Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Môi Súng (Thần Thương) (Kim Lăng Thập Tứ Sai)

Thể loại: Hiện đại, bao dưỡng

Nội dung chính của câu chuyện xoay quanh về những việc xảy ra quanh giới nghệ thuật, những con người làm trong đài truyền hình cũng hãm hại lẫn nhau để đạt được mục đích của mình. Cũng tạo nên một mối tình khắc cốt ghi tâm.

Lão Trần, Trần Lập Nam, chủ nhiệm đài trung tâm tin tức Minh Châu, trong tay đang nắm quyền sinh quyền sát của hai chương trình ‘hot’ nhất đài Minh Châu, việc trong ngoài gì cũng đều phải thông qua lão, là kẻ biết nịnh nọt, khúm núm, cũng như có thù tất báo. Sự việc này rất nhanh đã trở thành chủ đề nóng lan truyền khắp công ty, cuộc họp hằng năm này được miêu tả sinh động như hiện trường án mạng, hầu như tất cả mọi người đều nghĩ rằng lần này Hình Minh coi như xong đời rồi, ở đài Minh Châu này ngoại trừ đài trưởng Ngu Trọng Dạ, thì không một ai dám đắc tội với lão Trần, càng khỏi nói đến đập hẳn chai rượu vào đầu lão như thế.

Mà thật sự nếu kể ra thì, lão Trần cũng coi như là Bá Nhạc của Hình Minh, không có lão Trần, Hình Minh như con thiên lý mã không thể ở đài Minh Châu hô mưa gọi gió như bây giờ được.***

Hiện đại, xôi thịt no nê, gay cấn, hiện thực hướng, cáo già biến thái công x trà xanh biểu aka greentea b**** thụ Tìm mua: Môi Súng (Thần Thương) TiKi Lazada Shopee

Biên tập viên Hình Minh của đài Minh Châu nổi danh làm việc không từ thủ đoạn để đạt được thành công. Mục tiêu của cậu là ngoi lên địa vị cao để minh oan cho cha mình - một nhà báo bị hãm hại và chết trong tù. Khi có nguy cơ bị đá khỏi đài, biên tập Hình dù là trai thẳng vẫn quyết định bò lên giường của đài trưởng để được ở lại. Thế nhưng, giường của Ngu đài trưởng - Ngu mỹ nhân - Ngu Trọng Dạ đâu phải là thứ muốn lên thì lên muốn xuống thì xuống được!

Đối với đứa hay đọc rumour Cbiz như mình thì những chuyện hậu trường Môi súng chẳng hề hư cấu (dù có làm quá hơi nhiều =))). Lỗi logic cũng có nhưng tác giả viết rất chắc tay, âm mưu chính trường- hậu trường đọc cứ gọi là dồn dập. Viết theo lối hiện thực hướng, lắm lúc làm cho nhân vật bế tắc đến mức mình phải ngừng để xem truyện khác cho đỡ mệt tim.

QT truyện này chắc siêu khó, cảm ơn editor rất nhiều vì bản edit tuyệt vời này.

Công thụ đều thuộc dạng thần kinh, yêu mà không nói. Thụ “đổ” trước nhưng tâm lý giãy giụa ghê lắm. Công ban đầu chỉ thưởng thức và hứng thú với một tình nhân ngoan độc và thông minh. Phần sau truyện, công đặt mỹ nhân lên trên giang sơn nên hy sinh nhiều (dù anh khôn bỏ xừ, cũng có cả hai thôi.). Cơ mà đọc tới cuối sẽ thấy thụ trả giá không hề kém.

Đừng bỏ qua.

***

Người ta thường nói giới giải trí chính là một hố sâu không đáy, vậy còn bên đài truyền, nơi mà làm việc với cả giới giải trí lại vừa đem thông tin tin tức tới cho người dân thì sao? Hóa ra trong đài truyền hình cũng có những đấu đá, cá lớn nuốt cá bé, hóa ra nơi này cũng chính là một vũng nước đục khác.

Câu chuyện lần này xoay quanh những câu chuyện trong đài truyền hình, hoặc nói cụ thể hơn là đài Minh Châu, một đài truyền hình vừa đại diện cho chính phủ thông tri đến người dân, vừa thay mặt người dân nói lên những sự việc sự vật một cách chân thực nhất.

