Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Tôi Yêu

Converter: ngocquynh520 Editor: Team Nữ nhi quốc (coki, Kẹo Đắng, Lạc Thần, Nhật Dương, Trà sữa trà xanh, thanh thanh mạn, quyền khuyên, windchime) Thể loại: hắc bang, ngọt, sủng, dễ thương. Số chương: 53 Người khiến trái tim tôi xao động là người tôi yêu mà người tôi yêu lại là một tên lưu manh. Hắn có tính tình nóng nảy, kích động, bao che, không phải người chính trực, lương thiện cũng chưa từng theo chủ nghĩa anh hùng nhưng lại là bến đỗ vững chắc cho cuộc đời chìm nổi của tôi. Người tôi yêu chính là người yêu của tôi. *** #REVIEW: NGƯỜI TÔI YÊU Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp Thể loại: Hiện đại, hặc bang Tình trạng: Hoàn Review bởi: Danci - fb/hoinhieuchu Minh Khai Dạ Hợp là một tác giả khá yêu thích của mình, kì thực cũng chưa có cuốn nào của tác giả này khiến mình khắc cốt ghi tâm, điên đảo vì nó, nhưng các cuốn của bà đều thuộc dạng đọc ổn với văn phong súc tích, có chiều sâu, nhân vật có cá tính rõ ràng, cốt truyện chắc chắn; nên mỗi khi nhìn thấy tên tác giả là mình có thể bật chế độ auto nhảy hố mà không phải suy xét quá nhiều. "Người tôi yêu" của Minh Khai Dạ Hợp được edit tại diễn đàn Lê Quý Đôn. Kì thực, có một thời gian mà khi nhìn thấy truyện được edit ở đây là mình auto bỏ qua, không đọc; không có ý kì thị gì đâu mà thực sự gu chọn truyện của đa phần mọi người ở đấy không tốt lắm, sau đó thì edit lại khá ẩu, thường vấp rất nhiều lỗi. Nhưng rồi bạn biết đấy, khi bạn đọc quá nhiều và kho truyện edit ở các blog uy tín không đủ cung cấp cho bạn, bạn đành phải mắt nhắm mắt mở cho qua các thiếu sót, bớt khắt khe và chịu khó chọn lựa truyện hơn. Thôi thì, trong trăm quyển hẳn là cũng có thể túm được vài quyến đọc ok chứ. Và Người tôi yêu, chính là một trong số những cuốn đọc được đó! Truyện thuộc thể loại nữ truy mà mình yêu thích, mang màu sắc thực tế, có thể nói là đúng gu dạo gần đây của mình. Truyện cũng không dài, có 53 chương, đọc nhanh có lẽ chỉ một buổi tối là xong, nhưng văn phong súc tích nên vẫn mang đến đầy đủ cảm xúc trọn vẹn cho người đọc. Ngoài ra, truyện tuy gắn mác hắc bang nhưng đặc biệt lưu ý mọi người là nam chính của chúng ta chỉ là một đại ca băng nhóm nho nhỏ tại một trấn nho nhỏ nốt, sau này cũng hoàn lương, bối cảnh thực sự là không hề hoành tráng, không khói lửa đạn dược; mấy cái như đảo điên xã hội, một tay che trời càng đừng nói đến. Bạn nào ham hư vinh xin lập tức quay đầu đi ra. Nam nữ chính là Chu Hiểm và Hứa Đường. Hai người có thể nói là một dạng của thanh mai trúc mã. Chu Hiểm có hoàn cảnh gia đình không được tốt lắm, mẹ cậu vốn là người con gái xinh đẹp và bị một người đàn ông giàu có có vợ vừa lừa gạt vừa dụ dỗ ép buộc, đến khi sinh Chu Hiểm thì vợ cả xuất hiện, bị bỏ rồi lại còn bị mang tiếng xấu là gái bán hoa các kiểu. Hai mẹ con chuyển về sống gần nhà Hứa Đường. Chu Hiểm, bề ngoài dù thô lỗ, bạo lực nhưng thực ra cũng là để bảo vệ mẹ và bản thân khỏi những lời đàm tiếu ác ý, khỏi sự kì thị của xã hội. Và cô bé Hứa Đường đã nhìn thấy những điểm tốt đẹp, mềm mại ẩn sâu bên trong con người cậu, người ta thường nói tình yêu rất dễ dàng xuất phát từ tình thương, vì con gái luôn có bản năng làm mẹ trong người, và tình cảm của Hứa Đường dành cho Chu Hiểm, có lẽ cũng xuất phát một phần từ sự thương cảm đó. Lớn lên, Chu Hiểm trở thành đàn anh một băng nhóm xã hội đen nho nhỏ, chuyên quấy nhiễu ở thị trấn nhỏ Độ Hà nơi họ sống và trong một lần đàn em của anh trấn lột em gái hàng xóm của Hứa Đường, thì Hứa Đường, đã có thể có được cơ hội để tiếp