Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chỉ Đen

Trút nỗi đau quá khứ lên những trang sách, nữ nhà văn Senna Richards nhanh chóng nổi tiếng khi cuốn tiểu thuyết của cô được chuyển thể lên màn ảnh rộng. Những tưởng cô sẽ tiếp tục tận hưởng thành công hiện tại của mình trong cô độc. Nhưng khi cô tỉnh dậy vào ngày sinh nhật thứ ba mươi ba, mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi. Bị giam cầm trong một căn chòi xa lạ giữa núi tuyết hoang vu, phải chống chọi với con đói và cái rét, chìm đắm trong các cơn trầm uất và những câu hỏi không lời giải thích… Senna buộc phải tìm ra danh tính kẻ bắt cóc và lí do của hắn. Kẻ đứng đằng sau chuyện này không lộ diện, nhưng hắn biết về Chỉ Đen – bí mật đen tối nhất của cô và đã bày sẵn một trò chơi nguy hiểm. Một lần nữa, Senna phải đối diện với quá khứ và tìm mật mã mở cánh cửa giam giữ mình. Chỉ sự thật mới có thể giải phóng cô khỏi hoàn cảnh này. Và cô nhận ra, mình không hề đơn độc trong căn chòi ấy… *** Tôi đến với CHỈ ĐEN bởi 2 lý do: Thứ nhất: tôi thích truyện trinh thám, đặc biệt đam mê những truyện khắc hoạ sâu tâm lý nhân vật. Thứ hai: tôi bị ấn tượng với tựa đề cuốn sách, một tựa đề kích thích tính tò mò, làm sao cưỡng nổi! Và tôi ngấu nghiến từng trang, từng trang một, chỉ để muốn biết Chỉ Đen là gì. Trong hành trình miệt mài ấy, tôi đã bắt gặp Senna, nhân vật trung tâm của câu chuyện, một nhà văn với cuộc sống khép kín, một tính cách gai góc, một cô gái mang trong tim những vết thương của quá khứ vẫn còn mưng mủ, một cô gái với hiện tại đầy bi kịch. Sẽ ra sao khi bất ngờ bạn bị một tên biến thái cưỡng hiếp ngay ngày lễ Giáng Sinh? Với Senna chỉ có thể gói gọn trong 4 từ: “SỐNG MÀ NHƯ CHẾT”. Và chính vào cái ngày bi kịch ấy, cô đã gặp được Isaac, một bác sĩ phẫu thuật, người mà sau này vừa là ân nhân, lại vừa là người làm xáo trộn cuộc đời cô. Dù hết sức ân cần và tinh tế, Isaac vẫn chưa thể giúp Senna vượt qua được nỗi đau ngày Giáng Sinh. Ấy vậy mà nỗi đau khác ập tới, như một trò chơi khăm tai ác của số phận, cô phát hiện mình bị ung thư vú. Cô hoàn toàn gục ngã! Trống rỗng! Chơi vơi! Cứ ngỡ với tấm lòng nhân hậu, sự kiên trì của một bác sĩ, với tình yêu không toan tính của người đàn ông cao thượng, Isaac sẽ giúp Senna vượt qua tất cả, chuyện tình của họ sẽ có một cái kết đẹp. Nhưng không, đến một ngày cô lặng lẽ ra đi. Có lẽ cô sợ. Có lẽ cô thấy mình không xứng đáng. Có lẽ cô ghét lòng thương hại. Có lẽ là tất cả! Và rồi, ba năm sau, ngay ngày sinh nhật thứ 33 của cô, họ gặp lại nhau. Họ gặp lại nhau trong một hoàn cảnh không ai mong muốn. Cả hai bị nhốt trong căn chòi nhỏ, với xung quanh là tuyết trắng, vực thẳm, và hàng rào điện. Ai là kẻ chủ mưu? Người nhốt họ có mục đích gì? Isaac và Senna phải trải qua 9 tháng vật lộn để sinh tồn và tìm ra lời giải! Truyện không nhiều nhân vật, không