Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Made In Vietnam (Thuận)

Bạn muốn viết văn?

Nếu viết tình yêu, tựa đề nhất định phải bắt đầu bằng “Chuyện tình kể” như­ hai nhà văn đ­ương thời danh tiếng nhất Việt Nam. Đừng nên coi thường chữ “kể”, nó cho ngư­ời ta dốc bầu tâm sự như­ dốc n­ước khỏi chai. Kỷ niệm ơi kỷ niệm, có ngư­ời Việt nào không tôn thờ kỷ niệm? Ngay trong cái tựa đó, tùy thẩm mỹ mà sẽ thêm “trong nắng chiều” “lúc mư­a khuya” mộng mơ Tự lực văn đoàn, hoặc “trư­ớc bình minh” “buổi ban mai” hồn nhiên hiện thực xã hội chủ nghĩa. Sau đó, bạn sẽ chia nhân vật thành hai tuyến thiện và ác, đương nhiên nhân vật tốt phải là tấm gương cho độc giả soi vào. Còn nếu muốn tỏ ra sắc sảo hơn, bạn có thể làm như­ nhà văn nam danh tiếng: ác tí ti thiện tí ti. Hãy để cho nhân vật nữ bị em chồng hiếp, bố chồng nhìn trộm khi tắm, đừng kể lể gì về những khoái cảm hay giận dữ của cô ta, mà cho cô thốt lên lời đức hạnh: “Khổ chứ. Nhục lắm. Như­ng thương lắm”. Sẽ có nhà phê bình ví cô với Đức mẹ đồng trinh cho mà xem! Cho đến năm 2001, mọi cuộc tranh luận sôi nổi nhất của văn học Việt, chính thống hay không chính thống, đều luẩn quẩn ở cái Tâm: cả ngư­ời đọc lẫn ngư­ời viết ai cũng lo nó không cạnh tranh nổi môn luân lý học. Cuộc bút chiến Trí thức/Phản trí thức vư­ợt trùng dương, sau một hồi náo nhiệt, cũng bị cái Tâm cho xí xóa hòa cả làng.

Về câu chữ, chỗ nào cần thư­ơng cảm ắt phải có nư­ớc mắt, lá mà rơi thì đ­ương nhiên phải xào xạc. Nhịp điệu thì lúc nhặt lúc khoan, lên xuống tuỳ cảm hứng. Đôi lúc nên xen kẽ vài đoạn thơ, gọi nôm na là “tiếng nói vô thức”. Bạn cũng cần có vài xen kiếm hiệp cho thêm ly kỳ, kiểu c­ưỡi ngựa bắn súng hay công an đuổi bắt tù v­ượt ngục, hay cả hai. Nếu có chút ngoại lai nữa thì tuyệt: Tây bắc này, Cali này, hứng lên có thể cho cô gái Mèo khóc ở Ba lê hoa lệ. Cuối cùng xin đừng quên những câu giầu tính suy t­ư như­ “Tình yêu đấy là một hung thần” hay “Về bản chất đàn bà đứng về phía trật tự… Không có trật tự nào dung được tình yêu to lớn”. Bí quyết là làm thế nào cho ngư­ời đọc phải cảm thấy ở tận cùng văn bạn là nỗi cô đơn, sự trải đời, khả năng yêu th­ương và đau đớn, là con ngư­ời viết hoa! Họ phải sờ đư­ợc cả nếp nhàu trên mặt bạn! Họ phải nhìn bạn như­ tín đồ thiên chúa giáo nhìn Giê-su chịu nạn ấy chứ!

Cứ viết như­ thế đi, nếu không thành công, bạn sẽ chẳng thất bại.

Như­ng nếu bạn lại bảo: “Rằng hay thì thật là hay…”? Tìm mua: Made In Vietnam TiKi Lazada Shopee

Viết một tiểu thuyết không kết không mở không cao trào-xung đột-mâu thuẫn, không thắt nút-mở nút, một tiểu thuyết không ch­ương đoạn, không dấu xuống hàng, ý này vắt sang ý kia, tiết kiệm chấm phẩy và các mỹ từ, thán từ cùng các câu trau chuốt. Tạo cho tiểu thuyết một nhịp điệu gồ ghề. Tránh cho ng­ười đọc các đoạn tả cảnh tả tình, phân tích tâm lý nhân vật vừa dông dài vừa vô nghĩa. Tha cho họ những xúc động, ngợi ca. Viết tình yêu mà không cần phải trữ tình. Kể một Việt Nam đ­ương đại mà không nhất thiết phải lôi ra các vết th­ương chiến tranh, chế độ toàn trị, quan liêu tham nhũng, đói nghèo hay suy đồi đạo đức.

