Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thính Phong - Cảnh Hành

Dành tặng ai đó đang cảm thấy do dự trước cánh cửa của tình yêu… Chúng ta nói rằng mình không sợ bóng đêm, mà chỉ sợ những gì ẩn sâu trong đó. Cũng không sợ độ cao, mà chỉ sợ bị ngã đau. Và cũng không hề sợ yêu, mà chỉ sợ những gì sẽ mất đi khi tình yêu không còn nữa. Thế nhưng, nếu chỉ quan tâm đến sự sợ hãi thì có lẽ chúng ta đã mất đi một nửa ý nghĩa của cuộc sống vốn ngắn ngủi rồi. Bởi vì, nếu không dám bước vào bóng đêm thì sao có thể cảm nhận được sự ấm áp dưới ánh mặt trời, không dám trèo cao sao được thấy tầm mắt mình rộng mở, và nếu bạn không dám yêu thương sao biết được hạnh phúc là như thế nào? Vậy nếu đã can đảm dám yêu dám hận thì chúng ta rồi sẽ đi về đâu? Trong “Thính Phong” của tác giả Cảnh Hành đã viết về một cặp đôi như thế đấy. Tình yêu của Lãnh Hoan và Diệp Thính Phong không bắt đầu bằng những điều ngọt ngào và ấm áp. Cô và anh cũng đã từng bỏ lỡ nhau vì hai tiếng “sợ hãi”. Lãnh Hoan đã từng do dự hàng ngàn lần trước tình cảm với Diệp Thính Phong – một chàng trai quá kiêu ngạo và lạnh lùng. Tình yêu ư? Tuy vô cùng hấp dẫn con người ta nhưng cũng là một liều thuốc độc. Trái tim bệnh tật của cô còn không thể tự gánh vác thì làm sao có thể mơ tưởng đến việc chiếm được trái tim của người ấy. Nhưng tình yêu vốn có những lý lẽ của riêng nó, dù biết anh lừa dối, thậm chí vì trả thù mà tiếp cận mình, cô vẫn đưa tay ra nhận lấy những tình cảm ấy. Cô vờ như không hề hay biết bởi sâu thẳm trong thâm tâm đó là cách cô chọn để tha thứ và yêu anh. Nhưng giống như pháo hoa vụt nở rộ rồi nhanh chóng tàn lụi, giấc mộng đẹp cũng vỡ tan khi anh lạnh lùng tuyên bố kết hôn với người tình cũ. Anh muốn trả thù cô và đã thành công rồi. Cho cô biết thiên đường hạnh phúc trong ngắn ngủi rồi vội vã nhấn chìm cô xuống vực sâu đau đớn. Nhưng sao đạt được mục đích rồi mà Diệp Thính Phong anh không thấy thỏa mãn như đã từng nghĩ? Shakespeare đã từng nói: “Tình yêu cũng giống như than, một khi đã cháy lên thì phải tìm cách dập nó đi, nếu cứ để nguyên như vậy, nó sẽ thiêu cháy luôn trái tim anh”. Đáng lẽ anh nên đóng băng trái tim mình trước khi trả thù cô mới phải. Để giờ này, anh không còn phải đau đớn như thế nữa. Nếu anh dỡ bỏ hết mọi thù oán năm xưa, có phải cô sẽ quay lại với anh không? Nếu một lần nữa, anh dùng toàn bộ những gì mình có để trả giá thì liệu cô sẽ tha thứ chứ? Bởi một mình anh vật lộn với quá khứ , đấu tranh giữa lý trí và tình cảm đã quá mệt mỏi rồi. Nếu có thể bắt đầu lại lần