có tình tiết ly kỳ, không có nhiều nút thắt ngộp thở. Và nhân vật bí ẩn xuất hiện không làm thoả mãn những ai mê trinh thám. Tuy nhiên tác giả đã thật xuất sắc khi để Isaac “ phẫu thuật” trái tim cho Senna. Từng lớp tính cách, từng lớp cảm xúc của nhân vật được bóc tách đầy đau đớn, mà thật đẹp biết bao. Đọc CHỈ ĐEN để thấy rằng, trong mỗi chúng ta đều có một góc tối trong tâm hồn. Đọc CHỈ ĐEN để thấy cái gọi là “tình yêu không toan tính” là có thật, chỉ cần ta dám đối diện trái tim mình! Minh Hoàng *** Ngày thứ nhất Tôi viết một cuốn tiểu thuyết. Nó đã được phát hành. Cuốn sách xuất hiện trên Danh sách bán chạy của New York Times. Rồi một ngày, tôi ngồi trong rạp chiếu phim, ôm túi bỏng ngô lớn thơm ngậy mùi bơ, chứng kiến câu chuyện của mình trên màn ảnh rộng. Cuốn tiểu thuyết của tôi. Do chính tôi viết ra. Tôi làm mọi thứ một mình, chỉ là tự bản thân thích vậy. Nếu mọi người muốn trả tiền để được nhìn vào tâm trí hỗn loạn của tôi, xin cứ tự nhiên. Cuộc đời quá ngắn ngủi để chăm chăm giấu giếm sai lầm của bản thân. Thay vào đó, tôi chỉ tự giấu mình. Đó là ngày sinh nhật thứ ba mươi ba của tôi. Tôi tỉnh dậy, khắp người đổ mồ hôi lạnh. Nóng. Không, tôi lạnh. Lạnh đến mức người như đông cứng lại. Lớp chăn quấn quanh chân trở nên xa lạ - nó quá mềm. Tôi kéo chăn, cố phủ kín cả thân người, cảm thấy những ngón tay bám vào lớp chăn mềm bỗng trở nên núc ních và thô sạn - hình như chúng bị sưng. Trong khi đầu óc còn nặng trịch, hai mắt díp vào nhau, người tôi nóng trở lại. Cũng có thể tôi lạnh. Từ bỏ việc co kéo tấm chăn, tôi mặc cho bản thân mình trôi dạt... trôi ngược lại... ngược lại... Tôi tỉnh dậy, cảm nhận thứ ánh sáng lờ mờ qua hàng mi. Ngoài trời khá tối - ngay cả so với một ngày trời mưa ở Seattle. Phòng ngủ của tôi có cửa sổ chạm sàn, tôi lăn về hướng đấy và tự ép mình mở mắt ra, nhưng chỉ thấy trước mặt là tường. Một bức tường gỗ. Nhà tôi làm gì có thứ như vậy. Tôi đảo mắt dọc theo chiều cao bức tường, đến tận trần nhà để rồi bật dậy, rồi tỉnh hẳn. Tôi không ở trong phòng ngủ của mình. Tôi thảng thốt nhìn quanh căn phòng. Phòng này của ai? Tôi nghĩ về đêm hôm trước. Liệu có phải... Không đời nào. Từ lâu rồi tôi chẳng còn để ý đến bọn đàn ông... không thể có chuyện tôi theo ai đó về nhà. Hôm qua tôi dùng bữa tối với một biên tập viên. Chúng tôi có uống vài ly rượu. Rượu Chianti chẳng khiến bạn bất tỉnh được. Tôi bắt đầu thở gấp trong khi cố nhớ lại chuyện gì xảy ra sau khi mình rời nhà hàng. Xăng, tôi có dừng lại đổ xăng ở cây xăng Red Sea trên đường Magnolia and Queen Anne. Rồi sau đó? Tôi không nhớ nổi. Tôi nhìn xuống chiếc chăn lông vũ dưới chân, giữa những ngón tay trắng muốt. Chăn lông vũ... Màu đỏ... Lạ lẫm! Tôi đưa chân xuống sàn và rồi cả căn phòng lắc lư, chao đảo, kéo theo sau là cảm giác buồn nôn - kiểu nôn nao khó chịu bạn thường thấy vào