Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tận Cùng Là Cái Chết - Agatha Christie

Bản dịch của dịch giả Tuấn Việt. Ở Ai Cập vào năm 2000 trước công nguyên, cái chết được xem là mang lại ý nghĩa cho sự sống. Tại chân một vách đá là thi thể co quắp bấy nát của Nofret, thiếp yêu của một giáo sĩ. Trẻ, đẹp và ác dạ, hầu hết mọi người đồng ý rằng đó là định mệnh - cô ta đáng phải chết như một con rắn! Tuy nhiên tại nhà của cha mình bên bờ sông Nile, cô con gái Renisenb của giáo sĩ lại nghĩ rằng cái chết của người phụ nữ thật đáng ngờ. Càng ngày cô càng tin mầm mống của cái ác nảy nở trong nhà mình - và chứng kiến một cách bất lực những mê đắm của gia đình trong cảnh chết chóc. Agatha Christie sinh tưởng tại Devonshire nước Anh. Bà khởi sự viết văn từ chiến tranh thế giới lần thứ nhất. Trong suốt mấy chục năm cầm bút, bà đã làm cho thế giới kinh ngạc và thán phục không những về số lượng tác phẩm đồ sộ, về tài xếp đặt, bố trí các tình tiết một cách chặt chẽ, khéo léo, hay "nghệ thuật đánh lạc hướng" có một không hai - vốn là yếu tố quyết định sự thành công của một cuốn tiểu thuyết trinh thám - mà còn về nhãn quan sắc sảo tinh tế của bà về tâm hồn con người qua những xung đột, phát triển nội tâm về tính nhất quán và đột biến của hành vi con người. Chính do điều đó, một số tác phẩm của Agatha Christie không chỉ dừng lại ở phạm vi giá trị của thể loại tiểu thuyết trinh thám, chúng còn đặt ra những vấn đề về con người buộc chúng ta phải suy nghĩ, băn khoăn. Là vợ của một nhà khảo cổ học tiếng tăm, bản thân bà cũng đã từng đi điền giã khảo cổ nhiều lần ở vùng Cận Đông. Lần này, trong "Tận cùng là cái chết", bạn đọc sẽ được cuốn hút vào những tội ác xảy ra tại Ai Cập Cổ Đại, bên bờ sông Nile hai ngàn năm trước Công nguyên. Ở đây, Agatha Christie đã mô tả thật đặc sắc những uẩn khúc của tâm hồn con người, lột tả và lên án gay gắt thói ích kỷ, sự sụp đổ của nền tảng đạo đức, trật tự gia đình dưới sự chi phối của vật chất đến mức lên án của chế độ phong kiến, chế độ nô lệ. Tầng sâu của tư tưởng tác giả, qua "Tận cùng là cái chết", còn nhằm tố cáo những khía cạnh suy đồi đó của xã hội tư sản, đế quốc đương thời, nơi mà "sự phát triển của con người không theo hướng tốt hơn, lớn lao hơn, mà nó nuôi dưỡng điều ác" - như lời Hori, một nhân vật trong tiểu thuyết đã nói. Bạn đọc Việt Nam đã từng làm quen với Agatha Christie qua các tiểu thuyết "Cái chết trước sân gôn", "Bí mật chiếc bình xanh"... Lần này chúng tôi giới thiệu Agatha Christie qua tiểu thuyết "tận cùng là cái chết" theo bản tiếng Việt của Tuấn Việt dịch. *** Imhotep ngồi co quắp người lại. Trông ông già hơn nhiều, chỉ còn là một ông cụ còm cõi và rã rời. Nét mặt ông trông ngớ ngẩn thảm hại. Henet mang thức ăn lại và cố ép ông ăn: - Nào, nào, ngài Imhotep, phải giữ gìn sức khỏe mới được. - Tại sao chứ? Mà sức khỏe là gì chứ? Ipy khỏe - khỏe, trẻ và đẹp - và giờ đây nó đang nằm trong buồng ướp xác. Con trai của ta, đứa con trai ta thương yêu nhất đời. Đứa con trai cuối cùng của ta. - Không, không, ngài Imhotep, ngài còn có cậu Yahmose mà. - Trong bao lâu nữa? Không, thằng Yahmose cũng sắp tiêu rồi. Tất cả chúng ta đều sẽ chết hết. Điều quỷ quái nào đó đổ lên trên chúng ta vậy nhỉ? Ta đâu có biết được những tai họa như thế này xảy ra khi ta đem cái con hầu đó về nhà? Đó là một chuyện ai cũng thừa nhận, một điều đúng đắn và phù hợp với luật của người cũng như luật của thần linh. Ta cũng trân trọng nó. Thế thì tại sao những điều này lại xảy đến cho ta? Hay là chính Ashayet đã trả thù ta? Chính nàng chứ không phải Nofret đã không tha thứ cho ta? Rõ ràng nàng đã không đáp lại lời thỉnh nguyện của ta. Những điều ác sẽ còn tiếp diễn nữa. - Không, không, ngài không được nói như vậy. Mới một thời gian quá ngắn kể từ khi chúng ta dâng lễ vật với lời nguyện lên bà Ashayet. Ai lại chẳng biết việc xử kiện là việc làm tốn rất nhiều thời giờ, trước pháp đình việc kiện cáo nhiều khi hoãn đi hoãn lại mãi rồi đến các quan giám sát lại còn lâu hơn nữa. Công lý là công lý, trong đời này cũng như đời sau, một việc kiện tụng càng diễn ra chậm chạp thì lại càng được phân xử công minh vào lúc chung cục ngài ạ. Imhotep vẫn cứ lắc đầu ngờ vực. Henet tiếp tục: - Vả lại, ngài Imhotep ạ, ngài phải nhớ rằng cậu Ipy không phải là con của bà Ashayet - cậu là con của bà Ankh, vợ kế của ngài. Vì thế, làm sao mà bà Ashayet có thể