Đài Minh Châu từ lúc thành lập cho đến nay luôn lấy tiêu chí 'Cầu chân' mà phát triển, biết bao nhiêu năm vẫn lấy tiêu chí mà đưa tin. Một trong những chương hot nhất hiện nay của đài Minh Châu là chương trình chuyên bình luận các loại tin tức tên là "Minh Châu kết nối". Vậy mà trong chương trình gần đây nhất lại nổ ra vụ mướn diễn viên đóng thế trong chương trình, và người dẫn chương trình cũng là người nghĩ ra chuyện này không ai khác chính là Hình Minh.

Hình Minh ban đầu được một trong những 'người đi săn hôn nhân' trong một chương trình khác cũng hot không kém của đài Minh Châu để mắt đến. Là một người miền nam nhưng dáng vẻ lại giống người phương bắc, da dẻ trắng trẻo, cao hơn mét tám lăm, ngoại hình phải nói đứng trong đám người như hạc giữa bầy gà. Nhưng thay vì tiếp tục đi lên trở thành người trong giới giải trí, cậu lại chuyển hướng, từ một sinh viên ngành y chuyển sang ngành văn, từ bỏ theo con đường giải trí thênh thang để trở thành một phóng viên tin tức. Cậu, cũng mang theo án oan của cha mà 'bỏ y theo văn'.

Tính cách Hình Minh phải nói là một người kiêu ngạo, mang theo lòng hư vinh rất lớn. Từ nhỏ đã xem mình chính là phượng hoàng còn người xung quanh thì chính là gà rừng. Ngoài trừ tính cách kiêu ngạo, cậu còn là một người miệng lưỡi sắc bén, tuy được dẫn chương trình "Minh Châu kết nối" đã được một năm, mặc dù cũng đem lại rất nhiều lợi nhuận cho đài nhưng do tính cách kiệm lời cùng kiêu ngạo nên chẳng ai yêu thích con người của Hình Minh. Trong một lần vì muốn giải quyết vấn đề, Hình Minh đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng, đã vậy trong buổi họp hằng năm của trung tâm cậu còn đánh cấp trên của mình đến chảy máu. Vì thế để giữ được một chân đứng trong đài truyền hình Minh Châu, cậu bắt buộc phải làm mọi giá, kể cả sử dụng quy tắc ngầm.

Hình Mình nghe danh vị đài trưởng đài Minh Châu - Ngu Trọng Dạ, cũng xem như là có quen biết, nhưng nếu tính toán cẩn thận, Hình Minh chỉ mới đối mặt trò chuyện với vị đài trưởng này có ba lần.

Lần đầu tiên là sau khi thu hình "Duyên tới là em", do có sai sót trong phần ghi chú tên, những người trong tổ chương trình đều thấy cậu chuyện bé xé to, hai bên giằng co không giải quyết được thì Ngu Trọng Dạ lại lên tiếng rằng: "Tôi thay mặt đài Minh Châu xin lỗi, nếu cậu muốn giải thích ở cuối chương trình tôi cũng sẽ đứng ra xin lỗi". Hình Minh khi gặp Ngu Trọng Dạ chỉ có một ý nghĩ "Ngu mỹ nhân".

Lần thứ hai là ở khoa chuyên ngành tin tức, Ngu Trường Dạ làm giảng viên lớp đó, lúc trao đổi bàn luận, Hình Minh đã cố gắng tạo ấn tượng đối với Ngu Trường Dạ, tuy có chút ngông nghênh khi cậu nói "thay số ít người trong xã hội này lên tiếng", nhưng quả thật cậu đã làm được, mấy ngày sau trợ lý của Ngu Trường Dạ gửi cho tập thơ của vị tác giả người Pháp gốc Hoa, trên đó có một dòng chữ "Trân trọng tài năng, giữ lòng trắc ẩn".

Lần thứ ba chính là lúc Hình Minh nằm trên giường của Ngu Trọng Dạ.

Tưởng một lần lên giường với vị đài trưởng thì mọi việc sẽ êm xuôi, nhưng không ngờ Ngu Trọng Dạ là một tên cáo già, chương trình của cậu vẫn mất, đã vậy còn phải lập "quân lệnh trạng" đối với một chương trình mới, "Tầm nhìn Đông Phương".

Nói về Ngu Trọng Dạ, một người đàn ông ngoài bốn mươi tuổi, thân không bối cảnh, nhưng cái mà y có lại chính là bối cảnh đồ sộ của người vợ đã mất của y, Hồng Nghê, con gái của Bí thư tỉnh ủy, Hồng Vạn Lương, có một đứa con trai. Đài trưởng Ngu bề ngoài thâm tình, hơn mười năm không tái hôn, ngón áp út lúc nào cũng đeo nhẫn kết hôn, nhưng thực ra trong đài mọi mọi người đều biết, phàm là đàn ông có năng lực làm sao chịu được cảnh cô đơn chiếc bóng. Bên ngoài đồn thổi rằng sau khi vợ mất, y và cha vợ đã thỏa thuận có bao nhiêu tình nhân ông cũng nhắm mắt cho qua, nhưng tuyệt đối không được kết hôn. Cũng có người nói thì ra Ngu đài trưởng chỉ thích đàn ông.