xúc với anh, và rồi tìm cách để chứng minh anh không phải là người xấu như anh vẫn thể hiện, vì cô luôn tin tưởng anh không phải là người như thế. Tình yêu của hai người, là Hứa Đường tìm cách tiếp cận anh trước, nhưng hiển nhiên, Chu Hiểm lại cũng không phải dạng vừa, người ta dù sao cũng là đàn anh xã hội đen đó, anh mới là người tuyên bố quyền sở hữu, nắm quyền chủ động hết thảy về sau. Từ bá đạo ngang ngược ban đầu, rồi chuyển sang cưng chiều bảo hộ về sau, cuối cùng là đảm bảo cho cô một tương lai không phải lo cơm áo, một mái ấm gia đình hạnh phúc trọn vẹn; người đàn ông mà Hứa Đường yêu, rồi chịu bao nguy hiểm và phản đối của gia đình để có được ấy, chính là người đàn ông như vậy. Chuyện tình cảm của hai người được lồng ghép vào một vụ án kịch tính, đòi lại công lý và trả thù của Chu Hiểm và Hứa Đường. Vụ án cũng không quá rắc rối, nhưng theo mình là cũng đủ hấp dẫn và làm nền cho các tình tiết của truyện. Làm cột mốc giúp mạch truyện diễn biến hợp lý, giúp nam nữ chính thể hiện được bản lĩnh và tình cảm dành cho nhau. Phần khiến mình xúc động nhất truyện là khoảng thời gian khi nam nữ chính tạm rời xa nhau, nữ chính đi học, nam chính quyết tâm cắt đứt với quá khứ xã hội đen của mình và bắt đầu lập nghiệp để thực hiện lời hứa với cô, lời hứa bảo cô chờ anh và để có thể danh chính ngôn thuận, đường đường chính chính biến cô thành người phụ nữ của mình. Đó là một quá trình gian khổ vô cùng, đầy máu và mồ hôi, anh còn quyết tâm không liên lạc với cô, vì chưa có thành tựu thì cũng không có mặt mũi gặp cô kêu khổ. Thậm chí lúc đó, em trai Hứa Đường thấy anh lăn lộn liều mạng quá, còn khuyên nhủ anh, nhưng anh chỉ trả lời "Chị em đang đợi anh...anh không thể để cô ấy thất vọng được". Truyện không có tiểu tam tiểu tứ. Vì cả hai người đã xác định là của nhau. Những người khác có xuất hiện, có theo đuổi thì sự xuất hiện ấy cũng không hề có ý nghĩa. Khi nữ phụ gặp nữ chính, cô ta tự đắc hỏi sao nam chính không giới thiệu cô ta với nữ chính (haha chắc nghĩ nam chính chột dạ không dám giới thiệu), nào ngờ nam chính trả lời "Sao tôi phải giới thiệu cô với cô ấy?" (ý là cô chẳng là cái quái gì cả để tôi phải giới thiệu cô với cô ấy, ít có đắng ). Mình thích cách nam chính đánh đuổi nữ phụ đi. Anh trả lại toàn bộ ân tình anh nợ cô ta một cách hào phóng, chấp nhận chịu thiệt, vì không muốn người phụ nữ của anh phải bị ức hiếp hay khó chịu gì. Người đàn ông của Hứa Đường là như vậy. Người đó không biết nói ngọt, miệng lúc nào cũng nói lời đê tiện, trực tiếp, thô lỗ, nhưng là người thẳng thắn, không mập mờ, thuộc phái hành động, nói được làm được, đã nói là làm, mà cái phần nói được làm được đã hứa là làm này, mình nghĩ chính là phần quan trọng nhất mà một người đàn ông chân chính cần có; và cuộc đời người phụ nữ cũng chỉ cần một người như thế để dựa dẫm mà thôi. Có thể nói, Người tôi yêu không phải là một cuốn truyện quá xuất sắc, nhưng cũng không phải một cuốn tiểu thuyết mà khi đọc xong chẳng để cho bạn có chút cảm xúc vấn vương gì, hiển nhiên càng chẳng phải một cuốn sách khiến bạn đọc được vài trang đã phải bỏ đi hay drop giữa chừng. Là một câu chuyện có màu sắc tương đối thực tế, pha chút kịch tính, sủng vừa đủ, đau lòng vừa đủ, cũng khiến bạn bật cười, chưa kể thịt thà càng không thiếu. Là một cuốn truyện mà mình có thể tự tin đề cử bà con xa gần nhảy hố ạ! *** Nam nữ chính có thể nói là một dạng của thanh mai trúc mã. Chu Hiểm có hoàn cảnh gia đình không được tốt lắm, nhìn bề ngoài anh thô lỗ, bạo lực nhưng thực ra cũng là để bảo vệ mẹ và bản thân khỏi những lời đàm