Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trọng Sinh Chi Trứ Ma

Văn án Kiếp trước vì ngươi mà nhập ma. Đời này lại vì ngươi mà mê muội. Trọng Đạo Nam từng là tu chân giả ưu tú nhất, thế mà lại nhập ma vì một “tảng đá”, đồ sát thiên hạ, ngược dòng nhân quả. Trọng Đạo Nam sống lại, tìm kiếm tảng đá ngốc trước lúc nó xuất hiện, nâng niu nó trong lòng bàn tay, sau đó… bắt đầu nuôi nấng… Biết sao bây giờ, kiếp này tìm được Tiểu Thạch Đầu quá sớm, nó vẫn chưa biến hình người nên chỉ có thể từ từ nuôi thôi. Đây là câu chuyện yêu đương giữa một nam thần và tảng đá ngốc nhà y. —o0o— Tiểu Thạch Đầu là một tảng đá thành tinh, nó rất tự ti vì vẻ ngoài xấu xí. Đá hoa cương thì đủ loại hoa văn, góc cạnh rõ ràng, nước mắt còn có thể mài thành trang sức. Hoa yêu thì kiều diễm mềm mại hơn nó, chim chóc càng thêm nhẹ nhàng, tự do hơn nó. Ngoại trừ cứng rắn thì nó không có bất kỳ ưu điểm nào khác. Nhưng mà, nó có một “bạn đời tương lai” đẹp nhất, dịu dàng nhất trên đời. Bạn đời sẽ an ủi nó, làm bằng hữu, còn dạy dỗ nó. Y sẽ nhặt từng viên đá nhỏ rơi đầy đất do nó khóc ra. Y sẽ nhẹ nhàng vuốt ve nó. Y nói cho nó biết, chờ sau này hóa được hình người, nó sẽ là tạo vật xinh đẹp nhất thế gian. Nhưng Tiểu Thạch Đầu không tin, bởi vì trong lòng nó, người xinh đẹp nhất chính là bạn đời tương lai của nó. Bạn đời còn kể cho nó một chuyện xưa. Trong câu chuyện đó cũng có một tảng đá thành tinh, tảng đá kia yêu một người lẽ ra không nên gặp gỡ… Tiểu Thạch Đầu, “…Tảng đá thành tinh kia chết thảm quá, vậy ái nhân của nó cũng chết luôn hả?” Trọng Đạo Nam cười dịu dàng, “Không, cuối cùng bọn họ vẫn ở bên nhau, không ai có thể chia cắt.” …Không ai có thể chia cắt chúng ta. *** “Trọng sinh chi trứ ma” lấy bối cạnh tu chân và có tình tiết kiếm hiệp, tuy nhiên chi tiết được thể hiện không nhiều. Vậy nên nếu như các anh chị em muốn đọc một truyện kiếm hiệp thuần chất thì không nên đọc “Trọng sinh chi trứ ma”. Dù như vậy, truyện này theo Blog đánh giá vẫn là một truyện rất hay, có kết cấu truyện lạ, hình tượng nhân vật cũng rất dễ thương. Trước nói về Trọng Đạo Nam. Người này kiếp trước là cường giả tu chân giới. Khi hắn gặp Thạch Đầu là lúc Thạch Đầu đã hóa thành người. Bản tính Trọng Đạo Nam lạnh lùng, nhưng lại không ngăn được lòng quan tâm đối với kẻ ngốc nghếch kia. Sau cùng rơi xuống kết cục người người đuổi giết, bọn họ vẫn nắm chặt tay nhau đồng cam cộng khổ. Tình cảm này kể cả khi Thạch Đầu chết cũng không buông xuống. Trọng Đạo Nam nhập ma, hắn chém giết khắp Tu chân giới – những kẻ đã gây nên cái chết của Thạch Đầu, rồi tại thời khắc tu thành chính quả, phút giây đó hắn đã do dự, chỉ vì không thể bỏ được hình bóng trong lòng. Tình cảm của Trọng Đạo Nam khiến Blog rất cảm động, dẫn đến chuyện được trọng sinh cũng xem như là bù đắp cho đôi tình nhân số khổ này. Lại nói về Thạch Đầu, Thạch Đầu vốn là một hòn đá thành