Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bất Hủ Phàm Nhân - Ngã Thị Lão Ngũ

Sách Nói Bất Hủ Phàm Nhân   Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh. Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình! Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ! Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ – Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng , hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé. *** - Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi... Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng. - Keng... Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói: - Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi? Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất. - Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi. Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng: - Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới. Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói: - Phương thuốc đã có rồi sao? Mạc Vô Kỵ gật đầu: - Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút... Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình. Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn. Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi: - Nhược Nhân, vì sao? Vì sao??? Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào. - Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi... Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào. Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân: - Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao... Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn. Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn. Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt. - Lạch cạch... Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!) ... Mời các bạn đón đọc Bất Hủ Phàm Nhân của tác giả Ngã Thị Lão Ngũ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chân Linh Cửu Biến - Thụy Thu
Bạn đang đọc truyện Chân Linh Cửu Biến của tác giả Thụy Thu trên trang đọc truyện online. Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại.  Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nổ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm. *** Lục Bình ngược lại cũng thản nhiên, không có khấn trương hay hưng phân chút nào, nhât mực thi lê rôi nói: Toàn dựa vào tiên trường chi điềm tài bồi, đệ tử đêm qua may mãn đột phá. Tốt, tốt lắm! Ba tháng sau, đợi đệ tử cấp II khảo hạch hoàn thành, ngươi có thê tham gia tỷ thí kỳ thi thăng câp đệ tử Chân Linh Biệt Viện đệ tử khảo hạch chẳng những đem đệ tử không phù hợp tiên độ đảo thải đi, mà tỷ thí còn nhảm vào các cảp đệ tử ưu tú, trong đó người thăng được trọng thưởng, tu vi tiên nhanh. Cả hải đêu lả cách Biệt viện khích lệ đệ tử cô găng tu hành. Chân Linh Biệt Viện lấy thưc lực định địa vị, cạnh tranh kịch liệt, các phương đội tự nguyện tu luyện đêu phải dưa vào môi phương đội hàng năm có tỷ sô thăng cùng đảo thải đê tỉnh. Vả tiên trường chỉ đạo phương đội này cũng có thê được tông môn tướng thưởng. Cho nên, khi Lưu tiên trường thảy Lục Bình lúc tu vi đột phả, rảt lả cao hứng. Đệ tử cấp hai tu vi đạt tới tầng thứ bảy, đã có thực lực hàng mười người đâu trong phương đội, như vậy phương đội thứ bảy tham gia tỷ thí tăng lên một phản thưc lực lả không thể nghi ngờ. ... Mời các bạn đón đọc Chân Linh Cửu Biến của tác giả Thụy Thu. P/S: Bản dịch gần như toàn bộ là chương ảnh nên chỉ có định dạng epub, pdf, bản đọc online cũng là bản Convert.
Bần Đạo Có Bệnh - Thanh Phong Bất Giải Ngữ
Phỉ Nhiên Thù nói, thần khí xuất thế, sẽ khiến cho thiên hạ võ lâm đại loạn. Cũng không ngờ, bệnh thần kinh xuất thế, cũng tạo ra một trận mưa máu gió tanh. Hành Ca nói, nàng là tiên trên trời, xuống trần để độ kiếp cho nhân gian. Nhưng không ngờ, vừa nhập thế, phiền toái kéo nhau mà đến. Hôm nay mở cửa đạo quán, ngày mai giáo chủ trốn vợ... Cho đến tận cùng, còn bị Phỉ Nhiên Thù phát hiện ra là nàng có bệnh. Hành Ca: A Phỉ chỉ biết ỷ vào vẻ tuấn tú để của mình phục chúng, bần đạo đây là dựa vào tài hoa nha.... Phỉ Nhiên Thù: Nàng nói cũng có cái đúng, nhưng trước tiên mặc quần áo vào rồi nói sau đi. *** Hành Ca là một đạo cô, chí ít thì nàng cũng tự cho là như vậy. Từ lúc có ký ức, thì nàng đã ở Tẩy Nguyệt quan rồi. Những chuyện nàng còn nhớ được vốn cũng không nhiều, ngay cả cái tên Hành Ca này, cũng là do trụ trì Diệu Thiện sư thái đặt cho. Diệu Thiện sư thái nghe đồn là một chân nhân đã đắc đạo, nghe nói bà đã hơn trăm tuổi, nhưng lại giữ được khuôn mặt xinh đẹp của lứa tuổi hai mươi, nếu không phải tóc trên đầu có lấm chấm màu muối tiêu, người ta dám còn cho bà là một đại cô nương lắm. Hành Ca thật sùng bái bà. Không nói đến những cái khác, Hành Ca cảm thấy, chỉ riêng cái tên mà bà đặt cho mình, đã là vô cùng có văn hóa rồi. ------------- Cho đến tận một ngày, Hành Ca nhìn thấy Diệu Thiện sư thái lại nhặt thêm được một tiểu cô nương mang về. Diệu Thiện sư thái vô cùng từ bi vuốt vuốt đầu tiểu cô nương, nói: "Nhìn con thật là có tuệ căn, phải đặt một cái tên tốt tốt mới được." Nói xong bà nhắm mắt lấy bừa một cuốn sách trên bàn, miệng niệm phù chú lung tung, sau đó trợn mắt lật đại một trang sách. ...Ah, cẩu. Lại mở thêm một trang. ...Ah, trứng(đản). Diệu Thiện sư thái vô cùng từ bi nở ra nụ cười, nói: "Vậy gọi con là Cẩu Đản đi." Nhìn ra chân tướng việc này, Hành Ca hai hàng nước mắt lập tức chảy xuống vì vui sướng. Ông trời ơi, người đối đãi với Hành Ca thật sự là không tệ, từ nay về sau ta sẽ quý trọng gấp trăm lần cái tên này của ta, không biết đụng phải vận may cứt chó gì mà được một cái tên hay như thế. Việc đặt tên khiến cho Hành Ca bị một trận đả kích tư tưởng không hề nhỏ, nhưng vấn đề này cũng không hề ảnh hưởng gì đến việc nàng tiếp tục sùng bái sư thái Diệu Thiện của mình a. ... Mời các bạn đón đọc Bần Đạo Có Bệnh của tác giả Thanh Phong Bất Giải Ngữ.
