Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cha Tui Nói Ổng Là Thần

Lưu ý: Nam nữ chủ không phải tình yêu, thuần tình thân, cp với nữ chính là thanh mai trúc mã, trước khi nữ chính trưởng thành sẽ không nói chuyện yêu đương.     * Phần 1 của truyện: Nhóc già trong nhà thần . . . Kim Sân là một vị tử thần, anh đang nghiên cứu app Final Destination, một app quản lý linh hồn loài người và anh sẽ được thăng chức nếu công trình này hoàn thiện.    Vốn mọi thứ đang rất suôn sẻ thì bỗng một ngày thì hệ thống xuất hiện lỗi bug, trong danh sách của hệ thống rơi mất tên của một đứa bé, dẫn đến việc đứa bé biến mất khỏi thế giới loài người. Nhưng trên thực tế, bé chưa chết, mà chỉ không có thực thể. Bé không cần ăn, không cần uống và người trưởng thành cũng không thể thấy bé.   Kim Sân cũng phải trả một cái giá khá đắt. Vị trí tử thần vốn đã được xác định cho anh, nay lại bị đối thủ một mất một còn cướp mất. Mà anh còn phải nuôi đứa bé trong mệnh cách này sống đến năm tám tuổi. Sau đó, đợi bé bị tử thần hái đi dựa theo mệnh cách bản gốc, anh mới có thể trở về vị trí tử thần. Hiện tại đứa bé này đã năm tuổi, còn ba năm nữa.   Chuyện này đối với tử thần, nhất là vị tử thần vừa có tiền, có thế, vừa có thuộc hạ như Kim Sân mà nói là điều hết sức đơn giản. Thế nên, anh lập tức lệnh cho mấy thuộc hạ của mình mang bé về chăm sóc, chỉ ba năm thôi mà, thời gian sẽ qua rất nhanh.    Nhưng rồi Kim Sân phát hiện, hình như anh đã đánh giá sai tình hình thực tế, anh bất lực nhận ra rằng nuôi lớn một đứa trẻ quả thật là một việc phi thường mà nhân loại đã làm được. Cũng từ đây, rất nhiều chuyện dở khóc dở cười xảy ra và hành trình trở thành một ông bố "trẻ" của tử thần Kim Sân chính thức bắt đầu.     Dạo này Chúc Chúc cảm thấy rất hạnh phúc, trước đây, bé đã đi rất nhiều nơi, cũng đã tốn rất nhiều thời gian nhưng vẫn không tìm thấy ba ba mất tích của mình. Chỉ là hôm nay bé đã tìm thấy được ba ba rồi, ba ba vẫn giống như lúc trước, sẽ gọi bé là Chúc Chúc, vẫn cao lớn như trong ấn tượng của ngày xưa.    Mặc dù Chúc Chúc cũng có chút buồn phiền vì đôi khi ba không thích ôm bé, không thích hôn bé, nhưng bé biết không có nghĩa là ba không thương Chúc Chúc. Vì ba ba là ba ba đơn thân nên nuôi bé sẽ không hề dễ dàng, ba ba chắc chắn rất vất vả nên không có thời gian cho Chúc Chúc, bé sẽ không làm phiền ba ba, chờ khi nào ba ba rảnh rỗi, ba sẽ ôm bé, rồi hôn hôn bé nè.   Chúc Chúc biết hình như ba rất cô đơn, không có ai làm bạn với ba ngoài mấy cô chú bóng đen hay giúp việc trong nhà. Bé sẽ làm áo choàng siêu nhân cho ba ba, để ba ba trở thành đại anh hùng được mọi người yêu mến, rồi ba ba sẽ có rất nhiều người bạn.   Chúc Chúc biết sau này mình sẽ lớn lên, khi ấy ba ba sẽ già đi, lúc ấy bé sẽ rửa tay, lau mặt cho ba ba như ba ba đã làm cho bé. Chỉ là ba ba nói ba ba sẽ không già, ba ba bảo sẽ chăm sóc Chúc Chúc cả đời.   Chúc Chúc biết ba ba rất thương mình, vì sau này khi ba ba đã hết bận thì lúc nào cũng chơi với bé, sẽ ôm bé, sẽ hôn bé, sẽ bế bé cùng chơi tàu bay. Ba ba chính là người giỏi nhất, ngầu nhất, chính là đại anh hùng trong lòng của Chúc Chúc luôn.   Ai là người yêu ba ba nhất?   Là tiểu Chúc Chúc bé nhỏ.   Vậy ai yêu Chúc Chúc nhất?   Là ba ba Kim Sân tử thần.   Ba ba, hai chữ “Ba ba” này hình như được trao một ý nghĩa thiêng liêng. Kim Sân bị gọi quá nhiều lần, bản năng liền bắt đầu cảm thấy Chúc Chúc là con gái của mình. Anh cũng bắt đầu cho rằng chăm sóc bé là trách nhiệm của anh.    Ngày ngày nhìn Chúc Chúc vui vẻ hoạt bát, ngày ngày nghe con bé gọi hai tiếng “ba ba” non nớt nhưng đầy tin tưởng ỷ lại, Chúc Chúc dường như trở thành một phần cuộc sống của anh, con bé chính là sắc màu ấm duy nhất trong sinh mệnh bất tận và cô độc này.    Con gái bé bỏng của anh có thể nhìn ra anh luôn một mình, không có ai làm bạn.   Con gái cưng của anh cho rằng, bởi vì những ba ba khác là đại anh hùng mà anh lại không phải, cho nên bé mới cố gắng để anh cũng là đại anh hùng, để mọi người không nói anh là người xấu, để anh có thêm bạn bè.   Con gái của anh ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, khiến anh chỉ muốn mang tất cả những điều tốt đẹp nhất trên thế giới cho bé, để bé mãi luôn vui vẻ, tươi cười. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Đã từng, Kim Sân đã từng vô số lần thắc mắc, tại sao nhiều cha mẹ nhất định phải dùng cách gọi “cục cưng” để gọi trẻ con loài người?   Nhưng bây giờ anh lại cảm thấy, chỉ có hai chữ “cục cưng” này mới xứng với con gái đáng yêu của anh.   Nếu bỗng có một ngày bé an tĩnh ngủ thiếp đi, sẽ không mở mắt nữa, sẽ không còn gọi anh là ba ba, không bao giờ ôm đuôi của áo ngủ khủng long nói với anh rằng, ba ba, ba ba, ba dẫn con đi trượt thang nhé… Thì anh phải làm sao?   Anh muốn nhìn thấy con gái bình an, vui vẻ lớn lên.   Anh có tuổi thọ vô tận, chí ít hãy để anh bảo vệ con gái một đời.   Anh là tử thần và nếu có thể, anh nguyện đánh đổi tất cả chỉ cần sinh mạng của con gái.   Thế là tử thần ba ba vì bảo vệ Chúc Chúc nhỏ bé mà trốn đông trốn tây, đổi hết thân phận này đến thân phận khác, cuộc sống giàu sang khi xưa cũng chẳng thể hưởng thụ, nhưng quan trọng nhất là hai chữ “vui vẻ”, không phải sao?   ....   Ba ba của Chúc Chúc có một quyển sổ nhỏ, trong đó ghi rất nhiều tên người.   Ba Chu hết sức đắc ý nói với Chúc Chúc, ổng là thần. Đợi đến khi Chúc Chúc mười bốn tuổi, ổng sẽ khôi phục lại thân phận thần, ổng muốn đổi toàn bộ mệnh cách của mấy người trong quyển sổ thành mệnh gian khổ hết.   Tiểu Chúc Chúc vui vẻ hỏi: “Còn con? Có thể làm công chúa không ạ?”   Ba Chúc cười lạnh: “Đổi mệnh cách của con thành tên ăn mày nhỏ nhé! Do con nên ta mới không thể làm thần.”   Chúc Chúc: “…” Thừa nhận, đây là cha ruột.   …   “Cha tui nói ổng là thần” là một bộ truyện vô cùng dễ thương, ấm áp và ý nghĩa. Ở đó, ta cảm nhận được tình cha con thiêng liêng giữa Kim Sân và Chúc Chúc, là mối tình thanh mai trúc mã trong sáng, đáng yêu của tiểu Chúc Chúc và anh Thừa Khiếu, là tình cảm gia đình đầy cảm động có thể khiến người ta rơi nước mắt.       Một Chúc Chúc ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chỉ muốn ôm bé vào lòng để nuông chiều, yêu thương, một ba ba Kim Sân sẵn sàng hy sinh tất cả vì con gái của mình và cả anh Thừa Khiếu chính nghĩa, luôn bảo vệ và quan tâm Chúc Chúc… Còn có rất nhiều nhân vật thú vị khác tạo nên một câu chuyện đầy màu sắc.   Nội dung ý nghĩa, kết hợp với lời văn nhẹ nhàng, dễ thương nhưng không kém phần hài hước, nếu bạn nào muốn tìm một làn gió mới để thư giãn đầu óc thì đây nhất định sẽ là sự lựa chọn tuyệt vời dành cho bạn. _____   “ “: Trích từ truyện.   