Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vợ Ngọt

Thầm mến một người 10 năm, nhận đấm nhận xoa không biết mệt mỏi, là cảm giác gì? Bản thân Giản Tích không biết, cho nên vẫn cứ kéo dài như vậy. Không sao, Hạ Nhiên sẽ nói cho cô biết. Bị người yêu thanh mai trúc mã phản bội đâm sau lưng, hủy hoại toàn bộ tiền đồ khó khăn lắm mới được dựng nên bằng hai bàn tay trắng, là cảm giác gì? Trong lòng Hạ Nhiên chính là thù hận và những vết thương chằng chịt. Không sao, Giản Tích sẽ điều trị cho anh. Hai con người ở hai thế giới khác nhau, tính cách khác nhau, lại gặp nhau theo cách như vậy.   Giản Tích là bác sĩ khoa sản xinh đẹp, nhu thuận. Ôm ấp mối tình đơn phương với một kẻ không ra gì cho đến ngày gặp được Hạ Nhiên. Nếu không có anh, cô đã không dũng cảm như vậy, dũng cảm nhìn lại bản thân, dũng cảm buông bỏ thứ tình cảm chưa từng được coi trọng.  Lúc gặp Giản Tích, Hạ Nhiên là một tên lưu manh chính hiệu, làm công việc đòi nợ thuê, ăn nói thô lỗ, hành động ngang tàng. Nếu không có cô, anh đã không dũng cảm như vậy, dũng cảm theo đuổi một người vốn không hề thích hợp, dũng cảm rũ bỏ quá khứ, thử làm lại cuộc đời. Nhưng mà, nếu có thể dễ dàng như vậy, thì đã không gọi là cuộc sống. Hành trình của hai người đến với nhau gặp rất nhiều trắc trở. Ban đầu là sự theo đuổi ngược của tên cặn bã mà Giản Tích đã thầm mến nhiều năm, bởi vì hắn vô tình phát hiện gia thế “khủng” của cô. Tiếp đến là sự trả thù của những tay giang hồ mà Hạ Nhiên đã từng dính líu khi xưa. Cuối cùng là sự phản đối đến từ người mẹ cứng rắn của Giản Tích. Thế nhưng, tất cả những trở ngại đó, chưa kịp phát huy thì đã bị hai người đánh tan trong một sự ăn ý khó nói thành lời. Có như vậy, Hạ Nhiên mới biết cô gái mà anh thương lại có thể kiên cường đến thế. Đang đi cùng đồng nghiệp nhìn thấy anh đánh nhau, cũng không hề xấu hổ mà giới thiệu, cái anh chàng lưu manh đó là bạn trai của tôi đấy. Bị anh liên lụy đánh đến nhập viện cũng phải gọi cho anh nói 3 chữ “em không đau”. Bị người yêu cũ tìm đến dọa nạt, cô chỉ nói với anh, đừng làm gì cả. Bởi vì cô biết, anh nhất định sẽ vì cô mà làm ra những việc ngoài tầm kiểm soát. Bởi vì, anh vẫn là con sói bất kham mình đầy gai nhọn. Sự mềm mại duy nhất của anh, chỉ dành cho một mình Giản Tích. Cô gái dịu dàng đó, đã vì anh mà sẵn sàng chống lại cả thế giới, mặc kệ đau đớn vẫn muốn đến gần ôm lấy anh. Đối với một người con gái như vậy, Hạ Nhiên chỉ có thể tự mình bẻ gãy từng chiếc gai, máu chảy đầm đìa cũng không muốn Giản Tích tổn thương dù chỉ là một chút. Họ đã yêu nhau như vậy. Thẳng thắn và chân thật.  Thời gian không chữa lành vết thương, hoặc là tự mình chữa, hoặc là để cho người khác điều trị. Vết thương của Hạ Nhiên, là Giản Tích dùng chân tình của mình, từng chút một chữa khỏi. Để anh lại được kiêu ngạo, để anh dù là lưu manh cũng phải là một tên lưu manh có trình độ. Thế nên, câu chuyện này mới có tên là “Vợ ngọt”. Tin rằng, khi bạn đọc đến đoạn này, đã có thể nhận ra được cảm giác quen quen rồi đúng không? Không sai, câu chuyện này từng được biết đến với những cái tên khác, khoan hãy nói đến việc tên gốc của nó là “Điềm thê” có nghĩa là vợ ngọt, thì cái tên này là một bản dịch hoàn toàn phù hợp với nội dung của câu chuyện.  