Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngọc Bội Thái Tử Gia - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Cô năm nhà Trường Hưng hầu lúc bé bị người đánh tráo, khiến cô con gái nhà nông một bước lên trời, trở thành tiểu thư hầu phủ, còn tiểu thư chân chính lưu lạc nhân gian, trải qua mười ba năm gian khổ. Sau mười ba năm, rốt cuộc Sở Cẩm Dao cũng quay về bên cha mẹ ruột, nhưng đáng xẩu hổ là, mẹ chê cô cử chỉ thô tục, một lòng yêu thương “cô con gái ban đầu”, đến bà nội cũng luyến tiếc không rời cô cháu gái đã nuôi mười ba năm, đứng ra làm chủ, để cô ả giả mạo tiếp tục làm thiên kim phủ hầu. Sở Cẩm Dao lớn lên trong nghèo khó, không hoà hợp với người trong phủ, sau lần thứ n bị em họ ngáng chân, Sở Cẩm Dao lén trốn trong phòng lau nước mắt, bất ngờ phát hiện ngọc bội của cô vậy mà biết nói. Tính tình của ngọc bội không tốt, nhưng sẽ nhẫn nại nghe cô than thở, dạy cô trạch đấu, hướng dẫn cô ngược tra. Cho đến một ngày, Sở Cẩm Dao gặp được Thái tử điện hạ tiếng xấu đầy đường. “Nói ra chắc các người không tin, nhưng nhìn ngọc bội tinh của ta và Thái tử điện hạ giống nhau như đúc.” Lời tác giả: Vì có yếu tố hồn lìa khỏi xác nên mới gắn mác huyền huyễn, cả truyện không còn yếu tố ma quỷ tu chân tu tiên nào khác, cứ xem như đây là một bộ cổ đại bình thường là được. *** Ít có bộ nào mà chưa đọc hết mình đã phải nhảy lên review thế này. Truyện hay, cực lực đề cử!!!!  Truyện mở đầu với motip 'ly miêu hoán chúa' quen thuộc nhưng diễn biến về sau thì không theo lối cũ tí nào.  Nữ chính vốn là tiểu thư hầu phủ bị nhà nông hộ đánh tráo, sống 13 năm nơi thôn nghèo thì được cha ruột đón về hầu phủ. Tính cách của nữ chính khá là đặc biệt và mình cực kỳ thích cô nàng nữ chính này. Cô nàng thẳng thắn thừa nhận niềm vui lớn nhất khi được đón về là thoát khỏi cảnh đói nghèo, làm lụng vất vả đến nỗi sưng tay phù chân, thoát khỏi những trận đòn vô cớ của đôi cha mẹ nông dân, chứ không phải là niềm vui sum vầy bên cha mẹ ruột. Trở về hầu phủ, nữ chính phải đối mặt với người mẹ ruột thương con nuôi hơn con đẻ, người tổ mẫu lấy ích lợi gia tộc làm đầu, cha thì tất bật xã giao chẳng mấy khi nhìn mặt con cái, một loạt anh chị em họ thì càng khỏi phải nói, chỉ rình rập dẫm nhau xuống nước để bản thân được biến thành 'nhân thượng nhân'. Phong cách hầu phủ thanh kỳ thế nào mình xin phép không nói trước, tránh chị em mất hứng thú khi đọc. Nữ chính tuy là kiên cường, thông minh những giữa rừng yêu quái đã tẩm dâm nơi hậu trạch nửa đời người thì có thông minh đến đâu nữ chính cũng phải ăn bẹp. Và tèn tén ten, nữ chính không vấp ngã thì làm sao tác giả để nam chính lên sàn được.  Nam chính là đương triều Thái tử, do vết thương trí mạng khi hành quân đánh giặc mà hồn lìa khỏi xác, nhập vô mảnh ngọc bội của nữ chính. Không thể đứng ngoài nhìn nữ chính loạn đâm đầu bị người khác cười nhạo được nữa, anh quyết tâm đứng ra dạy cho nữ chính biết, thế nào mới là cao thủ cung... à nhầm trạch đấu. Dạy ở đây không có nghĩa là nữ chính bị phụ thuộc vào nam chính, gặp phải vấn đề anh sẽ để chị tự nghĩ, nghĩ hồi lâu không ra thì chỉ điểm đôi chút, đã chỉ điểm 1 lần thì sẽ không có lần 2 cho cùng một sự việc.  