Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Một Nơi Để Nhớ - Anthony Grey

D ưới ách thống trị của người Pháp, năm 1925 Việt Nam bị chia làm ba phần. Nam phần gồm cả Sài Gòn và vùng đồng bằng sông Cửu Long được gọi là Nam kỳ. Trung phần kể cả kinh đô của nhà vua ở Huế cùng các vùng phía Bắc khu vực này dưới quyền bảo hộ của người Pháp là Annam hay Trung Kỳ. Bắc phần cũng thuộc quyền bảo hộ của Pháp với thủ phủ Hà Nội là Bắc Kỳ. Hoàng Đế đang thời của Việt Nam là vua Khải Định. Trên lý thuyết hoàng đế Annam cai trị hai vùng Bắc và Trung Kỳ dưới sự bảo hộ của người Pháp, trong khi đó Nam Kỳ bị chi phối bởi các luật lệ trực tiếp từ Paris, nhưng trên thực tế thì cả ba kỳ đều là thuộc địa của người Pháp. Ngoài các bộ lạc người thiểu số sống rải rác tại các miền rừng núi xa xôi, hẻo lánh, đại đa số dân chúng Việt Nam đều có cùng chung một chủng tộc. Ngày nay họ là người Việt Nam, nhưng thời bấy giờ, thế giới bên ngoài chỉ biết đến họ là người Annam hay Annamites mà thôi. Theo tài liệu lịch sử cho biết thì người Việt Nam trước kia là người Trung Hoa bỏ nước ra đi, di cư tới các quần đảo thuộc vùng ven biển Thái Bình Dương và họ tự gọi mình là Nam Việt. Sau này, khi người Tàu đem quân sang xâm lăng và chiếm cứ vùng đất này suốt mười thế kỷ dài, người Trung Hoa cũng gọi dân bản xứ là người Annam. Trong suốt thời gian bị người Trung Hoa đô hộ, dân chúng ở đây đã hấp thụ sâu đậm nền văn minh và văn hóa của người Tàu trong đó các thể chế vua chúa cũng như các triết thuyết Khổng, Mạnh được dân chúng địa phương áp dụng mãi về sau này. Khi nhà Tần bên Trung Hoa suy sụp thì tại đây người Annam cũng dành lại được sự Tự Do cho đất nước của họ. Họ sửa đồi quốc hiệu của mình nhiều lần bằng nhiều niên hiệu khác nhau. Đại Nam, Đại Việt... Họ đã đẩy lui được quân Mông Cổ và nhiều lần đập tan mọi âm mưu xâm lược của các triều đại nhà Nguyên, nhà Minh và nhà Thanh của Trung Hoa. Đến thế kỷ thứ XIX, họ không có đủ sức mạnh để chống lại với quân đội Âu Châu. Thời bấy giờ, người Pháp sau ròng rã hai thế kỷ dài liên tục đưa các giáo sĩ và các thương nhân đến đây giao dịch, cuối cùng họ quyết định cho áp đặt một chính sách cai trị lên phần đất này chung với hai quốc gia láng giềng là Ai Lao vào Cao Miên bằng võ lực và đặt ba quốc gia này thành một liên bang Đông Pháp. Pháp đã dùng mười sáu ngàn binh sĩ của họ để đàn áp mười lăm triệu dân bản xứ một cách vô cùng dã man, và chính quyền Annam phải đành chấp nhận thua thiệt. Pháp cho bổ nhiệm các viên chức cai trị của họ tới cấp thấp nhất trong guồng máy xã hội khiến cho người dân nơi đây không còn một chút quyền hành nào cho chính họ, và đây là một điều sỉ nhục mà người dân Annam phải gánh chịu ngay trên phần đất của mình. Gạo, than đá và cao su được đem bán ra nước ngoài để đem lợi tức về cho các tay có cổ phần ở Âu Châu trong khỉ đó người dân bản xứ bị đày ải đi làm việc tại các hầm mỏ cũng như tại các đồn điền với đồng lương không đủ sống. Đối với tầng lớp nông dân cũng vậy, họ bị tước đoạt hểt đất đai, ruộng vườn mà không có được một lý do nào cả để đem chia cho các kiều dân Pháp cùng một số ít người bản xứ chịu đứng ra hợp tác với người Pháp. Trong khi một mặt thẳng tay chiếm đoạt đất đai và tài sản của dân chúng, mặt khác người Pháp lúc nào cũng rêu rao, tuyên bố với công luận là họ đến Đông Dương này với nhiệm vụ “Khai Hóa Văn Minh” nhằm giúp đỡ các quốc gia nhược tiễu bước vào ánh sáng văn minh của thế kỷ XX. Các học giả thức thời, các quan