Made in Vietnam của Thuận là một thử nghiệm như­ thế.

Nó sẵn sàng lặp lại, từ hai lần trả lời không khác nhau một dấu chấm dấu phẩy của giám đốc Nguyễn Đức L­ương, từ hai mư­ơi người bạn trai cùng tên Khánh của nhân vật nữ chính, từ các buồng tắm giống nhau như­ những giọt n­ước của ngư­ời dân thủ đô thời mở cửa, từ cái phải làm phải ăn phải mặc, ng­ười phải gặp trong bảy ngày tết Nguyên đán. Made in Vietnam là cái nhàn nhạt của xã hội Việt Nam hôm nay, ở đó thời gian cứ trôi đi mà chẳng ai nói “Tại sao thế?”, chẳng ai hỏi “Phải chăng ta đang yêu cái mà tám m­ươi triệu ngư­ời khác đang yêu, sống cuộc sống mà tám m­ươi triệu ng­ười khác đang sống?”.

Và tr­ước hết, nó cùng ng­ười đọc kiếm tìm một thẩm mỹ mới, một nhận thức mới về văn học.

***

Cuối cùng Hà Nội cũng đến được năm 2000. Đêm mồng một tháng một một phụ nữ trẻ Hà Nội tên là Trần Minh Phượng lên giường ngủ từ chín giờ tối, sớm hơn thói quen đúng một tiếng, để chuẩn bị cho buổi đi làm lần đầu tiên trong đời vào sáng hôm sau, để trở thành một cán bộ công nhân viên nhà nước. Kĩ sư canh nông Nguyễn Thanh Bình, chồng của Phượng, không thể xem vô tuyến trong lúc vợ ngủ đã ngồi đánh xi cả năm đôi giầy màu đen cỡ bốn mươi ba. Đêm hôm ấy, giám đốc Nguyễn Đức Lương hoà giải với vợ bằng cách quay lại phòng riêng của hai vợ chồng sau ba đêm ngủ trên đi-văng phòng làm việc. Cũng đêm hôm ấy, nhiều người Việt Nam nhớ lại bài trả lời phỏng vấn các nhà báo Mỹ của cố thủ tướng Phạm Văn Đồng, hai mươi năm trước, về tương lai của chủ nghĩa xã hội có khẳng định câu trả lời sẽ là năm 2000. Hai mươi năm đã qua, Hà Nội không còn là thành phố của thế hệ những người nói tiếng Pháp còn nhanh hơn tiếng Việt. Hai mươi năm đã qua, Hà Nội cũng không bỡ ngỡ nhiều khi bước vào năm cuối của thiên niên kỉ. Bởi vì thực ra năm 2000 của Hà Nội đã bắt đầu từ hai mươi năm trước, từ một nụ cười chiến thắng đại diện cho ba triệu nụ cười của thủ đô, cho sáu mươi triệu người dân Việt. Năm 2000 Hà Nội đếm được hai mươi nghìn khoảng không gian khép kín, khoảng nào cũng nép dưới gậm cầu thang, cũng giới thiệu giải pháp tối ưu biến nhà kho thành văn phòng. Hai mươi nghìn gậm cầu thang là hai mươi nghìn chuyện cơm bữa của thành phố nơi dân cư rất ư giản dị, coi trang trí nội thất là điều xa xỉ. Giữa khu phố cổ hay vùng mới mở rộng, đâu đâu cũng bắt gặp những diện tích mười mét vuông sáng bán phở, ngày cho thuê băng hình, tối cà phê giải khát. Hà Nội năm 2000 của năm triệu sinh mạng sùng sục sống vứt qua một bên những gì không thuộc nhu cầu ăn, uống, ngủ, nghỉ sau hai mươi năm phấn đấu cho năm triệu con người mới xã hội chủ nghĩa. Bởi vậy mười mét vuông phòng làm việc của Tâm Sự