Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng (Giang Nam Hồng Đậu)

Sau tai nạn xe cộ, Sơ Ngữ bất ngờ có được một năng lực đỉnh của đỉnh: Có thể nói chuyện với động vật. Vì vậy cô mở một phòng khám tâm lý cho thú cưng, nhưng mỗi ngày đều chỉ nằm phơi nắng với chó mèo, cho đến một hôm, chú mèo Đại Miêu nhà cô nói cho cô biết: Tiểu khu bên cạnh đã xảy ra một vụ án mạng.

Về sau, những động vật ở khắp thành phố đều đến tìm cô báo án.

“Cô chủ, con sen nhà em ân ái với nhau, hành hạ chú mèo độc thân là em đây, chị quản được không?”

“Cô chủ, mấy khúc xương em tích góp được hơn nửa tháng bị người ta đánh cắp rồi.”

“Cô chủ, chủ nhân nhà em ngoại tình xong bỏ trốn rồi.” Tìm mua: Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng TiKi Lazada Shopee

“Cô chủ, con sen của em mất tích rồi.”

Sơ Ngữ: “…”***

“Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng” là một bộ truyện có cái tên siêu dễ thương và đáng yêu nhưng chẳng ai ngờ đây lại là truyện trinh thám phá án. Theo văn án thì nữ chính Sơ Ngữ sau tai nạn xe cộ được trời ban cho một siêu năng lực cực đỉnh, đó là có thể nghe hiểu tiếng động vật và có thể giao tiếp với chúng. Và cũng nhờ có năng lực này mà cô đã giúp cảnh sát phá được không biết bao nhiêu vụ án.

Nữ chính Sơ Ngữ mở một phòng khám tâm lý thú cưng nhưng chả có khách mấy, hàng ngày chỉ nằm phơi nắng với chú mèo béo Đại Miêu và chú chó Nhị Lang Thần nhà mình, ai dè một ngày nọ có một vị khách bước vào với chú mèo nhà mình và chẳng ai ngờ được chỉ mấy tháng sau vị khách đó đã bị giết hại một cách thê thảm trong căn nhà mình. Bắt đầu từ vụ án đó, càng ngày càng nhiều vụ án khác xuất hiện, từ những vụ án bình thường đến những vụ rùng rợn như sát hại vì tiền, bắt cóc trẻ con, chặt xác, bắt cóc để moi tim,... Và tất cả những vụ án đó đều nhờ có Sơ Ngữ và đám động vật siêu đáng yêu trợ giúp thì mới có thể thành công kết án trong thời gian ngắn nhất. Các vụ án đều khá ngắn, chỉ trong vòng vài chương thôi, không hề hack não chút nào, lúc đọc tuy mình hơi sợ nhưng xen vào đó là những cảnh tượng mấy bé chó bé mèo nhanh nhảu ra sức giúp đỡ mọi người nên cũng bớt sợ, chỉ thấy buồn cười thôi.

Có thể nói, mấy bé mèo bé chó lang thang đóng một vai trò không hề nhỏ trong các vụ nói riêng và trong bộ truyện nói chung. Mà mấy bé này đều có tính cách và suy nghĩ như mấy đứa bé học mẫu giáo vậy, rất non nớt ngây thơ nhưng cũng rất chính trực và luôn biết giúp đỡ người khác. Mấy bé thú cưng trong truyện này chính ra còn có nhiều đất diễn hơn nam chính Giản Diệc Thừa nữa cơ:v