Review by #Tuyết Tần  - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thu vàng tháng mười, cây trái ven đường đã kết đầy quả, cành nặng trĩu quả vươn ra đầu tường. Gió nhẹ khẽ vuốt, xào xạc xào xạc, tựa như đang vẫy chào những người đi ngang qua. Một cô bé mặc váy đỏ đang đứng ở chân tường, đôi mắt bé nhìn thẳng vào những quả đỏ au kia. Bé nuốt một ngụm nước bọt, gắng sức nhảy lên song vẫn không với tới. Cô bé không được ăn quả ủ rũ cúi đầu ôm con vịt đồ chơi, lại ngẩng đầu liếc mắt nhìn đầy mong đợi. Sau đó, bé bi bô kêu to với con vịt đồ chơi đang ôm trong ngực:“Cạc cạc…” Cô bé đè lên bụng vịt nhỏ, vịt nhỏ lập tức đáp lại:“Cạc ~ “ Cô bé:“Cạc cạc cạc…” Con vịt đồ chơi nhỏ:“Cạc cạc ~ “ Bên cạnh con đường là sân chơi, mấy bạn nhỏ trượt phần phật từ trên trượt thang trượt xuống. Một đứa bé trong đó nghe được tiếng cạc cạc nên nhìn theo, sau đó lôi kéo người mẹ đứng bên cạnh, chỉ chỉ cô bé rồi nói với mẹ mình:“Mẹ ơi, con muốn con vịt nhỏ em gái kia đang ôm, nó sẽ kêu cạc cạc cạc, mẹ mua cho con một con được không?” Người mẹ trẻ nhìn sang, bên kia chỉ có một cái chai nhựa bị gió thổi vang lên soàn soạt, liền cảm thấy lạnh sống lưng. Cô ta bế con gái lên rồi nói:“Cục cưng, bé gái kia trông thế nào?” “Em gái ấy đang ôm con vịt nhỏ trong tay, mặc váy màu đỏ, buộc tóc. Em ấy đang nói chuyện với vịt nhỏ ạ…” Người mẹ trẻ càng nghe càng cảm thấy sau lưng tê dại. Cô ta nhìn sang bên kia, lại kéo một bạn nhỏ đứng bên cạnh rồi nói:“bạn nhỏ này, bên kia có một bé gái mặc váy đỏ đúng không?” Bạn nhỏ đang bận chơi thang trượt, vội vàng nhìn thoáng qua rồi nói:“Có ạ, em gái còn ôm một con vịt nhỏ trong tay.” Người bố trẻ tuổi khác thấy người phụ nữ xa lạ tiếp cận con mình, vội vàng đi đến liền nghe được câu này. Anh ta đưa mắt nhìn sang chỗ con mình chỉ, ở đó không có gì hết. Hai phụ huynh liếc mắt nhìn nhau, vội vàng ngăn một bạn nhỏ khác:“Bạn nhỏ này, cháu nhìn bên kia xem có bé gái nào không?” Cậu bé nhìn thoáng qua:“Có ạ, em ấy đang đến đây…” Ngay sau đó, bạn nhỏ kéo góc áo ba ba rồi nói:“Ba ba, ba ba, chúng ta có thể dẫn em ấy về nhà không ạ? Em ấy kêu như một con vịt…” Một người lớn trong nhóm hét to một tiếng“Có quỷ!!!” Cô bé mặt váy đỏ hét theo. Những đứa trẻ khác cũng được phụ huynh nhào tới ôm chạy. Bé gái sợ đến mức dùng một cái xô đỏ bên cạnh đội lên đầu mình và bạn vịt nhỏ của mình. Bé trốn ở một bên, cơ thể nhỏ nhắn run lẩy bẩy. Quỷ đều muốn ăn thịt trẻ con. Tử thầnKim Sân mang theo bóng đen tìm được cái bug* nhỏ này, thì thấy một cảnh như vậy. (*Bug là những lỗi phần mềm trong chương trình hoặc hệ thống máy tính làm kết quả không chính xác hoặc khônghoạtđộng như mong muốn.) Cô bé giống như con đà điểu nhỏ, vùi đầu trong xô, cơ thể đang run lẩy bẩy vẫn còn ở bên ngoài. Hiện trạng trẻ con loài người này là anh tạo thành. Trước đó, anh đang nghiên cứu app Final Destination thì xuất hiện hệ thống bug. Trong danh sách của hệ thống rơi mất tên của đứa bé này, dẫn đến việc đứa bé biến mất khỏi thế giới loài người. Nhưng trên thực tế, bé chưa chết, mà chỉ không có thực thể. Bé không cần ăn, người trưởng thành cũng không thể thấy bé. Kim Sân cũng phải trả một cái giá khá đắt. Vị trí tử thần vốn đã được xác định, nhưng đã bị cướp đi vì cái chết của đứa bé này.Anh nhất định phải nuôi đứa bé trong mệnh cách này sống đến năm tám tuổi. Sau đó, đợi bé bị tử thần hái đi dựa theo mệnh cách bản gốc, anh mới có thể trở về vị trí tử thần. Hiện tại đứa bé này đã năm tuổi, còn ba năm nữa. Đối với tử thần, nhất là tử thần có tiền, có thế, còn có thuộc hạ mà nói, đây là chuyện hết sức đơn giản. Kim Sân vẫy tay, hai bóng đen bên cạnh tiến lên cưỡng ép kéo đầu đà điểu nhỏ ra khỏi xô. Tóc tai của đà điểu nhỏ rối bời. Lúc này, bé vẫn đang nhắm chặt hai mắt, ra sức níu lấy lan can sắt bên cạnh, còn phát ra một tiếng“Cạc!”đầy kinh hoàng. Bóng đen không dám dùng quá nhiều lực. Suy cho cùng, chúng cũng không thể làm đứa nhỏ này bị thương được. Hai bóng đen chỉ có thể nhìn về phía Kim Sân xin chỉ thị. Từ trước đến nay, Kim Sân vẫn luôn xem thường loài người, nhất là trẻ con loài người phiền phức. Anh mở miệng nói:“Chu Chúc, thả lan can ra.” Chúc Chúc vẫn nhớ rõ tên mình, bé lập tức mở mắt, liền thấy được… ba ba bốc khí đen? Tuy bé đã rời khỏi cha mẹ hai năm, nhưng bé vẫn nhớ ba ba bé từng gọi bé như vậy! Mà ba ba cũng cao như thế luôn! “Cạc cạc cạc cạc cạc…”Nhóc con cố gắng gọi ba ba. Trong hai năm qua, bé chỉ có con vịt đồ chơi biết kêu cạc cạc này ở bên, nên nhóc con ít tuổi cũng học theo ngôn ngữ này luôn. Vì vậy, bé chỉ có thể kêu cạc cạc đầy trầm bồng du dương. Kim Sân nhìn trẻ con loài người đáng ghét này một lúc, mới nói với bóng đen:“Dẫn về.” Lần này, hai bóng đen lại bắt lấy Chúc Chúc lần nữa. Chúc Chúc rất sợ bóng đen đột nhiên xuất hiện này, liền giãy giụa tay nhỏ chân nhỏ muốn đi tìm ba ba. Đôi mắt nhóc con trong veo như nước, tựa như đang không hiểu vì sao ba ba lại không ôm bé. Giọng bé phát run, sợ hãi kêu:“Cạc cạc cạc cạc cạc!!!” Bé giãy giụa hết sức, một bóng đen vì không chú ý mà để bé thoát được. Cũng may, sau khi nhóc con thoát ra cũng không hề chạy lung tung. Bé đột nhiên nhào vào người Kim tiên sinh. Kim Sân bị trẻ con loài người ôm, anh phải cố nén xúc động muốn một cước đá bay bé lại. Anhnhìn bóng đen bên cạnh, lại nhìn trẻ con loài người. Bé sợ bóng đen đến mức rưng rưng nước mắt, nhìn anh xin giúp đỡ. Kim Sân trực tiếp biến cái xô nhựa của một đứa bé chơi cát bên cạnh cho to lên mấy lần, sau đó xé cái băng dính hình trẻ con loài người ra khỏi đùi mình. Anh nhanh nhẹn bỏ bé vào xô rồi xách cái xô lên. Cho dù, anh có không thích thì anh cũng phải bảo đảm, trẻ con loài người phiền phức này sống đến năm tám tuổi. Chúc Chúc bị bỏ vào xô. Bé với tay nhỏ, sau đó từ từ đưa cái đầu nhỏ ra ngoài. Đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm ba ba, lại len lén nhìn về hướng khác. Sau khi bé thấy bóng đen thì lập tức rụt lại vào xô, run run rẩy rẩy phát ra một âm sữa nhỏ“Cạc ~ “ Kim Sân nghe thấy tiếng cạc tội nghiệp này thì đưa mắt nhìn hai bóng đen bên cạnh, hai bóng đen lập tức lui xuống. Sân chơi đã không còn ai. Gió đêm hây hẩy, Kim Sân bước đôi chân dài, xách theo cái xô màu đỏ, ngồi vào chiếc xe sang trọng. Thời điểm xe chuyển động, nhóc con trong xô lại run rẩy. Một lúc sau, dường như nhóc con đã cảm thấy an toàn. Bé lại với tay nhỏ lên thành xô lần nữa. Bé giống như con chuột nhỏ, cẩn cẩn thận thận thò đầu ra. Sau khi đôi mắt to tròn phát hiện không thấy quỷ đâu nữa, lúc này bé mới lật người thoát khỏi cái xô, rơi xuống chỗ ngồi trên xe. “Cạc cạc cạc cạc…”Nhóc con nhanh chóng bò lên, ôm đồ chơi, kéo góc áo Kim Sân. Kim Sân cực kỳ ghét bỏ, anh nhấc bé lên bỏ lại vào trong xô. Lần này, nhóc con ngoan ngoãn ngồi xổm trong xô, ngước nhìn Kim Sân với đôi mắt trong veo như nước —— “Cạc cạc cạc cạc…” Mời các bạn đón đọc Cha Tui Nói Ổng Là Thần của tác giả Thành Nam Hoa Khai.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Xích Đạo Và Sao Bắc Cực
