Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ

Nhân vật nữ chính: Liễu Khê.  Nghề nghiệp: Không thấy nhắc đến, 90% là ở nhà ăn bám phụ huynh, ngoài ra còn viết rất nhiều tiểu thuyết. Lí do xuyên không: Làm tác giả mà không có tâm, mẹ kế ngược đãi nữ phụ, khiến các nữ phụ nổi giận quyết tâm vùng lên khởi nghĩa lật đổ chính quyền. Kết cục nữ chính phải xuyên qua n cuốn sách, đóng vai n nữ phụ khác nhau, đi chia rẽ tình cảm nam nữ chính trong sách. Nhân vật nam chính: Trang Kỳ (ngoài ra còn có rất nhiều tên khác như Thôn Trang, Tiêu Kỳ, Trần Mặc, Hàn Chỉ, Bạch Vương, Ngọc Thanh) Nghề nghiệp: Nhân viên IT, sáng lập ra hệ thống xuyên sách :v Lí do được làm nam chính: Tác giả thích thế.    Cuốn thứ nhất: Tiểu thuyết vườn trường. Liễu Khê xấu số phải làm nữ phụ béo ục ịch, luôn làm nền cho nữ chính. Nhiệm vụ của cô là chia rẽ tình cảm nam nữ chính. Cô quyết tâm giảm béo, cũng trở nên thân thiết với nam phụ Trang Kỳ (thấy tên quen không nào). Sau này, Liễu Khê thành công trở nên xinh đẹp, làm nam chính lộ ra bộ mặt hám gái, cũng khiến nữ chính mất hết hào quang. Kết cục, Liễu Khê bị nữ chính kill, xử tại chỗ, nhiệm vụ hoàn thành.  Cuốn thứ hai: Tiểu thuyết cung đấu. Liễu Khê xuyên vào nữ phụ vốn là phi tần thất sủng trong lãnh cung. Sau một hồi tranh đấu cật lực với nữ chính xuyên không bàn tay vàng, Liễu Khê thành công khiến hoàng đế nổi sát tâm với nữ chính. Nhưng hoàng đế cũng không phải tay vừa, lợi dụng thái giám Thôn Trang bên cạnh Liễu Khê đi giết nữ chính, lại tiện tay vu oan cho Liễu Khê. Kết cục, game over, Liễu Khê hoàn thành nhiệm vụ, trực tiếp bị hoàng đế bóp chết. Cuốn thứ ba: Tiểu thuyết hắc bang trá hình Cuốn thứ tư: Tiểu thuyết cường đạo Cuốn thứ năm: Tiểu thuyết trọng sinh báo thù Cuốn thứ n… Như đã quảng cáo phía trên, trong cuốn sách nào Liễu Khê cũng phải chịu muôn vàn kiểu ngược thân ngược tâm, còn phải lao lực đấu trí với nữ chính được hào quang thần thánh bảo vệ. Chưa hết, nhiệm vụ hoàn thành, lần nào hệ thống cũng cho cô một cái chết muôn hình muôn vẻ, khó coi vô cùng. Nhưng mà có một điều đặc biệt, ở kịch bản nào cũng xuất hiện một anh nam phụ yêu Liễu Khê vô cùng. Ảnh luôn luôn tìm thấy cô trong những cuốn sách tiếp theo, một mực bảo vệ, giúp đỡ, thậm chí làm chuyện abc xyz với cô (đoạn này trẻ nhỏ chớ đọc). Hai người ngược nắng mà yêu nhau say đắm, dù kết quả là lần nào Liễu Khê cũng chết trước mặt ảnh, hoặc ảnh chết trước mặt cô. Thân phận thật sự của nam phụ vẫn còn là bí ẩn, và lần nào tình yêu của hai người cũng bị chia cắt bởi tên “hệ thống” đáng ghét. Liễu Khê sẽ phải làm gì để trở về thế giới thật, và gặp lại người mình yêu? Còn về phần nam chính Trang Kỳ, tình yêu của anh ta có đủ lớn để thoát khỏi sự khống chế của hệ thống?  