Bạn Gái trực thuộc tòa soạn báo Phụ Nữ đến năm 2000 càng thấy không cần dấu đi gốc gác nhà kho của mình. Đổi mới trên nguyên tắc tôn trọng hoàn toàn cái đã có. Chiếc cửa sổ xanh duy nhất nhện nhởn nhơ chăng mạng, hai cánh cửa chỉ còn lại một ô kính, mấy tờ giấy báo dán trên khung gỗ cũng đã ngả màu xanh, mỗi khi gặp gió hớn hở vẫy đám vữa túm năm tụm ba trên trần nhà, rồi cả bọn quay ra cùng lớp bụi trong phòng làm đủ hai mươi vòng khiêu vũ. Trên tường, năm chục cô gái trong áo may ô đỏ, quần đùi đỏ, ngắn hơn quần đùi đàn ông, đi guốc đỏ, nở năm mươi nụ cười, tạo nên một cuộc thi hoa hậu được tổ chức kiểu Hà Nội. Người ngồi, kẻ đứng, người nghiêng phải, kẻ nghiêng trái, động tác duy nhất được tập luyện trước là hếch mông, góc bốn mươi lăm độ làm chuẩn. Đấng nam nhi nào trông thấy cảnh này mà chẳng thốt lên vài tiếng thở dài. Đi về đâu hỡi em, mọi trò thi cử đều phù du, sao không nhìn gương các hoa hậu đi trước. Các ứng cử viên phái nữ phớt lờ. Cả năm chục cô chẳng ai bảo ai cứ cong người mãi, chúm chím mãi chẳng hướng về ai mà hướng về đống bàn ghế, thư từ, sách báo ba ngày một lần được xếp lại trong một trật tự hết sức mất lịch sự. Tâm Sự Bạn Gái chắc phải rất ý tứ mới có thể tâm sự được trong một không gian như vậy. Bốn giờ chiều, căn phòng tanh bành như sau phiên chợ. Bốn giờ chiều, chiếc bóng đèn sáu mươi oát tự động bật sáng rồi khép nép đứng trong một góc, thành thử ánh sáng chỉ rón rén đến hai phần ba căn phòng là dừng lại, giống y hệt lần nguyệt thực lâu nhất trong lịch sử Hà Nội. Phần không được chiếu sáng âm thầm giấu đi những thành quả của nền kinh tế kế hoạch sẽ được nhà nước tổng kết tháng 5 năm 2000: bộ máy vi tính, chiếc quạt điện, cái siêu đun nước cùng phích và bộ ấm chén uống chè. Cứ thế từ bao lâu không rõ, Tâm Sự Bạn Gái, người và đồ vật, chen chúc trong phòng làm việc cựu nhà kho, chiều cao chỉ cao hơn người Hà Nội bảy xăng-ti-mét. Chiếc cửa sổ để thông thống hai mươi tư giờ một ngày cũng không đủ khả năng tắm rửa lũ không khí lúc nào cũng nặng mùi giấy mốc nhưng không biết chạy đi đâu, trong phòng thì ngột ngạt còn bên ngoài là hai quán bia hơi, hàng ngày cho vào lò thiêu hoàn vũ vài chục xác động vật từ thú rừng đến gia súc, không con nào rõ thời điểm qua đời. Đầu năm một nghìn chín trăm tám mươi có một phụ nữ tên là Trần Thị Lan đến tòa soạn xin việc. Sau mười chín năm ngồi lại trong phòng Tâm Sự Bạn Gái, cô đã trở thành người đàn bà kín đáo nhất tòa soạn, quyến rũ nhất làng báo, lộng lẫy như trên sân khấu. Một hôm cô đến phòng tổ chức tự nguyện xin thôi việc để vào Sài Gòn. Ngày làm việc cuối cùng cô đến tòa soạn, giấu mình trong chiếc áo măng tô mùa đông màu cà phê.

