Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chiếc Khuy Đồng (Lev Ovalov)

Cuốn tiểu thuyết tình báo "Chiếc khuy đồng" của Ô-va-lốp viết dựa trên một câu chuyện có thật, xảy ra tại thành phố Ri-ga, nước Cộng hòa Lét-tô-ni (Liên-xô) tạm thời bị quân phát xít Đức chiếm đóng vào những năm đầu chiến tranh thế giới lần thứ hai.

Câu chuyện lý thú phản ánh cuộc đấu tranh gay go, mạo hiểm, quyết liệt giữa cơ quan tình báo Liên xô và bọn gián điệp của các nước đế quốc; nêu lên những mâu thuẫn, xung đột tất yếu không thể tránh khỏi trong nội bộ bọn gián điệp đế quốc, phản ánh sự cấu xé vì quyền lợi và tham vọng giữa các nước đế quốc, dù lúc bấy giờ với danh nghĩa là đồng minh của Liên xô chống phát xít Hít-le.

Hiện nay, bọn phản động bành trướng bá quyền Bắc Kinh đang ra sức cấu kết với đế quốc Mỹ, tiến hành một kiểu chiến tranh phá hoại nhiều mặt đối với nước ta. "Chiếc khuy đồng" ra mắt lần này chắc chắn sẽ góp phần giúp bạn đọc nâng cao tinh thần cảnh giác Cách mạng, bồi dưỡng và củng cố thêm ý chí bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.***

Lời Tác giả:

Tính đến nay đã gần tròn 20 năm, tôi có viết về Prô-nin, một cán bộ của Cục An ninh Quốc gia, và là người bạn của tôi, một tập truyện nhan đề là NHỮNG VIỆC MẠO HIỂM CỦA THIẾU TÁ PRÔ-NIN. Tìm mua: Chiếc Khuy Đồng TiKi Lazada Shopee

Xuất bản tập truyện ấy chẳng được bao lâu thì cuộc Chiến tranh bảo vệ Tổ quốc bùng nổ.

Từ đó chúng tôi mỗi người một ngả, không liên lạc và cũng không hề gặp nhau.

Trong quãng thời gian ấy, những sự kiện lớn lao đã bắt buộc một số người phải rút vào hoạt động bí mật..

.

Rồi chiến tranh lại tan đi, công cuộc kiến thiết hòa bình trở lại trên khắp đất nước, người người lại sum họp và sau đó một thời gian mà tôi cho là dài lắm, cuộc sống lại trả hai chúng tôi về cảnh cũ.

Đương nhiên tôi có hỏi về cái quá khứ của Prô-nin, tuy rằng anh không bao giờ thích để ai ca tụng mình. Anh đáp: "Tôi đã làm những gì thì chưa đến lúc phải kể lại, mà tôi cũng không có quyền nói hết những việc mình làm. Nhưng tôi có quyển nhật ký nhỏ của một đồng chí sỹ quan mà tôi có nhiệm vụ phải gặp gỡ trong những ngày đầu chiến tranh. Xin biếu anh đây. Đọc trong ấy tất anh sẽ biết được ít nhiều về tôi. Anh ta ghi quyển nhật ký này không phải để cho mọi người xem, nhưng nếu thấy thích, anh có thể phổ biến. Tất nhiên, những tên thật nên thay đổi đi ".

Tôi đọc hết những dòng nhật ký đó và quyết định viết thành tiểu thuyết này. Lời lẽ quyển tiểu thuyết gần giống y như bản thảo nhật ký, tôi chỉ chữa lại một vài tình tiết ở đôi chỗ và thay đổi vài ba tên thật mà thôi.Tôi mở ngăn kéo bàn giấy lấy chiếc khuy đồng ra. Chiếc khuy đồng giản dị này là vật kỷ niệm duy nhất của tôi để ghi nhớ lại những sự việc lạ lùng nửa hư nửa thực mà tôi đã bị bắt buộc phải chứng kiến và tham dự vào...

Cái vật bằng đồng nhỏ bé đó nằm gọn lỏn trên lòng bàn tay, gợi lại trong tâm trí tôi hình bóng ả đàn bà ấy, một hạng đàn bà kỳ dị hiếm có ở trên đời mà tôi đã quen biết trong những cảnh ngộ thật là éo le, khó hiểu. Đó là Xô-phi-a An-cốp-xcai-a.

Nếu nói theo quan niệm thông thường của ta thì ả không phải là một trang tuyệt thế giai nhân: nét mặt không cân đối, thân hình chả lấy gì làm hoàn mỹ. Thế mà ả đã khiến cho nhiều kẻ mày râu phải "đổ quán xiêu đình" trước cái sóng khuynh thành của mình...

Bạn thử hình dung ra một người đàn bà khá cao, tóc nâu sẫm, mặt hơi dài, trán dô gần như trán đàn ông với đôi mắt một mí màu gio mà trong cơn giận dữ thường biến sang màu xanh như mắt mèo và sắc như lưỡi dao cạo. Mũi hếch, cằm thon. Khác thường nhất là đôi môi đỏ chót, trề ra y hệt như môi trẻ con và có thể đột ngột mím chặt lại một cách dữ tợn, tái dần đến nỗi trắng nhợt ra. Hai vành tai quá rộng nói lên đặc khiếu thẩm âm của ả. Đôi má thỉnh thoảng mới ửng hồng, mái tóc mềm hơi uốn cong bên thái dương, hai cánh tay có vẻ quá mảnh khảnh nếu đem so với bộ đùi nở nang như đùi nhà thể thao chuyên nghiệp.