hết mình lưu tâm vì cậu ta được? Nhưng với cậu Yahmose thì khác - cậu Yahmose sẽ lành bệnh, bởi vì bà Ashayet ở trên kia sẽ can thiệp để cậu ấy phải bình phục. - Henet, ta phải thú nhận rằng lời mụ an ủi ta rất nhiều... mụ nói nhiều điều đúng lắm. Quả thật hiện giờ thằng Yahmose hàng ngày hồi phục được một ít. Nó quả là một đứa con tốt, trung thành. Nhưng mỗi khi ta nghĩ đến thằng Ipy của ta... một trí thông minh như vậy, một sắc đẹp như vậy... Imhotep lại rên rỉ. - Trời ơi hỡi trời! Henet cũng rên lên trong niềm thông cảm với ông. - Cái con đàn bà khốn nạn với sắc đẹp đáng nguyền rủa của nó! Ước chi ta đã đừng để mắt đến nó. - Đúng vậy, đúng vậy, thưa chủ nhân. Nó đúng là con gái của ma vương. Nó có học ma thuật và bùa chú, điều đó thì không còn nghi ngờ gì nữa. Có tiếng gậy đập lên nền nhà và Esa khập khiễng bước vào khách sảnh. Bà khịt mũi chế nhạo: - Sao đấy, không còn một ai trong nhà này còn chút lý trí hay sao? Các người không có việc gì hơn là ngồi buông ra những lời nguyền rủa một cô gái bất hạnh, một cô gái quen thói thù vặt và ranh mãnh, được thúc giục thêm bởi cách xử sự ngu ngốc của những con vợ ngu ngốc của những đứa con trai ngu ngốc của con. - Thói thù vặt và ranh mãnh, mẹ gọi như vậy được sao mẹ? Trời ơi, ba đứa con trai của tôi, hai đứa đã chết, còn một đứa thì đang chết. Thế mà mẹ tôi lại nói tôi những lời như vậy! - Có lẽ phải cần có một người nào đó nói với con những điều như vậy, vì con không thể nhận thức sự việc đúng như nó vốn có. Hãy giũ sạch trong đầu óc con cái sự mê tín xuẩn ngốc về linh hồn của một cô gái trở về báo thù đi. Đây là một bàn tay người sống đã đè đầu thằng Ipy xuống hồ, và một bàn tay người sống đã rót thuốc độc vào trong rượu mà thằng Yahmose và Sobek uống. Con có một kẻ thù, đúng vậy, Imhotep ạ, một kẻ thù ở ngay trong nhà này. Và chứng cớ là từ khi con làm theo lời khuyên của Hori để con Renisenb nấu thức ăn cho thằng Yahmose, hoặc để cho một tên nô lệ nấu nhưng nó canh chừng rất kỹ và tự tay nó bưng cho thằng Yahmose ăn, từ khi đó, mẹ bảo con rõ, thằng Yahmose hồi phục lại sức khỏe ngày một. Cố gắng đừng tỏ ra ngốc nữa, con cứ ngồi rên rỉ và vò đầu bức tai mãi, về mấy chuyện này thì mụ Henet giúp con nhiều lắm... - Ôi cụ Esa, cụ nói oan cho con lắm! - Và mẹ bảo con, về chuyện này, Henet giúp con không biết là vì mụ cũng ngốc hay vì một lý do nào khác... - Xin thần Re tha thứ cho cụ vì cụ đã tỏ ra độc ác với một người đàn bà đơn độc và bất hạnh. Bất chấp Henet, Esa huơ cây gậy trong một cử chỉ mạnh mẽ: - Imhotep, hãy cương nghị lên, và cố gắng suy nghĩ. Ashayet, người vợ đã khuất của con, nhận tiện đó là một người đàn bà rất đáng yêu và không ngốc tí nào, có thể gây ảnh hưởng cho con từ thế giới bên kia, nhưng khó có thể suy nghĩ thế cho con trong thế giới này! Chúng ta phải hành động Imhotep ạ, nếu chúng ta không muốn có thêm một người chết nữa trong nhà này. - Một kẻ thù trong nhà này? Và là người sống? Mẹ thật sự tin như vậy sao mẹ? Nhưng như vậy thì nghĩa là tất cả chúng ta đều nguy hiểm? - Chắc chắn rồi. Chúng ta bị nguy hiểm không phải bàn tay của hồn ma bùa quỷ gì cả mà bởi sức mạnh của con người, bởi những ngón tay người sống đã rót thuốc độc vào thức ăn thức uống, bởi một khuôn mặt người lò dò theo sau thằng Ipy đang từ làng trở về nhà giữa đêm khuya và ấn mạnh đầu nó xuống dưới hồ. Imhotep trầm ngâm: - Làm được vậy cần phải có sức mạnh. - Trông bề ngoài thì đúng vậy, nhưng mẹ cũng không chắc lắm. Thằng Ipy đã say mèm vì rượu bia ở làng. Có thể nó bước thấp, bước cao đi về nhà, và không đề phòng gì người cùng đi với nó, nó bèn cúi đầu xuống hồ rửa mặt cho mát. Và lúc đo thì không cần nhiều sức lực lắm. - Mẹ cố nói gì vậy mẹ? Mẹ muốn nói rằng chính một người phụ nữ đã làm điều đó? Nhưng, không thể được. Toàn bộ chuyện đó là không có thể! Không thể nào có kẻ thù trong nhà này, nếu có thì chúng ta phải biết, con phải biết. - Con ạ, tội ác nằm ở nơi con tim chứ không biểu lộ trên nét mặt đâu. - Mẹ muốn nói một trong bọn đày tớ hoặc nô lệ? - Không phải đày tớ cũng không phải nô lệ, Imhotep ạ. - Một trong chúng ta? Hoặc người khác... có phải mẹ muốn nói Hori hoặc Kameni? Nhưng Hori thì cũng như người trong gia đình. Nó xưa nay vẫn trung thành và đáng tin cậy. Còn Kameni? Nó là một người lạ thật đấy, nhưng nó thuộc đẳng cấp với chúng ta và nó đã chứng tỏ lòng nhiệt thành tận tụy của nó khi làm việc cho con. Mới sáng nay nó vừa đến gặp con đã thúc giục con bằng lòng cho nó cưới Renisenb. - Ồ, thế hả? Esa tỏ ra chú ý - Và con trả lời sao? - Con trả lời sao được? Imhotep sốt ruột. Lúc này có phải là lúc nói chuyện cưới hỏi đâu, con đã bảo nó vậy. - Thế nó bảo sao? - Nó bảo rằng theo ý nó thì đây chính là lúc nói chuyện cưới hỏi. Nó bảo Renisenb không an toàn trong nhà này. - Mẹ tự hỏi - Esa nói - Mẹ tự hỏi rất nhiều... Có phải chính là con ấy không? Trước đây mẹ nghĩ nó là... - và Hori cũng nghĩ vậy - nhưng bây giờ. ... Mời các bạn đón đọc Tận Cùng Là Cái Chết của tác giả Agatha Christie.