Vào đến căn phòng quen thuộc cô mới trút bỏ áo khoác để lộ chiếc may ô đỏ, chiếc quần đùi đỏ và đôi guốc cao gót đỏ, giống hệt như năm mươi cô gái đang dự thi hoa hậu trên tường. Cả ngày hôm ấy cô không đi ra khỏi phòng cũng không ai vào phòng cô, mà nói chung đã từ lâu không ai vào phòng cô cả. Ngày cuối cùng cô đã ngồi lại tâm sự đủ tám tiếng với Tâm Sự

Bạn Gái không một lỗi văn phạm, không một lần tẩy xóa, rồi ra đi không một lời từ biệt. Không một ai nghe nói về cô nữa. Tâm Sự Bạn Gái phải đóng cửa chín tháng trời. Cho đến một ngày cuối năm một nghìn chín trăm chín mươi chín, có một phụ nữ trẻ đến tòa soạn xin việc. Cô chính là Phượng, ba mươi hai tuổi, đã có gia đình, đã có một con. Cô nghĩ tâm sự với bạn gái còn hơn ngồi tâm sự một mình nên rất vui vẻ nhận việc, lại còn cho rằng cô may mắn. Ngày thứ hai năm 2000 cô bắt đầu đến làm việc trong căn phòng ẩm ướt, cả sàn nhà cả bốn bức tường méo mó, cả năm mươi cô gái, năm mươi nụ cười đều sũng nước. Cô đành phải chọn một chiếc ghế đẩu nguyên vẹn để cho cả hai chân lên, còn cổ và đầu co vào cái khăn quàng cổ to xụ. Cô để cửa mở cho hơi nước bay bớt ra ngoài, ai đi qua cũng vô tình nhìn vào tận bên trong, nhìn vào tận cuộc thi hoa hậu đã từ lâu nổi tiếng trong tòa soạn. Ba ngày sau khuôn mặt và cơ thể cô chia các đồng nghiệp thành ba nhóm ý kiến khác nhau. Nhóm thứ nhất bảo cô tầm thường vô vị. Nhóm thứ hai cho là cô cực kì hấp dẫn vì cô luôn giấu mình dưới một vài thứ gì đó, ví dụ như hơi nước, ví dụ như chiếc khăn len to quá cỡ, chiếc áo choàng quá dài. Nhóm thứ ba gồm những người thích phụ nữ tươi trẻ thì không ưa cô, lại còn ví cô với con gà trúng mưa. Sáng sớm ngày thứ ba trưởng phòng biên tập gọi điện giục Tâm Sự Bạn Gái gấp rút bài vở cho báo Tết. Phượng trả lời tết năm nay hay tết năm sau. Cả một núi thư cao hơn đầu cô cái nọ dính vào cái kia vì ẩm, cái nào cũng dài hai trang. Tổng biên tập thuộc về nhóm ý kiến thứ hai nên đề nghị cô đi ăn trưa cùng ở quán cơm bụi Trần Hưng Đạo, nhưng nói thêm chỉ được ăn trong năm phút thôi.

Không khí chạy sô của toàn xã hội đã bẩy tung cả những kẻ ù lì nhất.

