Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tước Tích - Quách Kính Minh (Bản Dịch Mạng)

Bộ này đúng ra tôi làm rất lâu rồi, mãi 2013 thì phải, dịch đến hơn nửa quyển thì xếp vào một xó vì mê đọc mấy bộ của Đồng Hoa hơn và cũng chưa có ý định đăng tải online. Ít tháng sau, trong một đợt mất trộm Laptop, dữ liệu Tước Tích cũng theo đó bay biến đi mất, tôi đâm ra chán nản và chả thiết dịch lại bộ truyện này nữa... May mắn làm sao, tháng trước tôi tình cờ tìm lại và phát hiện ra mình vẫn còn 1 bản sao lưu tạm trên Google Drive, thế là lại cặm cụi moi ra biên dịch lại. Tuy không được trọn vẹn và đầy đủ như bản bị mất (thiếu khoảng 1,5 chương chưa kịp Save) nhưng nhìn chung, trước cám dỗ của bộ phim điện ảnh Tước Tích sắp khởi quay, tôi nghĩ đã đến lúc giới thiệu nó cho mọi người rồi.  Ít ra, bạn cũng sẽ biết nhiều hơn về bộ truyện kỳ ảo được xem là Harry Potter của Châu Á này để hiểu tại sao bộ truyện lại có thể bán chạy hơn hai triệu bản (kỷ lục thời bấy giờ) trong lần đầu tiên xuất bản, cũng như một kế hoạch hoành tráng với dàn minh tinh đắt giá tham gia vào bộ phim chuyển thể ra mắt vào hè 2016. Truyện cũng là lời chúc mừng của tôi dành cho SN lần thứ 8 của TTV. Nhân đây, tôi cũng xin kêu gọi bạn nào thích truyện này có thể pm riêng với tôi qua diễn đàn hoặc qua mail [email protected] để tham gia dịch cùng, vì trong thời gian này tôi còn bận làm bộ Linh Phi Kinh của Phượng Ca khá dài nên không thể cùng lúc đảm đương tiến độ của Tước Tích được. Mong sự tham gia và ủng hộ của tất cả mọi người! Trân trọng. Magic Q Theo truyền thuyết kể lại, đại lục Áo Đinh được chia thành bốn quốc gia các cứ tại bốn phương Đông-Tây-Nam-Bắc. Trong thế giới này tồn tại một loại Hồn Thuật vô cùng thần bí cùng đầy rẫy những màn tranh chấp quyền lực, dục vọng hết sức kịch liệt. Trong bốn quốc gia, cấp bậc Hồn Thuật Sư mạnh nhất được gọi là Vương Tước, mỗi nước sẽ có bảy vị Vương Tước, họ chính là đại diện cho sức mạnh của toàn bộ đất nước đó. Câu chuyện bắt đầu tại quốc gia ở phương Tây là Á Tư Lam. Chàng thiếu niên Kỳ Linh với bản tính thật thà, đôn hậu, vốn là một nhân viên của dịch trạm, trong lúc vô tình đã bị cuốn vào cuộc tranh đoạt Hồn Thú giữa các thế lực Hồn Thuật Sư. Từ một kẻ chưa từng được dạy dỗ về Hồn Thuật, cậu được cho biết mình được chọn để trở thành Sứ Đồ của Vương Tước thứ 7. Cùng với sư phụ của mình, Kỳ Linh đã trải qua biết bao phen vào sinh ra tử, những trận chiến kinh hồn bạt vía không ngừng xuất hiện trước mắt cậu cũng như những bí mật sâu xa về thế giới Hồn Thuật dần dần được hé lộ, rốt cục thân phận thật sự của Kỳ Linh là gì? Còn những tao ngộ thú vị nào trong thế giới Hồn Thuật Sư đầy lạ lẫm này đang chờ đón cậu? Cùng đón xem bộ truyện huyền ảo mới nhất của Quách Kính Minh nhân kỷ niệm 10 năm sáng tác của anh