Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cây Đàn Miến Điện (Takeyama Michio)

Là tác phẩm giúp Takeyama Michio đạt giải thưởng văn chương do cơ quan báo chí Mainichi trao tặng. Đây là một câu chuyện cảm động, kể về những người thanh niên thường dân Nhật biến thành lính tráng, dấn thân vào một cuộc chiến mà họ không hiểu rõ hoàn toàn, để rồi phải trải qua bao nhiêu gian truân và bi đát. Tình tiết chuyện hấp dẫn, lối kể hiện thực và lời văn đơn giản, dễ hiểu. Ba yếu tố phiêu lưu, bi đát và hài hước kết lại thành một truyện chiến tranh đặc sắc và ly kỳ.

Cây Đàn Miến Điện là một câu chuyện về Đệ Nhị Thế Chiến; tuy nhiên, chủ đề của nó là chủ đề muôn thuở. Nhờ thế, với tình tiết hấp dẫn, lối kể hiện thực và lời văn đơn giản, kể từ khi ra đời, tác phẩm này đã lôi cuốn, thỏa mãn không biết bao nhiêu độc giả mà nói, ở trong cũng như ở ngoài nước. Ấy là chưa kể sự kiện nó đã được đưa lên màn ảnh và sân khấu.

Như tác giả quan niệm: Chính vì thế hệ trẻ của dân tộc Phù Tang mà ông viết truyện này. Tuy nhiên, chỉ trong một thời gian ngắn, sau khi xuất bản, tập truyện đã trở nên phổ thông ngay cả trong đám người lớn và đã được dịch sang tiếng Anh - đó là bản dịch của Howard Hibbett, xuất bản ở Hoa Kỳ năm 1966.

Bề mặt, Cây Đàn Miến Điện, hấp dẫn, ly kỳ, kể chuyện những người thanh niên thường dân biến thành lính tráng, dấn thân vào một cuộc chiến mà họ không hiểu rõ hoàn toàn, rồi phải trải qua bao nhiêu gian truân, bi đát, não nề.

Trong tập truyện chẳng thiếu yếu tố phiêu lưu, bi đát và hài hước - cả ba kết lại tạo thành một truyện chiến tranh đặc sắc. Song lẽ, như tác giả đã nói, ông hy vọng độc giả sẽ không bắt gặp một truyện chiến tranh phiêu lưu nào khác nữa ở Miến Điện. Nếu truyện này đạt được mục đích, ít nhất nó cũng khiến độc giả suy ngẫm; như vậy tác giả lấy làm sung sướng lắm rồi.*** Tìm mua: Cây Đàn Miến Điện TiKi Lazada Shopee

Takeyama Michio sinh năm 1903 và hai mươi ba năm sau tốt nghiệp đại học Hoàng gia Tokyo, chuyên về văn chương Đức. Sau một thời gian dạy học ở Tokyo, ông rời Nhật Bản qua châu Âu du học.

Tên tuổi Takeyama nổi bật trong giới nhà văn Nhật Bản, sau đệ nhị thế chiến, nhờ những bài phê bình văn học đầy những nhận định xác đáng và lý luận đanh thép. Ông trở lại trường cũ năm 1949 và làm giáo sư tại đây ba năm. Ngoài ra, ông dồn hết cố gắng vào công việc dịch thuật những tác phẩm văn học Đức sang tiếng mẹ đẻ.

Cuốn Cây Đàn Miến Điện (Biruma no Tategoto), xuất bản năm 1946, đã đem lại cho ông giải thưởng văn chương do cơ quan báo chí Mainichi trao tặng.***

Chắc chắn là chúng tôi đã hát rất nhiều. Dù sung sướng hay khổ sở, lúc nào chúng tôi cũng hát. Có lẽ bởi vì luôn luôn sống dưới sự đe dọa của trận mạc và chết chóc, nên chúng tôi cảm thấy ít nhất cần làm công việc duy nhất này cho thật tốt chừng nào còn sống. Dầu sao chúng tôi cũng đã đem hết sức lực và tâm hồn ra để hát. Chúng tôi thích những bài ca trang nghiêm, những bài ca ý nghĩa sâu xa chứ không phải loại bài ca bình dân tầm phào. Dĩ nhiên, đa số anh em trước kia chỉ là nông dân hoặc công nhân, nhưng chúng tôi đã cố gắng học ít nhạc đồng ca hay hay.

Tôi vẫn còn nhớ lòng tràn đầy vui sướng ra sao khi chúng tôi đứng hát bên một bờ hồ.