Truyện tưởng ngắn mà cũng không ngắn cho lắm, nhưng đọc khá vui, không bị nhàm chán, xứng đáng với độ dài của nó. Nam “chính” Trang Kỳ rất thâm tình, sủng nữ “chính” Liễu Khê lên tận trời. Tình yêu của anh chị cũng rất ngọt ngào mặc dù lần nào cũng dang dở. Kết truyện HE hường phấn, ai cũng hạnh phúc nên đừng lo ngại mà nhảy hố. Điểm trừ duy nhất là tác giả xử lí đoạn cuối truyện không được logic cho lắm, kết cũng hơi vội vàng, chưa đủ thoả mãn độc giả. Còn điểm cộng to đùng là hệ thống nữ phụ trong truyện rất phong phú, đủ loại nữ phụ và đủ thể loại truyện, tha hồ cho các bạn yy tưởng tượng đủ mọi tình tiết.  Trích đoạn: Liễu Khê nhìn Trần Mặc qua tấm bình phòng, trong lòng bỗng nhiên hốt hoảng, người này… Người này… “Ngươi… Ta…” Đầu Liễu Khê trống rỗng, thậm chí không biết làm gì. Hai chữ đơn giản này cũng làm sắc mặt Trần Mặc biến đổi, cúi đầu nắm chặt hai tay, cẩn thận nhìn mới phát hiện thân thể hắn có chút run rẩy. “Ta đồng ý việc hôn nhân này, mai đem sính lễ tới” Trần Mặc khó khăn nói. Trần Mặc nói xong câu này, xoay người bước đi, khuôn mặt lạnh lùng kia xuất hiện mấy cảm xúc phức tạp, hắn sợ nếu ở đó lại không nhịn được. Chỉ nghe âm thanh mềm mại kia thôi hắn đã muốn ôm nàng thật chặt, hôn nàng, thậm chí còn muốn cởi sạch quần áo của nàng, giữ lấy nàng, để nàng ở dưới thân hắn mà rên rỉ, đem nàng ăn sạch. Loại tình cảm vừa yêu vừa hận lại vừa oán này quá mức mạnh mẽ, mãnh liệt tới mức hắn cũng phải sợ hãi. Cả người Liễu Khê run lên, dùng khăn tay che miệng, chỉ sợ mình khóc ra. Nàng hốt hoảng trở về phòng, cởi giày, trùm chăn lại. Lúc này nước mắt của nàng mới chảy xuống, hắn yêu nàng, nàng biết, hắn hận nàng, bây giờ nàng mới biết. Bây giờ Liễu Khê nghĩ cũng không dám nghĩ, lần nào cũng chết trước mặt hắn, tâm trạng của hắn sẽ ra sao? Lần nào cũng tự an ủi mình, lần sau có thể gặp lại, dù sao cũng có thể bên nhau. “Đừng khóc…” Một giọng nam quen thuộc vang lên. ------------- Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Liễu Khê, ai đến vậy con?” Mẹ Liễu nhìn thấy con gái đang nói chuyện với một người ở ngoài cửa thì dừng tay,lúc bà tới gần mới thấy một chàng trai tuấn tú, cao to đang đứng ngoài, nụ cười trên mặt bà tươi hơn một chút, bà vội vàng nói “Bạn con đến rồi à? Mau mới cậu bé vào đi!” “Chào bác gái, cháu là Trang Kỳ, là…” Khuôn mặt tuấn tú của Trang Kỳ hơi vặn vẹo một chút. Bà xã à, em nhéo đau lắm đấy. Liễu Khê làm như không có chuyện gì mà thu tay lại, sau đó nói tiếp: “Anh ấy là bạn trai con” Trang Kỳ nhìn Liễu Khê với ánh mắt buồn bực, tại sao không để hắn nói mình là chồng sắp cưới của cô chứ? Liễu Khê cười gượng hai tiếng, tuy rằng biết tính đến cưới xin là rất tốt, nhưng Trang Kỳ à, nếu anh nói thẳng điều này với cha mẹ vợ thì họ sẽ cho rằng anh dùng thủ đoạn để bắt em đi đó. Anh tin em đi, nếu anh nói thế họ sẽ cầm chổi xua đuổi anh