Tác giả Tang Giới vừa cho ra mắt siêu phẩm Xích Đạo Và Sao Bắc Cực, một câu chuyện ngôn tình sủng sẽ cho bạn biết thì a cảm giác thích một người chính là thế này. Giống như bỗng nghe hiểu được rất nhiều bài hát tình yêu, lạc nhi ý, cũng giống như bỗng nhìn thấy ngôi sao đang phát sáng. *** Theo một số tài liệu tra cứu được, ở thời điểm hiện tại, sao Bắc cực là một ngôi sao chỉ đường. Nó nằm trên trục của Trái đất, vì vậy hầu như không hề di chuyển. Điều đó cũng có nghĩa là, dù bạn đứng ở đâu trên bắc bán cầu, cũng có thể nhìn thấy ngôi sao này tỏa sáng. Trong cuộc đời mỗi người, sẽ có lúc được nhìn thấy một ngôi sao như vậy. Cho dù bạn đi đến đâu, bạn trải qua những gì, chỉ cần bạn vẫn còn tồn tại trên trái đất này, chỉ cần ngẩng đầu đều có thể nhìn thấy ngôi sao của lòng mình. Thế nên, đây là một câu chuyện kể về sự gặp gỡ, tìm kiếm và giữ lấy sao Bắc Cực của cuộc đời 5 cô gái. Câu chuyện đầu tiên là về cô sinh viên ngổ ngáo Thiên Thế và nam thần Đồng Hi Châu khóa trên. Hai người này giống như ở hai cực của trái đất vậy, Thiên Thế nóng nảy bất cần đời, Đồng Hi Châu lại trầm tĩnh chín chắn. Tỏ tình với anh chỉ là một trong những lúc bộc phát của Thiên Thế, ấy vậy mà Đồng Hi Châu lại đồng ý không do dự. Tuy rất bất ngờ, nhưng Thiên Thế thích anh là thật, chính vì vậy cô hổ nhỏ luôn cố giấu mình thật kỹ, dẹp bỏ tất cả thói hư tật xấu, khiến mình trở thành một cô gái hiền dịu xứng đôi với anh. Nhưng mà, như vậy thì mệt mỏi quá! Thiên Thế cảm thấy mình đã hy sinh nhiều như vậy mà anh chẳng chịu tiến thêm bước nào cả, thế nên cô tức giận lột luôn cái mặt nạ ngoan hiền kia xuống, xù lông trở lại là cô gái không sợ trời không sợ đất, hung hăng chia tay anh. Vậy mà, cuối cùng lại có thu hoạch bất ngờ. Đồng Hi Châu đứng thẳng lưng ưỡn ngực, tuyên bố, anh chính là yêu cái cô gái ngỗ ngược như thế đấy! ⇒ Bài học rút ra: Đừng bao giờ thay đổi bản thân vì người khác. Khác nhau cũng không sao, đối lập cũng không vấn đề gì, chỉ cần người đó yêu bạn thì cũng sẽ yêu tất cả những thứ thuộc về bạn. Câu chuyện thứ hai là về chị họ của Thiên Thế, cô giáo Thiên Kỳ. “Đối tác” của cô cũng chính là một học sinh mà cô từng làm gia sư. Tân Viên mười tám tuổi, là một thiên tài nhưng lười khai thông. Gặp được Thiên Kỳ thì phóng vèo một phát lên hẳn vị trí nhất trường, sau đó lại vèo một phát phóng thẳng lên giường, mang theo cô gia sư của mình. Chuyện tình cảm của Thiên Kỳ tuy có cách biệt về tuổi tác, nhưng lại không nhiều sóng gió. Bởi vì Tân Viên tuy trẻ hơn cô, nhưng tính chiếm hữu cực mạnh. Không kể tinh lực dồi dào ngày nào cũng hành cô đau eo mỏi gối, mà bất kể vệ tinh nào đến gần cô cũng bị anh đẩy đi thật xa. Không chỉ vậy, những cô gái vì theo đuổi anh mà tổn thương Thiên Kỳ, anh cũng không hề nể nang một cước đá văng không có ngày trở lại. ⇒ Bài học rút ra: Cách biệt tuổi tác không bao giờ là vấn đề nếu hai trái tim tìm được cùng nhịp đập. Câu chuyện thứ ba, là về Thẩm Trì Hy, hàng xóm của Thiên Kỳ. Đây là một nữ cường nhân chính hiệu của xã hội. Cực kỳ quyến rũ, giỏi giang và xem công việc như mạng sống. Đã từng trải qua một cuộc tình kéo dài 5 năm nhưng không thành, Thẩm Trì Hy gần như không có suy nghĩ sẽ yêu thêm bất cứ một người nào nữa. Cho đến khi gặp được Đồng Ngự. Nhưng lúc đó, cô không hề biết tên anh, bởi vì cô nghĩ anh là … trai đứng đường. Trong một buổi tối mệt mỏi, cô nhìn thấy anh đứng bên đường hút thuốc. Vẻ ngoài đĩnh đạc, gương mặt đẹp như tượng khắc, khiến Thẩm Trì Hy quyết định thử “ăn bánh trả tiền” một lần trong đời. Nhưng mà bánh này hảo hạng quá, phục vụ cô đến không còn gì để chê trách, mà còn không nhận tiền! Trước khi rời khỏi, anh chỉ để lại cho cô một số điện thoại. Có thể là vì anh quá tự tin, hoặc cũng có thể anh chỉ muốn đánh cược mà thôi. Thế nhưng, Thẩm Trì Hy lại thực sự gọi cho anh. Vừa là hiếu kỳ, lại vừa là thích thú, chỉ là cô vẫn chưa chịu thừa nhận. Quan hệ “trai bao” duy trì được một khoảng thời gian không dài, nhưng lại khiến cho Thẩm Trì Hy cảm nhận sự thay đổi từ thẳm sâu trong trái tim tưởng như đã hóa đá của mình. Cuối cùng, cô hỏi anh: “Chuộc thân cho anh, cần bao nhiêu tiền?” Đồng Ngự rất muốn cười, nhưng nhịn lại hỏi cô: “Tiền lương bây giờ của anh rất cao, nếu anh không làm việc, em sẽ nuôi anh à?” “Em nuôi anh.” Thẩm Trì Hy đáp lại một cách chắc chắn. Đã đến nước này, anh cũng không thể tiếp tục che giấu thân phận nữa. Cuối cùng, Đồng Ngự đã dùng một cách vô cùng trực tiếp để đối mặt với cô bằng con người thực sự của mình. Nhưng ít ra anh cũng không phải nói dối về tất cả, tiền lương anh cao là sự thật, bởi vì anh còn có vị trí xã hội cao hơn cả cô kia mà. Nếu như có làm trai bao, thì cũng là loại cao cấp nhất, và cũng chỉ phục vụ duy nhất một mình Thẩm Trì Hy. ⇒ Bài học rút ra: đừng bao giờ xem thường bất cứ một cuộc gặp gỡ vô tình nào, biết đâu người đó chính là chân mệnh thiên tử mà ông trời sắp đặt ở bên bạn thì sao? Một cô gái không chê bai nghề nghiệp của bạn, còn sẵn sàng chấp nhận quá khứ đen tối của bạn, không phải yêu thì là gì? Câu chuyện thứ tư là về cô bạn cấp dưới thân thiết của Thẩm Trì Hy, tên An Huyên. Có lẽ trong 5 câu chuyện thì đây có vẻ là câu chuyện ngược nhất. Mở đầu là một mối quan hệ vô cùng khó hiểu của cô và thanh mai trúc mã của mình, Lịch Lâm. Hai người rất ít khi gặp nhau, cũng không hề liên lạc, nhưng mỗi khi hai gia đình tụ họp thì ngay sau đó sẽ là màn lăn giường vô cùng kịch liệt. Cả hai đều có những mối quan hệ bên ngoài, cũng từng thử yêu đương với người khác, nhưng bằng một sự ăn ý không nói nên lời, họ vẫn giữ lại cho nhau phần cốt lõi. Thế nhưng, An Huyên dù sao cũng là con gái, cô biết mình yêu Lịch Lâm và cũng chỉ yêu mình anh ấy, nhưng bảy năm đối mặt với thái độ hờ hững của anh đã khiến tình cảm ấy trở nên hèn hạ đến cực điểm. Cuối cùng là buông bỏ. Tất cả đều có điểm giới hạn, An Huyên đã chạm vào giới hạn của Lịch Lâm, cho nên mới khiến anh giật mình tỉnh mộng. Người con gái ấy, nếu anh còn không giữ thì nhất định sẽ mất. Lịch Lâm đau đớn nhìn An Huyên chấp nhận tìm hiểu một người khác, muốn níu kéo nhưng lại không đành lòng nói ra nỗi khổ tâm của mình. Thôi thì, để xem tình cảm hai mươi năm có đủ lớn để khiến cô cho anh thêm một cơ hội nữa hay không. ⇒ Bài học rút ra: Đừng nghĩ người ta yêu mình thì muốn đối xử sao cũng được. Không ai mãi chờ đợi một tình yêu trong vô vọng. Vì thế, ngay lúc người ta còn kiên nhẫn với mình thì mau mà giữ lấy, đừng để mất đi rồi mới hối hận. Câu chuyện cuối cùng là về anh trai của Lịch Lâm, cũng chính là người yêu 5 năm không thành của Thẩm Trì Hy, tên Lịch Đảo. Nguyên nhân ngày xưa hai người không đến được với nhau chính là sự bất đồng về cách sống. Lịch Đảo là người muốn tự do, không thích cuộc sống gò bó quay cuồng nơi thành thị, thế nên anh đến một thành phố ven biển để mở một tiệm bánh ngọt. Một ngày đẹp trời, anh gặp cô gái nhỏ Hạ Tiểu Lộc. Khi ấy, cô bé vừa tốt nghiệp liền đi du lịch một mình, nhưng khổ nỗi lại