Nếu nói rằng, Giản Tích là ánh dương của Hạ Nhiên thì không hẳn là đúng. Bởi vì cô không có rực rỡ và chói chang như vậy, cô chỉ là một cô gái nhẹ nhàng có nội tâm mạnh mẽ, yêu một người sẽ vì người đó dốc hết tâm can. Cô không soi đường cho anh, mà chính cô sẽ đi cùng anh cho tới cuối con đường đó, cho dù nó có khó khăn và chông gai thế nào. Tình cảm của Hạ Nhiên và Giản Tích, không phải chỉ là ấm áp. Đó là nóng bỏng, là đam mê, là sự yêu thích tuyệt đối. Không một ai hay bất cứ một ngoại lực nào có thể tác động.  Bởi vì, tất cả những gì tốt đẹp nhất, ngọt ngào nhất trên thế giới này, đều có thể gói gọn trong hai chữ “Vợ ơi.” của Hạ Nhiên. ... Được rồi, giai đoạn thâm tình đến đây thôi, bây giờ đến cái tag tiếp theo, hài bựa. Nếu như đọc những dòng review ở trên mà cho rằng tiến trình tình cảm của Giản Tích và Hạ Nhiên có chút gì đó nặng nề, thì bạn sai rồi. Hoàn toàn ngược lại, bởi vì không có lưu manh nhất, chỉ có lưu manh như Hạ Nhiên. Không có vô sỉ nhất, chỉ có vô sỉ như Hạ Nhiên. Từ lúc anh xác định sẽ theo đuổi Giản Tích, toàn bộ bản chất đều bộc lộ không sót một tí gì. Thử hỏi, một người đang sắp bị chia tay mà nhắn tin thế này: “Nếu như chúng ta không còn cơ hội nữa,  Nếu như chúng ta nhất định phải chia tay… Bác sĩ Giản, có thể ra ngoài làm “nháy” trước khi chia tay được không?” :v :v  Thì còn ai có thể mặt dày hơn anh nữa không? Nhưng cũng chính vì mặt dày nên anh mới có thể theo đuổi được cô, mới có thể cùng cô có những tháng ngày hạnh phúc ngọt ngào như vậy.  Nào dưa chuột, nào xúc xích, nào cứng, nào mềm, từ miệng anh phun ra đều là xuân dược. Giản Tích có muốn tránh, cũng tránh không kịp. Âu cũng là, duyên phận trời cho. Bởi vì, người bựa như vậy, cũng không phải mình anh. Còn có cậu em trai của Giản Tích, Đào ảnh đế. Đây là điển hình của nhân vật bên ngoài mưa to gió lớn, vào nhà không có trọng lượng. Từ bị phũ đến được phũ, Đào ảnh đế lớn lên trong nước mắt. À, cái này là bạn ấy tự biên tự diễn. Chứ sự thật là tình cảm gia đình họ Giản vô cùng tốt, cho dù bối cảnh thực sự là quá “khủng” thì họ vẫn nuôi dạy nên hai tâm hồn lương thiện và trong sáng. Người còn lại chính là Lục Hãn Kiêu, người được cho là “có tình cảm” với nam chính Hạ Nhiên một cách thuần khiết nhất. Thực ra anh luôn xuất hiện một cách đúng lúc, chấp nhận vì hạnh phúc của em gái họ và người bạn thân, dù đẹp trai xuất chúng cũng cam tâm tình nguyện làm nền cho tình yêu trắc trở của họ.  