nhé. *** Trấn Phúc Trạch - Đế quốc phương tây Á Tư Lam Lúc Kim Tư bước vào đại sảnh của dịch trạm thì trời đã xế bóng. Vầng tịch dương bên ngoài cửa sổ khiến cho tòa dịch trạm tọa lạc tại nơi cửa khẩu của trấn Phúc Trạch này được bao phủ trong một sắc cam ấm áp và tuyệt đẹp. Từ cửa dịch trạm nhìn ra ngoài là một con đường nhỏ thẳng tắp được lát bằng đá nham thạch màu xám trắng, con đường thoạt trông có tuổi đời rất xa xưa, bề mặt đã bị gió mưa và thời gian bào mòn đến bóng lưỡng. Thỉnh thoảng lại có vài vị khách lưng gùi các loại hành lý lớn nhỏ khác nhau lướt qua dưới ánh chiều tà, nhìn thì biết không phải dân địa phương. Đôi khi ngẫu nhiên cũng có vài chuyến xe ngựa chở theo hương liệu đặc sản và da thuộc được may thủ công của Phúc Trạch trấn rời khỏi phố thị nhỏ bé này. Bao đời nay, thứ hương liệu chế từ rễ cây hòe và cây phong mà Phúc Trạch Trấn sản xuất nhờ vào ưu thế hàng tốt giá rẻ nên bán đắt như tôm tươi tại bến cảng phương Nam. Hai bên đường thuở trước mọc đầy những luống cỏ xanh mượt um tùm nhưng giờ đây tiết trời sắp sửa vào đông, bãi cỏ đã trở nên vàng úa, gió cuốn những vụn cỏ khô héo phe phất trong không khí, được ánh sáng mặt trời chiếu sáng trông hệt như những hạt bụi màu vàng nổi trôi bồng bềnh. Toàn bộ Phúc Trạch như một thị trấn nhỏ ấm áp sau khi quét lên một lớp bột phấn màu vàng tươi, tràn ngập hương thơm của trà trái cây và rượu mật ong. Tuy nhiên, Kim Tư không hề để tâm đến phong cảnh bên ngoài cửa, trong mắt hắn giờ phút này chỉ có những người đang hiện diện tại đại sảnh của dịch trạm. Đang quan sát các vị khách bên trong dịch trạm như hắn lúc này còn có một kẻ cũng đang thoăn thoắt qua lại giữa các dãy bàn để châm nước bưng trà, đó chính là Kỳ Linh. Nếu muốn dùng lời để miêu tả Kỳ Linh thì có rất nhiều từ ngữ hình dung. Lúc gã còn bé thì những từ thường nghe nhất chính là: lanh lợi, kháo khỉnh, tinh khôn, dễ thương... Sau khi lớn lên thì nghe đâu gã còn đẹp trai, cao lớn và tinh anh hơn nhiều. Con ngươi của Kỳ Linh trời sinh đã long lanh, hợp cùng hàng mi đen nhánh sắc lẹm tựa như một thanh chủy thủ mỏng dài, đôi mắt gã sáng như sao còn nụ cười thì chẳng khác trăng rằm trắng tinh trên bầu trời. Mỗi ngày đều có rất nhiều thiếu nữ của Phúc Trạch trấn cố tình đi lướt ngang qua cửa dịch trạm chỉ để ngắm nhìn gã, các cô quấn khăn trùm đầu và dây buột tóc sặc sỡ, vừa huyên náo lướt qua cửa dịch trạm vừa liếc mắt nhìn vào bên trong… …Ngắm gã dùng một miếng da dê nhỏ quấn lấy mái tóc đen nhánh khỏe khoắn của mình về sau gáy, sau đó xắn nửa ống tay áo lên lau bàn ghế, rửa chén đĩa. Cánh tay nhỏ nhưng rắn chắc tỏa ra sức sống riêng biệt của một vị thiếu niên đương tuổi trưởng thành, đường nét cơ thể rõ ràng, hấp dẫn, mang theo sức sống dào dạt, không hề giống với lão đại thúc đang ngồi bên quầy đằng kia