Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Phó Tiên Sinh

Điều đầu tiên phải nói, câu chuyện này chỉ dành cho hai đối tượng. Một là những bạn sắp bước vào ngưỡng cửa hôn nhân nhưng lại rơi vào trạng thái lo lắng. Và hai là, những bạn hằng ngày vẫn đang ăn cẩu lương ngập mặt và chưa có dấu hiệu thoát ế.   Với đối tượng đầu tiên, câu chuyện này là một liều thuốc trấn an tinh thần cực mạnh, nói cho các bạn biết rằng, hôn nhân không có gì đáng sợ cả. Nếu bạn tìm được một người yêu thương mình đủ nhiều thì hạnh phúc sẽ nằm trong tầm tay. Bởi vì, cuộc sống sau hôn nhân của Phó Sâm và Diệp Hoan Tâm chính là như vậy.   Không có bối cảnh cụ thể, chỉ biết Phó Sâm đại khái là một người khá thành đạt, có ngoại hình, có chức quyền. Diệp Hoan Tâm sau khi kết hôn cùng anh thì chỉ ở nhà, nhưng mà nội trợ cũng không cần làm. Bởi vì Phó Sâm làm hết rồi. Anh là điển hình của mẫu đàn ông có thể lên phòng khách xuống nhà bếp lăn từ đầu giường đến cuối giường. Thế nên, cuộc sống sau khi kết hôn của họ vô cùng ngọt ngào.   Với đối tượng thứ hai, các bạn chính là đại diện của nhóm người, không sợ ăn cẩu lương, chỉ sợ không có cẩu lương mà ăn thôi. Không gặp được người như Phó tiên sinh, thì ở vậy còn hơn. Vâng, anh Phó khó gặp lắm ạ, vì bị chị Diệp nhốt mất rồi còn đâu.   Thật ra, để nói về câu chuyện này thì không có gì nhiều cả. Chỉ là viết về những sinh hoạt thường ngày của hai vợ chồng, những sự quan tâm chăm sóc lẫn nhau và những suy nghĩ trước khi quyết định làm một việc gì đó.   Trên thực tế, hôn nhân cũng vậy. Hai người sống cùng nhau, có thể bao dung, có thể giận dỗi, nhưng đến cuối cùng sẽ vì cảm giác của người kia mà tự điều chỉnh bản thân. Chung quy lại, nếu một trong hai người không vui, người còn lại chắc chắc cũng không thoải mái.   Không có cao trào, không có ngược, cho nên có thể các bạn sẽ thấy không hấp dẫn. Nói một cách hóm hỉnh thì câu chuyện này chính là kiểu: Ừm, chuyện này kể ra dài dòng lắm, đầu đuôi ra sao, nghe khúc giữa là được rồi.   Nếu bạn đang phải đến một nơi nào đó mà phải xếp hàng chờ tới lượt, thì câu chuyện này hoàn toàn phù hợp để bạn trải qua khoảng thời gian nhàm chán đó mà không khiến bạn mê mải đến nỗi qua mất lượt mình mà không biết, cũng không đến nỗi khiến bạn bực bội đến nỗi không muốn chờ đợi nữa.   Đoạn giới thiệu ban đầu thật ra chỉ là một gợi ý vui nhộn thôi. Nhưng điều mà tôi muốn nói với các bạn là, cuộc sống sau hôn nhân thật sự không đáng sợ đâu. Đã trải qua giai đoạn tìm hiểu, về cơ bản cũng đã hiểu một phần tính cách của nhau, cảm thấy phù hợp nên mới tiến đến bước này. Không ai có thể đảm bảo sau khi về một nhà, mình có thể hiểu hết được đối phương, cho nên hãy cứ từ từ mà khám phá lẫn nhau. Cuộc sống là một chuỗi ngày học tập mà. Học cách quan tâm, học cách thấu hiểu, và học cách biến khoảng thời gian quý giá này trở nên vui vẻ nhất có thể.   ____________________ Review by #Lâm Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Văn án:  Rất nhiều người ở An Thành đều nói, kiếp trước Diệp Hoan Tâm nhất định đã làm rất nhiều việc tốt, cho nên đời này mới được Phó Sâm yêu thương chiều chuộng đến tận xương tủy. Nhưng Phó Sâm lại cho rằng, có được Diệp Hoan Tâm là nhờ vận may của anh. *** Sáng sớm tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng ngủ, Phó Sâm lúc này đã tỉnh hơn phân nửa. Anh  đứng dậy, tỉ mỉ thay Diệp Hoan Tâm vén lại góc chăn, đi đến bên cửa sổ, tinh tế khép lại rèm. Nhận thấy ánh nắng không làm nhiễu loạn giấc mơ đẹp của vợ nữa, mới nhẹ chân nhẹ tay đi ra phòng ngủ. Diệp Hoan Tâm đang ngủ rất ngon. Phó Sâm rửa mặt xong, buộc tạp dề lên, rửa tay, vì vợ làm canh sườn. Cháo ngọt rất nhanh  đã nấu xong, một túi tỳ bà vàng cũng đã ngâm xong. Hương vị ngọt của cháo và bánh bao cứ quanh quẩn trong không khí khiến Diệp Hoan Tâm đang ngủ cũng bị đánh thức. Mơ ngủ trở mình, sờ một cái liền phát hiện bên cạnh đã không còn người, chỉ còn lại một chút hơi ấm. Diệp Hoan Tâm cong khóe miệng, rời giường, kéo cửa phòng ra. Lúc này Phó Sâm đang cầm bọc đựng bánh bao, anh đem bánh bao bày thành hình trái tim trong dĩa. “Chồng ơi, ngay cả cách chồng bày bánh bao cũng thể hiện tình yêu của chồng dành cho em nha!” Diệp Hoan Tâm đứng đằng sau lưng Phó Sâm, hai tay vòng quanh eo anh , đầu với ra trước nhìn. “Cẩn thận nóng!” Phó Sâm dùng tay đẩy đầu Diệp Hoan Tâm về, để cho cô đợi trong phạm vi an toàn phía sau, bưng cháo và bánh bao đi ra phòng bếp. Diệp Hoan Tâm theo sát sau lưng, tựa như cái đuôi nhỏ của Phó Sâm. Phó Sâm quay lưng nhìn cô, ánh mắt ra hiệu. Diệp Hoan Tâm ngầm hiểu ngay, quay lưng đi về hướng nhà vệ sinh. Đẩy cửa ra, trên bồn rửa tay đã đặt sẵn một cái chén, Diệp Hoan Tâm sờ sờ, nước vẫn còn hơi nóng. Bàn chải đánh răng đã được đặt vào ly nước, bên cạnh có một chậu nước ấm nước và một cái khăn mặt màu hồng. Diệp Hoan Tâm cong khóe miệng, trong lòng ngọt ngào. Rửa mặt xong, đi vào phòng ăn, nhìn thấy Phó Sâm đang ngồi đọc báo, trên bàn cháo còn bốc hơi nóng. “Sao anh không ăn trước đi?” Diệp Hoan Tâm vừa nói vừa ngồi đối diện với Phó Sâm. Phó Sâm gấp tờ báo lại, để nó ở một bên. Thay Diệp Hoan Tâm quấy cháo trong chén, đẩy dĩa tỳ bà vàng đến trước mặt cô. “Mau ăn đi.” Cuối cùng, lại nói: “Không có em, ăn không ngon.” Trước khi Phó Sâm quen biết Diệp Hoan Tâm, khẩu vị ăn cực kì thanh  đạm, nhất là không thích ăn đồ ngọt. Nhưng hết lần này tới lần khác, Diệp Hoan Tâm thích ngọt như mạng, đối với đồ ngọt là một tình yêu to lớn. Phó Sâm vì Diệp Hoan Tâm bắt đầu tiếp nhận đồ ngọt, tuy nói không thích nổi, nhưng lại vì vợ yêu mà làm đồ ngọt, theo cô ăn đồ ngọt. Diệp Hoan Tâm hướng Phó Sâm cười, lộ ra hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ. Phó Sâm rất thỏa mãn, anh mặc dù trầm mặc ít nói, nhưng lại dùng hành động để chứng minh với Diệp Hoan Tâm “anh  yêu cô”. “Ăn ngon lắm!” “Ừm, lần sau anh  làm nữa cho em.” Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Phó Tiên Sinh của tác giả Hai Đóa Mây Trắng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Couple 50 - Quách Ni