Tiên Ấn - Tử Mộc Vạn Quân
Nửa cuốn đạo phù tàn khuyết dẫn động thiên địa biến. Con đường tu tiên không lối về, mạc tiếu quỷ thần ngôn. Trong lòng chứa chính khí, vạn cổ tụ kim đan. Ai có thể quên hồng trần? Chỉ hướng tới thiên ngoại thiên! Kẻ tu tiên tên Bạch Mộc Trần vì báo thù cho thầy, không sợ đồng quy vu tận mà cùng cừu nhân độ thiên kiếp vô cùng khủng bố, cuối cùng trở thành Tán tiên. Nhưng mà, vận mệnh Tán tiên nhất định bi ai, ngàn năm đại kiếp nạn, bị tiên giới nô dịch, không có tương lai...... Không lấy cường đại mà kiêu ngạo, không vì nhỏ yếu mà tự ti, sinh mệnh hèn mọn thế nào đi nữa đều có quyền lợi theo đuổi lý tưởng. Vì thế Bạch Mộc Trần lấy phù đạo làm căn cơ, sáng tạo ra phương pháp tu luyện độc đáo "Tiên Ấn" cho Tán tiên, do đó khai sáng một cái kỷ nguyên Tán tiên hoàn toàn mới. Tiên Ấn là bộ tiểu thuyết thứ hai của Tử Mộc, cách hành văn cùng tình tiết đều có tiến bộ rất lớn, hy vọng mọi người có thể thích truyện như từng yêu thích "Thương Thiên". Nếu ai từng yêu thích "Thương Thiên" thì không thể bỏ qua tác phẩm này. *** Thần Châu rộng lớn có lịch sử từ lâu, thuyết về tu tiên có nguồn gốc từ xa xưa, chuyện về quỷ thần thật hay giả cũng đừng cười, không nên bàn luận, trong lòng mọi người đều có tín ngưỡng, không biết là đúng hay sai, chuyện xưa có tiên ma quỷ thần truyền lưu hậu thế. Nhưng mà, tháng năm đằng đẵng, gió nổi mây phun, khung hoang chí kiếp, vạn vật chịu khổ, truyền thừa văn hóa mười thì mất đến bảy tám phần, duy chỉ còn hai ba đạo truyền lại cho hậu nhân. Sinh lão bệnh tử, là chuyện thường tình của con người, không thể cầu mong. Trời đất vận chuyển, càn khôn có thứ tự, nghịch chi kỳ lao. Nhân quả tuần hoàn, luân hồi không thôi, phục chi cũng khổ. ...... ------------ Đông nam có núi, tiên cảnh vô danh. Núi non như sen, mây mù lượn lờ, các con chim đủ sắc màu cùng kêu hót, ánh sáng đầy trời. Rừng đá nghìn kì trăm quái, cỏ cây mênh mông xanh ngắt, khóm hoa muôn màu muôn vẻ, chiếu rọi sinh cơ vô hạn. Trong khe núi, thác nước chảy thẳng xuống dưới giống như ngân hà từ chín tầng trời trút xuống bên trong đầm nước màu ngọc bích, dậy lên tầng tầng gợn sóng. “Phốc xuy --” Sóng biếc cuồn cuộn, một thân ảnh màu trắng lao ra khỏi mặt nước, bay lên quay chung quanh thác nước.... Linh hoạt phiêu dật, giống như tiên múa, cuối cùng lơ lửng phía trên thác nước. Cẩn thận nhìn lại thì thấy đó là một gã nam tử trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi. Người này thân mặc quần áo mềm nhẹ màu trắng, búi tóc đen bóng kết hình xoắn ốc thả xuống bên hông, khoanh tay mà đứng, vẻ mặt điềm tĩnh thản nhiên, đôi mắt thâm thúy chuyên chú mà thuần khiết làm cho người ta có một cảm giác bình tĩnh thanh nhã xuất trần. ...... Hơi hơi bay lên một chút, nam tử giơ lên hai tay ấn nhẹ một cái, chỉ trong nháy mắt biến ảo thành mười hai cái ấn quyết, hoặc trọng hoặc điệp, lúc dang ra lúc ôm vào, chuyển hóa không ngừng...... Chỉ thấy từng đạo quang vận vờn quanh toàn thân nam tử giống như mười hai đóa hoa tranh nhau nở rộ. Lập tức, từng đợt từng đợt linh khí nhỏ bé theo bốn phương tám hướng tụ tập mà đến...... Một vòng...... Mười vòng...... Trăm vòng...... ... Mời các bạn đón đọc Tiên Ấn của tác giả Tử Mộc Vạn Quân.