nhấm nháp rượu sữa dê, cảm giác như cả thân thể lão được bao phủ trong một lớp pho-mát mềm ẽo. …Hoặc ngắm gã trèo lên cây ở sau vườn hái quả ăn, hay đứng trên nóc nhà quét dọn đám lá phong rụng đầy vào mùa thu. Thân thể thon dài và cường tráng của gã thấp thoáng như một con báo. Cũng có khi gã đứng trong sân đình vào một chiều thu, trong ánh hoàng hôn đỏ như máu, trời thấp thoáng nổi gió thổi phớt lên bờ mi của gã, nhìn gã thấp thoáng như một kẻ hát rong vừa đa tình vừa sầu đời, ai ngờ thật ra trong bụng gã có lẽ đang ngẫm nghĩ: "Thôi rồi, tháng này làm vỡ mất ba cái đĩa, bà chủ chắc chắn sẽ trừ của mình rất nhiều tiền đây". Mời các bạn đón đọc Tước Tích của tac giả Quách Kính Minh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tối Cường Cơ Nhân
Ngươi nghe qua may mắn quang hoàn sao? Khi Trần Phong phát hiện, vận may của mình quang hoàn vậy mà có thể tự do khống chế thời điểm, là hắn biết, thuộc về hắn thời đại, mở ra. ***   Cảm tạ mọi người một năm này duy trì. Mỗi một quyển sách đều là trưởng thành, mỗi một quyển sách đều là tiến bộ. Bởi vì đồng đề tài loại hình viết quá nhiều, cho nên viết ngược lại không dễ dàng, mỗi một lần gõ chữ, đều muốn cố tình tránh đi « siêu thần kiến mô sư » cùng « hắc ám chúa tể ». . . Cho nên quyển sách này tốc độ cũng không nhanh, lúc trước minh chủ đổi mới tựa hồ lại đến xuống quyển sách. Bất quá. Ta nghĩ, thiện lương, đáng yêu, soái khí, chất phác, mỹ lệ các độc giả, là sẽ không để ý điểm này, đúng không? Hah. Xuống quyển sách. . .   Mời các bạn đón đọc Tối Cường Cơ Nhân của tác giả -90º.
Siêu Cấp Phù Không Thành
Phong ấn tên thật Stephen Zhu bước lên truy tìm luyện kim thuật chung cực hàm nghĩa con đường. Vì đột phá phàm nhân cực hạn, hắn thả ra thần nghiệt giam cầm trên hằng tinh tiến hành nghiên cứu, nhưng cũng bởi vậy gặp phải cao nhất áo thuật hội nghị thẩm phán, bị phán quyết vĩnh cửu giam cầm ở vặn vẹo hư không. Một viên kim sắc tượng thụ hạt giống gợi ra thời không loạn lưu để hắn may mắn chạy trốn, nhưng mất đi tất cả hắn không thể không bắt đầu lại từ đầu kiến tạo thuộc về mình phù không thành. Vào lúc này, hắn mới phát hiện mình đã không ở nguyên lai vũ trụ... *** Thương lượng thời gian so trong tưởng tượng còn muốn lâu dài dằng dặc. Đợi đến Stephen nhìn thấy rừng rậm nữ vương hóa thân lúc, đã là nửa tháng sau. Tử Vong Chúa Tể cùng Quang Huy Chi Chủ rốt cục đạt thành thỏa hiệp, hai bên bí mật kí kết một phần khế ước, nội dung ngoại giới tạm thời còn không biết, nhưng rất hiển nhiên hai vị này tồn tại lẫn nhau thỏa hiệp. Thời Không Xu Nữu truyền về tới nhiệm vụ hoàn thành tin tức, tại trải qua tất cả mọi người cố gắng sau rốt cục không có khiến hai vị thần hệ chủ thần đánh cho long trời lở đất. ... Mời các bạn đón đọc Siêu Cấp Phù Không Thành của tác giả Chư Sinh Phù Đồ.