Một cô gái lấy niềm kiêu hãnh vừa làm mục tiêu sống và là nguồn động lực giúp cô luôn ngẩng cao đầu vì chưa thua kém bất cứ ai, đặc biệt chưa từng dưới cơ bất cứ gã con trai nào. Dường như gạt bỏ hết tất cả những mơ ước được che chở của một cô gái bình thường, cô tìm thấy niềm hạnh phúc khi gánh trên vai mình những kẻ yếu và giúp họ tìm thấy hạnh phúc của mình. Cuộc đời cô đang trên đỉnh vinh quang tươi đẹp không gì sánh nổi... Và đột nhiên một kẻ phá bĩnh xuất hiện dập tắt hết vòng hào quang bấy lâu và cướp sạch những kiêu hãnh và tự hào. Tồi tệ hơn, kẻ đủ khả năng làm tất cả những chuyện xấu xa đó là một gã con trai! Họ trở thành kẻ thù không đội trời chung của nhau. Và trong tư thế sẵn sàng cho mọi cuộc chiến với kẻ phá hoại, sẵn sàng nhe răng đe dọa bất cứ hành động xâm phạm nào hơn thì một lần nữa, thế giới lại bị đảo lộn. Người mà ta vẫn coi là kẻ thù, ghét cay ghét đắng cho đến tận xương tủy lại là người đầu tiên cho ta biết cảm giác được che chở. Bàn tay trước đây là thủ phạm để lại dấu tích những vết cốc đau điếng nay lại như làn nước mát làm dịu đi chính cái trán bướng bỉnh của ta. Trước đây ta chỉ thấy địa ngục ở trước mắt và muốn chết đi cho rồi mỗi khi bất hạnh bắt gặp nụ cười ấy. Còn bây giờ, ta cũng cảm thấy không sống nổi mỗi khi bất chợt nụ cười đó lướt qua trước mắt. Bởi vì nó khiến trái tim ta ngừng đập. *** Bỗng ở hai góc của phòng chờ lao ra hai bóng người mặc sắc phục, không nói nửa lời giữ chặt Mông Thái lại, sau đó hai người dùng sức bẻ quặt tay anh ta về phía sau! - Học viện quân sự Tinh Hoa! Học viện quân sự Tinh Hoa, tôi là đội trưởng Nhất Liên, đã tìm được học viên vi phạm nội quy, bỏ chạy vào tuần trước, lập tức giải về trị tội! -Một thầy giáo cao lớn móc điện thoại ra nói một tràng. -Á! Con chuột đáng ghét kia! Cậu....sao cậu dám....á... Mông Thái Nhất ra sức giằng co nhưng không thể thoát khỏi tay của hai người đó được, không lâu sau, anh bị lôi ra khỏi phòng chờ và biến mất khỏi mắt chúng tôi. -Mông..... Mông Thái Nhất....... - Ma Thu Thu không biết làm gì, lúc này mới có phản ứng, nhìn về hướng mà Mông Thái Nhất biến mất, lo lắng áp tay lên ngực! -An Vũ Phong, please hurry to carry the fly F923...An Vu Phong................ please.... Trong phòng chờ máy bay vang lên giọng nói quen thuộc. Tôi thầm mắng An Vũ Phong, Vừa lo lắng nhìn ra cửa ra vào. Bỗng dưng trái tim tôi đập mạnh! Bởi vì rõ rang lúc này tôi nhìn thấy ở cửa lớn của máy bay có một chàng trai nổi bật khác thường đang ung dung đi về phía tôi. Mái tóc dài đen nhánh, khuôn mặt cười kiêu ngạo, hai hàng long mày khẽ nhếch lên, hình như luôn mang theo nụ cười. Nước da trắng trẻo và đôi môi màu hồng đào, ánh mắt sáng sâu thẳm, sống mũi cao như các nhân vật trong thần thoại Hy Lạp, bên tai trái là chiếc khuyên tai có đính kim cương sáng lấp lánh, tất cả những điều đó đem lại cho anh một vẻ đẹp mê hồn... ... Mời các bạn đón đọc Couple 50 của tác giả Quách Ni.
Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một - Thái Nha Nhi
Trình An Nhã đưa cậu con trai thiên tài Ninh Ninh về nước, bị con trai sắp xếp đến tập đoàn quốc tế MBS làm thư ký cho Diệp Trân. Sau hàng loạt thử thách và biến cố, hai người dần dần nảy sinh tình cảm. Trong một lần tình cờ, Diệp Trân biết được Ninh Ninh chính là con trai của mình. Lúc này, hai nhà Diệp, Dương xảy ra tranh chấp lớn. Vì con trai, Diệp Trân đưa ra đề nghị kết hôn thử với Trình An Nhã, bắt đầu cuộc sống chung giữa hai người. Không ngờ đến khi Diệp Trân và Trình An Nhã yêu nhau sâu đậm thì phát hiện ra hai người lại là anh em họ. Louis đến thành phố A, tình cờ phát hiện ra Trình An Nhã giống hệt người vợ quá cố của mình. Ông xen vào cuộc tranh chấp giữa hai nhà Diệp, Dương. Nhưng đến khi thấy Trình An Nhã bị thương trước mặt mình, Louis bỗng chốc tỉnh ngộ. Trong đại hội cổ đông của tập đoàn quốc tế MBS ông bất ngờ quay mũi giáo về phía nhà họ Diệp, Diệp lão gia thất thế, MBS đổi tên thành tập đoàn quốc tế An Ninh… Trên đường đi thử áo cưới, Diệp Trân nhớ lại câu chuyện của bảy năm về trước, hóa ra khi đó anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên. *** Hôn lễ sẽ được tổ chức vào ngày 10 tháng 10, thập toàn thập mỹ. Tháng 9, váy cưới Diệp tam thiếu đặt ở bên Pháp đã được đưa đến studio, anh có một cuộc họp, Trình An Nhã và Ninh Ninh đến thử váy trước. Váy cưới rất tinh mỹ, thiết kế eo cao, thân dưới là từng lớp bồng bềnh như tuyết phủ, tựa như từng lớp sóng trắng xô nhau trên biển, đường cắt may tinh xảo, điểm xuyết trên đăng ten là những viên kim cương nhỏ xíu, đều có tác dụng tôn thêm vẻ quý phái, mặc lên người Trình An Nhã tạo nên nét đẹp tinh tâm động phách. Bộ váy cưới này dường như được thiết kế riêng cho cô vậy, tôn lên khí chất trầm tĩnh, rạng người trên người cô, một nhà tạo mẫu tóc thiết kế diểu tóc cho cô, đeo thêm sợi dây chuyền và khuyên tai ngọc trai, trông cô càng đẹp đến choáng ngợp. Ninh Ninh trầm trồ thốt lên tiên nữ, đẹp quá đi mất. “Mami của con, mami đúng là quá đẹp!” Ninh Ninh nịnh nọt ôm lấy Trình An Nhã, không ngớt khen cô đẹp, “Mami, mami lấy con đi!” “Được thôi, con xử lý daddy của con đi, mami sẽ lấy con.” Cô mỉm cười, cũng rất thích bộ váy cưới này. Ninh Ninh nhoẻn cười, ánh mắt phun ra mấy hình trái tim, tiểu vũ trụ bừng cháy, nắm chặt tay, “Vì mami yêu quý, con sẽ xử lý daddy.” ... Mời các bạn đón đọc Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một của tác giả Thái Nha Nhi.