Chúng tôi đã thực hiện một cuộc di hành dài qua rừng cây rậm rạp đi xuống một thung lũng. Bất thình lình một cái hồ hiện ra trước mặt với những ngôi nhà trắng toát đứng lù lù trên bờ nước. Đó là một thôn làng, nơi ngày xưa một vị vua Miến Điện đã cất một lâu đài đá nghỉ mát. Các ngôi nhà, túm tụm vào nhau, tường quét vôi trắng, xây trên một cái vịnh nhỏ, một nửa chìm dưới sâu, đang soi bóng trên mặt nước. Những mái nhà chỏm tròn, những đỉnh tháp nhọn hoắt và những gác chuông lạ mắt đâm thẳng lên trời - bầu trời nhiệt đới chói chang.

Đã có bao giờ anh nhìn thấy màu trắng đục như đá mắt mèo chưa? Vâng, bầu trời Miến Điện có đúng cái loại màu trắng ấy, đó đây lại thắm hơn vì những vệt ánh sáng lấp loáng màu ngũ sắc. Nhìn những ngọn tháp đá hoa cương theo hình trôn ốc xoắn tít lên một bầu trời như thế, anh sẽ cảm thấy như thể đang sống trong mộng vậy.

Ba ngày liền đóng quân tại làng ấy, ngày nào chúng tôi cũng tập hát. Chúng tôi hát những bài đạo ca, những bài hát ngày xưa có tính cách nhớ nhà chúng tôi thích như bài Trăng Trên Lâu Đài Hoang Tàn những điệu vui vui như les Toits de Paris, và ngay cả những bài ca Ý, Đức khó thuộc. Tại đó, bên mặt hồ nên thơ ấy, đại úy vui sướng múa đũa điều khiển trong khi anh em binh sĩ chúng tôi, bị âm thanh của chính mình thốt ra lôi cuốn, say sưa hát hết bài này đến bài khác.

Một hôm để chấm dứt buổi hát chúng tôi tập lại bài hát của đại đội Hanyu no Yadochia thành nhiều bè, hát đi hát lại nhiều lần. Hanyu no Yado - “Trở về Mái Nhà Xưa" - là một bài hát mong nhớ, bài hát chẳng bao giờ không làm tâm hồn chúng tôi rung động. Trong lúc hát chúng tôi nghĩ đến gia đình và ao ước có thể cho gia đình nhìn thấy cảnh đẹp này, và nghe thấy tiếng chúng tôi đang hát.

Sau cùng, đại úy nói: "Được rồi, các bạn, hôm nay thế là đủ. Ngày mai, cũng vào giờ này, chúng ta sẽ tập cái gì mới. Đại đội tan hàng!" Thế rồi đại úy quay lại gọi một người trong bọn: "Ê, Mizushima, chú đã sẵn sàng phần đệm ấy chưa?"