Vì những nhân vật cực phẩm như vậy xuất hiện, cuộc sống liền trở nên muôn màu muôn vẻ. Không chỉ là tình yêu, còn có tình cảm bạn bè thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau. Còn là cách giáo dục con cái trong gia đình, gốc to cũng không nên dựa, phải tự lực cánh sinh của gia đình họ Giản. Còn là sự buông bỏ sự cố chấp của bản thân, vì hạnh phúc của con cái mà sẵn lòng tha thứ của ba Hạ Nhiên. Rất bất ngờ, nhưng cũng đầy tình thâm. Chọn một người để yêu, chính là chọn một con đường để đi. Sẽ chông gai, sẽ vấp ngã, nhưng sẽ vì nhau mà cố gắng. Xin mượn hai câu thơ do editor đã cố gắng truyền tải ý nghĩa nhất để nói về câu chuyện tình yêu của Giản Tích và Hạ Nhiên. “Bạch trà thanh tao chẳng có gì. Đang đợi gió đến, cũng đợi anh.” “Trà thô đạm mạc thì không thiếu. Tìm bạc, tìm tiền, cũng tìm em.” ----------------------- " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Giản Tích từ phòng giải phẫu lúc đi ra sắc trời đã tối, buổi chiều liên tục làm ba đài mổ cung sản, đứng được nàng đau lưng nhức eo. Hồi văn phòng thay xong quần áo, Lục Bình Nam cho nàng gọi điện thoại: "Ngươi ở đâu đâu?" Giản Tích chờ thang máy, "Vừa tan tầm, làm sao?" Đầu kia tiếng ca chấn thiên, Lục Bình Nam thanh âm cũng lớn, "Ngươi đến tử đề, lầu sáu phòng khách, nhanh." Giản Tích hỏi: "Ngươi có phải hay không uống rượu?" Có thể bên kia quá ồn, điện thoại cúp. Lục Bình Nam tháng trước viêm ruột thừa động cái giải phẫu, giải phẫu tuy nhỏ, nhưng Giản Tích vẫn là lo lắng hắn uống rượu thương thân. Thị Nhất viện cách hắn nói địa phương cũng không phải quá xa, Giản Tích lột hai viên sữa đường trước đệm bụng, cái giờ này dòng xe cộ ít, hai mươi phút liền có thể đến. Nam khu là liên miên khu du lịch, ráng chiều chiếu đêm. Giản Tích tìm đi lầu sáu, tiến phòng khách liền bị đục ngầu mùi khói sặc đến nghiêng đầu. Bên trong vui cười một mảnh, "Thật gọi lên liền đến a!" Có người huýt sáo, "Cái kia, áp thua tự giác phạt rượu!" Giản Tích có chút mộng, toàn trường tử vơ vét Lục Bình Nam. Lục Bình Nam say khướt từ trong đám người đứng lên, rũ cụp lấy tay chỉ nàng, "Ta, ta nói các ngươi còn không, không tin, cô nàng này xinh đẹp đi, lão tử để nàng đến đâu, nàng liền phải ngoan ngoãn tới." Hắn động tác khoa trương kéo lên ống tay áo nhìn biểu, "Hai mươi lăm phút, không có quá thời gian, liền hỏi các ngươi có phục hay không!" Gào to âm thanh, gõ bàn thanh: "Phục!" Lục Bình Nam rất đắc ý, lảo đảo đi hướng Giản Tích, níu lại tay của nàng đi đến rồi, "Tới tới tới, bồi mọi người uống cái rượu." Giản Tích dùng sức vung tay của hắn, "Lục Bình Nam ngươi đừng phát bệnh!" Giằng co phía dưới, trong phòng có hư thanh, "Lục tổng mị lực không được a." Lời này nghe liền kích thích, Lục Bình Nam tửu kình cấp trên, "Câm miệng ngươi lại!" Hắn xoay người nhìn về phía Giản Tích, thấp giọng nhắc nhở, "Đều là bằng hữu của ta, đừng để ta mất mặt! . Giản Tích không nói chuyện, lẳng lặng mà nhìn xem ánh mắt của hắn. Lục Bình Nam bị nàng chằm chằm đến run rẩy, nóng nảy mất bình tĩnh nói: "Thế nào đây là, chơi đùa a, đừng mất hứng." Lục Bình Nam mặt ở ngoài sáng ám không đồng nhất quang lộ ra đến phá lệ mơ hồ, Giản Tích cùng hắn quen biết tại đại học, nam nhân bộ dáng vẫn giống như trước kia đẹp mắt, mũi thẳng mắt sáng, ở đâu cũng giống như tự mang ánh sáng nhu hòa. Giản Tích cười khổ nói: "Ta ở thủ thuật phòng chờ đợi đến trưa đến bây giờ liền một ngụm nước đều không có uống, ta sợ ngươi xảy ra chuyện đem xe mở thành máy bay, kết quả ngươi nói với ta, chơi đùa?" Mời các bạn đón đọc Vợ Ngọt của tác giả Giảo Xuân Bính.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ý Võng Tình Thâm - Liên Á Lệ