Xoay quanh câu chuyện chính là sự cố gắng đem chương trình "Tầm nhìn Đông Phương" của Hình Minh trở thành chương trình tốt nhất của đài Minh Châu. Qua đó cũng đồng thời vạch trần biết bao nhiêu sự thật, những sự dơ bẩn của kẻ nắm quyền lấy từ thiện trở thành một cách để rửa tiền.

Nếu như lúc trước nói, Hình Minh là kẻ tự cao tự đại, "chưa học đi đã đòi học bay" thì trong quá trình xây dựng "Tầm nhìn Đông Phương" bên cạnh còn có một kim chủ là Ngu Trọng Dạ, Hình Minh lại được mài giũa hơn rất nhiều. Quả thật, ngọc không mài không thành ngọc sáng, người không mài thì cũng chẳng bao giờ thành công. Ngu Trọng Dạ đối với Hình Minh vừa là một người cha lại vừa như tình nhân, lúc cậu sai thì y phạt, lúc cậu thành công thì y khen thưởng, hoàn toàn không mù quáng yêu thương cưng chiều. Phải đọc truyện thì ta mới cảm nhận được Ngu Trọng Dạ vì Hình Minh mà lo tính đủ đường.

Trong quá trình đọc truyện, chắc hẳn mọi người sẽ cảm thấy có chút gì đó ngột ngạt bởi tình tiết, âm mưu, kể cả bối cảnh gia đình của Hình Mình. Mỗi một nội dung của chương trình "Tầm nhìn Đông Phương" đều dễ làm mọi người thấy khó chịu trong lúc thu thập tin tức, nhưng đến khi phát sóng, chính là giải quyết mọi chuyện lại không làm thỏa mãn được người đọc. Có cảm giác như bắt bạn uống ba thang thuốc bắc xong lại chỉ cho một cục đường nhỏ để an ủi, xong rồi lại bắt bạn uống thuốc đắng tiếp. Sự khó chịu, hay cũng có thể nói là sự u ám khi tác giả viết truyện dưới góc nhìn của Hình Minh, bởi vì Hình Minh còn đang mang theo án oán của cha mình, mang theo tính cách kiêu ngạo của bản thân để nhìn nhận mọi việc.

Chắc hẳn nhiều bạn lúc đầu cảm thấy không quá thích tính cách của Hình Minh, nhưng không hiểu sao từ ban đầu khi đọc mình đã thích một người có tính cách như vậy. Không xu nịnh, không lấy nước mắt để giãi bày mọi việc rồi sau đó lại khinh bỉ, không cần nói nhiều lời mà trực tiếp hành động để đòi lại công bằng cho người khác. Chưa kể đến đoạn tình cảnh gia đình của Hình Minh, nói thật mình chỉ thấy Hình Minh kiêu ngạo nhưng để che giấu sự tự ti của bản thân, khi cha cậu bị bắt, mọi người xung quanh phỉ nhổ cậu, khi nghe thấy cái chết nhục nhã của cha mình thì cậu đã phẫn nộ đến mức tự làm bản thân bị thương, khi cậu bị Ngu Trọng Dạ đánh thì lại luôn nghĩ rằng đánh đi dù gì cậu từ nhỏ đã không có cha dạy dỗ rồi.. Mọi sự thiệt thòi của cậu, mọi việc cậu giúp người khác đều làm mình thấy được sự đồng cảm.

Trong truyện còn có một chi tiết làm người khác vừa cảm thấy không thỏa nhưng cũng khó lòng mà nói được gì. Đó là vụ xuyên suốt, hay cũng chính là vụ làm nền tảng trong công việc của Hình Minh. Bởi vì khi một việc đã liên lụy đến quá nhiều người có quyền lực thì một người dân bình thường cũng như là con kiến bé nhỏ để người người dẫm đạp, cái Hình Minh cần chính là lý do để buông tay và cuối cùng cậu cũng tìm được lý do đó. Có người nói đoạn này có lẽ nên được giải quyết hết thảy, đúng sai trắng đen đều phải đưa ra ánh sáng, thì "Môi súng" lại viết nên theo kiểu hiện thực chính là trong cuộc sống này có lẽ trắng đen thì cũng không đủ, vì kẻ có quyền sẽ vẽ thêm màu xám cho xã hội này.