tinh. Hắn đứng trên núi đã rất nhiều năm mà chẳng được tiếp xúc với ai nên quả thật rất ngốc nghếch. Khi Trọng Đạo Nam gặp lại hắn ở kiếp này, chính là lúc hắn bị người ta chở về đẽo gọt. Thạch Đầu vì sợ mà không cẩn thận dọa người ta chạy hết. Cũng may lúc đó có Trọng Đạo Nam, đưa Thạch Đầu về nếu không chẳng biết hắn phải chịu bao nhiêu khổ ải nữa. Giữa Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam là một đoạn tình cảm giữa ỷ lại và cam nguyên bị ỷ lại. Kiếp trước tuy Trọng Đạo Nam lạnh lùng, nhưng về tình cảm, hắn có hơi thiên hướng về phía Thạch Đầu. Điều đó không phải hắn không mạnh mẽ, mà ngược lại là đằng khác. Cả đời Trọng Đạo Nam tranh đấu đã nhiều, đến khi tìm được một ngọn lửa ấm áp hắn sẽ không ngừng hướng đến. Kiếp này, hắn vẫn muốn dựa vào Thạch Đầu, nhưng lại cố gắng khiến Thạch Đầu càng dựa dẫm vào hắn nhiều hơn, khiến bảo bối kia không cần lo nghĩ chuyện gì, đó là ước mong lớn nhất của hắn. Bật  mí thêm là trong truyện còn có một tâm ma theo Trọng Đạo Nam trọng sinh nhiều, ban đầu “hắn” tưởng như là người độc ác, nhưng lại có lúc làm người ta dở khóc dở cười. Hóa ra, hắn còn là một tâm ma “xử nam”, có lần âm mưu “ăn” Thạch Đầu không thành mà gây ra chuyện xấu hổ. Lúc đó nhìn “hắn” đen mặt, không hiểu sao Blog cảm thấy buồn cười vô cùng, tin là cũng sẽ khiến mọi người thấy hứng thú khi khai thác hình tượng này. Tóm lại, chuyện giữa Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam trong kiếp trước đã dẫn phát rất nhiều bi kịch. Còn kiếp này, bọn họ thời gian để từ từ tháo gỡ tất cả, không mắc vào những sai lầm quá khứ, còn từ đó mà khám phá ra rất nhiều bí mật không thể biết được trong quá khứ. Truyện có nội dung thú vị, tác giả hành văn lại trôi chảy, nội dung rất logic và cảm động, có thể là càng thích hợp với các chị em hơn, vậy nên nếu chị em có hứng thú với thể loại này thì có thể tìm đọc nhé.   Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Chi Trứ Ma của tác giả Thân Đồ Thử Phi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mr. Đà Điểu Của Tôi - Hàm Yên
“Mr Đà Điểu của tôi” là một câu chuyện cảm động và nhiều cảm xúc. Đối với tôi, đây là một chuyện tình đẹp, nó đẹp bởi khoảng thời gian học trò ngây thơ, trong sáng, là cái đẹp thực tế và tàn nhẫn của xã hội khắc nghiệt, là nét đẹp trọn vẹn khi câu chuyện được khép lại bởi một cái kết viên mãn.  Tôi cảm phục trước sự lạc quan và niềm tin hướng tới tương lai của Cố Minh Tịch, tôi khâm phục sự dũng cảm, kiên trì của Bàng Sảnh và xin dành niềm trân trọng cho những tình bạn chân thành và tuyệt đẹp trong câu chuyện này. Tác giả đã rất thành công trong việc miêu tả chuyển biến tâm lý của từng nhân vật, giọng văn nhẹ nhàng, trầm lắng, kết hợp với lối dẫn truyện đầy cảm xúc, “Mr Đà Điểu của tôi” gây dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc bởi một câu chuyện đầy ý nghĩa và viên mãn. Hãy đọc nếu bạn muốn tìm chút chậm lại trong cuộc sống hằng ngày nhé! PS: Đọc xong câu chuyện này, chỉ muốn nhắn nhủ với mọi người một điều, hãy mở lòng khi gặp phải những người không được lành lặn, đừng nhìn họ bằng ánh mắt kỳ thị, đừng đối xử khắc nghiệt với những người không được may mắn, cũng đừng nhìn họ bằng những ánh mắt thương hại, tiếc nuối bởi đôi khi điều đó sẽ làm họ bị tổn thương.  