Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cây Olive Màu Trắng

Tỷ lệ người với người có duyên gặp gỡ là một phần bảy tỷ. Trong tỷ lệ hiếm hoi ấy, trong vài tích tắc ngắn ngủi trước khi quả bom phát nổ, số phận của nữ phóng viên Tống Nhiễm và chuyên gia gỡ bom Lý Toản bỗng gắn chặt với nhau bằng một sợi dây chỉ đỏ. Trải qua những phút giây hiểm nguy cận kề, những thời khắc tưởng chừng tất cả có thể nổ tung trong chớp mắt, hay khi bóng ma tâm lý bủa vây, họ vẫn luôn lặng lẽ dìu đỡ, chở che cho đối phương. Trên mảnh đất bạc màu vì bom đạn anh chỉ cho cô thấy một cây olive trắng. Màu trắng đó tương trưng cho bi thương, mất mát, nhưng cũng chính là màu của dịu dàng, thuần khiết, như chính tình yêu của họ. “Cây olive trắng dưới bầu trời sa mạc xanh trong, còn họ ở bên nhau, chứng minh rằng mọi chuyện không phải một giấc mộng.” *** Có một tài liệu nào đó đã viết rằng, trong một cuộc thi giành quyền bảo vệ thành phố Attica cổ ở Hy Lạp, người chiến thắng là nữ thần Athena đã dùng cây giáo của mình để tạo ra cành olive, với mong muốn mang đến sự màu mỡ và bình an. Từ đó, cây olive được tượng trưng cho an bình và thịnh vượng. Nhưng dòng sông lịch sử bằng một cách chân thực nhất, cũng nói cho nhân loại biết rằng, muốn có hòa bình và thịnh vượng, nhất định phải trải qua chiến tranh, giữa cái cũ và cái mới, giữa bảo thủ và tiến bộ, giữa thiện và ác. Thế giới này, khi bạn sống trong yên ổn và hòa bình, không có nghĩa là những nơi khác cũng như vậy. Họ vẫn đang hằng ngày hằng giờ đấu tranh để sinh tồn, hay chỉ đơn giản chỉ là cố gắng sống để chờ đợi một cuộc đời tươi sáng hơn.   Làm sao chúng ta biết được nỗi đau của họ? Làm sao để giúp đỡ họ? Chính là nhờ những người như Lý Toản và Tống Nhiễm. Lý Toản thuộc lực lượng đặc biệt được cử đến hỗ trợ quân đội nước D chống lại quân p.hản c.hính phủ và bọn khủng bố. Tống Nhiễm là phóng viên chiến trường, ghi lại những khoảnh khắc đó để truyền tin tức đến khắp nơi trên thế giới, để mọi người biết rằng còn có một đất nước đang cần giúp đỡ như vậy. Tỷ lệ gặp gỡ giữa hai người trên hành tinh này là một phần bảy tỷ, tỷ lệ để lưu lại ấn tượng về nhau có lẽ còn thấp hơn như vậy nữa. Nhưng họ chỉ cần 5 giây đồng hồ. 5 giây, chỉ hơn thời gian chờ đợi đèn vàng chuyển sang đỏ một chút xíu, nhưng cũng có thể mãi mãi không thể chạm tới chiếc huy chương vàng danh giá trong một cuộc thi. 5 giây, không đủ để quay đầu khi lướt qua nhau trên phố, nhưng cũng có thể cứu được một mạng người. Lý Toản đã cứu Tống Nhiễm như vậy đấy. Giữa chiến trường đầy mưa bom bão đạn, anh đã cứu một phóng viên, cũng cứu lấy lý tưởng của một cô gái, cũng cứu lấy lý tưởng của chính mình, chỉ là điều đó sau này anh mới biết. Hết thời hạn biệt phái, Tống Nhiễm quay lại thành phố hòa bình phồn hoa, nhưng ánh mắt của người lính dũng cảm kia mãi vẫn không thể ra khỏi tâm trí cô. Có quan tâm nhất định sẽ tìm kiếm, cuối cùng cô cũng có được tin tức của anh. Thì ra anh thuộc lực lượng quân đội thành phố ngay bên cạnh cô thôi, rất gần. Nhưng biết rồi thì có thể làm sao? Chẳng làm sao cả, mình có ý chắc gì người ta đã có tình? Tống Nhiễm rất nặng lòng, nhưng cũng không cố chấp đến vậy. Vì hiểu lầm tình trạng độc thân của anh, cô lại một lần nữa xung phong đến nước D. Chỉ là không ngờ, duyên phận sẽ không vì sự bỏ cuộc