mù đường. Thế nên, ông chú đẹp trai ga lăng đã trở thành hướng dẫn viên tạm thời. Dẫn qua rồi dẫn lại, dẫn luôn con gái nhà người ta vào tim. Tuy rằng lúc đầu cũng bày đặt lạnh lùng từ chối, khiến cô gái nhỏ nước mắt ngắn dài rời đi, nhưng sau khi nghe em trai Lịch Lâm tâm sự chuyện tình dở dang của mình thì lập tức xách balo lên đường, chạy thẳng một mạch đến trước mặt Hạ Tiểu Lộc, hùng hồn tuyên bố, “anh đến là để đối diện với tình cảm chân thành của mình.” May sao, trong lòng Hạ Tiểu Lộc vẫn còn có anh. ⇒ Bài học rút ra: Thời gian quen nhau bao lâu không quan trọng, quan trọng là gặp được người đó rồi, trong tim không thể chứa được người nào khác. Trong mỗi giai đoạn của cuộc đời, suy nghĩ của chúng ta sẽ thay đổi. Ngày đó sẵn sàng vì tự do mà từ bỏ tình yêu, nhưng không hề hối hận. Bây giờ gặp được một người, sẵn sàng từ bỏ tự do để giữ lấy tình yêu, chỉ có thể nói, đến lúc rồi, trái tim không thể chịu nổi cô đơn thêm nữa đâu. … Năm cô gái với 5 hoàn cảnh, 5 tính cách, và 5 mối tình rực rỡ sắc màu. Có giận dỗi, có ngọt ngào, có nóng bỏng, có thấu hiểu, hơn cả là sự hạnh phúc lan tràn từ ánh mắt đến trái tim. Sẽ có rất nhiều cô gái tìm thấy một chút của chính mình trong đó. Không dám nói rằng, ai rồi cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc ngọt ngào như vậy, nhưng ít ra, khi bạn nhìn thấy ngôi sao Bắc Cực của đời mình, hãy chân thành giữ lấy nhé. Có thể không phải là sáng nhất trên bầu trời, nhưng sáng nhất trong lòng bạn là đủ rồi, phải không? _____________ " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chào mọi người, hiện tại đang là 0 giờ sáng, thời gian trẻ con đi ngủ, thời điểm phỏng vấn người lớn bắt đầu. Hôm nay, studio của chúng tôi sẽ mời đến năm nhân vật chính của cuốn sách kể chuyện thêm lần nữa. Đồng Hi Châu & Thiên Thế Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Đồng trồng cây: 10, đương nhiên điểm cao nhất rồi. Hổ con: 0! 0! Eo chị đây sắp gãy thành đôi rồi! Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Đồng trồng cây: Ngoan hơn bình thường khá nhiều, vì vậy càng muốn yêu thương cô ấy hơn. Hổ con: Hoàn toàn khác bình thường!!! Kinh quá đấy!!! Không muốn nghe gì cả, cố lên nào! Đồng trồng cây: Ồ? Em không thích anh như vậy à? Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Đồng trồng cây: Hổ con nhà tôi cực kì thích cắn người (nhấn mạnh), sáng nào thức dậy vai cũng đầy dấu răng, may là mặc vest đi làm nên đồng nghiệp không nhìn thấy. Hổ con: ….Anh!! Anh mới thích cắn người!! Cắn em gái anh!! Sở thích xấu của anh ấy à? À tên này rất thích bật đèn! [Giọng nói ngại ngùng] Tôi không thích bật đèn! Thật kỳ lạ !! [Đổi sắc] Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Đồng trồng cây: (Chống cằm suy nghĩ một lúc) À, có lẽ là vào đêm tân hôn, đàn em của tôi (Tân Viên) tặng một bộ đồng phục y tá làm quà cưới, tôi lừa cô ấy mặc, hmm, hôm sau cô ấy ngủ thắng đến tận chiều tối. Hổ con: ….Đồng Hi Châu, em muốn bẻ gãy chân anh… Cả lần đến Mauritius hưởng tuần trăng mật, bên bờ biển mà anh ấy dám… dám… Đồng trồng cây: Anh dám gì cơ? Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Đồng trồng cây: Tôi muốn thử ở văn phòng, nghe chú tôi kể cảm giác tuyệt lắm! Hổ con: Đậu mòe! Chẳng lẽ anh không thể ở trên giường như bình thường à? Bạn Tang góp lời: Anh Đồng thật là, sao lại dạy cháu mình như thế chứ?! Tân Viên & Thiên Kỳ Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Tân Viên: Tất nhiên là 10 rồi, câu hỏi này của chị nhạt quá đi được! Thiên Kỳ: …10 á? (thẹn thùng) Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Tân Viên: Xấu hổ, cơ thể đỏ rực đáng yêu vô cùng… Đừng phỏng vấn chúng tôi nữa, về nhà thôi vợ yêu! Thiên Kỳ: …Chảy mồ hôi quyến rũ, giọng nói cũng rất gợi cảm (xấu hổ). (Bạn Tang: Tôi đây không nghe thấy…) Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Tân Viên: Cô ấy không có sở thích xấu nào cả, nghe lời lắm. Thiên Kỳ: …Anh ấy thích cắn tôi, liếm tôi… (xấu hổ), khá giống thú hoang, sáng dậy thấy trên người đầy dấu bầm tím, phải mặc quần áo kín đáo… Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Tân Viên: Chính là lần mặc bộ đồ thỏ! Cần phải nói nữa à? Từ nay tôi thích đào báu vật. Thiên Kỳ: …Bộ đồ thỏ… Á, sau này còn có cái khác, loại quần áo thủy thủ. Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Tân Viên: (quyết đoán) Lớp học. Thiên Kỳ: …Á, tôi không muốn thử đâu, nhưng mà cuối cùng vẫn bị anh ấy ép thôi… Bạn Tang góp lời: Tân Viên quả thuộc thế hệ bạn trai thú dữ, tuy rất dữ rất cầm thú, nhưng rất đẹp trai. Tôi cảm thấy trong lòng mỗi cô gái đều mong muốn có một người bạn trai như vậy. Đồng Ngự & Thẩm Trì Hy Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Đồng Ngự; 11. Thẩm Trì Hy: 10… 11 là cái quỷ gì vậy? Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Đồng Ngự: Gợi cảm không chịu được, rất chủ động, khiến tôi muốn ngừng mà không được. Thẩm Trì Hy: …Rắn rỏi, nặng tựa núi lớn, đôi khi thực sự không thể chịu đựng được (đảo mắt). Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Đồng Ngự: Sở thích của cô ấy là cào người, do đó trên lưng tôi xuất hiện nhiều vết cào… nhưng không sao, tôi vẫn rất thích. Thẩm Trì Hy: Tôi càng xin tha anh ấy càng hăng hái hơn…. Đáng sợ lắm, thể lực y như vận động viên điền kinh, thực sự không chịu được. Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Đồng Ngự: Một lần cô ấy đến thăm phòng làm việc của tôi, hoạt động cả buổi chiều, do cô ấy hồi hộp nên vô cùng mẫn cảm, thú thật cảm giác đó… Thẩm Trì Hy: Đừng nhắc đến tên khốn kiếp Đồng Ngự này! Anh có muốn sau này bị cả nhân viên trong công ty mang ra làm trò cười không hả?! Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Đồng Ngự: Chỗ nào cũng muốn. Thẩm Trì Hy: Anh đang trả lời gì thế hả? Trong trường mẫu giáo của Tiểu Mễ cũng được à? Đồng Ngự: (gật đầu) Ừm, cái vườn trong trường Tiểu Mễ anh cũng thấy được lắm. Thẩm Trì Hy: …WTF? Bạn Tang góp lời: Là nhân vật chính MVP nổi tiếng nhất, sao tôi cảm giác tất cả câu trả lời của đôi này đều là công khai tình tứ một cách trắng trợn nhỉ?!!! Chọc mù mắt tôi rồi! Khóc đây, hu hu!!!! Lịch Lâm & An Huyền Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Lịch Lâm: Điểm 10. An Huyền: Điểm 10. Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Lịch Lâm: Quyến rũ hơn, nữ tính hơn hẳn lúc bình thường. An Huyền: Mạnh bạo hơn, bình thường anh ấy hiền lắm, chẳng hiểu sao lúc ở trên giường khác vậy nhỉ… (đỏ mặt) Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Lịch Lâm: Hình như cô ấy rất thích ôm tôi, không nhìn thấy mặt không được. An Huyền: Anh ấy rất thích vào từ phía sau… Nhưng mà tôi không thích lắm, bởi vì không thấy anh ấy tôi sẽ mất cảm giác an toàn. Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Lịch Lâm: Có lẽ là lần vào từ đằng sau khi thấy cô ấy mặc quần chip trong nhà bếp. Kể từ lần đó tôi cực kỳ thích vào từ đằng sau, bởi vì âm thanh của cô ấy quá mê người. An Huyền: …Lịch Lâm, anh đang kể gì đó hả? Sao anh không nhắc đến lần ở phòng tắm ấy, anh… Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Lịch Lâm: Sân thượng. An Huyền: Em không muốn!! Lịch Đảo & Hạ Tiểu Lộc Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Lịch Đảo: Tôi rất hài lòng, 10 điểm. Hạ Tiểu Lộc: Điểm cao nhất. Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Lịch Đảo: Y như động vật bé xíu đáng yêu vô cùng… À, cảm giác như sóc con. Hạ Tiểu Lộc: Gợi cảm, nhưng mà dáng vẻ y như muốn ăn thịt em. Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Lịch Đảo: Đừng tưởng trông cô bé này nhỏ nhắn xinh xắn mà lầm, lắm mưu mô lắm đó, thích ở phía trên, với lại do cô ấy xinh xắn nên rất thích chơi trò “kabedon”. Hạ Tiểu Lộc: Anh ấy thích ép em nói những lời xấu hổ…càng nói anh ấy càng hăng hái… Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Lịch Đảo: Một lần nọ cô ấy uống say mặc đồ lót gợi cảm múa trước mặt tôi, sau đó nhảy bổ vào lòng… Đêm đó gần như bùng phát, tôi thầm quyết định sau này có cơ hội sẽ chuốc say cô ấy thêm một lần. Hạ Tiểu Lộc: … Trả lời giống chồng mình ???? Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Lịch Đảo: Khách sạn tình nhân. Hạ Tiểu Lộc: …Anh ấy bảo đi đâu em theo đó. Bạn Tang góp lời: Không ngờ chú Đảo cũng trở nên đen tối giống em trai mình trên phương diện X, đặc biệt là sở thích xấu…. Ấy ấy, bởi vậy mới nói người càng kiềm chế trong xương mới càng hạ lưu chăng??? Mời các bạn đón đọc Xích Đạo Và Sao Bắc Cực của tác giả Tang Giới.
Nguyệt Lão
Nếu gần đây các bạn đọc qua tác phẩm “Cà phê đợi một người” của Cửu Bả Đao chắc hẳn đã làm quen với cô chủ quán xinh đẹp có khuôn mặt vô hồn, luôn thích yên lặng ngồi ở một chiếc bàn góc quán cà phê. Câu chuyện của cô ấy đã bắt đầu từ đâu? Tóm tắt nội dung: Chàng trai Hiếu Luân lương thiện hiền lành gặp được cô gái đáng yêu Tiểu Mi, trải qua quá trình theo đuổi hai người cuối cùng cũng trở thành người yêu của nhau. Tất cả dường như hạnh phúc mĩ mãn. Nhưng khi Hiếu Luân chuẩn bị cầu hôn cô bạn gái thì bi kịch xảy ra! Bởi vì chàng trai Hiếu Luân chết với sự cố ngoài ý muốn nhưng chưa làm đủ những việc tốt, vì thế khi xuống âm tào địa phủ lại trở thành một trong những vị thần Nguyệt Lão. Bây giờ, nhiệm vụ đầu tiên của Hiếu Luân lại là xe duyên cho người con gái đang khóc đến đứt ruột gan Tiểu Mi…. - Không ai có quyền cướp đi sinh mạng tươi đẹp này của em, bao gồm cả tử thần và vận mệnh. Dù cho phải hồn bay phách tán, dù cho phải hóa thành hư không, anh cũng muốn em được hạnh phúc vui vẻ, cho dù người mang lại hạnh phúc vui vẻ đó … không phải là anh….. - Sợi dây tơ hồng này là hạnh phúc của em! Em đừng buồn vì một người ngốc đã chết như anh nữa! Hãy vì bản thân mình, vì bố mẹ em, cũng là vì anh, hãy đi tìm hạnh phúc cho mình! - Có một số điều, vạn năm cũng sẽ không thay đổi...Có những tình yêu, dù con người ta đã chết đi nhưng nó sẽ là vĩnh hằng.... Thực hiện bởi: Dịch: trannhubaongoc Biên tập:Du Ca Đăng: Mint Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả. *** Review bởi: Dương Nguyễn. ----- ???? Một người con trai theo đuổi một cô gái từ tiểu học cho đến đại học . Hai người bên nhau mười năm , người con trai cứ tưởng họ sẽ có một cuộc sống hạnh phúc khi anh mở lời cầu hôn cô sau mười năm yêu nhau. Tình yêu mười năm kết thúc bằng sự ra đi của anh . Người con trai đó lại không cam tâm ra đi như vậy , cuối cùng anh cũng có một cơ hội lại nhìn thấy cô nhưng với thân phận nguyệt lão . ???? Hiếu Luân tuy không muốn nhưng anh vẫn phải giúp vị hôn thê Tiểu Mi của mình tìm một người đàn ông tốt có thể chăm sóc cô . “Anh là vui mừng mà chết, vì thế em hãy buông hình bóng của anh xuống đi, những ngày ở bên em là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong cuộc đời anh, em vốn không nợ anh điều gì cả, nếu có đi chăng nữa, vậy em còn nhớ anh còn nợ em hơn sáu nghìn hộp cơm không? Sớm đã bù lại hết sạch rồi.” “Sợi dây tơ hồng này là hạnh phúc của em! Em đừng vì một người ngốc nghếch đã chết mà buồn nữa! Hãy vì bản thân em, vì bố mẹ em, cũng là vì anh mà đi tìm hạnh phúc mình!” ???? Trong khi làm nguyệt lão , Hiếu Luân cũng vô tình tìm được một cô gái yêu anh có thể vừa làm bạn đồng hành vừa dành tình cảm cho anh , bầu bạn cùng anh chờ đợi qua bảy kiếp . “Có những tình yêu, sau khi chết đi vẫn vĩnh hằng như xưa, có những tình yêu, sau khi chết đi mới thực sự bắt đầu."Đây có thể xem là câu kết cho chuyện tình của Hiểu Luân _ Tiểu Mi và Cô gái màu hồng . ???? Truyện này nói hay không hay , nói dở cũng không hẳn là dở . Chỉ là nó quá nhẹ tới nỗi hơi nhạt hơn so với những truyện khác của Cửu Bả Đao như “Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” hay “Quán cà phê chờ một người” . *** “Có một số chuyện, vạn năm cũng sẽ không thay đổi.” Tôi nằm trên mặt đất, lúc này đây, có hai vấn đề đang đợi tôi suy nghĩ. Vấn đề thứ nhất, thế giới này sao lại cho tôi một trò đùa tàn nhẫn đến vậy? Vấn đề thứ hai, Tiểu Mi có chuyện gì sao? Có lẽ thời gian còn lại của tôi không còn nhiều, vì vậy tôi lập tức bỏ qua vấn đề vô bổ đầu tiên. Tôi thử ngồi dậy nhưng tay chân lại không nghe theo chỉ thị, chỉ giật nhẹ. Giọt nước mưa cứ thế rơi thẳng vào mắt tôi, nhưng đến sức lực để nhắm mắt lại cũng không thể có, tôi muốn lớn tiếng hét lên, nhưng lại cảm thấy rên rỉ thích hợp hơn. Nhưng tôi thật sự lo lắng cho Tiểu Mi. Cho dù tôi sắp chết, tôi cũng muốn nhìn thấy Tiểu Mi một lần. Cho dù tôi sắp chết, tôi cũng không muốn Tiểu Mi chịu bất cứ tổn thương nào. Tiếng mưa rơi như trút nước dần dần đọng lại bên tai, xung quanh tôi hình như im ắng trở lại. Tôi không cảm thấy được hơi thở của chính mình, trước mắt tôi là một mảng tối đen, đến cảm giác hoảng hốt khi những giọt mưa rơi trên người tôi cũng trở nên tĩnh lặng. Đây là dấu hiệu gì? Chẳng lẽ tôi sắp chết rồi sao? Trời ơi! Hãy cứu tôi! Hãy cho tôi nhìn thấy Tiểu Mi lần nữa! “Luân! Anh tỉnh lại đi.” Giọng nói gấp gáp. Giọng nói mà tôi đã chờ đợi rất lâu. Ánh mắt tôi lập tức sáng trở lại chẳng lẽ đây chính là hồi quang phản chiếu trong truyền thuyết? Tiểu Mi vội vã nói: “Luân, anh phải cố chịu đựng! Em lập tức gọi xe cấp cứu!” Xe cấp cứu? Ở nơi rừng núi hoang vu này? Tôi nhìn gương mặt đầy nỗi sợ hãi của Tiểu Mi lên tiếng an ủi: “Vẫn may là em chưa đồng ý với anh… Nếu không… Nếu không em lỗ nặng rồi.” Tiểu Mi ôm tôi khóc lớn: “Em đồng ý! Em đồng ý! Em đồng ý!” Trước lúc chết có thể nghe được câu nói ngày đêm mong đợi, tôi cảm động nhìn mãi… Nhìn mãi người vợ không có duyên với mình ở trước mắt. Dưới cơn mưa như trút nước, Tiểu Mi ôm chặt lấy tôi. Có lẽ, tôi nên nhắm mắt lại rồi. Cám ơn ông trời. Ông đã cho tôi nghe được điều hạnh phúc trong cuộc đời này. Tạm biệt. Tiểu Mi. Anh yêu em. Anh rất yêu em. Mời các bạn đón đọc Nguyệt Lão của tác giả Cửu Bả Đao.