Hãy đối xử với họ một cách bình thản nhất, nếu họ cần sự giúp đỡ và bạn có thể, xin hãy đưa tay. Còn nếu không giúp được, chỉ cần bạn không có ác ý với họ, vậy là đủ… “Sống trong đời sống. Cần có một tấm lòng  Để làm gì em biết không?  Để gió cuốn đi  Để gió cuốn đi…” (*) *** Bàng Sảnh khóc rất lâu mới nín nhưng vẫn bĩu môi không thèm để ý đến Cố Minh Tịch. Cố Minh Tịch vẫn sán lại bên cạnh nói chuyện với cô nhưng cô chẳng buồn đáp lời. Bàng Sảnh đành phải lôi hết hành lý đã thu dọn ra xếp lại vào vị trí cũ rồi bỏ thùng giấy vào phòng chứa đồ. Cố Minh Tịch đâu thể để cô phải dọn dẹp, thấy cô khom lưng lấy quần áo trong va ly ra, anh vội vàng khuyên nhủ nhưng Bàng Sảnh không nghe, thế là Cố Minh Tịch không khỏi nghiêm giọng. "Bàng Bàng, em quên lời dặn của bác sĩ rồi hả? Chị ấy nói em phải tĩnh dưỡng, nằm nghỉ ngoi nhiều hơn, em có biết ngồi xổm rồi đứng dậy là rất nguy hiểm không? Chẳng may xảy ra chuyện bất trắc gì sẽ tổn hại đến sức khỏe của em đầu tiên. Sảy thai gây ảnh hưởng rất đáng sợ đến sức khỏe phụ nữ, hồi xưa mẹ anh sảy thai chảy biết bao nhiêu máu rồi cuối cùng còn bị bệnh phụ khoa nên không có con được nữa. Những việc này em đều được chứng kiến, bây giờ còn dỗi hờn với anh là thế nào?" Thấy Bàng Sảnh mếu máo chuẩn bị khóc, Cố Minh Tịch lại vội vàng dỗ dành: "Ngoan nào, anh biết không phải em không muốn có con mà chỉ là để lỡ mất tuần trăng mật nên không vui thôi. Nhưng vợ ơi, sau này chúng ta vẫn còn cơ hội đi chơi xa, còn có thể dẫn con mình đi cùng, đảo Fuji, Hy Lạp, Maldives, Ai Cập, Brasil,… Anh sẽ cùng em đi hết những nơi em muốn." ... Mời các bạn đón đọc Mr. Đà Điểu Của Tôi của tác giả Hàm Yên.
Nuôi Đồ Nhi Đến Tự Ngược - Đạm Anh
Việc tệ nhất mà A Chiêu đã làm trong cuộc đời mình chính là thầm thương trộm nhớ vị sư phụ nuôi mình lớn. Việc tốt nhất đã từng làm lại chính là vứt bỏ đi thứ tình cảm sai trái này. Nhưng.... Sư Phụ, A Chiêu làm chuyện xấu không cho, chuyện tốt cũng không cho, vậy thì sao có thể để người định đoạt hết mọi chuyện được. Vệ Cẩn xuống núi vì độ kiếp, không ngờ kết cục lại là chính mình bị độ kiếp.  Đọc tên truyện là biết ngược nam rồi đó ????Truyện dễ thương lắm luôn, cặp thầy trò đáng yêu hết mức, đọc mà cứ cười suốt thôi. Nữ chính thông minh cá tính, nam chính ôn nhu nho nhã, đúng gu của mình.  Môn phái Thiên Sơn có quy định cứ 5 năm lại có đệ tử xuất sắc xuống núi lịch lãm.  