải những chi tiết mạch và sự thật của truyện này vừa bị phơi bày, thì các bạn mới hiểu được mình nói là cái gì.) Chết trong tay người mình yêu, đổi lại những người thân thiết với mình được an toàn, được sống một cuộc đời không phân tranh với giang hồ nữa, có lẽ đấy là kết cục tốt nhất đối với Bạc Dã Cảnh Hành. Nhưng cũng là kết cục đau xót nhất. Đọc những lời bình luận trước của truyện có người nói Bạc Dã Cảnh Hành không yêu Giang Thanh Lưu, nhưng mình tin chắc một điều là nàng ta yêu. Dưới môi trường nàng lớn lên, lại bị hiểu sai về giới tính của bản thân, nàng không tự nhận ra bản thân mình đã yêu mà thôi. Bạc Dã Cảnh Hành thực sự chú ý đến Giang Thanh Lưu, cũng thực sự quan tâm hắn, suy nghĩ cho hắn, hoặc đặt mình vào trường hợp của hắn đề suy nghĩ. Đấy không chỉ là sự thông minh tuyệt đỉnh của một cao thủ của cao thủ võ lâm, mà nàng có lòng tin ở hắn. Mà bất cứ lúc nào, mình cũng cảm thấy bản thân Bạc Dã Cảnh Hành đều không mấy vui vẻ. Một cuộc đời vì báo thù, sự kiên trì nhẫn nại cũng vì báo thù, mà ngay cả tình yêu, con cái cũng là để báo thù. Mặc dù sau đó nàng đã không ăn con ruột của mình như bài thuốc mà thuộc hạ của nàng đã dâng lên. Thật sự mình chưa từng thấy lúc nào Bạc Dã Cảnh Hành thật sự vui vẻ. Mỗi hành động cử chỉ của nàng cho dù có cười đùa đều là có mục đích, đều đã được nàng suy nghĩ sâu xa tính toán từ trước, cho nên nàng không thể thực sự vui vẻ. Còn nam chính, có lẽ hắn đơn thuần nhất là lúc trước khi biết được người hắn tôn trọng, sùng bái đã gây ra những việc gì, Giang Ẩn Thiên. Sau đấy hắn như một con người khác. Nhưng hắn vẫn để ý đến Bạc Dã Cảnh Hành. Trên đường đánh nhau, hắn luôn lo lắng vì nàng trước tiên, sẽ mang theo mình thuốc của nàng, sẽ đong đếm được sức lực của nàng đến chừng nào là giới hạn. Một đường đánh đuổi kẻ thù mệt mỏi, Bạc Dã Cảnh Hành nằm ngủ say sưa, hắn không lỡ đánh thức nàng mà trực tiếp bế đi, vừa bế vừa đánh. Hắn ngây thơ đến mức, biết người trước mặt là mẹ của con mình vẫn còn hỏi "ngươi là nam hay nữ ?". Trong truyện cũng có nhiều nhân vật có chiều sâu, có tình cảnh và chi tiết riêng. Ví dụ như Lan San Khách, Đan Vãn Thiền, Thuỷ Quỷ Tiêu, Khổ Liên Tử,... Tác giả muốn để trống để cuộc đời họ tự do hơn thì phải. *** Editor:T hùy Phạm. (Tiểu Triệu: chương 1- chương 29) Giang Thanh Lưu phẫn nộ: - Này lão tặc kia, hôm nay ta sẽ giết ngươi để báo thù cho gia gia của ta. Bạc Dã Cảnh Hành không mấy để ý: - Ầy, ta đã nói. Là khôgn có giét gia gia của ngươi, nhưng thôi, coi như vậy đi, ta đền cho ngươi là được thôi. - Đền kiểu gì?!!! - À..thì...chi bằng lão phu chịu thiệt thòi chút, hạ mình trở thành gia gia của ngươi là xong. Ngươi thấy sao? - Ta thấy...con người làm sao có thể vô sỉ đến mức này được chứ....Trên giang hồ xảy ra hai chuyện lớn. Chuyện đầu tiên là, minh chủ võ lâm Giang Thanh Lưu tẩu hỏa nhập ma, mất hết toàn bộ võ công. Chuyện thứ hai là, tên ma đầu Bạc Dã Cảnh Hành bị Giang gia giam cầm suốt ba mươi năm đã bỏ trốn! Vài ngày sau, khi một cô gái yêu kiều xinh đẹp được đặt trong một chiếc hộp gấm gửi tới tay của Giang Thanh Lưu, thì cả người hắn đang không khỏe, người nằm trong hộp ấy thế mà lại là kẻ đả thương hắn sau đó trốn thoát – Bạc Dã Cảnh