Trong khi trò chuyện với ai ả chỉ nghe một bên tai, còn tai kia hình như đang mải lắng nghe một khúc nhạc hiu hắt từ cõi xa xăm nào vọng tới; nếu một mắt nhìn chòng chọc vào mặt người đối diện thì mắt kia hình như đang đăm chiêu soi vào khoảng không gian thăm thẳm. Và nếu tay phải ả dịu dàng vuốt ve anh thì tay trái có thể thình lình móc khẩu súng lục xinh xắn tối tân ở trong xắc ra để bắn chết anh trong nháy mắt.

Phải chăng trong câu chuyện oái oăm này cũng phải có một nhân vật lạ đời như thế?

Tôi là thiếu tá Ma-ca-rốp, sĩ quan tham mưu Liên Xô. Mấy tháng trước khi xảy ra chiến tranh, tôi được phái đến Ri-ga, một thành phố lớn và cổ kính nằm giữa hai miền Đông và Tây Âu...

Nhiệm vụ của tôi là nghiên cứu chiến trường và chuẩn bị kế hoạch bố trí quân lực ở miền Tây Bắc để ngăn chặn một cuộc tiến công bất ngờ của quân địch khi chiến tranh bùng nổ. Công tác đó có tính chất hết sức bí mật. Lúc bấy giờ Ri-ga là một thành phố đông đúc và phức tạp. Những dãy nhà nguy nga tráng lệ ngất nghểu bên những phố xá tồi tàn đổ nát. Trước mắt chúng tôi đầy rẫy những nghịch cảnh giàu nghèo, sang hèn, vừa khêu gợi trí tò mò mà lại vừa kỳ lạ.

Ri-ga là thủ đô của nước Cộng hòa xô-viết Lét-tô-ni vừa thành lập được ít lâu.

Tôi sống khá kín đáo trong căn buồng riêng tại nhà đồng chí công nhân xưởng cơ khí tên là Xe-plít. Đồng chí là một đảng viên cộng sản lâu năm đã được tôi luyện trong thời kỳ hoạt động bí mật. Nhờ có chìa khóa riêng để ra vào cửa lớn nên tôi ít làm phiền đến chủ nhà.

Tôi còn nhớ rõ đêm ấy vào khoảng cuối tháng sáu, sau khi báo cáo tình hình công việc hàng ngày với thủ trưởng, tôi bước ra khỏi tòa nhà đồ sộ sáng trưng ánh điện, đi qua một phố nhỏ rồi rẽ xuống đường bờ sông Đô-gáp xây bằng đá, rộng thênh thang.

Mùa hè ở biển Ban-tích thật là êm dịu. Khí trời khô ráo nhẹ nhõm. Lòng tôi lâng lâng giữa biển hương thơm ngào ngạt dâng lên từ dòng sông và từ hoa cỏ dại đẫm sương...