Huhu, sao đường tình duyên của cô lại nhấp nhô gập ghềnh như vậy? Trên đầu có danh tiếng của ngôi sao nổi tiếng, đi đến đâu cũng đều trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Ngay cả vụ scandal đã bị giấu đi, cũng gây xôn xao, khắp nơi bàn tán. Vất vả lắm mới chặt đứt được hoa đào nát (*), cô cố gắng hết sức thoát khỏi hình tượng con người bị tổn thương vì tình cảm. (*) Hoa đào: là chỉ đường tình duyên. Hoa đào nát là chỉ đường tình duyên xấu, đối tượng không tốt. Chủ động tích cực tham gia các hoạt động làm quen gặp mặt, dũng cảm theo đuổi tình yêu đích thực trong kiếp này. Lập lời thề rằng mình sẽ tìm một người đàn ông tốt biết thân biết phận, nhanh chóng chấm dứt cái kiếp sống độc thân này…. Không cần hoài nghi, cuối cùng cô cũng đã tìm được người đàn ông khiến cô mất hết sự chống cự. Đúng là một trạch nam tiêu chuẩn, cả ngày ngồi nhà, làm bạn với máy tính và Internet. Còn là một người thích bảo vệ môi trường, không thể tùy tiện vứt những đồ còn có thể sử dụng gì đó. Tưởng chỉ là một kẻ làm công bình thường, nào ngờ thật ra có không ít bất động sản. Nhanh chóng quyết định phải tạo nhiều cơ hội ở chung hơn, thậm chí không tiếc công truy đuổi người ta. Có điều cô lại không chú ý tới chuyên ngành của người ta, quên mất trên blog cá nhân của mình đã viết ra những gì. Khiến người ta lầm tưởng tình cảm của cô là giả vờ, cố ý thiết kế dụ dỗ người kia rơi vào bẫy. Chẳng những mất đi một nửa tình yêu, cũng đã bỏ lỡ cơ hội chờ đợi mùa xuân. *** Hà Thu cố gắng muốn giải thích nhưng dù chỉ một chữ Bành Đại Hải cũng không nghe lọt tai. “Mọi thứ giữa chúng ta, chỉ là do em tỉ mỉ thiết kế tính toán, em thật sự nghĩ em có thể đùa bỡn người khác trong lòng bàn tay mình sao? Em nói đúng, thật sự em không giống Angel, ít nhất Angel còn dứt khoát nói cho tôi biết tất cả, mà không phải như em yên lặng đặt bẫy, dụ ta rơi vào cạm bẫy!” “Anh nghĩ em là người hư tình giả ý (*), âm thầm muốn nắm anh trong lòng bàn tay?” (*) Hư tình giả ý: Chỉ sự giả dối nhiệt tình bên ngoài, nhưng thật lòng thì không phải vậy “Dĩ nhiên là không phải, không phải em viết rất rõ ràng, em là săn giết tôi sao?” Gã đàn ông ăn chay bỗng nhiên biến thành sư tử dũng mãnh, giương nanh múa vuốt nói ra là cảm nhận lúc sau của anh, còn ở trước mặt cô, dùng sức đóng cửa lại. Hà Thu ngây ngốc đứng ở cửa lúc lâu, cho đến khi cô nàng Tiểu Hoan ở sát vách ra khỏi cửa, tiếng giày cao gót bước đi trên hành lang, mới tỉnh táo lại. ... Mời các bạn đón đọc Ý Võng Tình Thâm của tác giả Liên Á Lệ.
