Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mỗi Ngày Đều Phải Ly Hôn (Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn)

Văn án:   Thẩm Huyên sau một giấc ngủ tỉnh dậy, liền nhìn thấy trước mặt đặt một tấm chi phiếu ba nghìn vạn cùng một tờ giấy thỏa thuận ly hôn, đối diện còn có một soái ca cấm dục đang lạnh lùng nhìn chính mình.   Ở "Hào môn giả tình: Vợ nhỏ ngọt ngào của tổng tài", Thẩm Huyên là một nữ phụ ác độc điên cuồng, vì gả cho nam chính mà không tiếc lấy công ty của gia tộc làm tiền đặt cược, sau khi phát hiện nam chính thích nữ chính, càng là vô nhân tính, ác độc làm ra hành động bắt cóc, ám sát, tạt axit cùng một loạt thủ đoạn não tàn khác, nhưng cuối cùng vẫn rơi vào kết cục thân bại danh liệt.   Nhìn đơn thỏa thuận ly hôn trước mặt, Thẩm Huyên cười lạnh một tiếng, tùy tay ném tới trước mặt người đàn ông, "Anh cho rằng tôi cần ba nghìn vạn này của anh sao? Anh định tống cổ ăn mày hả! Không có sáu nghìn vạn, anh đừng mơ tôi sẽ ký tên!"   Nam chính: "..."   Cho đến khi một chi phiếu hai trăm triệu đặt ở trước mặt cô, hai mắt Thẩm Huyên liền tỏa sáng, "Cảm ơn ông chủ Mục, chúc anh cả đời bình an hạnh phúc."   Một cây bút máy chợt ấn ở trên mặt chi phiếu, ánh mắt người đàn ông sâu thẳm, "Gọi ông xã."   Thẩm Huyên: "???"   Duyên trời tác hợp, nữ phụ ngọt văn. *** Kiếp trước, Thẩm Huyên chỉ có một mình trên thế giới này, những người mà cô yêu thương đều lần lượt rời xa. Khi ấy, cô dường như bơ vơ bất định. Từng ngày dài trôi qua đều là nỗi lo cơm áo gạo tiền, chưa từng có những phút giây vui vẻ ấm áp. Thẩm Huyên cô đơn và mỏi mệt.   Thế nhưng, sau một giấc ngủ dài, Thẩm Huyên lại xuyên đến một cuốn tiểu thuyết mà mình đã đọc trước kia. Đáng tiếc, cô không phải là nữ chính hào quang chói lòa, cũng không phải là một nhân vật qua đường tùy ý, mà cô chính là nữ phụ phản diện đáng ghét…   Theo nguyên tác mà Thẩm Huyên đọc được, thì nữ phụ này thầm yêu nam chính nhiều năm. Vì yêu, lại dường như bất chấp tất cả mà gây ra rất nhiều sai lầm. Cô đem công ty vào đặt cược trong cuộc hôn nhân cùng nam chính. Đáng tiếc, cho dù bản thân cô có cố gắng như thế nào thì chung quy không yêu vẫn mãi là không yêu. Huống gì trong câu chuyện này, cô chỉ là nhân vật phụ phản diện, người làm nền cho tình yêu của nam nữ chính.   Vậy nên, khi nam nữ chính gặp và bắt đầu đến với nhau, nữ phụ đã điên cuồng mà tìm mọi cách níu kéo cuộc hôn nhân vô vọng của mình cũng như ngu ngốc làm tất cả những điều xấu xa để chia cắt tình yêu của họ. Cuối cùng, cái giá mà cô phải trả chính là bi thương và kết cục rất thê thảm.   Cho nên, sau khi xuyên đến thân xác nữ phụ này, Thẩm Huyên nhất định sẽ không lặp lại con đường sai lầm đó và để cho bi kịch kia xảy ra. Nếu cuộc hôn nhân của cô đã không thể cứu vãn hay đem đến kết quả hạnh phúc, vậy thì cô việc gì phải khổ sở như vậy. Ly hôn - lấy tiền bồi thường - sống một cuộc sống vui vẻ - tìm nuôi thêm vài “tiểu thịt tươi”.   Vì thế, ngay khi gặp được người chồng trên giấy tờ của mình - Mục Đình, câu đầu tiên của Thẩm Huyên chính là đồng ý ly hôn, đòi tiền bồi thường. Cô sẽ đem tiền rời đi nơi này, sống thật tốt.   Đáng tiếc, kế hoạch ly hôn của Thẩm Huyên không diễn ra đúng như mong đợi chút nào. Bởi vì, Mục Đình đổi ý… ***   Mục Đình là một người đàn ông nạm kim cương ở thành phố này. Anh sinh ra ở gia tộc hào môn quyền thế, từ nhỏ đã được tôi luyện để trở thành một người thừa kế ưu tú và tài giỏi. Anh tuấn tú bức người, thông minh năng lực, lại nắm trong tay khối tài sản khổng lồ. Vì thế, việc anh có nhiều người để ý, thầm thương trộm nhớ và muốn gả cho cũng là lẽ dĩ nhiên.   Cuộc hôn nhân của Mục Đình và Thẩm Huyên là cuộc hôn nhân mà anh không hề mong muốn. Bởi, anh không hề yêu cô, tất cả chỉ là giao dịch mà thôi. Anh muốn ly hôn người vợ toan tính này…   Chỉ là, qua mấy ngày gặp lại, cô vợ nhỏ của anh dường như thay đổi rất nhiều. Cô ấy sẽ không làm loạn, không nháo, cũng không hề bám dính hay khiến anh ngột ngạt khó thở như trước nữa. Cô ấy có vẻ sợ hãi, muốn chạy trốn khỏi anh. Và hơn hết, cô ấy muốn cùng anh ly hôn, rất quyết tuyệt, rất rõ ràng.   Vì thế, mỗi lần cùng anh gặp nhau hay nói chuyện, cô ấy sẽ luôn hỏi anh những câu như: “Chúng ta chừng nào thì ly hôn?”, “Bao giờ thì ly hôn?”, “Lúc nào mới có thể ly hôn được?”, “Còn bao lâu nữa thì ly hôn?”...   Đặc biệt cô ấy rất thích tiền, ly hôn phải bồi thường cho cô tiền, thế nhưng lại không muốn nhiều tiền, chỉ ít thôi liền chấp nhận rời đi…   Mục Đình thông minh ẩn nhẫn như vậy, rốt cục cũng không thể hiểu được, cô vợ nhỏ của mình bị làm sao? Rõ ràng, trước kia yêu anh, quấn quýt và làm nhiều trò như vậy. Thế nhưng, bây giờ lại một hai phải ly hôn mà đi… Càng nghĩ, Mục Đình càng tức giận, lẽ nào cô vợ nhỏ của anh bị kích thích, còn muốn đem tiền đi bao dưỡng thêm vài tình nhân nhỏ nữa chứ? Cuộc sống không có anh của cô chính là những tháng ngày như vậy hay sao? Ăn, ngủ, nuôi bồ nhí???   Vậy nên, Mục Đình liền thuê những bác sĩ chuyên gia tâm lý về cải thiện lại cảm xúc cũng như tính cách hiện tại của cô vợ nhỏ mình. Bởi vì, anh phát hiện, thế nhưng khi cô muốn cùng anh vạch rõ mọi khoảng cách, cắt đứt tất cả quan hệ, anh lại không cam lòng hay vui vẻ tiếp nhận như lúc trước. ***   Có lẽ, Mục Đình ở những khoảnh khắc không ngờ nhất đã để cho cô vợ nhỏ Thẩm Huyên chạm vào trái tim mình.   Phải chăng là khi cô nói với anh rằng, cuộc hôn nhân này cô sai lầm rồi, thời gian mấy năm qua dần bào mòn đi tất cả yêu thương trong cô, chỉ còn lại mệt mỏi, cô muốn từ bỏ đoạn tình cảm vô vọng và đau thương này. Phải chăng là khi cô biết tất cả chỉ là giao dịch nhưng vẫn hết lòng đối xử thật tốt với ông nội anh bằng anh cả tấm lòng, khiến cho quãng thời gian bệnh tật còn lại của ông luôn là niềm vui cùng nụ cười hạnh phúc. Phải chăng là khi anh nhìn thấy cô hồn nhiên rạng rỡ nở nụ cười xinh đẹp, vô tình bày ra những dáng vẻ tự nhiên mà anh chưa từng để ý…   Hay phải chăng, ngay từ ban đầu, anh đã để cô vào lòng rồi, nhưng mà mãi vẫn cố chấp không nhận ra… Cho nên, bây giờ, cô mới muốn ly hôn và rời anh mà đi.    