tiếu ác ý, khỏi sự kì thị của xã hội. Và cô bé Hứa Đường đã nhìn thấy những điểm tốt đẹp, mềm mại ẩn sâu bên trong con người cậu, người ta thường nói tình yêu rất dễ dàng xuất phát từ tình thương. Lớn lên, Chu Hiểm trở thành đàn anh một băng nhóm xã hội đen nho nhỏ, chuyên quấy nhiễu ở thị trấn nhỏ, trong một lần tình cờ, Hứa Đường đã có được cơ hội để tiếp xúc với anh, và rồi tìm cách để chứng minh anh không phải là người xấu như anh vẫn thể hiện, vì cô luôn tin tưởng anh không phải là người như thế. Review Người tôi yêu (2) Minh Khai Dạ Hợp là một tác giả khá yêu thích của mình, kì thực cũng chưa có cuốn nào của tác giả này khiến mình khắc cốt ghi tâm, điên đảo vì nó, nhưng các cuốn của bà đều thuộc dạng đọc ổn với văn phong súc tích, có chiều sâu, nhân vật có cá tính rõ ràng, cốt truyện chắc chắn; nên mỗi khi nhìn thấy tên tác giả là mình có thể bật chế độ auto nhảy hố mà không phải suy xét quá nhiều. “Người tôi yêu” của Minh Khai Dạ Hợp được edit tại diễn đàn Lê Quý Đôn. Kì thực, có một thời gian mà khi nhìn thấy truyện được edit ở đây là mình auto bỏ qua, không đọc; không có ý kì thị gì đâu mà thực sự gu chọn truyện của đa phần mọi người ở đấy không tốt lắm, sau đó thì edit lại khá ẩu, thường vấp rất nhiều lỗi. Nhưng rồi bạn biết đấy, khi bạn đọc quá nhiều và kho truyện edit ở các blog uy tín không đủ cung cấp cho bạn, bạn đành phải mắt nhắm mắt mở cho qua các thiếu sót, bớt khắt khe và chịu khó chọn lựa truyện hơn. Thôi thì, trong trăm quyển hẳn là cũng có thể túm được vài quyến đọc ok chứ. Và Người tôi yêu, chính là một trong số những cuốn đọc được đó! Truyện thuộc thể loại nữ truy mà mình yêu thích, mang màu sắc thực tế, có thể nói là đúng gu dạo gần đây của mình. Truyện cũng không dài, có 53 chương, đọc nhanh có lẽ chỉ một buổi tối là xong, nhưng văn phong súc tích nên vẫn mang đến đầy đủ cảm xúc trọn vẹn cho người đọc. Ngoài ra, truyện tuy gắn mác hắc bang nhưng đặc biệt lưu ý mọi người là nam chính của chúng ta chỉ là một đại ca băng nhóm nho nhỏ tại một trấn nho nhỏ nốt, sau này cũng hoàn lương, bối cảnh thực sự là không hề hoành tráng, không khói lửa đạn dược; mấy cái như đảo điên xã hội, một tay che trời càng đừng nói đến. Bạn nào ham hư vinh xin lập tức quay đầu đi ra. Nam nữ chính là Chu Hiểm và Hứa Đường. Hai người có thể nói là một dạng của thanh mai trúc mã. Chu Hiểm có hoàn cảnh gia đình không được tốt lắm, mẹ cậu vốn là người con gái xinh đẹp và bị một người đàn ông giàu có có vợ vừa lừa gạt vừa dụ dỗ ép buộc, đến khi sinh Chu Hiểm thì vợ cả xuất hiện, bị bỏ rồi lại còn bị mang tiếng xấu là gái bán hoa các kiểu. Hai mẹ con chuyển về sống gần nhà Hứa Đường. Chu Hiểm, bề ngoài dù thô lỗ, bạo lực nhưng thực ra cũng là để bảo vệ mẹ và bản thân khỏi những lời đàm tiếu ác ý, khỏi sự kì thị của xã hội. Và cô bé Hứa Đường đã nhìn thấy những điểm tốt đẹp, mềm mại ẩn sâu bên trong con người cậu, người ta thường nói tình yêu rất dễ dàng xuất phát từ tình thương, vì con gái luôn có bản năng làm mẹ trong người, và tình cảm của Hứa Đường dành cho Chu Hiểm, có lẽ cũng xuất phát một phần từ sự thương cảm đó. Lớn lên, Chu Hiểm trở thành đàn anh một băng nhóm xã hội đen nho nhỏ, chuyên quấy nhiễu ở thị trấn nhỏ Độ Hà nơi họ sống và trong một lần đàn em của anh trấn lột em gái hàng xóm của Hứa Đường, thì Hứa Đường, đã có thể có được cơ hội để tiếp xúc với anh, và rồi tìm cách để chứng minh anh không phải là người xấu như anh vẫn thể hiện, vì cô luôn tin tưởng anh không phải là người như thế. Tình yêu của hai người, là Hứa Đường tìm cách tiếp cận anh trước, nhưng