của cô mà đứt đoạn, họ gặp lại nhau. Lý Toản ban đầu cảm thấy có chút lạ, vì sao cô gái này lại thay đổi thái độ với anh? Nhưng là một người lính trên chiến trường, nhiệm vụ vẫn quan trọng hơn tất thảy, may sao Tống Nhiễm cũng cảm thấy vậy. Cô cố gắng dằn những cảm xúc ngổn ngang trong lòng mình xuống, phối hợp với anh hoàn thành nhiệm vụ. Chính vì những va chạm hết sức đời thường như vậy, hai trái tim lần nữa đến gần nhau hơn. Cho đến lúc, cô xác định được mình đã hiểu lầm, trái tim lại lần nữa thổn thức mạnh mẽ vì anh. Trùng hợp thay, cả anh cũng vậy. Nhưng trước khi họ kịp nhận ra tình cảm của đối phương, biến cố ập đến. Họ đều trở về nhà, nhưng là với một sự hoang mang về lý tưởng. Thì ra, không chỉ nơi có tiếng s.úng rền vang mới là chiến trường. Thì ra, không chỉ có s.úng ống đạn dược mới gây ra tổn thương cho người khác. Tống Nhiễm vì một bức ảnh đoạt giải thưởng mà bị chỉ trích là kiếm tiền bằng sự khổ nạn của người khác. Lý Toản vì một quyết định trong lúc cấp bách mà không thể tha thứ cho bản thân. Họ đều lạc lối trong lý tưởng ban đầu. Một người trầm cảm, một người ám ảnh tâm lý. Mẹ cô từng nói, cô và Lý Toản là hai con người thuần khiết và thiện lương hiếm có còn sót lại, chính vì như vậy, họ giống như hai hòn đảo cô đơn lạc lõng giữa dòng đời này. Cuối cùng, hai con người lạc lõng ấy, đi ngược lại dòng đời mà gặp được nhau. Họ đều từ nơi đó trở về, hiểu được tiếng lòng của nhau, có thể san sẻ nỗi đau cho nhau. Cuối cùng, “Nhiễm Nhiễm, anh thật sự thích em.” “Em cũng vậy.” Rất nhẹ nhàng và cũng rất nhanh chóng. Hôm qua thổ lộ, hôm nay về gặp bố, hôm sau ở cùng nhau. Có thể bạn thấy nhanh, nhưng thực tế không phải vậy. Từng đứng giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, hơn ai hết họ quý trọng những giây phút yên bình bên nhau, không muốn lãng phí bất kỳ khoảng thời gian nào. Họ lặng lẽ ở bên nhau như vậy. Nhưng mà, nỗi ám ảnh trong lòng cần phải được cởi bỏ. Lý Toản muốn trở lại nước D, muốn chính mình giải quyết nỗi ám ảnh trong lòng và quay về toàn tâm toàn ý với Tống Nhiễm. Nhưng cách làm của anh lại là một cách vô cùng mạo hiểm, thế nên trước khi rời đi, giữa hai người đặt ba dấu chấm. Tống Nhiễm vừa đau lòng vừa xót xa, giận dỗi với anh, nhưng rồi cũng không thể chiến thắng sự nhung nhớ da diết. Cuối cùng, cô cũng quay lại nơi đó. Vì công việc, cũng là vì anh. Lần này gặp lại nơi chiến trường, mọi thứ đã được đẩy lên đỉnh điểm. Mặt trận, sống chết và cả tình yêu. Họ thăng hoa cảm xúc sau những lần an toàn hoàn thành nhiệm vụ. Họ bắt đầu mơ ước về một cuộc sống sau khi trở về. Thế nhưng, điều đó cũng giống như cây olive màu trắng mà họ đã từng nhìn thấy vậy. Chỉ là ảo ảnh. chiến tranh của đất nước đó đã dừng lại, tôi cũng muốn dừng lại. Tôi muốn mọi chuyện chấm dứt ở giây phút họ trở về từ cõi chết, ở thời khắc Tống Nhiễm không từ bỏ hy vọng, tìm được Lý Toản điên loạn trên đường phố. Tôi muốn mọi chuyện kết thúc vào lúc Tống Nhiễm đưa Lý Toản quay về nhà với câu nói “A Toản, không sao cả. chiến tranh kết thúc rồi.” Thế nhưng, mọi chuyện là không thể. chiến tranh kết thúc, người hy sinh được vinh danh, vậy người còn sống trở về thì sao? Họ mang trên người vết tích của từng trận chiến, mang trong đầu nỗi ám ảnh về cái chết của chiến hữu, của những người mà mình yêu thương, mãi