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Biện Hộ Trắng Án - Trương Hải Sinh
Giản Minh, La Kiệt và Trương Tĩnh - ba nhân vật luật sư biện hộ các vụ án hình sự tổ hợp thành một chiếc kiềng ba chân vô cùng vững chắc. Họ luôn cố gắng hết sức để trả lại sự trong sạch cho người bị oan và để cho người mất được nhắm mắt! Trong chiếc xe bị vứt bỏ lại, cô gái quần áo xộc xệch, dấu vân tay, vết răng, tinh dịch và nhiều dấu vết khác đều nhằm vào một người, là chứng cứ vững chắc hay là âm mưu đã được dàn dựng công phu? Vị giáo sư đại học nho nhã lịch thiệp cầm trong tay chiếc chùy, là ngộ sát hay bị kẻ khác hãm hại? Người phụ nữ bị bắt cóc lại trở thành nhân vật trong tập đoàn buôn bán phụ nữ, là do tính cách bẩm sinh hay còn có ẩn tình nào khác? Còn cả những vụ án vô cùng kỳ bí, những linh hồn lượn lờ trên đường cái, những thi thể bị nát vụn, vụ việc ức hiếp trong trường học… Nhóm ba người Giản Minh - La Kiệt - Trương Tĩnh phải vận dụng kiến thức chuyên ngành của mình như thế nào để có thể điều tra ra được từng bí mật kinh thiên động địa ẩn giấu phía sau những vụ án bí ẩn này… *** Trương Hải Sinh: Hội viên Liên minh ngành bản quyền thủ đô và Hiệp hội tiểu thuyết kinh dị Hoa ngữ thế giới. Anh đã đọc vô số cuốn sách về ngành Luật, luôn mong muốn trở thành một luật sư tài năng, nhưng cơ duyên thế nào mà lại trở thành nhà văn. Anh đã sáng tác tiểu thuyết trinh thám kinh dị gần mười năm nay. Anh có lối tư duy logic chặt chẽ và sức sáng tạo phong phú, yêu thích việc sử dụng câu chữ để lột tả được nhân tính thiện ác được cất giấu nơi sâu kín nhất của con người. *** Đây là một cuốn tiểu thuyết về đề tại xét xử vụ án hình sự tại phiên tòa. Trong hệ thống tư pháp của Việt Nam và Trung Quốc có những nét tương đồng và khác biệt nhất định, nên tôi muốn làm rõ các danh xưng tại phiên tòa xét xử để độc giả tiện theo dõi. HỘI ĐỒNG XÉT XỬ Trung Quốc - Việt Nam 1. Thẩm phán trưởng (Quan tòa) Tại mỗi phiên tòa, trong Hội đồng xét xử sẽ có một vị thẩm phán nắm quyền điều hành phiên tòa.- Chủ tọa 2. Thẩm phán (Quan tòa) - Thẩm phán 3. Thư kí - Thư kí 4. Bồi thẩm - Hội thẩm 5. Công tố viên - Công tố viên *** Chính nghĩa cần phải tìm kiếm và tìm tòi, bởi vì chúng ta không có cách nào đạt đến được thực tế chính nghĩa hoàn mĩ trọn vẹn, chúng ta bắt buộc phải truy cầu. Công chính không phải là kết quả, mà là một quá trình. -- Alan Dershwitz -- Tôi... Tôi tên Giản Minh, 43 tuổi, độc thân. Giống như phần đông số người ở độ tuổi này, tôi hơi mập, tóc cũng rụng ngày càng nhiều, có lẽ chắc cũng chỉ vài năm nữa là tôi bị hói rồi. Cho nên, mấy hôm trước tôi đã cạo trọc đầu luôn, kết hợp với vết sẹo nơi hổ khẩu bên tay phải của tôi, đúng là có vẻ hơi đáng sợ. Nhưng hãy tin tôi đi, tôi là một nhân viên cổ cồn trắng mặc comple nghiêm chỉnh đấy. Đương nhiên, thực ra tôi cũng chẳng thích phải ngồi lâu trước bàn làm việc đâu, nếu như bạn đến phòng làm việc của tôi, tôi muốn nửa nằm nửa ngồi trên sofa để tiếp đón bạn hơn. Việc này không phải là vì tôi không quan tâm đến phép lịch sự, mà là phần lưng của tôi có chút vấn đề. Tôi cũng có một chút khác biệt đối với những người trong độ tuổi này, bốn năm trước, tôi không hút thuốc, nhưng bây giờ, chỉ cần là thuốc lá, tôi đều có thể hút vài hơi. Cần phải biết rằng, ở độ tuổi này mới bắt đầu hút thuốc, không phải là một việc đơn giản, cho nên, nói một câu không mấy mới mẻ gì, thứ tôi hút không phải là thuốc mà là nỗi cô đơn. Tôi không uống rượu, bất cứ loại rượu nào đều không được, chỉ cần có chút hơi men, một số thứ trong kí ức tôi không muốn nhớ đến sẽ giống như con mãnh thú đại hồng thủy phá vỡ con đê, triệt để nuốt chửng tôi. Hãy tin tôi đi, đó tuyệt đối là một việc không vui vẻ gì. ... Mời các bạn đón đọc Biện Hộ Trắng Án của tác giả Trương Hải Sinh.
14 Tập 2 - Peter Clines
Những cánh cửa khóa chặt. Đèn tường kỳ cục. Lũ gián biến dị. Có điều gì đó bất thường đang diễn ra trong căn hộ mới thuê của Nate! Đương nhiên anh có đầy thứ khác phải lo hơn là tìm hiểu mấy thứ trong căn nhà này. Công việc chán nản, tiền bạc không có, bạn gái cũng không, tương lai mù mịt, vì vậy dù căn nhà có không được hoàn hảo cho lắm, anh cũng chả quan tâm, chỉ cần ở được là đủ. Ít nhất là như vậy cho đến khi anh gặp Mandy - cô hàng xóm ở phòng đối diện và nhận ra vô số điều bất thường trong căn phòng cô đang ở… Và cả những căn phòng khác nữa. Tại nơi đã từng một thời là khu xa xỉ của Los Angeles này, mỗi căn phòng, mỗi bức tường đều đang che đậy những bí ẩn có thể đã tồn tại từ cả trăm năm trước. Một số hiển hiện ngay trước mắt, một số giấu mình đằng sau những cánh cửa đóng chặt. Và khi mọi mảnh ghép bí ẩn dần được phơi bày, khi bánh xe vận mệnh một lần nữa khởi động, Nate và “đồng bạn” sẽ phải đối mặt với những gì? Là tận cùng của sinh mạng… hay tận cùng của mọi thứ ? *** Peter Clines, sinh ra ở Cape Neddick, Maine là một tác giả và tiểu thuyết gia người Mỹ nổi tiếng với loạt truyện siêu anh hùng zombie, Ex-Heroes, và tiểu thuyết lấy cảm hứng từ Lovecraftian 14 và The Fold. *** LỜI TÁC GIẢ Quay trở lại khoảng thời gian vào tháng 5 năm 2012, tôi đã ở Crypticon bang Seatle để cố gắng thuyết phục mọi người xem qua cuốn sách mới của mình. Về cơ bản, nó vẫn chưa được hoàn thành. Nhà xuất bản Permuted Press đã in ra ba mươi bản mẫu với hy vọng sẽ huy động được đầu tư. Hãy lưu ý, tôi nói đó là “hy vọng”. Thực lòng, trong thời gian dài tôi lo sợ rằng việc này sẽ thất bại hoàn toàn. Tôi đã đạt được một vài thành công nho nhỏ về loạt sách nói về siêu anh hùng đánh lại xác sống, nhưng gần đây tôi cố gắng viết cái gì đó khác đi - cuốn The Eerie Adventures of the Lycanthrope Robinson Crusoe - đã không thành công như mong đợi. Thậm chí, tôi có thể nói đó là một thất bại lớn. Tôi đã lo lắng điều tương sự sẽ xảy ra. Thậm chí cả giám đốc nhà xuất bản Permuted Press, Jacob Kier, cũng đã miễn cưỡng để tôi quyết tâm đi theo một hướng khác lần nữa, mặc dù ông ấy cảm thấy khá hơn rất nhiều sau khi đọc 14. Nhưng nó cũng không giúp ích được gì khi cuốn sách vẫn được giữ bí mật. Thật sự, thật sự được giữ kín. Khi tôi đến Crypticon, chỉ để... chà, bốn mươi người đã đọc cuốn sách. Đó là những người đầu tiên đọc cuốn sách này của tôi, giám đốc nhà xuất bản, biên tập viên, nhân viên chạy quảng cáo. Tôi đã lo sợ tác phẩm bị xuyên tạc hay bị tiết lộ quá sớm, và độc giả sẽ chính thức đến với cuốn sách sẽ có ấn tượng hoàn toàn sai lệch hoặc không như kỳ vọng của họ. Vì vậy tôi đã đề nghị họ giữ kín bản mẫu và Jacob đã đồng ý. Và rồi tôi lại lo ngại về điều đó trong nhiều tuần. Vì vậy tôi đã ở Crypticon cùng với những bản mẫu. Tôi giữ chân ai đó phải nán lại, mời họ xem bìa cuốn sách vô cùng nghệ thuật và mới mẻ này, và họ hỏi tôi rằng cuốn sách viết về cái gì, tôi đã trả lời rằng. “Tôi không thể tiết lộ.” Tuy nhiên, không hiểu sao, tôi đã bán được hai mươi chín bản mẫu. Đáng ra đã bán được ba mươi bản, nhưng tôi đã giấu một cuốn trong túi. Vài tuần sau đó, cuốn sách đã được chính thức xuất bản và số lượng bán ra vô cùng lớn. Sau đó audiobook của cuốn sách này cũng đã được xuất bản và thậm chí nó còn bán chạy hơn sách giấy. Tôi đã choáng váng khi phát hiện ra mọi người không hề thích cuốn sách này... mà là họ YÊU nó. Rất nhiều người mến mộ cuốn sách này. Tôi thậm chí còn bị những phản ứng nồng nhiệt của những người bạn “thổi bay”. Hai năm sau, tôi vẫn còn cảm thấy chếnh choáng vì không thể tin nổi điều này. Tôi biết cuốn sách rất thú vị và đối với thể loại sách này tôi cũng rất thích đọc, nhưng tôi thực sự không nghĩ rằng cũng có rất nhiều người có chung sở thích như tôi. Tôi mong họ sẽ như vậy, nhưng tôi vẫn luôn luôn coi mình là một người thực tế. Phải nói rằng có ít nhất hai năm cảm thấy vô cùng khó tin đối với tôi. Ít nhất hai hay ba ngàn lần, tôi đã được hỏi liệu tôi sẽ viết phần tiếp theo hay không? Tôi không nghĩ vậy. Câu chuyện về tòa nhà Kavach đã khá hoàn chỉnh và độc đáo, tôi cho là vậy. Có lẽ vẫn còn một số điều liên quan tới những câu chuyện trong vũ trụ, nhưng tôi nghĩ Nate, Veek, và những người khác đã tìm được phần còn lại của nó. Có lẽ từ giờ đến vài năm tới, nếu mọi người vẫn còn quan tâm tới câu chuyện này, tôi sẽ cho ra một ấn bản kỷ niệm khoảng hơn 20.000 từ. Tôi phải cắt giảm ấn bản này vì những lý do xảy ra lần đầu tiên. Có một quả trứng Phục sinh thực sự thú vị, đấy là nói như vậy, và một bước ngoặt lớn mà tôi đã rất mong đợi. Vâng, trong cuốn sách này, thực sự có những bước ngoặt vào cuối truyện mà theo tôi, nó sẽ khiến độc giả thực sự bất ngờ. Dù sao... Có rất nhiều người mà tôi đã gửi lời cám ơn trong lần đầu cuốn sách này được xuất bản, và thật là thiếu sót nếu không nhắc tới tên họ một lần nữa. Thêm vào đó đã có thêm vài người tôi