Mizushima là một trung sĩ; người gân guốc, mảnh khảnh, tầm thước, nước da hầu như đen kịt vì ánh nắng, đôi mắt sâu hoắm, to tướng, trong vắt. Trước khi gia nhập đại đội, Mizushima không được học qua nhạc nào, nhưng có lẽ anh có tài thiên bẩm vì anh tiến bộ thật nhanh, âm nhạc là đam mê duy nhất của anh; anh không nghĩ đến gì khác ngoài âm nhạc. Anh tự tay chế lấy cây thụ cầm để hòa âm theo đội đồng ca của chúng tôi, và anh chơi đàn khéo đến độ Chẳng bao lâu đã có thể đánh theo bất kỳ điệu nào chúng tôi hát.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cây Đàn Miến Điện PDF của tác giả Takeyama Michio nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Đời Ngắn, Đừng Khóc, Hãy Tô Son (Gari)
Vô vàn những câu hỏi đặt ra dành cho những ai đi bước vào tuổi trẻ. Không còn đơn giản là những câu hỏi ai-cũng-hỏi, chẳng biết tự bao giờ trở thành những quy chuẩn của xã hội áp lên những con người đang sống trong đó. Một khi bạn xác định bạn là ai, bạn không giống đám đông cho rằng “ai cũng như mình” ngoài kia, bạn sẽ không phải tuân theo những quy chuẩn của xã hội để “sống tốt”, mà bạn sẽ “sống hạnh phúc” với những lựa chọn của mình. Khi ấy, mục tiêu “có được bao nhiêu thứ trước tuổi 30”, trong mắt bạn, chỉ là một góc nhìn, không phải là tiêu chuẩn. Khi ấy, hạnh phúc không phải là những gì bạn đạt được, mà là những gì bạn lựa chọn, bởi bạn không giống đám đông. Muốn thật sự hạnh phúc, hãy học cách yêu thương bản thân mình để có thể đi xa trên đường đời. Tìm mua: Đời Ngắn, Đừng Khóc, Hãy Tô Son TiKi Lazada Shopee Trước khi có thể lo cho người khác, hãy tự biết cách giải quyết vấn đề của mình. Muốn được đời đối xử tốt, hãy trở thành một người có giá trị, bạn nhé! Đời ngắn lắm, các cô gái à! Đừng khóc, hãy tô son để tiếp tục chiến đấu và sống theo cách của bạn. Cuốn sách này không chỉ dành riêng cho phụ nữ, mà còn dành cho những ai đang khao khát tìm lại vẻ đẹp trong chính tâm hồn mình. Những “triết lý” đời thường truyền cảm hứng cho người đọc biết sống vì mình và chăm sóc tốt cho bản thân.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đời Ngắn, Đừng Khóc, Hãy Tô Son PDF của tác giả Gari nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Điều Đẹp Nhất Có Khi Là Buông Tay (Thought Catalog)
“Những điều được định sẵn là dành cho bạn sẽ đến với bạn, ngay cả khi nó bị chôn vùi dưới hai ngọn núi. Những điều không được định sẵn là dành cho bạn sẽ không đến với bạn, cho dù nó nằm ngay giữa hai đầu môi bạn.” Thought Catalog là một nhóm tác giả nổi tiếng tại Mỹ, với những câu chuyện giúp bạn đi sâu hơn vào phần yếu mềm bên trong trái tim của mình, ôm ấp nỗi cô đơn và khiến bạn mạnh mẽ rời bỏ những điều, những người làm bạn đau. “Điều đẹp nhất có khi là buông tay” như một cái chạm, để bạn thốt lên lời tạm biệt đúng lú Lời tạm biệt cần được thốt ra khi bạn đang cảm thấy cô độc trong mối quan hệ của chính mình. Người ấy đã thôi làm bạn mỉm cười, mà thay vào đó là những “nỗi buồn” thường trực lăn dài từ khoé mắt. Tìm mua: Điều Đẹp Nhất Có Khi Là Buông Tay TiKi Lazada Shopee Thay cho những nụ hôn giờ chỉ còn là dáng vẻ dửng dưng như chưa từng tồn tại những thương yêu… Lời tạm biệt cần được thốt ra, khi chúng ta đã không còn muốn nói mình yêu nhau thế nào vào mỗi sáng hay khi màn đêm khép lại. Và lời tạm biệt, đôi khi là sự can đảm để có thể buông Buông bỏ thật sự rất khó, đặc biệt là với người mình từng coi là tất cả đẹp đẽ của cuộc đời. Nhưng đến một lúc nào đấy, bạn sẽ nhận ra rằng bạn đã làm quá nhiều cho ai đó, đến nỗi điều duy nhất bạn có thể làm tiếp là dừng lại. Để họ yên. Rời đi. Một vài người tin rằng cố gắng níu giữ và kiên nhẫn đợi chờ là dấu hiệu của sức mạnh lớn lao. Tuy nhiên, có những lúc, ta cần nhiều sức mạnh hơn thế để biết được rằng khi nào nên buông tay. Bởi điều gì thực sự là của bạn cuối cùng sẽ là của bạn, còn điều gì không là của bạn thì dù bạn có cố gắng đến đâu vẫn sẽ không bao giờ thuộc về bạn. Trong tình yêu, chúng ta không thể ép buộc ai đó yêu hay đối xử với mình theo một cách nhất định, luôn trung thực, chung thủy, tốt bụng và sẵn sàng giúp đỡ. Nhưng ta có thể yêu bản thân mình đủ nhiều để nhận thức được rằng khi nào thì bị đối xử sai trái và xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp hơn. Vì vậy, nếu một ai đó rời bỏ bạn, hãy để họ đi… Một số người được định sẵn là phải xuất hiện trong cuộc đời bạn, có người đến rồi rời đi, có người đến, ở lại một hồi lâu rồi cũng rời đi. Nhưng cũng có người đến và cùng bạn đi đến cuối chặng đường. Đó hẳn sẽ là người khiến bạn nhận ra tại sao chuyện đã không thành với bất kỳ ai khác. Để một ngày không xa, khi gặp lại người cũ, chúng ta có thể dũng cảm mà nói rằng “Em rất biết ơn vì chuyện của chúng ta đã không thành. Chuyện của em thì đang rất tuyệt vời…” Vậy nên, hiện tại điều đẹp nhất có khi là buông tay.