hiển nhiên, Chu Hiểm lại cũng không phải dạng vừa, người ta dù sao cũng là đàn anh xã hội đen đó, anh mới là người tuyên bố quyền sở hữu, nắm quyền chủ động hết thảy về sau. Từ bá đạo ngang ngược ban đầu, rồi chuyển sang cưng chiều bảo hộ về sau, cuối cùng là đảm bảo cho cô một tương lai không phải lo cơm áo, một mái ấm gia đình hạnh phúc trọn vẹn; người đàn ông mà Hứa Đường yêu, rồi chịu bao nguy hiểm và phản đối của gia đình để có được ấy, chính là người đàn ông như vậy. Chuyện tình cảm của hai người được lồng ghép vào một vụ án kịch tính, đòi lại công lý và trả thù của Chu Hiểm và Hứa Đường. Vụ án cũng không quá rắc rối, nhưng theo mình là cũng đủ hấp dẫn và làm nền cho các tình tiết của truyện. Làm cột mốc giúp mạch truyện diễn biến hợp lý, giúp nam nữ chính thể hiện được bản lĩnh và tình cảm dành cho nhau. Phần khiến mình xúc động nhất truyện là khoảng thời gian khi nam nữ chính tạm rời xa nhau, nữ chính đi học, nam chính quyết tâm cắt đứt với quá khứ xã hội đen của mình và bắt đầu lập nghiệp để thực hiện lời hứa với cô, lời hứa bảo cô chờ anh và để có thể danh chính ngôn thuận, đường đường chính chính biến cô thành người phụ nữ của mình. Đó là một quá trình gian khổ vô cùng, đầy máu và mồ hôi, anh còn quyết tâm không liên lạc với cô, vì chưa có thành tựu thì cũng không có mặt mũi gặp cô kêu khổ. Thậm chí lúc đó, em trai Hứa Đường thấy anh lăn lộn liều mạng quá, còn khuyên nhủ anh, nhưng anh chỉ trả lời “Chị em đang đợi anh…anh không thể để cô ấy thất vọng được”. Truyện không có tiểu tam tiểu tứ. Vì cả hai người đã xác định là của nhau. Những người khác có xuất hiện, có theo đuổi thì sự xuất hiện ấy cũng không hề có ý nghĩa. Khi nữ phụ gặp nữ chính, cô ta tự đắc hỏi sao nam chính không giới thiệu cô ta với nữ chính (haha chắc nghĩ nam chính chột dạ không dám giới thiệu), nào ngờ nam chính trả lời “Sao tôi phải giới thiệu cô với cô ấy?” (ý là cô chẳng là cái quái gì cả để tôi phải giới thiệu cô với cô ấy, ít có đắng). Mình thích cách nam chính đánh đuổi nữ phụ đi. Anh trả lại toàn bộ ân tình anh nợ cô ta một cách hào phóng, chấp nhận chịu thiệt, vì không muốn người phụ nữ của anh phải bị ức hiếp hay khó chịu gì. Người đàn ông của Hứa Đường là như vậy. Người đó không biết nói ngọt, miệng lúc nào cũng nói lời đê tiện, trực tiếp, thô lỗ, nhưng là người thẳng thắn, không mập mờ, thuộc phái hành động, nói được làm được, đã nói là làm, mà cái phần nói được làm được đã hứa là làm này, mình nghĩ chính là phần quan trọng nhất mà một người đàn ông chân chính cần có; và cuộc đời người phụ nữ cũng chỉ cần một người như thế để dựa dẫm mà thôi. Có thể nói, Người tôi yêu không phải là một cuốn truyện quá xuất sắc, nhưng cũng không phải một cuốn tiểu thuyết mà khi đọc xong chẳng để cho bạn có chút cảm xúc vấn vương gì, hiển nhiên càng chẳng phải một cuốn sách khiến bạn đọc được vài trang đã phải bỏ đi hay drop giữa chừng. Là một câu chuyện có màu sắc tương đối thực tế, pha chút kịch tính, sủng vừa đủ, đau lòng vừa đủ, cũng khiến bạn bật cười, chưa kể thịt thà càng không thiếu. Là một cuốn truyện mà mình có thể tự tin đề cử bà con xa gần nhảy hố ạ! – Danci Phải nói là truyện này tuyệt cú mèo luôn!!!!!!! Truyện không yy nam chính và nữ chính. Hai nhân vật chính đều nhà nghèo, nam chính là lưu manh nổi tiếng của cả trấn. Hoàn cảnh của chị nữ chính có vẻ tốt hơn anh nam chính một chút là chị ấy có mẹ và em trai, còn bố thì bị tai nạn lao động “ngoài ý muốn”. Nam chính thì khó khăn hơn thế, có thẳng bố khốn nạn thích làm cái kiểu bám váy phụ nữ để leo lên làm quan to, đã có vợ rồi