nữa, anh sẽ chọn một cuộc đời vui vẻ cho người con gái của mình, không phiền muộn như ý nghĩa của tên cô ấy vậy. Rồi cuối cùng số phận của hai con người họ sẽ ra sao? Xin mời các bạn đi tìm câu trả lời trong tác phẩm “Thính Phong” của tác giả Cảnh Hành. Mong rằng với câu chuyện của Lãnh Hoan và Diệp Thính Phong, những ai đó đang sợ yêu sẽ tìm được hạnh phúc chân chính của cuộc đời mình. *** Cảnh Hành sinh năm 1984. Làm trong ngành truyền thông tài chính. Từng có thời gian du học ở Luân Đôn, Anh. Hiện sống tại Bắc Kinh, theo sự nghiệp sáng tác. Thích sự ấm cúng khi bạn bè tụ tập, nhưng cũng muốn hưởng thụ niềm vui với những chuyến đi xa một mình. Các tác phẩm đã xuất bản tại Trung Quốc: Trầm Túy, Hỷ Hoan. Tác phẩm của cô mang một vẻ đẹp đượm buồn, nên dù luôn là một kết cục hạnh phúc, cũng không khỏi để lại trong lòng độc giả nhiều cảm xúc khó tả. *** Sau ngày hôm đó, anh biến mất suốt hai tuần hệt như đã bốc hơi khỏi nhân gian. Lãnh Hoan đoán chắc một điều rằng, nguyên do của việc đó là vì cô đã vượt quá giới hạn. Con người vẫn luôn tham lam như vậy, được một chút rồi thì lại muốn có nhiều hơn nữa. Lúc Lãnh Hoan đi ra khỏi phòng học, chiếc đồng hồ trên tháp chuông của ngôi trường cổ kính điểm mấy tiếng, âm thanh trầm trầm nhưng vọng xa. Lãnh Hoan ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, một đàn bồ câu dáo dác bay lên cùng tiếng chuông đồng hồ. Đang là mùa đông, mới chập choạng chiều mà trời đã tối. Cô cứ bước đi một cách vô thức giữa đám đông vừa tan học. Tự nhấn chìm mình trong đám người đông đúc và huyên náo ấy sẽ có một cảm giác yên bình khác lạ, có thể dễ dàng giấu kín bản thân, sau đó thoải mái bộc lộ cảm xúc của mình. Lấy điện thoại từ trong túi ra, mở đến mục các cuộc gọi đã nhận, thời điểm số máy quen thuộc đó gọi cách đây rất nhiều ngày về trước. Ba con số cuối cùng, “512”. ... Mời các bạn đón đọc Thính Phong của tác giả Cảnh Hành.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi - Lâu Tinh Ngâm Loại
Truyện xuyên không Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi là một trong những truyện đem lại nhiều bất ngờ cho bạn đọc. Những tình tiết luôn có nét độc đáo đầy thu hút, độc giả khó lòng đoán được những diễn biến tiếp theo. Nàng từ hiện đại xuyên đến cổ đại trở thành đại tiểu thư của Qúy phủ. Chứng kiến cảnh mẹ vì sinh tiểu muội muội mà chết, cha không thèm quan tâm. Một trăm ngày giỗ của mẫu thân cũng chính là ngày, tiểu thiếp kia lên làm chính thất, chính là ngày nàng cùng muội muội bị đuổi ra Qúy phủ, cũng chính là ngày