Tú Sắc Nông Gia - Quả Vô
Loan Loan ngoài ý muốn đi vào một thời đại khác, ở kiếp trước, cha không thương, mẹ không yêu. Ở kiếp này, nàng có một trượng phu chất phác, trung thực, đối mặt với căn nhà nghèo rớt mùng tơi, người trong thôn hoảng sợ tránh xa, nghĩ tới, nếu muốn có những ngày tháng tốt lành, nàng còn phải cố gắng nhiều hơn… Cổ đại tiểu viện thôn xóm, miệng mồm nhiều hơn, thị phi cũng nhiều hơn, nhưng hạnh phúc cũng nhiều. . . . *** Lời Editor: Đây là một bộ truyện điền văn làm ruộng, không có quá nhiều tình tiết gây cấn, hay nữ chính vạn năng, cô ấy xuyên qua đối mặt với việc đã có chồng, có một gia đình nghèo khó, nam chính không tuấn mỹ vô trù, cũng không bá đạo lãnh khốc, anh chỉ là một anh nông dân bình thường, trung hậu, thật thà, thương yêu bảo vệ vợ, có trách nhiệm với gia đình. Nữ chính giúp anh vượt qua mặc cảm, hòa thuận cùng xóm giềng, phấn đấu làm giàu, chăm sóc và giúp đỡ mọi người… đúng như lời tác giả nói, thị phi nhiều, hạnh phúc cũng nhiều   *** Sau một trận mưa xuân, vạn vật sinh sôi nảy nở, nước mưa đọng trên các cánh hoa tươi đẹp lại càng thêm kiều diễm. Lá cây ẩm ướt lại hóa xanh tươi. Những chú chim hân hoan bay lượn trong rừng, nhẹ nhàng tung cánh dưới ánh nắng ban mai ấm áp. Bầu trời một mảnh xanh thẫm, từng đám mây trắng xếp chồng lên nhau tạo thành một bức tranh đẹp mắt. Trên con đường lớn trong Dương gia thôn, mấy thân ảnh nho nhỏ đang vui vẻ chạy tung tăng. Đi đầu là một nam hài quần áo màu tím, đầu tóc gọn gàng buộc ở sau gáy, trên người đeo một chiếc túi làm bằng vải mịn xanh biếc, một mặt là hình con cừu thêu theo kiểu chữ thập, mặt khác là mấy đoá hoa nhỏ. Tiểu tử dương dương tự đắc khoác túi sách ở trước người, còn có ý để mặt có hình con cừu ở phía trên. Mấy bạn nhỏ vây ở xung quanh, tò mò nhìn cái gọi là túi sách mà cu cậu đang đeo trên người. “Hán Nhi, túi sách này của ca đựng cái gì bên trong vậy?” Cát Căn nhỏ tuổi hơn Dương Ngọc Hán, mở to hai mắt nhìn túi sách của cu cậu kia, tò mò hỏi. Dương Ngọc Hán đắc ý giơ túi sách lên: “Gọi là túi sách, đương nhiên phải đựng sách rồi. Mẹ ta nói, đến trường học sao có thể không có túi sách chứ?” Sau đó chủ động mở túi ra cho mấy đứa nhỏ nhìn, bên trong là một quyển Tam Tự kinh, còn có một quyển tập nhỏ do Loan Loan làm, giúp con trai dễ dàng luyện viết chữ. Sau đó còn có một cái hộp dài, từ một bên có thể nhìn thấy trên hộp có khắc hình cây trúc, ánh mắt bọn nhỏ lập tức bị chiếc hộp hấp dẫn. Trong số bọn