Trong cổ ngôn, có 3 điều kiện khiến cho mình quyết định có nên đọc tiếp bộ truyện này hay không: 1. Lễ giáo các loại. 2. Tính cách tuyến nhân vật phụ 3. Sự logic trong từng sự việc  Không phải nói ngoa chứ bộ truyện này khiến mình thực sự bất ngờ từ chương đầu tiên cũng như phải lập tức xếp nó vào danh sách yêu thích khi mới đọc tới chương 10. Lễ giáo thì khỏi nói, không quá rườm rà nhưng quy củ đầy đủ. Tuyến nhân vật phụ mỗi người một vẻ, chỉ có đại trí giả ngu chứ không một ai thiếu não. Cách các sự việc diễn ra hoàn toàn không gượng ép, loáng thoáng có thể thấy được phục bút của tác giả từ những chương trước. Mình xin trích 1 vài chi tiết nhỏ trong truyện: "Sở lão phu nhân muốn mượn Sở Cẩm Dao để mà trèo cao, Sở Cẩm Dao cũng có ý mượn danh lão phu nhân nuôi trồng thế lực của mình, hiện giờ bọn họ là quan hệ 'sống chết có nhau'. Vấn đề duy nhất là, Sở lão phu nhân tính toán gả nàng cho nhà nào? Nếu là gả làm vợ kế cho ông già 70 80 nào đó, vậy thì lại khác, Sở Cẩm Dao dù có bỏ mạng cũng phải làm ầm lên cho cái nhà này biết tay. Sở lão phu nhân nhìn Sở Cẩm Dao chuyển từ ngờ vực, đến bừng tỉnh, lại tới trấn định bình tĩnh. Sở lão phu nhân rất là vừa lòng, đây mới là nhân tài đáng giá gia tộc khuynh lực bồi dưỡng, với mình, với gia tộc, với nhà chồng tương lai, đều rất có ích. Chỉ có người như vậy, mới đáng để quý tộc liên hôn, kết hai họ chi hảo. Nếu không, nơi nào là kết thân, có mà kết thù thì có.” "Sở lão phu nhân mấy ngày nay cả nằm mơ cũng cười ra tiếng. Bà sảng khoái cực kỳ, Sở Cẩm Dao cướp vị trí Thái Tử Phi của huyện chủ, chảng khác nào hung hăng đánh mặt đối phương, Sở lão phu nhân quả thực là vui sướng nói không nên lời. Đến nỗi đoạt đồ vật của người khác là tốt hay xấu tính…… Sở lão phu nhân nghĩ thầm, trách không được trước kia đám tiểu thiếp thích đoạt đồ của bà như vậy, quả nhiên, đoạt được mới là thoải mái nhất.”  Mình sẽ không tiết lộ quá nhiều về tính tiết bộ truyện, viết review này chủ yếu là để bày tỏ quan điểm cá nhân, hội mình có ai ưng bộ cổ ngôn trạch đấu nào thấy ok thì giới thiệu mình với nhá! *** Sở Cẩm Dao vừa vào cửa, ánh mắt của mọi người đều dừng lại ở nàng. Sở Cẩm Dao hơi hoảng sợ, hôm nay có chuyện gì vậy, sao mọi người lại mặc như thế này. Lẽ nào có khách đến nhà sao? Hôm qua Sở Châu hồi phủ, Sở Cẩm Dao cũng mặc y phục mới may để gặp khách, nhưng là vì lúc ấy Sở Cẩm Nhàn và Sở Cẩm Dao đang ở cạnh Sở lão phu nhân ngồi ở noãn các mà thiêu thùa may vá, sau đó Thất tiểu thư đến. Khi rời khỏi đây, Thất tiểu thư vô ý làm đổ trà lên y phục của Sở Cẩm Dao. Thật đúng là đủ “cố ý” cùng “không cẩn thận” đây. Sở Cẩm Dao dù có rất nhiều lời cần nói cũng chỉ đành nhanh chóng trở về đổi xiêm y. Mà ngay lúc