như đuổi chó đấy. Chúng ta phải đi từ từ, từ từ đó anh biết không?????? Mẹ Liễu nghe vậy thì rất vui mừng, con gái luôn ở nhà như đứa tự kỉ của bà lại lén lút quen bạn trai, mà thằng bé này vừa nhìn đã biết là nhân tài, thì ra con nhóc này luôn gạt bà. “Mau vào đi, mau vào đi” Mẹ Liễu nhiệt tình kéo Trang Kỳ vào nhà, sau đó bà bưng dĩa hoa quả lên, nhìn thằng bé trước mắt vừa lịch sự lại lễ phép, trong lòng bà càng thỏa mãn “Liễu Khê, đi pha ấm trà đi” “Vâng” Liễu Khê đứng lên, thuận tiện tặng cho Trang Kỳ một ánh mắt, chồng tương lai à, anh đừng có nói bậy đó~ ‘Anh biết mà vợ’ Trang Kỳ cũng liếc nhìn Liễu Khê với ánh mắt si mê. Liễu Khê bị hắn nhìn tới mức đỏ mặt, cô vội vàng chạy vào phòng bếp để nấu nước. “Khụ khụ” Ba Liễu ho khan hai tiếng, thật là, dám liếc mắt đưa tình trước mặt ông sao? Cứ nghĩ đến chuyện con gái có thể gả cho tên nhóc này, ba Liễu nhìn kiểu gì cũng thấy Trang Kỳ rất chướng mắt. Mẹ chồng và con dâu luôn là kẻ địch trời sinh, cha vợ và con rể cũng có mối quan hệ y chang như vậy. Mẹ Liễu trừng ba Liễu một cái rồi nhiệt tình nói “Trang Kỳ, cháu quen Liễu Khê lúc nào thế? Con nhóc Liễu Khê này quen bạn trai mà chẳng nói một câu với người nhà gì cả!” Trang Kỳ nở nụ cười, điều này làm cho khuôn mặt của hắn dịu dàng tao nhã hơn rất nhiều, lúc nói chuyện luôn khiến người khác cảm thấy có cơn gió xuân thổi nhẹ qua mặt, hắn chỉ mới nói vài câu mà đã dỗ mẹ Liễu vui vẻ đến mức quên trời quên đất, quên chồng quên con. Ba Liễu đeo kính, cầm một tờ báo trên tay, có điều ông không hề đọc báo mà đánh giá Trang Kỳ với ánh mắt sắc bén. Tên nhóc này có dáng cao, cơthể coi như là rắn chắc, cậu ta mặt bộ âu phục và giày da khiến cả người toát ra hơi thở tinh anh, đặc biệt là khuôn mặt cực kỳ tuấn tú của cậu ta. Cho dù ông muốn soi mói cậu ta đi chăng nữa, ông cũng không tìm ra được bất cứ khuyết điểm nào cả. Có điều quá đẹp trai thì gái sẽ bu theo rất nhiều, như vậy không được. Mắt ba Liễu đảo một cái, hơi nhíu mày khi thấy tay hai người đang nắm chặt. Trang Kỳ cảm nhận được ánh mắt thờ ơ lạnh nhạt của ba Liễu, nhưng hắn không nói gì mà chỉ nở nụ cười để mặc ba Liễu đánh giá mình. “Tiểu Trang là người ở đâu? Trong nhà có anh chị em không? Nhà bác chỉ có mình Liễu Khê thôi! Ai, nhà có một đứa con nên cảm thấy hơi cô đơn…” Mẹ Liễu cắm mấy cây tăm vào mấy miếng táo còn lại rồi đưa cho Trang Kỳ. “Bác gái, con có xe có nhà, cha mẹ đều mất hết rồi!” Trang Kỳ ngừng lại một lát, nhớ lại yêu cầu chọn rể của cha mẹ vợ trên internet rồi trịnh trọng trả lời. Nụ cười của mẹ Liễu cứng lại, khóe miệng của ba Liễu cũng hơi nhếch lên, tờ báo trong tay ông cũng bị vò đến mức nhăn nhúm. Lúc Liễu Khê bưng trà ra thì nghe câu nói này của Trang Kỳ, cô hơi lảo đảo chân một cái. Trang Kỳ, câu nói này của anh đã làm giảm thiện cảm rất