Hành! Để che giấu sự thật đáng xấu hổ rằng gã ma đầu mà trước giờ Giang gia luôn giam giữ hóa ra chỉ là một “cô gái liễu yếu đào tơ”, Giang Thanh Lưu đành phải tự nhận mình là kẻ háo sắc kim ốc tàng kiều, sắp xếp cho nàng ta ở lại trong trạch viên nhà mình lẳng lặng theo dõi mọi động tĩnh, ai ngờ nàng ta lại tự do chuyển đổi giữa “nữ thần” và “nữ thần kinh”, vừa yêu kiều mong manh tình thâm ý nồng quan tâm đến hắn, trong lòng lại vừa có dụng tâm kín đáo khác là mang thai con của hắn…… Sự thật dần dần nổi lên khỏi mặt nước, hung thủ ba mươi năm trước giết hại sư môn mà Bạc Dã Cảnh Hành một lòng truy đuổi, kỳ thực không thoát khỏi mối liên can đến Giang Thanh Lưu…… *** “Rốt cuộc ngươi là nam hay nữ?” Những tia sáng leo lét bên trong địa lao âm u tối tăm, bầu không khí tràn ngập mùi mốc meo, ẩm ướt. Giang Thanh Lưu men theo con đường nhỏ hẹp, dừng lại trước cửa một căn phòng giam chật chội. Người bị giam bên trong tóc dài rũ rượi, hai tay bị trói ngược đằng sau bằng sợi xích to nặng, khuôn mặt cáu bẩn không nhìn rõ diện mạo. Giam cầm suốt ba mươi năm, gã ma đầu từng khiến các hào khách giang hồ vừa nghe tên đã sợ mất mật dần dần hiện ra trước tầm mắt mọi người. Trong ba mươi năm ấy, Giang gia canh giữ hắn chưa từng có chút lơi lỏng. Cả ngày địa lao chìm trong bầu không khí im lặng chết chóc, nên dù chỉ là một tiếng động nhỏ cũng đủ kinh động đến hắn. Hắn ngẩng đầu lên, bên trong đống xiềng xích trên tay chân có lắp thêm đinh sắt, xuyên thủng qua cổ tay hắn. Giang Thanh Lưu bước vào phòng giam, bên trong mùi hôi thối ngập ngụa. “Vẫn không chịu nói à?” Giọng nói của hắn lạnh như băng, thủ vệ đứng bên cạnh cúi đầu cung kính thưa: “Bẩm trang chủ, mồm miệng lão tặc này thật sự rất cứng.” Giang Thanh Lưu gật gật đầu, đã ba mươi năm rồi, cho dù có là Giang gia cũng chẳng ôm ấp hi vọng gì nhiều. Giang Thanh Lưu đứng trước mặt hắn, thân hình thẳng tắp, anh tuấn phong độ: “Bạc Dã Cảnh Hành, theo lý mà nói Giang mỗ nên gọi ngươi một tiếng tiền bối. Hôm nay ta hỏi ngươi lần cuối, ngươi cất Ngũ Diệu Tâm Kinh ở đâu?”. Kẻ bị xiềng xích gắn chặt hừ lạnh một tiếng, Giang Thanh Lưu khẽ ra hiệu, tên thủ vệ đứng cạnh hiểu ý lùi ra. Hắn nhìn chằm chằm vào kẻ tóc tai rối tung, cuối cùng móc một chiếc bình ngọc, dốc ra hai viên thuốc tròn đỏ như máu. Xiềng xích lại vang lên một tràng tiếng động, hắn bóp lấy cằm kẻ bị trói, nhét hai viên thuốc vào miệng, sau đó ép hắn phải nuốt xuống. Cổ họng Bạc Dã Cảnh Hành khẽ chuyển động, hắn có thể giãy dụa nhưng không được. Ba mươi năm nay, mỗi ngày hắn đều sống dựa vào hai viên thuốc này. Sau khi thuốc trôi xuống bụng, cả người hắn đều thả lỏng, đôi mắt vốn dĩ trầm tĩnh cũng dần dần mất đi thần thái, tầm nhìn bắt đầu trở nên mê man. Giang Thanh Lưu chậm rãi tới gần hắn: “Ngũ Diệu Tâm Kinh ở đâu?”