Những ai còn đủ hai chân đều thấy nên sử dụng chúng một cách triệt để, như thể bao nhiêu may mắn, tài lộc nằm cả ở cung di. Năm phút ăn trưa cùng tổng biên tập đủ để Phượng hiểu là các đồng nghiệp của cô cũng lao đi các cơ sở, nào ai nỡ câu nệ chuyên môn. Năm phút ăn trưa tổng biên tập cũng gợi ý cho cô mỗi nghề có một phép màu nhiệm riêng, ví dụ như cô có thể vừa tâm sự bạn gái, vừa là nhà báo đa năng. Báo chí ngày nay như cơm bình dân, mỗi nhà báo là một đầu bếp trái nghề, bí quyết giữ khách duy nhất là giá rẻ và nêm nhạt ai ăn cũng được, nếu cần mặn có thể xin thêm chén nước mắm. Mỗi bài báo là một món nẫu sẵn đã có công thức khỏi tính toán canh chừng, hôm trước còn thừa hôm sau có thể cho vào đun lại, còn bốc nổi hơi tức là còn xơi được. Phương châm chung là càng tiết kiệm, càng đỡ mất công, càng lợi.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Made In Vietnam PDF của tác giả Thuận nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Hồng Nhan Thủ Trát (Ngô Ngọc)
Thù Tử Sơ vốn là một con chim phỉ thúy tu luyện thành người. Nhắc tới chim phỉ thúy, người ta đều nghĩ ngay đến một loại trang sức, gọi là phỉ thúy. Cách thức làm trang sức này nói ra có hơi ghê rợn, không phải tự nhiên nó có tên như vậy. Nghệ nhân bắt chim phỉ thúy, sau đó rút lông khi chúng còn sống, dùng lông đó để chế tác. Loài chim này vốn hiếm gặp, cách làm trang sức phỉ thúy lại đòi hỏi kỹ thuật. Thế nên loại trang sức này vô cùng lộng lẫy và xa hoa, chỉ giới quý tộc trở lên mới có thể sở hữu. Thù Tử Sơ, chữ "Sơ" trong tên của hắn có nghĩa là "sơ ngộ", là cuộc gặp gỡ tình cờ mà hắn bao đêm vẫn luôn nhung nhớ. Khi còn là một con chim phỉ thúy, có một lần bị một người làm trang sức bắt được, chuẩn bị dùng lông để làm trang sức. Nhưng may mắn Thù Tử Sơ được một nữ hài lén mang ra khỏi nơi cận kề cái chết, thả hắn bay về trời. Thù Tử Sơ chỉ gặp nữ hài đó một lần, vẫn luôn khắc ghi ân cứu mạng trong lòng. Sau này, Thù Tử Sơ tìm về nơi miền Nam sương giăng như mộng ấy, nhưng nữ hài đã chẳng còn ở đó nữa. Giữa nhân gian rộng lớn, hắn vẫn luôn tự hỏi biết bao lâu mới có thể gặp lại nàng. Tìm mua: Hồng Nhan Thủ Trát TiKi Lazada Shopee Thù Tử Sơ hóa thành hình người, tận mắt chứng kiến đồng loại của mình hết lần này đến lần khác bị rút lông một cách tàn nhẫn để làm những món trang sức xa hoa nhưng chẳng thể làm gì được. Những lần bất lực ấy, dần dần hóa thành nỗi thống hận trong lòng hắn. Hắn hận loài người độc ác giết hại những sinh linh vô tội, hận những nghệ nhân trang sức vì lợi lộc mà không tiếc ra tay với loài chim phỉ thúy, hắn hận những người đeo lên mình những món đồ lộng lẫy đánh đổi bằng máu và sinh mạng của đồng loại hắn. Nỗi hận quá lớn, hắn ấp ủ một kế hoạch trả thù mà không hay rằng, chính kế hoạch của hắn đã giúp Thù Tử Sơ gặp lại được người mà hắn luôn nhung nhớ. Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hồng Nhan Thủ Trát PDF của tác giả Ngô Ngọc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hồng Nhan Loạn (Đóa Đóa Vũ)
Tương truyền, người con gái nào rút được quẻ Đế vương yến thì sẽ trở thành vợ vua, ảnh hưởng lớn lao đến mức có thể nắn dòng lịch sử. Lại tương truyền mỗi quẻ chỉ có một chiếc. Vậy mà lại có hai người con gái rút trúng quẻ này từ cùng một ống. Sau đó một người trở thành quý phi sủng ái hậu cung, một người trở thành phu nhân thừa tướng đương triều. Đêm tân hôn, thừa tướng đi biệt tăm tích, sáng mới trở về, thành thật nói với Quy Vãn rằng, chàng sẽ sủng nàng, bảo vệ nàng, sẵn sàng dâng nàng mọi thứ trừ tình yêu, vì trái tim chàng đã ký gửi ở chỗ Huỳnh phi mất rồi. Quy Vãn bản tính dửng dưng, vốn được dạy dỗ từ nhỏ rằng ái tình chỉ khiến người ta đau khổ, nên cũng không lấy thế làm buồn phiền. Ngày qua ngày nàng vận nam trang rong chơi khắp nơi, lần lượt gặp