Ngày đầu tiên Vệ Cẩn tình cờ gặp cô bé ăn xin 6 tuổi và thu nhận cô làm đệ tử, đặt tên là A Chiêu. Vì có kinh nghiệm nuôi mèo mèo chết, nuôi chim chim ngủm nên Vệ Cẩn rất sợ sẽ nuôi chết đồ nhi của mình nên mới tìm vị quan nào đó đang nuôi bé gái để hỏi thăm cách chăm nuôi như nào.  Xui cho Vệ Cẩn, hỏi trúng ngay người đang nuôi bé gái để làm vợ. Vậy là sư phụ ngơ ngáo về nhà thực hiện cùng ăn cùng ngủ với đồ nhi suốt 8 năm trời ????.  A Chiêu thông minh nhưng cũng rất cố chấp bướng bỉnh, mỗi lần bị cô bé chọc giận là Vệ Cẩn lẩm bẩm: “A Chiêu không phải mèo, không phải chim. A Chiêu là bé gái, phải được nuông chiều”.  Thời gian dần qua, hai thầy trò yêu nhau nhưng không dám vượt qua lễ giáo thế là tự ngược nhau quắn quéo cả lên. Đỉnh điểm là cô bé say rượu suýt nữa thành công mần thịt Vệ Cẩn, lo sợ sư phụ sẽ không tha thứ cho mình nên cô trốn nhà đi bụi. *** Gần đây Vệ Cẩn vô cùng buồn phiền, kể từ khi A Chiêu sinh một đôi long phượng, trong mắt A Chiêu không hề có vị trí của hắn, hai đứa nhỏ bốn tuổi Vệ Diên và Vệ Miên cả ngày lẫn đêm đều dính lấy A Chiêu. Kể cả lúc Vệ Cẩn cho rằng có thể thoải mái rồi, hai đứa nhỏ lại bám lấy Vệ Cẩn mỗi ngày đòi Vệ Cẩn nấu cho ăn. Ngày nào Vệ Cẩn cũng bận rộn trong phòng bếp, đối mặt với ba đôi mắt long lanh, hắn không hề có năng lực chống đỡ, không, phải nói rằng Vệ Cẩn còn chưa phản kháng đã cam tâm tình nguyện đầu hàng. Vào một buổi sáng sớm, Vệ Diên và Vệ Miên nằm bò trước cửa phòng, hai đứa bé vểnh tai lên, không biết đang cố nghe cái gì. Lát sau, Vệ Miên quẹt miệng: “Huynh gạt muội, Miên Miên có ngửi thấy mùi côn bằng đâu!” Vệ Diên nghiêm túc nói: “Nhất định là cha với nương giấu ở đâu rồi! Hôm qua ta vừa nghe thấy cha hỏi nương tối có muốn ăn côn bằng không thì nương nói tối mệt, để sáng mai dậy sớm ăn.” ... Mời các bạn đón đọc Nuôi Đồ Nhi Đến Tự Ngược của tác giả Đạm Anh.
Cứu Vớt Anh Trai Nam Chính - Tiểu Thất Thích Ăn Đường
“Cứu vớt anh trai nam chính” không chỉ là quá trình Cố Nhược Ngu chinh phục Tưởng Trọng Lâm, mà còn là tháng ngày Tưởng đại thúc dỗ dành vợ. Thực sự thì ở kiếp trước, Tưởng đại thúc cũng không được tác giả miêu tả rõ ràng là gặp bi kịch gì, còn Cố tiểu thư thì chưa kịp hắc hóa đã nghẻo mất. Thế nên, nói là “cứu vớt” thì thực ra cũng không đúng lắm. Hơn nữa, mối quan hệ này là hai chiều, cả hai nhân vật chính đều phải tự mình bỏ vốn để xây đắp nên cuộc hôn nhân hạnh phúc của mình.  Nội dung mặc dù không mới, nhưng cách tác giả giả định tình huống khiến hai người ly hôn để lý giải việc hôn nhân không có cơ sở tình cảm làm chỗ dựa thì dễ lung lay khá tốt. Mạch truyện nhanh, tình tiết sắp xếp gọn gàng, đọc sảng khoái, nhất là mấy phân đoạn “quyến rũ” Tưởng đại thúc của Cố tiểu thư vô cùng hài hước. Truyện sủng là chính, rắc đường là chủ yếu, hiểu lầm với tiểu tam gì đó chỉ là mây bay, nên mấy bạn yếu tim cứ yên tâm nhảy hố, còn các “cẩu độc thân” thích tự ngược thì mại vô để tiếp tục ăn cẩu lương ngập mặt nhé. Nắng đã có nón, mưa đã có dù, còn rải đường