chức cao cấp người Annam biết rõ âm mưu giả nhân, giả nghĩa này của ngưởỉ Pháp ngay từ lúc đầu. Họ từ chối không chịu hợp tác với những chủ nhân ông, người ngoại lai này, họ cổ động dân chúng bày tỏ sự bất đồng của mình trước thái độ xâm lăng của người Pháp. Một số người yêu nước đứng ra tổ chức các nhóm chống đối, nhưng không mang lại một kết quả nào. Cũng như tại các thuộc địa khác của mình trên khắp thế giới, người Pháp cho rằng dân chúng người Annam là những người thuộc giai cấp thấp hèn so với người Âu Châu, và vào năm 1925 này, người Pháp đã biểu lộ rõ ràng thái độ và hành động của mình theo quan niệm trên đối với dân chúng tại quốc gia này hàng ngày trên mọi bình diện từ kinh tế đến chính trị, từ xã hội cho đến ngay cả vấn đề luyến ái nữa. *** Bộ sách SàiGòn gồm có: Sài Gòn Một Nơi Để Nhớ Một Chốn Để Thương Sài Gòn Bùn Pha Sắc Xám Sài Gòn Hai Trăm Năm Cũ *** Anthony Grey là một nhà báo và tác giả người Anh. Là một nhà báo của Reuters, ông đã bị chính quyền Trung Quốc cầm tù 27 tháng tại Trung Quốc từ năm 1967 đến 1969. Ông đã viết một loạt tiểu thuyết lịch sử và sách phi hư cấu, trong đó có một số cuốn liên quan đến việc ông bị giam giữ. Mời các bạn đón đọc Một Nơi Để Nhớ của tác giả Anthony Grey.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chim Ó Biển - Rafael Sabatini
“Chim ó biển” là tác phẩm kinh điển đầu tiên của Rafael Sabatini viết về đề tài cướp biển, lấy cảm hứng từ cuộc chiến có thật trên Địa Trung Hải. Câu chuyện xoay quanh Sir Oliver Tresslian, một nhà quý tộc trẻ vùng Cornwall nước Anh, người có tất cả: tuổi trẻ, sự giàu sang, tiếng tăm và cả trái tim cô láng giềng xinh đẹp Rosamund Godolphin. Điều duy nhất chàng cần là chút kiên nhẫn chờ đến khi Rosamund tròn mười tám tuổi để có thể cưới nàng bất chấp sự phản đối của anh trai cô, Peter Godolphin và Sir John Killigrew, người bảo trợ của hai anh em nhà Godolphin.   Chim ó biển là tác phẩm có thể hấp dẫn cả nữ giới và nam giới. Nhân vật Oliver là nguyên mẫu điển hình của những nhân vật anh hùng trong thể loại tiểu thuyết “áo choàng và thanh kiếm” vào thế kỷ XIX: chính trực, gan dạ, kiên cường, giàu tình cảm. Nhân vật này đã tạo tiền đề cho chính nhà văn sáng tác các tiểu thuyết cùng đề tài về sau này, đồng thời trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà làm phim Hollywood thời bất giờ. Bên cạnh đó, Sabatini đã khéo léo lồng ghép một thiên tình sử lãng mạn vào giữa những cuộc chiến đấu cam go, khiến tiểu thuyết vừa có yếu tố gay cấn lại vừa mang màu sắc thi vị, tựa như một bản anh hùng ca giàu chất thơ.  Tuy nhiên, khác với những tiểu thuyết đăng dài kỳ trên báo có số lượng trang khổng lồ của Alexander Dumas hay nhiều nhà văn khác cuối thế kỷ XIX, tác phẩm của Sabatini được viết với văn phong cô đọng, hiện đại hơn. Thay vì nhiều đối thoại và tự sự, Sabatini dành cho nhân vật của mình nhiều thời gian hơn để hành động, có lẽ vì thế mà các cậu chuyện của ông luôn rất "sống", hành động luôn nối tiếp nhau không dừng từ đầu cho tới cuối câu chuyện.  Rafael Sabatini (1875-1950) mang trong mình hai dòng máu, Italy và Anh. Có thể nói, Chim ó biển là một dấu son chói lọi trong sự nghiệp sáng tác của ông. Cùng với Scaramouche - Kiếm sĩ không trái tim, Này chiến trận, này cuồng si,… đây là một trong những tác phẩm đưa tên tuổi ông sánh ngang hàng cùng các bậc tiền bối của thể loại tiểu thuyết “áo choàng và thanh kiếm” như Dumas, Scott. Mời các bạn đón đọc Chim Ó Biển của tác giả Rafael Sabatini.