không thể hồi phục. Con người có thiện ác, xã hội có trắng đen. Nhưng Tống Nhiễm và Lý Toản dùng trái tim không một vết xước của mình, bao dung đối phương. Nước D lấy đi của họ tuổi trẻ, nhiệt huyết và thân thể khỏe mạnh. Nhưng họ không hối hận. Họ luôn tin rằng, cây olive màu trắng mà họ nhìn thấy không phải là ảo ảnh, mà là một giấc mơ, giấc mơ một đời bình an. … Viết về chiến tranh không bao giờ là đề tài nhẹ nhàng, nhưng nếu không có ai viết, thì ai có thể hiểu được nỗi đau của những người lính? Ai có thể hiểu được nỗi ám ảnh của người sống sót? Ai có thể hiểu được tình yêu sâu sắc nở hoa giữa bom đạn? A Toản, nếu có kiếp sau, em chỉ muốn làm một con chim sẻ, không bay về phương Nam, chỉ ở mãi trên một đỉnh núi. Vậy thì anh sẽ là cây cổ thụ trên đỉnh núi đó. Nhiễm Nhiễm, anh không nợ nước, cũng không nợ nhà, nhưng lại nợ em. A Toản, anh vất vả rồi. Đợi em, chúng ta sẽ cùng đi. Con của họ, là Lý Tống Chi và Lý Tự Chi, một trai một gái. Hãy dành chút thời gian để đọc tâm sự của họ viết về bố Lý Toản và mẹ Tống Nhiễm, bạn nhé? ___ " ": Trích từ truyện. Review by #Lâm Thái Y - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Hiện đại, chiến tranh chống khủng bố, sĩ quan & phóng viên chiến trường, chưa rõ số chương. Nhất kiến chung tình. Năm giây, có thể làm được những gì? Uống một cốc nước, đi một quãng đường? Nói một câu, đọc một trang sách? Năm giây, có thể khiến em yêu anh. Ngày mà Tống Nhiễm gặp Lý Toản, là một ngày bình thường. Người đàn ông cầm khẩu súng tới gần, bên trên chiếc mặt nạ lộ rõ một đôi mắt đen nhánh, cảnh giác hệt như loài chim ưng. Tốc độ của anh ta chậm, không vội vàng, lúc cách cô hơn mười mét thì nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đã che kín của cô một lát, mắt híp lại hỏi: “Người Trung Quốc?” Tống Nhiễm thiếu chút nữa đã khóc, hô lớn: “Đúng! Tôi là phóng viên!" Lúc này, các đồng đội của anh ta mới ào ào từ chướng ngại vật đi ra. Anh ta đến gần xem quả bom, lại nhìn chân cô đang giẫm lên mảnh kim loại, nói: "Cô đạp chuẩn đấy" "...." Trong giọng nói chứa đựng ba phần trêu chọc bảy phần ôn hòa, Tống Nhiễm không biết nên trả lời thế nào, nhưng cả người lại thoáng buông lỏng. Anh ta quỳ một chân trên đất, tháo bỏ hộp sắt, để lộ những sợi dây chằng chịt bên trong. Tống Nhiễm không khỏi hít vào một hơi. Người đàn ông nghe thấy, nhìn cô vẫn duy trì một chân chống đất nhẹ giọng hỏi: "Có thể chống đỡ nổi không?" Tống Nhiễm chỉ có thể gật đầu. Anh ta không tin, đứng lên nói: "Trước tiên cô xuống xe đã". Tống Nhiễm thấp giọng đáp: "Tôi không dám" “Không sao. Tôi đỡ.” Người đàn ông an ủi, tay trái đỡ lấy xe máy, trong nháy mắt cô cảm nhận được sức lực của anh. Tay phải anh cầm cánh tay cô, Tống Nhiễm theo bản năng nhanh chóng nắm lấy tay anh, cơ bắp trên cánh tay người đàn ông căng đầy rắn chắc. Anh hướng dẫn: “Đừng rời trọng tâm, chân phải bắt ngang qua rồi hạ xuống.” Tống Nhiễm nương theo sức lực từ cánh tay anh, thành công từ trên xe bước xuống. Trong chốc lát, hai chân cô vừa xót vừa tê, mồ hôi ướt đầm đìa dưới lớp quần áo. Một đồng đội của anh tiến lên dắt chiếc xe đi. Những người khác đẩy tới khu vực bãi bỏ gần đó tạo thành lớp che chắn. Anh nói: "Duy trì trọng tâm ở chân bên trái, không được nhúc nhích" “Được” , Tống Nhiễm liếc nhìn bộ đếm giờ... Anh một lần nữa ngồi xổm