Anh Hận Anh Yêu Em - Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây
"Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên hoang. Bởi vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi." Hình Dục không ngờ rằng hành động chặn xe trong mưa đã thay đổi cuộc đời cô. Cô từ một đứa trẻ mồ côi trở thành con cháu nhà cán bộ cao cấp, cũng từ đó trong cuộc đời cô xuất hiện một kẻ bá đạo mang tên Hình Khải. Đời người điên đảo, bao nhiêu chuyện bất ngờ xảy ra nhưng không ngăn cản được tình yêu, từ đó bên nhau không thể rời xa. Nhưng, rốt cuộc phải cần bao nhiêu tình cảm mới có thể níu giữ nhau? Là câu hỏi mà tất cả những người đang yêu đều hỏi. *** Thú thật thì bộ này nội dung không mới cũng không cũ, viết khá bài bản, lâu lâu đọc được một câu cũng lạnh sống lưng bởi vì… sâu sắc và triết lý lắm! Điểm trừ to đùng chính là diễn biến tâm lý của nhân vật quá biến thái, mình đọc từ đầu tới cuối chỉ có khát khao duy nhất là bổ sọ nữ chính ra coi trong đó có gián mọt gì không =)) Mà trớ trêu một điều: chính vì bạn nữ chính quá điên mà câu chuyện này mới xảy ra, đây chính là cốt lõi tạo lên kịch tính và diễn biến của mạch truyện. Nhìn chung thì khá là bất mãn và cũng thật tức giận nhưng càng bất mãn thì lại càng mong mỏi xem cuối cùng cái nàng đáng ghét kia có số phận bi thuơng cỡ nào. Tiết rằng cô ta là nữ chính, trời sinh đã được tác giả ưu ái đến ái ưu, cho nên… lòng căm thù của Hoa Ban không hề được giải phóng. =)) Vì lẽ đó, cảnh báo bạn nào ghét cay ghét đắng Diệp Phổ Hoa trong truyện Giường Đơn hay Giường Đôi thì không nên coi bộ này, bởi bạn Hình Dục cũng sem sem cỡ đó. Và nếu bạn nào lỡ fall in love bởi vì Thi Vĩnh Đạo thì chắc cũng yêu nốt nam chính Hình Khải của chúng ta. Từ đó kết luận, truyện này vừa thương vừa ghét nhưng tuyệt đối không đánh bại được tác phẩm của Cầm Sắt Tì Bà trong lòng tớ ^_^ Rốt cuộc thì quyển sách nào gửi tới thông điệp gì? Gía trị nó nằm ở đâu? Ôi, làm ơn đi, xin đừng hỏi những câu cao siêu như vậy đối với tiểu thuyết ngôn tình. Gía trị lớn nhất vẫn là để giải trí và thông điệp thì luôn ca ngợi tình yêu – cái thứ mà bản thân tôi cũng hoài nghi liệu có tồn tại hay không. Ai bảo bạn là con gái và ai bảo trời sinh con gái có cái hồn lãng mạn vu vơ.  Tôi vẫn đọc, vẫn khóc và cười vì câu truyện. Chính vì thế hãy học cách khoan dung nhưng không xem nhẹ vấn đề “hiện thực” của tác phẩm, hoài nghi nhưng không lý trí cứng nhắc vấn đề “tình tiết”. Đó chính là cách bạn đọc ngôn tình trong thoải mái và bay bổng nhưng sẽ không lậm, không nghiện và tuyệt đối không làm nó gây hại cho thế giới thật bạn đang sống! Điều khiến tôi có cảm tình với tác phẩm này trước hết là tên sách có tính hàm xúc và không “lạc đề” so với nội dung. Nhiều khi cuốn truyện có cái tên nghe thật kiêu, thật hoa mỹ, thật cuốn hút như đọc xong khép sách lại ta phải tự hỏi: rốt cuộc nhà xuất bản có đóng nhầm bìa này ruột kia không? *** Hôm nay là sinh nhật hai mươi chín tuổi của Hình Dục. Song, Hình Dục vẫn lặng lẽ nằm trên giường bệnh, cô gầy yếu như một tờ giấy, trên mu bàn tay có vô số vết kim châm. Có điều may mắn là, nhịp tim trên máy vẫn đập ổn định. Hình Khải vẫn bận rộn trong phòng bệnh như mọi ngày, mang vào một chậu nước để lau người cho cô, anh không thích người khác chạm vào cơ thể Hình Dục, bởi vì cơ thể Hình Dục đã quá mong manh gầy yếu rồi, ngộ nhỡ họ mạnh tay làm cô đau thì sao? Vì vậy anh tình nguyện tự mình làm, làm tất cả những việc anh có thể. Sau khi lau người cho Hình Dục xong, Hình Khải khẽ khàng mặc quần áo lại cho cô, sau đó ngồi bên giường massage cho cô. “Tiểu Dục, hôm nay là sinh nhật của em, đã nói là sẽ đưa em đi du lịch, nhưng em vẫn lười chưa chịu dậy, thật là heo lười mà.” Hình Khải nghiêng đầu hôn vào bàn tay cô một cái, nhìn thấy móng tay cô lại dài rồi, thế là, tạm thời bỏ công việc massage ở đấy đã, lấy cái cắt móng tay ở chiếc tủ đầu giường ra, nhấc tay cô lên, cẩn thận giúp cô cắt móng tay. “Trước kia, em luôn là người dậy sớm nhất nhà, khi trong nhà chỉ có hai chúng ta, ha ha, sau khi em dậy, bao giờ cũng nấu đồ ăn sáng, sau đó mới gọi anh dậy, nếu anh lười không chịu dậy, em liền gấp chăn cho vào tủ, rồi rút gối dưới đầu anh ra, cho tới khi trên giường chỉ còn lại anh và cái ga trải giường, anh nổi cáu quát em, thế là tỉnh luôn.” Hình Khải đột nhiên cười, vuốt vuốt má cô, lẩm bẩm nói một mình: “Bác sĩ bảo anh phải nói chuyện với em thật nhiều, nghe nói có thể em vẫn nghe được, nhưng anh cứ cảm thấy như em không nghe thấy gì, nếu em có nghe được, sao em nỡ để anh phải buồn thế này, đúng không… gần đây công việc của anh bận rộn, họp hành suốt ngày, nếu em thật sự thương anh, thì chớp chớp mi mắt cũng được.” ... Mời các bạn đón đọc Anh Hận Anh Yêu Em của tác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây.