nhiều đấy!!!! Dường như cô vẫn còn nghe thấy tiếng nhắc nhở đầy máy móc của hệ thống: “Độ hảo cảm của mẹ Liễu với Trang Kỳ giảm xuống 20%.” Cô cố gắng nở nụ cười, đưa ly trà cho Trang Kỳ, nhìn hắn với ánh mắt động viên “Uống trà” Mời các bạn đón đọc Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ của tác giả Ngốc Manh Ngốc Manh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tình Kiếp Tam Sinh - Cửu Lộ Phi Hương
“Tình kiếp Tam Sinh” là cuốn tiểu thuyết với đề tài thần tiên, ma giới, mang đầy màu sắc huyền ảo nhưng cũng hết sức gần gũi, dễ thương. Câu chuyện bắt đầu khi tinh linh đá Tam Sinh sống bên bờ sông Vong Xuyên nơi địa phủ hàng ngàn năm, hứng thú duy nhất là đọc truyện tình yêu nơi nhân gian, bắt gặp vị Chiến thần Mạch Khê đi lịch kiếp. Tam Sinh ngốc nghếch đòi theo chàng suốt ba kiếp ở hạ giới để “quyến rũ” chàng. Và thế là một chuỗi những ân oán, nhân quả, hỷ nộ ái ố bắt đầu.   “Tình kiếp Tam Sinh” với tiết tấu nhanh, tình tiết vô cùng logic và chặt chẽ, dưới ngòi bút tài năng của Cửu Lộ Phi Hương đã khắc họa nên một Tam Sinh vừa nhí nhảnh, vừa ngây thơ, vừa đáng yêu lại vừa mạnh mẽ và cố chấp. Một Tam Sinh dám yêu dám hận của “Tình kiếp Tam Sinh” nhất định sẽ không làm các bạn thất vọng.   Nàng là linh hồn của hòn đá bên bờ sông Vong Xuyên, không hoan lạc cũng chẳng bi ai.   Chàng là một chiến thần cửu thiên, trong lòng chỉ có người dân thiên hạ, làm gì có chỗ cho tình cảm nhi nữ.   “Em có thể đến nhân gian để quyến rũ chàng không?”.   “Nếu có thể tìm thấy thì quyến rũ đi”.   Chàng hứa cho nàng được tự do ba kiếp.   Nàng có ba kiếp để quyến rũ chàng.   Rốt cuộc nàng đến nhân gian để quyến rũ chàng hay chuyên đi phá rối chàng đây...   ***  Lời bình của độc giả      “Tình kiếp Tam sinh” có phần mở đầu khá thú vị, phần giữa với những cảm xúc đan xen, hỗn tạp giữa u buồn, ly biệt, rồi lại được thỏa mãn với cái kết. Một câu chuyện rất dễ thương và… ngắn so với độ dài thường thấy của các tiểu thuyết huyễn huyễn. Văn phong đơn giản, nửa hài hước, nửa man mác buồn, nhân vật vô cùng đáng yêu”.   Độc giả Điên Vô Cực   “Đối với mình đó là truyện cực cực hay, hay và viên mãn nhất của Cửu Lộ. Phải nói là mình fan cuồng chị Cửu, yêu phong cách của chị ấy từ Tam Sinh”.   Độc giả Đá Tam Sinh ***   Thông tin tác giả    Cửu Lộ Phi Hương là tác giả của trang tiểu thuyết Tấn Giang, một em gái mũm mĩm thích ăn thịt, thường xuyên viết truyện nữa, trong tác phẩm không tỏ vẻ uyên thâm màu mè, cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu và hài hước.   Những tác phẩm chính:   Bách quỷ tập (tên tạm dịch)   Cô nàng mạnh mẽ (tên tạm dịch)   Nhất thời xúc động, bảy kiếp không may (tên tạm dịch)   Tình kiếp Tam sinh   … Mời các bạn đón đọc Tình Kiếp Tam Sinh của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.