muốn được gửi những lời cám ơn chân thành nhất tới họ. Đầu tiên, tôi muốn gửi lời cám ơn tới Jacob, sáng lập nhà xuất bản Permuted Press, ông đã giúp tôi có những khoảng thời gian xa rời với xác sống và siêu anh hùng để kể về rất nhiều chuyện khác liên quan đến ngày tận thế. Tiếp đó là Thom Brannan, tác giả cuốn Lords of Night và đồng tác giả của cuốn Pavlov’s Dogs, Thom đã cung cấp cho cho tôi một loạt những nghiên cứu của Tesla mà Thom đã tích lũy từ những dự án riêng, và tôi đã vui vẻ đón nhận. Bob Spencer làm việc tại Sở Hành chính thành phố Los Angeles đã trao đổi với tôi về những kế hoạch xây dựng của các tòa nhà cổ. Bất kỳ một sai lệch nào so với thực tế trong câu chuyện này đều là do lựa chọn của riêng tôi vì những lý do tạo kịch tính cho tác phẩm, không phải do bất kể một thông tin sai lệch nào được cung cấp từ phía họ. Chitra đã giúp tôi với những cái tên tiếng Marathi, cách phát âm, và các bản dịch sau khi tôi tìm kiếm trên mạng Internet trong nỗ lực tìm kiếm một vài từ cố định. Tim là cái tên được đặt theo tên của một người bạn, anh ấy cũng đã cho tôi mượn tên của anh ấy để đặt cho một con rồng bằng bạc. Anh ấy luôn sẵn sàng giúp đỡ tôi với những vấn đề về kỹ thuật và máy tính có trong cuốn sách này, ví dụ như việc thiết kế nên hệ thống máy tính của Veek. Tôi đã có một vòng tròn bè bạn khăng khít, những người “tàn nhẫn” (thuộc hạng “tàn nhẫn” chưa từng thấy), những người đã đọc cuốn truyện này từ bản thảo đầu tiên và thuyết phục rằng nó không đến nỗi quá điên rồ và màu mè. Larry, John, Patrick, David đã đưa ra những gợi ý tuyệt vời cho tôi, động viên tôi, và cả việc bắt được rất nhiều điểm mà tôi đã bỏ qua. Tôi xin gửi lời cám ơn sâu sắc tới Felicia, biên tập viên tại nhà xuất bản Permuted Press đã biên tập tác phẩm này của tôi. Ray Porter đảm nhận công việc thu âm cho cuốn truyện 14 này và đã giúp tôi có thêm được nhiều fan bởi giọng đọc vô cùng cuốn hút của anh. Anthony và Michael, những nhân viên mới tại Permuted, đã đưa ra ý tưởng về một phiên bản Platinum cho cuốn sách này, cuốn mà bạn đang giữ trên tay. Người phụ nữ đáng yêu của tôi, Collen, tiếp tục cho tôi những lời khuyên, lời phê bình, sự thật khắc nghiệt, những lời động viên ngọt ngào, và đôi khi là cả sự nhắc nhở rằng tôi có thể làm được việc này. Cuối cùng, nhưng quan trọng không kém, tôi muốn gửi lời cám ơn sâu sắc tới tất cả các bạn, những người đang dành thời gian thư giãn của mình cho cuốn sách này. Tôi chỉ hy vọng rằng nó sẽ làm trí tưởng tượng của bạn bay cao và những điều dị thường theo cái cách mà tôi đã truyền cảm hứng bởi kĩ năng viết ngày một sắc sảo hơn trong những năm qua. Và nếu bạn đang sở hữu một trong ba mươi bản mẫu đầu tiên - một cuốn sách có những trang giấy trắng ở mặt sau - thì bạn đã sở hữu một tác phẩm trong bộ sưu tập những món quà vô cùng đặc biệt. Xin chúc mừng! Cám ơn vì đã “liều mình” với tác phẩm này ở Crypticon! PC Los Angeles, ngày 10 tháng 3 năm 2014 Mời các bạn đón đọc 14 Tập 2 của tác giả Peter Clines.
14 Tập 1
Những cánh cửa khóa chặt. Đèn tường kỳ cục. Lũ gián biến dị. Có điều gì đó bất thường đang diễn ra trong căn hộ mới thuê của Nate! Đương nhiên anh có đầy thứ khác phải lo hơn là tìm hiểu mấy thứ trong căn nhà này. Công việc chán nản, tiền bạc không có, bạn gái cũng không, tương lai mù mịt, vì vậy dù căn nhà có không được hoàn hảo cho lắm, anh cũng chả quan tâm, chỉ cần ở được là đủ. Ít nhất là như vậy cho đến khi anh gặp Mandy - cô hàng xóm ở phòng đối diện và nhận ra vô số điều bất thường trong căn phòng cô đang ở… Và cả những căn phòng khác nữa. Tại nơi đã từng một thời là khu xa xỉ của Los Angeles này, mỗi căn phòng, mỗi bức tường đều đang che đậy những bí ẩn có thể đã tồn tại từ cả trăm năm trước. Một số hiển hiện ngay trước mắt, một số giấu mình đằng sau những cánh cửa đóng chặt. Và khi mọi mảnh ghép bí ẩn dần được phơi bày, khi bánh xe vận mệnh một lần nữa khởi động, Nate và “đồng bạn” sẽ phải đối mặt với những gì? Là tận cùng của sinh mạng… hay tận cùng của mọi thứ ? *** Peter Clines, sinh ra ở Cape Neddick, Maine là một tác giả và tiểu thuyết gia người Mỹ nổi tiếng với loạt truyện siêu anh hùng zombie, Ex-Heroes, và tiểu thuyết lấy cảm hứng từ Lovecraftian 14 và The Fold. *** Ông ta chạy. Ông ta cố chạy nhanh hết sức, như thể Chốn Địa Ngục kia đang đeo bám lấy mình, như thể toàn bộ cuộc đời của ông ta đang phụ thuộc vào việc này. Ông ta chắc chắn rằng điều đó đã xảy ra. Sự thật là ông ta đã chết rồi. Ông ta đã từng chứng kiến cảnh máu me trong phòng phẫu thuật mẫu, và cảm nhận rõ máu đang túa ra ướt đẫm mạng sườn. Con dao mổ đã thực hiện nhiệm vụ của nó một cách chính xác nhất. Mặc dù ông ta không thể nghĩ gì thêm về bản thân mình. Không phải là lúc này. Có quá nhiều điều đang đe dọa đến ông ta. Ông ta phải tiếp tục chạy. Nếu hội The Family tóm được ông ta, tất cả sẽ đều phải chết. Mời các bạn đón đọc 14 Tập 1 của tác giả Peter Clines.
Tiếng Cú Kêu
“Ý cô là cô tin vào số mệnh?” “Tất nhiên. Tôi cũng tin việc mỗi người là đại điện cho một điều gì đó.” Vậy anh là đại diện cho điều gì? Tình yêu? Hay cái chết? Bạn đã bao giờ có cảm giác giống như đang bị người khác theo dõi? Nhất cứ nhất động của bạn đều bị thu gọn vào tầm mắt của một kẻ nào đó? Con người ở trong bóng tối đó luôn dình dập bạn, hắn biết rõ về bạn, kể cả những điều riêng tư nhất. Không một nơi nào, không một lúc nào, không ở bên cạnh ai mà bạn cảm thấy an toàn. Đó cũng là những gì Jennifer Thierolf đã trải qua. Cô gái trẻ đang trong tâm trạng hạnh phúc khi chuẩn bị kết hôn với tình yêu của cuộc đời mình. Nhưng thời gian gần đây, cô nghe thấy những tiếng động kì lạ xung quanh nhà. Một dịp tình cờ, cô khám phá ra bí mật đằng sau những âm thanh đáng sợ đó. *** “Cho dù sẽ chẳng bao giờ có ai hiểu được việc chỉ quan sát một cô gái bình lặng làm việc nhà cũng khiến anh cảm thấy yên bình, khiến anh thấy rằng đối với một vài người trong cuộc sống cũng có thể có mục đích và niềm vui, và khiến anh đôi phần tin tưởng rằng mình cũng có thể tìm lại được mục đích và niềm vui và niềm vui sống đấy.” Đây là một câu tôi cực kỳ thích trong “Tiếng cú kêu” bởi nó đã làm bật lên được tâm tính đơn thuần của một người đang bế tắc trong cuộc sống như Robert Forester. Một cú lừa khi cứ nghĩ anh ta có định hãm hiếp cô gái kia nhưng không, tất cả chỉ là một ánh nhìn hy vọng nhỏ nhoi của một người đang bị nhấn chìm vào bóng tối sâu thẳm của cuộc đời. Đối với “Tiếng cú kêu”, một lần nữa, Highsmith lại đem chủ đề nhân cách và đạo đức làm màu chủ đạo cho quyển tiểu thuyết. Một kiểu khai tâm rất “Highsmith” được đặc trưng bởi các yếu tố tâm lý học tội phạm mà chúng ta đã thấy qua “The Talented Mr.Ripley”. Tôi dường như cảm nhận được sự cố tình trong cách xây dựng một màu sắc u tối trong quyển sách này của tác giả. Đó là một cảm giác đau khổ và tuyệt vọng tận cùng khi câu chuyện càng dần tiến tới hồi kết. Về một khía cạnh nào đó, nó gợi cho tôi liên tưởng đến mảng màu trong sách của Georges Simenon như series về thanh tra Jules Maigret. Nhưng dù thế nào thì đối với tôi, “Tiếng cú kêu” vẫn là một quyển sách tuyệt vời bởi một lại thêm một lần, tôi được đắm chìm vào cách kể chuyện của tác giả. “Tiếng cú kêu” xoay quanh cuộc sống của nhân vật Robert Forester – một người đàn ông 29 tuổi. Thời gian gần đây, anh ta chuyển tới một thị trấn nhỏ ở Pennsylvania để thoát khỏi nanh vuốt của người đối tác cũ độc ác là Nickie. Cô nàng Nickie đã quấy rối anh ta qua điện thoại với những chiêu trò ác ý. Khoảng thời gian sau đó, tuy là Robert tìm được một công việc tốt trong ngành kinh doanh hàng ngoại nhập nhưng anh ta vẫn phải chiến đấu với sự cô đơn và trầm cảm trong nhiều tháng trời đến nỗi một thói quen kỳ quặc đã hình thành là anh cứ thích theo dõi một phụ nữ trẻ vô danh khi cô đi công tác. Không những thế, khi đọc được tình huống Robert hay quan sát cô gái tên là Jenny qua cửa sổ nhà bếp khi cô đặt bàn và chuẩn bị một bữa ăn tối cho hai người. Một chút ý nghĩ sờ sợ xuất hiện trong tâm trí tôi vì có gì đó hơi biến thái ở nhân vật này nhưng khi đọc xong truyện thì tôi lại cảm nhận khác. Anh chàng Robert này không phải là loại người bị hấp dẫn bởi thể xác của Jenny mà đơn giản là anh ta muốn kiếm tìm sự an ủi và thoải mái khi nhìn mọi hành động của cô gái ấy. Như thế cuộc đời của Jenny là một bức tranh bình yên và hạnh phúc mà Robert lại rất khao khát cuộc sống ấy, anh tìm trong đó chút hy vọng bé nhỏ, cùng với đó là một cảm giác bình an và mong muốn tìm lại chính mình. Lúc đầu, tôi đã sai lầm khi nghĩ rằng Robert là nhân vật kỳ quặc nhất câu chuyện nhưng sau đó, tôi phát hiện việc anh ta thích theo dõi Jenny cũng chỉ minh chứng cho việc mất cân bằng trong cuộc sống. Thế nhưng những nhân vật khác thì sao? Họ không hẳn là không kỳ quặc. Chẳng hạn như đối với Jenny, mất anh trai khi còn rất trẻ, Jenny khá thường xuyên nghĩ về cái chết – một yếu tố đóng vai trò quan trọng trong các phản ứng của cô trước những sự kiện khủng khiếp đang xảy ra với Robert. Nickie là một kẻ cáu kỉnh, có xu hướng thù hằn cao. Trong trí nhớ của Robert thì anh ta chỉ nhớ đến những lời phàn nàn của cô ta và đó là một nỗi ám ảnh lâu dài. Cô nàng này đóng một vai trò quan trọng trong sự sụp đổ tiếp theo của Robert và cũng