Bẫy Tình, Tình Bẫy?
Khi một cô gái dùng đủ cách để câu dẫn người đàn ông, không phải vì tình, vì tình, mà chỉ vì danh phận, người đó sẽ làm như thế nào??? Dĩ nhiên, vị thương nhân của chúng ta đời nào chịu thiệt Thế là...lăn giường thôi chứ sao?? Cô gái gian xảo gặp phải người đàn ông nham hiểm, hươu chết về tay ai còn chưa biết Chỉ biết thật sự là một cuộc chiến tình trường nảy lửa *** [REVIEW] Bẫy tình, tình bẫy - Hạ Mạt Thu Tác giả của cuốn "Kết hôn lần thứ hai", Hoaban khá thích cuốn này, rất là "ngôn tình" mà ko thiếu muối, đầy đủ logic cùng với bối cảnh rõ ràng, viết có đầu tư. Cảm giác của mình về Hạ Mạt Thu là phong cách hơi giống Thần Vụ (Đích) Quang. Bẫy tình, tình bẫy ko hấp dẫn bằng Kết hôn lần thứ hai, theo mình là vậy. Phần đầu truyện chưa nhập tâm lắm, cảm giác chưa vào đề, hơi lan man và nhiều chi tiết hé lộ cần phải suy đoán. Mình đánh giá cao tiến triển tình cảm của đôi nhân vật chính, có lý do, rõ ràng và hợp lý. Họ ko nhào vô yêu ngay mà trải qua nhiều lần cọ sát, tan rồi hợp, hợp lại tan mới xác định tình cảm của bản thân. Tính cách hai người khá ổn, nữ chính có vẻ mạnh mẽ nhưng mà cũng yếu đuối tùy lúc, thỉnh thoảng cô mắc những sai lầm ngớ ngẩn và..... truyện lại dài ra hơn.... (ko sao, dài thì có cái để đọc! ==) Một điểm cộng nữa là bản dịch tốt, mình tin tưởng các bạn nhà greenhousenovels. Truyện có kha khá cảnh H, và cũng bị người dịch cắt nhiều, thịt lắm cũng ko tốt, mình nghĩ H như vầy vừa phải, đủ "ấm" là ok rồi! Bạch Chi Âm là con ngoài giá thú của Bạch gia. Cô có người mẹ mê cờ bạc, thích hưởng thụ, vô trách nhiệm, hư vinh lẳng lơ. Cô cũng có người cha vô tài, đa tình, nhiều con cái rơi rớt. Cô có một đứa em trai trải qua quá khứ bất hạnh nên mắc bệnh tự kỷ. Bạch Chi Âm phấn đấu hy vọng thoát cảnh nghèo nàn nhục nhã, cô lấy lòng ông bố, để dc ông thừa nhận và đưa hai chị em về dinh thự Bạch gia - nơi mẹ cô gọi là "tòa thành". Bạch Chi Âm ko được sống sung sướng như tiểu thư quyền quý, cũng ko thoát khỏi cơn ác mộng quá khứ, chỉ đơn giản là cô chuyển từ sân khấu nhỏ ra sân khấu lớn, tiếp tục diễn xuất mà thôi. Ông nội Bạch là một người nham hiểm mưu mô, cho phép chị em cô sống trong Bạch gia nhưng cũng đòi hỏi sự phục tùng và sức lao động. Bạch lão gia khống chế em trai nữ chính, buộc cô phải giúp ông thực hiện những vụ buôn lậu nguy hiểm mà bất cứ lúc nào cũng có thể đi tù. Ở đời, Bạch Chi Âm thương nhất là đứa em tội nghiệp của cô, rất nhiều năm khuất phục dưới sự tàn nhẫn của ông nội. Cô lập kế hoạch để quyến rũ Thẩm Mục Phạm - một người có thể giúp cô thoát khỏi cuộc sống tăm tối, có đủ tài lực quyền thế đấu với ông nội Bạch. Vậy là nữ chính muốn đặt một cái "bẫy tình" để nam chính nhảy vào. Kết cuộc thì chính cô cũng bị "tình bẫy". Cả truyện là quá trình Chi Âm giả vờ, diễn kịch, khéo léo đưa đẩy, cẩn trọng ăn nói với hy vọng có thể "cưa đổ" nam chính. Mặc dù đeo bám, tính kế nhưng nữ chính ko khiến người ta chán ghét bởi vì cô biết điểm dừng, cũng có lòng tự trọng, khi cảm thấy một tín hiệu từ chối thì lập tức buông tay, ko cố chấp và trơ trẽn, ko bất chấp hậu quả lao vào... Chi Âm nghĩ rằng mình rất thông minh khéo léo, thật ra Thẩm Mục Phàm đều thấy hết, biết hết, hiểu hết. Anh cũng rơi vào bẫy vài lần nhưng chỉ chốc lát là phát hiện ra ngay, anh có hứng thú với cô, bởi vì sự táo bạo và thông minh, ngay cả tính cách thật thật giả giả cũng khiến anh bị thu hút. Thẩm Mục Phạm ko thích bị lợi dụng nhưng nếu là Chi Âm.... uhm... lợi dụng một chút cũng ko sao. Thẩm Mục Phạm ko yêu nữ chính ngay, anh còn lấn cấn với mối tình cũ ko như ý nguyện. Anh tán thưởng nữ chính nhưng cũng xem thương quỷ kế đa đoan của cô, ko thích người phụ nữ lúc nào cũng tính toán thiệt hơn... Đó là lý do Thẩm Mục Phạm đối với Chi Âm ấm lạnh thất thường, có khi nhiệt tình cũng lắm lúc lạnh nhạt. Mọi chuyện dần thay đổi khi anh bắt đầu hiểu hơn về hoàn cảnh bất lực của cô, nhìn thấy sự kiên cường phía sau nụ cười giả tạo. Và chính Chi Âm cũng bị nghiện cảm giác được chở che, được nương tựa... Nói chung diễn biến tâm lý trong truyện khá tốt, đọc cũng dễ chịu, đôi lúc rất cảm động. Phần ngoại truyện khá dài về cặp đôi Chính Nghiêm - Doãn Nghiên Hi cũng rất hấp dẫn, mình cảm thấy mong chờ hơn cả couple chính! Chấm điểm trên trung bình!  *** Quả nhiên việc Thẩm Mục Phạm hủy bỏ hôn ước đã gây nên phong ba. Thạch Hiến Minh – Chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Thiên Vinh ôm cháu gái đang “khóc lóc kể lể” vào lòng an ủi rồi đi tìm Thẩm Mục Phạm để “nói chuyện”. Ông ta dùng chuyện ngưng hợp tác với Thẩm Thị để uy hiếp, buộc anh phải thực hiện hôn ước. Có điều Thẩm Mục Phạm vẫn chẳng đếm xỉa tới. Tập đoàn Thiên Vinh bị mất mặt. Trong cơn giận dữ, nhà họ Thạch đã rút lại số vốn đầu tư vào các dự án của Thẩm Thị, còn kêu gọi các tập đoàn lớn bắt tay nhau tẩy chay Thẩm Thị. Trong nhất thời, cổ phiếu của Thẩm Thị gặp rắc rối, những vị chú bác của nhà họ Thẩm cũng bắt đầu bàn tán phê bình vì tai họa mà Thẩm Mục Phạm gây ra từ việc hủy hôn. “Mục Phạm, theo lí mà nói thì bọn ta không có quyền hỏi tới chuyện hôn nhân của cháu, nhưng cháu không thể vì chuyện tư mà làm liên lụy tới việc công ti được.” Người thân A nói. “Đúng thế đấy.” Người thân B hùa theo. “Chúng ta và Thiên Vinh hợp tác với nhau bao nhiêu năm nay, quan hệ rất phức tạp. Bây giờ bọn họ muốn rút vốn lại khiến cho bên ngoài đồn là chúng ta sắp sập rồi.” “Đúng vậy. Đúng vậy.” Những người khác cũng gật đầu phụ họa. Thẩm Mục Phạm đưa mắt quét một vòng những vị thân thích đang ôm ý đồ xấu xa kia, khẽ nhếch miệng lên. “Nếu các chú các bác đã sợ công ti sụp đổ thì chi bằng để tôi mua lại số cổ phiếu trong tay các vị theo giá tốt nhất. Thế nào?” Mọi người im lặng. Sau đó thì xôn xao. “Cháu nói gì vậy chứ, bọn ta cũng chỉ lo cho an nguy của công ti thôi mà.” “Đúng thế. Thẩm Thị là tâm huyết của ba cháu, bọn ta cũng không muốn nó xảy ra chuyện gì.” “Nó sẽ không có chuyện gì cả.” Thẩm Mục Phạm ngắt lời mọi người, từ từ đứng dậy, ánh mắt hung dữ nhìn thẳng vào ông chú họ đang phát ngôn tích cực nhất. “Tôi có thể biến