nàng quay trở về, trời đã muộn rồi. Cho nên hôm nay rất nhiều người chưa nhìn thấy y phục mới của Sở Cẩm Dao. Hôm nay thấy nàng đã giặt sạch sẽ váy áo, rồi mặc đến đây, những người trong nhà chính vừa thấy thì trong mắt chỉ hiện lên kinh diễm lại kinh ngạc không thôi. Sở Cẩm Dao từ nhỏ đã phải làm việc đồng áng, so với mấy vị tiểu thư ngày ngày tháng tháng không rời cửa thì phải hoạt động hơn rất nhiều. Sức khỏe tốt, dáng người cũng cao. Trên người nàng là áo giao lĩnh, tay áo dài rộng. Cổ tay có thiêu hoa phù dung màu hồng nhạt. Váy dài phía dưới là váy mã diện, thiêu hoa tím nhạt trên nền váy trắng Vân Cẩm. Ở trên sườn nếp gấp đều dùng tơ lụa để viền hoa, đè sát nếp gấp. Phía dưới quả thật phẳng phiu mà tự nhiên. Bên dưới còn một dải lụa, còn đánh tua cuối váy hoa. Dải lụa có màu tím đậm hơn so với hoa văn tím, một dải đè một dải, khi đi lại giống như khổng tước xòe đuôi. Mà Sở Cẩm Dao vốn cao mà thon thả, ăn mặc như vậy vừa áo ngắn lại váy mã diện, càng lộ rõ vòng eo thon gọn, duyên dáng mà yêu kiều. Sở lão phu nhân nhìn thấy Sở Cẩm Dao mặc trang phục này nên nhìn kỹ hơn nhưng không nói gì. Lão phu nhân trong lòng nghĩ thầm, Ngũ tiểu thư tuy rằng lớn lên là cực phẩm, nhưng quy củ chung quy không thể bằng cô nương lớn lên ở Hầu phủ được. Quả là đáng tiếc. Mà Sở Châu nhìn một lúc sau, nhịn không được mà rằng: “Y phục này… là thiêu phường nhà nào làm nên?” Sở Cẩm Dao trả lời: “Là nha hoàn cắt ạ” Sở Cẩm Dao cũng có chút suy nghĩ, không thể nói là chính mình làm. Nếu không, sau này có thể được người ta hỏi đến. Hơn nữa, nếu sau này có người đến cửa nhờ làm, vậy thì phải giải quyết ra sao? Sở Châu nghe thấy nha hoàn làm, chỉ gật đầu nói: “Tẩu tẩu an bài cho con mấy nha hoàn tốt lắm” Này váy hoa, quả thật rất đẹp. Sở Cẩm Diệu vừa rồi còn phong quang vô hạn, áp xuống chúng tỷ muội. Nhưng mà Sở Cẩm Dao vừa đến thì mọi người đều bị hấp dẫn đi rồi. Luận quý trọng, váy áo của Sở Cẩm Dao thật sự không thể bằng được Sở Cẩm Diệu. Nhưng làm người khác không thể chấp nhận được chính là, người ta quần áo cắt may rất đẹp, cũng có phần mới mẻ. Sở Cẩm Diệu thấy nếu bực có thể chết người thì nàng đã sớm ức chết rồi. Đặc biệt là Lâm Hi Ninh, Sở Cẩm Diệu vừa vào, quả thật Sở Cẩm Diệu nhìn thấy trong ánh mắt Lâm Hi Ninh sáng lên một chút. Bây giờ Sở Cẩm Diệu nhìn sang, oán hận mà nắm chặt khăn tay của mình. Quả nhiên, nam nhân đều có đức hạnh này. Không cần biết bên ngoài miệng bọn họ nói gì, trong lòng vẫn cảm thấy nhan sắc là trên hết. Sở Cẩm Diệu và Lâm Hi Ninh từ nhỏ đã là huynh muội, Sở Châu quả thật rất thích Sở Cẩm Diệu. Khi còn nhỏ, Sở Châu còn cười nói với Triệu phu nhân trêu ghẹo, không bằng về sau cho hai người làm một đôi hoan hỉ oan gia. Triệu phu nhân khi ấy chỉ cười mà qua, nhưng trong lòng lại nhớ kỹ, trong lúc không có ai mới nhẹ nhàng hỏi dò Sở Cẩm Diệu. ... Mời các bạn đón đọc Ngọc Bội Thái Tử Gia của tác giả Cửu Nguyệt Lưu Hỏa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng - Nam Quan Yêu Yêu