Đêm đã khuya. Bốn bề vắng ngắt. Tôi đội mũ dạ, mặc áo choàng màu sẫm, trong bóng tối khó mà nhận thấy. Một làn gió lạnh thoảng qua. Tôi rùng mình định kéo cổ áo lên chợt nghe tiếng gọi khẽ sau lưng.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chiếc Khuy Đồng PDF của tác giả Lev Ovalov nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ (Xuân Phong Lựu Hoả)
Năm 12 tuổi, Lý Huyền, cô công chúa nhỏ xinh đẹp đa tài đa nghệ cùng với năm ngôi sao nhí khác được tuyển chọn, theo chân Đoàn làm phim của Đài truyền hình Cà Chua, bôn ba mấy ngày đêm, đi vào nơi sâu nhất, hoang vu nhất của núi rừng Tây Bắc, đến một thôn trại tên là Hồng Câu Loan để tiến hành ghi hình một tập trong gameshow mới về khai quật tài năng trẻ "Ngôi sao nhỏ". Tại đây, vì một trong những bạn diễn nhí ăn phải đồ hỏng, bị đau bụng, không thể ghi hình nên tổ tiết mục đành kiếm một cậu bé trong thôn núi để tạm thay thế. Đó là một cậu bé gầy gò đang đốn củi trong rừng, tên Đại Ngưu, 9 tuổi, bề ngoài đen nhẻm, bẩn thỉu, quần áo cũ nát nhưng vẫn không che được ngũ quan và dáng vẻ vô cùng tuấn tú; ngay cả cách ăn nói, hành xử cũng thông minh nhanh nhẹn, không hề giống một đứa trẻ sống trên núi. Và rồi, khi cậu bé ấy được yêu cầu hát thử thì ngay lập tức, giọng hát tự nhiên, trong trẻo, quãng âm hoàn hảo vô cùng rộng đã thu hút tất cả mọi người. Đạo diễn mừng như bắt được vàng, ghép đôi cậu với Lý Huyền rồi tiến hành ghi hình ngay. Nhưng vừa lúc đó, một đám người tự xưng là bố mẹ Đại Ngưu hùng hổ kéo đến đòi người. Cậu bé mới khóc lóc van xin, nói rằng đấy không phải bố mẹ ruột của cậu. Tên cậu cũng không phải là Đại Ngưu. Cậu là Lâm Hi, bố là Lâm Chính Huyền mẹ là Hà Nhược Lan, cậu bị bắt cóc rồi đem bán đến đây đã 3 năm rồi, cầu xin mọi người hãy cứu giúp. Tiếc rằng đám người kia quá mức hung hãn, đoàn ghi hình lại sợ phiền phức, nên mọi người đều làm như không biết, để bọn chúng dẫn cậu đi, còn cắt hết mọi hình ảnh về cậu bé đã quay, cứ thế trở lại thành phố. Tìm mua: Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ TiKi Lazada Shopee Lý Huyền khi đó mới 12 tuổi, còn quá non nớt, chẳng biết nên làm gì, cũng chỉ có thể cùng đoàn phim trở về, ôm theo hi vọng là sẽ có người lớn trong đoàn đứng ra giúp cậu bé. Nhưng tận sâu trong lòng cô, bao nhiêu năm sau, vẫn luôn có một sự áy náy không yên đối với cậu bé ấy. Hình ảnh cậu bé dùng hết sức lực nắm chặt lấy bàn tay cô như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, van cầu cứu giúp, đôi lúc vẫn trở đi trở lại giày vò lương tâm và ám ảnh giấc ngủ của cô. Vào năm 16 tuổi, Lý Huyền được debut và lập tức ghi dấu ấn mạnh mẽ trong công chúng nhờ giọng hát đầy nội lực. Cô nhanh chóng trở thành Thiên Hậu trong làng âm nhạc, đạt được vô số giải thưởng danh giá. Nhưng đúng lúc cô đang đứng trên đỉnh cao vinh quang nhất, thì lại chịu một cú sốc lớn: chứng kiến em gái Lý Sơ tự tử ngay trước mắt mình, lại ngỡ bản thân là nguyên nhân chính khiến em uất ức mà chết khiến cho Lý Huyền không thể cất giọng hát nữa. Cô tuyên bố giải nghệ và bằng tài năng thiên phú của mình, quay sang làm nhà soạn nhạc tài ba kiêm quản lý, dẫn dắt những ca sĩ trẻ, trở thành kim bài chế tác âm nhạc của công ty truyền thông giải trí hàng đầu Thịnh Ngu, có bàn tay Midas chạm vào ca sĩ nào là ca sĩ đó sẽ lập tức hóa vàng.***Tiết mục được thu trong đại sảnh, hai mươi thí sinh lục tục ngồi vào khán phòng, từ giờ đến lúc bắt đầu vòng đối kháng còn một ngày, hôm nay các thí sinh phải thử giọng ca khúc dự thi vòng sơ tuyển trong nền nhạc, đồng thời tiến hành thảo luận với đạo diễn và ban giám khảo, ban giám khảo cũng sẽ căn cứ vào năng lực của thí sinh mà đưa ra ý kiến, hoặc yêu cầu đổi sang ca khúc mới. Buổi thử giọng chưa bắt đầu, các thí sinh túm năm tụm ba ngồi trong khán phòng buôn chuyện. "Nghe tin gì chưa? Năm nay 《 Tìm kiếm giọng ca mới 》 có bốn giáo viên đấy." "Hôm qua tôi nghe nhà sản xuất nói hình như mời thêm một giáo viên, mời Lý Huyền thì phải." "À, kim bài chế tác âm nhạc của truyền thông Thịnh Ngu Lý Huyền hả?" "Kim bài chế tác, là sao?" Có người không hiểu vội vàng quay đầu lại hỏi. "Nghĩa là cô ấy dẫn dắt ai, người đó sẽ nổi tiếng; cô ấy viết album cho ai, album người đó sẽ bán chạy, bây giờ minh tinh vì xin được một bài hát của cô ấy cũng phải xông vào phá cửa, nhưng yêu cầu của cô ấy rất cao, không dễ hợp tác với người khác, chỉ viết nhạc cho nghệ sĩ mình coi trọng." "Nói như vậy, ai có thể làm học trò của cô ấy, hát nhạc cô ấy viết, giải quán quân chẳng phải đã nằm sẵn trong tay rồi ư?"Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ PDF của tác giả Xuân Phong Lựu Hoả nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cún Bụi Đời (Daniel Pennac)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cún Bụi Đời PDF của tác giả Daniel Pennac nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cực Phẩm Thiên Kiêu (Mộ Anh Lạc)
Bên cạnh tựa truyện đậm chất ngôn tình lại mang đến cho độc giả những tình khúc thùy mị, ngọt ngào thì huyền huyễn lại là truyện có yếu tố phép thuật, kỳ ảo được đặt trong bối cảnh siêu tưởng. Bên cạnh đó, Cực Phầm Thiên Kiêu là truyện hay có nội dung vừa mang nét dịu dàng, ngọt ngào của ngôn tình lẫn nét mộng mị đầy huyền ảo của huyền huyễn, cho bạn đọc một tác phẩm mới lạ, đáng thưởng thức.*** Dương Hiểu Đồng, một nữ sinh viên bình thường đến không thể nào bình thường hơn. Một lần vô tình, phát hiện người mình yêu sâu đậm cùng bạn thân mình phải bội! Nguyên lai tất cả mọi thứ cô tưởng là tình yêu sâu đậm cũng chỉ là lừa dối, sự khinh bỉ chán ghét mới chính là sự thật về cảm xúc họ dành cho cô. Khi cô đau khổ đến muốn chết đi sống lại, thì một Thiên Thượng Bảo Điển không biết từ đâu trên trời rơi xuống. Tìm mua: Cực Phẩm Thiên Kiêu TiKi Lazada Shopee Từ đây, tất cả các loại kỳ ngộ cùng nhau kéo đến. Trở nên xinh đẹp, thông thạo các kỹ năng: ngoại ngữ, khiêu vũ, luyện đan, nhạc khí, lễ nghi,…tất cả mọi thứ cô từ từ học thông thạo một cách dễ dàng Sau tất cả, sự kiên cường, ngạo khí…sáng rọi tỏa ra sức quyến rũ bốn phương, càng đưa tới vô số thiên tài tuấn nam cùng nhau tranh đoạt. Hắn, lãnh khốc tà mị Hắn, tuấn dật ôn nhu Hắn, bá đạo si tình Vô số hắn, hắn…. Đối mặt với tình yêu, cô cười nhạo không thôi, cuối cùng ai có thể dùng tình cảm chân thành ấm áp làm tan chảy trái tim băng giá này…*** Chính cuộc đời đầy thử thách của Dương Hiểu Đồng đã thu hút không ít độc giả chiêm nghiệm. Mặt khác Tiên Ma Biến, Thế Giới Hoàn Mỹ sẽ là những tác phẩm đáng trải nghiệm mà bạn đọc có thể thưởng thức.***Trong phòng ngủ 4 người, 4 chiếc giường đều ngăn nắp, sạch sẽ, vừa nhìn là có thể biết đây là phòng ngủ của nữ sinh, nắng tháng tư xuyên qua ô cửa kính chiếu vào phòng ngủ, ánh nắng vàng ươm chiếu lên người Hiểu Đồng, không khỏi làm cô nheo mắt lại. Lấy tay che thái dương che chắn tia nắng chói mắt, nâng tay nhìn đống hồ chỉ thời gian 11:30am, trên mặt mang theo tia cười ngọt ngào, đã sắp đến giờ cơm trưa a. Động tác nhanh chóng như cái máy, thay quần áo ngủ, sửa sang một phen, mang theo cặp mắt kính dày cộm, vẻ mặt tươi cười tiêu sái ra khỏi phòng ngủ. Bọn chị em trong phòng đã sớm đi ăn cơm, chỉ có mình cô bây giờ mới ra khỏi cửa, bởi vì cô phải đợi bạn trai mình, Trình Thiên Lỗi! Một năm nay, mỗi ngày cô đều cùng y ăn cơm, hiện tại cô rất muốn mau chóng được nhìn thấy hắn. Không giống như những đôi tình nhân bình thường, qua thời gian dài liền mệt mỏi, chán nhau, nhưng Dương Hiểu Đồng lại phát hiện, theo thời gian càng tăng, cô càng thích Trình Thiên Lỗi nhiều hơn, đem hết toàn bộ tâm tư của cô đặt trên người hắn. Nữ nhân, luôn như vậy, một khi chân chính yêu thương một người, sẽ một mực yêu hắn. Cô, Dương Hiểu Đồng, năm nay 20 tuổi, là sinh viên năm hai trường Đại Thụy. Cô là một sinh viên bình thường, diện mạo bình thường, cô học tập cũng tương đối, cho nên sau khi vào năm hai không chút do dự chuyển vào nơi này, vào môi trường mới, đối với cô mà nói cũng