Tâm Chiếu Bất Huyên - Lục Xu
Anh vẫn là anh, em vẫn là em, chỉ là chúng ta lại không còn là chúng ta nữa rồi. TÁC GIẢ LỤC XU Sinh ngày 15 tháng 2 năm 1991 Sống tại thành phố Trùng Khánh, Trung Quốc. Yêu thích văn từ nhỏ. Mong muốn lớn nhất là, một ngày nào đó, có thể đi ngao du sơn thủy khắp mọi miền tổ quốc. Có thể dùng câu chữ để ghi lại tất cả những gì mình đã trải qua, bày tỏ hỉ nộ ái ố của chính bản thân, biểu đạt cảm xúc chân thật của chính mình. Mời các bạn đón đọc Tâm Chiếu Bất Huyên của tác giả Lục Xu.
Lão Già Mê Đọc Truyện Tình - Luis Sepúlveda
Thị trấn El Idilio vùi sâu trong lòng rừng nhiệt đới, bên bờ sông Amazon. Ở nơi đó, Antonia José Bolívar Proaño - tay thợ săn dũng cảm của rừng xanh một thuở, thường đứng bên cửa sổ túp lều đơn sơ của lão, lặng lẽ say mê đọc truyện tình.  Nhưng tất cả không mãi yên bình như thế trên miền đất hoang dã đang bị thực dân hóa từng ngày. Một sự kiện xảy ra đã đưa lão vào rừng thẳm, đối diện với hiểm nguy. Chính trong quãng thời gian đó, lão như một lần soi lại quá khứ, nhìn thấu cả nỗi hoang mang lẫn niềm kiêu hãnh của con người trước thế lực tự nhiên. Một cuộc đối đầu hồi hộp và hấp dẫn tới tận phút cuối.  Viết lên từ cảm hứng hùng tráng của núi rừng đại ngàn, Lão già mê đọc truyện tình là câu chuyện kể về cuộc sống trước bao biến động bên dòng Amazon kỳ vĩ. Mạnh mẽ mà giàu chất thơ, đậm sắc Mỹ Latin, cuốn sách trọn vẹn chinh phục trái tim hàng triệu độc giả khắp thế giới. Tác phẩm đã được trao giải thưởng văn học Tigre Juan danh giá của Tây Ban Nha và đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên nổi tiếng vào năm 2001 với sự góp mặt của diễn viên từng đoạt giải Oscar Richard Dreyfuss. Mời các bạn đón đọc Lão Già Mê Đọc Truyện Tình của tác giả Luis Sepúlveda.
Ông Già và Biển Cả - Ernest Hemingway
Cùng với William Faulkner, Hemingway được xem là người khai sinh ra nền văn xuôi hiện đại Mỹ. Tầm ảnh hưởng của ông càng về cuối thế kỉ càng rõ nét. G.G. Marquez gọi ông là thầy và nhiều nhà văn Mỹ đương đại suy tôn ông làm người khai sinh ra trường phái Chủ nghĩa cực hạn (Minimalism).  Ông già và Biển cả, The Old Man and the Sea, là một tiểu thuyết ngắn được Ernest Hemingway viết ở Cu ba năm 1951 và xuất bản năm 1952. Nó là truyện ngắn dạng viễn tưởng cuối cùng được viết và xuất bản khi ông còn sống. Đây cũng là tác phẩm nổi tiếng và là một trong những đỉnh cao trong sự nghiệp sáng tác của nhà văn. Trong tác phẩm này ông đã triệt để dùng nguyên lý “tảng băng trôi”, chỉ mô tả một phần nổi còn lại bảy phần chìm, khi tái hiện cuộc chiến đấu không cân sức giữa đàn cá hung dữ với ông già. Tác phẩm ca ngợi con người, sức lao động và khát vọng của con người.  Nhân vật trung tâm của Ông già và Biển cả là một "ông già" người Cu ba, người đã cố gắng chiến đấu trong ba ngày đêm vật lộn với một con cá kiếm khổng lồ trên biển vùng Giếng Lớn khi ông câu được nó. Sang đến ngày thứ ba, ông dùng lao đâm chết được con cá, buộc nó vào mạn thuyền và lôi về nhưng đàn cá mập đánh hơi thấy đã lăn xả tới, ông lại đem hết sức tàn chống chọi với lũ cá mập, phóng lao, thậm chí cả mái chèo để đánh. Ông giết được nhiều con, đuổi được chúng đi, nhưng cuối cùng khi nhìn đến con cá kiếm của mình thì nó đã bị rỉa hết thịt chỉ còn trơ lại một bộ xương khổng lồ. Ông già và Biển cả là khúc hát ca ngợi con người, sức lao động và khát vọng của con người.  Mời các bạn đón đọc Ông già và Biển cả của tác giả Ernest Hemingway.