buổi sáng, sau những buổi chè chén say bí tỉ. Tôi thèm hít hà chút không khí, cố thở thật sâu để xua đi cảm giác buồn nôn trong lồng ngực. Chắc không phải do rượu Chianti, tôi tự nhủ. “Mình đang mơ,” tôi nói lớn. Nhưng chính tôi cũng biết không phải vậy. Tôi đứng dậy, bị hoa mắt đến mười giây trước khi bước đi nổi. Rồi tôi cúi xuống và nôn thốc nôn tháo... ra sàn gỗ. Dạ dày tôi trống rỗng, nhưng dù sao tôi cũng nôn khan ít nhiều. Tôi đưa tay lên để lau miệng và cảm thấy cánh tay quá nặng nề. Phải rồi, không phải do rượu, mà tôi đã bị bỏ thuốc mê. Tôi cúi gập người vài giây rồi mới đứng thẳng dậy được. Cảm giác như thể bản thân đang ngồi trên vòng quay ở hội chợ. Tôi lảo đảo đi về phía trước, nhìn quanh quất. Một căn phòng hình tròn. Lạnh cóng. Có lò sưởi - nhưng không đốt lửa - và một chiếc giường có bốn cột trụ cao. Không có cửa ra vào. Cửa đâu rồi? Bất chợt cơn hoảng loạn dâng lên, tôi vụng về chạy lòng vòng rồi bám vào giường để trụ lại, trong khi hai chân như nhũn ra. Cửa đâu rồi? Tôi thấy hơi thở của mình phả vào không khí. Luồng hơi tan ra, rồi biến mất. Phải mất một lúc lâu mắt tôi mới có thể tập trung trở lại. Tôi chẳng rõ mình đã đứng thần ra đấy bao nhiêu lâu, hai bàn chân tôi bắt đầu đau nhức. Tôi nhìn xuống mũi chân nhưng chẳng cảm nhận được gì. Tôi phải chuyển động. Làm gì đó. Rời khỏi đây. Trên bức tường trước mặt có một ô cửa sổ. Gạt tấm rèm mỏng sang bên, thứ đầu tiên tôi nhận thấy là mình đang ở trên tầng hai. Thứ hai là - Chúa ơi! Một cơn buốt lạnh chạy từ não bộ xuống dọc sống lưng - một lời cảnh báo. Mày tiêu đời rồi, Senna. Chấm hết. Chết rồi. Có kẻ đã bắt cóc mày. Khi miệng tôi bắt đầu phản ứng trở lại, tôi nghe thấy hơi thở hổn hển của mình rõ mồn một giữa căn phòng tĩnh lặng. Tôi vẫn luôn nghĩ thở dốc chỉ là một cách nói phóng đại, cho đến khi nghe thấy tiếng thở của chính mình. Khoảnh khắc này - cái khoảnh khắc phập phồng, nín lặng - khi tất cả trong mắt tôi chỉ là màu trắng của tuyết. Rất nhiều tuyết. Dường như tất cả tuyết trên thế giới đều đang chất đống ở dưới nơi mà tôi đang đứng. Tôi nghe thấy tiếng thân thể mình va vào mặt gỗ, rồi tất cả chìm vào bóng tối. Khi tỉnh lại, tôi đang nằm ở trên sàn, giữa bãi nôn của chính mình. Tôi cất tiếng rên rỉ và một cơn đau sắc bén sượt qua cổ tay khi tôi đang cố vực bản thân đứng dậy. Tôi bật khóc và đưa tay chặn ngang miệng. Lỡ có ai đó ở đây thì tôi không muốn họ nghe thấy tiếng mình. Được đấy, Senna, tôi nghĩ. Mày nên nghĩ đến chuyện này trước khi bắt đầu rên rỉ hay kêu gào. Tôi dùng tay còn lại để nắm lấy cổ tay bị thương và dựa vào tường để đỡ lấy thân mình. Lúc này tôi mới nhận ra thứ mình đang mặc. Đây không phải quần áo của tôi. Một bộ đồ ngủ bằng vải lanh màu trắng đắt tiền. Mỏng dính, thảo nào người tôi lạnh cóng. Ôi Chúa ơi. Tôi nhắm mắt lại. Ai đã thay đồ cho tôi? Ai đã mang tôi đến