chưa có thay đổi gì quá lớn. Trong nhà khó khăn, khiến cuộc sống của cô túng quẫn, vì không muốn để cho ba mạ có thêm áp lực, nên cô vừa làm vừa học, chỉ cần có thời gian rảnh sẽ đi làm thêm tại một quán ăn, tuy không có thời gian rãnh rỗi, nhưng cô thấy cuộc sống thật phong phú. Một năm trước, vô tình cô phát hiện mình không phải con ruột của ba mẹ mình, về phần ba mẹ ruột của mình là ai cô cũng không biết, cũng không có thắc mắc hay tìm hiểu. Nhiều năm qua, cô đã sớm coi họ như ba mẹ ruột của mình, họ đối xử với cô không khác gì so với em trai mình, sau khi biết được sự thật này, cô đối với ba mẹ càng thêm cảm kích, đồng thời cũng biết rõ họ vì cô mà đã đánh đổi rất nhiều, cô cần tự lực của mình mà báo đáp họ. Cuộc sống vốn khó khăn, nếu không có cô cuộc sống của họ sẽ không giống như bậy giờ, cho nên quyết định tương lai cô nhất định phải hiếu thuận với bọn họ.Thời gian học đại học, niềm vui lớn nhất của cô chính là quen biết Trình Thiên Lỗi (Sally: chị đã vui mứng quá sớm).Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cực Phẩm Thiên Kiêu PDF của tác giả Mộ Anh Lạc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi (Bỉ Ngạn Hoa Sát)
Truyện Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi của tác giả Bỉ Ngạn Hoa Sát được viết khi chủ đề tận thế được bàn tán xôn xao trên khắp thế giới. Ngày tận thế chỉ còn cách một năm, hàng loạt các quái vật tưởng như chỉ có trong phim ảnh, truyện tranh, tiểu thuyết hàng lâm đến Trái đất. Vương Thần, sinh viên mới tốt nghiệp, đã có những giấc mơ kì lạ về nó trước khi mọi thứ trở thành hiện thực. Gia đình bị giết, chỉ còn một thân một mình tồn tại giữa thế giới sắp diệt vong, ngày tận thế đang đến gần. Phải mạnh mẽ, phải sống sót... Ông trời không bao giờ tuyệt đường ai cả. Chuyện gì sẽ xảy ra... ***Thanh âm của thiếu nữ: "Xin hãy cứu vớt cái thế giới này..." Tìm mua: Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi TiKi Lazada Shopee "Cái gì?" Thanh âm của thiếu nữ: "Tận thế đã đến rồi, xin hãy cứu vớt thế giới này..." Trước mắt là khoảng không vũ trụ cực lớn, tồn tại một khỏa tinh cầu màu xanh biếc. Bỗng nhiên, vô số luồng ánh sáng chiếu xuống khỏa tinh cầu này, khiến nó nổ tung, ánh lửa, tia chớp, hồng thủy... Khỏa tinh cầu xanh biếc này dần dần xuất hiện các vết rạn, cuối cùng ầm ầm hóa thành vô số mảnh nhỏ. "Ah!" Vương Thần mạnh mẽ từ trên giường ngồi dậy, không ngừng há mồm thở dốc, mồ hôi đã ướt đẫm cả áo hắn. "Lại là giấc mộng này ah..." Ngoài cửa sổ còn lờ mờ cảnh đêm, mặt trời còn chưa lên, Vương Thần sửng sốt một hồi, trái tim đập liên hồi một lúc lâu rồi mới chậm nhịp lại. Xoa xoa trán ướt đẫm mồ hôi, cố đem cái điềm xấu trong mơ vung ra đầu, Vương Thần nhìn đồng hồ trên bàn. "5 giờ 37 phút ngày 21 tháng 12 năm 2011 " "Còn sớm như vậy ah..." Vương Thần bất mãn lầm bầm, lại nằm xuống. "Đây là lần thứ mấy ta nằm mơ giấc mộng này rồi?" Đã không còn nhớ rõ nữa. Nghĩ đến cảnh sắc khủng bố địa cầu trong mộng vỡ thành từng mảnh nhỏ, Vương Thần lật người qua lại như thế nào cũng ngủ không được. " Sự tình trong mộng sẽ thành thật sao?" Vương Thần yên lặng nhìn bầu trời lờ mờ ngoài cửa sổ, "Được rồi, không thèm nghĩ nữa, ngay cả có cái gì đi nữa cũng không phải chuyện của ta, ta chỉ là một người bình thường, những chuyện tận thế kia để cho quốc gia quan tâm đi!" "Bất quá lời nói bảo hôm nay còn vừa vặn một năm trong dự ngôn tận thế của người Maya, giống như vậy trong mộng vậy, thật đúng là điềm xấu ah..." Không biết lúc nào, Vương Thần miên man suy nghĩ rồi ngủ khi nào không hay. "Vương Thần, dậy đi, dù đã sắp tốt nghiệp, nhưng cũng không thể ngủ nướng như vậy đâu!" "Biết rồi mà mẹ." Giống như vừa mới ngủ, đã nghe được thanh âm hô rời giường. Vương Thần thở dài, từ trên giường bò xuống, mặc quần áo tử tế. Đánh răng, mở vòi nước, dùng nước lạnh rửa mặt vài cái, mới cảm giác được bối rối dần dần thối lui. Hắn nhìn vào gương, hiện ra một gương mặt ngây thơ trẻ tuổi, nửa đoản không