Nhưng có lẽ, Mục Đình không biết, Thẩm Huyên người yêu anh điên cuồng ngày xưa đã không còn nữa. Bây giờ, chỉ còn lại Thẩm Huyên lý trí của hôm nay thôi. Người có thể dốc hết sức lực cho những điều xứng đáng nhưng cũng biết buông bỏ cho những thứ không thuộc về mình.   Và nếu tình cảm cùng hôn nhân của họ, là những tảng băng mong manh dễ vỡ và khiến cho thương tích đầy mình, thì cớ sao lại tiếp tục níu kéo. Cho nên, cô nhất định ly hôn, trả anh về đúng vai diễn của mình, cũng tìm cho bản thân cuộc sống thuộc về chính cô.   Đáng tiếc, những thay đổi trong cách nghĩ cũng như cách làm của Thẩm Huyên đã vô tình hay cố ý đem trái tim của Mục Đình gần lại. Anh dần cảm nhận được những bất an lo sợ của cô, cũng hiểu được trong cuộc hôn nhân của họ, anh đã vô tâm vô tình như thế nào. Vì thế, anh muốn níu kéo lại, đem cô cùng tình yêu trở về bên mình.   Vì thế, người đàn ông kim cương lạnh nhạt Mục Đình đã có những nước cờ vô cùng xảo trá và gian manh để thu phục con thỏ nhỏ Thẩm Huyên. Anh chính là đồng ý ly hôn, nhưng lại không chịu đi công chứng, cũng không nói cho cô biết những điều luật về nó. Hại Thẩm Huyên lấy được chữ ký ly hôn với đồng giấy tờ vô tác dụng mà như mở cờ trong bụng, còn đem cất đi thật kỹ. Mỗi lần cô nói muốn phân chia rạch ròi cùng anh, anh lại ném cho cô một tờ chi phiếu với giá trị siêu lớn để dụ dỗ. Thế là, mọi chuyện đâu lại vào đấy…   Nhưng mà, đây không phải là cách hay để có thể thực hiện lâu dài. Thế nên, anh đã dũng cảm thừa nhận những tình cảm trong lòng mình, cũng thừa nhận những sai lầm đã có trước kia với cô và mong muốn họ cùng nhau trao cho đối phương một cơ hội làm lại từ đầu, vun đắp cho tình yêu và hôn nhân của họ.   Có thể nói, đây là một bước ngoặt rất lớn trong câu chuyện. Bởi vì, trong tất cả các mối quan hệ, thì cùng nhau xây dựng luôn là biện pháp tốt nhất để thấu hiểu, quan tâm và sửa chữa những lỗi lầm đã có.   Mục Đình, khi không yêu có thể lạnh lùng tàn nhẫn không ai bằng. Mục Đình, khi đã yêu có thể dịu dàng kiên trì không ai bằng. Vì vậy, Thẩm Huyên khi đứng trước một Mục Đình như thế, trái tim cũng dần rung động. Thì ra, khi có người đặt bạn vào trong lòng mà yêu thương, chính là cảm giác ngọt ngào và hạnh phúc đến vậy.   Từ đây về sau, Mục Đình sẽ vì Thẩm Huyên mà viết lại câu chuyện cho tình yêu của họ. Không có ly hôn, không có phân chia, không có rời đi… Chỉ có ấm áp, an yên một đời… ***   “Mỗi ngày đều muốn ly hôn” thật sự là một bộ truyện hay và hấp dẫn mà mình nghĩ mn nên đọc để đổi gió trong thời gian này. Nội dung truyện là quá trình thay đổi vận mệnh, tìm lại tình yêu cùng cuộc hôn nhân của nữ chính. Truyện mang màu sắc nhẹ nhàng, cuốn hút lại đặc biệt siêu sủng ngọt hài hước và có cái nhìn sâu sắc dành cho mỗi người.   