đây? Hai bàn tay của tôi tê cứng lại khi tự lần khắp người để kiểm tra thân mình. Tôi chạm vào ngực, kéo quần xuống kiểm tra. Không bị chảy máu, không có vết thương, ngoại trừ một chiếc quần lót trắng mà hẳn là ai đó đã mặc vào cho tôi. Có kẻ nào đó đã động đến người tôi. Nhắm mắt lại, tôi bắt đầu rùng mình không thể kiểm soát. Không, làm ơn, đừng. “Ôi Chúa ơi.” Tôi nghe thấy tiếng mình. Tôi phải hít thở thật sâu, thật từ từ. Mày đang chết cóng đấy, Senna. Và mày đang bị sốc. Tập trung lại nào. Nghĩ đi. Bất cứ kẻ nào đã mang tôi đến đây chắc hẳn có kế hoạch gì đó xấu xa hơn là bỏ mặc cho tôi chết cóng. Tôi nhìn quanh phòng. Trong lò sưởi có củi. Nếu gã tâm thần nào đó cho tôi củi, chắc hẳn cũng để lại thứ gì để nhóm lửa. Chiếc giường nơi tôi tỉnh dậy nằm ở giữa phòng, được chạm khắc bằng tay, có bốn cột trụ cao. Vắt qua những cây cột là lớp vải voan mỏng kiều diễm, nó khiến tôi phát ốm. Tôi tiếp tục khám phá những phần khác của căn phòng: một chiếc tủ nhỏ bằng gỗ, tủ áo, lò sưởi và một tấm thảm lông thú dày cộp. Mở toang chiếc tủ, tôi lướt qua đám quần áo... có rất nhiều trang phục. Chúng dành cho tôi? Bàn tay tôi mân mê một cái mác áo. Tôi rợn người khi nhận ra tất cả những thứ ở đây đều trùng với kích cỡ của mình. Không, tôi tự nhủ. Không, chúng không thể là của mình được. Tất cả chuyện này là một sự nhầm lẫn. Đám quần áo này không thể dành cho mình được, ngay cả màu sắc cũng không đúng. Đỏ... xanh... vàng... Dẫu vậy, trong đầu tôi hiểu rõ, không có gì nhầm lẫn ở đây cả. Đầu tôi đã kịp quen với những cơn rùng mình và cơ thể tôi cũng vậy. Có việc cần làm đây, Senna. Tôi tìm thấy một chiếc hộp bạc kiểu cách ở kệ trên cùng của chiếc tủ áo. Tôi lấy nó xuống và lắc lắc. Khá nặng. Trông thật kì lạ. Bên trong đó là một hộp bật lửa, một chiếc chìa khóa và một con dao bạc nhỏ. Tôi tự hỏi những thứ trong hộp để làm gì. Tôi xem xét kĩ và thử chạm vào chúng. Tôi cần nhanh chóng rời khỏi đây. Tôi dùng con dao cắt một dải vạt áo, rồi xoắn lại, dùng bên tay lành lặn và răng để thắt nút. Tôi dè dặt đưa bên cổ tay bị thương vào chiếc nẹp tự chế. Bỏ con dao vào túi, tôi sờ đến những chiếc bật lửa, quờ quạng phía trên chiếc hộp. Có tám chiếc Zippo màu hồng. Tôi bật lửa. Lửa không lên. Tôi nhất định phải nhóm được lửa, không sớm thì muộn, vì tôi đang lạnh cóng. Tay tôi run run. Đây hẳn là một sự trùng hợp. Tôi cười phá lên. Mấy thứ liên quan đến bắt cóc cũng có thể trùng hợp được sao? Tôi sẽ nghĩ về điều này sau, bây giờ cần sưởi ấm trước đã. Các ngón tay của tôi đã tê liệt. Tôi phải thử đến sáu lần mới làm cho cái bánh xe đánh lửa quay được, hằn một rãnh đỏ trên ngón tay cái. Gỗ ẩm, không chịu bắt lửa. Hắn đặt củi ở đây bao lâu rồi? Tôi muốn tìm gì đó để mồi lửa, nhưng chẳng nghĩ ra thứ gì. Tôi nghĩ đến khả năng sống sót của bản thân và bắt đầu hoảng sợ. Có thể dùng thứ gì để