ba người mà việc quen biết nàng trở thành mối hận nghìn thu của họ. Một là tướng quân đứng đầu hàng quan võ, quyền thế ngang ngửa chồng nàng. Một là vương tử dân tộc thiểu số, vì nàng mà đã phấn đấu đoạt đích, rồi nuôi chí lớn đoạt cả giang san thiên triều. Một người nữa là trạng nguyên tương lai, vì muốn có nàng mà đánh mất bản chất trong sáng, biến thành tiểu nhân ti bỉ chết đuối trong xoáy nước quyền lực. Đấu thủ tiếp theo lao vào đường đua chật chội này chính là hoàng đế, người ban đầu đã gài quẻ Đế vương yến cho Diêu Huỳnh để nạp cô ta làm phi, mục đích thật sự là dùng cô làm quân cờ kiềm chế thừa tướng. Đây cũng là hành động khiến hoàng đế di hận suốt kiếp, nhất là khi tàn rữa trên giường bệnh, chàng phát hiện ra Quy Vãn lại thật sự rút được chiếc quẻ quý hiếm năm mươi năm mới có người rút trúng một lần kia. Thừa tướng không đến nỗi mù quáng, chưa đầy một năm sau khi cưới, đã nhận ra mình được trời ban ngọc quý, càng cưng nàng như vua cưng vàng anh. Tìm mua: Hồng Nhan Loạn TiKi Lazada Shopee Trích đoạn "Đế Vương Yến", truyền thuyết kể rằng nữ tử nào rút được quẻ này mệnh đã định sẽ trở thành vợ vua. Ngày xuân ấy, "Đế Vương Yến" lại cùng xuất hiện trong tay hai người con gái tú mỹ tuyệt luân, một như vầng dương rực rỡ, một như khuôn nguyệt lấp lánh. Mặt trăng và mặt trời cùng xuất hiện, tất sẽ biến loạn. "Họa quốc chi nguyên", rốt cuộc, ai mới đích thực là “Họa quốc chi nguyên"?Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hồng Nhan Loạn PDF của tác giả Đóa Đóa Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hồng Bào Quái Nhân (Cổ Long)
Truyện kể về hai nhân vật chính là Tô Bạch Phong và Du Hữu Lượng, hai người họ là những thiên tài đang phát triển và Họ phải đối mặt với những tay đại ác, tại tài trong giới giang hồ. Truyện cũng đề cập đến mối tình đầy ngang trái của Du Hữu Lượng và vị quận chúa Nữ Chân - Huyền Hồ. Cuối cùng thì chính - tà sẽ phân thắng bại ra sao? Lượng và Phong cuối cùng sẽ có một cuộc sống như thế nào? Mời các bạn đón đọc và theo dõi truyện nhé.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Cổ Long":Bích Huyết Tẩy Thương NgânBiên Thành Đao ThanhBiên Thành Lãng TửCữu Nguyệt Ưng PhiĐa Tình Kiếm Khách Vô Tình KiếmĐoản Kiếm ThùGiang Hồ Xảo KháchHồng Bào Quái NhânHuyết Tâm LệnhKỳ Lân Bảo ĐiểnNgân Câu Đỗ PhườngNgô Dạ Lan HoaPhi Đao Hựu Kiến Phi ĐaoPhong Linh Trung Đao ThanhQuỹ Luyến Hiệp TìnhSở Lưu HươngThất Chủng Vũ KhíThiên Nhai Minh Nguyệt ĐaoThiết Quyết Đại KỳTục Tiểu Tà ThầnTử ĐộngThất Sát ThủĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hồng Bào Quái Nhân PDF của tác giả Cổ Long nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hôn Nhân Ngọt Ngào (Vô Ảnh Hữu Tung)
Chắn chắn sau khi đọc Cuộc Hôn Nhân Ngọt Ngào của tác giả Vô Ảnh Hữu Tung, bạn sẽ cực kỳ thích tính cách của hai nhân vật chính. Một Giang Nhiễm hiểu chuyện, tài giỏi và kiên cường vô cùng. Còn Tiêu Mộ Viễn thì đúng trực nam lạnh lùng nhưng rất có giáo dưỡng, nhiều lúc cực cute. Bộ truyện ngôn tình này là sự lựa chọn không tồi nếu bạn muốn đọc truyện giải tỏa áp lực và yêu đời hơn chút nhé. Giới thiệu nội dung: Đại thiếu gia Tiêu Mộ Viễn của Tập đoàn Đông Tinh, kiêu căng lạnh lùng, thanh danh hiển hách, nhiều năm liên tiếp đứng đầu bảng xếp hạng những người đàn ông độc thân quý hiếm mà phụ nữ muốn gả cho nhất. Khi tin tức anh đã kết hôn truyền ra, các fan nữ lập tức khóc ròng… Sau đó mới biết, Tiêu phu nhân chỉ là một cô bé lọ lem không có chút danh tiếng nào, khắp nơi đều vui mừng, háo hức chờ bọn họ ly hôn. Tìm mua: Hôn Nhân Ngọt Ngào TiKi Lazada Shopee Đợi mãi, đợi mãi… cuối cùng lại phát hiện cô bé lọ lem ấy không ngừng tạo ra các kỷ lục phòng bán vé, nhoáng một cái đã trở thành đạo diễn nổi tiếng? Ảnh chụp khi hai người cùng tham gia hoạt động truyền thông