nàng gặp hắn Một đạo hẹn ước mười năm sau trở về sẽ cùng hắn lấy thân báo đáp! Một khi pháp y thiên tài sống lại, nàng sẽ trả trả cho những người đã khi dễ nàng gấp trăm ngàn lần. Lúc trước mọi người đối với nàng chỉ là một cái tiểu oa nhi hèn mọn, lúc này nàng vương giả trở về, tài năng triển lộ. Chắc chắn làm cho người ta phải kinh ngạc. Đọc truyện thưởng thức và tìm hiểu về cuộc sống thú vị của nàng.  *** Đêm khuya tịch mịch, bầu trời u ám, mưa to như muốn long trời nở đất, bên ngoài tiếng sấm không ngừng lớn. Mưa to tí tách thanh thúy rơi trên mái ngói, phát ra tiếng vang leng keng, bóng đêm cô tịch làm cho người ta khó chịu. Trong một gian phòng cách ly riêng biệt ở Quý phủ vật thắp sáng duy nhất chỉ vẻn vẹn một ngọn đèn nhỏ. Một cái thiếu phụ ngồi dựa lưng vào đầu giường, sắc mặt có chút tái nhợt. Tuy là gương mặt tái nhợt không có chút máu, nhưng dung nhan này vẫn là thập phần diễm lệ. Bên cạnh thiếu phụ còn có một nữ nhân tuổi tác không khác biệt là mấy, trên tay của nàng vẫn là đang ôm một tiểu hài tử vừa nãy mới được sinh ra. "Thanh Vị đem đứa nhỏ ôm đến cho ta" Thanh Vị lệ rơi đầy mặt: "Phu nhân, người vẫn là đừng nhìn đứa nhỏ này, đứa nhỏ này là một nữ nhi, lão gia căn bản sẽ không để ý đến nó" Thiếu phụ nghe vậy, ánh mắt sắc bén nhìn Thanh Thanh liếc mắt một cái: "Nói bậy! Chẳng lẽ bởi vì hắn không thèm để ý, ta có thể không để ý đến hài tử của chính mình sao? Ngươi nghĩ ta thân lại là một dạng như thế nào?". "Phu nhân, là nô tỳ nói sai. Người đừng nóng giận, người vừa mới sinh hạ nhị tiểu thư, phải nghỉ ngơi thật nhiều mới được". Thanh Vị không thấy nàng sinh khí, vội giải thích nhận sai, ôm tiểu hài tử hướng tới đầu giường. Phượng Thiên Sương nhìn thoáng qua gương mặt đang ngủ của tiểu hài tử kia, không khỏi nảy sinh cảm xúc, nàng chưa từng nghĩ tới, từ ngày nhập Qúy gia đến nay lại rơi vào tình cảnh nông nỗi này. Cũng chỉ tại cha nàng vì gia tộc tư lợi nên mới phải hy sinh chính nàng. Biết rõ Qúy Đông Minh đối với nàng căn bản không có nửa điểm tình cảm, còn giám phái nàng đến Qúy gia, hắn nguyện ý lập nàng làm chính phi, cũng chỉ là đều do hoàng thượng tác động. Ánh mắt từ từ thu hồi khỏi tiểu hài tử trước mắt, Phượng Thiên Sương nhìn lướt qua trong phòng, nhỏ giọng hỏi: "Thanh Vị, Như Yên đâu?" "Phu nhân. Bà đỡ đã muốn hướng lão gia báo tin, nếu lão gia biết đứa nhỏ này chỉ là một cái tiểu nữ nhi, sợ là bây giờ đã tới nơi, người xem..." ... Mời các bạn đón đọc Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi của tác giả Lâu Tinh Ngâm Loại.
Dương Thư Mị Ảnh - Nam Phong Ca
Vào năm đứa con trưởng Sở gia lên năm tuổi, con thứ lên bốn tuổi, Sở Phi Dương tái xuất giang hồ,tất cả những lời đồn đãi không hay trước kia về hắn cũng tự sụp đổ. Sở Phi Dương khôi phục lại thanh danh. Hết thảy tựa hồ đều trở lại như trước. Điểm duy nhất bất đồng là sự xuất hiện của một người nam tử sắc mặt lạnh lùng cùng hai đứa nhỏ dễ thương bên người hắn. Vào ngày tiền minh chủ Viên Khang Thọ đại thọ 60 tuổi, Sở Phi Dương mang theo một lớn, hai nhỏ, trên khuôn mặt vẫn là nét cười ôn hòa, xuất hiện trước mặt đồng đạo võ lâm trên Lãng Nguyệt Sơn. Không có che dấu, cũng không hề tuyên nhượng*(thông báo), chỉ là giống như bình thường…một nhà bình thường như bao nhà khác. Sau thọ yến, đi theo Sở Phi Dương xuống núi lại chỉ còn một lớn, một nhỏ, hai người. Hết thảy đều thường thường thản nhiên, giống như vốn dĩ đã là như thế. Người trong giang hồ vĩnh viễn không thể hiểu được nguyên nhân sâu xa. Vậy là ngay sau đó, bên ngoài sự sùng kính và ngưỡng mộ cư nhiên lại xuất hiện những ánh mắt khác thường cùng lời nói chỉ trích vô căn cứ, giống như đàn kiến nhỏ, vô khổng bất nhập*, từ từ thâm nhập lan tràn. (*vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng nhúng tay vào, lợi dụng tất cả mọi dịp-ví với sự lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu) Giống như ánh sáng mặt trời bị bịt kín bởi những bóng ma u ám, tuy rằng Sở Phi Dương thân ở trung tâm vẫn thản nhiên bình thường lại luôn có người thay hắn bất bình… Bộ Dương Thư Mị Ảnh gồm có: Dương Thư Mị Ảnh  Hiểu Tinh Cô Tự Phong Vũ Vô Cực Mời các bạn đón đọc Dương Thư Mị Ảnh của tác giả Nam Phong Ca.
Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng - Duy Hòa Tống Tử
Ngay lần đầu tiên gặp Hàn Mặc Ngôn, Lục Nhiễm đã trúng mũi tên của thần tình ái. Cô mất hai năm để biến mình thành mẫu  phụ nữ hợp với anh ta, thêm ba năm thành trợ thủ đắc lực của anh ta, dùng chiêu mưa dầm thấm lâu để chinh phục anh ta. Nhưng, vẫn không đủ… Hàn Mặc Ngôn vẫn… Không thích cô. Tình cảm dù sâu đậm đến mức nào cũng có ngày khô cạn, sau năm năm chỉ biết đến Hàn Mặc Ngôn, Lục Nhiễm đã học cách buông tay. Vào đúng thời khắc cô từ bỏ,  Hàn Mặc Ngôn đã mở lòng, bí mật về anh chàng có bề ngoài vô cảm, lạnh lùng, lúc nào cũng cuồng công việc được hé mở. Bởi thế… Em có thể không ở bên cạnh tôi, quay mặt phớt lờ tôi… Nhưng, em đừng mong chúng ta là người không quen biết! *** Thật là châm biếm, Lục Nhiễm không kiên cường như cô tưởng. Lục Nhiễm quẳng cả tập kế hoạch bị trả về cùng lá đơn thôi việc mà cô vừa mất một tiếng đồng hồ để viết xong lên mặt bàn làm việc to lớn bề thế bằng gỗ đỏ của Hàn Mặc Ngôn, cảm giác sảng khoái đến không ngờ: “Hàn tổng, tôi xin thôi việc”. Năm năm yêu thầm, ba năm nhẫn nhịn, trong chốc lát thành công dã tràng. Vượt qua cơn đau là sự giải thoát hoàn toàn, cuối cùng, cô quyết định buông tay. Hàn Mặc Ngôn ngước mắt lên, lộ ra khuôn mặt thanh tú và anh tuấn đến nỗi trông như manơcanh. Vì người đàn ông này, cô đã nhẫn nhịn quá lâu. Ánh mắt lạnh lùng của Hàn Mặc Ngôn lướt qua bản kế hoạch và Lục Nhiễm, hỏi một cách trịnh trọng: “Trợ lý Lục có cần suy nghĩ thêm không?”. Nếu đổi thành Lục Nhiễm của hai năm trước, không, một năm trước thôi thì chỉ cần nghe thấy thanh âm đó là lại do dự, nhưng, giờ đây... Lục Nhiễm nhếch môi cười, nói giọng trịnh trọng của một trợ lý: “Không cần đâu, anh Hàn, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi”. “Cô Lục, nếu đã như vậy, chắc cô cũng nắm rõ quy định, sau khi bàn giao công việc, đến phòng tài vụ lĩnh tiền lương là cô có thể rời khỏi đây. Nhân tiện, cô gọi Lucy vào nhé”. Nói xong, Hàn Mặc Ngôn lại cúi xuống xem tài liệu, thái độ thản nhiên như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Lục Nhiễm khẽ hít một hơi thật sâu. Cố bắt mình kiềm chế, cô mới không nổi điên ngay trong phòng làm việc của Hàn Mặc Ngôn. Nhẫn nhịn bao nhiêu lâu như vậy, nhịn thêm một lúc cũng chẳng sao. Tuy nhiên Lục Nhiễm biết rằng, giây phút ấy, cô rất muốn đấm cho Hàn Mặc Ngôn một cái, để xem có thể đập tan lớp băng giá nghìn năm đang che phủ khuôn mặt anh ta hay không. “Cô Lục?”. Đột nhiên Hàn Mặc Ngôn lại lên tiếng. ... Mời các bạn đón đọc Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng của tác giả Duy Hòa Tống Tử.