Nam chính Giản Diệc Thừa là cảnh sát kiêm bạn học cấp 3 của Sơ Ngữ, anh đã yêu thầm Sơ Ngữ được 8 năm rồi, dù trong cục cảnh sát suốt ngày bị cục trưởng Cố cạnh khóe đá xoáy mỉa mai nhưng vì muốn được ở bên người con mình yêu mà anh sẵn sàng chịu đựng ở lại Giang Thành. Giản Diệc Thừa chính là kiểu người bên ngoài thì lạnh lùng ít nói bên trong lại giỏi giang nhiều tiền:v Anh là một cảnh sát rất có năng lực phán đoán, đa phần các vụ án được phá thì anh cũng có công không nhỏ đâu, đều nhờ vào sự tỉ mỉ và cẩn thận quan sát của anh hết đó. Giản Diệc Thừa là kiểu nam chính điển hình trong ngôn tình mà các chị em đều thích, lạnh lùng nhưng chung tình. Tuy vậy cũng thuộc dạng đầu gỗ nên lẽ ra đã có thể tỏ tình với nữ chính Sơ Ngữ từ lâu rồi nhưng vì chút hiểu lầm nho nhỏ mà đến tận khi trưởng thành rồi hai người mới thành đôi. Đương nhiên hiểu lầm này do nam chính tự hiểu nhầm thôi nhé chị em.

Có lẽ vì tên truyện liên quan đến thú cưng và nữ chính nên cả truyện xoay quanh nữ chính Sơ Ngữ và các bé thú cưng là chính chứ Giản Diệc Thừa không nhiều đất diễn bằng mấy bé thú cưng, à không, nói chính xác là tình cảm của Giản Diệc Thừa và Sơ Ngữ còn không nhiều đất diễn bằng vụ án. Có vẻ tác giả đã quá hăng say bày ra các vụ án mà quên mất đây cũng là một bộ truyện ngôn tình, vậy nên các cảnh thân mật của cặp chính ít đến đáng thương, đây có lẽ là điểm trừ lớn nhất của truyện. Tuy vậy ngoài vấn đề đó thì truyện siêu ổn chị em ạ, đáng yêu lắm lắm luôn, chưa bao giờ ngờ truyện dán mác trinh thám phá án mà lại cute đến thế. Mình không biết mình nói bao nhiêu từ đáng yêu dễ thương trong bài review này rồi nhưng truyện đáng yêu thật đó

Truyện edit siêu mượt siêu chất lượng, nhà Liệt Hỏa Các edit mà nên mình không cần phải nói nhiều nữa. Truyện HE, siêu sủng siêu ngọt, không có thịt thà hay H hiếc gì đâu chị em nhé, cảnh hôn còn siêu hiếm cơ mà Bù lại truyện dễ thương thôi rồi nên rất đáng để đọc đó, nhất là những tâm hồn yếu đuối nên đọc bộ này để xoa dịu con tim nhé.

***

Chín giờ mười phút tối, Giản Diệc Thừa vội vã chạy về cục cảnh sát. Trong phòng thẩm vấn, Lâm Lang đang mắt lớn trừng mắt nhỏ với Ngụy Thanh Thần, so coi sức chịu đựng của ai mạnh hơn. Thấy Giản Diệc Thừa đi vào, Lâm Lang thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mà trước mặt Ngụy Thanh Thần anh ta không tiện hỏi, chỉ nói, "Xong rồi?"

Giản Diệc Thừa gật đầu, kéo ghế ra ngồi xuống, "Cậu hỏi tiếp đi."

Lâm Lang lấy lại mười phần phấn khích, "Tôi cho anh thêm một cơ hội cuối cùng, tự khai hay là bắt tôi nói thay?"

Lúc mới đầu Ngụy Thanh Thần còn hơi khẩn trương, nhưng qua một thời gian lâu, thấy Lâm Lang chẳng qua chỉ phô trương thanh thế hù dọa, biết cảnh sát chưa có chứng cứ xác thực, nếu không bọn họ còn còn ngồi đây mắt lớn trừng mắt nhỏ so sức chịu đựng sao?

Anh ta một lần nữa bất đắc dĩ nói, "Tôi đã nói rõ cả rồi, ngày đó tôi say bất tỉnh nhân sự, bọn họ tìm xe chở về. Về đến nhà là ngủ tới sáng, không biết gì cả..."

"Anh nói dối." Giản Diệc Thừa bình tĩnh nhìn thẳng vào anh ta, trong lòng Ngụy Thanh Thần lộp bộp tiếng.