Lời cuối cùng mình muốn nói là mọi người khi đọc truyện thì chắc chắn phải dò mìn trước, cũng như lời cảnh báo của bạn editor, những bạn sủng thụ cần thận trọng cân nhắc trước khi đọc bởi vì thụ bị ngược rất nhiều, không bị ngược vì tình yêu mà bị bị ngược về hoàn cảnh. Lúc đọc truyện chắc chắn sẽ có nhiều bạn không nhịn được rồi drop giữa chừng, nhưng tin mình đi nếu như các bạn chịu đựng được những đau thương thì kết quả gặt hái được sẽ làm bạn hài lòng. Đây sẽ là một bộ truyện rất đáng để lưu giữ.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Môi Súng (Thần Thương) PDF của tác giả Kim Lăng Thập Tứ Sai nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Những Người Tạo Ra Hiện Thực - Tập 1 (Olivier Lockert)
"Người biết tự làm cho mình hạnh phúc với một ảo tưởng đơn giản khôn ngoan hơn nhiều lần so với người tuyệt vọng với thực tại." - Alphonse Allais "[..] Thật ra, anh chỉ biết có một hiện thực. Chỉ có hiện thực của Anh. Cảm nhận này, còn gọi là Hiện-thực-cảm-nhận, là một thứ rất riêng cho anh, là kết quả của việc anh bóp méo Hiện-thực-thực theo cách nào. Không có cái Hiện-thực-cảm-nhận nào là đúng hơn cái nào, của người khác hay của anh đều vậy. Mỗi Hiện thực là thực đối với người cảm nhận nó [...]" - Olivier Lockert - Những người tạo ra hiên thực, tập 1 Tiểu thuyết Những Người Tạo Ra Hiện Thực dẫn dắt bạn cùng thực hiện cuộc hành trình với Marc, Elean, Jonathan và Lehya, bốn số phận sẽ đan xen nhau từ khắp những thành phố lớn Châu Âu, đến tận cùng sâu thẳm đồi núi vùng Kamtchaka (Viên Đông nước Nga). Câu chuyện hé lộ cho ta một cách tiếp cận toàn diện về cuộc sống và sự Thay đổi, về những bí mật trong kỹ thuật Thôi miên nhân văn, cùng những sự thay đổi ngoạn mục đúc kết từ công trình thực tế của tác giả. Độc giả sẽ được mở rộng tâm thức, khơi dậy tiềm năng sáng tạo, sẽ hiểu và nhớ trước khi kịp nhận thấy mình được hỗ trợ như thế nào qua giọng văn thôi miên của tác giả. Tìm mua: Những Người Tạo Ra Hiện Thực - Tập 1 TiKi Lazada Shopee ***Olivier Lockert làm việc từ hơn hai mươi lăm năm nay trong lĩnh vực Con người, hướng đến Sức khỏe, cải thiện Chất lượng cuộc sống và Sự tiến hóa của con người nói chung, dưới rất nhiều hình thức. Là nhà trị liệu và giảng viên, người sáng lập của Thôi miên nhân văn, giảng viên quốc tế về Thôi miên trường phái Erickson và Lập trình ngôn ngữ - tư duy, Chủ tịch hội Thôi miên Pháp: Thôi miên trường phái Erickson và Thôi miên nhân văn, ông được tán thưởng bởi sự nhiệt tình, đơn giản và sự thấu hiểu về cuộc đời. Sách của Olivier Lockert hiện đã có mặt tại trên 60 quốc gia. *** Những trải nghiệm đa dạng, những suy ngẫm và phát hiện của cá nhân, tổng hòa với những kiến thức cốt lõi truyền đời - đôi khi được soi sáng bởi những kiến thức khoa học hiện đại nhất về vũ trụ và não bộ con người, tất cả đã được kết hợp để cho ra đời “Core Gem”, triết lý sống nền tảng của quyển sách mà bạn sắp đọc. Thôi miên nhân văn chính là thế giới quan nói trên thể hiện cụ thể thành trị liệu. Quyển sách này có hai cách tiếp cận bổ sung cho nhau: - Khía cạnh trị liệu, với những ví dụ minh họa cho những kỹ thuật căn bản của Thôi miên nhân văn (Trị liệu biểu tượng). - Khía cạnh triết lý, cho phép những độc giả có quan tâm hiểu hơn về cách vận hành của Sự sống và mục đích của nó, tất cả nhắm đến một ứng dụng cụ thể: trở thành Người sáng tạo ra chính