Đồn Đại Hại Chết Người Ta - Nhĩ Nhã
Sống trong thời đại của “Đồn đại hại chết người ta”, ngay khi sinh ra phải biết buôn chuyện, muốn giải trí có buôn chuyện, làm ăn nhất thiết cần buôn chuyện, yêu đương lại càng phải buôn chuyện. Cả ngày ngồi hóng tin mỹ nam, mỹ nữ, cuộc sống còn gì sung sướng bằng!   Chào mừng bạn tới thế giới “loạn lạc” do Nhĩ Nhã sáng lập. Trải nghiệm những giây phút hoảng loạn vì sợ “rớt hàm”, choáng ngợp vì dàn anh hùng, mỹ nhân “cực phẩm”, rong chơi vui vẻ hết tin đồn A lại qua tin đồn B. Nhĩ Nhã cùng Đồn đại hại chết người ta xin đảm bảo: “Không cười lăn lộn, không thu tiền!”.   Thiên hạ thái bình, rảnh rỗi nhàn hạ, người ta sẽ làm gì? Đương nhiên là buôn chuyện rồi! Chuyện mọi người tò mò nhất là đệ nhất tài tử Bạch Hiểu Phong, người mở thư viện Hiểu Phong. Người trong thiên hạ đều cố chen chân vào cho bằng được.   Khoan, khoan đã... nói vậy Bạch Hiểu Phong là...   Không, không! Chẳng phải nói “Đồn đại hại chết người ta” sao! Đại tướng quân Sách La Định, giỏi võ ghét văn, tự do, thô lỗ, không ai ưa mới là người cần quan tâm. Sách La Định làm nội ứng ở thư viện Hiểu Phong để điều tra tin đồn, tiện thể tác hợp Tam công chúa và Bạch phu tử, cũng là dịp để hắn học lễ nghi phép tắc. Người “quản thúc” hắn lại là muội muội thông minh, xinh đẹp của Bạch Hiểu Phong, tên gọi Bạch Hiểu Nguyệt.   Bạch cô nương hoàn mỹ, toàn tài phải “dạy dỗ” Sách tướng quân tiếng xấu khắp nơi chẳng phải rất thiệt thòi hay sao!? Lẽ nào mọi người đều quên “Đồn đại hại chết người ta” rồi!? “Thiệt” hay không, chỉ người trong cuộc mới biết nha! Mời các bạn đón đọc Đồn Đại Hại Chết Người Ta của tác giả Nhĩ Nhã.