Nữ chính Thẩm Huyên là nhân vật để lại cho mình rất nhiều ấn tượng. Cô ấy thông minh lý trí, biết tiến biết lùi. Bị đặt trong hoàn cảnh khó khăn khi đứng bên bờ vực hôn nhân tan vỡ, chồng không yêu thương, cô ấy đã nhìn nhận sai lầm, cố gắng sửa chữa, tìm cho bản thân mình con đường tốt nhất để đi. Không nhất thiết bắt ép bản thân phải gò mình vào khuôn khổ nhất định, tâm thái luôn tự nhiên, vui vẻ.    Có thể, chính những nét đẹp này của cô, đã khiến cho nam chính Mục Đình có cái nhìn khác về cô vợ bé nhỏ của mình. Nên anh ngày càng quan tâm để ý chăm sóc và dần yêu thương cô nhiều hơn. Đặc biệt mình rất thích suy nghĩ phóng khoáng của cô, nếu hôn nhân không hạnh phúc, không thể vun đắp hay thay đổi cốt truyện vậy thì cứ ly hôn, cầm tiền làm một tiểu phú bà, bao dưỡng trai đẹp :v Đơn giản mà vui vẻ :v   Nam chính Mục Đình tuy là có hơi lạnh lùng và ít thể hiện cảm xúc nhưng mà cách làm việc đúng gian xảo nguy hiểm không ai bằng. Thứ anh đã muốn nắm trong tay, bằng cách này hay cách khác đều có thể lấy được. Mà sự mềm mại dịu dàng của người đàn ông ưu tú tài giỏi nạm kim cương này mấy ai mà có thể kháng cự được kia chứ. Cho nên, không sớm thì muộn những câu cửa miệng muốn ly hôn của nữ chính Thẩm Huyên cũng sẽ bay màu theo thời gian thôi à.   Truyện khá ngắn, chỉ có 43 chương và đặc biệt sủng ngọt hài hước nên mình đọc rất nhanh. Mong rằng, câu chuyện như cơn gió mới này sẽ khiến mn thích thú ạ. Mình đảm bảo là không phí thời gian đâu. Đọc xong cứ ấn tượng mãi câu nói của nữ chính "Thế chừng nào thì chúng ta ly hôn?" trong mọi hoàn cảnh trong mọi đề tài nói chuyện với nam chính :v   À, đề cử edit nhaaaaa. _________   Văn án được edit bởi #Nghịch Thần page #RVNT0105 #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Mỗi Ngày Đều Phải Ly Hôn (Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn) của tác giả Ngã Yếu Thành Tiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nương Tử, Ta Yêu Em - Xích Ma ĐL
Về vấn đề ‘Phá vỡ bối cảnh lịch sử’, Truyện được mượn bối cảnh đất nước Đại Việt trong những năm đầu thời vua Lê Thánh Tông. Lưu ý nho nhỏ là mình chỉ ‘mượn’ bối cảnh thôi, hình tượng nhân vật, các sự kiện xảy ra trong truyện đều là do sự hư cấu mà nên. Sở dĩ có dòng lưu ý này là để cho các bạn dễ hình dung được cảnh đất nước khi nhân vật xuyên không về quá khứ, hoàn toàn không lấy Lịch Sử của đất nước làm nền móng nha. Nên nếu các bạn thấy những tình huống, nhân vật như vua, hoàng tử, công chúa,… hay những địa danh, vùng miền, trang phục không giống, không có thật trong lịch sử triều đại Hậu Lê thì là vì mình đã hư cấu toàn bộ, không hề có giá trị thực tế nhé ^^ Lục Tiếu Trình: “Quận chúa, ngươi vì sao vẫn khăng khăng đòi lấy ta? Dù sao ta…” Lê Hinh: “Ý ta đã quyết, ngươi đừng hòng ngăn cản.” Lục Tiếu Trình: “…” ~o0o~ Lục Tiếu Trình: “Ngươi ngày đó biết ta là nữ nhi, sao vẫn quyết định…” Quyết định đâm đầu vào vậy a? Lê Hinh: “Vì sao tướng công là nữ nhi, ta lại không thể cưới? Nếu không phải ta làm vợ của ngươi, thì đừng hòng là người khác.” “…” “Còn chuyện gì thắc mắc?” “Nương tử, ta yêu em!” Mời các bạn đón đọc Nương Tử, Ta Yêu Em của tác giả Xích Ma ĐL.