cuộc đời mình. ***“Người biết tự làm cho mình hạnh phúc với một ảo tưởng đơn giản khôn ngoan hơn nhiều lần so với người tuyệt vọng với thực tại.” Alphonse Allais.Tất cả những chuyện này làm tôi nhớ đến câu chuyện xưa… một người một bướm gặp nhau trong cùng một giấc mộng. Điều mà các bạn sắp khám phá đây có tên là Core Gem. Đó là một ly rượu pha hảo hạng trong đó bạn có thể tìm thấy những hiểu biết thông tuệ cổ xưa được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, và cả những khám phá hiện đại. Tôi đã được truyền thụ bởi một con người… rất kỳ lạ. Mục tiêu của Core Gem (dịch từng chữ thì ta có thể gọi là Viên ngọc nội tâm) là cho phép ta đạt tới một khả năng siêu phàm can thiệp trên Hiện thực, một cách đơn giản, tức thì và hiệu quả. Mục tiêu tối hậu là gì? Hiện thực hóa những ước mơ của bạn và sáng tạo cuộc đời của chính bạn trong nhận thức sáng suốt, từng ngày từng ngày. Bạn sẽ nói rằng điều này có vẻ không tưởng… và bạn có lý. Nếu bạn không điều chỉnh những niềm tin của mình, tất cả những điều này sẽ hoàn toàn là tưởng tượng thuần túy. Và rồi, cuối cùng, bạn sẽ nhận ra rằng Core Gem gợi bạn nhớ về một điều gì đấy. Một điều mà bạn đã biết từ rất lâu, mà bạn đã từng biết sử dụng… Bởi vì Core Gem sẽ chỉ là một lý thuyết vô nghĩa nếu như nó không dựa trên những trải nghiệm rất thật của biết bao nhiêu người như bạn, từ khi Sự sống bắt đầu tồn tại. Tất cả những điều này dường như là không thể… nhưng lại thật sự tồn tại. Thế thì? Core Gem tuôn trào theo Sự sáng tạo. Core Gem không nói lý thuyết, chỉ bao gồm toàn những tiến trình. Nó hành động hơn là lý luận. Khả năng sử dụng của nó có thể là khôn cùng, dĩ nhiên vượt xa những gì bạn có thể tưởng tượng vào lúc này. Nhiều hơn cả những gì tôi có thể tưởng tượng. Bạn sẽ không tìm thấy những giải thích về Core Gem, hay những luận giải hay bằng chứng khoa học của những kỹ thuật của nó. Bởi Core Gem sử dụng chính những gì bạn suy nghĩ, và bạn có thể suy nghĩ mà không cần chứng minh bất cứ điều gì.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Những Người Tạo Ra Hiện Thực - Tập 1 PDF của tác giả Olivier Lockert nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Những Người Ở Khác Cung Đường (Hoàng Minh Tường)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Những Người Ở Khác Cung Đường PDF của tác giả Hoàng Minh Tường nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Những Ngọn Gió Hua Tát (Nguyễn Huy Thiệp)
Ở Tây Bắc có một bản nhỏ người Thái đen nằm cách chân đèo Chiềng Dông chừng dậm đường. Bản tên là Hua Tát. Bản Hua Tát ở trong thung lũng hẹp và dài, ba bề bốn bên là núi cao bao bọc, cuối thung lũng có hồ nước nhỏ, nước gần như không bao giờ cạn. Xung quanh hồ, khi thu đến, hoa cúc dại nở vàng đến nhức mắt. Từ thung lũng Hua Tát đi ra bên ngoài có nhiều lốị Lối đi chính rải đá, vừa một con trâụ Hai bên lối đi này đầy những cây mè loi1, tre, vầu, bứa, muỗm và hàng trăm thứ cây dây leo không biết tên gọi là gì. Lối đi này đã in dấu chân nhiều người. Trong số đó, từng nghe có cả một vị hoàng đế. Thung lũng Hua Tát ít nắng. ở đây quanh năm cứ lung bung một thứ sương mù bàng bạc nên nhìn người và vật thì chỉ nhìn thấy những nét nhòa nhòa đại thể mà thôi. Đây là thứ không khí huyền thoại. ở Hua Tát, những chuyện cổ như những bông hoa dại, màu vàng nhạt, bé như khuy áo, điểm đâu đó quanh rào trong