1001 Đêm Tân Hôn - Thiên Nam Hy
Tác giả Thiên Nam Hy cho ra mắt tác phẩm 1001 Đêm Tân Hôn, đây là tác phẩm ngôn tình hiện đại nói rằng vừa ngủ dậy, cô phát hiện mình bị ép gả cho một người đàn ông gần 60 tuổi, mắc bệnh suy thận, thân thể ốm yếu. Thật sự thì, trên đời còn có truyện gì khổ hơn không? Kết quả là không gặp không nên duyên, vào đêm động phòng, cô lại phát hiện người đàn ông gần 60 tuổi ấy lại biến thành một chàng trai với thân thể cường tráng, khỏe mạnh. *** Màn đêm buông xuống, phủ lên thành phố Hải Thành một lớp sương mù dày đặc.Trong căn phòng tràn ngập mùi hương nước tiêu độc, Lương Nặc nằm thiếp đi, mê man trên chiếc giường trắng toát, một cơn gió lạnh từ cửa sổ tràn vào phòng làm cô cảm thấy rét run. Ngay lúc đó, một đôi giày da bóng loáng lọt vào tầm mắt cô, đó là một người đàn ông. Trong ánh sáng lập lòe, mập mờ, Lương Nặc cảm thấy hơi thở của một người đàn ông thô bạo phả vào mặt mình. Nhà họ Lương không cho cô ăn cơm à? Ghầy nhom ốm yếu thế này! “Vừa sờ đã thấy chả phải đồ xịn gì, hoàng loại A cũng không đến” Vừa nói người đàn ông đã thô bạo xé rách quần áo của cô, ép cô nằm xấp xuống giường một cách tàn bạo, với một tư thế thật sự là làm người ta thấy nhục nhã hổ thẹn. Với cái đầu đang trong trạng thái vô tri vô giác, Lương Nặc không biết chuyện gì đang xảy ra, bỗng nhiên thân thể cô có cảm giác lạnh toát đi, cô ý thức được việc mà người đàn ông sẽ làm, cô giật mình khóc thét lên. “Đừng....xin anh hãy buông tha cho tôi.... tôi mới 18 tuổi, tôi vẫn còn là một học sinh....ba ngày rồi tôi chưa tắm, người đầy mùi hôi, xin anh hãy tha cho tôi...”“Câm mồm” Anh ta cáu kỉnh thốt ra hai chữ câm mồm, cái giọng điệu bá đạo ấy như kiểu không cho phép ai phản bác lại, cái khung cảnh ấy khó mà che đậy được sự căm ghét đối với anh ta. Căm ghét? Anh ta là ai? Tại sao lại làm vậy với cô ? ... Mời các bạn đón đọc 1001 Đêm Tân Hôn của tác giả Thiên Nam Hy.