Trầm Nguyệt Chi Thược
“Phạm thống, đại biểu thanh niên tốt của thế hệ mới, bởi vì bị một con chồn cái nguyền rủa cho nên nói ra mười câu có chín câu sẽ xuất hiện tình huống từ ngữ đảo lộn…” “Lấy về đi viết lại.” “Phạm thống, một thầy bói có thiên phú dị bẩm, bởi vì bị nguyền rủa bởi một nữ nhân do không cam tâm khi bị gọi là dì, nói ra mười câu có chín câu sẽ xuất hiện tình huống từ ngữ đảo lộn…” “Bản thân cô xem rồi không thấy đỏ mặt sao?” “Phạm Thống, một người tự dưng chết một cách khó hiểu, còn mang theo nguyền rủa của kiếp trước bị hút đến thế giới khác, ở thế giới kỳ lạ chết rồi lại sống sống rồi lại chết chết rồi vẫn có thể sống lại này, hắn nên sinh tồn thế nào? Hắn có thể trở thành anh hùng không? Kỳ thực sứ mệnh của hắn là cứu vớt thế giới này?” “Đừng lấy vọng tưởng của cô ra viết.” “Phạm Thống… Tôi không viết nữa! Vì sao muốn tôi tự giới thiệu! Loại công việc này có liên quan gì đến tôi đâu chứ!” … Thân là một tên dân thường Phạm Thống, chưa từng nghĩ tới vừa tỉnh lại đã đến thế giới khác, còn bị tuyên bố đã chết. Muốn sống thật tốt ở thế giới mới, ngoại trừ học tập mọi thứ ở đây, và phải nghĩ cách giảm thấp tỉ lệ tử vong của mình, còn phải quản cái miệng bị nguyền rủa khó nói ra lời đàng hoàng kia, lấy việc kinh doanh các mối quan hệ của hắn, kết thêm nhiều bạn có thể dựa dẫm. Mặc dù mọi thứ đều xảy ra một cách rất không hợp lý, nhưng xảy ra thì đã xảy ra rồi, cho nên vẫn là nhận mệnh đi —- Phạm Thống quyết định lấy thái độ lạc quan của hắn đối mặt với mọi thứ, dũng cảm tích cực đối mặt với cuộc sống sau khi chết của hắn, dùng thành ý của hắn đánh động lòng của bạn bè! “Ba tôi nói, nam nhân chính là phải ngược đãi thật tốt bạn của mình, làm cho bọn họ khóc lóc suốt ngày.” “… Tôi có thể tuyệt giao với cậu không? Phạm Thống.” *** Từ nay trở đi, chúng ta sẽ sống vui vẻ hạnh phúc? Giống như cơn gió tự do không gì ràng buộc, bạn vĩnh viễn không bắt được đuôi của hắn, cũng không lần được hành tung của hắn -- Ở Tây Phương Thành, đây là cách nói dùng để hình dung người đàn ông phiêu bạc bất định, có lẽ còn mang chút ý thơ, có một số người thậm chí còn cảm thấy có chút lãng mạn... Nhưng khi những từ hình dung này dùng ở trên người Englar thiếu đế Tây Phương Thành, trên cơ bản, có lẽ chẳng ai cười nổi. Từ khi Phạm Thống lần nữa trở lại Huyễn Thế, phiền não lớn nhất hàng ngày của Narsi chính là bước vào thư phòng không nhìn thấy cái người đáng lẽ phải ở trong. "Englar?..." Không ở trong thư phòng, sự vụ chất đống trên bàn đang chờ xử lý, đây chỉ là bước đầu tiên. Tiếp đến hắn nhất định sẽ nhìn thấy trước bàn có đè một tờ giấy, lần nào nội dung trên tờ giấy cũng na ná nhau. "Narsi: Ta đến Đông Phương Thành tìm Phạm Thống chơi đây, giúp ta xử lý công văn một chút nhé." Mặc dù tờ giấy viết bằng bút lông không có ký tên, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm, Narsi có thể trực tiếp phán đoán đây là của Nguyệt Thoái viết. Nhớ hồi đó khi một nhóm thần tử mới nhậm chức nhìn thấy Nguyệt Thoái cầm bút lông viết chữ, còn kinh hoàng gào rú bởi vì người lãnh đạo tối cao