Mặc dù nam chính bộ truyện này bá đạo khát máu, nhưng lúc gặp sát tinh trong số mạng của mình, ác ma cũng dịu dàng… Hoắc Nhĩ Phi vốn cho rằng trên trời rớt xuống một cái bánh bao lớn, vui vui vẻ vẻ chạy đi nhận, thật sự không nghĩ đến trên đất đào một hố to, cô vội vàng không kịp chuẩn bị mà “Rơi” vào. Cho đến tận bây giờ Hoắc Nhĩ Phi vẫn có cảm giác mình hận đại ma quỷ Thư Yến Tả đó, hận đến tận xương…, cho đến đau tận đáy lòng, sâu tận xương tủy như khắc cốt ghi tâm. Năm năm sau... Hai mẹ con gặp nhau: Lần đầu tiên khi Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy bé trai phấn điêu ngọc trác * ở công ty thì trong lòng thoáng qua một cảm giác khác thường, nhưng cô tự nói trong lòng, đây chẳng qua chỉ là ảo giác. (*) phấn điêu ngọc trác: Cụm từ dùng để miêu tả những đứa bé trắng nõn, mềm mịn. Lần thứ hai khi gặp lại bé trai đáng yêu đó thì cô chỉ cảm thấy hết sức thân thiết, nhưng một câu nói của bạn tốt Tuyết Nghê khiến cho cô lập tức sợ ngây người. Phi Phi, lúc cậu bé cười lên, mắt giống cậu lắm đó! Không phải con riêng của cậu chứ! Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn hoảng hốt… Thư Nhị thiếu cường thế khí phách thay đổi sách lược, lần nữa theo đuổi vợ yêu bỏ nhà ra đi năm năm. Ở lễ đính hôn xuất hiện một người đàn ông quyến rũ, khiến mọi người nhìn thấy ngây người, mà Phi Phi thân là nữ chủ nhân, càng thêm nhìn đến mắt choáng váng, không thể nào, sao anh ta lại xuất hiện ở đây! Nụ hôn sau năm năm kia, để cho cô hoàn toàn tỉnh táo, ác ma đã trở lại! Vậy mà, dần dần khi ở chung, cô phát hiện ác ma cũng không phải ác ma, có lúc dịu dàng khiến cô say mê… Note: Chuyện này nam chính không sạch, không thích đừng nói lời cay đắng   *** “Nếu không chờ sau khi Bảo Bảo lớn lên đưa con bé đến trường học nữ sinh ở nước Anh đi, tuyệt đối để cho con bé biến thành một thục nữ điển hình.” Thư Yến Tả biết mèo nhỏ luôn nói chua ngoa như thế nhưng tấm lòng như đậu hũ, cho nên cố ý khích bác cô. “Đừng, giáo dục như vậy không thích hợp với Bảo Bảo, sẽ làm con bé nhịn hỏng.” Hoắc Nhĩ Phi lập tức đau lòng con gái. Thư Yến Tả sớm biết mèo nhỏ có thể nói như vậy, ôm cô, nói sang chuyện khác, “Mấy ngày nữa chính là sinh nhật hai tuổi của hai đứa, không phải em nói muốn đón cha mẹ sao?” “A... Cha mẹ vẫn nhắc tới hai đứa rất lâu, lần này em muốn đón cha mẹ đến đây ở lâu một khoảng thời gian.” “Phòng trong nhà còn nhiều, [email protected] em quyết định là được rồi.” Thư Yến Tả cưng chiều nói. Hoắc Nhĩ Phi chui vào trong ngực ông xã, “Tuyết Nghê bảo ngày mai sẽ mang Tinh Tinh cùng trở lại, chỉ có điều hai năm rồi, đại ca anh ấy vẫn còn chưa tỉnh...” “Anh ấy sẽ tỉnh, anh ấy không chịu bỏ lại chúng ta đâu.” Thư Yến Tả tin tưởng đại ca nhất định sẽ tỉnh lại. “Ừ, anh ấy sẽ không nỡ bỏ lại Tuyết Nghê và Tinh Tinh.” ... Mời các bạn đón đọc Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng của tác giả Nam Quan Yêu Yêu.