tóc dài, hai mắt thật to, cái mũi khéo léo, bờ môi hồng, nhìn về phía trên có chút cảm giác nữ nhi, chỉ là gần đây bị cái cảnh trong mơ kia làm thường xuyên mất ngủ, trong hai con mắt hiện ra nhiều tơ máu. Vương Thần, năm nay 19 một tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, bởi vì còn chưa tìm được công việc phù hợp, cho nên buồn bực ở nhà. Mỗi ngày đều chơi game. Lúc hắn 3 tuổi thì ba của hắn bị xe tông mất, hiện trong nhà chỉ có hai mẹ con hắn. Cầm lấy khăn mặt, lau sạch sẽ gương mặt xong, Vương Thần đi vào phòng khách, trên mặt bàn đã để sẵn 1 ly sữa bò nóng hổi cùng 1 dĩa trứng chiên. "Mẹ đi siêu thị mua thức ăn, con hôm nay không phải muốn đưa Tiểu Mộng đi nhà ga sao? Ăn cơm xong hãy đi, để cho con gái đợi thì không tốt lắm. Đúng rồi, khi về nhà nhớ rõ đem quần áo tại tiệm giặt ủi về luôn." "Ừm." Vương Thần lên tiếng, sau đó nghe thấy được tiếng mẹ đóng cửa rời đi. Chậm rãi thưởng thức bữa ăn sáng xong, Vương Thần mở cửa đi ra ngoài. Bây giờ là 8 giờ sáng, bên ngoài tuyết rơi nhiều, sắc trời cũng không sáng ngời. Vương Thần một đường đi thẳng tới nhà tiểu Mộng, tuyết dưới chân của hắn phát ra thanh âm xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~. Tiểu mộng với hắn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên i, cũng không có phát sinh chuyện tình cảm động gì mà tự nhiên hai người thành người yêu của nhau. Tuy rất bình thản, nhưng mà cả hai người tựa hồ cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Bất quá Tiểu mộng đã tại Nam Kinh tìm được một công việc, nên hắn cùng Tiểu mộng sắp phải chia tay. "Đông đông đông..." Mở cửa là Tiểu Mộng, một cô gái có dáng điệu đáng yêu. Trông thấy Vương Thần đến, nàng không nói gì, liền mở cửa để cho hắn đi vào. "Dì dương đâu rồi?" "Bởi vì anh đến tiễn em, cho nên họ đã yên tâm đi làm rồi." "Thế à." Qua một hồi lâu, Tiểu mộng nói ra: "Em sắp đi Nam Kinh rồi, khả năng sẽ lâu lắm mới gặp lại anh, cho nên anh phải chăm sóc bản thân chu đáo đó." "Ừm." Vương Thần nhàn nhạt lên tiếng. Lại là một hồi trầm mặc... Dọn dẹp xong gì đó, Vương Thần ôm thùng giấy lên. Vóc người của Tiểu mộng cũng không cao, nàng cố gắng đỡ lấy thùng giấy từ tay Vương Thần rồi hai người đi từ từ ra ngoài. ( khả năng về sau không còn có cơ hội đi cùng nhau như vậy nữa... ) trong nội tâm Vương Thần đột nhiên dâng lên cảm giác đau thương nhàn nhạt. "Tuy chúng ta phải tách ra, nhưng là anh cũng không được cả ngày chỉ ở trong nhà, tìm phải tìm một công việc đàng hoàng, con gái thành thị thích con trai cầu tiến." "Ừm." Vương Thần cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì, hắn chợt nghe ẩn ẩn tiếng nức nở. Quay đầu nhìn lại, trên mặt Tiểu Mộng đã chảy xuống hai hàng nước mắt. "Từ lúc 5 tuổi nhận thức được, đến hiện tại đã qua 14 năm, hiện tại em sắp rời đi, chẳng lẽ anh không có gì muốn nói với em sao?" "Anh..." Vương Thần trầm mặc một hồi, trong lòng của hắn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng miệng lại không thốt được thành câu: "Em một mình ở Nam Kinh, nhất định phải chú ý, xã hội bây giờ rất loạn, còn có, đừng làm việc quá nhiều, sức khỏe là trọng yếu nhất..." Trong mắt Tiểu Mộng hiện lên một tia thất vọng, hai người bắt taxi đi. Mãi cho đến nhà ga, hai người cũng không nói một lời nào. Nhìn toa tàu dài chậm rãi rời đi, thanh âm tin nhắn điện thoại truyền đến, Vương Thần mở ra xem, là của Tiểu Mộng gửi đến, chỉ có một hàng chữ: "Hỗn đãn, nếu anh mở miệng giữ em lại..., em nhất định sẽ không đi!" Vương Thần liền gọi lại thì phát hiện Tiểu mộng đã tắt máy điện thoại... "Đi hiệu giặt a..." Đứng hồi lâu trong tuyết, Vương Thần trong chớp mắt yên lặng rời đi. Hắn không phải là không muốn giữ Tiểu mộng lại, nhưng không biết tại sao không thể thốt ra? Công việc trong mơ này cha mẹ nàng đã tốn rất nhiều công sức mới vì nàng mà tìm được được. "Đại thúc, ta tới lấy y phục." Cùng thường ngày bất đồng chính là hiện tại đã sắp 10 giờ mà hiệu giặt còn chưa có mở cửa. Vương Thần