là nguyên cớ cho những chuyện kỳ lạ về sau. Khi kể câu chuyện này, Highsmith đã nổi trội trong việc nắm bắt những tin đồn trong một cộng đồng thị trấn nhỏ – những nỗi sợ hãi và nghi ngờ có thể xuất hiện khi những cá nhân biết một số người có liên quan bắt đầu tự xoay sở để thoát khỏi các tình huống nguy hiểm ấy. Cuối cùng, điều thực sự làm cho cuốn tiểu thuyết này trở nên hấp dẫn như vậy là nhờ chuỗi sự kiện dường như không thể ngăn cản được mà Robert đã ngây thơ coi thường chúng ngay từ giây phút đầu. Chúng ta chỉ còn cảm giác một người đàn ông bất lực đang cảm thấy như thế nào khi hành động của anh ta bị đánh giá và giải thích sai bởi những người được gọi là công dân đứng đắn xung quanh anh ta, đặc biệt là khi số phận can thiệp và nhân vật chính chẳng thế làm được điều gì ra trò cả. Tôi tin đây là quyển sách cực kỳ thú vị cho những ai thích những điều xoắn não và một cốt truyện tối tăm về bối cảnh và nhân vật. Trần Thông review *** Tiếng cú kêuTIẾNG CÚ KÊU Tác giả Patricia Highsmith Người review Bà Bô (mình hỗ trợ edit) Mình biết đến Patricia Highsmith đã lâu qua “Stranger on the train” và “Carol”, nhưng đều là phim chuyển thể từ tác phẩm của bà. Phim quá xuất sắc nên mình không tìm sách nữa. Thành ra “Tiếng cú kêu” là cuốn đầu tiên của bà mình đọc. Robert là một người đàn ông thất bại trong hôn nhân, sống một mình và có một công việc nhàm chán. Trong 1 buổi tối đi làm về khuya, anh bị cuốn hút dữ dội bởi hình ảnh 1 cô gái trẻ đang chuẩn bị bữa ăn bên khung cửa sổ. Sự cô đơn và thiếu thốn tình cảm trong cuộc sống thường ngày khiến cho anh cứ trở lại và rình rập nhìn trộm cô mỗi tối. Anh đứng ngoài vườn lén lút nhìn cảnh cô gái xinh đẹp nấu nướng, rồi cảnh cô đón người yêu đến ăn tối với 1 niềm hạnh phúc sáng ngời. Một ngày anh bị cô gái phát hiện, Jenny bỗng nảy sinh sự thương cảm đối với Robert và làm cho Greg – vị hôn phu của cô ghen tức lồng lộn. Đỉnh điểm của sự ghen tuông là trận ẩu đả bên bờ sông giữa Robert và Greg và Greg bỗng dưng mất tích. Mọi sự nghi ngờ đổ dồn vào Robert – người đàn ông đã chịu nhiều tổn thương trong cuộc sống riêng nay lại tiếp tục gánh chịu sự soi mói phán xét của mọi người xung quanh. Người đàn ông bị cho là biến thái vì “nhìn trộm”, đã từng hành hung vợ cũ, đã từng đánh người bên bờ sông… từng đó đã khiến cho mọi con mắt nhìn anh đầy định kiến. Biến cố tiếp tục xảy đến với Jenny và những người giúp đỡ anh làm cho hình ảnh của anh càng trở nên xấu xí, bất kể sự hợp tác tích cực của anh với cảnh sát. Robert quyết định tự tìm công lý cho riêng mình. Nhưng với sự công kích từ những người xung quanh, từ báo chí và cả cảnh sát, liệu Robert sẽ tìm công lý ra sao ? Hay là vì định kiến này anh sẽ bất chấp tất cả ? “Tiếng cú kêu” có văn phong và mạch chuyện chậm rãi với tuyến nhân vật đơn giản, trên dưới 10 người. Hơn nửa đầu cuốn sách chủ yếu miêu tả những thay đổi tâm lý của bộ 3 nhân vật chính – Jenny, Robert và Greg. Thành công nhất của tác giả trong cuốn tiểu thuyết này là sự miêu tả tinh tế quá trình phát triển tâm lý của Robert, khi anh chao đảo giữa những phán xét của công chúng, khi anh bị thách thức bởi những kẻ đã hãm hại anh, và khi anh chứng kiến những người giúp đỡ anh bị hại, đỉnh điểm là anh bị săn đuổi mà cảnh sát lại bảo vệ anh 1 cách hời hợt (thật là mình cũng không biết cảnh sát làm cái quái gì trong cuốn sách này). Tuy vậy tâm lý của Jenny – nhân vật then chốt khiến cho bộ ba vướng vào rắc rối lại không được tác giả đầu tư kỹ hơn nên kết cục của Jenny khá bất ngờ đối với mình và có phần không thuyết phục. Các nhân vật phụ khác cũng được tác giả xây dựng bình thường, hơi mờ nhạt. Cuốn sách này không dành cho những ai thích motif hình sự ly kỳ và plot twist dồn dập, nhưng hợp với những người thích tâm lý tội ác phức tạp và u ám. Bìa vẽ đẹp nhưng không có chút liên quan gì đến nội dung truyện cả, ngay cái tựa đề cũng mông lung nốt. *** Tiếng cú kêu - Review Patricia Highsmith là một tiểu thuyết gia người Mỹ và nhà văn viết truyện ngắn nổi tiếng với những tác phẩm như Carol, Người lạ trên tàu, Quý ngài tài năng... Sở trường của bà là về mảng tâm lý kinh dị với cách xây dựng cốt truyện gay cấn và các nhân vật vô cùng độc đáo. Tài năng của bà một lần nữa được thể hiện qua cuốn sách Tiếng cú kêu, tiểu thuyết thứ tám của bà được ra đời cách đây hơn năm thập kỷ. Nội dung chính của tác phẩm xoay quanh cuộc sống của Robert Forester - một người đàn ông vừa kết thúc cuộc hôn nhân không mấy tốt đẹp và muốn chuyển đến một nơi ở mới để bắt đầu lại. Tại thị trấn nhỏ Langley của Pennylvania, anh đã gặp Jenny Thierolf - một cô gái “đặc biệt bình thường” theo một cách thức khác thường nhất mà người đọc có thể tưởng tượng: rình mò quanh nhà cô. Cuộc gặp gỡ định mệnh này đã kéo theo sau đó rất nhiều sự kiện có ảnh hưởng sâu sắc đến số phận của các nhân vật.   