mồi lửa đây? Tôi rà soát khắp phòng cho đến khi nhìn thấy một chiếc hộp trắng nhờ ở góc tủ áo với dấu thập đỏ phía trên. Một hộp dụng cụ sơ cứu. Tôi chạy tới và mở nắp, bên trong là băng gạc, thuốc giảm đau, rồi kim tiêm. Chúa ơi! Cuối cùng tôi đã tìm thấy mấy gói bông thấm cồn dùng một lần, bèn lấy và mang về phía lò sưởi. Mở một túi ra, tôi đốt một góc nắm bông. Nó bén lửa. Tôi dúi nắm bông đang cháy vào thanh củi, tiếp tục xé vỏ túi bông khác, lặp lại quy trình. Trong lúc thổi nhè nhẹ vào ngọn lửa, tôi cầu nguyện bất cứ vị thần nào làm chủ thứ năng lượng này. Củi bắt lửa. Tôi kéo cái chăn dày khỏi giường và cuộn mình trong đó, co ro ngồi trước đốm lửa le lói. Vẫn chưa đủ. Tôi rét đến nỗi chỉ muốn gieo mình vào trong ngọn lửa, để nó thiêu trọn hơi lạnh đang vồ vập từng góc da thịt. Tôi cứ ngồi thu mình như vậy cho đến lúc ngừng run rẩy. Sau đó, tôi đứng dậy. Mời các bạn mượn đọc sách Chỉ Đen của tác giả Tarryn Fisher & Thùy Dương (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Quán Trọ Hoang Thôn - Sái Tuấn
Tên ebook: Quán trọ Hoang thôn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Sái Tuấn Thể loại: Kinh Dị, Ma Quái, Trinh Thám, Văn học phương Đông Dịch Giả: Dung Lê Nguồn: e-thuvienonline.blogspot.com Ebook: daotieuvu.blogspot.com Bìa sách Quán Trọ Hoang Thôn - Sái Tuấn Giới Thiệu:   Quán trọ Hoang thôn kể lại một câu chuyện tình yêu đầy ma mị và hãi hùng nhưng vô cùng đẹp đẽ và xúc động. Đó là một tình yêu sâu nặng, vượt qua thời gian năm nghìn năm, vượt qua không gian của thành phố và Hoang thôn, vượt qua cả sự sống và cái chết để tồn tại vĩnh hằng.   Bên cạnh đó, Sái Tuấn đã tạo nên một không gian hư thực hòa quyện, với những tình tiết li kỳ, thử thách sự chịu đựng thần kinh của độc giả ở cung bậc cao nhất. Chỉ khi đã trải qua cảm giác khủng hoảng tuyệt đối, ta mới có thể cảm nhận được sâu sắc sự lãng mạn đầy đam mê và cảm động của tình yêu.   “Một hôm, bốn sinh viên đột nhiên ghé thăm. Họ nói là sau khi xem truyện ngắn “Hoang thôn” của tôi đăng trên tạp chí “Chồi non” đã bị thôi thúc thực hiện khát vọng đi thám hiểm Hoang thôn. Sau khi từ Hoang thôn trở về, chỉ trong một thời gian ngắn bốn người họ đều lần lượt gặp phải chuyện đen đủi. Còn tôi cũng nhận được email của một cô gái bí hiểm tự xưng là “Nhiếp Tiểu Sảnh”. Kể từ đó, biết bao nhiêu là chuyện li kỳ cổ quái hệt như ma quỷ quấn chặt lấy tôi, không cách nào thoát ra nổi. Trong suốt ba mươi ngày đêm khủng hoảng đến cực độ đó, tôi và Tiểu Sảnh đã yêu nhau say đắm. Nhưng tiếng sáo đến từ Hoang thôn đã thức tỉnh ký ức của cô ấy. Tiểu Sảnh không thuộc về nhân gian này nhưng tôi vẫn hy vọng được nhìn thấy cô ấy…”   Tác Giả:   Bắt đầu viết truyện kinh dị khi mới 22 tuổi vào năm 2000, Sái Tuấn nhanh chóng trở thành tác giả có tên tuổi ở dòng truyện kinh dị của Trung Quốc.   Sái Tuấn sớm khẳng định ưu thế của mình ở loại truyện kinh dị bằng trí tưởng tượng phi thường và khả năng tư duy logic chặt chẽ. Anh từng nhận được giải thưởng văn học trẻ Cup Bertelsmann - văn học nhân dân.   Với 15 đầu sách sau 10 năm vào nghề và 5 triệu bản được bán ra. Mắt mèo được phát hành tại Trung Quốc năm 2002 và nằm trong serie 4 tác phẩm xuất bản cùng năm của anh.  