nhỏ, Đại Bảo và Tiểu Bảo là lớn tuổi nhất. Đại Bảo chỉ vào cái hộp, hỏi: “Đây là gì vậy?” Dương Ngọc Hán cẩn thận lấy chiếc hộp ra, ngồi xổm xuống, tìm một chỗ sạch sẽ đặt hộp lên. Mấy đứa nhỏ khác cũng ngồi xổm xuống theo. Chiếc hộp là do Loan Loan nhờ Tạ Dật tìm người làm giúp, dựa theo kiểu dáng của hộp bút ở hiện đại. Dáng dài, phía trên khắc mấy hình chim thú đơn giản, mở ra, bên trong dùng vải bố để lót, thả hai cây bút vào. Trên mặt hộp không in nhiều hình hoa cỏ chim muông đẹp mắt như hộp bút ở hiện đại, cho nên chỉ có thể nhờ sư phụ điêu khắc khắc một ít hình chim con be bé. Thợ điêu khắc mà Tạ Dật mời đương nhiên là thợ tốt nhất, nên hình mấy con chim nhỏ nhìn rất sống động, vẻ như muốn bay ra ngoài. Hơn nữa, còn dùng bút lông để vẽ viền xung quanh chim nhỏ, càng tăng thêm vẻ sinh động. ... Mời các bạn đón đọc Tú Sắc Nông Gia của tác giả Quả Vô.
Tình Bất Yếm Trá - Thị Kim
Khi Yến tiên sinh bị đá lần thứ nhất, Tuyệt đối không nghĩ tới mình còn có thể bị đá lần thứ hai Giải nghĩa tên truyện: Tình bất yếm trá: có nghĩa là không tiếc lừa dối, tung hỏa mù đánh lạc hướng đối phương để có được lợi thế chiến thắng trong tình yêu. *** Ôn Tửu còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, suýt chút nữa nước mắt đã trào ra. Từ xưa tới nay cô không hề yếu ớt, nhưng không nghĩ tới sẽ đau như vậy. Yến Luật cấm dục nhiều năm, giờ phút này rốt cục đã thật sự có được Ôn Tửu, hơn nữa còn là người mình nhớ nhung rất lâu rồi, niềm khoái cảm chiếm được từ thân thể tới trái tim cô như khiến người ta điên cuồng, anh căn bản không khắc chế được sức lực. Hơn nữa Ôn Tửu ở trước mặt anh vẫn luôn mạnh mẽ, giờ phút này rốt cục anh đã có cơ hội xoay người làm chủ, trong tiềm thức ôm ham muốn chinh phục cô nên động tác cũng vô cùng kịch liệt. Ôn Tửu cũng là lần đầu, tất nhiên là đau dữ dội, cắn cánh tay anh để anh dừng lại. Giờ phút này tên đã lên dây, làm gì có cách nào rút về, hơn nữa Yến Luật vừa mới nếm được tư vị này, sao có thể chịu dừng tay như vậy, nhẹ giọng dỗ dành nói: “Chút nữa là xong rồi.” Vốn là thuận miệng dỗ cô, ai ngờ suýt nữa thành lời tiên tri… Yến tiên sinh luôn luôn tự tin tới mức tự kỷ tất nhiên sẽ không cho phép chính mình thua kém người khác trong lĩnh vực quan trọng như thế, ỷ vào thể lực và lực khống chế hơn người, vài lần vọt tới chỗ hiểm yếu rồi đột nhiên dừng lại bước tiến chinh chiến thảo phạt. Đương nhiên là anh hy vọng thời gian càng dài càng tốt, Ôn Tửu lại đau đớn một giây mà