còn mê gái đẹp, bắt mẹ nam chính phải làm tình nhân, không được theo ý muốn thì huỷ hoại gia đình mẹ nam chính, buộc bà phải đồng ý. Nam chính trên danh nghĩa có ông bố giàu làm quan nhưng mà lại là con riêng nên cuộc sống cũng chả sung sướng gì, phải bỏ học đi theo con đường xã hội đen. Truyện này diễn biến truyện khá logic, nữ chính lúc cần mạnh mẽ thì mạnh mẽ, lúc cần yếu đuối thì nước mắt cứ tuôn rơi. Nam chính đặc biệt sợ nữ chính khóc, chị chỉ cần khóc là anh mềm nhũn ngay, không cứng lên nổi. Mình thích chị nữ chính cực kì vì chị ấy bướng nhưng bướng đúng lúc đúng chỗ, thông minh, gan dạ và hiểu chuyện, ko như một vài truyện mình đọc, nữ chính chỉ tổ làm vướng chân nam chính, bánh bèo không tả được!!!!! Anh nam chính thì không phải là người toàn năng, có tố chất của người lãnh đạo, trượng nghĩa, nói 1 là 1, đặc biệt là sạch, dù có bạn gái các kiểu nhưng mà cũng chỉ là bạn gái thôi, không phải là vợ. Anh yêu nữ chính thật lòng thật dạ, vì chị ấy mà rời khỏi bang đảng xã hội đen, ko phải tiền lúc nào rủng rỉnh, lúc đầu ra lập nghiệp còn phải đi chở hoa quả thuê, mãi 4 năm sau mới thành công lập thành công ty vận tải. Lúc đó nam chính mới đến gặp nữ chính, anh sợ chị sợ vết chém trên tay lúc xin rời khỏi tổ chức nên đeo găng tay da lúc đầu, xong thấy chị nữ chính không sợ thì không đeo nữa, thương thía không biết!!! Nói chung truyện ổn, dù thỉnh thoảng editor đánh chữ hơi sai tí nhưng không ảnh hưởng đến cục diện chung, các bạn cực khổ edit truyện cho đọc là tốt rồi, mình ko dám đòi hỏi nhiều. – Thịt Nướng Mời các bạn đón đọc Người Tôi Yêu của tác giả Minh Khai Dạ Hợp.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chỉ Yêu Cây Kẹo Bông Nhỏ - Hốt Nhiên Chi Gian
Béo cũng không phải là lỗi của nàng nhưng vì sạo vì chuyện đó mà nàng bị coi thường. Vì thế, nàng quyết định, ngay lúc này đây, nhất định phải giảm béo thành công. Thế nhưng, ” ca” không đồng ý còn nói cái gì, nàng gầy lại không đáng yêu , hắn chính là thích nàng mập mạp 1 chút, có như vậy ôm mới có cảm giác. K Không được, không được, không bao giờ … được phép mắc mưu hắn lần nữa , nàng nhất định phải giảm béo, nhất định phải tìm một người bạn trai. *** Tác giả Hốt Nhiên Chi Gian thích dùng những từ ngữ đơn giản, mượt mà để biểu đạt nội tâm với những cảm xúc mãnh liệt, ngòi bút và lối viết của cô như bày ra trước mắt chúng ta những câu chuyện tràn ngập ấm áp và hạnh phúc, khiến chúng ta thêm quý trọng những gì mình đang có.   Các tác phẩm tiêu biểu:  Mờ Ám Xem Như Anh Lợi Hại Đồ Xấu Xa Chỉ Yêu Cây Kẹo Bông Nhỏ Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em (Một Đời Chỉ Cần Có Em) Sự Dịu Dàng Chết Tiệt (Sự Dịu Dàng Đáng Ghét) Thâm Thâm Lam Tình Yêu Judo ...
Chỉ Vì Yêu - Sói Xám Mọc Cánh
Bạn đã từng thử làm chuyện này chưa, trên đường phố náo nhiệt nhất, nắm tay người bạn muốn lấy, và chạy điên cuồng? Lần sau, hãy thử xem! Những người đang yêu cuồng nhiệt, xa nhau một giây cũng sẽ thấy sốt ruột, bất an. Còn anh và cô lại mỗi người một phương trời trọn sáu năm. Anh hận cô, hận đến mức không muốn nhắc đến cô, nhưng anh lại nhớ cô quay quắt, nhớ đến nỗi suốt sáu năm trời không đêm nào ngủ yên. Cô yêu anh, yêu đến mức khi anh quay về, cô đã dùng mọi thủ đoạn để nối lại tình xưa, yêu đến mức phớt lờ mọi kẻ theo đuổi xung quanh, nhưng con đường để anh yêu cô lại từ đầu sao mà khó khăn đến thế! Đó chính là tình yêu của họ, rất đau khổ, nhưng cho dù tổn thương đến vậy, họ vẫn như thiêu thân lao vào lửa, không hối tiếc! Vì đời người, điều ngọt ngào như vậy chỉ có chuyện này mà thôi! Justlife, justlove.