Thẩm Thị từ đen thành trắng thì cũng có thể giữ nó yên ổn cả đời.” Mọi người đều im bặt, lục tục cúi đầu xuống giả vờ bận bịu, chỉ chừa lại ông chú kia đang run run đối mặt với ánh mắt nguy hiểm của anh. Thế là một cuộc họp “khởi binh hỏi tội” đã được sắp đặt sẵn liền bị hủy hoại bởi một ánh mắt lẫm liệt. *** Mặc dù Thẩm Mục Phạm chưa bao giờ nhắc tới nhưng Bạch Chi Âm vẫn biết được việc tập đoàn Thiên Vinh chèn ép Thẩm Thị từ nhiều nguồn tin khác nhau. Vì thế, cô rất lo lắng: “Công ti sẽ không có việc gì chứ?” Thẩm Mục Phạm đang làm bánh kem cho cô, tay vừa đánh trứng vừa đáp bâng quơ. “Không sao, em đừng lo.” “Nhưng…” “Đưa cái khuôn cho anh.” Thẩm Mục Phạm ngắt lời cô. Bạch Chi Âm ừ một tiếng, đưa khuôn cho anh rồi hỏi nhỏ: “Hay là chúng ta hoãn chuyện cưới xin của mình lại.” Thẩm Mục Phạm làm như không nghe thấy, chỉ chăm chú đổ hỗn hợp trứng vào trong khuôn, làm tan bọt khí rồi đặt vào trong lò nướng, nhấn nút hẹn giờ. Sau khi làm xong mọi chuyện, anh mới tháo găng tay cách nhiệt ra, đưa tay vòng qua eo cô, nhìn cô từ trên xuống dưới. “Hỏi em chuyện này nhé. Nếu anh biến thành một kẻ nghèo mạt vận thì em sẽ làm sao?” Bạch Chi Âm liếc xéo anh một cái. “Anh nghĩ em chỉ yêu tiền của anh à?” “Anh biết là không phải, nhưng anh vẫn muốn biết em sẽ làm thế nào?” Bạch Chi Âm mím môi, suy nghĩ một lát rồi nghiêm túc trả lời. “Nếu anh thật sự trở thành một kẻ nghèo mạt vận thì em sẽ cùng anh gầy dựng lại sự nghiệp. Em tin với năng lực của anh, cho dù bắt đầu từ con số 0 thì anh vẫn có thể làm nên một Thẩm Thị khác.” “Tin tưởng anh thế cơ à?” Thẩm Mục Phạm thở dài một hơi. “Làm lại từ đầu rất khó. Anh không nỡ để em chịu khổ.” Bạch Chi Âm xùy một tiếng. “Thế có gì là khổ? Chỉ cần được ở bên cạnh anh thì dù có cơm trắng muối vừng em cũng thấy vui.” “Được rồi.” Thẩm Mục Phạm hôn thật mạnh lên má cô, cất cao giọng. “Chỉ bằng những lời này của em, anh sẽ để em được hưởng phúc cả đời.” Đương nhiên Bạch Chi Âm biết với năng lực của bọn họ, cho dù không có Thẩm Thị thì cũng không đến nỗi phải ăn cơm trắng muối vừng thật. Chì có điều cô không muốn vì chuyện riêng mà ảnh hưởng tới sự phát triển của công ti. Như nhìn thấu suy nghĩ của cô, Thẩm Mục Phạm ôm cô, cười nói: “Ngốc quá, em quên là trước nay anh chưa từng làm ăn lỗ vốn à? Chẳng phải lúc đầu anh đã nói với em là anh và Thạch Vận Nhã đã lén thỏa thuận với nhau sao? Anh vì cô ta mà mang tiếng xấu thì cô ta phải nhân lúc Thiên Vinh chèn ép Thẩm Thị để giúp anh mua lại số cổ phiếu trong tay mấy vị chú bác không an phận kia. Hơn nữa cô ta là người kế thừa của Thiên Vinh, Thẩm Thị sẽ tiếp tục hợp tác với Thiên Vinh thôi, chút tổn thất lúc này sẽ được bù đắp lại. Cho nên lần mua bán này, anh không lỗ đâu.” Nghe anh nhắc tới Thạch Vận Nhã đã mấy lần, Bạch Chi Âm không khỏi tò mò: “Cô ta bỏ nhiều công sức, tổn hại danh dự, thua thiệt tiền bạc như vậy là để làm gì chứ?” Thẩm Mục Phạm cười sang sảng, đưa tay điểm nhẹ lên mũi cô. “Giống như em thôi. Vì muốn câu được một ông chồng tốt.” Mời các bạn đón đọc Bẫy Tình, Tình Bẫy? của tác giả Hạ Mạt Thu.
Âm Tào Địa Phủ
Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Liễu San San, khuê nữ của Liễu gia, ở phủ Dương Thành , tuy nhiên  nàng nhỏ tuổi, bởi vì nàng sống nhờ nhà huynh trưởng y như nha hoàn; bởi vì nàng là một người ủ rượu tài giỏi nhất khiến Thôi gia tửu nổi danh; càng bởi vì nàng là nữ tử đẹp nhất phủ Dương Thành. Nàng năm nay mười sáu tuổi, mắt ngọc mày ngài, sóng mắt lưu quang, cười lên khuynh thành lại mị hoặc. Tiếc là một mỹ nữ trong mỹ nữ như vậy lại như dùng hết phúc khí trên khuôn mặt của mình, cho nên số phận của đệ nhất mỹ nữ lại tỷ lệ nghịch với dung mạo của nàng. Khi Liễu San San bảy tuổi thì cha mẹ qua đời.Liễu gia có ba huynh muội. Đại ca Liễu Sùng cưới nữ nhi duy nhất của chưởng quầy Thôi gia tửu ở thành Đông làm vợ, tiếp quản Thôi gia tửu. Sau khi cha mẹ qua đời, Liễu San San và đệ đệ hai tuổi Liễu Bỉnh liền đến ở nhờ trong nhà đại ca. *** Review bởi: A W - fb/hoinhieuchu ???? Giới thiệu: Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Liễu San San, khuê nữ của Liễu gia, ở phủ Dương Thành , tuy nhiên  nàng nhỏ tuổi, bởi vì nàng sống nhờ nhà huynh trưởng y như nha hoàn; bởi vì nàng là một người ủ rượu tài giỏi nhất khiến Thôi gia tửu nổi danh; càng bởi vì nàng là nữ tử đẹp nhất phủ Dương Thành. Nàng năm nay mười sáu tuổi, mắt ngọc mày ngài, sóng mắt lưu quang, cười lên khuynh thành lại mị hoặc. Tiếc là một mỹ nữ trong mỹ nữ như vậy lại như dùng hết phúc khí trên khuôn mặt của mình, cho nên số phận của đệ nhất mỹ nữ lại tỷ lệ nghịch với dung mạo của nàng. Khi Liễu San San bảy tuổi thì cha mẹ qua đời.Liễu gia có ba huynh muội. Đại ca Liễu Sùng cưới nữ nhi duy nhất của chưởng quầy Thôi gia tửu ở thành Đông làm vợ, tiếp quản Thôi gia tửu. Sau khi cha mẹ qua đời, Liễu San San và đệ đệ hai tuổi Liễu Bỉnh liền đến ở nhờ trong nhà đại ca. ----- ???? Đây là truyện huyền huyễn khá hay nha~~~~ Đảm bảo vừa đọc vừa tức~ vừa cười ???????????? San San là cô nương số khổ, từ nhỏ mất cha mẹ, lớn thì mang theo em trai đến ở nhờ nhà chị dâu, bị đối xử như người làm. Nhưng đây không phải motyp cô bé lọ lem đâu nhé, cô nương này trước mặt người ngoài thì tỏ ra nhu thuận, nhưng khi bị chị dâu bắt nạt thì bật ngầm, không hề để bị thua thiệt. À đây mới là sự kiện bắt đầu thể loại huyền huyễn này, vì tiền mà San San bị chị dâu gả chồng, nhưng khi tân lang chuẩn bị vén gièm lên thì hồn San San đã bị câu đi mất rồi ????????????, là bị phán quan câu đi nhé. Lý do bảo San San sô khổ là cô bị câu nhầm hồn, đáng lẽ người giờ này ở dưới âm tào địa phủ phải là tân lang a~~~ Thế là để đền bù tổn thất cho nàng Mạnh Bà đã giữ nàng ở tại địa phủ làm tạp dịch 1 năm. Nơi công tác của San San rất đặc biệt, nói một cách đơn giản thì nơi đó không hề có nữ nhân, do chủ nhân trước đây bị nữ nhân đá nhiều quá nên đau khổ vì tình. Thế là cuộc sống đầy độc đáo của nữ chính bắt đầu ????????????  