như một năm, ước gì lập tức chấm dứt, vài lần thúc giục không có kết quả, thẹn quá thành giận bắt đầu giãy dụa. Cô luôn luôn là nữ vương, chỉ có cô ức hiếp người khác, nào có chuyện bị người đặt ở dưới thân tùy ý bắt nạt mãi lâu như vậy, xong việc nằm sấp trên giường, rất lâu không để ý tới Yến Luật, nếu không phải trong lòng yêu anh thì cô hận không thể ngấu nghiến anh một trận thì mới hết giận. Yến Luật cũng biết chính mình có chút không khống chế được, dùng lực quá mạnh. Lập tức dùng điệu bộ ăn nói khép nép chưa từng làm trong đời để cười làm lành nhận tội, nhỏ giọng dỗ dành Ôn Tửu cả buổi, rồi ôm cô đi nhà vệ sinh, cúi đầu xưng thần cẩn thận hầu hạ, thế này mới làm cho cô thoáng hết giận. Yến Luật dùng chăn phủ giường quấn Ôn Tửu, ôm đến sô pha, trước ôm lấy chăn, sau đó cười nói: “Anh đi đổi ga giường.” ... Mời các bạn đón đọc Tình Bất Yếm Trá của tác giả Thị Kim.
Tiểu Khanh - Nhiễu Lương Tam Nhật
Trên thế giới này có một người như vậy, Nàng ôm ấp giấc mộng, Lặng lẽ nỗ lực, Thầm mong có một ngày có thể đuổi kịp bước chân của người kia, Nàng ngốc nghếch, Dù cho tình cờ bắt gặp cảnh đẹp ven đường, cũng không biết rẽ sang. Nàng ngốc nghếch như vậy, Kiên trì, nỗ lực không ngừng nghỉ, Và rồi cuối cùng, nàng đã có được hạnh phúc của chính mình. *** Nhan Hỉ là một cậu bé đặc biệt, dĩ nhiên là ban đầu bản thân cậu không hề nhận ra điều này. Cho đến năm chín tuổi, cậu mới ý thức được rằng, mình khác với mọi người. Lần đầu tiên Nhan Hỉ gặp Minh Tuệ là vào năm cậu chín tuổi. Lúc bấy giờ cô nhóc Minh Tuệ chỉ mới ba tuổi, bé cỏn con như một hạt đậu, ngay cả trí não còn chưa phát triển hoàn thiện. Thế nhưng nhờ cô nhóc ba tuổi này mà cậu mới biết được mình khác với mọi người. Khoảnh khắc đầu tiên cậu trông thấy Minh Tuệ, toàn thân cô bé tỏa ra một màu hồng rực rỡ. Tất nhiên cậu không biết màu sắc ấy là màu hồng, bởi trước chín tuổi, thế giới trong mắt cậu từ lâu đã được mặc định không có màu sắc, vì rằng tất cả những thứ cậu nhìn thấy hơn tám năm qua chỉ gói gọn trong ba màu: đen, trắng và tro tàn. Nhan Hỉ cảm thấy Minh Tuệ trông thật hay ho, còn cái màu hồng tươi roi rói trên người cô bé nữa, sao mà cuốn hút đến thế. Thế là cả mùa hè năm đó, ánh mắt cậu luôn theo sát không rời hạt đậu hồng chuyên nghịch ngợm phá phách kia. Nếu nói rằng câu chuyện của họ đã thành hình từ những năm tháng ấu thơ hồn nhiên và non trẻ, quả thật không sai. ... Mời các bạn đón đọc Tiểu Khanh của tác giả Nhiễu Lương Tam Nhật.