Chào em Như Hoa
Chào em, Như Hoa là câu chuyện vô cùng hài hước về cặp đôi oan gia Lỗ Như Hoa và Văn Sơ. Hoàn cảnh trái ngược, tính tình trái ngược. Chàng kiêu ngạo, nàng mặt dày. Chàng châm biếm, nàng mỉa mai... Và câu chuyện của cặp đôi oan gia này sẽ diễn biến ra sao?... Và còn rất nhiều điều thú vị về cặp đôi oan gia này đang chờ đón bạn trong Chào em, Như Hoa.   *** Một cô gái yêu tiền hơn sinh mạng. Từ việc đóng vai nhân vật hoạt hình, cosplay theo đủ phong cách để chụp ảnh lưu niệm lấy tiền đến việc bán đĩa phim con heo tại cầu vượt, các hầm đi bộ hay mặt dày gõ cửa từng phòng trong kí túc xá nam sinh để bán đồ chuyên dành cho nam, không việc gì là cô không làm. Từ máy sấy nhỏ gọn tiện lợi đến nước hoa, dầu dưỡng tóc, dao cạo râu, thậm chí là cả... quần lót CK, không có gì là cô không bán. “Đồ con gái tham tiền hám của” - đó là suy nghĩ đầu tiên mà Văn Sơ, một anh chàng công tử kiêu ngạo, dành cho cô. Cô gái đó chính là Lỗ Như Hoa. Như Hoa, tân sinh viên khoa kiến trúc của Đại học S, vì cha mẹ mất sớm nên cả Như Hoa và Tự Ngọc - em trai sinh đôi của cô - phải nương tựa vào nhau để sống, tiền của cha mẹ để lại không nhiều nên Như Hoa làm đủ mọi cách để kiếm tiền cho cả hai chị em học đại học. Trái ngược với hoàn cảnh của Như Hoa, Văn Sơ lại là một công tử con nhà giàu chính hiệu, anh mới quay về từ Pháp và bị gia đình ép vào học tại khoa Sơn dầu của đại học S để trải nghiệm một cuộc sống sinh viên đích thực. Hoàn cảnh trái ngược, tính tình trái ngược, dường như Văn Sơ và Như Hoa đã được định sẵn là “oan gia” ngay từ lần đầu tiên gặp mặt: Nếu Thượng đế cho Văn Sơ cơ hội quay trở lại khoảnh khắc tiếng gõ cửa đáng chết đó vang lên, hắn nhất định sẽ dõng dạc: Không được vào! Và nếu nhất định phải cho cái “không được vào” đó một kỳ hạn, hắn hết sức hy vọng sẽ là: Một vạn năm. Thế nhưng Thượng đế có cho không? Không hề, cho nên, khi hắn đành phải xấu hổ tột cùng mà tóm chặt chiếc khăn bông quấn quanh người che vị trí chủ chốt, ngại ngùng đứng bối rối nhìn cái kẻ chính hiệu phái nữ nhưng ăn mặc chẳng khác gì đàn ông đó, dùng ánh mắt kinh ngạc, hiếu kỳ và không chút che đậy đó mà lột trần hắn từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, Văn Sơ dường như hoàn toàn tuyệt vọng với toàn bộ những gì thuộc Đại học S rồi, chỉ biết làm một điều duy nhất là rít lên một câu qua kẽ răng: “Đây - Hình - Như - Là - Ký - Túc - Nam - Sinh!”. “A... tôi biết, cho nên tôi chỉ bán đồ chuyên dành cho nam thôi mà.” “Cô không thấy ở trong tình huống này thì nên đi ra à?” “Thế anh có mua đồ lặt vặt không?” Lỗ Như Hoa đã phần nào hồi phục tinh thần, ngầm cảnh cáo bản thân: Nhớ kỹ mục đích chuyến đi, chú ý hàng hóa giá cả! “Tôi không mua!” Văn Sơ nghiến chặt răng, cũng ngầm cảnh cáo bản thân: Có tức giận thì cũng không được tức giận với con gái, không được cư xử thô bạo với con gái, chú ý phong độ, chú ý phong độ! “Xin đừng vội nói không mua, anh vẫn chưa biết rõ mà. Thật ra tôi cái gì cũng có, ồ, cậu cần máy sấy tóc không? Kiểu dáng nhỏ gọn, cậu xem tóc ướt thế kia không sấy khô dễ sinh bệnh lắm. Hay là dầu dưỡng tóc? Hoặc nước hoa sau cạo râu?”. “Này cô, tôi đếm ngược từ năm trở xuống, nếu cô vẫn không chịu đi thì đừng có trách.” ... “Thật ra tôi muốn hỏi cậu có cần mua quần lót không, hàng hiệu CK, rất hợp với cậu. Cậu mặc cỡ nào?”. *** Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Chào em Như Hoa của tác giả Tử Ngư Nhi.   