xuống, bắt đầu nghiên cứu sắp xếp đường dây. Sắp tới giữa trưa, mặt trời phả hơi nóng hừng hực. Vì ở vùng sa mạc nên cơ thể có thể cảm nhận được nhiệt độ lên đến gần 50°C. Mồ hôi dày đặc chảy xuống từ lông mày Tống Nhiễm tràn vào trong mắt làm cô khẽ run một trận. Một cái run này dọa chính cô sợ đến mức hồn bay phách lạc. “Cố gắng chống đỡ.” Anh cười nhạt nói: “Cô mà động một phát là tôi trở thành anh hùng ngay.” Tống Nhiễm nói: “Ừ” Chân sau của anh quỳ xuống đất, cúi đầu xem tiếp đường dây, thỉnh thoảng lại cắt đứt vài sợi. Có lẽ tính tình ôn hòa của anh có tác dụng giúp cho cô giữ được bình tĩnh, khiến tâm trạng Tống Nhiễm ổn định đôi chút. Nhưng thời gian trôi qua cực kỳ dài, đợi rất lâu, cô kìm không được nhìn thời gian còn lại. Mắt thấy bộ đếm giờ chỉ còn 0:03:00 phút, một lần nữa cô lại hoảng hốt. Anh vẫn như cũ mạch lạc phá bom. Lúc bộ đếm giờ còn 00:02:00 phút, anh khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói: Thời gian không còn kịp rồi" Tống Nhiễm giật mình Anh nói vậy, nhưng hai tay cũng không dừng lại. Đồng đội của anh nhận ra được tính nghiêm trọng, lại kêu lên: "A Toản" Nước mắt Tống Nhiễm ẩm ướt vành mắt, cùng mồ hôi chảy vào trong khăn che mặt, hai má thấm ướt, cô khẽ hít mũi. Lần này anh ngẩng đầu, đôi mắt phía dưới mũ bảo hộ cong cong mỉm cười với cô: "Đừng sợ, sẽ không bỏ mặc cô lại đâu" Ánh nắng rơi trên lông mi anh lấp lánh, giọng nói thanh tịnh* như suối trong. Tống Nhiễm ngừng khóc, lúng túng gật đầu. Anh lại cúi đầu, tiếp tục phá bom. Nhưng cô cảm nhận được tình hình ngày càng nghiêm trọng. “Anh đi đi.” Cô khẽ nói: “Anh là người tốt, tôi không muốn… kéo anh chết cùng.” Anh không ngẩng đầu lên, hỏi lại một câu: "Cô có thể chạy nhanh đến mức nào" “Hả...?” “Năm giây, có thể chạy được bao xa?” Giọng anh khá hời hợt, cau mày cắt dây, vẫn không ngẩng đầu. Tống Nhiễm không phản ứng kịp. Anh giải thích: “Còn lại một phút rưỡi, tôi chỉ có thể loại bỏ trọng lực của máy cảm biến trong vòng ba mươi giây, để khi cô dời chân nó sẽ không phát nổ ngay lập tức. Nhưng bộ đếm giờ sẽ tăng tốc lên mười lần, nghĩa là một phút còn lại sẽ rút ngắn còn 5 giây. Cô có thể chạy được bao xa?". Năm giây? Tống Nhiễm lờ mờ đáp: “10 mét 20 mét... tôi không biết nữa" “Chậc...” Anh bộ dạng tiếc nuối, nói: "Không đủ.” “Có lẽ 30 mét !” Cô vội nói, “Tôi chưa từng chạy hết sức mình.” Anh lại nói: “ Vậy thì hôm nay thử xem" “Được.” Cô gật đầu. “Mười giây. Chuẩn bị.” Anh nói, đôi mắt cố định trên đống dây, tay vẫn tiếp tục thao tác không ngừng Tống Nhiễm hít thật sâu một hơi. Anh thấp giọng: “5, 4, 3…..” Loại bỏ trùng điệp các cửa ải, rốt cuộc anh chọn ra một dây cuối cùng. Toàn thân Tống Nhiễm căng thẳng. “1.” Anh cắt đứt sợi dây kia, bộ đếm liền điên cuồng tăng tốc, anh đứng dậy nắm chặt tay cô, chạy vọt ra ngoài. Bên tai gió lớn nổi lên cuốn tung cát bụi. Cô không nghe, không nhìn thấy được, bị anh kéo tay liều mạng chạy. Tiếng gió, bụi bặm, mồ hôi nóng rãy, cả nhịp tim đập, tất cả đều không cảm giác được gì nữa. Trong nháy mắt dường như thời gian không gian không còn tồn tại, chỉ có ánh mặt trời mùa hè tựa như tấm thủy tinh thiêu đốt đôi mắt con người. Cô không biết năm giây đó là ngắn hay dài Cuối cùng anh kéo cô vào trong lồng ngực để bảo vệ, cùng ngã nhào xuống đất. Cơ thể của người đàn ông trở thành bức tường che chắn cho cô. Khoảnh khắc tiếp theo, trong tiếng nổ ầm ầm, cát đá và bùn đất, mảnh vụn như mưa từ trên trời ào ào trút uống. thanh tịnh*: trong sạch và yên tĩnh. Mời các bạn đón đọc Cây Olive Màu Trắng của tác giả Cửu Nguyệt Hi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Từng Thề Ước - Đồng Hoa