Vậy Patricia Highsmith đã khai thác yếu tố tâm lý và kinh dị như thế nào ở một câu chuyện có vẻ thiên về tình cảm như Tiếng cú kêu? Bản thân nhan đề tác phẩm đã là một sự gợi ý khéo léo cho độc giả. Trong thần thoại Hy Lạp, cú là biểu tượng của trí tuệ thâm sâu và những kiến thức bí ẩn về thế giới tâm linh. Đối với Jenny Thierolf, cô có một niềm tin mạnh mẽ vào số phận, vào những điềm báo xảy ra trước các sự kiện quan trọng trong cuộc đời. Cô coi con cú là biểu tượng của cái chết, khi con cú cất tiếng kêu giữa buổi đêm tĩnh mịch và vắng lặng, một người nữa phải nói lời tạm biệt với cuộc sống này. Liệu thực sự có một số phận định sẵn cho tất cả mọi người hay là do chính tâm lý của nhân vật trước các biến cố đã đẩy họ đến một kết cục như được dự báo trước này?     Bàn đến khía cạnh tâm lý, đây là một điểm được tác giả chú trọng khai thác. Các nhân vật trong câu chuyện đều chịu đựng một tổn thương nào đó về mặt tâm lý trong quá khứ và điều đó đã ảnh hưởng đến toàn bộ cuộc đời họ sau này. Robert Forester đã trải qua một cú sốc khi chứng kiến người bạn thân thiết của mình chết ngay trước mắt, mới phút trước người đó còn vui vẻ cười nói, phút sau đã là một thi thể bất động nằm trên một vũng máu. Jenny Thierolf cũng có một ký ức đau thương liên quan đến cái chết của người em mà cô vô cùng yêu quý, khi một người đàn ông lạ mặt xuất hiện ở nhà cô ngay trước khi em trai cô qua đời. Và giờ đây khi một người đàn ông lạ mặt nữa lại xuất hiện ở nhà cô, mọi chuyện liệu có khác đi? Tiếng cú kêu không chỉ lôi cuốn người đọc khám phá tâm lý của những nhân vật chính trong truyện, như đã nói, một sở trường khác của Patricia Highsmith là kinh dị. Độc giả sẽ theo chân Robert Forester tham gia vào một cuộc điều tra đặc biệt: tìm kiếm cái xác của người chồng chưa cưới của Jenny Thierolf hay chính là tìm kiếm bằng chứng chứng minh sự trong sạch của chính anh. Những sự nghi ngờ, những sự không thống nhất trong lời khai của các nhân vật có liên quan, những sự bao che và lên kế hoạch tỉ mỉ... khiến độc giả không khỏi cảm thấy hoang mang, lo lắng thay cho nhân vật. Bản thân mỗi người đọc có thể đưa ra những giả thiết cho riêng mình, và tác giả cũng đã đưa ra một đáp án khiến tất cả phải ngỡ ngàng về chân tướng đằng sau. Ai mới là kẻ đã sắp đặt tất cả mọi chuyện? Liệu chính kẻ đó có được toại nguyện hay sẽ phải chịu trả một cái giá đắt cho hành động của mình?  Không chỉ một mà có rất nhiều nhân vật phải ra đi trong tác phẩm này của Patricia Highsmith. Cho đến cuối truyện những rắc rối vẫn liên tục xảy ra và tác giả vẫn không ngừng khiến cho người đọc phải hồi hộp dõi theo từng con chữ để biết chuyện gì đang và sắp diễn ra. Nếu có thể đưa ra một lời khuyên cho độc giả trước khi bước vào câu chuyện, thì đó sẽ là: đừng vội tin vào những gì đang diễn ra trước mắt, mọi sự vật và sự việc đều có một lớp ý nghĩa ẩn giấu của nó mà chỉ qua thời gian, mọi chuyện mới được sáng tỏ. Chỉ có một điều chắc chắn là mọi nhân vật trong câu chuyện  đều phải chịu trách nhiệm cao nhất cho hành động của mình.  Sau khi đọc xong tác phẩm Tiếng cú kêu của Patricia Highsmith, có thể độc giả sẽ cảm thấy bản thân vừa trải qua một chuyến tàu lượn với rất nhiều cung bậc cảm xúc thay đổi cùng diễn biến của câu chuyện. Có người còn nhận định rằng nếu như ban đầu Robert Forester không rình mò quanh nhà của Jenny Thierolf thì mọi chuyện đã phát triển theo một hướng khác. Nhưng nếu chuyện thực sự xảy ra như vậy thì người đọc sẽ lỡ mất cơ hội được cùng đồng hành cùng tác giả trong một hành trình vô cùng lý thú để khám phá những điều mới mẻ trong văn chương. Đừng chần chừ thêm mà hãy sẵn sàng bước vào thế giới của Tiếng cú kêu cùng Patricia Highsmith!  Mời bạn đón đọc Tiếng Cú Kêu của tác giả Patricia Highsmith & Mai Trang (dịch).