Như Hoa, sinh ra có lẽ mang kì vọng của cha mẹ, xinh đẹp như hoa, được nâng niu, chiều chuộng. Nhưng đời không như mơ, bố mẹ cô mất sớm, để lại cô cùng cậu em sinh đôi_ Tự Ngọc, bị bệnh tim bẩm sinh. Từ bé, cô đã phải lăn lộn, không nghề gì không làm, không thứ gì không bán, từ cosplay nhân vật hoạt hình, bán đồ gia dụng lặt vặt, đến đĩa phim con heo, bao cao su hay thậm chí là gõ cửa từng phòng kí túc xá nam bán đồ nam. Hơn chục năm trong nghề bán hàng đã rèn luyện ra một Như Hoa mặt dầy hơn cả tường thành. Cô yêu tiền hơn sinh mạng, vì chỉ có tiền hai chị em cô mới có thể tiếp tục học đại học, tiếp tục theo đuổi ước mơ, tiếp tục sống. Bên trong vẻ phớt đời, hớn hở, bộ mặt dầy hơn cả da trâu, là một ý chí kiên cường, mạnh mẽ không ai sánh được. Văn Sơ, anh chàng công tử nhà giàu, mới đi du học ở Pháp về, nói tiếng Trung câu được câu chăng, coi tiền như rác. Bố anh chàng lo cậu con quý tử quên gốc nên đã “tống” cậu vào khoa sơn dầu của Đại học S để trải nghiệm đời sống sinh viên và học tiếng Trung. Ngày đầu Văn Sơ gặp Như Hoa, là trong trạng thái không mảnh vải che thân, đập vào mắt cô là cả tiểu PP tròn bóng láng. Nguôi giận chưa được bao lâu, Văn Sơ lại nhận được cuộc điện thoại của Như Hoa, nhờ anh chăm sóc cho chú bé nhà tôi nhé. Văn Sơ vốn dốt tiếng Trung, liền tự động hiểu nhầm, “tiểu… của tôi không đến lượt cô quan tâm”!!! Không bị bắt gặp trong trạng thái áo rách quần manh thì cũng bị mất mặt, cộng thêm sự yêu tiền như mạng của Như Hoa, ấn tượng của Văn Sơ đối với cô, chẳng có gì ngoài đồ con gái ham tiền hám của !!! Nhưng đúng là oan gia ngõ hẹp, em trai của Như Hoa_Tự Ngọc cùng phòng kí túc với Văn Sơ còn chưa tính, cô lại còn như ruồi muỗi, ngày ngày lượn lờ ở kí túc nam sinh. Ở đại học S, bạn có thể không biết số cứu hỏa 119, nhưng tuyệt đối phải biết số của Như Hoa. Trời nắng sao? Có kem chống nắng, nước khoáng, quạt các loại. Lạc đường sao? Có bản đồ Mất ngủ sao?  Có dầu thơm trị mất ngủ Đang đêm mà đói? Có dịch vụ cung cấp đồ ăn tận nơi. Thậm chí, ngay cả Băng vệ sinh cũng đã được nâng cấp lên thành đồ lót giày siêu dính siêu hút nước siêu bền !!!. Tóm lại, gọi cho Như Hoa, muốn gì cũng có! Văn Sơ càng cố gắng khinh bỉ, xỉa xói cô bao nhiêu, lại càng chú ý cô bấy nhiêu. Để rồi tới khi, anh chợt nhận ra anh đã thích cô từ lúc nào mà chính bản thân mình cũng không hề hay biết. Phải mất bao nhiêu dũng khí, Văn Sơ mới dám thổ lộ tình cảm với Như Hoa. Anh tặng cô con búp bê thủy tinh cầm đĩnh vàng đang híp mắt cười y hệt cô, lòng tràn ngập hy vọng, vui sướng vì tình yêu đầu đời, có thể công khai khoác tay Như Hoa đi khắp nơi, giới thiệu cô là bạn gái anh. Nhưng mọi chuyện vốn không êm đẹp như vậy. Ngay ngày hôm sau, ảnh của Văn Sơ cùng 9 nam sinh khác bị dán lên bản tin trường, ảnh của 10 hotboy, cần mua xin liên hệ… Lỗ Như Hoa.  Đầu Văn Sơ như nổ ầm một cái, hóa ra cô ta là người như thế, cô ta tham tiền đến bất chấp thủ đoạn anh luôn biết rõ, là anh si tâm vọng tưởng, là anh tự mình đa tình, giấy phút ấy, Văn Sơ như phát điên. Lúc anh gặp cô, cô đang cô đơn đứng giữa ngã tư đường, khoác trên mình một chiếc áo jacket đã bạc màu giữa trời đông giá lạnh. Bóng dáng cô nhỏ bé tới mức không nỡ nhìn. Cô thế nhưng lại đang chào mời bán phim con heo!!! Máu nóng bốc lên đầu, làm Văn Sơ không nghĩ gì được nữa. Anh ném đi con búp bê thủy tinh mình tự tay mua cho cô, ném đi chiếc ba lô Tự Ngọc thức mấy đêm vẽ kiếm tiền  tặng cô, ném đi chiếc khăn quàng cô tặng anh đêm Noel, cố dập tắt tình yêu mới chớm nở của hai người. “Câu nói tối hôm qua, xin cô quên đi. Tôi nói tôi yêu cô, nhưng… có lẽ là sai lầm.” “Tôi có thể bỏ qua chuyện cô tham tiền, nhưng không thể tha thứ việc cô bất chấp thủ đoạn kiếm tiền. Làm người, nên tự đặt cho mình một giới hạn, giới hạn đó, hình như cô không có!”