các ngõ nhỏ. Đàn ông ngậm hoa này trong miệng uống rượu không bao giờ saỵ Nó cũng giống như những viên đá cuội trắng có gân đỏ, mảnh như sợi chỉ nằm kín đáo nơi lòng suốị Phụ nữ thích những viên sỏi nàỵ Họ nhặt nó về ủ trong áo lót đủ một trăm ngàỵ Khi làm đệm cho chồng, họ dấu viên sỏi đó vào trong. Có lời truyền rằng người chồng nằm trên đệm ấy sẽ không bao giờ mơ tưởng đến những phụ nữ khác. Hua Tát là một bản nhỏ cô đơn. Người dân ở đây sống giản dị, chất phác. Công việc nương rẫy nhọc nhằn vất vả. Cả việc săn bắt cũng thế. Tuy nhiên, người dân ở đây lại rất rộng lòng mến khách. Tìm mua: Những Ngọn Gió Hua Tát TiKi Lazada Shopee Đến Hua Tát, khách sẽ được mời ngồi trên bếp lửa, uống sừng rượu cần với xeo thịt rừng sấy khộ Nếu khách là một người công minh, chính trực, chủ nhà sẽ mời khách nghe một câu chuyện cổ. Có thể những chuyện cổ ấy nói nhiều đến nỗi đau khổ con người, nhưng chính hiểu rõ những đau khổ ấy mà ở trong ta nảy nở ra sự sáng suốt đạo đức, lòng cao thượng, tình người. Những người sống trong chuyện cổ bây giờ đều không còn nữạ ở Hua Tát, họ đều biến thành đất bụi và tro than cả2. Tuy vậy, linh hồn của họ vẫn bay thấp thoáng trên các khau cúi3 nhà sàn. Như những ngọn gió.***Sinh là một thiếu nữ mồ côi ở bản Hua Tát. Nghe nói ngày xưa mẹ nàng bị ma chài, để nàng trong rừng. Nàng gầy gò, bé nhỏ, trông rất đáng thương. Nàng không bao giờ được ăn miếng ngon, mặc váy áo đẹp. Thân phận côn hươn(1) nàng sống thui thủi như con chim cút. ở Hua Tát, trên đường đi vào rừng ma, có cái miếu nhỏ. Miếu này thờ chàng Khó, người từng giết con hổ dữ ngày nào. Trong miếu có hòn đá nhỏ bằng nắm tay người, để trên bệ gạch. Hòn đá nhẵn thín như bào, sâu trong lớp đá có những vân đỏ li ti như mạch máu người. Ai muốn cầu xin thì sờ tay vào hòn đá, ghé sát miệng vào kể lể với nó. Hòn đá nằm trên bệ thờ từ bao đời rồi, chứng kiến rất nhiều cuộc đời, rất nhiều số phận. Hòn đá trở thành mốt thứ ngẫu vật thiêng liêng, ban đêm có người trông thấy hòn đá tỏa sáng như một cục lửá. Những nỗi đau khổ, những lời cầu xin tích tụ trong hòn đá nhỏ. Một bận, có một người khách lạ từ dưới xuôi lên, ông ta cao lớn, cưỡi trên một con ngựa ô khỏe mạnh. ông rẽ vào nhà trưởng bản, thăm các bô lão, la cà khắp nơi đây đó, ông hiểu rất rõ phong tục ở bản. Dân bản Hua Tát đoán ông là người buôn cao hoặc lông thú hiếm. ông rất nhiều tiền, cư xử hào hiệp và sang trọng lắm. Một bữa, ông khách qua miếu chàng Khó, trông thấy hòn đá định cầm lên xem. Nhưng thật lạ lùng, ông không làm sao nhấc được hòn đá lên khỏi bệ thờ. Ngạc nhiên, ông về gọi dân bản đến xem. Người ta xúm xít xung quanh miếu nhỏ. ông khách thử cho từng người lần lượt vào miếu để nhấc hòn đá lên tay, nhưng đều bất lực. Hòn đá nặng đến kinh người. - Chắc có chuyện gì uẩn khúc? - ông khách căn vặn mọi người. - Trong bản liệu còn có ai chưa đến miếu này nhấc thử? Người ta soát lại thấy thiếu Sinh. Người ta quên bẵng mất nàng. Ông khách bảo với mọi người đi tìm Sinh đến. Nàng đang đi đào củ mài mãi trong nguồn nước. Sinh đến miếu thờ. Mọi người rẽ lối cho nàng. Ông khách bảo nàng nhấc thử hòn đá. Như có phép lạ, Sinh nhấc hòn đá lên tay dễ dàng như bởn. Mọi người ngạc nhiên, tất cả reo hò sửng sốt. Sinh cầm hòn đá đưa cho ông khách. ánh sáng mặt trời chiếu vào đôi bàn tay nàng, đôi tay chai sạn, ngón không ra ngón. Sinh bóp khẽ vào cái ngẫu vật thiêng liêng. Hòn đá bỗng tan thành nước trước mắt mọi người. Những giọt nước ấy trong như nước mắt, chảy qua kẽ tay nàng rơi xuống mặt đất, in hình trên đó như những ngôi sao. Ông khách lặng người rồi khóc. ông xin dân bản được đón Sinh đi. ông sắm váy mới, áo mới cho nàng. Sinh bỗng trở nên xinh đẹp lạ thường.