. Cánh môi hắn run rẩy, không tài nào tập trung chú ý được, cả người rơi vào trạng thái mơ màng. Giang Thanh Lưu lại dứt khoát lấy ra thêm một viên nữa, cạy miệng hắn ra nhét vào. Lần này hắn thậm chí còn không thể cắn chặt răng. Viên thuốc này được gọi là Trường sinh hoàn, cái tên nghe vô cùng mĩ miều, sau khi ăn vào sẽ khiến người ta lâng lâng như lạc vào cõi tiên. Nhưng tác dụng phụ cũng rất rõ ràng, mấy năm nay thần trí hắn trở nên mơ hồ. Tộc trưởng, và các vị trưởng lão từng trải của Giang gia sau khi thương nghị xong, đều cho rằng Trầm Bích sơn trang cũng không nhất thiết phải giữ lại một kẻ điên nguy hiểm như vậy. Ăn đến viên thuốc thứ ba, ánh mắt ma đầu từng quát nạ khắp chốn giang hồ trở nên mờ mịt. Giang Thanh Lưu ngồi xổm xuống trước mặt hắn, đột nhiên ánh mắt liền khựng lại, dừng ngay trước ngực hắn. Lúc này bộ y phục hắn mặc trên người đã rách nát tả tơi từ lâu, cả người trên dưới toàn là bùn đất. Nhưng ngực của hắn…… ánh mắt Giang Thanh Lưu ngưng lại. Cái gì…… Cái gì đây thế này? Mời các bạn đón đọc Nợ Hồng Nhan (Yên Chi Trái) của tác giả Nhất Độ Quân Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cô Bạn Gái Nhút Nhát Của Tôi - Priest
Diệp Tử Lộ là một cô gái 24 tuổi, không hoài bão, không một thành tựu trong tay, là một kẻ ăn bám bố mẹ điển hình. Cô có một công việc nhàm chán với những đồng nghiệp hoặc thích bắt bẻ hoặc giả tạo, đồng lương thì còm cõi. Một ngày của cô luôn trôi qua một cách tẻ nhạt với việc thức dậy, đi làm, mua đồ hộp bên ngoài ăn, lên mạng xem phim, đọc tiểu thuyết, lang thang các trang mạng xã hội và diễn đàn. Quan trọng hơn cả, Diệp Tử Lộ còn có một căn bệnh thâm căn cố đế - bệnh lề mề. Cô luôn để dành tất cả mọi công việc đến phút chót mới bắt đầu động tay vào làm. Sống cùng một thành phố nhưng Nhan Kha lại khác Diệp Tử Lộ một trời một vực. Nhan Kha là một anh chàng cao to, đẹp trai, giàu có. Từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học, Nhan Kha đã tự thành lập công ty quảng cáo và giờ đây công ty của anh đang gặt hái được những thành công rực rỡ. Tuy nhiên, Nhan Kha lại có cái miệng độc địa, sở thích của anh là mỉa mai người khác, không kiêng nể bất kỳ ai. Thế rồi tai họa đã đến với Nhan Kha. Một vụ tai nạn ô tô đã khiến Nhan Kha trở thành người thực vật, thân xác anh nằm trong bệnh viện còn linh hồn anh lại nhập vào… con gấu bông của Diệp Tử Lộ - một con gấu béo, lùn, xấu xí, rách nát. Từ sau khi Nhan Kha xuất hiện, hàng loạt biến cố đã xảy ra với Diệp Tử Lộ. Cô bị thất nghiệp, bố cô qua đời,… Đã đến lúc Diệp Tử Lộ trở thành trụ cột của gia đình, tự làm chủ cuộc đời cô. Từ hai người xa lạ, định mệnh đã khiến Nhan Kha trở thành người bạn đồng hành bất đắc dĩ của Diệp Tử Lộ trong cuộc chiến đánh bại căn bệnh lề mề của cô, giúp cô trưởng thành. Liệu Diệp Tử Lộ có chiến thắng được căn bệnh lề mề không? Liệu Nhan Kha có trở về thân xác của mình được không? Tất cả sẽ được hé lộ trong cuốn sách Cô bạn gái nhút nhát của tôi. *** Priest là một trong những tác giả hàng đầu trên mạng Văn học Tấn Giang. Văn phong điêu luyện, sắc sảo, phần lớn các tác phẩm đều có ngôn ngữ bề ngoài hài hước, châm chọc gây cười, thế nhưng ẩn sau nụ cười và câu chữ ấy lại mang giọt nước mắt, khiến ta phải suy ngẫm không thôi. Trong các tác phẩm luôn toát ra một điều rằng: "Nhân sinh vốn không hề đơn giản. Ta đã trải qua hơn mười năm, thế nhưng chớp mắt một cái, lại cứ ngỡ vừa tỉnh dậy sau một giấc mộng dài". Tác Phẩm: Thất Gia - Priest Sát Phá Lang - Priest Trấn Hồn - Priest Cô Bạn Gái Nhút Nhát Của Tôi ...   Mời các bạn đón đọc Cô Bạn Gái Nhút Nhát Của Tôi của tác giả Priest.