rắc thính cứ để Cố tiểu thư lo. Nếu bạn muốn biết làm sao để khiến “cây cổ thụ” Tưởng đại thúc nở hoa thì mời nhảy hố nhé. *** Phía sau mỗi một anh nam chính là con riêng của nhà giàu, thông thường đều có một người anh do chính phòng sinh ra. Trước khi gặp được nữ chính thì anh ta sẽ có một vị hôn thê chẳng hiểu ra sao. Ai nha, nếu nam chính khăng khăng một mực muốn cùng cô bé lọ lem ở bên nhau, không bằng để đại ca tới tiếp nhận vị hôn thê của đệ đệ là được. Kỳ thật đây là một câu chuyện xưa về một vị hôn thê sớm có mưu mẹo, dạy dỗ anh trai EQ thấp. ... Đây là truyện về nữ chính trùng sinh, kiếp trước cô chính là nữ phụ trong câu chuyện Cinderella, trở thành vị hôn thê bị vứt bỏ của hoàng tử, lại phát hiện anh trai của hoàng tử cũng không tồi. Kiếp này cô mới không cần đồ khốn kia nữa, chuyển sang truy anh trai hoàng tử.   Mời các bạn đón đọc Cứu Vớt Anh Trai Nam Chính của tác giả Tiểu Thất Thích Ăn Đường.
Hào Môn Thừa Hoan: Mộ Thiếu, Xin Anh Hãy Tự Trọng! - Mộc Tiểu Ô
18 tuổi, cô mặc đồng phục màu xanh lam của học sinh, hớt ha hớt hải chạy vọt vào một ngôi biệt thự xa hoa, xé rách cổ áo tinh xảo của anh: "Tại sao lại nói tôi gian lận? Tôi hoàn toàn vô tội! Kì thi tốt nghiệp trung học của tôi đã bị anh phá hủy! Vết nhơ này sẽ theo tôi, ám ảnh tôi cả đời! Anh tại sao lại tàn nhẫn hủy hoại cuộc đời tôi!" Trong mắt cô đã ngập tràn nước mắt. Ánh mắt anh thâm thúy, cánh tay to lớn dùng sức thu hẹp thân thể nhỏ nhắn của cô vào trong ngực mình, hai chóp mũi đối nhau, giọng nói trầm thấp: "Nếu không thì phải làm sao? Không phải em định thi tốt nghiệp xong sẽ cao chạy xa bay, muốn thoát khỏi anh?" Anh nở nụ cười lạnh, bàn tay giữ chặt tóc cô, tiếp cận gần hơn: "… Em cho rằng anh sẽ cho phép?" *** Gia tộc Mộ thị to lớn đầy rắc rối phức tạp, bị những ông tai to mặt lớn tranh giành nhau quyền lực, đang bị rơi vào một cuộc khủng hoảng. Anh – Mộ Yến Thần từ nước ngoài đột ngột trở về, chỉ trong vòng ba tháng ngắn ngủi, sắp xếp lại trật tự hai giới thương chính, xoay chuyển tình thế, ngăn cơn tai họa giáng xuống đầu nhà họ Mộ. *** "Lan Khê, người này là anh trai của con, gọi anh đi!" —— “Một người anh trai hơn mình 10 tuổi?” Lan Khê ngạc nhiên! Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hoàn toàn tái nhợt lộ ra một tia giảo hoạt, bàn tay nhỏ bé nắm lại: "Anh trai này có phải là kết quả có được sau khi ba lén đi vụng trộm?" Một bạt tai nặng nề rơi xuống mặt cô. Cô run sợ nhắm chặt hai mắt. Bàn tay vung lên bị bắt chặt lại, con ngươi của anh lúc sáng lúc tối: "Em nó còn nhỏ, đừng dùng phương pháp này giải quyết vấn đề." *** Dụ dỗ cũng tốt, lừa gạt cũng không sao, chỉ vì lúc ban đầu là cô trầm luân trước, vì hèn nhát sợ cô đơn, nên chủ động giơ tay về phía anh, tiếp theo lại bị anh nhấn chìm trong một biển nhu tình nửa thật nửa giả! Năm ấy, cô gái bé nhỏ chỉ vừa trải qua mười mấy năm tuổi đời, chưa đụng phải