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Huy Thiệp":Con Gái Thủy ThầnNhững Ngọn Gió Hua TátThương Cả Cho Đời BạcThương Nhớ Đồng QuêTiểu Long NữTướng Về HưuĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Những Ngọn Gió Hua Tát PDF của tác giả Nguyễn Huy Thiệp nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Những Ngày Thứ Ba Với Thầy Morrie (Mitch Albom)
Đây là một quyển sách nhỏ rất cảm động đã được in lần đầu vào tháng 10, năm 2002. Quyển sách nói về một ông thầy già nua có thật ngòai đời, một cậu sinh viên cũ của người thầy khả kính đó, và những bài học cuối quí giá nhất trên đời. Văn phong của Mitch Albom rất giản dị, kể chuyện một cách rất nhẹ nhàng tâm tình, về những kỹ niệm với ông thầy khả kính và rất ư có cá tính ấy. Sau những ngày thăm viếng thứ ba kết thúc, chúng ta cũng sẽ rất ngậm ngùi thương tiếc cho những kỹ niệm đẹp tuyệt vời mà ông Mitch Albom ghi lại cho chúng ta cùng nhón chân nhìn vào những bài học tuyệt vời đầy tình người với người của cặp thầy trò này.***Mitch Albom là một nhà báo, giữ mục thể thao cho tờ Detroit Free Press. Liên tiếp mười năm, lúc chỉ vào lứa tuổi trên 30, anh chàng ký mục gia thể thao này, được Hội Ký Giả Thể Thao (Associated Press Sports Editors) vinh danh là người ký muc gia thể Thao hay nhất. Thế rồi một ngày nọ, vì một sự đình công, anh đã tạm ngưng viết mục ký Thể Thao, để hoàn thành quyển sách, sau này là quyển sách bán chạy nhất trong năm 1977 - Quyển sách không liên quan gì tới thể thao. Một quyển sách viết về kinh nghiệm cuộc đời của một giáo sư đại học già đang chết dần mòn vì bệnh Lou Gehrig. Một tối nọ, Mitch Albom đang đổi từ đài này qua đài khác không mục đích, và anh bỗng chú ý tới chương trình "Nightline" của Ted Koppel. Kìa người ta đang nói về ông Thầy yêu quý của anh! Từ lâu khi ra khỏi đại học, anh không còn liên lạc với ông Thầy Xã Hội Học, mà anh rất thân từ thuở bận quần jeans, áo thun, và đầu óc đầy lý tưởng. Giờ đây Mitch Albom là ký mục gia ăn khách, người ta cần anh viết về các trận banh, bóng rỗ, túc cầu, baseball, quần vợt nóng bỏng. Thêm vào đó anh còn làm cho đài radio, xuất hiện trên đài truyền hình, anh bận rộn với các các buổi phỏng vấn về các tay thể thao gia nổi tiếng đương thời. Anh chạy theo từng mùa của thể thao và quên mất ông Thầy yêu quý đã từng có những buổi nói chuyện đời lý thú với. Sau buổi truyền hình, Mitch Albom gọi điện thoại hỏi thăm người thầy già, rồi bay về lại thành phố đại học cũ để thăm thầy. Và từ đó mỗi ngày thứ Ba cho đến khi Thầy Morrie Schwartz qua đời, hai thầy trò gặp nhau. Một thầy giảng về cuộc đời, và một trò ghi chép bài học và cảm nghĩ đã thay đổi đời sống của anh. Dù Thầy đang chết dần mòn nhưng thế giới thầy đầy tình yêu và hy vọng. "Tình Yêu là sự hiện diện của ta trên cuộc đời, dù rằng thể xác ta đã ra đi (Love is how you stay alive, even after you are gone). Mitch Albom đã ghi lại kinh nghiệm của một người đang chết dần mòn, nhưng tư tưởng của ông vẫn còn mãi mãi. Đó là quyển "Những Ngày Thứ Ba Với Thầy Morrie" (Tuesdays with Morrie) của Mitch Albom.