của nước mình vậy mà sử dụng công cụ viết chữ của Đông Phương Thành, cho đây là chuyện lớn, bởi thế khuyên can một thôi một hồi, mà bây giờ... hoàng đế chỉ cần chịu ngoan ngoãn ngồi ở trong hoàng cung đã là may lắm rồi, chẳng còn ai bận tâm đến vấn đề bút lông với chả bút lông nữa. Hơn nữa, cho dù Nguyệt Thoái không dùng bút lông, chữ viết Tây Phương Thành tệ lậu của cậu vẫn là một khuyết điểm còn nghiêm trọng hơn cả bút lông. "Sao lại đi tìm Phạm Thống nữa hả!" Mấy tờ giấy này cho dù nhìn thấy bao nhiêu lần, Narsi đều sẽ tức tối, hơn nữa cục tức vẫn còn tích lũy dài dài trong suốt một ngày, gia tăng với tốc độ chóng mặt. Trước đây đoàn trưởng lão can thiệp chính trị nghiêm trọng, sau khi tất cả trưởng lão đều bị hắn tiêu diệt, liền xuất hiện vấn đề thiếu hụt quan chức hàng loạt, lâm thời chọn ra có tốt có xấu, qua một thời gian lại phải đổi đi phần lớn. Những sự vụ này đều qua tay hắn xử lý, Nguyệt Thoái dưới tình huống không hiểu rõ tiền nhân hậu quả, nếu thật muốn xử lý cũng khó khăn, cuối cùng diễn biến thành tình trạng bỏ mặc. Ở phương diện nào đó mà nói, đây có thể coi như là Narsi tự làm tự chịu. Dù sao chỉ cần Nguyệt Thoái không ở đây, tiếp đến chính là bắt đầu cuộc thử thách khả năng chịu đựng của hắn. Dưới tình huống thể chế chính vụ vẫn chưa kiến lập hoàn toàn, công văn đưa lên cũng thường lộn xộn, có mấy chuyện vụn vặn vốn không nên đưa cho hoàng đế, chỉ việc lựa ra thôi đã tốn một đống thời gian. "Ngay cả soạn danh sách nhân viên tham dự nghi thức cũng để cho hoàng đế nghĩ! Người phía dưới làm ăn kiểu gì vậy!" Mời các bạn đón đọc Trầm Nguyệt Chi Thược của tác giả Thủy Tuyền.
Thịnh Đường Vô Yêu
Cố Duệ là một nhà khảo cổ học xinh đẹp mạnh mẽ mang tính tình của những cô gái thời hiện đại. Trên đường đi làm về thì bỗng nhiên cô lại bị hút vào không gian xuyên ngược về thời cổ đại nhà Đường.  Nhưng lại trái ngang khi ngày đầu tiên cô xuyên qua lại bị ép phải lên kiệu hoa xuất giá, không những vậy trên đường đi cô còn gặp phải một nữ quỹ vô cùng đáng sợ ở thôn trang và cũng phải trãi qua nhiều chuyện khiến cô nhớ mãi không quên và còn được gặp những con người kỳ lạ.... Lão sư phụ: “Cô gái, sao trên đời này lại có một người có cốt cách hoàn mỹ, mệnh cách cao quý, không có yêu ma nào có thể nhập vào được như vậy.” Cố Duệ: “Nói tiếng người giùm đi.” Lão sư phụ: “Mạng của cô “cứng” lắm nên hãy bước lên trước và trừ tà đi!” *** Trong một ngọn núi sâu trong Kiếm Nam đạo, một đám hắc y nhân dáng vẻ thướt tha đứng trước lối vào ngọn núi, trong tay một mỹ nhân có Bát Xỉ Luân Bàn đang lơ lửng, tám cây châm phía trước đang xoay tròn với tốc độ chóng mặt. “Khí địa mạch quá hỗn loạn, xem ra nguồn căn thiên tượng dị động của Phạm Dương hai năm trước chính là ở đây.” Bọn họ tiến vào trong núi, phát hiện bên trong có một cái hồ cực lớn...  “Đã dò xét rồi.” Người phụ nữ nhìn hồ nước yên tĩnh, tự mình lẩm bẩm: “Là ai đã ra tay mạnh như vậy, thay đổi nước cả hồ, loại thuật pháp này...” Người phía sau đều hít một hơi. ... Mời các bạn đón đọc Thịnh Đường Vô Yêu của tác giả Thương Lan Chỉ Qua.