mưa to gió lớn lại bị cuốn vào một tình yêu nồng nhiệt đầy cám dỗ. Cô bối rối, ngờ nghệch chẳng biết cách xử lí. Chỉ là, Lan Khê… Em đã từng dùng tâm tư tình cảm đơn thuần của một thiếu nữ để đối xử với anh chưa? P/s: Mình là nghiệp dư, đây là lần đầu tiên thử edit truyện. Vì thích anh nam chính nên nhắm mắt nhảy vào bộ này luôn. Truyện này nó siêu dài, trong qua trình edit, mong sự ủng hộ, góp ý, giúp đỡ của mọi người. Bộ này giả incest nhưng nửa đầu hai người vẫn tưởng mình là anh em ruột, vậy mà anh nam chính vẫn cầm thú nhất quyết "ăn" em nó, nên bạn nào dị ứng thể loại này, thì đừng nhảy hố. Giới thiệu chắc nhiều bạn nghĩ anh nam chính đáng ghét lắm, nhưng đừng bị lừa, đọc xong coi chừng chết chìm vì sự thâm tình của ảnh đó. Bạn nào thích sủng, mê ngọt ngào, khoái ngược tâm nam chính, nữ chính, kết thúc dĩ nhiên là HE thì hãy nhảy vào hố cùng mình nhé! *** Trong tiệm áo cưới, duy nhất chỉ có một màu trắng thánh khiết như tuyết làm kích thích ánh mắt người nhìn, khiến người khác không dám làm hỏng. Một bóng dáng mảnh khảnh quay lưng lại về phía anh, lúc này đang nhẹ nhàng hít thở khí hóp bụng lại, từ phần xương chậu trở xuống, đường cong hiện ra rất rõ. Phần đuôi của mái tóc dài tới eo được cô uốn tạo thành sóng nhỏ màu nâu nhìn rất tự nhiên. Kỷ Diêu đứng bên cạnh cũng hít vào một hơi, vừa vẹt đôi tay cô đang che ở bụng ra vừa thuyết phục bạn, nói đến lúc đó có thể cầm bó hoa để che đi, làm gì có ai nhìn thấy được. Cô vốn gầy đến mức phần bụng dưới nhìn nghiêng cũng chỉ hơi nhô lên một đường vòng cung nhỏ tí tẹo! Lan Khê không cẩn thận bị tay của bạn tốt đụng phải bên eo, bị nhột liền bật cười lên, vội vã lui về phía sau để tránh. Vừa lui về phía sau liền đạp phải chân của một người, còn đụng phải ngực của người ta nữa. Lan Khê kinh hãi, vội vàng dừng bước, định quay lại nói xin lỗi, lại lảo đảo một cái, người ở phía sau ôm lấy vai cô kéo vào trong ngực. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Lúc này cô mới nhận thấy Mộ Yến Thần đã tới, khí thế mạnh mẽ quen thuộc này làm cho cô hơi sợ hãi choáng váng. "Này, anh trai, anh nhìn xem nhìn xem?" Kỷ Diêu nhảy nhót không ngừng nói luôn mồm: "Xinh đẹp chưa? Anh trai họ Mộ, anh khẩn trương ngó xem cái nhìn của em thế nào, anh phải nói thuê em để em bảo quản cho cô dâu của mình được đẹp nhất đấy nhé! !" Mộ Yến Thần liếc mắt nhìn, trong tròng mắt sâu thẳm thoáng hiện một ánh nhìn nóng rực. Đây thực sự là lần đầu tiên anh được nhìn bộ dạng cô mặc áo cưới, cộng thêm nét mặt đỏ ửng vì xấu hổ của Lan Khê, khiến anh dừng mắt nhìn cô thật lâu cũng không dời mắt nổi, tựa như không thể tin được đây chính là cô dâu ấm áp của mình. Ngón tay dài nhẹ nhàng giữ chặt lấy cái ót của cô, anh rất muốn ôm hôn cô, nhưng ngại trước mặt người ngoài nên đành nhịn lại. ... Mời các bạn đón đọc Hào Môn Thừa Hoan: Mộ Thiếu, Xin Anh Hãy Tự Trọng! của tác giả Mộc Tiểu Ô.