Trở lại Hoang thôn - Sái Tuấn
Tên ebook: Trở lại Hoang thôn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Sái Tuấn Thể loại: Kinh Dị, Ma Quái, Trinh Thám, Văn học phương Đông Dịch Giả: Dung Lê Nguồn: e-thuvienonline.blogspot.com Ebook: daotieuvu.blogspot.com Bìa sách Trở lại Hoang thôn - Sái Tuấn Giới Thiệu:   Nửa năm sau khi tiểu thuyết “Quán trọ hoang thôn” xuất bản, nhân vật “tôi” – tác giả của cuốn tiểu thuyết nhận được một tấm thẻ biên nhận của người mê sách. Không có địa chỉ người gửi, trên tấm thẻ chỉ vẻn vẹn một vòng tròn kỳ quái và chân dung của một cô gái giống nhân vật Tiểu Chi trong cuốn tiểu thuyết của anh như đúc. Cùng lúc đó, “tôi” nhận được tin nhắn cầu cứu của Tô Thiên Bình - người may mắn sống sót sau khi trở về từ hoang thôn. “Tôi” lần tìm đến phòng trọ của Thiên Bình thì phát hiện anh ta đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu. Trên cửa sổ cũng có ký hiệu vòng tròn màu đỏ như máu, giống hệt trên tấm thẻ. Tiếp tục khám phá căn phòng của Thiên Bình, “tôi” phát hiện ra trong máy tính của anh ta có những đoạn video về một người con gái mang vẻ đẹp âu sầu, bí hiểm. Cô là A Hoàn - nữ vương cuối cùng của vương quốc Lương Chử, tên cô chính là ký hiệu vòng tròn kia và cô chỉ còn sống được bẩy ngày. Vậy mà chỉ vài tiếng sau đó, “tôi” bất ngờ khi gặp lại khuôn mặt A Hoàn trong hình hài của một cô gái phục vụ quán Bar tên là Lâm U.  Giữa A Hoàn và Lâm U có mối quan hệ gì? Tại sao lại có sự giống nhau đến lạ kỳ như vậy? Rốt cục là nữ vương Lương Chử phục sinh hay chỉ là hai khuôn mặt của một người đa nhân cách? Ký hiệu vòng tròn kỳ bí kia có ý nghĩa gì? Lần theo các đầu mối để tìm hiểu sự thật, càng ngày “tôi” càng phát hiện ra nhiều điều kỳ lạ. Hình bóng lúc ẩn lúc hiện của A Hoàn và câu chuyện về lời nguyền tình yêu của cô đã khiến “tôi” bị cuốn vào ảo giác do cô tạo ra, chấp nhận đeo lại chiếc nhẫn ngọc năm xưa và trở lại hoang thôn thêm một lần nữa… “Tôi” bị dồn tới bước không còn lựa chọn nào khác là phải tìm ra sự thật trong vòng 24 giờ, nếu không sẽ phải chết... Được xem như phần tiếp theo của tiểu thuyết “Quán trọ hoang thôn”, “Trở lại hoang thôn” với những tình tiết ly kỳ, bí ẩn và hấp dẫn không kém sẽ đem đến cho độc giả nhiều trải nghiệm bất ngờ, thú vị.   Tác Giả:   Bắt đầu viết truyện kinh dị khi mới 22 tuổi vào năm 2000, Sái Tuấn nhanh chóng trở thành tác giả có tên tuổi ở dòng truyện kinh dị của Trung Quốc.   Sái Tuấn sớm khẳng định ưu thế của mình ở loại truyện kinh dị bằng trí tưởng tượng phi thường và khả năng tư duy logic chặt chẽ. Anh từng nhận được giải thưởng văn học trẻ Cup Bertelsmann - văn học nhân dân.   Với 15 đầu sách sau 10 năm vào nghề và 5 triệu bản được bán ra. Mắt mèo được phát hành tại Trung Quốc năm 2002 và nằm trong serie 4 tác phẩm xuất bản cùng năm của anh.