Năm Tháng Vô Định - Gặp Em Ngày Xuân Phân - Dư Lạc Thuần
Tuổi trẻ, họ có những bồng bột, háo thắng, và phạm sai lầm. Ba người bọn họ: Một lạnh lùng, một điềm tĩnh, một hào hoa, bọn họ phong lưu, trăng hoa, thật tâm yêu một người phụ nữ là chuyện nực cười nhất thiên hạ. Vậy mà ông trời lại se duyên cho họ, tưởng chừng hạnh phúc là mãi mãi nhưng rốt cuộc lại khiến ba người phụ nữ ấy tổn thương sâu nặng.  "Ba người đàn ông chúng ta, đều theo đuổi người phụ nữ của riêng mình... cuối cùng lại làm họ tổn thương." *** Trong một lần truy sát, hắn vô tình gây tai nạn làm một gia đình chết thảm. Trước khi chết, người cha đã van nài hắn cứu con mình. Kể từ đó hắn nhận nuôi cô.  Một ông trùm nguy hiểm nhất thế giới lại cưng chiều cô như bảo vật. Hắn muốn, cô không bao giờ biết được sự thật về cái chết của bố mẹ mình. Nhưng cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, hắn làm sao có thể giấu được bí mật cả đời. Cô căm hận hắn mà bỏ đi, hắn điên cuồng tìm kiếm nhưng đều thất bại. 5 năm sau, cô trở thành cảnh sát tài giỏi, hắn là mục tiêu của cô! Trong đầu cô chỉ có hai lý do sống: 1, tống hắn vào tù. 2, khiến hắn phải đau khổ cả đời. Một vòng lẩn quẩn yêu hận suốt mười bốn năm, sủng có ngược có. Đối với hắn cô là bảo vật, còn đối với cô, hắn là kẻ thù giết cha mẹ không đội trời chung. *Xuân phân, theo lịch Trung Quốc cổ đại, là điểm giữa của mùa xuân,  nó là một trong hai mươi tư tiết khí trong nông lịch và tiết khí này bắt đầu từ điểm giữa(20-21/3) mùa xuân. *** Khi Diệp Dao còn nhỏ, được An Thực lấy họ mình đặt cho cô, gọi là An Dao. Đối với cô, An Thực vừa là ân nhân vừa là người thân, nên cô rất quý mến hắn. Có lần Lăng Nghị hỏi “An Thực, cậu cảm thấy cô bé này thế nào?” Hắn điềm nhiên đám “Dễ nuôi!” Lăng Nghị lại hỏi “Nghe nói hai người rất ít nói chuyện?” An Thực lườm anh một cái “Chuyện nhà tôi cậu quan tâm làm gì?” “À...chuyện-nhà-cậu? Được được, người ngoài như tôi không nên tìm hiểu nội tình sâu bên trong.” Lăng Nghị lại giở giọng gian tà ra. Thật ra, đa phần, hắn và cô rất ít khi gặp mặt trong nhà, nhưng chỉ cần hắn ở nhà cả ngày, An Dao sẽ liên tục làm phiền, nói rất nhiều. Những ngày đầu hắn cảm thấy rất phiền phức nhưng dần dần cũng thấy quen. Buổi sáng trước khi đi học, cô cùng An Thực dùng buổi sáng “Chú à, sắp tới ngày họp phụ huynh.” Khi An Thực đăng ký nhập học tiểu học cho An Dao, đã dùng thân phận người giám hộ duy nhất. Thấy An Thực trầm ngâm không trả lời, cô hiểu chuyện nói tiếp “Nếu chú không muốn đi cũng không sao đâu. Cháu sẽ nhờ chị Tố Nghi.” ... Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Vô Định - Gặp Em Ngày Xuân Phân của tác giả Dư Lạc Thuần.