Xuân Sắc Như Thế - Lâm Địch Nhi
Một biến cố bi kịch đã đưa cô bác sĩ trẻ thuần khiết Cơ Uyển Bạch ngược dòng thời gian quay về sống giữa những mưu mô tranh sủng đoạt vị nơi hoàng cung nước Ngụy trong thân phận thiên kim đại tiểu thư Vân Ánh Lục. Nhưng chốn lầu son gác tía ấy cũng là nơi nhen nhóm mối duyên tiền định của cô cùng ba người đàn ông tài hoa: Một người là vị thương nhân phong lưu tuấn kiệt nổi danh chốn kinh thành; một người là thượng thư bộ Hình tuổi trẻ tài cao, phá án như thần và một người giữ ngôi cửu đỉnh nhưng lại sẵn lòng từ bỏ tam cung lục viện đề được “ngày ngày húp bát cháo nóng của người con gái hắn yêu”.   Ở nơi hoàng cung lạnh lẽo tình người, Vân Ánh Lục liệu sẽ tự định đoạt lấy cuộc đời mình hay cũng như những thiếu nữ cổ đại khác, phó mặc để số phận an bài?   ***   Nữ chính - Vân Ánh Lục điềm đạm mộc mạc giống như một dòng nước. Một biến cố bi kịch đã đưa bác sĩ trẻ thuần khiết Cơ Uyển Bạch ngược dòng thời gian quay về sống vào thời Ngụy quốc. Ở đó có mưu mô và thủ đoạn tranh giành quyền lực, cũng có đau khổ, mất mát người thân, lại càng có ghen ghét và đố kị. Nhưng tất thảy Vân Ánh Lục, (cũng là Cơ Uyển Bạch) lại đối mặt với chúng một cách bình thản. Duy nhất, chỉ có tình yêu phá vỡ sự tĩnh lặng của cô gái ấy.   Một người vừa gặp cô đã nhất kiến chung tình, từng hạ mình dùng chiêu xem mắt để tiếp cận, theo đuổi dai dẳng những mong được một lần ánh mắt cô dừng lại. Thề không cưới được cô sẽ không cưới bất kỳ phụ nữ nào khác.   Một người đã từng bị cô từ hôn, quyết tâm học vấn, đỗ Trạng nguyên, tham gia chốn quan trường, trở thành vị Thượng thư bộ Hình trẻ tuổi, là cánh tay đắc lực của thánh thượng.   Một người lại là hoàng đế cao cao tại thượng, sở hữu tam cung lục viện ba ngàn mĩ nữ nhưng ánh mắt lại luôn đau đáu hình bóng vị thái y bé nhỏ mong manh. Hắn trêu chọc cô, chèn ép cô nhưng cũng dịu dàng chăm chút, cẩn trọng bảo vệ cô khỏi vòng vây của những thế lực đối đầu.   Ba con người với ba tính cách khác nhau, điểm chung duy nhất là tình yêu với một người. Liệu trái tim Ánh Lục sẽ chân chính dừng lại ở người nào? Chỉ khi song hành cùng câu chuyện, đồng cảm với cô gái ấy, độc giả sẽ từ từ nhận ra đâu là nơi nàng hướng về. Mời các bạn đón đọc Xuân Sắc Như Thế của tác giả Lâm Địch Nhi.