Hắt Xì - Cửu Bả Đao
“Tôi hít thở sâu, xòe đôi cánh trắng muốt trên vai, xuyên qua bãi bồ công anh mênh mông tít tắp, lượn lên bầu trời cao, từ từ tan vào vô vàn ánh sao lấp lánh. Một chặng đường mới đang chờ đợi tôi, tôi cũng chờ đợi chuyến đi. Mong sao trong chuyến đi đẹp đẽ tiếp theo, tôi vẫn sẽ được ôm lấy nụ cười của người con gái thương yêu. Trở thành siêu anh hùng của riêng cô ấy.” *** Đây là câu chuyện tình yêu có khả năng lấy đi nước mắt cao nhất của Cửu Bả Đao. Tình yêu luôn khiến con người ta thay đổi để hoàn thiện và phù hợp với nhau để tạo nên những hành trình mới. Trong thâm tâm Nghĩa Trí, tình yêu đồng nghĩa với chị Tâm Tâm xinh đẹp. Chị Tâm Tâm chính là toàn bộ thế giới này. Nhưng chị Tâm Tâm đem lòng yêu Hiệp sĩ siêu thanh, một siêu anh hùng nhân hậu và dũng cảm. Chuyện tình của Nghĩa Trí chưa kịp bắt đầu đã vấp phải đối thủ quá mạnh. Hắt Xì đã được chuyển thể thành phim Tình Địch Của Tôi Là Siêu Nhân (2015) với sự tham gia diễn xuất của Lâm Y Thần, Kha Chấn Đông. *** Cửu Bả Đao sinh năm 1978 tại Chương Hóa, Đài Loan. Bắt đầu sáng tác từ 1999, đến nay đã hoàn thành hơn 60 cuốn sách. Tác phẩm lần lượt được chuyển thể thành phim truyền hình, phim truyện, game online. Năm 2010 đạo diễn phim Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi là một đạo diễn may mắn nhất, cũng là nhà văn chăm chỉ nhất. Các tác phẩm đã được Nhã Nam xuất bản: Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi, Mẹ, Thơm Một Cái, Cà Phê Đợi Một Người. *** Tôi chạy vào phòng nghỉ của võ sĩ, Người hùng Tia Chớp và Aristote đang đợi ở cửa. Bọn họ đã thấy tất cả qua màn hình ti vi. Khả Lạc có thẻ ra vào đặc biệt cũng xuất hiện ngay sau đó. "Ông Tia Chớp, xin ông cứu chị Tâm Tâm!" Khả Lạc òa lên nức nở. Còn tôi chẳng có thời gian khóc lóc, lập tức cởi giày đấu, đổi sang đôi giày chạy gon nhẹ, mặc áo, kéo Người hùng Tia Chớp lên đường. "Đợi đã, cháu định về núi à?" Người hùng Tia Chớp kinh ngạc. "Cháu ở đây cũng không ngồi yên được. Chỉ có ông mới giúp được cháu cứu chị Tâm Tâm!" Tôi kêu lên. Aristote gầm gừ. Tôi hiểu ý: "Cả mày nữa, mình cùng chiến đấu!" Người hùng Tia Chớp thoáng do dự, nói: "Ta đi với cháu, nhưng không một ai được vào cô nhi viện đâu. Yêu cầu của băng Đầu Lâu rất đơn giản, chỉ cần mấy thằng gian ác kia được thả ra, bọn chúng sẽ tha cho cô nhi viện. Sau này tất nhiên Hiệp sĩ Siêu Thanh sẽ lại tóm bọn chúng vào tù." Tôi trợn tròn mắt nói: "Ông già rồi, khùng mất rồi sao? Vũ Hiện đứng trơ trơ là vì anh ta hết cách, chỉ còn trông vào may rủi! Nhưng ai hiểu thủ lĩnh băng Đầu Lâu đều biết, hắn đã bị Vũ Hiên đánh gãy một cánh tay, chắc chắn sẽ giết chị Tâm Tâm để rửa hận!" Lúc này, điện thoại di động của Khả Lạc đổ chuông, tôi giật lấy, quả nhiên là Kiến Hán gọi. ... Mời các bạn đón đọc Hắt Xì của tác giả Cửu Bả Đao.