Chuông Gió Quyển 5 - Vĩ Ngư
Sách Nói Chuông Gió Một chiếc chuông gió chỉ vang lên khi chạm vào oán khí của người chết… Một con đường phiêu bạt vĩnh viễn không nhìn thấy điểm cuối…. *** Buổi chiều ngày thứ ba, cuối cùng cũng đến Đa Mã. Quý Đường Đường dần dần hồi phục, trong lời lẽ cử chỉ đã không khác gì một người bình thường, nhưng bức tranh chắp vá vẫn thiếu một mảnh ghép cuối cùng cũng là mảnh ghép quan trọng nhất, cô không nhớ Thịnh gia Tần gia, cũng không nhớ những chuyện bi thảm nhất đau khổ nhất đã trải qua trong một đời này. Có lẽ tiềm thức của con người trời sinh đã có cơ chế tự bảo vệ, nó sẽ tự động che đi những kí ức đau khổ đó, Nhạc Phong cũng không rõ là mình hy vọng cô nhớ lại hay là không hy vọng cô nhớ lại nữa, cứ nghe theo ý trời đi, ông trời sắp đặt như vậy, tự nhiên có lý của nó. ... *** Nếu bạn là fan của Vĩ Ngư, nếu còn nhớ ông chú Thần Côn với một núi sách ghi chép sự lạ trên đời, luôn miệng gọi Nhạc Phong trong "Chuông gió" là Tiểu Phong Phong thì ở Xương Rồng Đốt Rương, chúng ta sẽ có cơ hội biết được nguồn gốc của nhân vật này và cả Sơn Quỷ, Thủy Qủy, cùng hằng hà những sự lạ kì dị về Thần Thú Thượng cổ. Truyện được viết trong bối cảnh mới, nhân vật mới, nên những bạn không đọc Chuông gió, hay Bảy thanh hung giản hay Ba đường luân hồi cũng đều sẽ hiểu được các liên kết trong truyện. + Thứ tự đọc các bộ trong hệ liệt Thần Côn là: Chuông gió - Bảy thanh hung giản - Ba đường luân hồi - Xương rồng đốt rương. + Tuy nhiên bạn vẫn có thể đọc hiểu được nội dung của một bộ bất kỳ trong bốn bộ trên khi đọc riêng lẻ bởi nội dung chính của chúng không liên quan quá nhiều đến nhau.   Mời các bạn đón đọc Chuông Gió Quyển 5 của tác giả Vĩ Ngư.
Quỷ Sự Vô Tận - Mộc Hề Nương
Thể loại: Linh dị thần quái, huyền nghi trinh thám, hiện đại, 1vs1, sảng văn, chủ thụ, cường cường, HE. Văn án: MỘT Dương Nguyên Nhất làm việc tại một văn phòng thám tử, văn phòng thám tử này tên là ‘Monster’. Phát hiện sếp là ông chồng quá cố đã sớm ‘ốm chết’ của cậu. HAI Gần đây Monster có một thành viên mới, mỗi ngày ôm bài vị người chồng quá cố, thắp hương vái lạy. Di ảnh bài vị giống y hệt dung mạo ông sếp khủng bố. … Dương Nguyên Nhất là người đã có gia đình. Hơn nữa còn là một người có câu chuyện gia đình vô cùng lâm li bi đát. Thuở còn “thơ bé”, cậu xung hỉ với thiếu gia Ngụy Lan Đình nhà họ Ngụy, nhưng hai người chung sống chưa được bao lâu thì Ngụy Lan Đình qua đời, Dương Nguyên Nhất phút chốc trở thành góa phu, vì chồng thủ tiết. Đến tận khi học xong đại học, lăn lộn vào đời, trở thành một thành viên của văn phòng thám tử Monster, Dương Nguyên Nhất vẫn nghiêm túc thủ tiết thờ chồng.  Trong ba lô của Dương Nguyên Nhất luôn có bài vị, trên bài có ba chữ “Ngụy Lan Đình”. Trùng hợp, đại boss bí ẩn ở văn phòng thám tử Monster cũng họ Ngụy, hơn nữa ánh mắt khi nhìn Dương Nguyên Nhất, ừm, có chút quái quái. Dương Nguyên Nhất không nghĩ nhiều, nhưng đồng nghiệp của cậu sau khi nhìn thấy di ảnh trên bài vị, ánh mắt nhìn cậu cũng có chút quái quái. Bởi vì chồng cũ của Dương Nguyên Nhất, không chỉ trùng họ với đại boss, mà cũng trùng luôn cả khuôn mặt với đại boss luôn.   … Ngụy Lan Đình (lúc này là Ngụy Diên Khanh), khi thấy Dương Nguyên Nhất nghiêm túc bái phỏng bài vị của chính mình, lần đầu tiên có cảm giác mình bị chính mình đội cho một cái nón xanh. Vì sao lại nói, bị đội nón xanh bởi chính bản thân mình? Vì Dương Nguyên Nhất không cho hắn sờ, không cho hắn chạm. Mối quan hệ giữa sếp Ngụy của văn phòng thám tử Monster và Dương Nguyên Nhất chỉ thuần túy là mối quan hệ cấp trên - cấp dưới bình thường.  Trong khi đó, cái bài vị có khắc chữ “Ngụy Lan Đình” kia, lại ngày đêm được cận kề Dương Nguyên Nhất, thử hỏi sếp Ngụy sao mà không tức? Sếp Ngụy cảm thấy, bản thân mình còn không bằng được một cái bài vị. Vì thế, khi nói tới chuyện hôn nhân với Dương Nguyên Nhất, cậu hỏi, vợ sếp đang làm gì? Sếp Ngụy trầm mặc một lúc, đáp rằng, “Đang thủ tiết.” Dương Nguyên Nhất: “Sếp đúng là biết nói đùa.” Sếp Ngụy lại giận dỗi: “Tôi không nói đùa. Em ấy cáu kỉnh với tôi, thích giấu bài vị, coi bài vị là tôi, cúng bái mỗi ngày, rất nghiêm túc thủ tiết.” Sau khi Ngụy Lan Đình mất, Dương Nguyên Nhất vẫn luôn nhớ tới hắn. Cậu thậm chí còn tin tưởng, Ngụy Lan Đình thương mình như vậy, chắc chắn sẽ không lỡ bỏ cậu đi đầu thai trước. Hắn vẫn đang đợi cậu dưới địa phủ. Thế nhưng, ngàn vạn lần Dương Nguyên Nhất không thể ngờ được, người chồng đã “sớm chết” của mình, thực ra vẫn đang “vất vưởng” ở nhân gian đợi mình, hơn nữa lại trở thành sếp của mình, hơn nữa còn lén lút giấu giấu giếm giếm, không cho mình biết sự thật. Hậu quả của việc sếp Ngụy giấu giếm thân phận với Dương Nguyên Nhất chính là: phải đi chẻ bài vị, chẻ một trăm cái bài vị, sau đó bị cấm giường, cấm luôn cả tính phúc sinh hoạt. __ Sau khi đọc xong “Xông vào ngõ âm dương”, mình cũng tìm đọc thêm các tác phẩm khác của Mộc Hề Nương và cũng như “Xông vào ngõ âm dương”, mình cực thích “Qủy sự vô tận”. Thuộc tính công thụ trong hai bộ này khá giống nhau: trung khuyển công x thông minh thụ. Cũng là kiểu “lừa yêu lừa cưới”, che giấu thân phận, đầu giường cãi nhau cuối giường làm lành. Đọc khá hay và thoải mái.  Đây là một bộ đam mỹ linh dị thần quái, thế nhưng bên ngoài yếu tố kinh dị ra, cũng không thiếu những yếu tố hài hước gây cười. Chuyện tình “trắc trở” của Ngụy Diên Khanh và Dương Nguyên Nhất là ví dụ điển hình. Ngụy Diên Khanh ban đầu vì không muốn để Dương Nguyên Nhất nhận ra mình (ảnh cũng có nỗi khổ riêng, đọc truyện để biết thêm thông tin chi tiết ha), mà không ngại đeo khẩu trang để che đi nhan sắc trời sinh.  Hơn nữa, đó không phải là loại khẩu trang bình thường, mà còn là khẩu trang heo hồng peppa.  Hơn nữa, sếp Ngụy còn rất mong mỏi, Dương Nguyên Nhất có thể đeo khẩu trang đôi có in hình heo hồng Peppa với mình.  Chưa hết, sếp Ngụy còn ghen tuông một cách cầm thú đến mức, khi Dương Nguyên Nhất ra ngoài làm nhiệm vụ, âm thầm lôi bài vị của chính mình trong ba lô của Dương Nguyên Nhất ra. Lôi ra xong cũng không giữ lại, mà lôi ra xong liền quẳng đi cho khuất mắt.  Sau “Xông vào ngõ âm dương” và “Qủy sự vô tận”, chắc chắn Mộc Hề Nương sẽ là một trong những tác giả yêu thích nhất của mình. Truyện của Mộc Hề Nương vừa có thể giải trí, vừa có thể giúp trau dồi kiến thức; thêm vào đó, yếu tố kinh dị và hài hước đan xen một cách vừa phải và vừa đủ; tuy truyện hơi dài nhưng vẫn rất lôi cuốn mà không hề thấy nhàm chán. Nếu như hệ thống các vụ án trong “Xông vào ngõ âm dương” mang đậm màu sắc Đạo giáo, thì “Qủy sự vô tận” lại có một hệ thống các sự kiện rất mới mẻ và đáng chú ý. Đó chính là “dị văn đô thị”. Dị văn đô thị là gì? Là những câu chuyện được lưu truyền trong dân gian: Hoa thược dược đen, Người giải đáp, Búp bê Nga… những câu chuyện này phần lớn nảy sinh từ những vụ án mạng, được đồn thổi trong diện rộng, từ ngày này qua tháng khác, được nhiều người tin tưởng, cuối cùng trở thành dị văn đô thị có hình dạng và bản thể. Nhiệm vụ của văn phòng thám tử Monster, cũng chính là thu phục những dị văn khát máu luôn muốn giết chết con người này. Bản thân Ngụy Diên Khanh cũng là một đại dị văn. Không chỉ con người, mà các dị văn khác cũng vô cùng khiếp sợ hắn ta. Vì Ngụy Diên Khanh chính là dị văn khủng bố. Ai nhìn thấy hắn đều sẽ gặp ác mộng. Dương Nguyên Nhất ngày nhỏ cũng vì Ngụy Diên Khanh chơi xấu mà mới gặp ác mộng. Lớn lên nhìn Ngụy Diên Khanh cũng có thể gặp ác mộng. Một trong những ác mộng của Dương Nguyên Nhất chính là - nhìn thấy heo hồng Peppa - con heo trên khẩu trang của sếp Ngụy, trong giấc mơ của mình. Mình rất thích Dương Nguyên Nhất, cũng thích Ngụy Diên Khanh. Ảnh chăm sóc và cưng chiều Dương Nguyên Nhất một cách rất ôn nhu và dịu dàng (dù ảnh nhiều lúc hơi bệnh xà tinh một tẹo). Dương Nguyên Nhất cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, hơn nữa còn kiên cường tự lập, không dựa dẫm vào ai. Hai người họ đúng là trời sinh một đôi luôn đó. Dương Nguyên Nhất từng cắn răng đổ hết tiền mua đất xây mộ cho ông chồng “đã chết” của mình, Ngụy Diên Khanh lại chém đinh chặt sắc tuyên thệ, sau này hai người phải chôn chung một mộ. “Chôn chung một mộ” - tự dưng đọc đến mấy chữ này, mình cảm thấy đây là một trong những lời hứa hẹn lãng mạn và tốt đẹp nhất từng nghe được. Còn hơn cả “Cùng nhau chậm rãi già đi”.  … Dương Nguyên Nhất: “Anh nói đúng, nên làm chút chính sự. Chúng ta thương lượng chuyện mua mộ đôi xa hoa đi.” Ngụy Diên Khanh bất đắc dĩ: “Hợp đồng đã được ký, còn thương lượng cái gì?” Dương Nguyên Nhất ngửa đầu, cắn cằm Ngụy Diên Khanh: “Thương lượng xem ngài Ngụy có muốn chôn chung một mộ với em không.” … Tóm lại, “Qủy sự vô tận” là một bộ truyện rất hay. Bạn nào đã nhảy hố “Xông vào ngõ âm dương rồi”, thì hãy cân nhắc nhảy luôn cái hố này xem sao nha.   ___________ '' '': Trích từ truyện Review by #Ám Dung Hoa Mời các bạn đón đọc Quỷ Sự Vô Tận của tác giả Mộc Hề Nương.
Trượng Phu Không Ngồi Yên Trong Phòng - Hạ Y
Lòng của nàng thật sự muốn vỡ nát! Mới gả vào Đường gia được vài ngày ngắn ngủi, phu quân mà nàng khuynh tâm yêu say đắm lại đã nói muốn nạp tiểu thiếp. Đối tượng không phải là ai khác, chính là muội muội sinh đôi của nàng! Đây đối với nàng mà nói không phải là sét đánh ngang tai, mà là ngũ lôi oanh đỉnh a! Tưởng rằng phu quân của nàng là chính nhân quân tử, chỉ có một mình nàng trong lòng; Không nghĩ tới hắn căn bản cũng giống như những nam tử bình thường trong thiên hạ đầy sắc tâm, thê thiếp càng nhiều càng tốt, Ghê tởm hơn chính là, hắn lại chọn trúng muội muội cùng nàng như cùng một cái khuôn mẫu in ra, Muốn hưởng phúc nhiều vợ à! Cơn tức này nàng có thể nào nuốt được? Nàng Chung Uyển Ước cũng không phải để là mặc người chà đạp , Mặc dù bề ngoài của nàng rất ôn nhu, nói chuyện nũng nịu, Nhưng cá tính của nàng đúng là so với bò còn muốn bướng bỉnh hơn, quyết tâm của nàng so với trời còn cao hơn! Nếu đã không chiếm được toàn bộ hắn, thì nàng cả một nửa kia cũng không cần! Toàn bộ ném cho chó ăn đi! Nàng quyết định – bỏ cái tên phu quân xấu này! Đùa giỡn tình cảm cũng chỉ như thay quần áo thôi. *** Thể loại: Cổ đại, cưới nhầm, gương vỡ lại lành, sủng ngược đan xen, nam chính vô sỉ, gây ức chế, nữ ngoài nhu trong cường, HE Độ dài: 9 chương  Tình trạng: Hoàn edit Thành hôn chưa tới nửa năm, trượng phu đã vội thay lòng, muốn thú thêm thiếp khác, ghê tởm hơn nữa, người đó lại chính là tiểu muội sinh đôi của nàng. Đối với Chung Uyển Ước, tin tức này không khác gì một mũi dao, đâm đến lòng nàng chảy máu đầm đìa, khó có thể chấp nhận.  Trượng phu nàng hết mực yêu thương, chính miệng nói với nàng rằng hắn thú “nhầm” người, vị trí Đường thiếu phu nhân này hẳn phải thuộc về muội muội nàng mới đúng. Hắn còn nói, nể phần ân ái những ngày qua, ghế chủ mẫu hắn sẽ cho nàng giữ lại, chẳng qua từ nay về sau, Đường phủ này, nữ chủ nhân có tới tận hai người. Đường Cẩn Tư cho rằng bản thân mình như vậy đã đủ rộng lượng, lại không thể ngờ rằng, tiểu thê tử ngoan ngoãn, vô vị của hắn lại có thể mang đến “kinh hỷ” lớn đến thế. Cầm hưu thư trong tay, Đường Cẩn Tư mới chợt phát hiện, thê tử của hắn còn có một mặt cứng rắn như vậy, thú vị hơn là, sự bướng bỉnh này của nàng khiến hắn vô cùng “thưởng thức”, càng không muốn buông nàng ra. Hắn có lòng, nhưng Chung Uyển Ước nào nguyện ý. “Chàng nếu không tâm ta liền từ, núi xanh chỉ nhận màn mây trắng”, mà rõ ràng “đám mây trắng” này sẽ không phải kẻ hai lòng Đường Cẩn Tư kia. Một kẻ không chịu buông tay, một người nhất định không lùi bước, cuộc hôn nhân “sai lầm” này quả không hề dễ dàng để tới được điểm cuối.  Trong ván cờ tình yêu ấy, Chung Uyển Ước rõ ràng ở thế yếu, nhưng chính sự quật cường cùng con tim chân thành, sâu đậm của nàng đã khiến Đường Cẩn Tư phải thua tan tác. Đi qua những tháng ngày cô đơn, lạnh lẽo mới thấy nhớ da diết những năm tháng ân ái khi xưa, nếu có thể quay lại, hắn hy vọng kể từ ngày thành thân ấy một lần nữa bắt đầu, chuyên tâm, một lòng bảo vệ nàng. Hắn có lòng, còn nàng liệu có nguyện ý? *** Thực sự đây không phải một bộ truyện có quá nhiều nút thắt, đọc một vài chương là có thể đoán ngay được cái kết HE, cả nhà cùng hạnh phúc. Nhưng quá trình lăn lộn trong cái hố này, đối với tớ là một loại trải nghiệm bất ngờ, thú vị, giống như trong chuyến du lịch từ sao Hỏa tới Trái đất, bạn được khuyến mại đi thăm quan thêm sao Mộc vậy.  