Linh Hồn Ác - Maxime Chattam
Tên ebook: Linh Hồn Ác (full prc, pdf, epub) Tác giả: Maxime Chattam Thể loại: Trinh thám, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nguồn: Romance Book Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Linh Hồn Ác - Maxime Chattam  Giới thiệu:    Suốt một năm trời sau khi bắn hạ tên Đao phủ Portland, tranh tra Brolin cứ ngỡ vụ án đã vĩnh viễn khép lại cho tới ngày anh phải đối mặt với một loạt vụ giết người mới mang đậm dấu ấn tên sát nhân man rợ kia, những vụ giết người thảm khốc, kinh hoàng hơn gấp nhiều lần và thậm chí còn đe dọa đến tính mạng người con gái anh thương yêu nhất. Quá trình điều tra buộc anh phải hóa thân vào kẻ giết người để phán đoán đường đi nước bước của hắn, đồng thời buộc anh không ít lần bị giằng co giữa cái Thiện và cái Ác. Liệu người ta có thể trao linh hồn cho quỷ dữ mà không bị trừng phạt?   Với Linh hồn ác, Maxime Chattam đã mang đến rất nhiều điều mới mẻ cho thể loại tiểu thuyết trinh thám kinh dị. Đó là sự kết hợp tuyệt vời giữa phong cách hành động của trinh thám Mỹ và lối phân tích sắc sảo đến từng chi tiết khiến độc giả rùng mình vì những hình dung quá đỗi rõ ràng của trinh thám Pháp. Và kết quả là một cuốn tiểu thuyết lôi cuốn khôn cưỡng.   Maxime Chattam sinh năm 1976 tại Herblay, Val-d’Oise. Thuở nhỏ, anh rất hay đến Mỹ và thường xuyên lưu lại New York, Denver hoặc Portland – nơi anh lấy làm bối cảnh cho tiểu thuyết Linh Hồn Ác. Năm 23 tuổi, sau khi viết hai tác phẩm mà không gửi tới bất kỳ nhà xuất bản nào, Maxime đăng ký theo học một khóa về tội phạm học ở trường Saint-Denis.   Cuốn tiểu thuyết kinh dị đầu tay của anh, Triều Đại Thứ Năm, đã được xuất bản dưới danh Maxime Williams vào năm 2003 và đạt giải Tiểu thuyết hư cấu tại Liên hoan Gérardmer. Hiện Maxime Chattam dành toàn bộ thời gian của mình cho sự nghiệp viết lách, đặc biệt chuyên về thể loại trinh thám kinh dị.   Sau bộ ba tiểu thuyết Linh Hồn Ác, Trong Bóng Đêm và Những Bùa Chú, anh còn viết ba tiểu thuyết hết sức ăn khách khác: -         Máu Thời Gian, -         Những Bí ẩn Của Sự Hỗn Loạn -         Những Loài Ăn Mồi. Linh Hồn Ác được trao giải Sang d’Encre cho tiểu thuyết trinh thám xuất sắc nhất. “Nhịp điệu sống động, các nhân vật đầy sức lôi cuốn và những biến đổi bất ngờ liên tục là điểm không thể chối cãi của cuốn tiểu thuyết này.” - Le mondedes livres “Một cuốn tiểu thuyết xứng đáng được đọc một mạch dù phải thức trắng đêm.” - L’Express Mời các bạn đón đọc Linh Hồn Ác của tác giả Maxime Chattam.