Tên eBook: Từng Thề Ước (full prc, pdf, epub) Tác giả: Đồng Hoa Thể loại: Huyền ảo, Lãng mạn, Ngôn tình, Tiên hiệp, Văn học Phương Đông   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ   Trọng lượng vận chuyển: 1.2 kg   Kích thước: 15 x 24 cm   Dịch giả: Tố Hinh   Số trang: 892   Ngày xuất bản: 03/2013   Nguồn: webtruyen.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Từng Thề Ước   Giới thiệu: Mang trong mình dòng máu dã thú, bản chất Xi Vưu vừa tàn nhẫn vừa chân thành, vừa giảo quyệt vừa thuần khiết. Hắn không bận tâm bất kỳ thanh quy giới luật nào, chỉ nuôi thù hận, và nuôi lý tưởng duy nhất là chinh phạt vạn vật trong trời đất, thống nhất giang hà. Số mệnh trớ trêu, trên hành trình đánh dẹp thiên hạ, hắn đã gặp A Hành vương cơ của bộ tộc Hiên Viên. Hai người thoạt tiên là hiểu lầm, rồi mau chóng đem lòng yêu thương say đắm. Dưới bóng hoa đào, Xi Vưu đã ngỏ lời thề ước với nàng, quyết định buông bỏ tất thảy dã tâm và tham vọng để ở bên nàng đến trọn đời. Hắn yêu rất chân thành, hận chân thành, đố kỵ cũng chân thành. Đúng như một dã thú, hắn không biết cách tin tưởng ai, cũng không dễ dàng khiến ai tin tưởng. Hắn ngỡ mình đối với A Hành đã đủ tốt rồi, nhưng không biết rằng điều nàng cần nhất là sự nương tựa và niềm tin. Hắn tưởng tình yêu có thể vượt lên sống chết và vĩnh cửu, nhưng không biết rằng tình yêu như thế, thật ra đã tan nhòa trong khói bụi hỗn mang của thời viễn cổ. Tóm tắt tác phẩm Thời thượng cổ, ba đại Thần tộc: Thần Nông ở Trung Nguyên, Cao Tân ở Đông Nam và Hiên Viên ở Tây Bắc tạo thành thế chân vạc, chia ba thiên hạ. Giữa thời loạn thế, từ nam nhi kiêu dũng đến thiếu nữ yêu kiều, từ kẻ thất phu nơi thảo dã đến bậc vương tử lầu vàng điện ngọc, đều có những khát vọng của riêng mình. Kẻ chỉ cầu hạnh phúc một đời bên người mình thương mến, người hằng mong ngao du khắp chốn, tự tại vô ưu, người lại ôm mộng bá đồ, muốn nhất thống thiên hạ. Trong thiên hạ nổi lên hai vị anh hùng là Xi Vưu, Chiến thần của Thần Nông và Thiếu Hạo, vương tử của Cao Tân. Xi Vưu vốn là thú vương, mấy trăm năm trước bị Thần Nông Viêm Đế thu phục, tính tình vừa tàn nhẫn lại vừa chân tình, vừa xảo trá lại vừa đơn thuần, vũ lực siêu quần, bách chiến bách thắng. Trong lòng hắn không có thanh quy giới luật, mục tiêu duy nhất chính là dùng vũ lực chinh phục thiên địa vạn vật. Thiếu Hạo là vương tử Cao Tân, dung mạo tuấn tú, phong thái ung dung, vừa lạnh lùng hờ hững lại vừa dịu dàng ôn hòa. Trong lòng y không có tình thân, chỉ có tham vọng bá đồ, sẵn sàng bất chấp thủ đoạn để có thể giành được ngôi vương, đưa Cao Tân trở thành quốcgia hùng mạnh nhất. Nói Xi Vưu như lửa đỏ thì Thiếu Hạo như nước biếc. Mệnh vận trêu đùa, trên con đường bình định giang sơn, Xi Vưu đã gặp A Hành, công chúa của Hiên Viên, hai người thoạt đầu là hiểu lầm, sau đó lại nảy nở tình cảm. Dưới gốc hoa đào, Xi Vưu đã thề với nàng, quyết định buông bỏ tất cả, ở bên nàng suốt đời. Nào ngờ thời thế xoay chuyển, thiên hạ đại loạn, A Hành