*** Tìm mua: Những Ngày Thứ Ba Với Thầy Morrie TiKi Lazada Shopee Khoá học cuối đời của vị giáo sư già của tôi diễn ra mỗi tuần một buổi tại nhà ông bên cạnh cửa sổ phòng đọc sách, nơi ông có thể nhìn ngắm một cây dâm-bụt, rụng lá đỏ hồng. Lớp nhóm vào mỗi ngày thứ ba. Bắt đầu sau bữa ăn sáng. Môn học là Ý Nghĩa Cuộc Đời. Dạy theo kinh nghiệm. Không có điểm sắp hạng nhưng có thi vấn đáp mỗi tuần. Sinh viên phải trả lời câu hỏi và phải tự đặt câu hỏi của mình. Cũng phải làm một vài công việc tay chân như nâng đầu giáo sư lên để vào một tư thế thoải mái, hoặc đeo cặp kiếng của ông vào sống mũi. Hôn ông từ giã cũng được thêm điểm. Không cần sách nhưng bàn nhiều về đề tài, bao gồm lòng nhân ái, làm việc cộng đồng, gia đình, tuổi già, tha thứ và cuối cùng là cái chết. Bài giảng cuối cùng rất vắn tắt chỉ có vài chữ. Đám tang diễn ra thay cho lễ tốt nghiệp. Mặc dầu không thi cuối khoá nhưng sinh viên phải viết một bài dài về những gì đã học được. Bài ấy được trình bày ở đây. Khoá học cuối cùng của vị thầy già chỉ có một sinh viên. Sinh viên đó là tôi. Khoảng cuối mùa Xuân năm 1979, vào một buổi chiều Chủ Nhật nóng bức, nhễ nhại. Tụi tôi cả trăm đứa ngồi với nhau, bên cạnh nhau, trên nhiều dãy ghế xếp đế trên nền cỏ trong khu trung tâm đại học. Chúng tôi mặc áo thụng nylon màu xanh dương và nghe bài diễn văn dài đến sốt ruột. Khi cuộc lễ chấm dứt, chúng tôi ném mũ lên trời và thế là chúng tôi chính thức tốt nghiệp, hoàn thành năm chót của đại học Brandeis, nằm trong thành phố Waltham, Massachussetts. Đối với nhiều đứa chúng tôi, tuổi thơ vừa mới hạ màn. Sau buổi lễ, tôi gặp Thầy Morrie Schwartz, ông thầy mà tôi quý mến nhất và giới thiệu Thầy với ba má tôi. Ông là người nhỏ bé, bước đi là những bước ngắn như thể là gió mạnh lúc nào cũng có thể bốc ông lên tới mây. Trong bộ lễ phục ngày tốt nghiệp, trông ông giống như một cây thánh giá dựng giữa ông tiên tri trong Kinh Thánh và một thiên thần tí hon vào dịp Giáng Sinh. Mắt ông long lanh hai màu xanh dương lục, tóc thưa mỏng màu bạch kim xoà xuống trán, đôi tai lớn, sóng mũi hình tam giác và hai chùm lông mày hơi ngả màu. Mặc dầu răng ông không đều đặn và hàm răng dưới thụt vào trong -- giống như có ai đấm xô vào trong -- khi ông cười lại giống như khi bạn vừa nói một câu khôi hài chưa ai từng nói trên trái đất này. Ông bảo ba má tôi là tôi đã chọn tất cả những giảng khoá mà ông dạy. Ông bảo ba má: "Ông bà có một cậu con đặc biệt lắm đấy. " Tôi bối rối nhìn xuống đôi chân. Trước khi chia tay, tôi trao tặng ông thày một gói quà là chiếc cặp da màu xám với tên tắt của phía trước chiếc cặp. Tôi đã mua chiếc cặp này ngày hôm trước tại một thương xá. Tôi không muốn quên ông. Có lẽ tôi không muốn ông quên tôi thì đúng hơn. "Mitch, cậu là một trong những sinh viên giỏi. " Ông vừa nói vừa ngắm chiếc cặp. Rồi ông ôm tôi. Tôi cảm thấy hai cẳng tay gầy gò ôm quanh lưng. Tôi cao hơn ông nên khi ông ôm tôi, tôi cảm thấy ngượng ngùng như tôi là một phụ huynh và ông là một thằng nhỏ. Ông hỏi rồi đây tôi sẽ còn liên lạc với ông nữa không, tôi không do dự trả lời: "Dĩ nhiên còn chứ, Thầy". Khi ông lùi ra, tôi thấy ông khóc.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Những Ngày Thứ Ba Với Thầy Morrie PDF của tác giả Mitch Albom nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.