Thất Niên - Nguyện Lạc
Bảy năm, cô đã tốn biết bao công sức để theo đuổi, cứ ngỡ rằng sẽ được ở bên anh... và hơn thế, cô mong mỏi sẽ có ngày xua đuổi được một hình bóng vẫn còn lẩn khuất trong trái tim anh đi... Nhưng, trong đêm sâu hoang vắng, bốn bề tĩnh lặng, cô mới ngộ ra rằng, trái tim ấy không thuộc về cô như xưa cũ. Năm 2000, Lâm Tử Mạch - mười lăm tuổi đã gặp Âu Dương Thành - hai mươi hai tuổi trên đỉnh núi Lư Sơn, chỉ vì sự cảm mến lúc ban đầu gặp gỡ, mà cô phải đi tìm hình bóng của anh, trọn vẹn bảy năm... Năm 2007, Lâm Tử Mạch - hai mươi hai tuổi, không khác bảy năm trước, vẫn yêu Âu Dương Thành sâu sắc. Nhưng Âu Dương Thành trước sau vẫn chỉ nhung nhớ một người tình chưa từng hiện thân. Nhưng lúc người tình xuất hiện, tất cả những dũng khí mà Lâm Tử Mạch tuổi hai mươi hai có đều tiêu tan hết. Lúc ấy, cả không gian thời gian như chao đảo trước mặt. Cô của hai mươi hai tuổi trở về chính mình năm mười lăm tuổi, và cả mình trước khi gặp gỡ Âu Dương Thành. Nếu số phận có thể do mình tự chọn lấy, liệu Lâm Tử Mạch có lựa chọn cách gặp và yêu Âu Dương Thành khi mười lăm tuổi? *** Ngày 4 tháng 7 năm 2000 Khi Âu Dương Thành từ hang Cẩm Tú quay lại biệt thự đã mười hai giờ rưõi, Hứa Mục lúc đó vẫn còn đang ngủ say. Âu Dương Thành đẩy cửa, trong phòng khách không có ai, anh rất kinh ngạc. Chiếc đồng hồ cũ vang lên những tiếng chuông nhỏ, Tiểu Cáp chán ngán uốn người nhảy qua nhảy lại trên ghế sô pha. Trong phòng sáng trưng, nhưng lại quá vắng vẻ, vắng vẻ đến mức khiến Âu Dương Thành bất giác thấy bất an. Anh tìm hết phòng này đến phòng khác nhưng vẫn không thấy bóng dáng A Tử. Khi tìm đến phòng Hứa Mục, Âu Dương Thành thấy anh đã nằm ngủ trên giường. Trên đầu giường bày vài loại thuốc. Trước đó, Lâm Tử Mạch đã gọi kể sơ qua tình hình, nói cô đã về nhà và bệnh dị ứng của Hứa Mục tái phát. Nhìn đồng hồ, Âu Dương Thành đoán Hứa Mục cũng chưa ngủ được bao lâu. Nhăn mày lưỡng lự một chút, anh quyết định lay Hứa Mục tỉnh dậy. ... Mời các bạn đón đọc Thất Niên của tác giả Nguyện Lạc.