thân là công chúa Hiên Viên, vì sự sinh tồn của người nhà và dân chúng Hiên Viên, buộc phải kết hôn cùng Thiếu Hạo. Xi Vưu không hiểu nội tình, cho rằng A Hành phản bội mình, vô cùng căm giận. Thù nhà nợ nước, ân oán giữa các chủng tộc đan cài giăng mắc, cuối cùng Xi Vưu cũng hiểu, thì ra hận còn khó hơn cả yêu. Xi Vưu và A Hành, A Hành và Thiếu Hạo, quan hệ giữa họ không chỉ là yêu hận cá nhân, mà còn liên quan đến an nguy của gia tộc, hưng suy của đất nước cùng hạnh phúc của muôn dân toàn thiên hạ. Tình yêu của Xi Vưu và A Hành những tưởng có thể vượt lên cả sống chết, đến cuối cùng vẫn bị cuốn phăng đi, bị vùi dập trong vòng xoáy thời cuộc. Đến cuối cùng, liệu người trong cuộc có còn nhớ, nguyện vọng ban sơ nhất là gì? Liệu người còn nhớ, mình từng thề ước cùng ai? Lời thề năm ấy, đã thành hiện thực hay đã vĩnh viễn tuột khỏi tay? Lấy bối cảnh thần thoại rộng dài cả về không gian và thời gian, Từng thề ước từng bước mở ra một thế giới với đủ thần, ma, yêu cùng vô vàn loài linh thú hiếm lạ. Để rồi, khi bước vào, ta lại nghe vang vọng khúc tráng ca về cuộc đối đầu đơn độc mà quyết liệt với vận mệnh của con người. Tác giả Đồng Hoa Một trong “Tứ tiểu thiên hậu” ngôn tình của Trung Quốc, hiện đang sống và làm việc tại Mỹ. Tâm hồn phong phú, văn bút điêu luyện, giỏi khám phá và cảm nhận những vẻ đẹp của cuộc sống. Cô luôn cho rằng, trên đời này, dù mưa hay nắng, dù buồn hay vui, đều có những khía cạnh đáng cho ta rung động. Những tác phẩm của Đồng Hoa được Nhã Nam xuất bản: - Bộ bộ kinh tâm - Bí mật bị thời gian vùi lấp - Từng thề ước - Đại mạc dao - Tải eBook Nhận định “Yêu một người phải như thế nào? Đọc Từng thề ước mới biết, yêu là phải như Xi Vưu, yêu thì tha thiết, sẵn sàng làm bụi đất dưới chân tình nương. Đến khi hận tột cùng, hận vào tim gan xương tủy vẫn không cách nào làm tổn thương người yêu cho được…” - Tạp chí Đọc sách Trung Hoa “Đến cuối cùng chỉ còn lại mình ta, ôm ấp lời hẹn ước, ôm ấp tình yêu, ôm ấp những quá vãng không ai hay biết… Một câu chuyện khiến lòng người tê dại.” - Mạng văn hóa Sina “Đọc Từng thề ước để thấy, bi kịch cũng có nhiều khuôn mặt.” - Nhà văn Kim Tử, tác giả của Mộng hồi Đại Thanh   Mời các bạn đón đọc Từng Thề Ước của tác giả Đồng Hoa.  
Canh Bạc - Kim Bính
Tên eBook: Canh Bạc (full prc, pdf, epub) Tác giả: Kim Bính Thể loại: Hiện đại, Hắc bang, Cường thủ hào đoạt, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Chuyển ngữ: Pussycat   Nguồn: greenhousenovels.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Canh Bạc Giới thiệu: Canh bạc này, anh đã đặt cược tất cả, hao tổn hết một đời. Anh muốn em không bao giờ rời xa anh!_____Nguỵ Tông Thao Nguỵ Tông Thao ngẫu nhiên gặp được Dư Y đang mai danh ẩn tích, bị cô làm bể bí mật, sau đó cưỡng ép cô ở lại bên cạnh mình. Hai người đấu trí, so dũng khí, Dư Y coi trời bằng vung, Nguỵ Tông Thao thề sẽ chiều hư cô. Hai người kề vai áp má nhưng mỗi người đều có một nỗi niềm riêng. Khi cuộc đấu tranh nội bộ của một gia tộc dần dần hé lộ ra ngoài ánh sáng thì quá khứ không muốn để ai biết của hai người cũng bị vạch trần. Từ thành phố nhỏ đến Hong Kong, từ Hong Kong đến Singapore, bọn họ từ đấu đá với nhau đến kết làm bạn bè, sau đó chiến thắng trận đấu cuối cùng – một canh bạc lớn! Mời các bạn đón đọc Canh Bạc của tác giả Kim Bính.