Bên Nhau Trọn Đời - Cố Mạn
Lần đầu tiên đọc tiểu thuyết của Cố Mạn. Đọc một cuốn mà đã bán được 15.000 bản ở Việt Nam từ đời nào rồi, mà giờ mình mới đọc, hơi đi sau thời đại tý, nhưng ít ra thì cũng không phải quá trễ, bởi vì... hạnh phúc thì lúc nào cũng cảm nhận được. Cũng là nhờ Bên nhau trọn đời đấy. Chắc nhiều người cũng thắc mắc sao suốt ngày mình viết về sách thế, không chán à? Mình có thể cười mà nói rằng KHÔNG BAO GIỜ. Mình có thể đọc sách mỗi ngày, mỗi  giờ, bất cứ lúc nào, dù mình bao nhiêu tuổi chăng nữa mình sẽ vẫn yêu sách. Và đọc thì mình phải viết. Bởi vì mình biết chính mình: không viết thì sẽ quên. Mà mình sợ quên lắm, sợ lắm, nhỡ không nhớ được một cái gì nữa thì sao? Ai biết ngày mai sẽ ra sao? Vậy cho nên mỗi ngày đều phải ghi ra, mình đã đọc cái gì, đã làm những gì nhỉ? Hôm đó mình có hạnh phúc không? Có tức giận không? Có âu lo không? Ai dà, mình cũng biết nghĩ đấy chứ? Thật ra đêm qua mình chỉ chợp mắt được một tý. Bởi vì những trang sách cuối cùng của cuốn Bên nhau trọn đời gấp lại mình vẫn còn nuối tiếc nhiều quá. Cái kết êm đềm và hạnh phúc quá, nó đi vào lòng người nhẹ bẫng như những đám mây ùa vào bầu trời cao thăm thẳm. Lòng mình cũng rộng, nó có thể đón nhận mọi thứ vào lòng, nhưng chỉ khổ nỗi hiểu và cảm được bao nhiêu lại là do mình.   Những người yêu nhau thì dù ở đâu cuối cùng cũng về với nhau. Tưởng chừng như trái tim Mặc Sênh và Dĩ Thâm đã hoàn toàn giá lạnh sau 7 năm xa cách, đợi chờ và mòn mỏi. Nhưng thật ra, nó vẫn ấm nóng tới rạo rực. Chao ôi, tình yêu! Nó là điều gì không thể lý giải nổi khi mà một anh chàng hoàn hảo, có hàng tá cô gái xinh đẹp vây xung quanh, theo đuổi tới tận cùng lại yêu một cô nàng quá đỗi bình thường, lúc nào cũng chỉ nhằng nhẵng chạy theo anh như một cái đuôi. Nhưng làm sao giờ, làm sao giờ? Anh lại yêu cô ấy. Trái tim anh lại tan chảy băng giá trước một cô nàng không thể ngốc hơn. Cô gái nhỏ lúc nào cũng đếm chín trăm chín mươi chín viên gạch khi đợi anh. Cô gái nhỏ lúc nào cũng quên tất cả mọi thứ khi nhìn thấy anh, đuổi theo anh. Cô gái nhỏ lúc nào cũng gật gù trong lớp học Luật của anh, nước miếng tứa lưa trên trang giáo trình của anh. Cô gái nhỏ vụng về, chẳng biết nấu tới một món ăn ngon, hay trình độ Tiếng Anh chỉ tới còn chưa tới bằng C. Cô ấy so với anh ư? Người ta chỉ lắc đầu ngán ngẩm KHÔNG THỂ NÀO. Ai bảo không thể nào? Là có thể đấy. Anh yêu cô, yêu Mặc Sênh, mà còn hơn cả yêu, anh RẤT RẤT yêu cô, yêu cô tới cuồng dại, yêu tới đê mê của tận cùng cảm xúc. Chỉ có Mặc Sênh - người con gái duy nhất khiến Dĩ Thâm không thể là chính mình. Đứng trước mặt cô, mọi quy tắc của anh đều bị phá vỡ, mọi cảm xúc của anh đều không thể kìm nén. Đứng trước Mặc Sênh, anh không bao giờ là chính anh được nữa. Máu đang tuôn trào trong trái tim anh, nó như thôi thúc anh muốn nắm chặt lấy cô, muốn ép cô vào lòng, muốn ôm cô, muốn hôn