. Từng câu từng lời như những lưỡi dao đâm thẳng vào tim Như Hoa, làm cô không có cách nào hô hấp, hoàn toàn chết tâm. Cô đột nhiên, không còn muốn giải thích gì nữa. Sau đó, phát hiện tất cả chỉ là hiểu lầm, dù anh đã rất cố gắng xin lỗi, nhưng không có kết quả. Như Hoa sợ tổn thương, sợ xa cách, cô không đủ can đảm để tiếp nhận thêm một chút tình cảm mập mờ nào nữa. “Văn Sơ, đừng viển vông nữa, chúng ta chưa từng có bắt đầu, hà tất phải dây dưa, cách xa nhau một chút, không tốt hơn sao?” Văn Sơ tuyệt vọng, anh xin cô cho mình được vẽ cô một lần, nhưng nhìn cô ngủ mê mệt đến nỗi anh không nhẫn tâm đánh thức cô dậy, từ Tự Ngọc, anh mới biết đến hoàn cảnh của cô, mới hiểu vì sao cô lại làm việc cật lực, hiểu tại sao cô yêu tiền, hiểu vì sao Tự Ngọc không thể giúp cô việc nặng nhọc gì. Văn Sơ càng hiểu, lại càng yêu Như Hoa, anh tiếc thương cô, cũng khâm phục cô, anh hạ quyết tâm, không từ thủ đoạn nào mà bám theo cô. “A… Tâm Thành, cậu xem ảnh gái gú suốt cả buổi chiều, nhỡ mà Như Hoa nhà tôi mượn máy tính của cậu thì làm sao bây giờ? Đối với cậu thì không hề gì, nhưng cô ấy cảm thấy tôi bị cậu đầu độc thì không được!”. Mỗi đêm anh đều thức đan khăn cho cô, đầu tiên thì rối như sợi mì, đoạn sau mịn màng hơn, đoạn cuối còn bồi thêm mấy bông hoa xiên xiên xẹo xẹo, nhìn vẻ mặt của Văn Sơ kìa, không khác gì tiểu thiếp ngày xưa đan áo đợi phu quân về sủng hạnh ! Chỉ cần Như Hoa thích, đến thêu hoa Văn Sơ anh cũng làm ! Còi xe của Như Hoa bị hỏng, Văn Sơ kiếm cho cô một con búp bê kêu te te buộc vào xe, còn không quên tròng vào câu, em cứ bóp nó thoải mái, cứ coi như đang đánh anh ấy !! Một Văn Sơ toàn tâm toàn ý, yêu cô đến mức ỷ lại như thế, Như Hoa không có cách nào ghét, cũng không có cách nào từ chối được anh. Lần đầu tiên trong 19 năm, cô cảm nhận được sự ấm áp mà tình yêu mang lại, được trải qua cái cảm giác ỷ lại, vui mừng khi có người chăm lo đến mình, có một bờ vai rộng lớn cho cô dựa vào mỗi khi mệt mỏi. Một Văn Sơ như thế, cô cũng muốn giữ anh cho riêng mình. Sự cách biệt giàu nghèo, địa vị xã hội,cùng sự non nớt của Văn Sơ, và nỗi tự ti của Như Hoa, nhiều lần đã khiến họ hiểu nhầm nhau, làm tổn thương nhau. Nhưng rồi họ cũng lại phát hiện ra, họ không thể sống thiếu nhau. Một Văn Sơ tài hoa nhưng kích động, một Như Hoa điềm tĩnh, mạnh mẽ, thực tế, tưởng như không liên quan nhưng thực ra lại là mối lương duyên trời định. Ở bên Như Hoa, Văn Sơ từng ngày một trưởng thành, anh cho Như Hoa sự ấm áp, là người yêu cô không thể rời bỏ. Trong truyện, không thể không nhắc đến Lỗ Tự Ngọc. Tự Ngọc, thanh khiết tựa tên, ôn nhuận như ngọc. Mỗi ngày, cuộc sống của cậu như đi mượn, cậu không có thời gian để ghét bỏ ai, cậu trân trọng từng phút giây, được sống, được hít thở, đã là một niềm hạnh phúc. Như Hoa vì Tự Ngọc mà mạnh mẽ, Tự Ngọc vì Như Hoa mà sống. Tình cảm của hai chị em cô, là tình thân, tình chị em khăng khít, không thể chia lìa. Tự Ngọc ra sức tác thành cho Văn Sơ, vì anh muốn chị mình được hạnh phúc, để dù mình có rời đi, Như Hoa cũng sẽ không cô đơn trên thế giới này. Cuối cùng, ông trời đã không phụ lòng người tốt, Tự Ngọc vẫn có thể tiếp tục sống, tiếp tục vẽ, có thể tiếp tục nhìn Như Hoa hạnh phúc. Kết thúc truyện, là cái kết trọn vẹn, viên mãn cho tất cả mọi người. Như trong truyện hay có câu “Họ sống với nhau hạnh phúc mãi về sau”. Chào em, Như Hoa, chỉ đơn giản là câu chuyện giản dị về Như Hoa, một cô gái không mong manh yếu ớt như hoa, nhưng lại xứng đáng được yêu thương hơn bất cứ ai. Truyện là bài học nhân văn nhẹ nhàng về tình yêu. Hãy mạnh mẽ và sống đúng với bản thân mình, sẽ luôn có một người sinh ra giành cho bạn, nâng niu, trân trọng bạn suốt cuộc đời. Mời các bạn mượn đọc sách Chào em Như Hoa của tác giả Tử Ngư Nhi.