bị lộ ra ngoài, Tiêu Mộ Viễn lập tức bị đưa lên hot search #Tiêu thiếu gia cuồng vợ#***Review by Thời Hy​ Chào các bạn Hy lại tiếp tục review đến các bạn một tác phẩm mà mình mới đọc xong đó là "Cuộc hôn nhân ngọt ngào". Tên tác phẩm đã nói lên tất cả sự ngọt ngào trong ấy, mặc dù ngọt nhưng không "bánh bèo" nha mọi người. Mình bắt đầu đây. Giang Nhiễm là một đạo diễn trẻ và có tài năng thực sự, cô mới ra trường được một năm, cô ấp ủ trong lòng có thể đạt được kỉ lục phòng vé khi bộ phim của mình công chiếu, xoay lại một chút gia đình của Giang Nhiễm cũng thuộc dạng khá giả nên lúc cô cần tiền để quay phim có thể dễ dàng thực hiện nhưng cuộc sống đâu có dễ dàng như vậy công ty ba Giang gặp vấn đề nên rất cần tiền để "xoay trở càn khôn". Và kết quả là Giang Nhiễm phải kết hôn với Tiêu Mộ Viễn. Các bạn nghĩ mà xem có ai đời cô dâu chú rể kết hôn với nhau nhưng không biết mặt nhau không nhỉ? Có đấy các bạn ạ, đó là cặp nam nữ chính chúng ta, phải nói là họ đến với nhau trên cơ sở vì gia đình, Giang Nhiễm thì vì ba mẹ mình còn Tiêu Mộ Viễn thì vì người ông nội duy nhất thương yêu anh thật lòng trong nhà. Nói ra thì tội nghiệp Tiêu tổng lắm, chứng kiến cảnh ba ngoại tình và không quan tâm mẹ anh, đến khi mẹ anh qua đời người ba ấy cũng không quan tâm mà cưới một người phụ nữ khác, chính vì anh thiếu thốn tình thương gia đình nên tính cách ngày càng trầm lặng, hướng nội, lạnh lùng với mọi thứ, anh vốn không tình rằng thực sự có người sẽ yêu một người đến suốt cuộc đời, tuy nhiên trong tâm anh vẫn luôn khao khát có một mái ấm thật sự thuộc về mình. Cuộc hôn nhân này là do người mẹ kế của Tiêu Mộ Viễn thúc đẩy với mục đích nếu nhà mẹ đẻ của Giang Nhiễm không có thế lực thì sẽ không trợ giúp gì được cho Tiêu Mộ Viễn trong công ty để cạnh tranh với con trai bà, mặt khác là muốn Giang Nhiễm trở thành người của bà. Nhưng cuộc sống mà.. nam nữ chính chúng ta thực sự yêu nhau các bạn ạ. Mình thích lắm tính cách của cặp này. Giang Nhiễm thuộc kiểu người mạnh mẽ, phóng khoáng đặc biệt xinh đẹp, cô thuộc trường phái tấn công, phải nói làm cho Tiêu tổng lạnh lùng lay động cũng không dễ dàng gì. Giang Nhiễm chủ động đối xử với anh như người yêu mới cưới vậy, thích thì tập kích bất ngờ bằng một nụ hôn, vui vẻ sẽ gọi một tiếng ông xã và cô không ngại buông ra mấy câu yêu thương khiến Tiêu Mộ Viễn đứng hình mất 5 giây, chống đỡ được vài lần nhưng cuối cùng Tiêu tổng mặt lạnh cũng thất bại toàn tập dưới váy của Giang Nhiễm. Còn Tiêu Mộ Viễn thì như mình nói anh thông mình và có tài năng thực sự bằng chứng dưới sự dẫn dắt của anh đã làm cho Đông Tinh đến thời kì huy hoàng nhất. Đặc biệt mà làm cho Giang Nhiễm mê đắm mà cam tâm đắm chìm chính là sắc đẹp "nghiêng nước nghiêng thành" của anh, cực phẩm nha các bạn. Mỗi lần chọc Giang Nhiễm giận nhưng rất nhiều lần vì khuôn mặt và vóc dáng của ông xã mình mà Giang Nhiễm bỏ qua tất cả. Nữ chính thuộc thể loại nhan khống khó chống cự nỗi với cảnh đẹp trước mắt. Trở lại với Tiêu Mộ Viễn là một người miệng cứng mà lòng thì mềm nhũng rõ ràng là suy nghĩ một đường mà ngoan cố cứng miệng nói một nẻo.. Vợ chồng son mới cưới nhưng mà lúc ấy nếu anh không thích cô sẽ không chạm vào cô, điều này mình siêu siêu thích ở Tiêu Mộ Viễn, mặc cho Giang Nhiễm có nói anh không được anh, có những lúc sóng cuồn cuộn trong lòng Tiêu tổng vẫn có năng lực không chế bằng nước lạnh. Khổ lắm nha nhưng vì lời người mẹ quá cố đã dặn, anh cố gắng kiềm chế để xác định rõ ràng trách nhiệm của mình thù mới chạm vào cô, từ ngày được ôm vợ mình ngủ trong lòng thì cái bệnh mất ngủ cũng dần hết, vợ mới đi công tác một tuần nhưng ở nhà không thể nào ngủ được nếu không dùng thuốc ngủ, không tha thiết ăn uống, tính tình cáu kỉnh, ngày thường đã khó khăn thì lúc mà Giang Nhiễm không ở bên anh