Mỹ Nhân Khó Gả (Mỹ Nhân Nan Giá) - Thị Kim
Thân là kinh thành đệ nhất mỹ nhân, vậy mà lại không ai thèm lấy? *** Một số cuốn sách của tác giả Thị Kim: Mỹ Nhân Khó Gả (Mỹ Nhân Nan Giá) tựa xuất bản Đệ Nhất Mỹ Nhân Trầm Hương Tuyết May Mắn Gặp Lại Khi Chưa Gả Chỉ Yêu Mình Em Châu Viên Ngọc Ẩn Cỏ Dại Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ Thâu Trọn Gió Xuân Tình Bất Yếm Trá ... *** Người ta vẫn hay nói có duyên nhất định sẽ có phận, dù đó là lương duyên hay nghiệt duyên. "Mỹ nhân khó gả" sẽ cho ta thấy một mối lương duyên có tránh cũng khó lòng tránh được, càng tránh càng vướng sâu hơn vào lưới tình. Cung Khanh được mệnh danh kinh thành đệ nhất mỹ nhân, nhan sắc tuyệt trần lại là con gái rượu của Thượng thư đương triều nhưng nàng không mang chí lớn vào cung, chỉ mong tìm một người chồng có thể trọn đời chỉ có mình nàng. Vậy thì cớ gì mọi mối hôn sự mà mẫu thân tìm cho nàng đều không thành? Nhân tố ngầm cản trở Cung Khanh đi lấy chồng là Mộ Thẩm Hoằng- thái tử đương triều. Với vẻ ngoài "Đá kết như ngọc quý, thân tùng như ngọc xanh. Vẻ tươi riêng một cõi, thiên hạ chẳng người tranh"cùng sự tài hoa của đấng quân chủ tương lai, Mộ Thẩm Hoằng là mơ ước của bao cô gái trong thiên hạ. Nhưng vị thái tử cao cao tại thượng lạnh lùng uy vũ này trước mặt Cung Khanh làm ra biết bao nhiêu trò vô sỉ trêu chọc để nàng tức giận đến nỗi không nói nên lời. Thử hỏi có ai dám đến cửa cầu hôn cô gái mà thái tử lăm le không? Đáp án chắc chắn là không dám rồi. Cách vài ngày Mộ Thẩm Hoằng lại sai người mang đến cho Cung Khanh quà biếu với lí do "rất chính đáng" khi là chiếc nhẫn hắn vẫn hay đeo, khi là chậu mẫu đơn "sát cánh bên nhau" ai còn gan lớn đi hỏi cưới nàng nữa. Làm lỡ mất mối hôn sự với tân khoa trạng nguyên Thẩm Túy Thạch, phá mất hôn sự với Tả vệ tướng quân Nhạc Lỗi, đến khi Cung Khanh được ban hôn cho Duệ Vương thì Mộ Thẩm Hoằng ra chiêu cuối mang Cung Khanh về - Cung Khanh mang mệnh Mẫu nghi thiên hạ ắt phải lấy thái tử đương triều, nhờ phụ hoàng ban hôn gấp. Trong vòng xoáy này, Cung Khanh chạy đâu cho thoát, Cung Khanh chưa bao giờ ngờ rằng chuyện hôn nhân của mình lại trắc trở thế. Nàng muốn lấy người một lòng một dạ với nàng nên đã trốn tránh thái tử, trốn sự theo đuổi và quan tâm ( nhưng không thoát được :)) và nàng còn băn khoăn về chàng trai đeo mặt nạ Trừ tà đã cứu nàng đêm Nguyên