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Điều Đẹp Nhất Có Khi Là Buông Tay PDF của tác giả Thought Catalog nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đàn Bà 30 (Trang Hạ)
Những năm tháng phải lòng, yêu đương, cuồng nhiệt đã trôi qua sau lưng lúc nào không nhận ra. Đàn bà ba mươi có hai cuộc sống. Một là gia đình, một là khao khát. Gia đình tức là có nơi về, yêu thương con, chăm sóc chồng, vun vén cuộc sống ít vui nhiều lo âu. Những người phụ nữ ba mươi tất bật, bình yên và quyến rũ bởi đầy đặn, bởi từng trải, bởi thành tựu và yêu thương. Có những người quyến rũ được kẻ khác bằng cả vẻ đảm đương, an phận của mình, thật lạ. Khao khát tức là khi đã bỏ sau lưng mười năm yêu trắng tay, đã từng tha thiết, tưởng hy sinh tất cả, tưởng sẽ trời đất dài lâu, tưởng sẽ trọn đời. Rồi tuổi ba mươi đến, càng thành đạt càng hoang mang, mình đang ở đâu, ai sẽ đến trong đời mình. Dường như đến tuổi ba mươi, đàn bà biết cách yêu, biết cách nồng nàn. Thứ nồng nàn đích thực mà tuổi thanh xuân không bao giờ chạm tay tới nổi. Những người đàn bà đang đi tới tuổi ba mươi thường hoảng hốt, những người đàn bà vượt qua tuổi ba mươi rồi thường bình yên. Bởi hiểu ra không giống như xưa, chúng ta không còn lầm lẫn giữa nhan sắc và tuổi trẻ. Và người phụ nữ nhận ra mình đẹp bắt đầu từ tuổi ba mươi, tự tin rằng những người đàn ông mình cần là những người nhận ra được người đẹp bên trong người đàn bà. Đọc Trang Hạ, tâm đắc nhất là cô không bao giờ né tránh việc nói những điều rất thực từ tâm trạng của những người phụ nữ luôn khao khát được sống theo cách mà mình muốn chứ không bị chi phối, lệ thuộc vào những thứ khác như vẫn tồn tại ở xã hội phương Đông. Mạnh mẽ, quyết liệt nhưng vẫn rất nồng nàn, quyết rũ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đàn Bà 30 PDF của tác giả Trang Hạ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đàn Bà 30 (Trang Hạ)
Những năm tháng phải lòng, yêu đương, cuồng nhiệt đã trôi qua sau lưng lúc nào không nhận ra. Đàn bà ba mươi có hai cuộc sống. Một là gia đình, một là khao khát. Gia đình tức là có nơi về, yêu thương con, chăm sóc chồng, vun vén cuộc sống ít vui nhiều lo âu. Những người phụ nữ ba mươi tất bật, bình yên và quyến rũ bởi đầy đặn, bởi từng trải, bởi thành tựu và yêu thương. Có những người quyến rũ được kẻ khác bằng cả vẻ đảm đương, an phận của mình, thật lạ. Khao khát tức là khi đã bỏ sau lưng mười năm yêu trắng tay, đã từng tha thiết, tưởng hy sinh tất cả, tưởng sẽ trời đất dài lâu, tưởng sẽ trọn đời. Rồi tuổi ba mươi đến, càng thành đạt càng hoang mang, mình đang ở đâu, ai sẽ đến trong đời mình. Dường như đến tuổi ba mươi, đàn bà biết cách yêu, biết cách nồng nàn. Thứ nồng nàn đích thực mà tuổi thanh xuân không bao giờ chạm tay tới nổi. Những người đàn bà đang đi tới tuổi ba mươi thường hoảng hốt, những người đàn bà vượt qua tuổi ba mươi rồi thường bình yên. Bởi hiểu ra không giống như xưa, chúng ta không còn lầm lẫn giữa nhan sắc và tuổi trẻ. Và người phụ nữ nhận ra mình đẹp bắt đầu từ tuổi ba mươi, tự tin rằng những người đàn ông mình cần là những người nhận ra được người đẹp bên trong người đàn bà. Đọc Trang Hạ, tâm đắc nhất là cô không bao giờ né tránh việc nói những điều rất thực từ tâm trạng của những người phụ nữ luôn khao khát được sống theo cách mà mình muốn chứ không bị chi phối, lệ thuộc vào những thứ khác như vẫn tồn tại ở xã hội phương Đông. Mạnh mẽ, quyết liệt nhưng vẫn rất nồng nàn, quyết rũ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đàn Bà 30 PDF của tác giả Trang Hạ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.