"Thứ nhất, anh không say bất tỉnh nhân sự, ngược lại còn rất tỉnh táo, chỉ là giả say. Thứ hai, tài xế taxi cũng không chở anh về tận nhà, xe chỉ quẹo qua một con đường rồi anh đòi xuống."

Hai tay Ngụy Thanh Thần nắm chặt, cố làm vẻ bình tĩnh cười một tiếng, "Sao anh nói thế, có chứng cứ à?"

Giản Diệc Thừa nhìn anh ta hồi lâu không lên tiếng, ngay lúc Ngụy Thanh Thần cho là anh không có bằng chứng, anh mới bình tĩnh nói, "Chứng cứ đương nhiên là có, chúng tôi dựa vào CCTV ở trước cửa KTV tìm được người lái xe taxi chở anh về, cũng đã lấy lời khai của anh ta. Rạng sáng ngày 2 tháng 8 quả thật anh ta có chở anh. Nhưng mà xe chỉ vừa chạy qua một con đường, anh đã lấy lí do say xe muốn ói để xuống xe. Sau đó từ chối lên xe lại, nói muốn ở một mình cho tỉnh. Anh ta thấy anh không giống say rượu cho nên cũng bỏ đi."

"Cũng cuối năm rồi, mỗi ngày biết bao nhiêu người ngồi xe, anh ta nhớ nhầm thì sao?"

Giản Diệc Thừa nhìn Ngụy Thanh Thần, sắc mặt trầm tĩnh, "Có lẽ anh không biết, trên xe anh ta có gắn camera." Anh giơ một tấm ảnh lên cho Ngụy Thanh Thần nhìn.

Nếu như không phải thấy Ngụy Thanh Thần lên xe rồi lại xuống xe, anh cũng sẽ không hoài nghi đến người này. Hơn nữa khi nhìn Ngụy Thanh Thần, ánh mắt anh ta thanh tỉnh, nói năng rõ ràng, không có dấu hiệu gì là đang say rượu. Có thể thấy, cho dù say cũng là say có hạn, có năng lực gây án.

Ngụy Thanh Thần nhìn một cái là nhận ra, đó là anh ta khi đang ở trên xe. Trên trán thấm ra tầng mồ hôi mịn, ánh mắt nhìn xuống tay mình, cố gắng giải bày, "Chuyện này... Tôi quên mất, ngày đó ra khỏi KTV, rồi sau đó không biết gì nữa. Tôi chỉ nhớ mình ngủ tới sáng, tại sao trở về được cũng không biết..."

Lâm Lang nhìn không nổi, dùng sức vỗ bàn, "Chứng cứ ở trước mặt rồi mà anh còn dám cãi?"

Ngụy Thanh Thần trưng vẻ mặt vô tội, "Không phải, coi như là giống như anh nói, nửa đường xuống xe, thì cũng đâu thể nói được điều gì? Không lẽ uống rượu xuống xe cũng phạm pháp hả? Cũng đâu thể khẳng định tôi phạm tội giết người đâu?"

"Anh!"