Tiêu- người hẹn nàng khi gặp lại hắn sẽ cùng nàng viết nên một "giai thoại phong lưu", hắn là ai? Đọc "Mỹ nhân khó gả" cho ta thấy rõ ràng yêu là phải ra tay giành về như thái tử Mộ Thẩm Hoằng, bày thiên la địa võng tóm gọn giai nhân vào lòng. Bên cạnh đó truyện còn chứng minh cho một câu nói bất di bất dịch trong tác phẩm cung đấu "tự tìm đường chết", như cô cháu gái Tiết Giai của hoàng hậu hay Cửu công chúa ngông nghênh bất trị, tất cả đều có kết cục bi thảm, mình ác tâm đến mức có thể thốt ra "đáng đời lắm" . Một hồi gió tanh mưa máu chốn cung đình, những mưu mô và hận thù đặc sắc càng minh chứng cho sự thông minh tài trí của Cung Khanh và Mộ Thẩm Hoằng cũng như tình cảm bền vững của hai người. Với hài hước đáng yêu của Cung Khanh hay sự vô sỉ bất chấp của Mộ Thẩm Hoằng, mình chắc chắn đây là lựa chọn thích hợp để đọc giải trí tìm tiếng cười cũng như tìm vị ngọt ngào nhẹ nhàng nhưng lưu luyến. -- - Trích đoạn trong truyện: Cung Khanh ngái ngủ mở mắt, nhất thời tưởng mới sáng, theo thói quen định vươn vai, kết quả trong lúc đưa mắt nhìn thấy một người tuấn duật đoan trang, động tác duỗi người cứng đờ, suýt thì gẫy eo. Nàng đang nằm trong phòng lò sưởi của hắn, mà hắn thì đoan chính đàng hoàng ngồi trước bàn, tay cầm sách mà mắt nhìn nàng, cười như có như không, dịu dàng mờ ám. Lúc này nàng mới nhớ ra chuyện say rượu, liền ngồi dậy cáo lỗi, “Thần nữ thất lễ, thỉnh điện hạ thứ tội.” Hắn đi về phía nàng, hơi khom lưng, nụ cười ôn hòa nho nhã tuấn tú, giọng điệu ân cần quan tâm: “Cung tiểu thư có chỗ nào không thoải mái không?” Khoảng cách này hình như gần quá, giờ mà đứng dậy xỏ giầy sẽ chạm phải cằm hắn….. Nàng không thể làm gì khác hơn là lặng lẽ ngửa đầu ra sau, vô cùng xấu hổ hỏi: “Tại sao thần nữ lại ở chỗ này?” Hắn cười híp mắt nhìn nàng, “Sau khi nàng say, kéo ta không buông, đòi ta đưa nàng đến đây.” Cung Khanh: “…." Không thể nào, điện hạ. Dù ta uống say cũng sẽ không mất lý trí đến thế. Hắn cười cười nhìn nàng, ý hỏi vậy ý nàng là sao? Nàng né tránh ánh mắt sáng quắc của hắn, đột nhiên kinh ngạc phát hiện hắn cầm ngược sách! Điện hạ, vừa rồi ngài thật sự đọc sách sao? Ngài lấy quyển sách để che giấu chuyện ngắm ta đúng không? Trong nháy mắt, mặt nàng đỏ bừng, vội lách qua một bên, ý định xỏ giầy thoát khỏi chốn thị phi này. “Nàng vừa tỉnh rượu, đừng vội đi, sẽ chóng mặt đấy.” “Thần nữ quấy rầy đã lâu, vạn phần sợ hãi, đa tạ điện hạ chiếu cố.” Hắn dùng quyển sách cầm ngược ngăn cản nàng, nghiêm mặt nói: “Cung tiểu thư, có chuyện này ta muốn nói với nàng.” “Điện hạ mời nói.” “Vừa rồi, khi nàng say rượu, tay đã lần mò vào đây.” Hắn vỗ ngực, hiện trường gây án của nàng. Cung Khanh giật thót người, lập tức quả quyết phủ nhận: “Không thể nào.” Hắn nhíu mày: “Ý Cung tiểu thư là ta đang nói láo?” Nàng vội nói: “Thần nữ không dám. Có lẽ là điện hạ đọc sách sinh ảo giác, thần nữ tuyệt không dám mạo phạm điện hạ, cho dù có say rượu, cũng một lòng kính sợ điện hạ, tuyệt không dám làm ra hành động đấy.” Hắn: “…” Không nhân chứng liền chối phăng đúng không? ----- Cung Khanh nghiêm mặt nói: “Thái tử điện hạ trăm công ngàn việc, Thái phi đã có thần nữ chăm sóc, thỉnh điện hạ yên tâm.” Tiễn khách sao? Hắn cười cợt, “Hôm nay ta không bận.” “Vậy nếu ngày mai điện hạ bận thì không cần tới, thần nữ hầu hạ Thái phi là đủ.” Mộ Thẩm Hoằng vuốt vuốt mi tâm: “Nếu ngày mai bận…” Dừng một chút, hắn nghiêm mặt nói: “Ta sẽ tới một lần, nếu không bận thì … sáng trưa tối ba lần, Khanh muội muội thấy thế nào?” Cung Khanh: … Được, ngươi thắng. -- -- - Đầy tháng Mộ Doanh, Mộ Thẩm Hoằng đại xá thiên hạ. Tổ chức đại yến quần thần ở Sướng Xuân Uyển, cho các quan nghỉ ba ngày. Cung Khanh lén hỏi: “Có phô trương quá không?” “Trẫm luống tuổi mới có con gái rượu, vui thế có gì lạ?” Cung Khanh phì cười, “Hoàng thượng luống tuổi rồi sao?” “Nàng tra sử đời trước đi, hoàng đế bằng tuổi trẫm con trai đã biết đi từ lâu rồi.” Cung Khanh cười không dừng được: “Vậy tại sao ngài…?” Nàng ngượng không dám hỏi hết câu. Hắn cười: “Không phải là vì chờ nàng sao, vì nàng mà thủ thân như ngọc.” Nàng cười tươi như hoa, “Không tin.” -- -- - Review by #Hạ_Tịch Dung Hoa - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Họa Gian Phi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban   Mời các bạn đón đọc Mỹ Nhân Khó Gả (Mỹ Nhân Nan Giá) của tác giả Thị Kim.
Gió Nhẹ Khẽ Thổi, Em Rất Thích Anh - Khấu Tử Y Y
Người ta nói nữ theo đuổi nam, chẳng mấy mà thành. Nhưng Thẩm Thi Họa cảm thấy con đường theo đuổi Lâm Cẩm Húc cách cả một vũ trụ. Dù cả vũ trụ này có sụp đổ, cả thế giới đến ngày tận thế, người đàn ông này cũng không ngoảnh đầu nhìn cô lấy một lần. Mời các bạn đón đọc Gió Nhẹ Khẽ Thổi, Em Rất Thích Anh của tác giả Khấu Tử Y Y.