cô, muốn trao cho cô những xúc cảm đang cháy rừng rực trong phổi, trong ngực anh. Sau bao giày vò cả thể xác tâm hồn, sau bao cách nhớ thương, cuối cùng hai người cũng về bên nhau, trao cho nhau quãng thời gian đằng đẵng chia rẽ hai linh hồn. Tình yêu mà, làm sao mà từ chối được khi nó đến đây, phải không. Đoạn tỏ tình của Dĩ Thâm thật dễ thương, muốn nói với người ta “ba từ ấy” mà cũng không dám nói, cứ vòng vo làm cô ngốc cũng chỉ biết lắc đầu.   “Lại một ngày khác. Dĩ Thâm trong lúc giải lao giữa giờ làm việc, bỗng nhớ ra hình như mình chưa nói với người ta ba “chữ đó”. Vừa đúng lúc người ta vào phòng tìm sách đọc. Kéo người ta vào lòng, để ngồi trên đầu gối, siết người ta vào lòng, tì cằm vào cổ người ta nói âu yếm - Giở sách giúp anh - Ứ - Mặc Sênh nhướng cặp lông mày thanh tú, nhìn tập tài liệu trên bàn. Coi như hiểu anh muốn mình làm gì. - Đồ lười! Tuy luôn được chiều chuộng Mặc Sênh vẫn kiên nhẫn giở đến trang 14, nhưng không kiềm được liền trách: - Dĩ Thâm, anh lười quá. - Hừm… - Có lẽ Dĩ Thâm quyết định lười đến cùng - Câu đầu tiên, đoạn đầu tiên, gạch chân hộ anh. Mặc Sênh lấy bút bi vạch một đường thẳng dưới câu đó. “Nghiên cứu của giới tư pháp học quốc tế nước ta đối với vấn đề này vẫn luôn thừa kế quan điểm của J.H.Mori nhà luật học người Anh”. - Dòng thứ ba từ dưới lên. “Em đi gặp cảnh sát, có biết quy định ở đây đối với những việc như thế này không?” “Thế là thế nào? Hình như là đoạn đối thoại trong một vụ án, tại sao phải gạch chân?” Lại lật thêm mấy trang nữa theo yêu cầu của Dĩ Thâm. - Còn một từ ở giữa chưa tìm thấy - Dĩ Thâm thầm thì. Mặc Sênh hoàn toàn không hiểu. - Tìm cuốn khác vậy - Dĩ Thâm giơ tay rút một cuốn tạp chí trên giá sách. “Hình như đó là số đặc biệt của tạp chí phụ nữ, anh ấy quan tâm đến loại tạp chí đó từ bao giờ nhỉ?” - Trang này, đoạn thứ ba, câu đầu tiên. - Ồ, xem báo cũng phải gạch chân nôi dung trọng điểm sao? “Vào mùa xuân, Anh thường thích ra ngoại ô chơi vào những ngày nghỉ, trời xanh không thể tưởng tượng…” - Dòng thứ năm... Câu cuối cùng. “Nó yêu mày này… anh mỉm cười véo mũi tôi…” - Câu cuối cùng. “Nhất định lúc chín giờ em sẽ nhìn thấy anh từ đây đi ra”. - Cái gì sao lung tung lộn xộn thế? - Mặc Sênh vừa gạch chân những hàng chữ theo tay chỉ của Dĩ Thâm, bắt đầu ngáp. Dĩ Thâm không nói nữa, nhẹ nhàng áp má mình vào mái tóc mềm mại thoảng mùi hương. - Mặc Sênh? - Ứ - Trả lời mơ hồ, giọng buồn ngủ. Dĩ Thâm bế vợ lên giường, đắp chăn cẩn thận, đứng ngắm hồi lâu gương mặt phụng phịu như trẻ nhỏ, đoạn cuối xuống vầng trán rộng trắng xanh: - Ngủ ngon nhé, ngốc ạ!”   “Có bao nhiêu cuộc tình trong cuộc đời, nhưng hạnh phúc nhất vẫn là được nắm tay nhau đến đầu bạc răng long. Điều mà Bên nhau trọn đời muốn nói, chính là hạnh phúc đó!” Gấp cuốn sách lại mà vẫn còn cảm giác hạnh phúc vương trên môi, trên mắt, và trong cả những giấc mơ! Mời các bạn đón đọc.