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng PDF của tác giả Giang Nam Hồng Đậu nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng (Nhâm Ngã Tiếu)
Xuyên việt trở thành hoàng tử bị biếm chức, Tần Quân trong lúc tuyệt vọng, lão thiên liền vì hắn kích hoạt Thần Thoại Hệ Thống! Tất cả nhân vật Thần Thoại đều có thể được hắn triệu hoán! Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, Nhất Côn chấn sơn hà! Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ, thấy rõ thế giới! Như Lai Phật Tổ Chưởng Trung Phật Quốc, vô nhân năng đào! Tìm mua: Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng TiKi Lazada Shopee Họa quốc ương dân Tô Đát Kỷ, Tu Hoa bế nguyệt Hằng Nga Tiên Tử, hỏa bạo Thiết Phiến Công Chúa, Tam Thánh Mẫu... Tại Thần Ma Thế Giới, trở thành Thần Hoàng!*** "Đinh! Đánh giết tu sĩ Trúc Cơ Cảnh Tam Tầng, thu hoạch được 325 điểm kinh nghiệm!" Tu sĩ Trúc Cơ Cảnh điểm kinh nghiệm đã vậy còn quá ít! Tần Quân nhếch miệng, xem ra muốn cày quái thăng cấp cũng không phải là dễ dàng như vậy, bằng không hắn hoàn toàn có thể mang theo Đắc Kỷ cùng Hạo Thiên Khuyển tìm kiếm Kim Đan Cảnh, Thuế Phàm Cảnh cường giả phiền phức. Tuy nhiên muốn có được điểm kinh nghiệm, đầu tiên vẫn phải khiến đối phương sinh ra cừu hận. "Làm sao bây giờ? Hắn giết đại công tử cùng trưởng lão, chúng ta tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ a!" "Còn có thể làm sao? Đương nhiên là chờ đợi gia chủ tự mình động thủ rồi!" "Ta cảm giác Trình gia đá trúng thiết bản rồi!" "Chúng ta vẫn là tĩnh quan kỳ biến đi!" Chung quanh các tu sĩ nghị luận ầm ĩ, phần lớn người trong bọn họ đều là khách khanh Trình gia mời tới cung phụng, đối với Trình gia cũng không có bao nhiêu cảm giác quy chúc. Gặp điều này, Tần Quân bọn người liền tiếp tục tiến về phía trước, giờ khắc này ở trước cổng chính tụ tập rất nhiều bách tính, bởi vì góc độ hiện lên thẳng tắp, bọn hắn đều có thể nhìn thấy được thi thể Trình Kiệt cùng bụi phục trung niên nhân. Trình Kiệt tại Thanh Đàn thành có thể nói là mọi người đều biết, đương nhiên đều là chửi mắng mà thôi. Cái chết của hắn phảng phất liền để dân chúng vỡ tổ nhiệt tình nghị luận không ngừng, các gia tộc thám tử cũng là vội vàng trở về báo tin, trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Đàn thành liền biến thành phong khởi vân dũng.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng PDF của tác giả Nhâm Ngã Tiếu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 3 (Ngã Thị Lão Ngũ)
Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh. Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình! Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ! Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ - Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé. *** Tìm mua: Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 3 TiKi Lazada Shopee - Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi... Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng. - Keng... Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói: - Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi? Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất. - Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi. Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng: - Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới. Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói: - Phương thuốc đã có rồi sao? Mạc Vô Kỵ gật đầu: - Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút... Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình. Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn. Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi: - Nhược Nhân, vì sao? Vì sao??? Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào. - Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi... Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào. Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân: - Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao... Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn. Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn. Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt. - Lạch cạch... Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 3 PDF của tác giả Ngã Thị Lão Ngũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 2 (Ngã Thị Lão Ngũ)
Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh. Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình! Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ! Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ - Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé. *** Tìm mua: Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 2 TiKi Lazada Shopee - Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi... Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng. - Keng... Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói: - Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi? Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất. - Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi. Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng: - Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới. Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói: - Phương thuốc đã có rồi sao? Mạc Vô Kỵ gật đầu: - Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút... Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình. Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn. Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi: - Nhược Nhân, vì sao? Vì sao??? Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào. - Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi... Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào. Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân: - Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao... Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn. Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn. Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt. - Lạch cạch... Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 2 PDF của tác giả Ngã Thị Lão Ngũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bất Hủ Phàm Nhân (Ngã Thị Lão Ngũ)
Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh. Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình! Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ! Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ - Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé. *** Tìm mua: Bất Hủ Phàm Nhân TiKi Lazada Shopee - Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi... Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng. - Keng... Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói: - Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi? Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất. - Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi. Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng: - Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới. Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói: - Phương thuốc đã có rồi sao? Mạc Vô Kỵ gật đầu: - Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút... Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình. Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn. Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi: - Nhược Nhân, vì sao? Vì sao??? Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào. - Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi... Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào. Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân: - Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao... Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn. Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn. Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt. - Lạch cạch... Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Hủ Phàm Nhân PDF của tác giả Ngã Thị Lão Ngũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.