tính tình càng xấu hơn, người lãnh đạn đủ là cấp dưới của anh. Thế nên anh phải đặt vé máy bay gấp đến với vợ, nhưng gặp vợ lại nói mình đi khảo sát công việc tiện đường ghé thăm mà thôi. Người ngơ đầu tiên là trợ lý của Tiêu tổng rõ ràng Tiêu tổng nói là thân thể của phu nhân không khỏe mà nhỉ? Và các bạn biết đó người đơ thứ 2 là chị Giang nhà ta, cô cũng rất nhớ chồng mình nha, biết rõ là anh cố tình ghé thăm mình mà mồm còn cứng lí do này nọ.. Hành trình này khá vất vả, nhưng vì để được ngủ chung với vợ thì có vất vả cũng đáng. (spoil: Đoạn này thú vị lắm nha, hơi nóng). Giang Nhiễm muốn quay phim độc lập, đây là tác phẩm cô kì vọng rất nhiều nhưng diễn viên có kim chủ chống lưng không hợp tác với cô, gây sự làm khó dễ muốn cô xin lỗi nếu không nhà đầu tư sẽ rút, dọn sẵn "hồng môn yến" đợi cô, chỉ cần uống hết 3 ly rượu trắng và xin lỗi nữ diễn viên đó là được, nếu như lúc trước cô chắc chắn sẽ xin lỗi vì cô biết quy tắc ngầm trong giới này, nhưng bây giờ đã có baba lớn mạnh sau lưng mình thì cô còn sợ gì nữa. Khúc này anh Tiêu siêu ngầu luôn, ai thấy cũng tái mét mặt mày, ai bảo làm khó dễ bà xã của anh, phải xem anh có cho phép hay không đã. Và kết quả mình nghĩ các bạn dễ dàng đoán được. Cặp vợ chồng này rất biết tìm tình thú cho mình, nhiều tình tiết làm mình ngọt cả tâm can, chảy cả con tim bé nhỏ này. Nhiều quá mình không kể hết luôn. Nhưng mà đâu phải lúc nào cũng vui vẻ như vậy được, đến khi Giang Nhiễm đưa cho anh tờ giấy ly hôn thì anh mới cảm nhận được mình sợ điều này. Trước giờ Tiêu Mộ Viễn tự trọng và không day dưa với con gái nếu cô đã muốn thì anh sẽ chấp nhận buông cho cô đi, nhưng tay cầm bút vẫn không thể nào đặt xuống được. Giang Nhiễm nói yêu anh vì anh có rất nhiều tiền vậy thì được anh dùng tất cả tài sản mà mình có để đổi lấy cô ở lại bên anh. Thật sự thì mình hơi trách Giang Nhiễm chút xíu, bằng ấy thời gian ở bên nhau chẳng lẽ nói rời khỏi Tiêu Mộ Viễn sẽ thật sự dễ dàng với cô hay sao? Dĩ nhiên là không rồi, cô có phân vân, nhưng chính sự phân vân ấy khiến Hy không thích, bởi vì mình vẫn có cách giải quyết vấn đề mà, tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, cô sợ rằng mình là nhược điểm của Tiêu Mộ Viễn sợ anh khó xử nên mới lựa chọn ly hôn. Nhưng lúc Tiêu Mộ Viễn bằng lòng dùng mọi thứ anh có chỉ để Giang Nhiễm ở lại thì dường như cô chắc chắn rằng dù cho ra sao đi nữa cô cũng không muốn buông tay anh, nhưng điều đó liệu có thể không? Và mọi thứ diễn ra tiếp theo là Giang Nhiễm cùng gia đình sang nước ngoài, ông nội Tiêu thất vọng khi Tiêu Mộ Viễn và Giang Nhiễm ly hôn với nhau. Nhưng mà đừng lo lắng người có tình sẽ ở bên nhau thôi. Sẽ có những diễn biến trong công ty của Tiêu Mộ Viễn và mọi khúc mắc sẽ được rõ ràng sau khi Giang Nhiễm trở về, đến cuối thì cặp vợ chồng đến với nhau không vì tình nhưng cuối cùng lại vì tình yêu mà ràng buộc với nhau cả đời. Đặc biệt chào đón một công chúa đáng yêu với gia đình nhỏ mà dường như là điều Tiêu Mộ Viễn luôn mơ ước. Kết thúc tốt đẹp biết bao. Mình biết có lẽ các bạn sẽ thắc mắc và hận Hy rất nhiều khi úp mở, nhưng điều mà mình mong đó chính là các bạn chân chính khai phá từng chi tiết trong truyện và vui buồn theo nhân vật mà thôi. Bản thân Hy chỉ review một vài chi tiết mà quá trình đọc cảm thấy ấn tượng cũng như là cố gắng review khách quan nhất đến với các bạn. Hy vọng đây là một câu chuyện sẽ làm các bạn cảm thấy vui vẻ và có niềm tin hơn vào cuộc sống, mặc dù motif không có gì lạ lẫm nhưng khiến chúng ta có suy nghĩ tích cực hơn, vui vẻ hơn thì tại sao không đọc nhỉ.. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhé!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hôn Nhân Ngọt Ngào PDF của tác giả Vô Ảnh Hữu Tung nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.