Với mình San San là một cô gái rất lạc quan, trọng nghĩa khí, nàng cũng rất tình cảm, chăm sóc em trai, lo lắng huynh trưởng không có gì là không xuất phát từ tình cảm thật, nhưng cũng phải cảm khái một điều, nàng là một người có thần kinh thô a~ thôi thì người ngốc có phúc của người ngốc. Đi đến phần 2 lại mở ra một mạch truyện mới thân phận của San San cũng sáng tỏ, nàng trở nên cường đại hơn nhưng cũng không thể thoát khỏi 2 chữ xui xẻo, mỗi tội là đựơc anh nam chính bảo hộ tốt quá nên không nhận ra thôi. ???? Nam chính, à các bạn đừng nhầm là anh chàng tân lang kia nhé. Đúng là anh ta là thần tiên đầu thai đấy. Nhưng đó lại là nam phụ cặn bã nha. Điều quan trọng phải nói 3 lần. Anh chàng đẹp trai, tài giỏi, nhà giàu, thông minh, "đức độ", cao lãnh nam chính là Hành Tư thần quân. Ừ thì đó là bề ngoài thôi, còn bên trong thế nào các nàng đọc rồi sẽ biết. Anh là cấp trên mới nhận chức của San San, là đệ tử của Thái Thượng lão quân, là cháu ngoại của Ngọc Hoàng đại đế, ừ thì cũng là con ông cháu cha đấy. Do du ngoạn với sư phụ từ nhỏ nên khi trở về sợ bị trở thành mọt sách nên Ngọc Hoàng điều đến âm phủ nhậm chức. Ban đầu thì tỏ ra lạnh lùng, cool ngầu với chị nhà lắm, nhưng sau này thì mặt dày vô đối mà thả thính. Hành Tư bảo vệ San San rất tốt, dù có sơ sót nhưng cũng có thể than thứ. Cách anh giúp chị nhà trả thù ả nữ phụ mà thấy hả hê kinh khủng, không chừa lối thoát luôn, đối phó với tình địch thì cũng có bài hẳn hoi, thế nên cuối cùng là Happy ending. ???? Địa phủ trong truyện này được khắc họa rất độc đáo. Mình thực sự rất thích dàn đồng nghiệp, bạn bè của San San, rất hài, rất đáng yêu. À một điểm cộng cho truyện là có phần nhỏ viết về kế hoạch bẻ thẳng thành cong của sư phụ nữ chính. Mà đối tượng bị bẻ lại là nam phụ số 2 nhé. Đáng yêu kinh khủng. Sì poi cho các nàng nè: "Ấn Trì bày ra bộ dáng bất cứ giá nào, ngẩng đầu nhìn thẳng Nghi Địch ‘lúc trước ta đã nói là hỏng quần áo của ngươi thì nhất định sẽ bồi thường, ta…ta đem chính mình bồi thường cho ngươi, muốn hay không?” hắn càng nói càng nhỏ, ba chữ cuối cùng vừa nói ra đã bị gió thổi bay. Gió nhẹ thổi qua, lá rụng như sao bay tới trên người hai người, tựa như hoa rơi Không biết hai người đứng yên bao lâu, mơ hồ nghe yến hội bên kia vang lên thanh âm ầm ỹ, có lẽ sắp có người đi tới. Nghi Địch cười khẽ, đưa tay hất lá cây trên đầu Ấn Trì, đáp ‘muốn”. Núp sau một góc trên nóc nhà, Dực San cẩn thận nhìn Nghi Địch và Ấn Trì bên dưới, lắc đầu than thở “sao ta cảm thấy mấy tháng qua, sư phụ ta bộ dáng tổn thương vì tình, cả ngày chỉ biết cho cá ăn, vừa rồi còn làm bộ làm dáng với Long Vương thật ra đều là lập bẫy để Ấn Trì mắc câu?” Vô Khâu, Vô Thân nằm úp sấp bên cạnh, cảm thấy toát mồ hôi lạnh vì đã mạo hiểm rình coi. So sánh với vấn đề của Dực San, có một vấn đề khác còn nghiêm trọng, gấp gáp hơn. “San San a, tuy một thân tân nương của ngươi khiến chúng ta có cảm giác thân thiết nhưng mà…để Hành Tư quân biết ngươi ngay lúc quan trọng này lại chuồn theo chúng ta ra ngoài xem náo nhiệt, chúng ta…” không bị hắn ép chết mới lạ. Dực San đang tập trung rình nghe Nghi Địch và Ấn Trì nói chuyện, không kiên nhẫn gắt ‘không đến bái đường, hắn cũng không gặp được ta, sao có thể biết chứ”. Vô Khâu, Vô Thân còn chưa kịp lên tiếng. “San San, ta nghe nói ngươi muốn đào hôn”. Thanh âm lạnh nhạt quen thuộc vang lên, Vô Khâu, Vô Thân liền âm thầm kêu khổ. Dực San chỉ quay đầu lại, cười gượng nói với Hành Tư đang đứng bên dưới ngẩng đầu nhìn nàng ‘haha, ngươi nghe ai nói bậy vậy, vì sao ta lại muốn đào hôn’ đang nói, nàng cảm thấy trước mắt nhoáng lên một cái, khi phục hồi tinh thần thì đã rơi vào lòng Hành Tư. “Vậy trước lúc bái đường, ngươi lại đột nhiên biến mất, bên kia đang tìm ngươi khắp nơi là xảy ra chuyện gì?”. “…” hahaha> ???? Kết luận: truyện khá hài, độc đáo, nhân vật toàn trai xinh gái đẹp, ủng hộ nhảy hố ???????????? *** Review Leo Sing: (chú ý có spoil) Nữ chính là Liễu San San, một cô gái nổi tiếng khắp thành Phủ Dương bởi tài nghệ ủ rượu nức tiếng, là em gái của chưởng quầy bán rượu “Thôi gia tửu” trong thành. Đồng thời cô là cô gái đẹp nhất trong thành. Cô nàng tính cách cũng rất độc đáo, bề ngoài dịu dàng ngoan hiền nhưng lời nói toàn găm dao khiến tẩu tử nhiều lần tức hộc máu. ???? Nữ chính khi lên 16 tuổi được hứa gả cho công tử Nhạc Thác, bất hạnh thay trên đường nghênh kiệu hoa cô nàng bị Quỷ Vô Thường câu hồn nhầm đi xuống âm phủ. Lẽ ra người bị bắt là Nhạc Thác, người này vốn là thượng thần trên trời nhưng đang lịch kiếp ở trần gian. Nữ chính bị bắt nhầm, đành phải ở Chuyển Sinh điện làm nha hoàn tạp dịch chờ cơ hội đầu thai sống lại. Nam chính là Hành Tư quân, cháu trai của Ngọc Hoàng Thượng Đế, tạm thời điều xuống địa phủ chưởng quản Chuyển Sinh Điện. Anh này cũng khá thú vị, tính cách lúc hắc ám lúc vui vẻ nhưng lúc nào cũng bảo vệ chị cả. Hai người bên nhau bắt đầu cuộc sống náo nhiệt vui vẻ tại địa phủ cùng với dàn nhân vật phụ đa dạng như Hắc Bạch Vô Thường trong nóng ngoài lạnh, Phán Quan thì có sở thích đam mê Xuân Cung đồ nồng nhiệt ???? Tình yêu thuộc kiểu cận thuỷ lâu dài, nước ấm nấu ếch đấy. Thế rồi đến một ngày trên trời phát hiện chuyện của hai người, họ không chấp nhận tình yêu ngang trái này nên chia rẽ hai người ngay lập tức. Bắt nam chính về trời, còn nữ chính thì bị ép đi đầu thai lần 2. Nhờ vậy mới biết được nữ chính là Dực San điện hạ vì phạm tội sát hại 1 tiên nữ nên bị đày xuống phàm chịu khổ sai 200 năm. Kiếp trước Dực San yêu thầm Nhạc Thác nhưng bị tiên nữ Phù Tuyên vào phá ngang, cô ta dùng âm mưu hãm hại nữ chính. Dực San tức giận đánh cô ta một kiếm, Nhạc Thác xuất hiện kịp thời phá ngang. Anh ta lại không tin lời Dực San biện giải mà tin lời Phù Tuyên, hại nữ chính bị đày xuống phàm trần chịu khổ hành. Khi nữ chính về trời không còn lưu luyến tình cảm với Nhạc Thác nữa. Nữ chính thành đôi với nam chính. Kết HE viên mãn ❤️ Truyện dễ thương, hài hước, ngọt sủng, HE. Editor vừa edit xong mình thấy nhà bạn ấy vắng vẻ quá chị em nếu thích vào đọc ủng hộ bạn ấy đi. Mùa Halloween sắp đến, bộ này quả là quá hợp cho chị em đọc trong mùa này đấy ???? Mời các bạn đón đọc Âm Tào Địa Phủ của tác giả Nhược Nhược Dao.