Bản Thảo Bằng Đá
Tên ebook: Bản Thảo Bằng Đá (full prc, pdf, epub) Tác giả: Luis García Jambrina Thể loại: Best seller, Kỳ bí, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây   Dịch giả: Phạm Triệu Lập - Phạm Thủy Hương Nhà xuất bản: NXB Dân Trí Công ty phát hành: Nhã Nam Số trang: 400  Giá bìa: 74.000 đồng  Nguồn: Romance Book Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Bản Thảo Bằng Đá - Luis García Jambrina Giới thiệu: Cuối thế kỷ XV, Fernando de Rojas, sinh viên luật của trường Đại học Salamanca, được trao nhiệm vụ điều tra vụ giết hại một giáo sư Thần học. Và từ đó Rojas bước vào cuộc điều tra kỳ bí, trong đó tình trạng của người Do thái và người cải đạo, những cảm xúc sâu sắc, những lý thuyết phi tôn giáo, tính nhân văn nổi bật, được miêu tả sắc nét. Một Salamanca ngầm ẩn tích, cùng lịch sử và truyền thuyết hấp dẫn của một thành phố trong một thời kỳ đầy biến động, đã dần hiện ra. Trong quá trình điều tra, Rojas đã lần lượt khám phá ra nhiều bí ẩn, vượt qua nhiều cạm bẫy để tìm ra điều ẩn giấu đằng sau vẻ giản đơn bề ngoài. Anh đã dấn thân vào một cuộc phiêu lưu cam go, thông qua một mê cung đầy bất ngờ và nguy hiểm, nơi cuộc điều tra của anh trở thành cuộc mạo hiểm đầy sáng tạo đượm chất nhân văn, với kết quả vô cùng bất ngờ, kịch tính   Bản thảo bằng đá thuộc thể loại tiểu thuyết dã sử, trinh thám, bí hiểm, đồng quê... nhưng đã vượt lên trên tất cả các thể loại đó nhờ chất biểu tượng hiếm có cùng những nhân vật không bao giờ trôi vào quên lãng. Luis García Jambrina  sinh năm 1960, là giáo sư văn học Tây Ban Nha tại trường Đại học Salamanca. Ông còn là tiến sĩ triết học, chuyên viết kịch bản phim và truyền hình. Ông có nhiều bài viết và một số sách bình luận về văn học, đã biên soạn và xuất bản tuyển tập về các nhà thơ lớn của Tây Ban Nha. Trong số những phần thưởng cao quý, ông đã nhận Giải bình luận văn học Fray Luis de Leon  năm 1999 và Giải truyện ngắn của tờ Công báo khu vực năm 2006 . Ông còn là nhà bình luận thơ cho tờ phụ san ABCD về Mỹ thuật và Văn học. Là tác giả của những tập truyện ngắn như Đối lập với nhà xác và những thanh toán (1995) và Những xác chết S.A.  (2005). Sách của ông được dịch ra nhiều thứ tiếng khác nhau. Bản thảo bằng đá là tiểu thuyết đầu tay của ông. Cuốn tiểu thuyết tuyệt hay này khiến người ta nghĩ tới Tên của đóa hồng của Umberto Eco. ― José Maria Pozuelo Yvancos   Mời các bạn đón đọc Bản Thảo Bằng Đá của tác giả Luis García Jambrina .