Đừng Vội Nói Lời Yêu - Tự Do Hành Tẩu
Tên eBook: Đừng Vội Nói Lời Yêu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tự Do Hành Tẩu Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Hiện đại, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Đinh Tị   Nhà xuất bản: NXB Thời Đại   Kích thước: 17 x 20.5 cm   Số trang: 448   Ngày xuất bản: 09/2014   Hình thức: Bìa mềm   Giá bìa: 116.000 đ   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Chụp pic: Hana Lee   Typer: Sư Tử, Lam Vy, Alyssia Linh, Prince Ashitaka   Beta: Alyssia Linh   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free   eBook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Đừng Vội Nói Lời Yêu Giới thiệu: Tô Lạc trừng mắt với anhta, lửa giận bốc lên đầu. “Cô lại nổi điên đấy à?”Bắt gặp bộ dạng này của cô, Tiêu Kiến Thành chau mày hỏi. “Không dám.” Tô Lạc đáp.“Tôi chỉ muốn cầu xin anh.” “Nhưng đây không phải làthái độ cầu xin người khác.” “Làm thế nào mới phải?”Tô Lạc hỏi. “Lúc cầu xin tôi, phụ nữthường cởi hết quần áo.” Ánh mắt Tiêu Kiến Thành lóe lên tia châm chọc. Tim Tô Lạc đập thìnhthịch, cô cố gắng khống chế tâm trạng nhưng hơi thở vẫn trở nên dồn dập. Tiêu Kiến Thành thấy vậyliền nói: “Dù cô xúc động nhưng nơi này không mấy thích hợp, hay chúng ta đổi chỗ khác đi!” “Đồ vô liêm sỉ!” Chuyệnnày đã vượt quá giới hạn chịu đựng của Tô Lạc. Cô mắng anh ta rồi quay người bỏ đi. “Này... Cô chẳng cóthành ý gì cả!” Tiêu Kiến Thành đi theo Tô Lạc. “Đồ lưu manh!” Tô Lạcđáp một câu. “Tôi cho cô hai sự lựachọn.” Tiêu Kiến Thành cất cao giọng. “Thứ nhất, ngày mai cô mang trả hết đồ cho tôi. Thứ hai, tối nay... Tác giả Tự Do Hành Tẩu: Giới tính: Nữ Năm sinh: 197X Chòm sao: Nhân Mã Nhóm máu: O Một tác giả văn học mạngvới lối viết văn tinh tế, lãng mạn, câu văn ngắn gọn, súc tích nhưng cũng không kém phần sâu sắc. Các tác phẩm đã xuất bảncủa Tủ sách Văn học Amun: - Tịch mịch - tải eBook - Những tháng năm hổ phách - Luôn có người đợi anh - Mèo hoang - Bách quỷ tập - tải eBook Mời các bạn đón đọc Đừng Vội Nói Lời Yêu của tác giả Tự Do Hành Tẩu.
Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng - Cẩm Tố Lưu Niên
Cận Tử Kỳ là cô dâu bị bỏ lại trong đám cưới của mình với thanh mai trúc mã Tô Hành Phong. Chú rể vì nghe theo tiếng gọi tình yêu mà để cô bơ vơ nơi lễ đường. Cô là nhân vật chính trong truyện Hôn Nhân Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng. Một cô gái con nhà quyền quý, đúng chất tiểu thư sang chảnh nhưng lại rơi vào tình yêu với anh Tống Diễn Kỳ. Cô trầm luân với anh vào một đêm nhưng không ngờ chính lại là định mệnh để cả đời cô phải vướng vào. Hôn nhân của của cô với anh giá ngàn vàng cứu gia tộc thoát nguy. Anh, Tống Diễn Kỳ, người hội đủ cả vô sỉ, đen tối, dụ dỗ, hãm hại, lừa gạt. Anh chính vì vậy mà níu được chân cô và trở thành ba ba của Cận Mỗ Mỗ đáng yêu, lanh lợi. Hôn nhân này bất kể ban đầu là vụ lợi nhưng học thực sự đã động tình. *** Thể loại: Hiện đại, siêu sủng Tình trạng: Hoàn Review bởi: Truc Nguyen - fb/hoinhieuchu “Trong hôn lễ, trúc mã của cô vì tình yêu đích thực mà khiến cô trở thành trò cười cho toàn bộ giới nhân vật nổi tiếng, cô chỉ cười trừ một tiếng cho qua chuyện. Một hôn lễ sai lầm, gặp nhau trong một trận mưa, Cận Tử Kỳ đụng phải người được định sẵn cho mình. Hai mươi tám tuổi Cận Tử Kỳ không ngờ sẽ bị một người đàn ông sống chết quấn lấy. Cô thận trọng muốn bảo vệ tim của mình nhưng lại bất tri bất giác đắm chìm trong bẫy rập hắn thiết kế để bắt lấy cô. Thật không ngờ, "Hắn" cũng là hắn năm đó, từ bốn năm trước bọn họ đã bắt đầu dây dưa lẫn nhau.... Bốn năm sau, cô gả cho người thừa kế duy nhất lưu lạc bên ngoài của nhà họ Tống: Tống Kỳ Diễn, cũng là cậu ruột của người đàn ông đã bỏ rơi cô trong hôn lễ. Nghe đồn, hắn là người lật tay làm mây úp tay làm mưa ở thương giới, ăn sạch hai bên hắc bạch, của cải được xếp trong bảng xếp hạng mười người đàn ông giàu có nhất Châu Á. Nghe đồn, hắn là địa chủ lớn nhất Trung quốc, nông trường sản nghiệp trải rộng toàn cầu. Người đàn ông xưng là chồng của cô, thu nhập không giới hạn, nhân phẩm cũng không hạn chót! Bàn về da mặt dày: hắn thắng ! Bàn về miệng độc: hắn thắng ! Bàn về tính tình nóng nảy: hắn thắng ! Bàn về đùa bỡn lưu manh: hắn thắng ! Ba mươi bốn tuổi Tống Kỳ Diễn gặp phải Cận Tử Kỳ, chuyện thứ nhất muốn làm là hành quyết cô ngay tại chỗ! Trên thực tế, hắn thật đã làm như vậy, hơn nữa từ chim non hắn còn lột xác thành cầm thú. Vì vậy một người đàn ông phách lối coi trời bằng vung nhanh chóng thăng cấp làm một “tiểu nhân" hội đủ: Hãm hại, Phúc hắc, Dụ dỗ, Lừa gạt. --- ------ ----- $Cha con ra trận chiến đấu$ Cận Mỗ Mỗ :“Baba, con đánh Đông Đông bị thương, mama của nó muốn con bồi thường ba trăm đồng tiền thuốc!" Người đàn ông nào đó: “Chuyện gì xảy ra?”  Cận Mỗ Mỗ: “Bởi vì nó đánh con.” Người đàn ông nào đó: “Rất tốt, tuyệt đối không chủ động gây hấn, nhưng phải ăn miếng trả miếng, đúng rồi, tại sao nó đánh con? ” Cận Mỗ Mỗ : “Bởi vì con đánh nó trước.” Người đàn ông nào đó nhướng mày: “Sao lại bắt nạt bạn học, lần sau không được như vậy nữa, biết không ? ”  Cận Mỗ Mỗ : “Nhưng mà Đông Đông nói Kỳ Kỳ thật là xinh đẹp, muốn Kỳ Kỳ làm mama của nó!” “ Cái gì?!" Người đàn ông nào đó lấy ra một xấp tiền từ trong ngăn kéo ném cho Cận Mỗ Mỗ: “Nơi này là một ngàn, cầm lấy đi đánh thêm hai lần nữa!" “ Truyện rất hay tuy là hơi dài tận 4 quyển nhưng mị đảm bảo mọi người đọc không chán. Truyện thể hiện được phía sau ánh hào quang của các đại gia tộc có bao nhiêu thối nát, mưu tính, lợi dụng nhau. Ở nơi đó con người ta coi kết hôn là công cụ bảo vệ lợi ích gia tộc. Họ đặt quyền lợi, lợi ích bản thân trên hết. Để sống trong cái xã hội lợi dụng nhau như vậy, nam 9 mặt dày của chúng ta thành điểm khác biệt duy nhất. Ổng là đại gia mà toàn thích nuôi gà nuôi bò trồng cây. Chị n9 thì thông minh sắc xảo kiểu được đào tạo trở thành người thừa kế với hoàn cảnh gia đình nên chị trưởng thành sớm. Chỉ khi ở bên nam9 thì bị ảnh chọc cho bộc phát tính tình trẻ con. Nói chung là 2 con người này siêu siêu cưng. Túm lại là mị nhiệt liệt đề cử mọi người nhảy hố này chung với mị.   Mời các bạn đón đọc Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng của tác giả Cẩm Tố Lưu Niên.