Nam chính là một kẻ đạo mạo, bên ngoài nho nhã, lịch sự, đối xử ân cần, với thê tử càng thêm quan tâm chăm sóc, nhưng đằng sau cái vẻ mặt tươi cười dịu dàng ấy, là một kẻ âm hiểm, xảo trá, lại có mấy phần tà ác. Lần đầu gặp gỡ Chung gia tỷ muội, hắn bị tiểu cô nương vui vẻ hoạt bát làm cho rung động. Thế rồi, khi chưa tìm hiểu rõ người hắn thích là ai, Đường Cẩn Tư đã vội vã đến cửa Chung gia cầu hôn, kết quả là thú nhầm người.  Mặc dù người khiến Đường Cẩn Tư rung động là Uyển Diễn, nhưng tháng ngày chung sống với Uyển Ước lại khiến trái tim hắn dao động. Hắn tham lam, không hiểu rõ lòng mình, lại còn muốn trái ôm, phải ấp. Thê tử cứng đầu không chấp nhận chuyện chung chồng, còn muốn hưu hắn, bỏ nhà đi mới khiến Đường Cẩn Tư nhận rõ, người có thể khiến hắn đau lòng, khiến hắn bận tâm, khiến hắn muốn dang tay bảo vệ, lau khô những giọt nước mắt trên mặt nàng, chỉ có thể là một người, mà người đó, vừa hay là Chung Uyển Ước - thê tử mà hắn thú nhầm kia. Chung Uyển Ước, nữ chính của truyện, là một cô gái mềm mại, ngoan ngoãn đến mức khiến người ta cảm thấy vô vị. Nàng thương một người, mang hết cả trái tim để quan tâm người đó, dường như thế giới của nàng chỉ xoay quanh trượng phu Đường Cẩn Tư mà thôi. Những tưởng với tính cách của nàng, sẽ cam chịu chấp nhận số phận “chung chồng”, nhưng không, Chung Uyển Ước thà rằng mang theo trái tim thương tổn rời đi, bỏ lại tất cả yêu thương, mặn nồng mà nàng luôn trân trọng, gìn giữ, cũng quyết không chịu chấp nhận việc trượng phu tái giá.  Nhìn bề ngoài, nàng giống như một cốc nước lọc, nhạt nhẽo, vô vị nhưng chỉ khi thưởng thức rồi mới biết ấm lạnh thực sự ra sao. Chung Uyển Ước mặc dù là một bánh bèo, nhưng chưa bao giờ là một bánh bèo vô dụng. Nàng ôn nhu, thiện lương, nhưng sẽ không khom lưng, cúi đầu, càng không nhượng bộ những kẻ không trân trọng tình cảm của nàng. Ngoài hai nhân vật chính, tớ còn khá ấn tượng với mẫu thân của nam chính. Mặc dù xuất hiện không nhiều, nhưng cách Đường phu nhân thông cảm và thấu hiểu cho con dâu thực sự khiến tớ đau lòng. Bởi chỉ khi trải qua rồi, mới biết được nhìn trượng phu vui bên người mới có bao nhiêu đau khổ.  Phụ mẫu nữ chính khiến tớ khá bực mình, bởi sự yếu đuối không bảo vệ được con gái cùng với sự thiên vị rõ ràng trong cách đối xử với hai tỷ muội. Tớ còn có sự bài xích không hề nhẹ với muội muôi sinh đôi của nữ chính. Ai cũng nói, cùng trứng thì liền tâm mà cô em này thì có vẻ hơi quá đà, đến trượng phu của tỷ tỷ mà cũng muốn dùng chung. Mặc dù đoạn cuối có giác ngộ, cũng biết xin lỗi nữ chính, nhưng vẫn không thể xóa được cái sự “ghét từ cái nhìn đầu tiên” của tớ.  Mặc dù truyện tương đối ngắn, nhưng thực sự có thể đưa bạn qua những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ đau lòng, thương xót đến mãn nguyện cho cái kết đẹp của một cuộc hôn nhân “sai lầm”. Bỏ qua việc nam chính là một kẻ gây ức chế, khiến người đọc vừa yêu vừa hận, thì nữ chính là yếu tố quan trọng, đảm bảo có thể kéo bạn đi đến cuối truyện.  Nếu bạn đang rảnh chết đi được, thì tớ xin nhiệt liệt, chân thành tặng bạn một vé thăm quan free “Trượng phu không ngồi yên trong phòng”, hy vọng bạn có những phút giây bị ngược cúc vui vẻ.  _________ " ": Trích từ truyện Review by #Gian_Thần Bìa: #Tịch Phi   Mời các bạn đón đọc Trượng Phu Không Ngồi Yên Trong Phòng của tác giả Hạ Y.