gõ vài cái, lại phát hiện cửa còn mở. Vương Thần nghi hoặc nhìn vào trong phòng, đại thúc cũng như mọi ngày đều mặc một bộ quần áo lao động, chỉ là ngồi chồm hổm trên mặt đất, đưa lưng về phía bên ngoài. "Đại thúc, hôm nay như thế nào mà muộn như vậy mà còn không có mở cửa? Hơn nữa cửa cũng không khóa... Ah!!!" Đại thúc xoay đầu lại, Vương Thần trông thấy một cảnh tượng hãi hùng đến độ không thể dùng lời để diễn tả, toàn bộ cơ thể của đại thúc đã hoàn toàn hư thối mất, một con mắt như sắp rớt ra khỏi hốc mắt, hốc mũi trống rỗng. Trông thấy Vương Thần đi đến, sinh vật này nhếch môi, trong miệng là hàm răng không đều, một chất lỏng màu vàng theo khóe miệng chảy xuôi xuống. "Ah ah ah..." Đột nhiên trông thấy một gương mặt khủng bố như vậy, trong đầu Vương Thần lập tức trống rỗng, toàn bộ tóc gáy trên người đều dựng lên, chỉ còn lại bản năng có thét lên, quái vật rõ ràng đã không còn là nhân loại này đứng thắng lên, giơ hai tay hướng về phía hắn đi tới, hắn mới phản ứng, đem một cái ghế bên người ném tới, trong chớp mắt hướng ra phía ngoài mà chạy. Vương Thần không ngừng thở phì phò, mới vừa rồi là ảo giác sao? Cái sinh vật kia rõ ràng mang một bộ dáng tang ma thi, làm sao có một vật như thế tồn tại trong thế giới? Mọi thứ rõ ràng chân thật, hình ảnh kinh khủng kia còn lưu tại trong óc của mình. Mở cửa lại lần nữa, Vương Thần chứng kiến cái ktang ma thi kia đang đập phá cái ghế vừa bị hắn ném đi, chỉ thấy cái ghế rắn chắt trong tay tang ma thi giống như là giấy, vài cái đã bị xé thành từng mảnh nhỏ, sau đó tang ma thi cầm lên một cái chân ghế, hướng về cửa ra vào. Tim Vương Thần bang bang nhảy loạn, liền tranh thủ cửa vẫn mở, trong chớp mắt dốc sức liều mạng chạy đi... "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thế giới hiện thực làm sao có thể có tang ma thi? Đây đúng là chuyện trong trò chơi cùng trong tiểu thuyết xuất hiện ra, thật sự làm cho người ta khó mà tin được." Vương Thần lấy điện thoại di động ra, đánh số 110, vang lên thật lâu, cũng không có ai nghe. Vương Thần về đến nhà hồn còn chưa định, gõ cửa, nhưng không nghe thấy mẹ trả lời, nhớ tới sự cảnh vừa mới thấy, trong lòng của hắn lập tức lạnh lẽo, vội vàng móc ra cái chìa khóa cửa, trước mặt hắn là mùi máu tươi nồng nặc. Chỉ thấy một quái vật toàn thân tím xanh sắc, có móng vuốt cùng hàm răng sắc nhọn, bụng phảng phất như phụ nữ đã mang thai tháng mười, đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, trong miệng đang nhai lấy cái gì, bên cạnh nó, là một đống thịt nát, phụ cận còn có một cái tạp dề, đó chính là cái mà mẹ thường xuyên đeo. "Mẹ!" Vương Thần lập tức đầu óc trống rỗng, toàn thân run rẩy lên. Quái vật trông thấy hắn, nhếch môi hắc hắc cười to, lộ ra mấy khối thịt còn dính trên kẽ răng, bỏ mặc cái chân đang cầm trong tay, hướng về hắn lao đến. Quái vật này mặc dù không mạnh mẽ như tang ma thi vừa rồi nhưng là trình độ linh hoạt thì lại hơn hẳn, hắn thoáng cái nhảy lên chính giữa cái bàn, sau đó cao cao nhảy dựng lên, một tay bắt lấy Vương Thần đã ngã xuống đất, mở ra cái miệng rộng hướng đầu của hắn cắn xuống. Vương Thần kinh hoàng đem ô trong tay che trước mặt, chỉ nghe "Rắc" một tiếng, chiếc ô che trong tay bị quái vật này một ngụm cắn đứt, bất quá con quái vật này hiển nhiên cũng không chịu nổi, hắn một cái cắn đứt thân kim loại của cái ô, tản cốt đâm vào trong miệng của nó, đau oa oa kêu to, quái vật dùng sức ném Vương Thần đi, đưa hắn vung đến trên tường, lại ngã rơi xuống. Vương Thần giãy dụa một cái liền đứng dậy, lực lượng con quái vật này phi thường lớn, chỉ khẽ ném mình văng vào tưởng đã khiến cho miệng của mình phún ra bọt máu. Quái vật dùng móng vuốt cố lấy ra vật gì trong miệng. Vương Thần chứng kiến, đó là một ít mảnh vỡ tản cốt kẹt trong miệng của nó. Nhìn tạp dề cùng đám huyết nhục trên đất, trong lòng Vương Thần đang hoảng sợ cũng dần dần bị cảm giác phẫn nộ cùng bi thương đè ép xuống dưới, trong hai con mắt cơ hồ đều muốn phun ra lửa. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nắm lấy tản cốt còn lại trong tay, hung hăng xong tới con quái vật mà đâm, chỉ nghe "Ba" một tiếng, đoạn tản cốt chém ngọt vào thân con quái vật, một chất lỏng đục ngầu từ bên trong phun ra. Quái vật đau đớn hét lớn một tiếng, một cái tát đánh vào trên cánh tay Vương Thần, một tiếng tiếng răng rắc vang lên, cánh tay trái của hắn mềm rủ xuống dưới, hiển nhiên đã bị gãy, hơn nữa cả người cũng bay rất xa ra ngoài, quỳ rạp trên mặt đất từng ngụm từng ngụm phun máu tươi. Quái vật tuy trên bụng bị tản cốt chọc vào ra một vết thương lớn, nhưng hiển nhiên là không đủ để khiến nó tử vong, nó hướng về Vương Thần chậm rãi đi tới, hàm răng sắc bén kêu lên ken két. Vương Thần biết rõ, nếu mình không nhanh đứng lên chạy, quái vật cũng sẽ đem mình ăn tươi, giống như là đối với mẹ. Nghĩ đến mẹ thì con mắt Vương Thần lại đỏ lên, lực lượng phi của quái vật thường lớn, một cái tát kia khiến toàn thân hắn đều kịch liệt đau đớn, thân thể của hắn không còn sức lực đứng lên. Vương Thần nghiêng thân thể, dùng tay phải còn có thể cử động mà nắm phích nước nóng hướng quái vật đập tới, chỉ thấy con quái vật này chỉ là nhẹ nhàng vung lên, phích nước nóng đã biến thành từng mảnh nhỏ, bất quá nước sôi từ trong đó rơi vãi lại lần nữa để cho con quái vật này kêu lớn lên, màu da tím xanh bị phỏng đến độ nổi lên một tầng vết bỏng rộp. Con quái vật này lại càng thêm phẫn nộ, nó nhảy lên, lần nữa lao vào người Vương Thần, bất quá lúc này đây hàm răng của nó cũng không phải nhắm ngay đầu, mà là ngay cánh tay của Vương Thần. Nó không định đem người trước mắt thoáng cái cắn chết, mà là muốn đem tứ chi cùng thân thể của cái nhân loại đáng ghê tởm đã xúc phạm tới nó chậm rãi ăn tươi, để cho hắn thống khổ không ngừng kêu rên, muốn sống không được mà chết cũng không xong. Vương Thần chỉ cảm thấy cánh tay phải đau đớn tê dại một hồi, đã bị quái vật ngạnh sanh sanh cắn xuống dưới, cái cảm giác đau đớn kịch liệt này lập tức khiến cho toàn thân hắn một hồi run rẩy, trên trán nổi lên rậm rạp chằng chịt mồ hôi. Quái vật mấy ngụm liền đem cánh tay phải của hắn nuốt xuống, sau đó hắn lại một ngụm cắn mất cánh tay trái. Vương Thần tổn thương phi thường trầm trọng, xương cốt toàn thân bị đánh rã rời nội tạng khẳng định cũng thương tổn nghiêm trọng, hai bên bả vai trụi lủi, trong miệng phun máu tươi, cơ hồ rất nhanh sẽ chết. " Ta trước khi chết, ít nhất cũng phải vì mẹ mà báo thù!" Vương Thần không biết từ nơi này dâng lên một cổ sức lực, dùng hàm răng hung hăng cắn lấy cổ quái vật. Quái vật không nghĩ tới hắn đã thương tổn lớn như vậy, lại còn sức lực nhảy dựng lên, không kịp chuẩn bị nên bị Vương Thần cắn ngay yết hầu, nó dùng sức cố ném Vương Thầnđi, nhưng mà Vương Thần như thế nào cũng không nhả ra."Chết cũng không nhả!" Vương Thần dùng toàn bộ lực lượng, hàm răng gắt gao cắn chặt cổ quái vật, bọt máu không ngừng chảy ra. Chỉ nghe một tiếng xé rách vang lên, một cái chân Vương Thần bị quái vật túm xuống dưới, cùng lúc đó, nơi yết hầu quái vật cũng bị cắn xuống một khối thịt lớn, đại lượng huyết dịch theo động mạch cổ đứt gãy phun ra. Quái vật rống giận, chỗ cổ khí quản bị cắn đoạn của nó, phát ra thanh âm vỡ tan ống bễ. Nó nhéo đầu Vương Thần, hàm răng sắc nhọn cắn lấy đỉnh đầu của hắn, cơ hồ như muốn đem đỉnh đầu Vương Thần cắn trọn, nhưng mà lực lượng hàm răng của con quái vật này càng ngày càng nhỏ, rốt cục "Bịch" một tiếng ngã xuống, trên mặt đất run rẩy vài cái không động đậy được nữa, rồi chết đi. Vương Thần thở hổn hển, bọt máu ở khóe miệng không ngừng chảy xuôi, vừa rồi đánh nhau với quái vật, 2 cái cánh tay của mình bị cắn rơi, một cái chân bị xé toặc, xương cốt trên thân thể nên có lẽ cùng gãy không ít, hoặc cũng vỡ vụn rồi, lại phun ra nhiều máu như vậy, chỉ sợ cũng sắp chết đi rồi.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi PDF của tác giả Bỉ Ngạn Hoa Sát nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.