Đừng Hỏi - Sói Xám Mọc Cánh
Nếu bạn đọc nào yêu thích thể loại truyện cổ đại nhất là những chuyện với tình tiết tranh đấu trong cung đình hẳn bạn sẽ cảm thấy rất hứng thú. Truyện không đặt nặng vào những tình tiết quá nặng nề mà kể lại một truyện có dư âm tình yêu, có hương vị cuộc sống, có cả những mưu toan nhưng tựu chung vẫn là có chút. Sử ghi Ðại Dạ năm 173, Vĩnh Thành hoàng hậu thất đức, bị đuổi ra khỏi cung. Thừa tướng hai triều Thượng Quan Phong - phụ thân của hoàng hậu, đập đầu vào cột chết ngay tại chỗ, toàn thể gia quyến Thượng Quan bị định tội, cả nhà phải đi lưu đày. Duy chỉ có hoàng hậu bị phế không rõ tung tích, hoàng đế nổi giận, lùng tìm khắp nơi không thấy, thương tiếc những năm tháng trước đây luôn kính cẩn khuôn phép, truy phong cho hiệu là “Vĩnh Thành”, lập mộ chôn y phục cùng di vật, an táng trong lăng tẩm, lập di chiếu căn dặn trăm năm sau hợp táng cùng Vĩnh Thành hoàng hậu. *** Ði thẳng tới cửa đại điện lộng lẫy đầu tiên, An công công mới thu lại cảm xúc phức tạp hiếm thấy, nghiêm mặt lại, bước vào thưa lời. Hoàng thượng đang phê duyệt tấu chương, thần sắc thoạt nhìn vẫn giống như mọi ngày, nhưng An công công đã theo hầu hắn từ khi hắn vẫn còn là Cửu hoàng tử thất thế cho đến nay, làm sao có thể không nhìn ra được, lòng lại không nỡ, quỳ xuống khẽ bẩm: “Hoàng thượng, hoàng hậu nương —- phế hậu đã nhận thánh chỉ, tước kim bài, đang đưa ra khỏi cung.” “Ừ.” “Vừa nhận được thông tin bẩm báo, mấy vị ngự sử đại nhân được biết hoàng thượng vẫn chưa ban tội chết cho phế hậu, cảm thấy không phục nên muốn lên tiếng nhắc nhở.” “Ha,” Mộ Dung Thầm cười khẩy một tiếng, “Ðợi đến khi bọn họ biết hoàng hậu một cọng lông cũng không bị thương, lại được trở về Thượng Quan gia, chỉ e lại càng không phục?” Rõ ràng hắn đang cười, nhưng cả đại điện trong nháy mắt đã lạnh đi mấy phần, chỉ nghe hắn chậm rãi nói: “Trẫm muốn xem xem, đám ngự sử cương ngạnh miệng đầy lễ nghĩa liêm sỉ quy củ tổ tông này, làm thế nào có thể bày ra cái bộ dáng liều chết can gián tiên đế nhốt trẫm lại năm đó, vạch tội vị thừa tướng trước kia đã từng bắt tay xúi giục họ… Thượng Quan Phong, trẫm muốn lão ta gieo nhân nào gặt quả ấy, chết không nhắm mắt.” ... Mời các bạn đón đọc Đừng Hỏi của tác giả Sói Xám Mọc Cánh.
Đoàn Trưởng Ở Trên Cao - Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu
Một hôm, huấn luyện viên Kỷ nói với một bé củ cải mới đến. "Hoàn Tử, tới trước làm mẫu động tác!" "... ..." "Hoàn Tử… gọi em đấy!" Hoàn Tử mặt nhăn nhó, tiến lên từng bước, đá một cước vào bắp chân huấn luyện viên Kỷ, "Hàaa...!" Huấn luyện viên Kỷ chẳng biết làm sao, thằng bé không nghe lời? Không phải chứ… Chỉ là dần dần tại sao , đứa bé củ cải này càng nhìn càng giống mình...... Tóm lại, đây chính là một huấn luyện viên phúc hắc, nhìn trúng Hoàn Tử người ta, sau đó nhìn trúng mẹ Hoàn Tử, vì vậy liền đem cả hai người về nhà làm của riêng… *** “Chúc mừng Diệp Chi, cô là sinh viên đầu tiên của công ty chúng ta thăng chức nhanh như vậy.” Tổ trưởng Lý Dã vỗ vỗ bả vai Diệp Chi, cười nói: “Lần trước vốn muốn cùng mọi người tổ chức ăn mừng, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn cô nói mọi chuyện còn chưa rõ ràng, nói trước không tốt. Lần này có thể đồng ý chứ?” Diệp Chi gật đầu “Cám ơn tổ trưởng, sếp định đi chỗ nào để tôi đi thông báo với mọi người, tối nay tôi mời.” “Được…Được.” Lý Dã nói liên tiếp, mặt tràn đầy hưng phấn. Anh sao lại mất hứng được chứ? Từ ngày Diệp Chi vào công ty đã có biểu hiện xuất sắc hơn so với tấm bằng tốt nghiệp đại học bình thường. May anh nhanh tay, ngay lúc thử việc đã điều cô tới bộ phận hành chính, nếu không chỉ sợ cô bị phòng thư ký đoạt đi. ... Mời các bạn đón đọc Đoàn Trưởng Ở Trên Cao của tác giả Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu.